Cho dù bị Cục Cảnh vệ bắt đi nhưng dù sao người ta cũng có hoàn cảnh riêng, gọi một cuộc điện thoại để xác nhận là có thể.
Nhưng mà sự thật dễ dàng như vậy sao?
Đừng quên, người hắn trêu chọc là Lục Thiếu Hoa. Khi được báo cáo là liên quan đến Lục Thiếu Hoa, Cục trưởng cục cảnh vệ rất coi trọng, tự mình đến giải quyết.
Lúc cha mẹ đối phương gọi điện yêu cầu thả người là lúc, Cục trưởng cục cảnh vệ ra mặt, nói chuyện với họ một chút, chủ yếu là bảo họ quản lý con mình.
Đúng vậy, chỉ có thể khuyên bảo, giọng điệu khéo léo nhưng không thể phủ nhận Cục trưởng cục cảnh vệ đang nhắc nhở họ, để sau này họ ko sinh sự nếu không sẽ chuốc lấy phiền toái.
Thân phận của Lục Thiếu Hoa không đơn giản, Cục cảnh vệ của họ tham gia là vì thân phận của Lục Thiếu Hoa, và cũng là mệnh lệnh của thủ trưởng số 1. Có thể thấy lãnh đạo cấp cao rất quan tâm đến Lục Thiếu Hoa.
Mà nếu sau này có chuyện gì sảy ra, có thể thật sự làm lớn chuyện, đến lúc đó, lãnh đạo nhà nước bị kinh động, sự việc không thể xong. Còn nữa, theo cục trưởng cục cảnh vệ trung ương biết, tính cách của Lục Thiếu Hoa cũng không tốt, chỉ sợ là xảy ra đổ máu.
Nhưng, trong chốn quan trường, nhất định không thể nói hết những việc này, hơn nữa cử người đến bảo vệ Lục Thiếu Hoa là việc bí mạt, cho nên, sau khi hỏi rõ thân phận bọn họ, Cục trưởng cục cảnh vệ trung ương cũng không nói lộ ra.
Sự việc này nhìn qua thì có vẻ như đã chấm dứt, nhưng nhìn xa thì vẫn chưa xong. Sau khi người thanh niên kia được thả, muốn trả thù, tìm người xung quanh, mục đính là cho Lục Thiếu Hoa một bài học.
Lúc này là buổi chiều, Lục Thiếu Hoa vẫn đang ở trong vườn bách thủ, ăn trưa tại đó, buổi chiều tiếp tục đưa Lục Khiếu đi thăm quan vườn bách thú.
Đến ba giờ chiều, có một đám cảnh sát đến vườn bách thú, có cả cảnh sát vũ trang, có người mặc âu phục đem kính gọng vàng, nhìn thư sinh.
Lục Thiếu Hoa nhìn người đàn ông đeo kính này biết đây chắc chắn là cán bộ văn phòng, rất có khả năng là thư ký của quan lớn.
Trên thực tế đúng là như vậy, đây đúng là thư ký của quan lớn, Bí Thư Thành ủy Bắc Kinh, cấp bậc cao, phô trương tất nhiên phải lớn.
Là thủ đô của Trung Quốc, là thành phố trung tâm làm Bí Thư thành ủy, quyền lực chỉ dưới mấy lãnh đạo trung ương, mà thư ký của ông ta, chẳng những phải lo công việc mà còn lo cả cuộc sống thường ngày.
Hôm nay, con trai của Bí thư thành ủy, cũng chính là sếp của anh ta gọi điện, bảo bị người khác trà đạp, muốn tìm người trả thù, bảo anh ta thay mặt thủ trưởng xử lý.
Làm một thư ký lấy lòng con trai thủ trưởng là bình thường. Cho nên, thư ký này cũng không nói nhiều, trực tiếp gọi điện đến Cục công an, cử cảnh sát có vũ trang đến, mục đích là trả thù cho đứa con của thủ trưởng.
Chỉ có điều, vị thư ký này không ngờ, khi anh ta đến gần mấy người Lục Thiếu Hoa, đã bị cản lại, Lục Thiếu Hoa và con trai đứng từ phía xa thấy người thư ký rất hoảng sợ.
Có thể làm thư ký của Bí thư thành ủy Bắc Kinh năng lực chắc chắn không tầm thường, vả lại là ở thủ đô, năng lực hiểu biết chắc sẽ không kém, Vị Thái tử đảng kia không kể rõ mọi chuyện, nhưng hẳn là vị thư ký này cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, giẫm lên người khác cũng phải biết rõ đối phương là ai.
Hiện tại rốt cuộc anhh ta cũng biết được phải giẫm lên ai, đó là một người mà anh ta không thể trêu vào, không cho dù mẹ của vị thái tử đảng kia có một dòng họ nổi tiếng đứng đằng sau anh ta cũng không thể trêu vào.
Lục Thiếu Hoa ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng, mười mấy năm trước đã được Quân ủy trung ương phong hàm thượng tướng. Là cháu của Đặng lão.
Ba thân phận này, một như tòa núi cao, đều có thể đề chết cả thủ trưởng anh ta và dòng họ sau lưng.
Thấy đối phương là Lục Thiếu Hoa, anh ta gần như thấy đúng là vị Thái tử đảng kia cả ngày không biết làm gì, chỉ biết sống phóng túng. Anh ta không nói gì, lôi ngay vị Thái tử đảng kia đi nhanh.
Đáng tiếc, đã muốn làm lớn chuyện, giờ muốn không kinh động đến Lục Thiếu Hoa thì khó, Lục Thiếu Hoa đã đến gần, nhìn đms người cách đó không xa, trí nhớ của Lục Thiếu hoa tự nhiên cũng thấy được vị Thái tử đảng của buổi sáng hôm đó.
Nổi giận, Lục Thiếu Hoa nổi giận.
Chuyện hồi sáng, Lục Thiếu Hoa đã rất giận nhưng sau lại xử lý nhẹ nhàng, Lục Thiếu Hoa cũng không làm lớn chuyện, cũng không để trong lòng, nhưng hiện nay người ta muốn trả thù, muốn Lục Thiếu Hoa không nổi giận thì khó rồi.
Gọi người lại để dẫn Lục Khiếu đi chơi còn hắn đến chỗ mấy người Lý Thượng Khuê.
Vị thư ký kia nhìn thấy Lục Thiếu Hoa đi tới, anh ta biết, việc hôm nay sợ rằng sẽ liên lụy đến thủ trưởng của anh ta, anh ta cũng không phải không có cơ hội, đó là xin lỗi Lục Thiếu Hoa, hi vọng , Lục Thiếu Hoa có thể không truy cứu.
Đồng thời, thư ký cũng anh ta cũng nói vơi vị thái tử đảng kia việc Lục Thiếu Hoa là ông chủ có Tập đoàn Phượng Hoàng, hi vọng vị thái tử đảng kia có mắt.
Chỉ có điều anh ta đã đánh giá cao chỉ số thông minh của kẻ ăn chơi trác táng này. Họ không bao giờ nhận thua kém, chỉ khi nào biết rõ ràng thân phận của người khác thì họ mới nhận thua.
Mà vị thư ký cũng chỉ nói Lục Thiếu Hoa là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng, cũng không nói việc Lục Thiếu Hoa là cháu của Đặng lão, là thượng tướng quân đội.
Tin tức không đầy đủ, mà lại là không đầy đủ ở điểm mấu chốt gây chấn động.
Ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng phải không? Có nhiều tiền, đúng, vị thái tử đảng này cho là thế nhưng y không biết rằng, một thương nhân bình thường làm sao có thể là chồng của con gái nhân vật số 1 ở thủ đô đâu.
- Không phải chỉ có tiền thôi sao, sợ hắn cái gì. Nếu không thể cho tôi một câu trả lời vừa lòng tôi sẽ bảo cha tôi trừng phạt Tập đoàn Phượng Hoàng để xem hắn kiêu ngạo thế nào
Thái tử đảng hung hăng gào lên.
Hóa ra khi chưa biết thân phận của Lục Thiếu Hoa trong lòng còn thiếu tự tin, hiện đã biết anh ta càng không sợ gì.
Nhưng mà, vừa dứt lời thì làm người thư ký đứng bên cạnh hoảng sợ, muốn dùng tay ngăn miệng của thái tử đảng này lại, nhưng tiếc là đã nói ra rồi, mà Lục Thiếu Hoa cũng đã nghe được.
Chậm rồi, nếu thái độ tốt một chút, không chừng mọi việc sẽ là nhỏ, nhưng bị khinh thường như vậy, mọi người đều giận chứ đừng nói đến là Lục Thiếu Hoa.
- Cha cậu rất có thể rất to?
Lục Thiếu hoa cười lạnh hỏi một tiếng.
- Đúng vậy, cha tôi là Bí thư Thành ủy
Vị thái tử đảng dường như không muốn thua Lục Thiếu Hoa, nói ra thân phận của cha mình.
Thái tử đảng giẫm lên người khác là như vậy, trước tiên nói ra cha mình, sau đó áp đảo hết thảy.
Đáng tiếc, hôm nay y chọn sai đối tượng.
- Bí thư thành ủy Bắc Kinh?
Lục Thiếu Hoa hỏi lại một câu.
- Đúng vậy,
Thái tử đảng rất ngạo mạn.
- Vậy cậu gọi điện cho cha cậu đi, bảo ông ta trừng phạt Tập đoàn Phượng Hoàng đi.
Giọng Lục Thiếu Hoa rất bình tĩnh nhưng ai cũng thấy, mang theo trong đó là sát khí.
Thái tử đảng Lục Thiếu Hoa đã gặp nhiều đứng nói đến con trai của Bí thư thành ủy Bắc Kinh, con của Đặng lão cũng là anh trai của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa đã gặp qua.
Nhưng mà, nghe Lục Thiếu Hoa nói, vị thái tử đảng này mãi không nói được gì, ngơ ngẩn, đoán Lục Thiếu Hoa không đơn giản.
Thấy vậy, Lục Thiếu Hoa cũng không để ý, mà nhìn người thư ký bên cạnh nói:
- Y không gọi thì anh gọi, lập tức gọi.
Lục Thiếu Hoa cuối cùng dùng mệnh lệnh, có thể thấy Lục Thiếu Hoa tức giận như thế nào.
Hôm nay Lục Thiếu Hoa muốn yên tĩnh dẫn con trai đi chơi một ngày, nhưng hắn không thể ngờ được có chuyện như vậy xảy ra.
Thái tử đảng không phải là giẫm lên hắn sao? Tốt lắm, Lục Thiếu Hoa giẫm lại, xem y có thể làm gì.
Thật ra vị thư ký này dẫn người đến là không có ý tốt, nếu không phải hôm nay Lục Thiếu Hoa có bối cảnh dọa người, mà là người bình thường, chỉ sợ là bị bắt nạt đến chết.
Lục Thiếu Hoa hận nhất chính là người ỷ vào cha chú có quyền lực trong tay mà giẫm lên người khác, ừ chính xác là có thể làm quan lớn nhưng không giáo dục được con mình, thì cha y không xứng ở chức đó.
Làm cha không tốt thì làm sao tạo nên hạnh phúc cho nhân dân.
Người thư ký cười khổ anh ta biết là to chuyện rồi. Nhưng anh ta không thể không gọi bởi vì thái độ của Lục Thiếu Hoa.
Cho dù thế nào thì tình hình này xảy ra cũng là do thủ trưởng của anh ta anh ta hi vọng thủ trưởng của mình có thể có cách giải quyết.
Chỉ có điều, trong phòng làm việc của Bí thư thành ủy, ông ta nghe điện thoại xong rất sửng sốt, không ngờ người mà con trai ông ta chọc vào là Lục Thiếu Hoa.
Đáng lẽ ông ta nên nghĩ đến từ trước, có cục cảnh vệ trung ương bảo vệ, vậy thì thân phận không thể đơn giản, nhưng ông ta đã coi nhẹ đứa con, vừa được thả đã đi trả thù người ta, đây không phải là muốn chết sao?
Sửng sốt hồi lâu, ông ta mới phản ứng lại, gần như không hề nghĩ ngợi quát lên trong điện thoại:
- Cậu ở đâu chờ đấy,tôi sẽ đến ngay.
Không nhanh không được, giẫm lên người có thân phận quá nhạy cảm,cũng quá hùng mạnh, không nói là nhà họ Tăng đứng sau, chỉ thân phận của Lục Thiêu Hoa đều khiến các quan chức cấp cao nhảy dựng lên.
Ông ta là lãnh đạo nhà nước không sai, sau lưng ông ta có gia đình quyền thế, nhưng đến Phó thủ tướng cũng phải ngã, ông ta có thể địch lại Lục Thiếu Hoa sao?
Ai cũng có thể trả lời.
Nhưng mà sự thật dễ dàng như vậy sao?
Đừng quên, người hắn trêu chọc là Lục Thiếu Hoa. Khi được báo cáo là liên quan đến Lục Thiếu Hoa, Cục trưởng cục cảnh vệ rất coi trọng, tự mình đến giải quyết.
Lúc cha mẹ đối phương gọi điện yêu cầu thả người là lúc, Cục trưởng cục cảnh vệ ra mặt, nói chuyện với họ một chút, chủ yếu là bảo họ quản lý con mình.
Đúng vậy, chỉ có thể khuyên bảo, giọng điệu khéo léo nhưng không thể phủ nhận Cục trưởng cục cảnh vệ đang nhắc nhở họ, để sau này họ ko sinh sự nếu không sẽ chuốc lấy phiền toái.
Thân phận của Lục Thiếu Hoa không đơn giản, Cục cảnh vệ của họ tham gia là vì thân phận của Lục Thiếu Hoa, và cũng là mệnh lệnh của thủ trưởng số 1. Có thể thấy lãnh đạo cấp cao rất quan tâm đến Lục Thiếu Hoa.
Mà nếu sau này có chuyện gì sảy ra, có thể thật sự làm lớn chuyện, đến lúc đó, lãnh đạo nhà nước bị kinh động, sự việc không thể xong. Còn nữa, theo cục trưởng cục cảnh vệ trung ương biết, tính cách của Lục Thiếu Hoa cũng không tốt, chỉ sợ là xảy ra đổ máu.
Nhưng, trong chốn quan trường, nhất định không thể nói hết những việc này, hơn nữa cử người đến bảo vệ Lục Thiếu Hoa là việc bí mạt, cho nên, sau khi hỏi rõ thân phận bọn họ, Cục trưởng cục cảnh vệ trung ương cũng không nói lộ ra.
Sự việc này nhìn qua thì có vẻ như đã chấm dứt, nhưng nhìn xa thì vẫn chưa xong. Sau khi người thanh niên kia được thả, muốn trả thù, tìm người xung quanh, mục đính là cho Lục Thiếu Hoa một bài học.
Lúc này là buổi chiều, Lục Thiếu Hoa vẫn đang ở trong vườn bách thủ, ăn trưa tại đó, buổi chiều tiếp tục đưa Lục Khiếu đi thăm quan vườn bách thú.
Đến ba giờ chiều, có một đám cảnh sát đến vườn bách thú, có cả cảnh sát vũ trang, có người mặc âu phục đem kính gọng vàng, nhìn thư sinh.
Lục Thiếu Hoa nhìn người đàn ông đeo kính này biết đây chắc chắn là cán bộ văn phòng, rất có khả năng là thư ký của quan lớn.
Trên thực tế đúng là như vậy, đây đúng là thư ký của quan lớn, Bí Thư Thành ủy Bắc Kinh, cấp bậc cao, phô trương tất nhiên phải lớn.
Là thủ đô của Trung Quốc, là thành phố trung tâm làm Bí Thư thành ủy, quyền lực chỉ dưới mấy lãnh đạo trung ương, mà thư ký của ông ta, chẳng những phải lo công việc mà còn lo cả cuộc sống thường ngày.
Hôm nay, con trai của Bí thư thành ủy, cũng chính là sếp của anh ta gọi điện, bảo bị người khác trà đạp, muốn tìm người trả thù, bảo anh ta thay mặt thủ trưởng xử lý.
Làm một thư ký lấy lòng con trai thủ trưởng là bình thường. Cho nên, thư ký này cũng không nói nhiều, trực tiếp gọi điện đến Cục công an, cử cảnh sát có vũ trang đến, mục đích là trả thù cho đứa con của thủ trưởng.
Chỉ có điều, vị thư ký này không ngờ, khi anh ta đến gần mấy người Lục Thiếu Hoa, đã bị cản lại, Lục Thiếu Hoa và con trai đứng từ phía xa thấy người thư ký rất hoảng sợ.
Có thể làm thư ký của Bí thư thành ủy Bắc Kinh năng lực chắc chắn không tầm thường, vả lại là ở thủ đô, năng lực hiểu biết chắc sẽ không kém, Vị Thái tử đảng kia không kể rõ mọi chuyện, nhưng hẳn là vị thư ký này cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, giẫm lên người khác cũng phải biết rõ đối phương là ai.
Hiện tại rốt cuộc anhh ta cũng biết được phải giẫm lên ai, đó là một người mà anh ta không thể trêu vào, không cho dù mẹ của vị thái tử đảng kia có một dòng họ nổi tiếng đứng đằng sau anh ta cũng không thể trêu vào.
Lục Thiếu Hoa ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng, mười mấy năm trước đã được Quân ủy trung ương phong hàm thượng tướng. Là cháu của Đặng lão.
Ba thân phận này, một như tòa núi cao, đều có thể đề chết cả thủ trưởng anh ta và dòng họ sau lưng.
Thấy đối phương là Lục Thiếu Hoa, anh ta gần như thấy đúng là vị Thái tử đảng kia cả ngày không biết làm gì, chỉ biết sống phóng túng. Anh ta không nói gì, lôi ngay vị Thái tử đảng kia đi nhanh.
Đáng tiếc, đã muốn làm lớn chuyện, giờ muốn không kinh động đến Lục Thiếu Hoa thì khó, Lục Thiếu Hoa đã đến gần, nhìn đms người cách đó không xa, trí nhớ của Lục Thiếu hoa tự nhiên cũng thấy được vị Thái tử đảng của buổi sáng hôm đó.
Nổi giận, Lục Thiếu Hoa nổi giận.
Chuyện hồi sáng, Lục Thiếu Hoa đã rất giận nhưng sau lại xử lý nhẹ nhàng, Lục Thiếu Hoa cũng không làm lớn chuyện, cũng không để trong lòng, nhưng hiện nay người ta muốn trả thù, muốn Lục Thiếu Hoa không nổi giận thì khó rồi.
Gọi người lại để dẫn Lục Khiếu đi chơi còn hắn đến chỗ mấy người Lý Thượng Khuê.
Vị thư ký kia nhìn thấy Lục Thiếu Hoa đi tới, anh ta biết, việc hôm nay sợ rằng sẽ liên lụy đến thủ trưởng của anh ta, anh ta cũng không phải không có cơ hội, đó là xin lỗi Lục Thiếu Hoa, hi vọng , Lục Thiếu Hoa có thể không truy cứu.
Đồng thời, thư ký cũng anh ta cũng nói vơi vị thái tử đảng kia việc Lục Thiếu Hoa là ông chủ có Tập đoàn Phượng Hoàng, hi vọng vị thái tử đảng kia có mắt.
Chỉ có điều anh ta đã đánh giá cao chỉ số thông minh của kẻ ăn chơi trác táng này. Họ không bao giờ nhận thua kém, chỉ khi nào biết rõ ràng thân phận của người khác thì họ mới nhận thua.
Mà vị thư ký cũng chỉ nói Lục Thiếu Hoa là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng, cũng không nói việc Lục Thiếu Hoa là cháu của Đặng lão, là thượng tướng quân đội.
Tin tức không đầy đủ, mà lại là không đầy đủ ở điểm mấu chốt gây chấn động.
Ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng phải không? Có nhiều tiền, đúng, vị thái tử đảng này cho là thế nhưng y không biết rằng, một thương nhân bình thường làm sao có thể là chồng của con gái nhân vật số 1 ở thủ đô đâu.
- Không phải chỉ có tiền thôi sao, sợ hắn cái gì. Nếu không thể cho tôi một câu trả lời vừa lòng tôi sẽ bảo cha tôi trừng phạt Tập đoàn Phượng Hoàng để xem hắn kiêu ngạo thế nào
Thái tử đảng hung hăng gào lên.
Hóa ra khi chưa biết thân phận của Lục Thiếu Hoa trong lòng còn thiếu tự tin, hiện đã biết anh ta càng không sợ gì.
Nhưng mà, vừa dứt lời thì làm người thư ký đứng bên cạnh hoảng sợ, muốn dùng tay ngăn miệng của thái tử đảng này lại, nhưng tiếc là đã nói ra rồi, mà Lục Thiếu Hoa cũng đã nghe được.
Chậm rồi, nếu thái độ tốt một chút, không chừng mọi việc sẽ là nhỏ, nhưng bị khinh thường như vậy, mọi người đều giận chứ đừng nói đến là Lục Thiếu Hoa.
- Cha cậu rất có thể rất to?
Lục Thiếu hoa cười lạnh hỏi một tiếng.
- Đúng vậy, cha tôi là Bí thư Thành ủy
Vị thái tử đảng dường như không muốn thua Lục Thiếu Hoa, nói ra thân phận của cha mình.
Thái tử đảng giẫm lên người khác là như vậy, trước tiên nói ra cha mình, sau đó áp đảo hết thảy.
Đáng tiếc, hôm nay y chọn sai đối tượng.
- Bí thư thành ủy Bắc Kinh?
Lục Thiếu Hoa hỏi lại một câu.
- Đúng vậy,
Thái tử đảng rất ngạo mạn.
- Vậy cậu gọi điện cho cha cậu đi, bảo ông ta trừng phạt Tập đoàn Phượng Hoàng đi.
Giọng Lục Thiếu Hoa rất bình tĩnh nhưng ai cũng thấy, mang theo trong đó là sát khí.
Thái tử đảng Lục Thiếu Hoa đã gặp nhiều đứng nói đến con trai của Bí thư thành ủy Bắc Kinh, con của Đặng lão cũng là anh trai của Lục Thiếu Hoa, Lục Thiếu Hoa đã gặp qua.
Nhưng mà, nghe Lục Thiếu Hoa nói, vị thái tử đảng này mãi không nói được gì, ngơ ngẩn, đoán Lục Thiếu Hoa không đơn giản.
Thấy vậy, Lục Thiếu Hoa cũng không để ý, mà nhìn người thư ký bên cạnh nói:
- Y không gọi thì anh gọi, lập tức gọi.
Lục Thiếu Hoa cuối cùng dùng mệnh lệnh, có thể thấy Lục Thiếu Hoa tức giận như thế nào.
Hôm nay Lục Thiếu Hoa muốn yên tĩnh dẫn con trai đi chơi một ngày, nhưng hắn không thể ngờ được có chuyện như vậy xảy ra.
Thái tử đảng không phải là giẫm lên hắn sao? Tốt lắm, Lục Thiếu Hoa giẫm lại, xem y có thể làm gì.
Thật ra vị thư ký này dẫn người đến là không có ý tốt, nếu không phải hôm nay Lục Thiếu Hoa có bối cảnh dọa người, mà là người bình thường, chỉ sợ là bị bắt nạt đến chết.
Lục Thiếu Hoa hận nhất chính là người ỷ vào cha chú có quyền lực trong tay mà giẫm lên người khác, ừ chính xác là có thể làm quan lớn nhưng không giáo dục được con mình, thì cha y không xứng ở chức đó.
Làm cha không tốt thì làm sao tạo nên hạnh phúc cho nhân dân.
Người thư ký cười khổ anh ta biết là to chuyện rồi. Nhưng anh ta không thể không gọi bởi vì thái độ của Lục Thiếu Hoa.
Cho dù thế nào thì tình hình này xảy ra cũng là do thủ trưởng của anh ta anh ta hi vọng thủ trưởng của mình có thể có cách giải quyết.
Chỉ có điều, trong phòng làm việc của Bí thư thành ủy, ông ta nghe điện thoại xong rất sửng sốt, không ngờ người mà con trai ông ta chọc vào là Lục Thiếu Hoa.
Đáng lẽ ông ta nên nghĩ đến từ trước, có cục cảnh vệ trung ương bảo vệ, vậy thì thân phận không thể đơn giản, nhưng ông ta đã coi nhẹ đứa con, vừa được thả đã đi trả thù người ta, đây không phải là muốn chết sao?
Sửng sốt hồi lâu, ông ta mới phản ứng lại, gần như không hề nghĩ ngợi quát lên trong điện thoại:
- Cậu ở đâu chờ đấy,tôi sẽ đến ngay.
Không nhanh không được, giẫm lên người có thân phận quá nhạy cảm,cũng quá hùng mạnh, không nói là nhà họ Tăng đứng sau, chỉ thân phận của Lục Thiêu Hoa đều khiến các quan chức cấp cao nhảy dựng lên.
Ông ta là lãnh đạo nhà nước không sai, sau lưng ông ta có gia đình quyền thế, nhưng đến Phó thủ tướng cũng phải ngã, ông ta có thể địch lại Lục Thiếu Hoa sao?
Ai cũng có thể trả lời.
/1180
|