Một sự chuẩn bị với thời gian dài cùng với một bố cục chặt chẽ như vậy, Lục Thiếu Hoa thật không hi vọng sẽ xảy ra chuyện ngoài ý muốn nào cả, bao gồm cả việc có người bị thương thì hắn cũng không mong muốn xảy ra nhưng con người phải sống mà, cũng có những suy nghĩ và hành động của riêng mình chứ, không phải nói cưỡng ép là cưỡng ép được.
Đương nhiên, nếu phải dùng đến vũ lực thì có thể ngăn chặn những hành động chống lại đó nhưng ai có thể đảm bảo mấy người đó sẽ không lén đi tới khu vực chịu ảnh hưởng của động đất?
Lục Thiếu Hoa chính là sợ có người chạy đến khu vực chịu sự ảnh hưởng đó nên hắn mới đề xuất ra vấn đề này trong lúc này, còn giải quyết thế nào thì trong lòng Lục Thiếu Hoa cũng đã có một kế hoạch cơ bản rồi, chỉ là chưa đầy đủ cụ thể nên hắn không vội vàng nói ra.
Rõ ràng, những người của Thủ trưởng số 1 cũng ý thức được vấn đề này hơn nữa còn cảm thấy đó là một vấn đề rất lớn, hơn nữa họ cũng đồng tình với cách nói của Lục Thiếu Hoa, chuẩn bị thời gian lâu như vậy, lại trải qua sự sắp xếp bí mật như vậy, nếu vẫn còn xảy ra chuyện, vậy thì đúng thật là quá có lỗi với những sự cố gắng vừa qua.
Vậy còn có thể làm gì đây? Cũng chỉ có thể kéo dãn đường ranh giới thôi, phái quân đội làm đường ranh giới, những ai ra khỏi ranh giới đó rồi thì không thể đi vào nữa, cũng có thể gọi là chỉ được đi ra không được đi vào.
Có thể, phạm vi là 50 km2 mà, là một phạm vi rất lớn như vậy, cho dù ngoài những nơi không bị ảnh hưởng nghiêm trọng và thiên tai không thể biết trước ra thì người dân trong phạm vi còn lại cũng không ít, muốn kéo đường ranh giới thật không phải là chuyện dễ dàng.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tới giờ này gần như không có một phương pháp tốt nào để ngăn chặn việc lén lút chạy tới chỗ nguy hiểm, cũng chỉ có thể sử dụng chiến thuật của giới hải quân này. Đương nhiên Lục Thiếu Hoa cũng sẽ điều một số vệ tinh gián điệp của hắn qua đây, tiến hành giám sát thời tiết với khu vực cảnh giới, một khi phát hiện tin tức có người còn sống trong khu vực thì lập tức cử người tiến hành cưỡng ép di dời.
Đừng quên rằng, vệ tinh gián điệp của Lục Thiếu Hoa có tính năng hồng ngoại, có thể cảm ứng phát hiện sự sống, sau đó khi nhận được tin báo phát hiện tin có người còn sống thì mới định vị, nhanh chóng phái người của quân đội tới tọa độ đó.
Đối với dự tính này, Lục Thiếu Hoa cũng đã nói qua trong hội nghị trước hơn nữa còn nhận được sự đồng tình của những người của Thủ trưởng số 1, chuyện này mới được gọi là tạm thời gác lại, sau khi tan họp những thủ lĩnh cấp cao của các khu vực quân đội đều lập tức trở về quân khu của họ, các quan chức nhà nước thì đi vào trạng thái chuẩn bị cuối cùng, làm tốt nhiệm vụ điều hành.
Còn về Lục Thiếu Hoa thì hắn vẫn chưa trở về Hồng Kông mà ở lại nhà của Tăng Kiến Quốc.
Thời gian trôi qua thật nhanh, thời gian một tuần cứ thế qua đi, đã đến 22 tháng 4, ngày này Lục Thiếu Hoa đi vào Trung Nam Hải lần nữa, gặp mặt những thủ lĩnh cấp cao của quốc gia lần nữa, sau đó mới nhanh chóng rời khỏi.
Lục Thiếu Hoa không phải là về Hồng Kông, cũng không phải là phó mặc cho mọi chuyện không lo, mà chính là Trung Nam Hải hạn chế gửi tin tức, ngoài một số điện thoại chỉ định có thể gọi thì những thứ khác đều không thể gọi được ở Trung Nam Hải.
Mà muốn liên lạc với bên Châu Phi thì nhất định phải bí mật, Lục Thiếu Hoa không thể lấy điện thoại ở Trung Nam Hải để gọi nên Lục Thiếu Hoa rời khỏi rồi, ra ngoài Trung Nam Hải mới bắt đầu gọi điện liên lạc với Lý Chí Kiệt, bảo anh ta điều động vệ gián điệp bắt đầu phối hợp với hành động với trong nước.
Tới lúc bắt đầu rồi
Đúng vậy, sơ tán bắt đầu rồi.
Vào ngày 22 tháng 4, cuộc sơ tán chính thức được bắt đầu, tất cả đều đã được chuẩn bị tốt rồi, chỉ cần tung ra tin hệ thống hạt nhân bị rò rỉ thì có thể danh chính ngôn thuận tới gần người dân ở Vấn Xuyên để tiến hành dịch chuyển.
Đúng 12 giờ trưa, tất cả đều đã chuẩn bị đầy đủ, đài truyền hình Trung ương cuối cùng cũng đã phát ra tin tức, Thủ tướng xuất hiện để trả lời một cuộc phỏng vấn, giải thích rõ cả sự việc, sau đó kêu gọi nhân dân đừng sợ hãi, hệ thống hạt nhân rò rỉ vẫn đang trong tầm kiểm soát của đất nước.
Tin tức được phát khoảng nửa giờ thì quân đội nhanh chóng tiến vào Tứ Xuyên, nhanh nhất là khu quân đội Trùng Khánh, nhận được lệnh của cấp trên, tất cả quân đội bắt đầu xuất phát, khống chế hiện trường hỗn loạn trước sau đó đợi tất cả các quân đội đã được chuẩn bị tiến vào khu vực này đến đủ thì mới bắt đầu hoạt động sơ tán.
Do Thủ tướng trong lúc phỏng vấn nói rằng hạt nhân bị rò rỉ gần khu vực huyện Vấn Xuyên nên tiến hành sơ tán người dân ở huyện Vấn Xuyên trước nhất.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu muốn không hoảng loạn cũng không được, mặc dù Thủ tướng đã kêu gọi mọi người đừng sợ hãi nhưng ai cũng sợ chết cả, nói không sợ thì là giả dối, rất may là mọi chuyện đã được chuẩn bị trước, sau khi quân đội đi vào, không bao lâu sau đã có thể trấn áp được hiện trường.
Hỗn loạn dần giảm bớt, công việc sơ tán cũng đã bắt đầu, ở một nơi khác của Tứ Xuyên, trên bầu trời và mặt đất lúc này đã phối hợp, cung cấp phòng ở cho người dân bị sơ tán.
Đúng vậy, xảy ra chuyện lớn như vậy nếu nói không hoảng loạn thì là giả, cả đất nước đều bị chấn động, hơn nữa nước ngoài cũng được một phen náo động, có người đồng tình, cũng có người thấy vui sướng khi mình gặp nạn, những nước thấy vui sướng khi mình gặp phải chuyện này thì có nhưng lúc này họ lại không thể hiện ra.
Chủ nghĩa nhân đạo, cụm từ này xem ra giống như đang nói chơi thôi nhưng trước tai họa trước mắt, cho dù là kẻ thù chính, cả hai phía đều rất gai mắt nhau nhưng không ai dám có hành động làm ảnh hưởng xấu đến việc hạt nhân bị rò rỉ.
Ừ, ít nhất đây là mấu chốt quan trọng nhất, không ai dám động đến đề tài mẫn cảm này, giới truyền thông nước ngoài cũng chỉ đưa những tin chính thôi, còn giả vờ kêu gọi đừng sợ hãi gì cả nữa chứ.
Nhưng thực tế thì những giới truyền thông đó có tốt như vậy không?
Không, dựa vào tin tình báo của mạng tình báo Hổ Gầm thì giới truyền thông đó đang ra sức điều tra nhằm tin ra sơ hở.
Không sai, chính là sơ hở vì chuyện này xảy ra quá đột ngột cũng khá kỳ lạ, khi tin vừa được thông báo không lâu thì quân đội đã đến đông đủ, hơn nữa quân đội tham gia không chỉ có một đội mà là rất nhiều đội.
Quân đội phản xạ nhanh chính là một sơ hở, điều này khiến người ta thấy lạ vì nếu mọi chuyện vẫn chưa được chuẩn bị thì phản ứng của quân đội không thể nhanh như vậy được mà thực tế cho thấy dường như phản ứng của quân đội trong nước có chút hơi nhanh.
Còn một nghi vấn nữa, đó chính là nơi ở lúc đó, tin tức vừa được truyền ra không lâu thì những nơi ở đó đã được xây hơn cả mấy chục căn rồi, lại còn xây dựng được dưới tốc độ nhanh như vậy nữa.
Đây là ý nghĩa gì đây? Đừng quên là xây dựng phòng ốc lúc đó phải cần có vật liệu, mà nếu không có sự chuẩn bị trước thì có thể tập hợp vật liệu nhanh và tốc độ xây dựng phòng ốc có nhanh như vậy không?
Quan trọng nhất là, trước khi tin tức được truyền ra thì có người sớm đã nhìn thấy quân đội vận chuyển những máy xúc đất tới thành phố Đô Giang Yển hơn nữa còn để ở chỗ đồng bằng của Đô Giang Yển nữa, ở đó còn có một đội quân nhỏ đang đóng quân nữa.
Những hành động này có nghĩa là gì đây?
Khiến người ta không thể đoán ra được, tuy là hệ thống hạt nhân rò rỉ nhưng Đô Giang Yển cách huyện Vấn Xuyên khá gần, lại phái một đội hình máy xúc đất lớn như vậy qua đó, nếu không có vấn đề chắc cũng là chuyện lạ.
Nói tóm lại, lần này xảy ra chuyện là cả hàng loạt nghi vấn, điều này khiến giới truyền thông và các thế lực quốc tế không khỏi cảm thấy kỳ lạ.
Nhưng trước khi chưa thể có chứng cứ xác thực thì giới truyền thông và các thế lực quốc tế vẫn chưa dám có bất kỳ hành động nào, dù gì đây cũng là chuyện lớn, nếu đối đầu với Trung Quốc thì hậu quả không cần nói cũng biết sẽ như thế nào.
Cho dù Mỹ là nước mạnh nhất cũng không dám có những hành động lộ liễu, mặc dù lần này họ đoán ra chuyện xảy ra lần này chắc chắn không phải là hệ thống hạt nhân bị rò rỉ nhưng họ vẫn không dám trực tiếp đưa tin mà chỉ, dám đưa những thông tin bên lề, cũng chỉ là tin của đài truyền hình Trung ương đưa ra thôi.
Bây giờ không dám đưa tin không có nghĩa là sau này không dám đưa tin, khi họ có được bằng chứng xác thực thì cũng là lúc sự thật được phơi bày, họ sẽ tung ra những chuyện này để đả kích Trung Quốc, họ có thể vui vẻ làm nữa kìa.
Chỉ tiếc là đã khiến cho tất cả các thế lực phải thất vọng, 3 ngày liên tiếp thì mối nghi ngờ lại càng nhiều nhưng chân tướng vẫn chưa thể tìm ra, chỉ có lần này tin tức đưa tin là tập đoàn Phượng Hoàng quyên góp 20 tỷ đô la Mỹ để giúp cho việc sơ tán thôi.
Sau đó thì các lĩnh vực khác cũng lần lượt quyên tiền, có thể nói tin tức moi được chỉ có tin quyên tiền, nếu muốn moi những tin khác hoặc là tìm chân tướng thì xin lỗi, không thể tiết lộ !
Trên thực tế thì chuyện này rất ít người biết, ngoài các thủ lĩnh cấp cao ở Trung ương ra thì chỉ còn lại Lục Thiếu Hoa là biết rõ, mà với các thủ lĩnh cấp cao Trung ương thì chắc chắn những người bình thường không thể moi thông tin được, những người đó cũng không nói chân tướng sự việc ra.
Nên nhiều thế lực đã điều động rất nhiều lực lượng để điều tra và giới truyền thông không ngừng tiến hành phỏng vấn các quan chức quân khu nhận nhiệm vụ sơ tán thì cũng không thể có được thông tin chính xác.
Bí mật, mọi thứ đều được giữ bí mật, những quan chức cấp cao trong quân khu nhận nhiệm vụ sơ tán cũng chỉ nhận chỉ thị của Uỷ ban quân đội thôi, còn về sự thật thì họ hoàn toàn không biết, ý, mà nếu nói không biết thì cũng hơi quá đáng, điều mà họ biết chính là Vấn Xuyên có hệ thống hạt nhân bị rò rỉ, ngoài ra họ không biết gì cả.
Đối với các phản ứng của thế giới hoặc là hành động của các thế lực và giới truyền thông thì Lục Thiếu Hoa biết rõ nhất, nhưng hắn cũng không có hành động gì, lặng lặng ở nhà của Tăng Kiến Quốc làm một kẻ nhàn rỗi.
Nhưng mà Lục Thiếu Hoa thật sự muốn làm kẻ nhàn rỗi không?
Chưa chắc, chưa nói tới Lục Thiếu Hoa còn một gánh nặng lớn ở tập đoàn Phượng Hoàng, chỉ nói tới việc sơ tán lần này là do hắn đề xướng, vậy thì hắn làm sao có thể làm một kẻ nhàn rỗi được chứ, còn về việc ngồi ở nhà của Tăng Kiến Quốc chỉ là phương thức điều khiển xa mà thôi.
Một loạt vệ tinh gián điệp của căn cứ Hổ Gầm ở Châu Phi, lại còn nhận tin tình báo trong nước, chỉ hai chuyện này thôi cũng đủ khiến Lục Thiếu Hoa bận tối mặt rồi.
Theo dõi báo cáo của vệ tinh gián điệp cũng không phải là chuyện khó khăn gì chỉ khi phát hiện sự việc quan trọng thì Lục ThiếuHoa mới xuất hiện gọi điện liên lạc với người của quân đội.
Nhưng tiếp nhận tình báo trong nước lại không giống như vậy.
Trước khi sơ tán được tiến hành thì Lục Thiếu Hoa đã ra lệnh, cả mạng lưới tình báo chuyển động để thu thập tin tức các nơi trong nước, một khi phát hiện các nhân tố bất ổn thì lập tức thông báo, sau đó Lục Thiếu Hoa sẽ chuyển lên lãnh đạo cấp cao, để các lãnh đạo cấp cao quyết định rồi mới bố trí việc trấn áp.
Trong ba ngày này, một số con tôm con tép xuất hiện gây chuyện, sau khi Lục Thiếu Hoa nhận được tình báo liền trực tiếp thông báo lên trên, sau đó lãnh đạo cấp cao ra lệnh cho quân đội áp dụng các biện pháp lạnh lùng để trấn áp, cuối cùng cũng có thể bình thường trở lại.
Tất cả mọi thứ đều đang phát triển theo chiều hướng tốt nhưng sau khi qua thời gian nửa tháng thì có một chuyện trọng đại xảy ra khiến Lục Thiếu Hoa không thể không từ biệt những ngày nhàn rỗi ở nhà để bắt đầu xuất hiện.
Đương nhiên, nếu phải dùng đến vũ lực thì có thể ngăn chặn những hành động chống lại đó nhưng ai có thể đảm bảo mấy người đó sẽ không lén đi tới khu vực chịu ảnh hưởng của động đất?
Lục Thiếu Hoa chính là sợ có người chạy đến khu vực chịu sự ảnh hưởng đó nên hắn mới đề xuất ra vấn đề này trong lúc này, còn giải quyết thế nào thì trong lòng Lục Thiếu Hoa cũng đã có một kế hoạch cơ bản rồi, chỉ là chưa đầy đủ cụ thể nên hắn không vội vàng nói ra.
Rõ ràng, những người của Thủ trưởng số 1 cũng ý thức được vấn đề này hơn nữa còn cảm thấy đó là một vấn đề rất lớn, hơn nữa họ cũng đồng tình với cách nói của Lục Thiếu Hoa, chuẩn bị thời gian lâu như vậy, lại trải qua sự sắp xếp bí mật như vậy, nếu vẫn còn xảy ra chuyện, vậy thì đúng thật là quá có lỗi với những sự cố gắng vừa qua.
Vậy còn có thể làm gì đây? Cũng chỉ có thể kéo dãn đường ranh giới thôi, phái quân đội làm đường ranh giới, những ai ra khỏi ranh giới đó rồi thì không thể đi vào nữa, cũng có thể gọi là chỉ được đi ra không được đi vào.
Có thể, phạm vi là 50 km2 mà, là một phạm vi rất lớn như vậy, cho dù ngoài những nơi không bị ảnh hưởng nghiêm trọng và thiên tai không thể biết trước ra thì người dân trong phạm vi còn lại cũng không ít, muốn kéo đường ranh giới thật không phải là chuyện dễ dàng.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, tới giờ này gần như không có một phương pháp tốt nào để ngăn chặn việc lén lút chạy tới chỗ nguy hiểm, cũng chỉ có thể sử dụng chiến thuật của giới hải quân này. Đương nhiên Lục Thiếu Hoa cũng sẽ điều một số vệ tinh gián điệp của hắn qua đây, tiến hành giám sát thời tiết với khu vực cảnh giới, một khi phát hiện tin tức có người còn sống trong khu vực thì lập tức cử người tiến hành cưỡng ép di dời.
Đừng quên rằng, vệ tinh gián điệp của Lục Thiếu Hoa có tính năng hồng ngoại, có thể cảm ứng phát hiện sự sống, sau đó khi nhận được tin báo phát hiện tin có người còn sống thì mới định vị, nhanh chóng phái người của quân đội tới tọa độ đó.
Đối với dự tính này, Lục Thiếu Hoa cũng đã nói qua trong hội nghị trước hơn nữa còn nhận được sự đồng tình của những người của Thủ trưởng số 1, chuyện này mới được gọi là tạm thời gác lại, sau khi tan họp những thủ lĩnh cấp cao của các khu vực quân đội đều lập tức trở về quân khu của họ, các quan chức nhà nước thì đi vào trạng thái chuẩn bị cuối cùng, làm tốt nhiệm vụ điều hành.
Còn về Lục Thiếu Hoa thì hắn vẫn chưa trở về Hồng Kông mà ở lại nhà của Tăng Kiến Quốc.
Thời gian trôi qua thật nhanh, thời gian một tuần cứ thế qua đi, đã đến 22 tháng 4, ngày này Lục Thiếu Hoa đi vào Trung Nam Hải lần nữa, gặp mặt những thủ lĩnh cấp cao của quốc gia lần nữa, sau đó mới nhanh chóng rời khỏi.
Lục Thiếu Hoa không phải là về Hồng Kông, cũng không phải là phó mặc cho mọi chuyện không lo, mà chính là Trung Nam Hải hạn chế gửi tin tức, ngoài một số điện thoại chỉ định có thể gọi thì những thứ khác đều không thể gọi được ở Trung Nam Hải.
Mà muốn liên lạc với bên Châu Phi thì nhất định phải bí mật, Lục Thiếu Hoa không thể lấy điện thoại ở Trung Nam Hải để gọi nên Lục Thiếu Hoa rời khỏi rồi, ra ngoài Trung Nam Hải mới bắt đầu gọi điện liên lạc với Lý Chí Kiệt, bảo anh ta điều động vệ gián điệp bắt đầu phối hợp với hành động với trong nước.
Tới lúc bắt đầu rồi
Đúng vậy, sơ tán bắt đầu rồi.
Vào ngày 22 tháng 4, cuộc sơ tán chính thức được bắt đầu, tất cả đều đã được chuẩn bị tốt rồi, chỉ cần tung ra tin hệ thống hạt nhân bị rò rỉ thì có thể danh chính ngôn thuận tới gần người dân ở Vấn Xuyên để tiến hành dịch chuyển.
Đúng 12 giờ trưa, tất cả đều đã chuẩn bị đầy đủ, đài truyền hình Trung ương cuối cùng cũng đã phát ra tin tức, Thủ tướng xuất hiện để trả lời một cuộc phỏng vấn, giải thích rõ cả sự việc, sau đó kêu gọi nhân dân đừng sợ hãi, hệ thống hạt nhân rò rỉ vẫn đang trong tầm kiểm soát của đất nước.
Tin tức được phát khoảng nửa giờ thì quân đội nhanh chóng tiến vào Tứ Xuyên, nhanh nhất là khu quân đội Trùng Khánh, nhận được lệnh của cấp trên, tất cả quân đội bắt đầu xuất phát, khống chế hiện trường hỗn loạn trước sau đó đợi tất cả các quân đội đã được chuẩn bị tiến vào khu vực này đến đủ thì mới bắt đầu hoạt động sơ tán.
Do Thủ tướng trong lúc phỏng vấn nói rằng hạt nhân bị rò rỉ gần khu vực huyện Vấn Xuyên nên tiến hành sơ tán người dân ở huyện Vấn Xuyên trước nhất.
Xảy ra chuyện lớn như vậy, nếu muốn không hoảng loạn cũng không được, mặc dù Thủ tướng đã kêu gọi mọi người đừng sợ hãi nhưng ai cũng sợ chết cả, nói không sợ thì là giả dối, rất may là mọi chuyện đã được chuẩn bị trước, sau khi quân đội đi vào, không bao lâu sau đã có thể trấn áp được hiện trường.
Hỗn loạn dần giảm bớt, công việc sơ tán cũng đã bắt đầu, ở một nơi khác của Tứ Xuyên, trên bầu trời và mặt đất lúc này đã phối hợp, cung cấp phòng ở cho người dân bị sơ tán.
Đúng vậy, xảy ra chuyện lớn như vậy nếu nói không hoảng loạn thì là giả, cả đất nước đều bị chấn động, hơn nữa nước ngoài cũng được một phen náo động, có người đồng tình, cũng có người thấy vui sướng khi mình gặp nạn, những nước thấy vui sướng khi mình gặp phải chuyện này thì có nhưng lúc này họ lại không thể hiện ra.
Chủ nghĩa nhân đạo, cụm từ này xem ra giống như đang nói chơi thôi nhưng trước tai họa trước mắt, cho dù là kẻ thù chính, cả hai phía đều rất gai mắt nhau nhưng không ai dám có hành động làm ảnh hưởng xấu đến việc hạt nhân bị rò rỉ.
Ừ, ít nhất đây là mấu chốt quan trọng nhất, không ai dám động đến đề tài mẫn cảm này, giới truyền thông nước ngoài cũng chỉ đưa những tin chính thôi, còn giả vờ kêu gọi đừng sợ hãi gì cả nữa chứ.
Nhưng thực tế thì những giới truyền thông đó có tốt như vậy không?
Không, dựa vào tin tình báo của mạng tình báo Hổ Gầm thì giới truyền thông đó đang ra sức điều tra nhằm tin ra sơ hở.
Không sai, chính là sơ hở vì chuyện này xảy ra quá đột ngột cũng khá kỳ lạ, khi tin vừa được thông báo không lâu thì quân đội đã đến đông đủ, hơn nữa quân đội tham gia không chỉ có một đội mà là rất nhiều đội.
Quân đội phản xạ nhanh chính là một sơ hở, điều này khiến người ta thấy lạ vì nếu mọi chuyện vẫn chưa được chuẩn bị thì phản ứng của quân đội không thể nhanh như vậy được mà thực tế cho thấy dường như phản ứng của quân đội trong nước có chút hơi nhanh.
Còn một nghi vấn nữa, đó chính là nơi ở lúc đó, tin tức vừa được truyền ra không lâu thì những nơi ở đó đã được xây hơn cả mấy chục căn rồi, lại còn xây dựng được dưới tốc độ nhanh như vậy nữa.
Đây là ý nghĩa gì đây? Đừng quên là xây dựng phòng ốc lúc đó phải cần có vật liệu, mà nếu không có sự chuẩn bị trước thì có thể tập hợp vật liệu nhanh và tốc độ xây dựng phòng ốc có nhanh như vậy không?
Quan trọng nhất là, trước khi tin tức được truyền ra thì có người sớm đã nhìn thấy quân đội vận chuyển những máy xúc đất tới thành phố Đô Giang Yển hơn nữa còn để ở chỗ đồng bằng của Đô Giang Yển nữa, ở đó còn có một đội quân nhỏ đang đóng quân nữa.
Những hành động này có nghĩa là gì đây?
Khiến người ta không thể đoán ra được, tuy là hệ thống hạt nhân rò rỉ nhưng Đô Giang Yển cách huyện Vấn Xuyên khá gần, lại phái một đội hình máy xúc đất lớn như vậy qua đó, nếu không có vấn đề chắc cũng là chuyện lạ.
Nói tóm lại, lần này xảy ra chuyện là cả hàng loạt nghi vấn, điều này khiến giới truyền thông và các thế lực quốc tế không khỏi cảm thấy kỳ lạ.
Nhưng trước khi chưa thể có chứng cứ xác thực thì giới truyền thông và các thế lực quốc tế vẫn chưa dám có bất kỳ hành động nào, dù gì đây cũng là chuyện lớn, nếu đối đầu với Trung Quốc thì hậu quả không cần nói cũng biết sẽ như thế nào.
Cho dù Mỹ là nước mạnh nhất cũng không dám có những hành động lộ liễu, mặc dù lần này họ đoán ra chuyện xảy ra lần này chắc chắn không phải là hệ thống hạt nhân bị rò rỉ nhưng họ vẫn không dám trực tiếp đưa tin mà chỉ, dám đưa những thông tin bên lề, cũng chỉ là tin của đài truyền hình Trung ương đưa ra thôi.
Bây giờ không dám đưa tin không có nghĩa là sau này không dám đưa tin, khi họ có được bằng chứng xác thực thì cũng là lúc sự thật được phơi bày, họ sẽ tung ra những chuyện này để đả kích Trung Quốc, họ có thể vui vẻ làm nữa kìa.
Chỉ tiếc là đã khiến cho tất cả các thế lực phải thất vọng, 3 ngày liên tiếp thì mối nghi ngờ lại càng nhiều nhưng chân tướng vẫn chưa thể tìm ra, chỉ có lần này tin tức đưa tin là tập đoàn Phượng Hoàng quyên góp 20 tỷ đô la Mỹ để giúp cho việc sơ tán thôi.
Sau đó thì các lĩnh vực khác cũng lần lượt quyên tiền, có thể nói tin tức moi được chỉ có tin quyên tiền, nếu muốn moi những tin khác hoặc là tìm chân tướng thì xin lỗi, không thể tiết lộ !
Trên thực tế thì chuyện này rất ít người biết, ngoài các thủ lĩnh cấp cao ở Trung ương ra thì chỉ còn lại Lục Thiếu Hoa là biết rõ, mà với các thủ lĩnh cấp cao Trung ương thì chắc chắn những người bình thường không thể moi thông tin được, những người đó cũng không nói chân tướng sự việc ra.
Nên nhiều thế lực đã điều động rất nhiều lực lượng để điều tra và giới truyền thông không ngừng tiến hành phỏng vấn các quan chức quân khu nhận nhiệm vụ sơ tán thì cũng không thể có được thông tin chính xác.
Bí mật, mọi thứ đều được giữ bí mật, những quan chức cấp cao trong quân khu nhận nhiệm vụ sơ tán cũng chỉ nhận chỉ thị của Uỷ ban quân đội thôi, còn về sự thật thì họ hoàn toàn không biết, ý, mà nếu nói không biết thì cũng hơi quá đáng, điều mà họ biết chính là Vấn Xuyên có hệ thống hạt nhân bị rò rỉ, ngoài ra họ không biết gì cả.
Đối với các phản ứng của thế giới hoặc là hành động của các thế lực và giới truyền thông thì Lục Thiếu Hoa biết rõ nhất, nhưng hắn cũng không có hành động gì, lặng lặng ở nhà của Tăng Kiến Quốc làm một kẻ nhàn rỗi.
Nhưng mà Lục Thiếu Hoa thật sự muốn làm kẻ nhàn rỗi không?
Chưa chắc, chưa nói tới Lục Thiếu Hoa còn một gánh nặng lớn ở tập đoàn Phượng Hoàng, chỉ nói tới việc sơ tán lần này là do hắn đề xướng, vậy thì hắn làm sao có thể làm một kẻ nhàn rỗi được chứ, còn về việc ngồi ở nhà của Tăng Kiến Quốc chỉ là phương thức điều khiển xa mà thôi.
Một loạt vệ tinh gián điệp của căn cứ Hổ Gầm ở Châu Phi, lại còn nhận tin tình báo trong nước, chỉ hai chuyện này thôi cũng đủ khiến Lục Thiếu Hoa bận tối mặt rồi.
Theo dõi báo cáo của vệ tinh gián điệp cũng không phải là chuyện khó khăn gì chỉ khi phát hiện sự việc quan trọng thì Lục ThiếuHoa mới xuất hiện gọi điện liên lạc với người của quân đội.
Nhưng tiếp nhận tình báo trong nước lại không giống như vậy.
Trước khi sơ tán được tiến hành thì Lục Thiếu Hoa đã ra lệnh, cả mạng lưới tình báo chuyển động để thu thập tin tức các nơi trong nước, một khi phát hiện các nhân tố bất ổn thì lập tức thông báo, sau đó Lục Thiếu Hoa sẽ chuyển lên lãnh đạo cấp cao, để các lãnh đạo cấp cao quyết định rồi mới bố trí việc trấn áp.
Trong ba ngày này, một số con tôm con tép xuất hiện gây chuyện, sau khi Lục Thiếu Hoa nhận được tình báo liền trực tiếp thông báo lên trên, sau đó lãnh đạo cấp cao ra lệnh cho quân đội áp dụng các biện pháp lạnh lùng để trấn áp, cuối cùng cũng có thể bình thường trở lại.
Tất cả mọi thứ đều đang phát triển theo chiều hướng tốt nhưng sau khi qua thời gian nửa tháng thì có một chuyện trọng đại xảy ra khiến Lục Thiếu Hoa không thể không từ biệt những ngày nhàn rỗi ở nhà để bắt đầu xuất hiện.
/1180
|