Sao Lục Thiếu Hoa lại thở dài không phải vi Rockefeller con mà vì Rockefeller con vẽ đường cho hươu chạy.
Vốn tưởng Rockefeller là một người rất thông minh, nhưng tuyệt đối không ngờ Tập đoàn Goldman Sachs không có gì tốt, việc bí ẩn bên trong rất nhiều , trong đó có việc mua bán, sắm vai nhân vật không quang mình chính đại, nhìn ngoài là trung gian nhưng thực ra là bí mật lấy tiền của Tập đoàn Rockefeller.
Hiện tại đáng tiếc là Rockefeller không phát hiện còn hợp tác với họ, định tấn công Tập đoàn Phượng Hoàng, sau đó chia lợi nhuận. Đây không phải là vẽ đường cho hươu chạy thì là gì.
Nhưng dù thế nào, mặc kệ là Tập đoàn Rockefeller hay Tập đoàn Goldman Sachs, bị diệt vong là không thể tránh khỏi. Hiện tại trong tay Lục Thiếu Hoa có nhiều chứng cứ như vậy, có thể lợi dụng.
Lục Thiếu Hoa không phài muốn thế sao, hiện nay có cơ hội, Lục Thiếu Hoa có lý do để tin rằng chỉ cần công bố chứng cứ trong tay hắn ra ngoài, như vậy thì liên minh giữa Tập đoàn Rockefeller và Tập đoàn Goldman Sachs sẽ tan vỡ.
Với sự hiểu biết của Lục Thiếu Hoa về Rockefeller con anh ta lòng dạ hẹp hòi, đột nhiên phát hiện đồng minh đã gian dối với tập đoàn mình trước đây thử hỏi anh ta còn có thể hợp tác tiếp không?
Hơn nữa, với tính cách của Rockefeller con, anh ta nhất định cho rằng chỉ một mình Tập đoàn Rockefeller có thể địch lại Tập đoàn Phượng Hoàng. Không có Tập đoàn Goldman Sachs làm đồng minh, anh ta có thể đánh ta Tập đoàn Phượng Hoàng. Cho nên, liên minh này sẽ tan vỡ trong nháy mắt.
Liên mình không tồn tại, Lục Thiếu Hoa càng không có gì phải lo lắng, sẽ không buông tha cho Tập đoàn Rockefeller chỉ lo Rockefeller con không có đủ thời gian dập lửa, sao có thể có thời gian tấn công Tập đoàn Phượng Hoàng.
Chỉ cần tình hình phát triển như vậy, Lục Thiếu Hoa có thể vô tư, yên lặng chờ thời cơ.
Lục Thiếu Hoa thậm chí không có hứng thu xe tài liệu về Tập đoàn Rockefeller. Đóng hai tài liệu này lại say đó mở một hòm thư khác, tìm một chút thông tin, sau đó gửi đi.
Sau đó Lục Thiếu Hoa không quên gọi điện thoại cho Trần Đạt Vinh, nói anh ta kiểm tra thư.
Trần Đạt Vinh biết Lục Thiếu Hoa có tin tức quan trọng, cho nên mới gọi điện, anh ta mở máy tính đọc thư.
Xong, giải nén, cầm ly ca fe lên nhấp một chút, vừa mở tài liệu ra xem, vừa thấy tài liệu về Tập đoàn Goldman Sachs, anh ta không kìm nổi
Phù…
Phù một tiếng, Trần Đạt Vinh phun cà phê ra ngoài làm cà phê bắn hết lên người nhưng Trần Đạt Vinh cũng không đểy ý, mà ngay lập tức đọc tài liệu.
Đọc một hồi, Trần Đạt Vinh không thể không thốt lên
- Ông chủ thật sự là quá mạnh.
Đúng thế, Lục Thiếu Hoa quá hùng mạnh, việc bí mật này cũng có thể biết được.
Nhưng rất nhanh, kinh ngạc đã biết thành hào hứng, Trần Đạt Vinh trong nháy mắt hào hứng hẳn lên, trong đầu có một ý tưởng.
Trên thế giới có nhiều người nói dối, dù là ở đâu.
Đã có nhiều người nói dối như vậy, sao không nói chệch chuyện này đi một chút, tăng thêm một chút chắc chắn không có vấn đê gì.
Nói tăng lên có rất nhiều ý nghĩa, ảnh hưởng cũng tăng lên, đến lúc đó bản thân tin tức này sẽ có ảnh hưởng lớn mà mục đích không phải là truyền tin tức này ra toàn thế giới sao?
Đây là một vấn đề sách lược, trong đó Trần Đạt Vinh đã có ý tưởng này, và rất nhanh cũng có kể hoạch thực hiện, sau đó trên máy tính mở phần mềm ra, bắt đầu viết ra kế hoạch.
Trần Đạt Vinh làm việc rất nhanh, không đến một tiếng, kế hoạch của anh ta đã xong, sau đó ngay lập tức quay về công ty bắt tay gửi kế hoạch qua phần mềm cho Tần Tịch Thần để cô ấy xét duyệt.
Nhưng Trần Đạt Vinh không đợi Tần Tịch Thần xét duyệt, mà đem kế hoạch đóng dấu, sau đó cầm lên ô tô, rời văn phòng đến chỗ ở của Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa mới là người quyết định tất cả, Tần Tịch Thần chỉ là người quản lý Tập đoàn Phượng Hoàng mà thôi, mọi việc của tập đoàn đều phải được Tần Tịch Thần đồng ý nhưng cũng phải được Lục Thiếu Hoa đồng ý, cho dù Tần Tịch Thần không đồng ý cũng phải chấp hành.
Trần Đạt Vinh gửi kế hoạch cho Tần Tịch Thần đó là theo quy củ, dù sao Tần Tịch Thần cũng là Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng. Trần Đạt Vinh cũng không quên đây là yêu cầu của Lục Thiếu Hoa. Còn anh ta trực tiếp đem kế hoạc đến để Lục Thiếu Hoa xét duyệt.
Trần Đạt Vinh làm như vậy tránh để xảy ra việc Lục Thiếu Hoa đồng ý, Tần Tịch Thần không đồng ý, mình bị kẹt ở giữa sẽ rất khó khăn.
Tới chỗ ở của Lục Thiếu Hoa, qua một hồi kiểm tra, Trần Đạt Vinh có thể đi vào sau khi gặp Lục Thiếu Hoa, anh ta cũng không vòng vo đem kế hoạch nói với Lục Thiếu Hoa. Sau đợi câu trả lời của Lục Thiếu Hoa.
Một lúc lâu sau, Lục Thiếu Hoa mới nói
- Có thể.
Lục Thiếu Hoa đã thông qua kế hoạch này.
Còn có gì để nói, Trần Đạt Vinh không nói gì, vội vàng rời khỏi biệt thự của Lục Thiếu Hoa. Về công ty, tranh thủ từng giây hi vọn có thể làm ra chương trình.
Không đầy hai ngày cũng đủ cho Trần Đạt Vinh làm rất nhiều chuyện, không qua hai ngày chuẩn bị, chương trình “thế giới ngầm” phát sóng trong giờ vàng buổi tối, dài bốn mươi phút, có thể nói ra một tiết mục siêu dài.
Đúng vậy, là tiết mục siêu dài, bởi vì với đài truyền hình Phượng Hoàng một tiết mục bốn mươi phút vào giờ vàng là rất dài.
Ảnh hưởng của tiết mục này cũng rất nhanh chóng, được sự phản ứng rất tốt, có nhiều người còn yêu cầu phát lại. Vì thế Trần Đạt Vinh không thể không điều chính các tiết mục của đài truyền hình Phượng Hoàng, sắp xếp thời gian để phát lại một lần.
Chỉ có điều đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng được khen thì Tập đoàn Rockefeller và Tập đoàn Goldman Sachs lại bị những đám mây đen bao phủ. Sau khi xem xong chương trình thì Rockefeller con tức giận, không phải giận đài truyền hình Phượng Hoàng mà là giận Tập đoàn Goldman Sachs.
Đúng như dự đoán của Lục Thiếu Hoa, Rockefeller chính là người có lòng dạ hẹp hòi, nên biết chuyện này anh ta giận không thể chịu được.
Không chỉ vậy, càng làm cho Rockefeller con tức giận là đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng là thuộc vể Tập đoàn Phượng Hoàng của Lục Thiếu Hoa.
Mà ai cũng biết rằng, đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng là đài truyền hình của Tập đoàn Phượng Hoàng. Người ta nhằm vào Tập đoàn Goldman Sachs chính là vì việc liên minh giữa họ tan rã.
Cái này chưa tính đến, trở mặt với tập đoàn goldman sachs là không có gì phải nói, việc thứ hai Rockefeller không chịu nổi nói phải khởi tố đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng.
Khởi tố đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng đã bôi nhọ Tập đoàn Rockefeller bọn họ.
Cớ rất tốt, cũng hoàn toàn hợp lý nhưng vấn đề là đài truyền hình vệ tinh phượng Hoàng có thái độ như thế nào, bọn họ chỉ nói thất, còn có thể công khai chứng cứ cho cả thế giới.
Đây là điểm chết, một khi công khai hết chứng cứ như vậy thì lừa hay ngựa sẽ rõ ràng.
Rockefeller con trầm ngâm, anh ta không dám nóng này với đài truyền hình Phượng Hoàng bởi vì chọc vào đài truyền hình Phượng Hoàng là chọc vào Lục Thiếu Hoa. Với quan hệ của bọn họ thì đài truyền hình Phượng Hoàng chắc chắc sẽ đem hết chứng cứ thông báo ra ngoài.
Huống chi hiện tại Tập đoàn Rockefeller đang bốn bề là địch, sức lực của anh ta đều đem đi dập lửa, không có thời gian nghĩ đến việc đối đầu với đài truyền hình Phượng Hoàng.
Thành công, kế hoạch của Lục Thiếu Hoa thành công, tiếp theo trở nên đơn giản, chỉ cần một thời gian nữa sẽ có kết quả về Tập đoàn Rockefeller và Tập đoàn Goldman Sachs. Làm cho bọn họ hỗn loạn, kéo dài thời gian, đợi đến khi thời cơ chín mồi, Lục Thiếu Hoa sẽ cầm dao nhảy về phía hai vai diễn này.
Nhưng ngay lúc Lục Thiếu Hoa cảm thấy thoải mái một chút là lúc thủ trưởng số một gọi điện đến, bàn về việc xây dựng lại Vấn Xuyên.
Thật ra ý đồ của thủ trưởng rất rõ ràng, chính là muốn Lục Thiếu Hoa đưa ra một ngày chính xác khi nào công ty bất động sản Phượng Hoàng có thể đưa đội thi công đến xây dựng lại Vấn Xuyên.
Đối với việc này, Lục Thiếu Hoa tất nhiên không thể đưa ra một đáp án chính xác, chỉ có thể hỏi Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích mới có thể trả lời.
Mà Lục Thiếu Hoa cũng không chậm chễ, gọi ngay điện thoại cho Lâm Tề Toàn, hỏi một chút tình hình có được ngày chuẩn xác sau đó trả lời thủ trưởng số một.
Có được ngày chính xác, thủ trưởng số một cũng sắp xếp tốt, nói thêm vài câu, vội vàng cúp máy.
Nhưng thủ trưởng số một vừa cúp áy, di động của Lục Thiếu Hoa lại reo lên.
Vốn tưởng Rockefeller là một người rất thông minh, nhưng tuyệt đối không ngờ Tập đoàn Goldman Sachs không có gì tốt, việc bí ẩn bên trong rất nhiều , trong đó có việc mua bán, sắm vai nhân vật không quang mình chính đại, nhìn ngoài là trung gian nhưng thực ra là bí mật lấy tiền của Tập đoàn Rockefeller.
Hiện tại đáng tiếc là Rockefeller không phát hiện còn hợp tác với họ, định tấn công Tập đoàn Phượng Hoàng, sau đó chia lợi nhuận. Đây không phải là vẽ đường cho hươu chạy thì là gì.
Nhưng dù thế nào, mặc kệ là Tập đoàn Rockefeller hay Tập đoàn Goldman Sachs, bị diệt vong là không thể tránh khỏi. Hiện tại trong tay Lục Thiếu Hoa có nhiều chứng cứ như vậy, có thể lợi dụng.
Lục Thiếu Hoa không phài muốn thế sao, hiện nay có cơ hội, Lục Thiếu Hoa có lý do để tin rằng chỉ cần công bố chứng cứ trong tay hắn ra ngoài, như vậy thì liên minh giữa Tập đoàn Rockefeller và Tập đoàn Goldman Sachs sẽ tan vỡ.
Với sự hiểu biết của Lục Thiếu Hoa về Rockefeller con anh ta lòng dạ hẹp hòi, đột nhiên phát hiện đồng minh đã gian dối với tập đoàn mình trước đây thử hỏi anh ta còn có thể hợp tác tiếp không?
Hơn nữa, với tính cách của Rockefeller con, anh ta nhất định cho rằng chỉ một mình Tập đoàn Rockefeller có thể địch lại Tập đoàn Phượng Hoàng. Không có Tập đoàn Goldman Sachs làm đồng minh, anh ta có thể đánh ta Tập đoàn Phượng Hoàng. Cho nên, liên minh này sẽ tan vỡ trong nháy mắt.
Liên mình không tồn tại, Lục Thiếu Hoa càng không có gì phải lo lắng, sẽ không buông tha cho Tập đoàn Rockefeller chỉ lo Rockefeller con không có đủ thời gian dập lửa, sao có thể có thời gian tấn công Tập đoàn Phượng Hoàng.
Chỉ cần tình hình phát triển như vậy, Lục Thiếu Hoa có thể vô tư, yên lặng chờ thời cơ.
Lục Thiếu Hoa thậm chí không có hứng thu xe tài liệu về Tập đoàn Rockefeller. Đóng hai tài liệu này lại say đó mở một hòm thư khác, tìm một chút thông tin, sau đó gửi đi.
Sau đó Lục Thiếu Hoa không quên gọi điện thoại cho Trần Đạt Vinh, nói anh ta kiểm tra thư.
Trần Đạt Vinh biết Lục Thiếu Hoa có tin tức quan trọng, cho nên mới gọi điện, anh ta mở máy tính đọc thư.
Xong, giải nén, cầm ly ca fe lên nhấp một chút, vừa mở tài liệu ra xem, vừa thấy tài liệu về Tập đoàn Goldman Sachs, anh ta không kìm nổi
Phù…
Phù một tiếng, Trần Đạt Vinh phun cà phê ra ngoài làm cà phê bắn hết lên người nhưng Trần Đạt Vinh cũng không đểy ý, mà ngay lập tức đọc tài liệu.
Đọc một hồi, Trần Đạt Vinh không thể không thốt lên
- Ông chủ thật sự là quá mạnh.
Đúng thế, Lục Thiếu Hoa quá hùng mạnh, việc bí mật này cũng có thể biết được.
Nhưng rất nhanh, kinh ngạc đã biết thành hào hứng, Trần Đạt Vinh trong nháy mắt hào hứng hẳn lên, trong đầu có một ý tưởng.
Trên thế giới có nhiều người nói dối, dù là ở đâu.
Đã có nhiều người nói dối như vậy, sao không nói chệch chuyện này đi một chút, tăng thêm một chút chắc chắn không có vấn đê gì.
Nói tăng lên có rất nhiều ý nghĩa, ảnh hưởng cũng tăng lên, đến lúc đó bản thân tin tức này sẽ có ảnh hưởng lớn mà mục đích không phải là truyền tin tức này ra toàn thế giới sao?
Đây là một vấn đề sách lược, trong đó Trần Đạt Vinh đã có ý tưởng này, và rất nhanh cũng có kể hoạch thực hiện, sau đó trên máy tính mở phần mềm ra, bắt đầu viết ra kế hoạch.
Trần Đạt Vinh làm việc rất nhanh, không đến một tiếng, kế hoạch của anh ta đã xong, sau đó ngay lập tức quay về công ty bắt tay gửi kế hoạch qua phần mềm cho Tần Tịch Thần để cô ấy xét duyệt.
Nhưng Trần Đạt Vinh không đợi Tần Tịch Thần xét duyệt, mà đem kế hoạch đóng dấu, sau đó cầm lên ô tô, rời văn phòng đến chỗ ở của Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa mới là người quyết định tất cả, Tần Tịch Thần chỉ là người quản lý Tập đoàn Phượng Hoàng mà thôi, mọi việc của tập đoàn đều phải được Tần Tịch Thần đồng ý nhưng cũng phải được Lục Thiếu Hoa đồng ý, cho dù Tần Tịch Thần không đồng ý cũng phải chấp hành.
Trần Đạt Vinh gửi kế hoạch cho Tần Tịch Thần đó là theo quy củ, dù sao Tần Tịch Thần cũng là Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng. Trần Đạt Vinh cũng không quên đây là yêu cầu của Lục Thiếu Hoa. Còn anh ta trực tiếp đem kế hoạc đến để Lục Thiếu Hoa xét duyệt.
Trần Đạt Vinh làm như vậy tránh để xảy ra việc Lục Thiếu Hoa đồng ý, Tần Tịch Thần không đồng ý, mình bị kẹt ở giữa sẽ rất khó khăn.
Tới chỗ ở của Lục Thiếu Hoa, qua một hồi kiểm tra, Trần Đạt Vinh có thể đi vào sau khi gặp Lục Thiếu Hoa, anh ta cũng không vòng vo đem kế hoạch nói với Lục Thiếu Hoa. Sau đợi câu trả lời của Lục Thiếu Hoa.
Một lúc lâu sau, Lục Thiếu Hoa mới nói
- Có thể.
Lục Thiếu Hoa đã thông qua kế hoạch này.
Còn có gì để nói, Trần Đạt Vinh không nói gì, vội vàng rời khỏi biệt thự của Lục Thiếu Hoa. Về công ty, tranh thủ từng giây hi vọn có thể làm ra chương trình.
Không đầy hai ngày cũng đủ cho Trần Đạt Vinh làm rất nhiều chuyện, không qua hai ngày chuẩn bị, chương trình “thế giới ngầm” phát sóng trong giờ vàng buổi tối, dài bốn mươi phút, có thể nói ra một tiết mục siêu dài.
Đúng vậy, là tiết mục siêu dài, bởi vì với đài truyền hình Phượng Hoàng một tiết mục bốn mươi phút vào giờ vàng là rất dài.
Ảnh hưởng của tiết mục này cũng rất nhanh chóng, được sự phản ứng rất tốt, có nhiều người còn yêu cầu phát lại. Vì thế Trần Đạt Vinh không thể không điều chính các tiết mục của đài truyền hình Phượng Hoàng, sắp xếp thời gian để phát lại một lần.
Chỉ có điều đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng được khen thì Tập đoàn Rockefeller và Tập đoàn Goldman Sachs lại bị những đám mây đen bao phủ. Sau khi xem xong chương trình thì Rockefeller con tức giận, không phải giận đài truyền hình Phượng Hoàng mà là giận Tập đoàn Goldman Sachs.
Đúng như dự đoán của Lục Thiếu Hoa, Rockefeller chính là người có lòng dạ hẹp hòi, nên biết chuyện này anh ta giận không thể chịu được.
Không chỉ vậy, càng làm cho Rockefeller con tức giận là đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng là thuộc vể Tập đoàn Phượng Hoàng của Lục Thiếu Hoa.
Mà ai cũng biết rằng, đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng là đài truyền hình của Tập đoàn Phượng Hoàng. Người ta nhằm vào Tập đoàn Goldman Sachs chính là vì việc liên minh giữa họ tan rã.
Cái này chưa tính đến, trở mặt với tập đoàn goldman sachs là không có gì phải nói, việc thứ hai Rockefeller không chịu nổi nói phải khởi tố đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng.
Khởi tố đài truyền hình vệ tinh Phượng Hoàng đã bôi nhọ Tập đoàn Rockefeller bọn họ.
Cớ rất tốt, cũng hoàn toàn hợp lý nhưng vấn đề là đài truyền hình vệ tinh phượng Hoàng có thái độ như thế nào, bọn họ chỉ nói thất, còn có thể công khai chứng cứ cho cả thế giới.
Đây là điểm chết, một khi công khai hết chứng cứ như vậy thì lừa hay ngựa sẽ rõ ràng.
Rockefeller con trầm ngâm, anh ta không dám nóng này với đài truyền hình Phượng Hoàng bởi vì chọc vào đài truyền hình Phượng Hoàng là chọc vào Lục Thiếu Hoa. Với quan hệ của bọn họ thì đài truyền hình Phượng Hoàng chắc chắc sẽ đem hết chứng cứ thông báo ra ngoài.
Huống chi hiện tại Tập đoàn Rockefeller đang bốn bề là địch, sức lực của anh ta đều đem đi dập lửa, không có thời gian nghĩ đến việc đối đầu với đài truyền hình Phượng Hoàng.
Thành công, kế hoạch của Lục Thiếu Hoa thành công, tiếp theo trở nên đơn giản, chỉ cần một thời gian nữa sẽ có kết quả về Tập đoàn Rockefeller và Tập đoàn Goldman Sachs. Làm cho bọn họ hỗn loạn, kéo dài thời gian, đợi đến khi thời cơ chín mồi, Lục Thiếu Hoa sẽ cầm dao nhảy về phía hai vai diễn này.
Nhưng ngay lúc Lục Thiếu Hoa cảm thấy thoải mái một chút là lúc thủ trưởng số một gọi điện đến, bàn về việc xây dựng lại Vấn Xuyên.
Thật ra ý đồ của thủ trưởng rất rõ ràng, chính là muốn Lục Thiếu Hoa đưa ra một ngày chính xác khi nào công ty bất động sản Phượng Hoàng có thể đưa đội thi công đến xây dựng lại Vấn Xuyên.
Đối với việc này, Lục Thiếu Hoa tất nhiên không thể đưa ra một đáp án chính xác, chỉ có thể hỏi Lâm Tề Toàn và Hà Thừa Ích mới có thể trả lời.
Mà Lục Thiếu Hoa cũng không chậm chễ, gọi ngay điện thoại cho Lâm Tề Toàn, hỏi một chút tình hình có được ngày chuẩn xác sau đó trả lời thủ trưởng số một.
Có được ngày chính xác, thủ trưởng số một cũng sắp xếp tốt, nói thêm vài câu, vội vàng cúp máy.
Nhưng thủ trưởng số một vừa cúp áy, di động của Lục Thiếu Hoa lại reo lên.
/1180
|