Tập đoàn Goldman Sachs là một tập đoàn lừa đảo. Lục Thiếu Hoa đã chú ý tới bọn họ và đồng thời còn muốn đối phó bọn họ. Trước đó, để tấn công tập đoàn này một cách an toàn, Lục Thiếu Hoa gọi điện cho Lý Chí Kiệt, bảo anh ta điều tra tập đoàn Goldman Sachs, nhằm tìm lỗ hổng trí mạng của nó mà lợi dụng tấn công.
Lục Thiếu Hoa luôn thích bảo đảm mọi việc ở mức an toàn cao nhất, giống như bây giờ hắn muốn có sự vững vàng, chắc chắn, để không xảy ra tình huống bất ngờ ngoài ý muốn khi ra tay với tập đoàn Goldman Sachs.
Đương nhiên, ngoại trừ điều tra tập đoàn Goldman Sachs, vì an toàn, Lục Thiếu Hoa tính toán việc trước tiên là phải xin gặp Trưởng đặc khu hành chính Hồng Kông. Đây là lần đầu tiên hắn đến chào quan chức cao cấp nhất Hồng Kông.
Ngược lại, đây cũng là lần đầu tiên trưởng đặc khu hánh chính Hồng Kông gặp Lục Thiếu Hoa, hay nói cách khác, gặp ông chủ Tập đoàn Phượng Hoàng.
Việc Lục Thiếu Hoa gặp khiếnTrưởng đặc khu hành chính Hồng Kông Tăng Âm Quyền ngạc nhiên, vì sao Lục Thiếu Hoa đột nhiên đề xuất gặp ông ta.
Nên biết rằng, trước kia Tập đoàn Phượng Hoàng có việc gì thì thường là Tổng giám đốc điều hành Tần Tịch Thần ra mặt, Lục Thiếu Hoa không lộ diện, mà nếu có việc tư, thì cũng vậy, đã có Hoắc lão, một người vừa là quan chức vừa là thương nhân ra mặt thay hắn.
Bây giờ Lục Thiếu Hoa lại tự mình ra mắt, phải nói là vô cùng hiếm có, điều này làm Tăng Âm Quyền cảm nhận được một chút hơi hướng không tầm thường
Có thể nghĩ, nếu không có chuyện đại sự, Lục Thiếu Hoa có thể đã để Tần Tịch Thần đi thay, ông ta không thể không tiếp Tần Tịch Thần. Chỉ cần không đụng chạm những vấn đề mấu chốt, thì ngoài ra đều có thế chấp thuận tất cả, đó là mệnh lệnh của Trung ương.
Tuy nhiên bất kể thế nào, có thể gặp Lục Thiếu Hoa một lần, đối với Tăng Âm Quyền chỉ có lợi mà không có hại. Ông ta rất vui vẻ nhận lời, thậm chí còn tỏ ý muốn đến thăm hỏi Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa biết về mặt này Tăng Âm Quyền muốn lấy lòng hắn, cho nên mới đề xuất việc chủ động đến thăm hỏi, nhưng hắn không đáp ứng Tăng Âm Quyền, ngược lại quyết định tự mình đến cửa, tỏ rõ thành ý của mình.
Bởi vì bây giờ Lục Thiếu Hoa có việc nhờ đến ông ta, tống khứ tập đoàn Goldman Sachs ra khỏi Hồng Kông, tiếp nhận toàn bộ sản nghiệp của tập đoàn này, bao gồm một phần lớn sản nghiệp của chính phủ.
Đầy hoàn toàn là chuyện có việc cầu người và hợp tác, cho dù thân phận của Lục Thiếu Hoa có cao đến mức nào, cũng không thể biểu lộ thành ý của mình, đồng thời cũng tăng thêm thể diện cho người ta, xử lý công việc càng thêm dễ dàng thuận lợi.
Văn phòng Trưởng đặc khu Hồng Kông.
Lục Thiếu Hoa và Tăng Âm Quyền cả hai đều không tỏ ra vui vẻ cho lắm, Lục Thiếu Hoa chỉ hơi mỉm cười, chăm chú nhìn Tăng Âm Quyền, mà Tăng Âm Quyền cũng vậy, ông ta cười mỉm, nhìn nhân vật được truyền tụng mới ba mươi tuổi này.
Một lát sau, Lục Thiếu Hoa mới lên tiếng:
- Trưởng đặc khu Tăng, hôm nay tôi đến là có việc nhờ ông giúp đỡ.
Lục Thiếu Hoa không rào đón, nói thẳng mục đích của mình.
Nhưng Lục Thiếu Hoa vừa dứt lời, Tăng Âm Quyền tỏ vẻ buồn bực, ông ta không ngờ Lục Thiếu Hoa lại thẳng thắn đến mức đó. Theo Tăng Âm Quyền, một nhân vật lớn như Lục Thiếu Hoa, cho dù là có việc nhờ đến người cũng không đi ngay vào vấn đề như vậy, mà sẽ quanh co, rào đón một hồi rồi mới đề cập đến mục đích của mình.
Nhưng điều hắn làm đã đi ngược lại với dự đoán của Tăng Âm Quyền, khiến ông ta hơi bất ngờ. Tuy nhiên dù sao Tăng Âm Quyền cũng là một quan chức quyền thế, lấy lại bình tĩnh rất nhanh, nói một cách khách sáo:
- Tổng giám đốc Lục cứ nói, chỉ cần là việc tôi có thể hỗ trợ, tôi tuyệt đối sẽ không từ chối.
- Tập đoàn Goldman Sachs.
Lục Thiếu Hoa không đầu không đuôi, đột ngột nói ra một cái tên, rồi im lặng.
Tập đoàn Goldman Sachs nổi tiếng thế giới, tầm ảnh hưởng ở Hồng Kông cũng rất lớn, Tăng Âm Quyền là Trưởng đặc khu hành chính Hồng Kông, làm sao ông ta chưa nghe về tập đoàn này? Ngược lại chắc chắn ông ta còn biết một số nội tình của nó.
Bởi vậy câu nói của Lục Thiếu Hoa làm Tăng Âm Quyền giật mình. Nghiệp vụ của tập đoàn Goldman Sachs và Tập đoàn Phượng Hoàng hơi xung đột với nhau, bây giờ đột nhiên Lục Thiếu Hoa nhắc tới tên tập đoàn này, phải chăng có chuyện quan trọng không muốn để người khác biết?
Lập tức, trong đầu Tăng Âm Quyền đầy nhũng ý nghĩ phức tạp, nhưng dù hắn nghĩ muốn nát óc cuối cùng cũng chỉ nghĩ ra được một đáp án, đó là Lục Thiếu Hoa sẽ ra tay đối với tập đoàn Goldman Sachs.
Tập đoàn Phượng Hoàng ở Hồng Kông tuyệt đối là một tập đoàn siêu cấp, bất kỳ một công ty trực thuộc nào của Tập đoàn Phượng Hoàng so với một công ty của Hồng Kông cũng đều vượt trội, nhiều công ty hàng đầu như vậy lập thành tập đoàn, bảo sao nó không hùng mạnh như vậy.
Hai tập đoàn hùng mạnh đối đầu nhau, quan hệ vô cùng phức tạp, rắc rối, kết quả sẽ như thế nào?
Tăng Âm Quyền không dám tưởng tượng, tuy nhiên dựa theo sự hiểu biết của ông ta về Lục Thiếu Hoa, hắn là một người nói được làm được. Một khi hắn nói sẽ ra tay với tập đoàn Goldman Sachs thì chắc chắn hắn sẽ thực hiện. Cho dù là chính phủ Hồng Kông không đứng về phía Lục Thiếu Hoa, hắn vẫn “xử” tập đoàn này như thường.
Hai bên va chạm, kết quả sẽ như thế nào? Tăng Âm Quyền không biết.
Nhưng có một điều có thể khẳng định, đó là cho dù kết quả sẽ như thế nào, chính quyền Hồng Kông phải đứng về phía Lục Thiếu Hoa, bàng không, Hồng Kông sẽ vô tình bị ảnh hưởng, nhẹ thì Trưởng đặc khu bị cách chức, nặng thì toàn bộ lãnh đạo của chính quyền Hồng Kông đều bị hạ bệ.
Rất nhiều năm rồi thân phận của Lục Thiếu Hoa đã không còn bí mật. Hắn là cháu của Lục Xương, là con rể của nhà họ Tăng, chỉ riêng hai thân phận này thôi cũng không ai có thể đụng chạm đến hắn. Huống chi, Tăng Âm Quyền còn biết nhiều hơn một số người khác một chút, đó là Lục Thiếu Hoa còn có hàm Thượng tướng.
- Tổng giám đốc Lục định ra tay với tập đoàn Goldman Sachs?
Tăng Âm Quyền thử dò hỏi.
Mặc dù trong lòng Tăng Âm Quyền đã đoán ra nhưng nếu không do chính miệng Lục Thiếu Hoa nói ra thì ông ta cũng không dám chắc chắn. Cho nên, Tăng Âm Quyền mới hỏi lại, để có được câu trả lời chắc chắn từ Lục Thiếu Hoa.
- Đúng vậy.
Lục Thiếu Hoa không giấu diếm, nói thẳng đáp án.
- Những năm gần đây, tập đoàn Goldman Sachs ở Hồng Kông đã lừa được không ít tiền, làm rất nhiều chuyện sai trái, triệt bọn họ xem như là vì dân trừ hại đi.
Có lẽ cảm thấy lời này hơi dối trá, Lục Thiếu Hoa tạm dừng một chút, không đợi Tăng Âm Quyền xen vào lại nói tiếp:
- Đương nhiên, là đối thủ trong thương trường thì có thể đối phó lẫn nhau, tôi cũng muốn làm như vậy. Trước kia, không đụng chạm đến bọn họ là vì quan hệ rắc rối, phức tạp, muốn đối phó với họ cũng hơi phiền phức. Bây giờ thì khác, bọn họ đang rối loạn, tôi thuận tay trừng trị bọn họ một chút, có thể đỡ được rất nhiều công sức.
- Tổng giám đốc Lục cần tôi phối hợp như thế nào cứ nói.
Tăng Âm Quyền hầu như cần suy nghĩ, lập tức đồng ý.
Không Tăng Âm Quyền dễ dãi mà trong nháy mắt, ông ta tính toán được mất, cuối cùng đưa ra quyết định. Đương nhiên, việc này cũng có phần là do Tăng Âm Quyền xem tập đoàn Goldman Sachs không vừa mắt.
Như lời Lục Thiếu Hoa, gần đây tập đoàn Goldman Sachs đã làm rất nhiều chuyện sai trái, lừa gạt người được rất nhiều tiền. Nhưng do bọn họ có thế lực hùng mạnh, không ai dám đụng vào cái vảy ngược (1). Bây giờ thì tốt rồi, Lục Thiếu Hoa chủ động đứng ra, Tăng Âm Quyền đương nhiên phải ủng hộ hắn.
Tăng Âm Quyền không cho rằng việc Lục Thiếu Hoa đối phó với tập đoàn Goldman Sachs, các lãnh đạo nhà nước sẽ không ủng hộ. Rõ ràng, một khi tin Lục Thiếu Hoa ra tay đối với tập đoàn Goldman Sachs truyền đến Trung ương, chắc chắn Trung ương sẽ ra chỉ thị cho Tăng Âm Quyền phối hợp hành động với Lục Thiếu Hoa.
Nếu đã như vậy, thì Tăng Âm Quyền còn gì phải do dự? Lập tức đồng ý một cách sảng khoái còn có thể khiến Lục Thiếu Hoa có một ấn tượng tốt, trong tương lai, ông ta muốn tiếp tục làm Trưởng đặc khu hành chính Hồng Kông, chỉ cần Lục Thiếu Hoa hỗ trợ, hoàn toàn có thể thành công thuận lợi.
- Cảm ơn!
Lục Thiếu Hoa khách khí nói một câu.
Kết quả như thế này Lục Thiếu Hoa đã dự đoán được từ trước. Nhưng hắn nói một câu cảm ơn, là do có ấn tượng tốt đẹp về Tăng Âm Quyền, cho dù là kiếp này hay kiếp trước hắn vẫn còn nhớ rất rõ.
Trong cuộc khủng hoảng tài chính châu Á năm 1997, Tăng Âm Quyền lập tức đề nghị người dân ngưng bán cổ phiếu ra , kết quả cho thấy ông ta đúng và ông ta đã thành công. Đó là một hành động rất dũng cảm khiến Lục Thiếu Hoa rất khâm phục ông ta.
Cũng vì Lục Thiếu Hoa có ấn tượng không tồi đối với Tăng Âm Quyền cho nên hắn mới có thể nói một câu cảm ơn , bằn không với tính cách của hắn, nhiều lắm hắn chị có thể gật đầu, tỏ vẻ lễ độ là được.
Lục Thiếu Hoa rời văn phòng đặc khu trưởng Hồng Kông, sau đó khi đang qua toà nhà Phượng Hoàng, hắn bảo dừng xe, rồi xuống xe tiến vào xem tình huống của Tập đoàn Phượng Hoàng lúc này.
Kiểm tra theo thói quen. Đấy là do lúc này Lục Thiếu Hoa không có việc gì làm, cho nên mới vào đây xem xét. Tuy nhiên, dù đây là cuộc kiểm tra theo lệ, hắn vẫn ngồi khá lâu trong cuộc họp ở công ty Tiêu thụ Phượng Hoàng.
Bây giờ những dấu hiệu của cuộc khủng hoảng tài chính đã rõ ràng, ảnh hưởng của khủng hoảng nợ vay càng lúc càng lớn, kinh tế toàn cầu đã bị tổn thất nghiêm trọng, đương nhiên Tập đoàn Phượng Hoàng chắc chắn đã bị ảnh hưởng rất lớn.
Lục Thiếu Hoa ở công ty Tiêu thụ Phượng Hoàng tìm hiểu, phân tích rõ ràng được một số tình hình gần đây, nắm được tất cả tình huống có thể xảy ra, lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm, ngồi thêm một lát ở toà nhà Phượng Hoàng rồi mới ra về.
Sau khi trở về, Lục Thiếu Hoa cũng không nghỉ ngơi mà lên mạng nghiên cứu một chút về tình hình của tập đoàn Goldman Sachs ở Hồng Kông, chủ yếu là về việc tập đoàn Goldman Sachs cùng nhúng tay vào các dự án hợp tác của một số công ty và chính phủ.
Đồng thời, Lục Thiếu Hoa cũng biết tra trên mạng thì chỉ được một số thông tin bề nổi mà thôi, tin tức thật sự thì chỉ có mạng lưới tình báo tài năng của Hổ Gầm mới thu thập được.
Mãi cho đến tận chạng vạng tối, Lục Thiếu Hoa mới kết thúc một ngày điều tra, xoa xoa cặp mắt khô nóng, rồi day day cái đầu hơi đau, sau đó mới tắt máy tính, xuống lầu chuẩn bị ăn cơm.
Ăn cơm chiều xong, Lục Thiếu Hoa lại đi tập thể hình một lát, tắm xong liền đi ngủ sớm. Lục Thiếu Hoa dùng cơm sớm như vậy không phải là không có lý do, đó là vì ngày hôm sau hắn có việc quan trọng phải làm. Chuyện quan trọng gì đây?
(1) Cái vảy ngược: Trong tác phẩm “Thuyết Nan” của mình, Hàn Phi Tử (280-233 TCN), một học giả nổi tiếng Trung Quốc cuối thời Chiến quốc viết: Rồng là một vật có thể đùa bỡn, thậm chí có thể cưỡi. Nhưng ở dưới cái cổ của nó có cái vảy ngược dài một thước. Ai động đến thì bị nó giết ngay. Các vị vua chúa cũng có cái vảy ngược, kẻ du thuyết không sờ phải cái vảy ngược của vua chúa thì ngõ hầu mới là người giỏi.
Lục Thiếu Hoa luôn thích bảo đảm mọi việc ở mức an toàn cao nhất, giống như bây giờ hắn muốn có sự vững vàng, chắc chắn, để không xảy ra tình huống bất ngờ ngoài ý muốn khi ra tay với tập đoàn Goldman Sachs.
Đương nhiên, ngoại trừ điều tra tập đoàn Goldman Sachs, vì an toàn, Lục Thiếu Hoa tính toán việc trước tiên là phải xin gặp Trưởng đặc khu hành chính Hồng Kông. Đây là lần đầu tiên hắn đến chào quan chức cao cấp nhất Hồng Kông.
Ngược lại, đây cũng là lần đầu tiên trưởng đặc khu hánh chính Hồng Kông gặp Lục Thiếu Hoa, hay nói cách khác, gặp ông chủ Tập đoàn Phượng Hoàng.
Việc Lục Thiếu Hoa gặp khiếnTrưởng đặc khu hành chính Hồng Kông Tăng Âm Quyền ngạc nhiên, vì sao Lục Thiếu Hoa đột nhiên đề xuất gặp ông ta.
Nên biết rằng, trước kia Tập đoàn Phượng Hoàng có việc gì thì thường là Tổng giám đốc điều hành Tần Tịch Thần ra mặt, Lục Thiếu Hoa không lộ diện, mà nếu có việc tư, thì cũng vậy, đã có Hoắc lão, một người vừa là quan chức vừa là thương nhân ra mặt thay hắn.
Bây giờ Lục Thiếu Hoa lại tự mình ra mắt, phải nói là vô cùng hiếm có, điều này làm Tăng Âm Quyền cảm nhận được một chút hơi hướng không tầm thường
Có thể nghĩ, nếu không có chuyện đại sự, Lục Thiếu Hoa có thể đã để Tần Tịch Thần đi thay, ông ta không thể không tiếp Tần Tịch Thần. Chỉ cần không đụng chạm những vấn đề mấu chốt, thì ngoài ra đều có thế chấp thuận tất cả, đó là mệnh lệnh của Trung ương.
Tuy nhiên bất kể thế nào, có thể gặp Lục Thiếu Hoa một lần, đối với Tăng Âm Quyền chỉ có lợi mà không có hại. Ông ta rất vui vẻ nhận lời, thậm chí còn tỏ ý muốn đến thăm hỏi Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa biết về mặt này Tăng Âm Quyền muốn lấy lòng hắn, cho nên mới đề xuất việc chủ động đến thăm hỏi, nhưng hắn không đáp ứng Tăng Âm Quyền, ngược lại quyết định tự mình đến cửa, tỏ rõ thành ý của mình.
Bởi vì bây giờ Lục Thiếu Hoa có việc nhờ đến ông ta, tống khứ tập đoàn Goldman Sachs ra khỏi Hồng Kông, tiếp nhận toàn bộ sản nghiệp của tập đoàn này, bao gồm một phần lớn sản nghiệp của chính phủ.
Đầy hoàn toàn là chuyện có việc cầu người và hợp tác, cho dù thân phận của Lục Thiếu Hoa có cao đến mức nào, cũng không thể biểu lộ thành ý của mình, đồng thời cũng tăng thêm thể diện cho người ta, xử lý công việc càng thêm dễ dàng thuận lợi.
Văn phòng Trưởng đặc khu Hồng Kông.
Lục Thiếu Hoa và Tăng Âm Quyền cả hai đều không tỏ ra vui vẻ cho lắm, Lục Thiếu Hoa chỉ hơi mỉm cười, chăm chú nhìn Tăng Âm Quyền, mà Tăng Âm Quyền cũng vậy, ông ta cười mỉm, nhìn nhân vật được truyền tụng mới ba mươi tuổi này.
Một lát sau, Lục Thiếu Hoa mới lên tiếng:
- Trưởng đặc khu Tăng, hôm nay tôi đến là có việc nhờ ông giúp đỡ.
Lục Thiếu Hoa không rào đón, nói thẳng mục đích của mình.
Nhưng Lục Thiếu Hoa vừa dứt lời, Tăng Âm Quyền tỏ vẻ buồn bực, ông ta không ngờ Lục Thiếu Hoa lại thẳng thắn đến mức đó. Theo Tăng Âm Quyền, một nhân vật lớn như Lục Thiếu Hoa, cho dù là có việc nhờ đến người cũng không đi ngay vào vấn đề như vậy, mà sẽ quanh co, rào đón một hồi rồi mới đề cập đến mục đích của mình.
Nhưng điều hắn làm đã đi ngược lại với dự đoán của Tăng Âm Quyền, khiến ông ta hơi bất ngờ. Tuy nhiên dù sao Tăng Âm Quyền cũng là một quan chức quyền thế, lấy lại bình tĩnh rất nhanh, nói một cách khách sáo:
- Tổng giám đốc Lục cứ nói, chỉ cần là việc tôi có thể hỗ trợ, tôi tuyệt đối sẽ không từ chối.
- Tập đoàn Goldman Sachs.
Lục Thiếu Hoa không đầu không đuôi, đột ngột nói ra một cái tên, rồi im lặng.
Tập đoàn Goldman Sachs nổi tiếng thế giới, tầm ảnh hưởng ở Hồng Kông cũng rất lớn, Tăng Âm Quyền là Trưởng đặc khu hành chính Hồng Kông, làm sao ông ta chưa nghe về tập đoàn này? Ngược lại chắc chắn ông ta còn biết một số nội tình của nó.
Bởi vậy câu nói của Lục Thiếu Hoa làm Tăng Âm Quyền giật mình. Nghiệp vụ của tập đoàn Goldman Sachs và Tập đoàn Phượng Hoàng hơi xung đột với nhau, bây giờ đột nhiên Lục Thiếu Hoa nhắc tới tên tập đoàn này, phải chăng có chuyện quan trọng không muốn để người khác biết?
Lập tức, trong đầu Tăng Âm Quyền đầy nhũng ý nghĩ phức tạp, nhưng dù hắn nghĩ muốn nát óc cuối cùng cũng chỉ nghĩ ra được một đáp án, đó là Lục Thiếu Hoa sẽ ra tay đối với tập đoàn Goldman Sachs.
Tập đoàn Phượng Hoàng ở Hồng Kông tuyệt đối là một tập đoàn siêu cấp, bất kỳ một công ty trực thuộc nào của Tập đoàn Phượng Hoàng so với một công ty của Hồng Kông cũng đều vượt trội, nhiều công ty hàng đầu như vậy lập thành tập đoàn, bảo sao nó không hùng mạnh như vậy.
Hai tập đoàn hùng mạnh đối đầu nhau, quan hệ vô cùng phức tạp, rắc rối, kết quả sẽ như thế nào?
Tăng Âm Quyền không dám tưởng tượng, tuy nhiên dựa theo sự hiểu biết của ông ta về Lục Thiếu Hoa, hắn là một người nói được làm được. Một khi hắn nói sẽ ra tay với tập đoàn Goldman Sachs thì chắc chắn hắn sẽ thực hiện. Cho dù là chính phủ Hồng Kông không đứng về phía Lục Thiếu Hoa, hắn vẫn “xử” tập đoàn này như thường.
Hai bên va chạm, kết quả sẽ như thế nào? Tăng Âm Quyền không biết.
Nhưng có một điều có thể khẳng định, đó là cho dù kết quả sẽ như thế nào, chính quyền Hồng Kông phải đứng về phía Lục Thiếu Hoa, bàng không, Hồng Kông sẽ vô tình bị ảnh hưởng, nhẹ thì Trưởng đặc khu bị cách chức, nặng thì toàn bộ lãnh đạo của chính quyền Hồng Kông đều bị hạ bệ.
Rất nhiều năm rồi thân phận của Lục Thiếu Hoa đã không còn bí mật. Hắn là cháu của Lục Xương, là con rể của nhà họ Tăng, chỉ riêng hai thân phận này thôi cũng không ai có thể đụng chạm đến hắn. Huống chi, Tăng Âm Quyền còn biết nhiều hơn một số người khác một chút, đó là Lục Thiếu Hoa còn có hàm Thượng tướng.
- Tổng giám đốc Lục định ra tay với tập đoàn Goldman Sachs?
Tăng Âm Quyền thử dò hỏi.
Mặc dù trong lòng Tăng Âm Quyền đã đoán ra nhưng nếu không do chính miệng Lục Thiếu Hoa nói ra thì ông ta cũng không dám chắc chắn. Cho nên, Tăng Âm Quyền mới hỏi lại, để có được câu trả lời chắc chắn từ Lục Thiếu Hoa.
- Đúng vậy.
Lục Thiếu Hoa không giấu diếm, nói thẳng đáp án.
- Những năm gần đây, tập đoàn Goldman Sachs ở Hồng Kông đã lừa được không ít tiền, làm rất nhiều chuyện sai trái, triệt bọn họ xem như là vì dân trừ hại đi.
Có lẽ cảm thấy lời này hơi dối trá, Lục Thiếu Hoa tạm dừng một chút, không đợi Tăng Âm Quyền xen vào lại nói tiếp:
- Đương nhiên, là đối thủ trong thương trường thì có thể đối phó lẫn nhau, tôi cũng muốn làm như vậy. Trước kia, không đụng chạm đến bọn họ là vì quan hệ rắc rối, phức tạp, muốn đối phó với họ cũng hơi phiền phức. Bây giờ thì khác, bọn họ đang rối loạn, tôi thuận tay trừng trị bọn họ một chút, có thể đỡ được rất nhiều công sức.
- Tổng giám đốc Lục cần tôi phối hợp như thế nào cứ nói.
Tăng Âm Quyền hầu như cần suy nghĩ, lập tức đồng ý.
Không Tăng Âm Quyền dễ dãi mà trong nháy mắt, ông ta tính toán được mất, cuối cùng đưa ra quyết định. Đương nhiên, việc này cũng có phần là do Tăng Âm Quyền xem tập đoàn Goldman Sachs không vừa mắt.
Như lời Lục Thiếu Hoa, gần đây tập đoàn Goldman Sachs đã làm rất nhiều chuyện sai trái, lừa gạt người được rất nhiều tiền. Nhưng do bọn họ có thế lực hùng mạnh, không ai dám đụng vào cái vảy ngược (1). Bây giờ thì tốt rồi, Lục Thiếu Hoa chủ động đứng ra, Tăng Âm Quyền đương nhiên phải ủng hộ hắn.
Tăng Âm Quyền không cho rằng việc Lục Thiếu Hoa đối phó với tập đoàn Goldman Sachs, các lãnh đạo nhà nước sẽ không ủng hộ. Rõ ràng, một khi tin Lục Thiếu Hoa ra tay đối với tập đoàn Goldman Sachs truyền đến Trung ương, chắc chắn Trung ương sẽ ra chỉ thị cho Tăng Âm Quyền phối hợp hành động với Lục Thiếu Hoa.
Nếu đã như vậy, thì Tăng Âm Quyền còn gì phải do dự? Lập tức đồng ý một cách sảng khoái còn có thể khiến Lục Thiếu Hoa có một ấn tượng tốt, trong tương lai, ông ta muốn tiếp tục làm Trưởng đặc khu hành chính Hồng Kông, chỉ cần Lục Thiếu Hoa hỗ trợ, hoàn toàn có thể thành công thuận lợi.
- Cảm ơn!
Lục Thiếu Hoa khách khí nói một câu.
Kết quả như thế này Lục Thiếu Hoa đã dự đoán được từ trước. Nhưng hắn nói một câu cảm ơn, là do có ấn tượng tốt đẹp về Tăng Âm Quyền, cho dù là kiếp này hay kiếp trước hắn vẫn còn nhớ rất rõ.
Trong cuộc khủng hoảng tài chính châu Á năm 1997, Tăng Âm Quyền lập tức đề nghị người dân ngưng bán cổ phiếu ra , kết quả cho thấy ông ta đúng và ông ta đã thành công. Đó là một hành động rất dũng cảm khiến Lục Thiếu Hoa rất khâm phục ông ta.
Cũng vì Lục Thiếu Hoa có ấn tượng không tồi đối với Tăng Âm Quyền cho nên hắn mới có thể nói một câu cảm ơn , bằn không với tính cách của hắn, nhiều lắm hắn chị có thể gật đầu, tỏ vẻ lễ độ là được.
Lục Thiếu Hoa rời văn phòng đặc khu trưởng Hồng Kông, sau đó khi đang qua toà nhà Phượng Hoàng, hắn bảo dừng xe, rồi xuống xe tiến vào xem tình huống của Tập đoàn Phượng Hoàng lúc này.
Kiểm tra theo thói quen. Đấy là do lúc này Lục Thiếu Hoa không có việc gì làm, cho nên mới vào đây xem xét. Tuy nhiên, dù đây là cuộc kiểm tra theo lệ, hắn vẫn ngồi khá lâu trong cuộc họp ở công ty Tiêu thụ Phượng Hoàng.
Bây giờ những dấu hiệu của cuộc khủng hoảng tài chính đã rõ ràng, ảnh hưởng của khủng hoảng nợ vay càng lúc càng lớn, kinh tế toàn cầu đã bị tổn thất nghiêm trọng, đương nhiên Tập đoàn Phượng Hoàng chắc chắn đã bị ảnh hưởng rất lớn.
Lục Thiếu Hoa ở công ty Tiêu thụ Phượng Hoàng tìm hiểu, phân tích rõ ràng được một số tình hình gần đây, nắm được tất cả tình huống có thể xảy ra, lúc này hắn mới thở phào nhẹ nhõm, ngồi thêm một lát ở toà nhà Phượng Hoàng rồi mới ra về.
Sau khi trở về, Lục Thiếu Hoa cũng không nghỉ ngơi mà lên mạng nghiên cứu một chút về tình hình của tập đoàn Goldman Sachs ở Hồng Kông, chủ yếu là về việc tập đoàn Goldman Sachs cùng nhúng tay vào các dự án hợp tác của một số công ty và chính phủ.
Đồng thời, Lục Thiếu Hoa cũng biết tra trên mạng thì chỉ được một số thông tin bề nổi mà thôi, tin tức thật sự thì chỉ có mạng lưới tình báo tài năng của Hổ Gầm mới thu thập được.
Mãi cho đến tận chạng vạng tối, Lục Thiếu Hoa mới kết thúc một ngày điều tra, xoa xoa cặp mắt khô nóng, rồi day day cái đầu hơi đau, sau đó mới tắt máy tính, xuống lầu chuẩn bị ăn cơm.
Ăn cơm chiều xong, Lục Thiếu Hoa lại đi tập thể hình một lát, tắm xong liền đi ngủ sớm. Lục Thiếu Hoa dùng cơm sớm như vậy không phải là không có lý do, đó là vì ngày hôm sau hắn có việc quan trọng phải làm. Chuyện quan trọng gì đây?
(1) Cái vảy ngược: Trong tác phẩm “Thuyết Nan” của mình, Hàn Phi Tử (280-233 TCN), một học giả nổi tiếng Trung Quốc cuối thời Chiến quốc viết: Rồng là một vật có thể đùa bỡn, thậm chí có thể cưỡi. Nhưng ở dưới cái cổ của nó có cái vảy ngược dài một thước. Ai động đến thì bị nó giết ngay. Các vị vua chúa cũng có cái vảy ngược, kẻ du thuyết không sờ phải cái vảy ngược của vua chúa thì ngõ hầu mới là người giỏi.
/1180
|