Thương Thiên Phách Huyết

Chương 58: Thủ lôi

/414


Hứa Hải Phong đẩy bàn đứng lên, hướng chung quanh ôm quyền, cất cao giọng nói: " Hạ quan không muốn làm một tên quỷ nhát gan, cho nên muốn đi đánh lôi đài, tạm thời thất bồi." Nói xong, như cố ý vô ý liếc mắt nhìn Đường Nhu Nhi ngồi bên phải đài cao, xoay người bước đi, hành động sạch sẽ gọn gàng, không chút dây dưa.

Đường Nhu Nhi bị ánh mắt hắn đảo qua, trong lòng hơi kinh hãi, nghe giọng điệu của hắn, đúng là đã nghe được lời nói vừa rồi của mình mới hành động như vậy. Ở địa phương xa như vậy mà còn có thể nghe được thanh âm nhỏ như thế, khả năng nhĩ lực( thính tai) cũng làm cho người ta phải sợ hãi khi nghe nói. Vừa rồi tên gia hỏa lại còn thoáng nhìn nàng trước khi đi, cảm giác như ánh mắt thật nóng bỏng, làm gương mặt nàng không khỏi ửng đỏ lên.

Phương Lệnh Thiên cùng Phương Lệnh Đức hai người kinh ngạc nhìn nhau, bọn họ cũng rõ ràng hiểu được Hứa Hải Phong cũng không phải là một người dễ dàng xúc động, nhưng hôm nay lại trở nên khinh cuồng như thế, bị người dùng một lời nói khích liền đi ra, rơi vào bẫy.

Phương Lệnh Thiên có chút lắc đầu, Phương Lệnh Đức cũng bất đắc dĩ thở dài một hơi, bọn họ cũng không phải thập phần xem trọng Hứa Hải Phong, đó là bởi vì bọn họ biết hơn mười ngày trước, Hứa Hải Phong còn là một người bình thường không biết võ công. Tuy được Thái Ất chân nhân tông sư truyền thụ kỳ công, nhưng muốn nói chỉ trong mười ngày có thể chen chân vào hàng ngũ cao thủ, vậy Thái Ất chân nhân liền thật sự là thần tiên.

Hứa Hải Phong vừa động, ba vị bảo tiêu của hắn tự nhiên cũng phải đi theo ngay phía sau, Hứa Hải Danh cùng Lâm Trường Không thì cũng bình thường, nhưng cự nhân Tần Dũng lại tạo ra một trận oanh động, mọi người nhìn thấy họ lại hướng lôi đài chạy tới, đều đang suy đoán trong lòng, có phải Tần Dũng lại muốn độc bá lôi đài.

Ngại với uy danh vô địch của Tần Dũng, đám người bọn họ liền tiêu sái đi vào, không ai dám ngăn cản vị cự hán vừa mới được sắc phong làm Đại Hán đệ nhất dũng sĩ.

Tới trước lôi đài liền đứng lại, lúc này trên lôi đài đang có hai người kịch liệt đối chiến, xem thân thủ bọn họ không bằng Trình Khuê An, chỉ là đạt tiêu chuẩn nhị phẩm trên giang hồ. Hứa Hải Phong nhìn một lát, âm thầm thở phào nhẹ nhõm, nếu đối thủ chỉ có tu vi như vậy, thì hắn muốn thua cũng khó a.

Kỳ thật, lúc vừa mới đi xuống đài chủ tịch, hắn cũng có chút hối hận, lần này khiêu chiến, nếu thắng thì còn hoàn hảo, nhưng vạn nhất thất bại, thì ăn trộm gà không được còn bị mất đi nắm thóc, mất nhiều hơn được.

Sau một lúc lâu, phía trên đài đột nhiên có người thi triển ra một bộ công phu khoái đao, chỉ thấy hắn tung ra một đao, trong nháy mắt đã bổ ra ba mươi sáu đao liên hoàn. Đối thủ của hắn không kịp đề phòng, tay phải trợt ra, rốt cục ở đao thứ ba mươi hai bị một đao chém trúng búi tóc, gương mặt xấu hổ bại trận lui xuống.

Trong lòng Hứa Hải Phong rùng mình, những quân sĩ có lòng tự tin đi lên đài đều có tuyệt kỹ, chính mình cũng không thể coi thường bất cứ kẻ nào, nếu không vì một lúc sơ ý mà thất thủ, khi đó hối hận không kịp.

Hắn hít sâu một hơi, chậm rãi đi lên lôi đài, ôm quyền nói: " Tại hạ Hắc Kỳ quân Hứa Hải Phong, đặc biệt lên thỉnh giáo."

Vị khoái đao kia ngẩn ra, ánh mắt đảo qua trên người Hứa Hải Phong, lập tức nhận ra đây chính là người vừa rồi ở trên đài lên tiếng ngăn cản Tần Dũng hành hung, Hắc Kỳ quân thống lĩnh Hứa Hải Phong. Hắn chỉ cảm thấy trong miệng chát đắng, vạn vạn thật không ngờ gặp phải một đối thủ như vậy, không thể làm gì khác hơn là chắp tay nói: " Tại hạ là Kỳ Lân quân đoàn thiên nhân trưởng Trần Tư Lương, thỉnh tướng quân hạ thủ lưu tình."

Hứa Hải Phong mỉm cười, rút ra thanh Bất Phá kiếm màu đen không chút nổi bật, tạo ra một tư thế phòng thủ, nói: " Mời..."

Trần Tư Lương vừa nhìn, công phu của hắn hơn phân nửa đều dồn trên thân đao, mà am hiểu nhất chính là chiêu thức công phu khoái đao, hết thảy công phu khoái đao đều lấy công làm thủ. Nếu bây giờ Hứa Hải Phong nhường hắn công kích trước, đây tự nhiên là không gì tốt hơn. Hắn nói một câu: " Tại hạ làm càn." Sau đó vung đao lướt lên.

Lúc bắt đầu, hắn ngại tên tuổi hiển hách của Hắc Kỳ quân, còn không dám buông tay chân mãnh công, nhưng sau khi bổ ra hơn trăm đao, Hứa Hải Phong vẫn nguyên bộ dáng phòng thủ, chưa từng đánh trả một chiêu nửa thức. Lòng can đảm của hắn dâng lên, xuất thủ lại càng mau lẹ ba phần. Chỉ thấy hắn triển khai thân pháp, vây Hứa Hải Phong ở giữa, không ngừng công tới, ánh đao trên tay càng cuồn cuộn, càng chém càng nhanh.

Nhưng mặc cho hắn có mau lẹ thế nào, Hứa Hải Phong cũng chỉ huy vũ Bất Phá thần kiếm trong tay phòng thủ kỹ càng, trong vòng phạm vi ba thước bóng kiếm sâm sâm, đúng là thủ đến không lọt một giọt nước.

Hai người bọn họ đánh nhanh thủ nhanh, trông rất đẹp mắt, không ngừng tạo nên từng trận ủng hộ trên đài, kỳ thật ở trong mắt cao thủ chân chính, chiêu thức bọn họ nhanh mà vô lực, rất nhiều sơ hở, căn bản là không cách nào cấu thành uy hiếp, nhưng những người có tầm mắt tại đây không tới ngàn người.

Sau một lúc lâu, Hứa Hải Phong nhìn thấy Trần Tư Lương đã xuất hết tiền vốn, nhưng không cách nào tạo thành uy hiếp trí mạng với mình, vì vậy từ từ tăng lực, đem Hấp Tự Quyết dẫn nhập vào trong kiếm pháp. Bạn đang xem truyện được sao chép tại:


/414

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status