Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 3: Hành trình tới Liên Xô.
------oo0oo-----
Chương 465: Tầm quan trọng của Tập đoàn Phượng hoàng.
Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruyen
Sưu tầm by 4vn
Lục Thiếu Hoa đang đợi điện thoại, quả nhiên, có điện thoại gọi đến thật, không chần chừ, hắn với tay nhấc ống nghe, đặt vào tai:
- Alo! Ai đấy?
- Tiểu Hoa phải không, à, đúng rồi.
Giọng của ông Đặng vọng đến, nghe giọng vui vẻ, hào hứng, kích động, không nặng nề giống như hôm qua.
- Sáng nay nhận được quà của cháu rồi, cảm ơn cháu nhé.
- Haha
Lục Thiếu Hoa cười ha hả, hắn không ngờ ông gọi đến là vì điều này, nhưng nghe giọng điệu của ông Đặng, Lục Thiếu Hoa vẫn không kìm nổi thở phào nhẹ nhõm.Vào thời điểm quan trọng này, thái độ của ông Đặng hoàn toàn có thể đại diện cho ý của cấp trên, nếu ông ta vui vẻ, cũng có nghĩa là cấp trên vừa lòng, nếu ông ta không vui, vậy thì có khả năng cấp trên không vừa lòng lắm.
- Hai món quà được chứ ạ?
Lục Thiếu Hoa tặng hai món quà, chỉ có điều hai món quà này có mối quan hệ nhất định với nhau, cũng chính vì vậy, Lục Thiếu Hoa mới gộp hai món quà làm một mà đem tặng, đương nhiên cũng là để cho món quà có vẻ có giá trị hơn một chút, dẫu sao một món thì có vẻ hơi ít, hai món gộp lại có thể nâng cao lên một bậc.
- Được
Ông Đặng nói lớn, dừng lại một chút, lại nói tiếp
- Hiện giờ lực lượng không quân của đất nước vẫn còn yếu, hai loại máy bay chiến đấu của cháu đến đúng lúc lắm
Không sai, quà mà Lục Thiếu Hoa tặng cho quốc gia chính là hai loại máy bay chiến đấu, một loại là máy bay ném bom (máy bay oanh tạc), còn một loại là máy bay chiến đấu tàng hình, đều là kĩ thuật tiên tiến nhất, cũng là kĩ thuật mà căn cứ ở châu Phi của Lục Thiếu Hoa mới nghiên cứu ra cách đây không lâu
- Haha!
Lục Thiếu Hoa cười ha hả, không nói gì cả, lực lượng phòng không của đất nước yếu, hắn biết điều đó, cũng chính vì thế mới tặng hai loại máy bay chiến đấu này.
Thấy Lục Thiếu Hoa không nói thêm gì nữa, ông Đặng cũng kìm nén sự phấn khích. Giọng điệu trở nên nghiêm túc, nói
- Lực lượng phòng không của đất nước yếu, giờ có hai loại máy bay chiến đấu của cháu, đã được tăng cường lên rất nhiều, nhưng lực lượng hải quân cũng không mạnh hơn phòng không bao nhiêu, này, chỗ cháu có kĩ thuật quân sự cho hải quân không?
Lục Thiếu Hoa có kĩ thuật quân sự của hải quân không? Câu trả lời là có, không những có, mà cả bá chủ trên biển, tức là kĩ thuật tàu sân bay cũng có, chỉ là hiện giờ Lục Thiếu Hoa không muốn đem ra, vì vẫn chưa đến lúc, lại thêm vụ việc lần này, trong lòng Lục Thiếu Hoa thay đổi rất nhiều, cho dù muốn mang ra thì hắn cũng không mang ra nhanh như vậy.
- Ông à, ông đừng làm bộ nữa, lực lượng quân sự trong tay cháu có những gì, cháu biết là ông cũng biết đại khái rồi, kĩ thuật tàu ngầm hạt nhân cháu có, nhưng lúc này cháu không mang ra đâu
Lục Thiếu Hoa hờ hững nói.
Tuy Lục Thiếu Hoa nói rất nhẹ nhàng, nhưng ông ta là một người thông minh, vừa nghe là hiểu liền, còn về việc Lục Thiếu Hoa có những kĩ thuật quân sự đó, trong lòng ông cũng đã biết ít nhiều, đương nhiên chỉ biết sơ qua, cụ thể thì không biết, tàu sân bay càng không nói làm gì, Lục Thiếu Hoa mua một cách kín đáo, người biết không nhiều.
- Chà
Nhắc lại chuyện xưa, ông Đặng chẳng biết nói gì, việc lần này là quốc gia có lỗi với Lục Thiếu Hoa, ông thật không biết nói gì.
- Tiểu Hoa, việc này là cấp trên không đúng, giờ việc cũng qua rồi, sau này sẽ không xảy ra nữa, cháu có thể yên tâm
Liệu có xảy ra nữa không, Lục Thiếu Hoa không biết, ông Đặng cũng không có cách gì bảo đảm được, nhưng nguyên tắc làm việc của Lục Thiếu Hoa là như thế này, hắn đã nói không mang ra thì sẽ không mang ra, hơn nữa cho dù hắn có đem kĩ thuật tàu sân bay ra thì dựa vào tình trạng kinh tế hiện nay của đất nước cũng không thể nuôi nổi, mang ra hay không mang ra cũng chằng có gì khác biệt.
- Ông, cháu là người thế nào thì ông cũng biết, nhưng hiện giờ không phải là lúc thích hợp, đợi đến lúc thích hợp, tự cháu sẽ mang ra.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa dừng lại một chút rồi tiếp tục nói
- Đương nhiên, tiền đề là nếu việc như thế này xảy ra một lần nữa thì vĩnh viễn cháu sẽ không mang nó ra
Chưa hết, Lục Thiếu Hoa nói xong không đợi ông ta mở miệng ra đã lại nhấn mạnh lại lập trường của mình
- Hi vọng sự việc lần này không xảy ra lần nữa, nếu nó xảy ra một lần nữa thì việc rút toàn bộ tập đoàn Phượng hoàng ra khỏi nước là điều không thể tránh khỏi
Lục Thiếu Hoa đang nhấn mạnh lập trường, đồng thời cũng là nói ra quyết tâm của mình, nói cho ông ta biết sẽ không có lần sau nữa, nếu có lần sau, không cần biết là xử lý hay không xử lý, hắn sẽ rút khỏi Thâm Quyến, tìm nơi khác để phát triển.
Không cần Lục Thiếu Hoa nhấn mạnh lại thêm một lần, ông Đặng cũng có thể đoán ra quyết tâm của Lục Thiếu Hoa, không những ông biết mà cả cấp trên đều biết không có lần sau nữa, có lần sau nữa cũng chính là lúc tập đoàn Phượng hoàng rời khỏi đất nước
Cho nên, ông Đặng gọi điện đến ngoại trừ việc cảm ơn Lục Thiếu Hoa ra còn để bảo đảm với Lục Thiếu Hoa
- Tiểu Hoa, nói thật với cháu, cấp trên đã có lời, không làm làm khó đến Phượng Hoàng dù với bất cứ lý do nào
Đương nhiên, nếu tập đoàn Phượng Hoàng của cháu có hành động phạm pháp sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự
Ngừng lại một lúc, ông lại tiếp tục
- Về phần nếu lại xảy ra giống như lần này, nhận được vài trang báo cáo, đất nước sẽ nhìn tình hình mà quyết định, nếu cần thiết, nhà nước cũng sẽ phái một tổ đặc nhiệm xuống điều tra, nhưng không làm cho tình trạng hỗn loạn lên giống như lần này, sẽ tiến hành trong điều kiện không làm ảnh hưởng đến các hoạt động bình thường
- Vâng, hi vọng nói được sẽ làm được
Lục Thiếu Hoa cũng vừa lòng, mặc dù không thành văn kiện gửi xuống nhưng cấp trên đã có lời, ai còn dám động vào tổ ong này nữa
- Phải, lần này không giống trước, sẽ không xảy ra điều gì bất ngờ
Ông Đặng nói tiếp
Tập đoàn Phượng Hoàng mà thu hồi toàn bộ tiền đầu tư thì ở toàn bộ châu Á sẽ dấy lên một làn sóng lớn, cả châu Á như nổ tung, các nước quan hệ không tốt với Trung Quốc thì coi như việc không liên quan đến mình, bắc ghế ngồi đợi xem kịch, còn có quan hệ tốt với Trung Quốc thì hỏi thăm, dò hỏi tin tức có thật không, có ý rời Tập đoàn Phượng hoàng sang nước bọn họ không
Tóm lại, vụ việc Tập đoàn Phượng Hoàng đã tạo nên một tiếng vang lớn, các nhân vật cao cấp của đất nước cũng chú ý tới, nếu Tập đoàn Phượng Hoàng thật sự rút vốn đầu tư, không cần biết là trong nước hay là bên Thâm Quyến cũng có khả năng hỗn loạn một thời gian, đặc biệt là hơn một trăm nghìn nhân công của Tập đoàn Phượng Hoàng, kháng nghị rất mãnh liệt, khiến cho sự việc có khuynh hướng bạo động.
Ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, các nhân vật cấp cao của đất nước cũng đã biết được tính quan trọng của Tập đoàn Phượng Hoàng, nào dám để chuyện xưa tái diễn, chỉ cần Tập đoàn Phượng Hoàng không làm chuyện phạm pháp, họ cũng nhắm một mắt mở một mắt cho qua. Nhưng Lục Thiếu Hoa lại không nghĩ như vậy, qua việc lần này, hắn đã không còn dễ dàng tin tưởng bất cứ một ai, hắn chỉ tin vào sự thật, lấy sự thật ra nói chuyện, cũng không nói thêm gì nhiều, thản nhiên một câu
- Cháu mỏi mắt mong chờ
Đã nói đến nước này, ông Đặng cũng không có gì để nói thêm nữa, chuyển hướng cuộc nói chuyện, nói chuyện phiếm vài câu rồi dập máy
Đến nay, sự kiện Tập đoàn Phượng Hoàng cuối cùng đã đi đến hồi kết, Lục Thiếu Hoa cũng vui vẻ thoải mái, không qua Mexico nữa, một mình ở lại biệt thự ở Thâm Quyến, có thời gian lại trò chuyện với Tăng Vũ Linh và Anten Chiyoda, cũng coi như thanh tịnh một thời gian
Lục Thiếu Hoa thì thanh tịnh rồi, nhưng Tăng Ái Dân không giống hắn, đầu óc ông ta rối như tơ vò, nhưng ông ta cũng vui, chẳng vì nguyên nhân gì khác, ông ta sắp xếp người của mình vào làm trợ thủ của ba bộ phận, chiến thắng một trận đấu, thành phố Thâm Quyến chính thức trở thành độc quyền, cho dù Chủ tịch thành phố mới đến có năng lực đi nữa thì cũng bị ông ta điều khiển
Thời gian lặng lẽ trôi qua, nháy mắt một cái đã trôi qua một tháng, một tháng sau, sự kiện Tập đoàn Phượng Hoàng nhạt dần, cuối cùng chẳng ai nhắc đến nữa, chính vào lúc này, hệ điều hành Phượng Hoàng của Tập đoàn Phượng Hoàng đã hoàn thành giai đoạn thí nghiệm, trải qua thời gian hơn hai năm, cuối cùng cũng cho ra một hệ điều hành mạnh hơn hệ điều hành của Microsoft rất nhiều
Nhận được tin tức hệ điều hành Phượng hoàng đã hoàn tất, Lục Thiếu Hoa rất vui, cố ý chạy đến căn cứ Phượng Hoàng để xem, kết quả là hắn rất vừa lòng, đồng thời, hắn cũng truyền xuống một mệnh lệnh mà lẽ ra hơn một năm trước đã phải hạ lệnh
“Máy tính Phượng hoàng chính thức tiến quân vào thị trường thế giới”
Mệnh lệnh này lẽ ra hơn một năm trước đã phải hạ lệnh rồi, nhưng lúc đó Lục Thiếu Hoa băn khoăn quá nhiều, không hạ lệnh này mà lựa chọn chờ đợi, đợi một mạch đã hơn một năm, giờ hệ điều hành Phượng Hoàng cuối cùng đã xuất hiện, cũng là thời điểm đóng gói đưa ra thị trường thế giới, cạnh tranh cao thấp với các hãng sản xuất máy tính bên Mỹ
Tập đoàn Phượng Hoàng sở hữu trình độ kĩ thuật tiên tiến, phần cứng máy tính được sản xuất ra dù cho là về mặt cấu hình hay là chất lượng đều bỏ xa các công ty máy tính trên thị trường. Chiếm ưu thế trên phương diện này, tác động chủ yếu đến việc cạnh tranh thị trường thế giới
Ngoài ra, về mặt giá cả, máy tính Phượng Hoàng cũng chiếm một ưu thế nhất định. Thu nhập của nhân công Trung Quốc không thể nào so sánh được với nước ngoài, điều này giúp cho máy tính Phượng Hoàng có thể tiết kiệm được một khoản tiền, mà chính khoản tiền này lại bù vào mặt sản xuất nên chi phí cũng hạ xuống
Đây cũng là một ưu thế, một ưu thế lớn, muốn vào thị trường ngoài chất lượng và cấu hình, giá cả cũng có tác động quan trọng, mà Tập đoàn Phượng Hoàng chiếm cả ba ưu thế, nhanh chóng đứng vững vàng trên thị trường toàn cầu
Thời gian một tháng, chỉ dùng một tháng, Tập đoàn Phượng Hoàng ngoài thị trường Trung Quốc, đã bán được gần ba mươi nghìn chiếc máy tính trên thị trường toàn cầu.
Ba mươi nghìn chiếc máy tính, vào những năm đầu của thập kỷ 90, ba mươi nghìn là một con số khủng khiếp. Vì sao lại nói vậy ư? Nguyên nhân rất đơn giản, vào thời kì này máy tính được coi như một sản phẩm kĩ thuật cao, gần như đạt đến mức độ quốc gia, không phổ biến rộng rãi như thế kỷ hai mươi mốt, vì vậy hơn ba mươi nghìn chiếc máy tính được coi là một sự con số đáng sợ
Lục Thiếu Hoa cũng bị con số này làm cho hoảng sợ, mới có một tháng mà, một tháng đã bán được hơn ba mươi nghìn chiếc máy tính Phượng Hoàng, mặc dù thị trường có giai đoạn bão hòa, nhưng ít nhất đây cũng là một khởi đầu tốt đẹp, Lục Thiếu Hoa đương nhiên là rất vui
Tuy nhiên, nghĩ lại, Lục Thiếu Hoa đã hiểu ra,nhìn từ một góc độ nào đó thì máy tính Phượng hoàng đạt được thành tích như thế này cũng vì một nguyên nhân khác nữa.
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 3: Hành trình tới Liên Xô.
------oo0oo-----
Chương 465: Tầm quan trọng của Tập đoàn Phượng hoàng.
Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruyen
Sưu tầm by 4vn
Lục Thiếu Hoa đang đợi điện thoại, quả nhiên, có điện thoại gọi đến thật, không chần chừ, hắn với tay nhấc ống nghe, đặt vào tai:
- Alo! Ai đấy?
- Tiểu Hoa phải không, à, đúng rồi.
Giọng của ông Đặng vọng đến, nghe giọng vui vẻ, hào hứng, kích động, không nặng nề giống như hôm qua.
- Sáng nay nhận được quà của cháu rồi, cảm ơn cháu nhé.
- Haha
Lục Thiếu Hoa cười ha hả, hắn không ngờ ông gọi đến là vì điều này, nhưng nghe giọng điệu của ông Đặng, Lục Thiếu Hoa vẫn không kìm nổi thở phào nhẹ nhõm.Vào thời điểm quan trọng này, thái độ của ông Đặng hoàn toàn có thể đại diện cho ý của cấp trên, nếu ông ta vui vẻ, cũng có nghĩa là cấp trên vừa lòng, nếu ông ta không vui, vậy thì có khả năng cấp trên không vừa lòng lắm.
- Hai món quà được chứ ạ?
Lục Thiếu Hoa tặng hai món quà, chỉ có điều hai món quà này có mối quan hệ nhất định với nhau, cũng chính vì vậy, Lục Thiếu Hoa mới gộp hai món quà làm một mà đem tặng, đương nhiên cũng là để cho món quà có vẻ có giá trị hơn một chút, dẫu sao một món thì có vẻ hơi ít, hai món gộp lại có thể nâng cao lên một bậc.
- Được
Ông Đặng nói lớn, dừng lại một chút, lại nói tiếp
- Hiện giờ lực lượng không quân của đất nước vẫn còn yếu, hai loại máy bay chiến đấu của cháu đến đúng lúc lắm
Không sai, quà mà Lục Thiếu Hoa tặng cho quốc gia chính là hai loại máy bay chiến đấu, một loại là máy bay ném bom (máy bay oanh tạc), còn một loại là máy bay chiến đấu tàng hình, đều là kĩ thuật tiên tiến nhất, cũng là kĩ thuật mà căn cứ ở châu Phi của Lục Thiếu Hoa mới nghiên cứu ra cách đây không lâu
- Haha!
Lục Thiếu Hoa cười ha hả, không nói gì cả, lực lượng phòng không của đất nước yếu, hắn biết điều đó, cũng chính vì thế mới tặng hai loại máy bay chiến đấu này.
Thấy Lục Thiếu Hoa không nói thêm gì nữa, ông Đặng cũng kìm nén sự phấn khích. Giọng điệu trở nên nghiêm túc, nói
- Lực lượng phòng không của đất nước yếu, giờ có hai loại máy bay chiến đấu của cháu, đã được tăng cường lên rất nhiều, nhưng lực lượng hải quân cũng không mạnh hơn phòng không bao nhiêu, này, chỗ cháu có kĩ thuật quân sự cho hải quân không?
Lục Thiếu Hoa có kĩ thuật quân sự của hải quân không? Câu trả lời là có, không những có, mà cả bá chủ trên biển, tức là kĩ thuật tàu sân bay cũng có, chỉ là hiện giờ Lục Thiếu Hoa không muốn đem ra, vì vẫn chưa đến lúc, lại thêm vụ việc lần này, trong lòng Lục Thiếu Hoa thay đổi rất nhiều, cho dù muốn mang ra thì hắn cũng không mang ra nhanh như vậy.
- Ông à, ông đừng làm bộ nữa, lực lượng quân sự trong tay cháu có những gì, cháu biết là ông cũng biết đại khái rồi, kĩ thuật tàu ngầm hạt nhân cháu có, nhưng lúc này cháu không mang ra đâu
Lục Thiếu Hoa hờ hững nói.
Tuy Lục Thiếu Hoa nói rất nhẹ nhàng, nhưng ông ta là một người thông minh, vừa nghe là hiểu liền, còn về việc Lục Thiếu Hoa có những kĩ thuật quân sự đó, trong lòng ông cũng đã biết ít nhiều, đương nhiên chỉ biết sơ qua, cụ thể thì không biết, tàu sân bay càng không nói làm gì, Lục Thiếu Hoa mua một cách kín đáo, người biết không nhiều.
- Chà
Nhắc lại chuyện xưa, ông Đặng chẳng biết nói gì, việc lần này là quốc gia có lỗi với Lục Thiếu Hoa, ông thật không biết nói gì.
- Tiểu Hoa, việc này là cấp trên không đúng, giờ việc cũng qua rồi, sau này sẽ không xảy ra nữa, cháu có thể yên tâm
Liệu có xảy ra nữa không, Lục Thiếu Hoa không biết, ông Đặng cũng không có cách gì bảo đảm được, nhưng nguyên tắc làm việc của Lục Thiếu Hoa là như thế này, hắn đã nói không mang ra thì sẽ không mang ra, hơn nữa cho dù hắn có đem kĩ thuật tàu sân bay ra thì dựa vào tình trạng kinh tế hiện nay của đất nước cũng không thể nuôi nổi, mang ra hay không mang ra cũng chằng có gì khác biệt.
- Ông, cháu là người thế nào thì ông cũng biết, nhưng hiện giờ không phải là lúc thích hợp, đợi đến lúc thích hợp, tự cháu sẽ mang ra.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa dừng lại một chút rồi tiếp tục nói
- Đương nhiên, tiền đề là nếu việc như thế này xảy ra một lần nữa thì vĩnh viễn cháu sẽ không mang nó ra
Chưa hết, Lục Thiếu Hoa nói xong không đợi ông ta mở miệng ra đã lại nhấn mạnh lại lập trường của mình
- Hi vọng sự việc lần này không xảy ra lần nữa, nếu nó xảy ra một lần nữa thì việc rút toàn bộ tập đoàn Phượng hoàng ra khỏi nước là điều không thể tránh khỏi
Lục Thiếu Hoa đang nhấn mạnh lập trường, đồng thời cũng là nói ra quyết tâm của mình, nói cho ông ta biết sẽ không có lần sau nữa, nếu có lần sau, không cần biết là xử lý hay không xử lý, hắn sẽ rút khỏi Thâm Quyến, tìm nơi khác để phát triển.
Không cần Lục Thiếu Hoa nhấn mạnh lại thêm một lần, ông Đặng cũng có thể đoán ra quyết tâm của Lục Thiếu Hoa, không những ông biết mà cả cấp trên đều biết không có lần sau nữa, có lần sau nữa cũng chính là lúc tập đoàn Phượng hoàng rời khỏi đất nước
Cho nên, ông Đặng gọi điện đến ngoại trừ việc cảm ơn Lục Thiếu Hoa ra còn để bảo đảm với Lục Thiếu Hoa
- Tiểu Hoa, nói thật với cháu, cấp trên đã có lời, không làm làm khó đến Phượng Hoàng dù với bất cứ lý do nào
Đương nhiên, nếu tập đoàn Phượng Hoàng của cháu có hành động phạm pháp sẽ bị truy cứu trách nhiệm hình sự
Ngừng lại một lúc, ông lại tiếp tục
- Về phần nếu lại xảy ra giống như lần này, nhận được vài trang báo cáo, đất nước sẽ nhìn tình hình mà quyết định, nếu cần thiết, nhà nước cũng sẽ phái một tổ đặc nhiệm xuống điều tra, nhưng không làm cho tình trạng hỗn loạn lên giống như lần này, sẽ tiến hành trong điều kiện không làm ảnh hưởng đến các hoạt động bình thường
- Vâng, hi vọng nói được sẽ làm được
Lục Thiếu Hoa cũng vừa lòng, mặc dù không thành văn kiện gửi xuống nhưng cấp trên đã có lời, ai còn dám động vào tổ ong này nữa
- Phải, lần này không giống trước, sẽ không xảy ra điều gì bất ngờ
Ông Đặng nói tiếp
Tập đoàn Phượng Hoàng mà thu hồi toàn bộ tiền đầu tư thì ở toàn bộ châu Á sẽ dấy lên một làn sóng lớn, cả châu Á như nổ tung, các nước quan hệ không tốt với Trung Quốc thì coi như việc không liên quan đến mình, bắc ghế ngồi đợi xem kịch, còn có quan hệ tốt với Trung Quốc thì hỏi thăm, dò hỏi tin tức có thật không, có ý rời Tập đoàn Phượng hoàng sang nước bọn họ không
Tóm lại, vụ việc Tập đoàn Phượng Hoàng đã tạo nên một tiếng vang lớn, các nhân vật cao cấp của đất nước cũng chú ý tới, nếu Tập đoàn Phượng Hoàng thật sự rút vốn đầu tư, không cần biết là trong nước hay là bên Thâm Quyến cũng có khả năng hỗn loạn một thời gian, đặc biệt là hơn một trăm nghìn nhân công của Tập đoàn Phượng Hoàng, kháng nghị rất mãnh liệt, khiến cho sự việc có khuynh hướng bạo động.
Ý thức được tính nghiêm trọng của sự việc, các nhân vật cấp cao của đất nước cũng đã biết được tính quan trọng của Tập đoàn Phượng Hoàng, nào dám để chuyện xưa tái diễn, chỉ cần Tập đoàn Phượng Hoàng không làm chuyện phạm pháp, họ cũng nhắm một mắt mở một mắt cho qua. Nhưng Lục Thiếu Hoa lại không nghĩ như vậy, qua việc lần này, hắn đã không còn dễ dàng tin tưởng bất cứ một ai, hắn chỉ tin vào sự thật, lấy sự thật ra nói chuyện, cũng không nói thêm gì nhiều, thản nhiên một câu
- Cháu mỏi mắt mong chờ
Đã nói đến nước này, ông Đặng cũng không có gì để nói thêm nữa, chuyển hướng cuộc nói chuyện, nói chuyện phiếm vài câu rồi dập máy
Đến nay, sự kiện Tập đoàn Phượng Hoàng cuối cùng đã đi đến hồi kết, Lục Thiếu Hoa cũng vui vẻ thoải mái, không qua Mexico nữa, một mình ở lại biệt thự ở Thâm Quyến, có thời gian lại trò chuyện với Tăng Vũ Linh và Anten Chiyoda, cũng coi như thanh tịnh một thời gian
Lục Thiếu Hoa thì thanh tịnh rồi, nhưng Tăng Ái Dân không giống hắn, đầu óc ông ta rối như tơ vò, nhưng ông ta cũng vui, chẳng vì nguyên nhân gì khác, ông ta sắp xếp người của mình vào làm trợ thủ của ba bộ phận, chiến thắng một trận đấu, thành phố Thâm Quyến chính thức trở thành độc quyền, cho dù Chủ tịch thành phố mới đến có năng lực đi nữa thì cũng bị ông ta điều khiển
Thời gian lặng lẽ trôi qua, nháy mắt một cái đã trôi qua một tháng, một tháng sau, sự kiện Tập đoàn Phượng Hoàng nhạt dần, cuối cùng chẳng ai nhắc đến nữa, chính vào lúc này, hệ điều hành Phượng Hoàng của Tập đoàn Phượng Hoàng đã hoàn thành giai đoạn thí nghiệm, trải qua thời gian hơn hai năm, cuối cùng cũng cho ra một hệ điều hành mạnh hơn hệ điều hành của Microsoft rất nhiều
Nhận được tin tức hệ điều hành Phượng hoàng đã hoàn tất, Lục Thiếu Hoa rất vui, cố ý chạy đến căn cứ Phượng Hoàng để xem, kết quả là hắn rất vừa lòng, đồng thời, hắn cũng truyền xuống một mệnh lệnh mà lẽ ra hơn một năm trước đã phải hạ lệnh
“Máy tính Phượng hoàng chính thức tiến quân vào thị trường thế giới”
Mệnh lệnh này lẽ ra hơn một năm trước đã phải hạ lệnh rồi, nhưng lúc đó Lục Thiếu Hoa băn khoăn quá nhiều, không hạ lệnh này mà lựa chọn chờ đợi, đợi một mạch đã hơn một năm, giờ hệ điều hành Phượng Hoàng cuối cùng đã xuất hiện, cũng là thời điểm đóng gói đưa ra thị trường thế giới, cạnh tranh cao thấp với các hãng sản xuất máy tính bên Mỹ
Tập đoàn Phượng Hoàng sở hữu trình độ kĩ thuật tiên tiến, phần cứng máy tính được sản xuất ra dù cho là về mặt cấu hình hay là chất lượng đều bỏ xa các công ty máy tính trên thị trường. Chiếm ưu thế trên phương diện này, tác động chủ yếu đến việc cạnh tranh thị trường thế giới
Ngoài ra, về mặt giá cả, máy tính Phượng Hoàng cũng chiếm một ưu thế nhất định. Thu nhập của nhân công Trung Quốc không thể nào so sánh được với nước ngoài, điều này giúp cho máy tính Phượng Hoàng có thể tiết kiệm được một khoản tiền, mà chính khoản tiền này lại bù vào mặt sản xuất nên chi phí cũng hạ xuống
Đây cũng là một ưu thế, một ưu thế lớn, muốn vào thị trường ngoài chất lượng và cấu hình, giá cả cũng có tác động quan trọng, mà Tập đoàn Phượng Hoàng chiếm cả ba ưu thế, nhanh chóng đứng vững vàng trên thị trường toàn cầu
Thời gian một tháng, chỉ dùng một tháng, Tập đoàn Phượng Hoàng ngoài thị trường Trung Quốc, đã bán được gần ba mươi nghìn chiếc máy tính trên thị trường toàn cầu.
Ba mươi nghìn chiếc máy tính, vào những năm đầu của thập kỷ 90, ba mươi nghìn là một con số khủng khiếp. Vì sao lại nói vậy ư? Nguyên nhân rất đơn giản, vào thời kì này máy tính được coi như một sản phẩm kĩ thuật cao, gần như đạt đến mức độ quốc gia, không phổ biến rộng rãi như thế kỷ hai mươi mốt, vì vậy hơn ba mươi nghìn chiếc máy tính được coi là một sự con số đáng sợ
Lục Thiếu Hoa cũng bị con số này làm cho hoảng sợ, mới có một tháng mà, một tháng đã bán được hơn ba mươi nghìn chiếc máy tính Phượng Hoàng, mặc dù thị trường có giai đoạn bão hòa, nhưng ít nhất đây cũng là một khởi đầu tốt đẹp, Lục Thiếu Hoa đương nhiên là rất vui
Tuy nhiên, nghĩ lại, Lục Thiếu Hoa đã hiểu ra,nhìn từ một góc độ nào đó thì máy tính Phượng hoàng đạt được thành tích như thế này cũng vì một nguyên nhân khác nữa.
/1180
|