Thượng Tiên Ngươi Thật Hư

Chương 65: KHIẾN CHO CHÚ Ý

/154


Nghe vậy Thương Thuật hoang mang, bối rối né tránh Ngọc Cẩm, thầm nghĩ cũng may mấy ngày trước hắn đã đem khăn thêu ngọc thố cất giấu rất kỹ. Ngọc Cẩm dùng đầu ngón tay kéo từ trong lòng ra một cái khăn tay “hai ngày trước tình cờ lượm được một cái khăn thêu ngọc thố, lau mặt thấy thật thoải mái”

Thương Thuật ngạc nhiên kêu lên “ta rõ ràng đã giấu kỹ lắm mà, sao ngươi tìm được?”. Bắt gặp ánh mắt của Ngọc Cẩm, Thương Thuật lắp bắp “ta…ta thấy cái khăn này thật đẹp, ta vẫn tìm hoài không thấy, thì ra Ngọc Cẩm đã cất giữ”

Ngọc Cẩm tức giận vo cái khăn thành một cục, quăng đi “nói gì vậy hả, đây là ta lấy từ chỗ ngươi, chưa kịp nói với ngươi” nói xong đứng lên mỉm cười cáo biệt với A Sơ.

Thương Thuật cầm cái khăn đi đến trước mặt Ngọc Cẩm “ta nhìn chất vài rất thoải mái, cho nên mới giữ lại tính để lúc trước hoa dưới trăng sẽ đưa cho ngươi. Ta cứ tưởng ngươi cũng được tặng một cái, vừa rồi còn thấy thương tâm ah”

Ngọc Cẩm quăng cái khăn đi “ta biết ngươi là tri kỷ với Ngọc Thố nhưng hai người các ngươi là đại nam nhân lại đưa tới đưa lui một cái khăn, không khỏi làm người ta chê cười”

Thương Thuật vội vàng nhặt lấy cái khăn chạy theo nàng “nói phải, nói phải lắm”

Hai người liếc mắt đưa tình cùng nhau rời khỏi Thương Nhiên Thiên cảnh.

A Sơ khóc thút thít, hai tay chống má nhìn về phía hậu viện. Theo như Thương Thuật nói thì Mộ Khanh đánh mê Trầm Thê rồi mới đến Đông Lăng điện. Bây giờ trở lại, chuyện đầu tiên hắn làm đó là làm cho Trầm Thê tỉnh lại. Có lẽ lúc này bên trong phòng đang là cảnh tượng: Trầm Thê khóc lóc, Mộ Khanh ân cần dỗ dành.

A Sơ lại thở dài, không biết từ lúc nào trong không khí lại có mùi hương ngọt ngào. A Sơ hít hít mấy cái cũng không nhận ra được đó là mùi gì thì toàn thân đã thấy vô lực, tứ chi mềm nhũn nằm úp sấp trên bàn. Cảm giác trong cơ thể khác lạ, A Sơ ôm lấy mặt, hai má nóng bừng, không hiểu sao mình lại vậy? Nhớ tới Ngọc Cẩm trước khi đi đã ra sức quơ quơ cái khăn rồi vội vã rời đi, nàng lập tức hiểu được.

Làm chuyện tốt sẽ không chột dạ, quan trọng là nam chính không có mặt ở đây, nàng phải là sao bây giờ?

Trong lòng đếm ngược ba, hai, một. A Sơ lao ra khỏi đại điện, đi về phía biển sau Thương Nhiên Thiên cảnh, thả người nhảy xuống.

A Sơ cảm thấy hành động này của mình thật anh dũng, ngâm mình trong nước biển nửa canh giờ, cơ thể mới giảm nhiệt. Nàng từ dưới biển đi lên, quần áo ẩm ướt đi về phòng, lúc này mới nhớ ra rương quần áo đang để ở bên ngoài, lại quay ra, vừa lúc Mộ Khanh cũng từ phòng đối diện đi ra, nhìn thấy A Sơ toàn thân ẩm ướt, nhìn nàng đầy ngạc nhiên. A Sơ giải thích “vừa rồi mưa rất lớn, làm ta ướt hết trơn”, nhìn thấy ánh mắt nghi ngờ của hắn lại bổ sung “quần áo rất hút nước” nói xong chạy vào phòng thay y phục.

Ngày hôm sau, A Sơ lần đầu tiên gặp Trầm Thê ở Thương Nhiên Thiên cảnh. A Sơ thề, từ trước giờ nàng đều nhìn lầm Trầm Thê.

Khi Trầm Thê tìm tới A Sơ, nàng đang đứng bên tảng đá lớn bên bờ biển pha trà. Bởi vì rảnh rỗi đến nhàm chán nên mới lấy ít lá trà của Mộ Khanh, cố ý tìm một chỗ lãng mạn để giải buồn. Không ngờ đang lúc cao hứng, Trầm Thê lại chạy tới.

Thấy tóc nàng rối tung, A Sơ kinh ngạc hỏi “ngươi đến rồi. Sao tóc tai lại bù xù vậy, vừa tỉnh ngủ hay bị gió biển thổi?hai mắt sưng húp là do khóc nhiều hay ngủ nhiều? đến, có muốn uống một ly trà không?” nói xong xoay người châm trà. Đột nhiên nghe tiếng động phía sau, quay đầu liền thấy Trầm Thê đang trầm mình trong nước biển.

“Này, ngươi đừng nghĩ không thông ah” A Sơ bưng ly trà, kêu lớn tiếng

“Ngươi… Vì sao… Vì sao… Không chết đi” Trầm Thê ở dưới biển, ngoại dự đoán lại la lên như thế. Trước giờ nàng đều ra dáng thục nữ, hôm nay nói ra những lời như thế, hoàn toàn phá vỡ hình tượng.

“Ha?” A Sơ nghẹn họng nhìn trân trối.

Ngồi bên bờ một lát, thấy Trầm Thê ngày càng vô lực, A Sơ bỏ cái chén xuống, nhảy xuống biển lôi nàng lên, sau đó nằm lên tảng đá ngầm phơi nắng. Trầm Thê cũng lên bờ, nằm úp sấp lên tảng đá khóc lóc “ta không chịu nổi nữa rồi, đang êm đẹp sao tự nhiên ép ta ngủ lâu vậy, nam nhân kia coi ta như con rối, muốn làm gì thì làm. Vì sao ngươi không chết, ngươi chết rồi, ta có thể trở lại bên cạnh Mi ca ca”

A Sơ vô tội, nhún nhún vai “tiếc là, ngươi có lôi ta xuống biển cũng vô dụng ah. Vừa rồi là ta xuống dưới kéo ngươi lên, hơn nữa ngày hôm qua ta cũng xuống dưới đó ngụp lặn một hồi, bây giờ vẫn an lành đứng trước mặt ngươi đây”

Trầm Thê ngẩng đầu “ngươi muốn tự sát?” hai mắt đẫm lệ sáng lên, tỏa ra ánh sáng tự tin “ta biết mà, nan nhân kia tâm lý biến thái, xem hai người chúng ta là con rối, muốn làm gì thì làm, muốn ép chúng ta bị điên mới thôi. Hay là chúng ta cùng nhau chạy đi, ta và ngươi ra ngoài xong lại tính”

A Sơ vẫy tay, rống lên “không cần khách khí như vậy, ngươi muốn đi, vậy đi trước đi”

Mất đi hy vọng, Trầm Thê hai mắt ảm đạm, ngơ ngác nằm úp lên tảng đa ngầm, làm như mình là mỹ nhân ngư đang nằm phơi nắng. A Sơ cầm lấy trà cụ, nghĩ Trầm Thê luyến tiếc Yêu Mi sẽ không nghĩ quẩn, vì thế yên tâm rời đi

Cả ngày, Mộ Khanh không đến tìm nàng, A Sơ cảm thấy phải làm chút gì đó để hắn chú ý.

Trong phòng bếp còn thừa ít hoa quả và điểm tâm, Mộ Khanh cứ cách một đoạn thời gian ra ngoài mang mấy thứ này về để lo ngày ba bữa cho Trầm Thê. A Sơ lấy một quả táo, một trái quýt cùng một ít điểm tâm đến đặt lên tháp rồi đi ra ngoài hái một ít hoa, làm thành một cái vòng hoa. Vừa ăn vừa làm, trên tháp dính đầy vụn điểm tâm cùng lá cây, hỗn loạn vô cùng, A Sơ lại không để ý, làm xong vòng hoa liền nằm xuống tháp, bắt chéo chân, thưởng thức tác phẩm của mình.

Cửa đột nhiên bị mở ra, A Sơ trong lòng vui vẻ, vội ngồi dậy nhìn chằm chằm nam nhân trướ cửa, nghiêm mặt nói “ta nằm ở đây, một nam nhân như ngươi tiến vào sao không gõ cửa?”

Ngây ngốc đứng yên bất động Mộ Khanh hỏi “ta cần phải gõ cửa sao?”

A Sơ kéo áo, chu miệng “sao lại không cần, lỡ nhìn thấy cái không nên nhìn thì thế nào?”

“Ngươi làm tháp hỗn loạn như vậy, ta đúng là không nên nhìn”

“Không cho ta ngồi ở đây thì ta đi, hừ” dứt lời A Sơ rất có cốt khi mang giày, ôm vòng hoa đi ra khỏi phòng Mộ Khanh, chạy về phòng mình.

Một cơn gió thổi qua, có người nhìn hỗn độn trước mắt, thân hình có chút cô đơn.

Ban đêm, một bóng đen tiến vào sườn điện. A Sơ ngồi trước gương chải tóc, không gian trước mắt bị che bởi bóng dáng một nam nhân, nàng giật mình nhảy dựng lên, sau đó mới có phản ứng, trong Thương Nhiên Thiên cảnh còn có nam nhân thứ hai sao?

Mộ Khanh quăng gối lên lên giường của nàng, thở dài nói “Thương Nhiên Thiên cảnh chỉ có duy nhất một tỳ nữ lại không chịu quét dọn phòng ốc, giường của ta thực sự không thể nằm được, giờ còn có kiến đến tha mấy vụn thức ăn, cho nên bản tiên chỉ có thể tìm chỗ khác để ngủ”

A Sơ cầm cái gối của hắn quăng đi, biết rõ còn nói “ngươi làm gì vậy? tự làm dơ giường của mình”

Mộ Khanh đặt gối lên giường, nằm xuống “tỳ nữ không quét dọn, ta chỉ có thể ngủ ở chỗ tỳ nữ này”

A Sơ dùng chân đá hắn “khi ngươi là quân sự, ta ở trong Đông Lăng điện của ngươi, ta đúng là tỳ nữ của ngươi. Còn bây giờ, hừ, ta và ngươi ngang hàng, ngươi đừng mong chiếm được tiện nghi. Ngươi lập tức quay về chỗ của mình đi, tùy tay thi triển chút pháp thuật là vấn đề của ngươi sẽ được giải quyết thôi, hay là…ngươi đến phòng Trầm Thê đi”

Mộ Khanh lắc đầu, xoay người ngăn nàng, vùi mặt vào vai nàng, giống như làm nũng “không đi được không” hắn ôm chặt nàng, hai tay bám vào hông nàng, bàn tay sau lưng nàng nhúc nhích vài cái “ah, hình như ốm đi một chút” hắn lại nhéo hai cái,xác định “đúng, ốm hơn”

“Thực sao?” A Sơ vui sướng.

“Thực, ngươi gầy.” Mộ Khanh còn thật sự nói, “Kỳ thật ta đi rồi, ngươi không cần trà không nhớ cơm không nghĩ.”

Nói xong chờ A Sơ khẩu thị tâm phi, nào ngờ nàng không phản bác còn gật đầu hỏi lại “ngươi khiến ta hủy hôn, lại mang ta đến Thương Nhiên Thiên cảnh, chúng ta hiện giờ là thế nào?”

Hắn nghĩ nghĩ “là..bồi ngươi một đêm động phòng hoa chúc được không?”

A Sơ đẩy hắn ra, hai tay nắm lấy vai hắn uy hiếp “rốt cuộc tính là cái gì”

Mộ Khanh điểm lên mi tâm của nàng “ngu ngốc, động phòng xong không phải là vợ chồng sao?”

“Vậy Trầm Thê đối với ngươi là gì?” tuy biết người trong lòng Trầm Thê không phải là hắn nhưng nàng vẫn để ý phần tĩnh nghĩa trong lòng hắn đối với Trầm Thê hay cũng chính là Cửu Cẩm ‘có đôi khi ta rất ngạc nhiên, nếu ngươi đối với Cửu Cẩm tiên tử nhớ mãi không quên, mà đem tưởng niệm chuyển sang Trầm Thê, có phải mù quáng quá hay không? Có lẽ Trầm Thê không phải là người mà ngươi tìm, có lẽ cảm tình của các ngươi đã sớm không như trước, cho dù nàng là Cửu Cẩm, bộ dáng giống Cửu Cẩm nhưng nàng kiếp này không phải là Cửu Cẩm. Trước kia ngươi cũng nói qua, sau khi Cửu Cẩm tiên tử qua đời, chỉ còn có một mình ngươi nhớ, cảm tình cũng chỉ của một mình ngươi, nếu Trầm Thê là Cửu Cẩm thì là viên mãn, mà ngươi không đối với ta…làm ra chuyện khiến mọi người hiểu lầm, nói ra lại khiến người ta thở dài”

Nàng hít sâu một hơi, hai mắt nhìn chằm chằm hắn “lúc trước ta quá u mê trì độn, cho tới bây giờ chưa từng hỏi qua ngươi, bây giờ ta muốn biết đáp án của ngươi. Ngày ta thành thân với Đại A Chiết, ngươi đem ta rời đi trước mắt bao nhiêu người, có lẽ đời này ta chỉ có thể ở trong Thương Nhiên Thiên cảnh, ngươi đối xử tốt thì là tốt, nếu ngươi đối đãi không tốt, ta cũng không mặt mũi nào ra ngoài nghe người ta chê cười, nói ta từ hôn Đại A Chiết, không có kết quả tốt cũng là báo ứng, tự làm tự chịu”

Nàng thật sâu hô khẩu khí, còn thật sự hai tròng mắt lại chống lại hắn, “Phía trước ta quá cuồn cuộn độn độn, cho tới bây giờ không xin hỏi quá ngươi, hiện ta muốn biết ngươi đáp án. Cùng Đại A Chiết thành thân ngày đó, ngươi đem ta trước mắt bao người theo Đông Lăng điện mang đi, ta cả đời này chỉ sợ chỉ có ngốc thương Nhiên Thiên cảnh, ngươi nếu đối đãi hảo, kia đó là hảo; ngươi nếu đối đãi không tốt, ta cũng không mặt mũi đi ra ngoài nghe người khác nói chê cười, nói ta trốn Đại A Chiết hôn, thảo cái không tốt, là vì quả báo ứng, là tự làm tự chịu.”



/154

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status