Thực ra trước đây Thủ trưởng số 1 cùng 8 lãnh đạo khác có thảo luận về việc này, có người đồng ý cũng có người phản đối, trong đó có 7 người cho rằng việc đó mạo hiểm, 1 người không có ý kiến gì, còn 1 người kịch liệt phản đối.
Căn cứ theo phương pháp số ít phục tùng số nhiều, cuối cùng quyết định mạo hiểm như vậy. Nhưng áp dụng phương pháp số ít phục tùng đa số cũng phải chú ý đến địa vị của người phản đối, nếu Thủ trưởng số 1 đồng ý nhưng Thủ tướng phản đối thì e rằng việc cũng gặp trở ngại.
Đúng là Thủ trưởng số 1 rất quan trọng nhưng Thủ tướng là một nhân vật cũng quan trọng không kém, huống hồ Thủ trưởng số 1 quản lý chính đảng nhưng Thủ tướng lại là người quản lý chung, tuy rằng Thủ tướng là cấp dưới của Thủ trưởng số 1 nhưng Thủ tướng có quyền lực rất lớn, với tình hình chung của quốc gia và kinh tế Thủ tướng có quyền lớn.
Nhưng rất may mắn Thủ tướng cũng đồng ý, chẳng những đồng ý mà còn nhiệt liệt ủng hộ.
Khi Lục Thiếu Hoa đề xuất cơn lốc tài chính qua đi sẽ có người nắm giữ nhân dân tệ, Thủ tướng và Thủ trưởng số 1 đã bàn bạc với nhau và đi đến thống nhất là sẽ thử mạo hiểm một lần, để kinh tế quốc gia có cơ hội phát triển, tạo thành bước ngoặt trong lịch sử Trung Quốc.
Thủ tướng cũng là một người quyết đoán, những năm gần đây, vẫn chủ trương vấn đề dân sinh mà tìm nhiều cách có lợi nhất cho dân chúng, nay không thể nghi ngờ gì nữa, chỉ có cách làm cho kinh tế Trung Quốc phát triển thì vấn đề dân sinh mới được giải quyết.
Mặt khác đây là cơ hội hiếm có, không ai biết chính xác Lục Thiếu Hoa có trong tay bao nhiêu tiền nhưng có thể khẳng định hắn có rất nhiều, với lượng tiền nhiều như vậy nếu sửa người nắm giữ nhân dân tệ như vậy giá trị đồng nhân dân tệ sẽ tăng vọt.
Kết hợp với việc những năm gần đây kinh tế quốc gia khá phát triển, xác suất thành công tăng rất lớn nên Thủ tướng không chút do dự mà có quyết định mạo hiểm như vậy.
Thủ trưởng số 1 và Thủ trưởng số 2 đều ủng hộ, như vậy đã thông qua quyết nghị.
Cũng do có sự thống nhất trước nên khi Bộ trưởng Tài chính Mỹ hỏi vay tiền Thủ tướng cũng liền từ chối, đây là một sự ăn ý. Hiện tại Thủ trưởng số 1 gọi điện cho Lục Thiếu Hoa là cứ yên tâm chuẩn bị hành động, Thủ tướng cũng ủng hộ, trong nước đã sẵn sàng.
Lục Thiếu Hoa còn có thể nói gì được nữa, chỉ có điều nói một câu mà ông đoán biết từ trước, ngoài ra không nói gì thêm nữa.
Trước Lục Thiếu Hoa đã quyết định phân rõ ranh giới với quốc gia, lần này là lần cuối hắn trợ giúp quốc gia, sau cơn lốc tài chính hắn sẽ khiến kinh tế nước nhà phát triển sau đó sẽ rời khỏi Trung Quốc sang châu Phi thực hiện giấc mơ của mình.
Ai...
Sau khi trò chuyện cùng Thủ trưởng số 1 Lục Thiếu Hoa thở dài một tiếng, không ai biết vì sao hắn thở dài, có lẽ chính bản thân hắn cũng không biết vì sao mình lại thở dài.
Thời gian trôi thật nhanh, đã qua hai ngày, buổi tối nay Lưu Minh Chương cùng 12 vệ sĩ đến biệt thự của Lục Thiếu Hoa, vẻ mặt trang nghiêm nhưng xem ra khá phấn khởi có thể thấy được nội tâm anh đang rất mâu thuẫn.
Lưu Minh Chương đang tiến hành công việc, hiện tại phải công kích thị trường chứng khoán của một quốc gia, nếu thị trường chứng khoán của quốc gia bị xử lý cũng có nghĩa hệ thống kinh tế của quốc gia đã sụp đổ.
Với thị trường chứng khoán, kinh tế và chỉ số có mối liên hệ mật thiết, chỉ số cao cũng có nghĩa kinh tế phát triển mà ngược lại chỉ số thấp đồng nghĩa với việc kinh tế phát triển bị chậm lại. Mà nếu chỉ số đang rất cao nhưng bị công kích, bị người lợi dụng kiếm một lượng tiền lớn thì chỉ số cũng không thể tăng.
Hiện tại công việc chính của Lưu Minh Chương là nhằm vào thị trường chứng khoán của Hàn Quốc, chỉ cần có cơ hội là anh ra tay ngay, sau đó kiếm tiền ở thị trường chứng khoán này, áp chế chỉ số, gián tiếp làm hệ thống kinh tế Hàn Quốc sụp đổ.
Mà tối nay Lưu Minh Chương lại đến biệt thự của Lục Thiếu Hoa, chính là vì cơ hội đã đến, hiện tại tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ ngày mai Triều Tiên tuyên chiến với Hàn Quốc là sẽ ra tay.
Lưu Minh Chương muốn báo cáo với Lục Thiếu Hoa một chút.
Vào thư phòng, Lưu Minh Chương không khách khí, nhìn thấy bao thuốc lá để trên bàn Lục Thiếu Hoa anh tiến lại rút ra một điếu châm lửa hút.
- Mẹ nó, người phụ nữ ba ngày không đánh thật khó chịu, thật là xúi quẩy.
Lưu Minh Chương thầm nói
Mấy ngày qua Lưu Minh Chương phải đối mặt với áp lực rất lớn, nhưng vợ anh không hiểu, khiến anh không thể giải tỏa căng thẳng, nay đến chỗ Lục Thiếu Hoa tự nhiên muốn ca thán một tiếng.
Lúc này Lục Thiếu Hoa trợn mắt nhìn Lưu Minh Chương và tức giận nói:
- Anh á, không bị vợ đá ra khỏi giường là may rồi, còn ba ngày không đánh thì khó chịu gì nữa.
Lưu Minh Chương không sợ bất cứ ai, nhưng lại sợ vợ mình, điều này làm cho anh cảm thấy khó chịu, luôn trở thành trò cười của mọi người.
- Cô ấy dám...
Giọng Lưu Minh Chương nhỏ lại,
- Thế nào? Thiếu tự tin tức giận đi?
Lục Thiếu Hoa có chút buồn cười nói.
- Ha ha...
Lưu Minh Chương cười lớn, sau đó nói tiếp.
- Không nói linh tinh nữa, nói đến vấn đề chính đi, đã hoàn thành việc sắp xếp đối với Hàn Quốc, chỉ cần anh ra lệnh là chúng ta hành động ngay.
Chưa hết, tạm dừng một lúc Lưu Minh Chương lại bổ sung thêm:
- Mẹ, lần này không khiến cho Hàn Quốc trở nên thê thảm thì không phải là người, ha ha...
Đối với bộ dạng tức giận của Lưu Minh Chương Lục Thiếu Hoa có thể lý giải được, Lục Thiếu Hoa cũng ủng hộ Lưu Minh Chương:
- Tôi ủng hộ tinh thần của anh.
- Toát mồ hôi
Lưu Minh Chương nói thầm một câu và nói:
- Tốt lắm, kiếm tiền mới là vương đạo.
- Sự thật chính là như thế, kiếm tiền mới là vương đạo.
Lục Thiếu Hoa phụ họa thêm, sau đó lại nói:
- Ngay mai, khi Triều Tiên tuyên chiến với Hàn Quốc, chiến tranh bùng nổ, với phương tiện thông tin truyền thông như hiện nay không bao lâu tin tức sẽ lan truyền khắp toàn cầu, mà với Hàn Quốc nhất định không đầy nửa giờ thông tin đã được lan truyền khắp nước, lúc đó, thị trường chứng khoán sẽ sụt giảm, ta tranh thủ hành động luôn.
- Tôi cũng nghĩ vậy, đó là thời cơ tốt nhất để ta hành động.
Lưu Minh Chương nói.
Lưu Minh Chương cũng đã sẵn có kế hoạch, chỉ có điều anh không nói ra mà chỉ phụ họa cùng Lục Thiếu Hoa, không thể đánh giá thấp Lưu Minh Chương được, con người anh khá thú vị.
- Chúng ta đã nắm rất nhiều cổ phần của Samsung Electronics, sau lưng Samsung Electronics là Hàn Quốc, hai quốc gia phát sinh chiến tranh nếu cuối cùng Triều Tiên thắng Samsung Electronics sẽ không có kết cục tốt, lúc này chúng ta có nên mua thêm cổ phần để có cơ hội mua lại Samsung Electronics không?
Lưu Minh Chương hỏi.
Đúng như lời Lưu Minh Chương, sau lưng Samsung Electronics là Hàn Quốc, nếu như Triều Tiên thành công, họ nhà Kim tuyệt đối sẽ tiêu diệt ngay.
Nếu như vậy mà Lưu Minh Chương hành động trước, mua tới 51% cổ phần như vậy mặc kệ họ nhà Kim làm thế nào cũng không thay đổi được việc Tập đoàn Phượng Hoàng đang khống chế Samsung Electronics.
Kế này cực kỳ nham hiểm, Samsung Electronics là một công ty nổi tiếng toàn cầu, nếu động được tới thì ai cũng có thể động rồi, họ nhà Kim cũng vậy, cũng sẽ có suy nghĩ tương tự, còn Lục Thiếu Hoa nếu có cổ phần để khống chế Samsung Electronics thì đã không phải đợi đến tận bây giờ.
- Các anh có bao nhiêu phần chắc chắn.
Lục Thiếu Hoa hỏi.
- Không lớn lắMLưu Minh Chương trầm giọng trả lời và nói thêm:
- Đại bộ phận cổ phần của Samsung Electronics đều nằm trong tay gia tộc họ, nếu bọn họ không bán ra sẽ không có cơ hội mua, để họ bán tháo cổ phần là rất khó, trừ phi...
Lưu Minh Chương nói lấp lửng.
- Trừ phi cái gì?
Lục Thiếu Hoa hỏi.
- Trừ phi có cách nào khiến họ bán tháo cổ phần đi, bằng không chúng ta không có cơ hội.
Lưu Minh Chương đáPim lặng, Lục Thiếu Hoa im lặng suy nghĩ xem có biện pháp nào không.
Một lúc lâu sau dường như nghĩ ra cách Lục Thiếu Hoa liền nói:
- Thực ra không phải chúng ta không có cơ hội, tuy rằng cơ hội này có thể thất bại nhưng xác suất thành công cũng rất cao.
- Sao?
Lưu Minh Chương nhăn mặt, tò mò hỏi.
- Anh hãy suy nghĩ một chút, là một người làm ăn, sau khi chiến tranh bùng nổ, thấy mình bị mất nhiều hơn được, nếu anh là một người giàu anh sẽ làm gì?
Lục Thiếu Hoa hỏi ngược lại.
- Nếu là tôi, tôi liền gom tiền lại sau đó mang theo đến một nơi bình yên.
Lưu Minh Chương tự nhiên trả lời và rất nhanh anh dường như nhận ra được điều gì, mắt sáng lên hỏi:
- Ý anh là sao?
- Đúng vậy, có khả năng họ sẽ trốn đi, Samsung Electronics họ không thể mang đi cùng được rồi như vậy chỉ còn cách duy nhất là bán đi cổ phần, lúc đó chúng ta có cơ hội rồi.
Lục Thiếu Hoa cười nói.
- Ha ha...xem ra chúng ta phải chuẩn bị thật nhiều tiền để thu mua.
Lưu Minh Chương cười nói.
Chuẩn bị hai khoản tiền để hành động.
Căn cứ theo phương pháp số ít phục tùng số nhiều, cuối cùng quyết định mạo hiểm như vậy. Nhưng áp dụng phương pháp số ít phục tùng đa số cũng phải chú ý đến địa vị của người phản đối, nếu Thủ trưởng số 1 đồng ý nhưng Thủ tướng phản đối thì e rằng việc cũng gặp trở ngại.
Đúng là Thủ trưởng số 1 rất quan trọng nhưng Thủ tướng là một nhân vật cũng quan trọng không kém, huống hồ Thủ trưởng số 1 quản lý chính đảng nhưng Thủ tướng lại là người quản lý chung, tuy rằng Thủ tướng là cấp dưới của Thủ trưởng số 1 nhưng Thủ tướng có quyền lực rất lớn, với tình hình chung của quốc gia và kinh tế Thủ tướng có quyền lớn.
Nhưng rất may mắn Thủ tướng cũng đồng ý, chẳng những đồng ý mà còn nhiệt liệt ủng hộ.
Khi Lục Thiếu Hoa đề xuất cơn lốc tài chính qua đi sẽ có người nắm giữ nhân dân tệ, Thủ tướng và Thủ trưởng số 1 đã bàn bạc với nhau và đi đến thống nhất là sẽ thử mạo hiểm một lần, để kinh tế quốc gia có cơ hội phát triển, tạo thành bước ngoặt trong lịch sử Trung Quốc.
Thủ tướng cũng là một người quyết đoán, những năm gần đây, vẫn chủ trương vấn đề dân sinh mà tìm nhiều cách có lợi nhất cho dân chúng, nay không thể nghi ngờ gì nữa, chỉ có cách làm cho kinh tế Trung Quốc phát triển thì vấn đề dân sinh mới được giải quyết.
Mặt khác đây là cơ hội hiếm có, không ai biết chính xác Lục Thiếu Hoa có trong tay bao nhiêu tiền nhưng có thể khẳng định hắn có rất nhiều, với lượng tiền nhiều như vậy nếu sửa người nắm giữ nhân dân tệ như vậy giá trị đồng nhân dân tệ sẽ tăng vọt.
Kết hợp với việc những năm gần đây kinh tế quốc gia khá phát triển, xác suất thành công tăng rất lớn nên Thủ tướng không chút do dự mà có quyết định mạo hiểm như vậy.
Thủ trưởng số 1 và Thủ trưởng số 2 đều ủng hộ, như vậy đã thông qua quyết nghị.
Cũng do có sự thống nhất trước nên khi Bộ trưởng Tài chính Mỹ hỏi vay tiền Thủ tướng cũng liền từ chối, đây là một sự ăn ý. Hiện tại Thủ trưởng số 1 gọi điện cho Lục Thiếu Hoa là cứ yên tâm chuẩn bị hành động, Thủ tướng cũng ủng hộ, trong nước đã sẵn sàng.
Lục Thiếu Hoa còn có thể nói gì được nữa, chỉ có điều nói một câu mà ông đoán biết từ trước, ngoài ra không nói gì thêm nữa.
Trước Lục Thiếu Hoa đã quyết định phân rõ ranh giới với quốc gia, lần này là lần cuối hắn trợ giúp quốc gia, sau cơn lốc tài chính hắn sẽ khiến kinh tế nước nhà phát triển sau đó sẽ rời khỏi Trung Quốc sang châu Phi thực hiện giấc mơ của mình.
Ai...
Sau khi trò chuyện cùng Thủ trưởng số 1 Lục Thiếu Hoa thở dài một tiếng, không ai biết vì sao hắn thở dài, có lẽ chính bản thân hắn cũng không biết vì sao mình lại thở dài.
Thời gian trôi thật nhanh, đã qua hai ngày, buổi tối nay Lưu Minh Chương cùng 12 vệ sĩ đến biệt thự của Lục Thiếu Hoa, vẻ mặt trang nghiêm nhưng xem ra khá phấn khởi có thể thấy được nội tâm anh đang rất mâu thuẫn.
Lưu Minh Chương đang tiến hành công việc, hiện tại phải công kích thị trường chứng khoán của một quốc gia, nếu thị trường chứng khoán của quốc gia bị xử lý cũng có nghĩa hệ thống kinh tế của quốc gia đã sụp đổ.
Với thị trường chứng khoán, kinh tế và chỉ số có mối liên hệ mật thiết, chỉ số cao cũng có nghĩa kinh tế phát triển mà ngược lại chỉ số thấp đồng nghĩa với việc kinh tế phát triển bị chậm lại. Mà nếu chỉ số đang rất cao nhưng bị công kích, bị người lợi dụng kiếm một lượng tiền lớn thì chỉ số cũng không thể tăng.
Hiện tại công việc chính của Lưu Minh Chương là nhằm vào thị trường chứng khoán của Hàn Quốc, chỉ cần có cơ hội là anh ra tay ngay, sau đó kiếm tiền ở thị trường chứng khoán này, áp chế chỉ số, gián tiếp làm hệ thống kinh tế Hàn Quốc sụp đổ.
Mà tối nay Lưu Minh Chương lại đến biệt thự của Lục Thiếu Hoa, chính là vì cơ hội đã đến, hiện tại tất cả đã chuẩn bị sẵn sàng chỉ chờ ngày mai Triều Tiên tuyên chiến với Hàn Quốc là sẽ ra tay.
Lưu Minh Chương muốn báo cáo với Lục Thiếu Hoa một chút.
Vào thư phòng, Lưu Minh Chương không khách khí, nhìn thấy bao thuốc lá để trên bàn Lục Thiếu Hoa anh tiến lại rút ra một điếu châm lửa hút.
- Mẹ nó, người phụ nữ ba ngày không đánh thật khó chịu, thật là xúi quẩy.
Lưu Minh Chương thầm nói
Mấy ngày qua Lưu Minh Chương phải đối mặt với áp lực rất lớn, nhưng vợ anh không hiểu, khiến anh không thể giải tỏa căng thẳng, nay đến chỗ Lục Thiếu Hoa tự nhiên muốn ca thán một tiếng.
Lúc này Lục Thiếu Hoa trợn mắt nhìn Lưu Minh Chương và tức giận nói:
- Anh á, không bị vợ đá ra khỏi giường là may rồi, còn ba ngày không đánh thì khó chịu gì nữa.
Lưu Minh Chương không sợ bất cứ ai, nhưng lại sợ vợ mình, điều này làm cho anh cảm thấy khó chịu, luôn trở thành trò cười của mọi người.
- Cô ấy dám...
Giọng Lưu Minh Chương nhỏ lại,
- Thế nào? Thiếu tự tin tức giận đi?
Lục Thiếu Hoa có chút buồn cười nói.
- Ha ha...
Lưu Minh Chương cười lớn, sau đó nói tiếp.
- Không nói linh tinh nữa, nói đến vấn đề chính đi, đã hoàn thành việc sắp xếp đối với Hàn Quốc, chỉ cần anh ra lệnh là chúng ta hành động ngay.
Chưa hết, tạm dừng một lúc Lưu Minh Chương lại bổ sung thêm:
- Mẹ, lần này không khiến cho Hàn Quốc trở nên thê thảm thì không phải là người, ha ha...
Đối với bộ dạng tức giận của Lưu Minh Chương Lục Thiếu Hoa có thể lý giải được, Lục Thiếu Hoa cũng ủng hộ Lưu Minh Chương:
- Tôi ủng hộ tinh thần của anh.
- Toát mồ hôi
Lưu Minh Chương nói thầm một câu và nói:
- Tốt lắm, kiếm tiền mới là vương đạo.
- Sự thật chính là như thế, kiếm tiền mới là vương đạo.
Lục Thiếu Hoa phụ họa thêm, sau đó lại nói:
- Ngay mai, khi Triều Tiên tuyên chiến với Hàn Quốc, chiến tranh bùng nổ, với phương tiện thông tin truyền thông như hiện nay không bao lâu tin tức sẽ lan truyền khắp toàn cầu, mà với Hàn Quốc nhất định không đầy nửa giờ thông tin đã được lan truyền khắp nước, lúc đó, thị trường chứng khoán sẽ sụt giảm, ta tranh thủ hành động luôn.
- Tôi cũng nghĩ vậy, đó là thời cơ tốt nhất để ta hành động.
Lưu Minh Chương nói.
Lưu Minh Chương cũng đã sẵn có kế hoạch, chỉ có điều anh không nói ra mà chỉ phụ họa cùng Lục Thiếu Hoa, không thể đánh giá thấp Lưu Minh Chương được, con người anh khá thú vị.
- Chúng ta đã nắm rất nhiều cổ phần của Samsung Electronics, sau lưng Samsung Electronics là Hàn Quốc, hai quốc gia phát sinh chiến tranh nếu cuối cùng Triều Tiên thắng Samsung Electronics sẽ không có kết cục tốt, lúc này chúng ta có nên mua thêm cổ phần để có cơ hội mua lại Samsung Electronics không?
Lưu Minh Chương hỏi.
Đúng như lời Lưu Minh Chương, sau lưng Samsung Electronics là Hàn Quốc, nếu như Triều Tiên thành công, họ nhà Kim tuyệt đối sẽ tiêu diệt ngay.
Nếu như vậy mà Lưu Minh Chương hành động trước, mua tới 51% cổ phần như vậy mặc kệ họ nhà Kim làm thế nào cũng không thay đổi được việc Tập đoàn Phượng Hoàng đang khống chế Samsung Electronics.
Kế này cực kỳ nham hiểm, Samsung Electronics là một công ty nổi tiếng toàn cầu, nếu động được tới thì ai cũng có thể động rồi, họ nhà Kim cũng vậy, cũng sẽ có suy nghĩ tương tự, còn Lục Thiếu Hoa nếu có cổ phần để khống chế Samsung Electronics thì đã không phải đợi đến tận bây giờ.
- Các anh có bao nhiêu phần chắc chắn.
Lục Thiếu Hoa hỏi.
- Không lớn lắMLưu Minh Chương trầm giọng trả lời và nói thêm:
- Đại bộ phận cổ phần của Samsung Electronics đều nằm trong tay gia tộc họ, nếu bọn họ không bán ra sẽ không có cơ hội mua, để họ bán tháo cổ phần là rất khó, trừ phi...
Lưu Minh Chương nói lấp lửng.
- Trừ phi cái gì?
Lục Thiếu Hoa hỏi.
- Trừ phi có cách nào khiến họ bán tháo cổ phần đi, bằng không chúng ta không có cơ hội.
Lưu Minh Chương đáPim lặng, Lục Thiếu Hoa im lặng suy nghĩ xem có biện pháp nào không.
Một lúc lâu sau dường như nghĩ ra cách Lục Thiếu Hoa liền nói:
- Thực ra không phải chúng ta không có cơ hội, tuy rằng cơ hội này có thể thất bại nhưng xác suất thành công cũng rất cao.
- Sao?
Lưu Minh Chương nhăn mặt, tò mò hỏi.
- Anh hãy suy nghĩ một chút, là một người làm ăn, sau khi chiến tranh bùng nổ, thấy mình bị mất nhiều hơn được, nếu anh là một người giàu anh sẽ làm gì?
Lục Thiếu Hoa hỏi ngược lại.
- Nếu là tôi, tôi liền gom tiền lại sau đó mang theo đến một nơi bình yên.
Lưu Minh Chương tự nhiên trả lời và rất nhanh anh dường như nhận ra được điều gì, mắt sáng lên hỏi:
- Ý anh là sao?
- Đúng vậy, có khả năng họ sẽ trốn đi, Samsung Electronics họ không thể mang đi cùng được rồi như vậy chỉ còn cách duy nhất là bán đi cổ phần, lúc đó chúng ta có cơ hội rồi.
Lục Thiếu Hoa cười nói.
- Ha ha...xem ra chúng ta phải chuẩn bị thật nhiều tiền để thu mua.
Lưu Minh Chương cười nói.
Chuẩn bị hai khoản tiền để hành động.
/1180
|