Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 524: Ở chung
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruye
Cả hai đùa giỡn một chút, Tần Tịch Thần hoàn toàn chấp nhận cho Lục Thiếu Hoa đè lên người. “Đã tồn tại, tất phải có thay đổi.” Trước kia cả hai cũng vui vẻ với nhau, nhưng chỉ vui vẻ trong công việc. Bây giờ đã khác, Tần Tịch Thần thực sự tươi cười, thực sự cảm nhận được hạnh phúc và ngọt ngào, đùa giỡn với Lục Thiếu Hoa rất tự nhiên, hoàn toàn xem Lục Thiếu Hoa là ông xã, đối đãi như với bạn trai.
Lục Thiếu Hoa không phải là không tinh ý. Tần Tịch Thần thay đổi lớn như vậy đương nhiên hắn đã nhìn ra. Điều này cũng là bởi Lục Thiếu Hoa cố ý đùa giỡn Tần Tịch Thần để cô mau chóng thích ứng với bầu không khí hiện tại. Cuối cùng coi như Lục Thiếu Hoa đã thành công, hiện tại Tần Tịch Thần hoàn toàn giống như một người vợ bé.
Quan hệ đã được xác định. Hiện tại Tần Tịch Thần là chủ nhân của một ngôi nhà, cha mẹ tất cả đều ở Mỹ, không trở về cùng. Một người cô đơn, Lục Thiếu Hoa cũng có chút không đành lòng, hơn nữa ngoại trừ mấy người Lý Thượng Khuê làm vệ sĩ cho hắn, hắn cũng không ở cùng ai khác. Việc đưa Tần Tịch Thần về ở cùng hắn đã trở thành mong muốn của Lục Thiếu Hoa.
- Tịch Thần, nếu không thì như thế này, em về nhà anh ở đi.
Lục Thiếu Hoa nghĩ ngợi một chút rồi kỳ vọng nói.
Tần Tịch Thần không trả lời Lục Thiếu Hoa ngay lập tức. Cô suy nghĩ, sau đó thoáng nhìn Lục Thiếu Hoa, dường như muốn nhìn xem trên khuôn mặt Lục Thiếu Hoa xem có phải thật lòng mời cô tới hay không, đáp án rất rõ ràng. Lục Thiếu Hoa rất mong muốn Tần Tịch Thần về đây ở.
Cùng Lục Thiếu Hoa xác lập mối quan hệ, Tần Tịch Thần đương nhiên cũng muốn cùng sống chung với Lục Thiếu Hoa. Chỉ có điều lấy danh nghĩa gì để tới ở cùng Lục Thiếu Hoa chứ? Cấp trên, cấp dưới? Không hợp lý lắm, quan hệ bạn bè? Cũng không hợp lý. Ở Tập đoàn Phượng Hoàng, mọi người đều biết Tần Tịch Thần và Lục Thiếu Hoa, hai người không có quan hệ gì, nếu Tần Tịch Thần về đây sống cùng Lục Thiếu Hoa, như vậy mọi người sẽ nghĩ như thế nào đây? Hiện tại tập đoàn của Lục Thiếu Hoa đang xếp thứ 37 trên thế giới. Trên thế giới đều có được địa vị và sự ảnh hưởng nhất định. Nếu cùng ở chung với Tần Tịch Thần, một bà chị đã hơn ba mươi tuổi làm cùng công ty, người ta biết người ta sẽ nói như thế nào chứ.
Không được, Tần Tịch Thần là một người vốn rất bảo thủ, cho dù hiện tại ranh giới tuổi tác đã thay đổi nhưng Tần Tịch Thần vẫn rất bảo thủ, tính cách bảo thủ là không thay đổi được.
Hơn nữa, cô lo lắng cho danh tiếng của Lục Thiếu Hoa, ai bảo Lục Thiếu Hoa là chồng của cô chứ! Cô không lo nghĩ cho chồng thì lo nghĩ cho ai chứ?
- Không được, em sẽ ở bên kia.
Tần Tịch Thần lắc lắc đầu, dường như hạ quyết tâm rất lớn nói.
- Nếu như anh thực sự thương yêu em, khi rảnh hãy tới chỗ em nhiều hơn để trò chuyện với em là được.
Lục Thiếu Hoa nghe cách lập luận của Tần Tịch Thần liền cười, hắn sao có thể không hiểu Tần Tịch Thần suy nghĩ cái gì chứ.
Ngay lập tức liền ôm Tần Tịch Thần chặt hơn, dùng hành động đó để thể hiện hắn rất thật lòng với Tần Tịch Thần, trầm ngâm một lát mới nói.
- Anh không có cách nào danh chính ngôn thuận cho em một danh phận, tuy nhiên anh cũng không sợ người ngoài nhìn vào, dù chúng ta ở cùng với nhau người khác biết cũng có sao đâu, chỉ cần chúng ta có cuộc sống vui vẻ là đủ rồi, đối với ánh mắt của người đời, không cần để ý cũng được.
Đừng quên rằng Lục Thiếu Hoa dù sao cũng là người của thế kỷ thứ 21 ngược trở về. Chuyện chênh lệch tuổi tác cũng đã thấy rất nhiều. Chuyện những ông già bảy mươi tuổi kết hôn với những cô gái mười bảy, chuyện một chàng thanh niên mười tám tuổi kết hôn với một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, tất cả những chuyện này đều có, Lục Thiếu Hoa đều đã gặp qua. Còn có chuyện kỳ quoặc hơn, cháu trai kết hôn với cô cùng dòng họ, bọn họ không phải là sống không hạnh phúc.
- Em biết suy nghĩ của anh, tuy nhiên anh dù sao cũng là một doanh nhân có địa vị, có sức ảnh hưởng, nếu lan truyền ra ngoài, sẽ không tốt đối với anh.
Dừng một lúc, Tần Tịch Thần lại nói.
- Còn nữa, chính là em. Em sợ em không chịu nổi dư luận của người đời. Cho nên, anh coi như hãy cho em suy nghĩ, cân nhắc đi.
Bảo thủ, vĩnh viễn là bảo thủ, một mực không chịu thay đổi. Lục Thiếu Hoa có thể không thèm để ý đến ánh mắt người đời, nhưng Tần Tịch Thần thì không thể. Cô tuy là một Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng, nhưng ở Hồng Kông dù nhiều dù ít cũng là một danh nhân, danh tiếng chính mình lan truyền ra ngoài cũng không phải là tốt lắm.
Còn có điều khác quan trọng hơn. Đó là Tăng Vũ Linh vẫn còn sống. Tần Tịch Thần đã gặp qua Tăng Vũ Linh, biết cô chính là vợ tương lai của Lục Thiếu Hoa. Tuy rằng hiện tại cô đang ở Thâm Quyến, nhưng nếu chẳng may có một ngày trong tương lai tin tức cô và Lục Thiếu Hoa quan hệ với nhau đến tai Tăng Vũ Linh. Như vậy Lục Thiếu Hoa cũng sẽ xảy ra chuyện.
Đạo đức, không thể không nói Tần Tịch Thần rất đạo đức, đồng thời cũng nghĩ rất xa, cũng rất lo nghĩ cho Lục Thiếu Hoa. Có thể nói mọi suy nghĩ đều vì Lục Thiếu Hoa, tình nguyện làm người tình bí mật.
Về điều này, Tần Tịch Thần chính thức hé lộ muốn làm một người tình bí mật. Cô muốn nói cho Lục Thiếu Hoa, cô tình nguyện làm người tình bí mật của Lục Thiếu Hoa, chuyện hai người ở cùng một chỗ là không quan trọng.
Lục Thiếu Hoa cũng đọc được tín hiệu Tần Tịch Thần phát ra, trong lòng không khỏi áy náy một hồi lâu. Càng ôm Tần Tịch Thần chặt hơn, còn không quên hôn nhẹ lên trán Tần Tịch Thần một cái, giọng nhẹ nhàng nói bên tai của Tần Tịch Thần.
- Tội nghiệp cho em, vợ yêu.
Một câu nói nhỏ nhẹ làm cho Tần Tịch Thần rất xúc động, đồng thời cô cũng cảm thấy rất giá trị, đúng là rất giá trị. Có câu nói này của Lục Thiếu Hoa cô có phải hy sinh lớn cũng đáng.
Trên khuôn mặt hé nở một nụ cười ngọt ngào, nơi khóe mắt chảy xuôi hàng nước mắt, rồi quay sang hôn Lục Thiếu Hoa, đồng thời cũng nói nhẹ nhàng.
- Anh yêu thương em nên em sẵn sàng làm mọi thứ vì anh.
Một người phụ nữ. Một người phụ nữ thùy mị và hiền lành, sẵn sàng hy sinh tất cả bản thân mình trong thầm lặng chỉ vì lo nghĩ cho Lục Thiếu Hoa, thử hỏi Lục Thiếu Hoa có được một người phụ nữ như vậy có thể không xúc động, vui vẻ và sung sướng hay sao?
- Cảm ơn em
Mặc dù nhận thấy nói như vậy có phần xa cách, tuy nhiên Lục Thiếu Hoa cho rằng, giờ này, phút này hắn chỉ có thể dùng câu cảm ơn này để biểu đạt tâm tình, hắn không còn từ nào khác. Nghiêm túc suy nghĩ một hồi, cắn chặt răng, đưa ra một quyết định quan trọng.
- Em không tới ở cùng anh cũng được, nhưng em phải chuyển tới khu biệt thự này, ừ, việc này cứ quyết định như vậy vậy đi, anh có mua một khu biệt thự gần đây này, như vậy cho dù chúng ta ở chung với nhau cũng sẽ không ai nói gì.
Lục Thiếu Hoa giọng nói nhẹ nhàng nhưng có phần mạnh mẽ, kiên quyết, không thể từ chối. Hơn nữa, Lục Thiếu Hoa đã cân nhắc rất nhiều, ở khu biệt thự của công ty bất động sản Phượng Hoàng và bất động sản Hoắc Thị, được bảo vệ rất nghiêm ngặt, phóng viên săn ảnh không có đủ khả năng đột nhập, hơn nữa các hộ gia đình bên trong khu đều rất giầu có, ở cửa chính mỗi gia đình đều có người bảo vệ, không để cho kẻ khác nhòm ngó.
Cho nên, chỉ cần mua cho Tần Tịch Thần một căn hộ trong khu biệt thự không xa với khu nhà của Lục Thiếu Hoa, Tần Tịch Thần có thể thoái mái sống chung với hắn, thoải mái nghĩ tới cuộc sống hạnh phúc với Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa dù rất bản lĩnh, nhưng hắn cũng là một người đàn ông bình thường, một người đàn ông, sinh lý cũng rất quan trọng. Hiện tại, Tăng Vũ Linh ở Thâm Quyến, Hoắc Khoái Nguyệt đang bận rộn học hành, cũng không thể để cô ấy dao động, làm cho Lục Thiếu Hoa luôn phải kiềm chế cũng không phải là biện pháp.
Hiện tại, Tần Tịch Thần đã coi Lục Thiếu Hoa là người đàn ông của cô, được một người đàn ông gọi là vợ, hơn nữa Tần Tịch Thần cũng không thấy bất ngờ với điều này, lối suy nghĩ vẫn bình thường. Cô hiểu được Lục Thiếu Hoa sắp xếp như vậy, cô còn có thể nói gì sao.
- Được rồi.
Tần Tịch Thần gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Sau đó lại trở lên khó xử, nói
- Tuy nhiên, theo như lời anh nói như vậy, muốn tới đây cũng phải trong hai ngày nữa.
- Ha ha!
Lục Thiếu Hoa cười ha hả, hắn biết Tần Tịch Thần muốn nói gì, chẳng qua việc đi lại không thuận tiện. Đây là ý kiến của Lục Thiếu Hoa, làm sao có thể không biết. Sau khi cười xong, Lục Thiếu Hoa cũng trở nên nghiêm túc, không hề trêu đùa Tần Tịch Thần, mở miệng nói.
- Tùy ý em đi.
Câu nói tiếp theo Tần Tịch Thần cũng không để ý, chỉ biết là Lục Thiếu Hoa đồng ý với cô. Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa cười như vậy làm cho Tần Tịch Thần có phần ngượng ngùng, vỗ vỗ vào ngực Lục Thiếu Hoa nũng nụi nói:
- Nhiều chuyện, còn không phải là do anh sao, nếu không bởi vì anh em mới có thể làm như thế này, hừ. Cũng không biết đối xử với người ta dịu dàng một chút.
Càng nói càng trở nên khó hiểu. Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa rất thích nghe, tiếp tục trêu Tần Tịch Thần
- Được, được, được, lần sau anh nhẹ nhàng là được chứ gì.
- Hừ! Còn có lần tới, không có lần tới
Tần Tịch Thần giận dỗi nói.
- Thôi mà, thôi mà, ba người không đánh một, vậy là nhà cửa yên ấm thôi.
Lục Thiếu Hoa nghiêm túc nói như một ông chồng nghiêm nghị.
- Hừ!
Biết Lục Thiếu Hoa đùa giỡn với mình, Tần Tịch Thần cũng mạnh mẽ nói,
- Đánh à, anh đánh a!
- Em quát, còn trở nên mạnh mẽ.
Lục Thiếu Hoa bộ dạng hung ác, giống như thực sự muốn dạy dỗ Tần Tịch Thần. Tuy nhiên khi nhìn thấy ánh mắt Tần Tịch Thần liền cười tủm tỉm, không nổi nóng nữa, lời ngon tiếng ngọt:
- Ài, có một người vợ dịu dàng và đạo đức, lại xinh đẹp như thế, anh làm sao mà không đầu hàng được chứ, ha hả!
Vừa nói ra khỏi miệng, Lục Thiếu Hoa đồng thời bộ dạng dường như không trung thực, hai tay tới quấy nhiễu Tần Tịch Thần khiến Tần Tịch Thần cười lớn không thể giận được, tiếp đó cũng đùa giỡn vui vẻ.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua rất nhanh, đã tới 12 giờ trưa. Hai người đã đùa giỡn ở trên giường cả buổi sáng. Tới 12 giờ trưa, Lục Thiếu Hoa mới đi ra ngoài mua một chút đồ ăn mang lên cho Tần Tịch Thần ăn. Sau khi ăn xong liền ngủ một giấc.
Một ngày nói chuyện đùa giỡn với những lời ngon tiếng ngọt đã trôi qua. Sáng sớm hôm sau, Tần Tịch Thần cũng rời giường sớm. Trải qua một ngày nghỉ ngơi, hơn nữa Tần Tịch Thần là người đã trưởng thành, thực sự khôi phục rất nhanh. Mặc dù cơ thể có phần mỏi mệt nhưng có thể đi lại bình thường.
Sau đó, giống như một người vợ tới đánh thức Lục Thiếu Hoa dậy. Hai người cùng nhau điểm tâm bữa sáng. Sau đó cùng Lục Thiếu Hoa sắp xếp đồ vật này, đồ vật kia chuẩn bị sang ngôi biệt thự của Lục Thiếu Hoa
Ngôi biệt thự của Lục Thiếu Hoa nằm trong khu biệt thự xa hoa có công ty bất động sản Phượng Hoàng góp cổ phần. Tìm kiếm một phòng ở là một việc rất dễ dàng. Chỉ cần gọi một cuộc điện thoại trước, sẽ được bố trí một căn hộ. Vừa rồi, có một căn hộ gần biệt thự Lục Thiếu Hoa nhất vẫn còn chưa bán, đúng lúc đó Lục Thiếu Hoa đăng ký mua lại đăng ký tên Tần Tịch Thần. Việc này coi như đã được giải quyết.
Trên danh nghĩa giải quyết nơi ở, cuộc sống hạnh phúc của Lục Thiếu Hoa chính thức bắt đầu. Lục Thiếu Hoa mặt mày rạng rỡ, tươi cười giống như nhặt được vật có giá, không chừng nằm mơ hắn cũng cười ra tiếng.
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 524: Ở chung
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruye
Cả hai đùa giỡn một chút, Tần Tịch Thần hoàn toàn chấp nhận cho Lục Thiếu Hoa đè lên người. “Đã tồn tại, tất phải có thay đổi.” Trước kia cả hai cũng vui vẻ với nhau, nhưng chỉ vui vẻ trong công việc. Bây giờ đã khác, Tần Tịch Thần thực sự tươi cười, thực sự cảm nhận được hạnh phúc và ngọt ngào, đùa giỡn với Lục Thiếu Hoa rất tự nhiên, hoàn toàn xem Lục Thiếu Hoa là ông xã, đối đãi như với bạn trai.
Lục Thiếu Hoa không phải là không tinh ý. Tần Tịch Thần thay đổi lớn như vậy đương nhiên hắn đã nhìn ra. Điều này cũng là bởi Lục Thiếu Hoa cố ý đùa giỡn Tần Tịch Thần để cô mau chóng thích ứng với bầu không khí hiện tại. Cuối cùng coi như Lục Thiếu Hoa đã thành công, hiện tại Tần Tịch Thần hoàn toàn giống như một người vợ bé.
Quan hệ đã được xác định. Hiện tại Tần Tịch Thần là chủ nhân của một ngôi nhà, cha mẹ tất cả đều ở Mỹ, không trở về cùng. Một người cô đơn, Lục Thiếu Hoa cũng có chút không đành lòng, hơn nữa ngoại trừ mấy người Lý Thượng Khuê làm vệ sĩ cho hắn, hắn cũng không ở cùng ai khác. Việc đưa Tần Tịch Thần về ở cùng hắn đã trở thành mong muốn của Lục Thiếu Hoa.
- Tịch Thần, nếu không thì như thế này, em về nhà anh ở đi.
Lục Thiếu Hoa nghĩ ngợi một chút rồi kỳ vọng nói.
Tần Tịch Thần không trả lời Lục Thiếu Hoa ngay lập tức. Cô suy nghĩ, sau đó thoáng nhìn Lục Thiếu Hoa, dường như muốn nhìn xem trên khuôn mặt Lục Thiếu Hoa xem có phải thật lòng mời cô tới hay không, đáp án rất rõ ràng. Lục Thiếu Hoa rất mong muốn Tần Tịch Thần về đây ở.
Cùng Lục Thiếu Hoa xác lập mối quan hệ, Tần Tịch Thần đương nhiên cũng muốn cùng sống chung với Lục Thiếu Hoa. Chỉ có điều lấy danh nghĩa gì để tới ở cùng Lục Thiếu Hoa chứ? Cấp trên, cấp dưới? Không hợp lý lắm, quan hệ bạn bè? Cũng không hợp lý. Ở Tập đoàn Phượng Hoàng, mọi người đều biết Tần Tịch Thần và Lục Thiếu Hoa, hai người không có quan hệ gì, nếu Tần Tịch Thần về đây sống cùng Lục Thiếu Hoa, như vậy mọi người sẽ nghĩ như thế nào đây? Hiện tại tập đoàn của Lục Thiếu Hoa đang xếp thứ 37 trên thế giới. Trên thế giới đều có được địa vị và sự ảnh hưởng nhất định. Nếu cùng ở chung với Tần Tịch Thần, một bà chị đã hơn ba mươi tuổi làm cùng công ty, người ta biết người ta sẽ nói như thế nào chứ.
Không được, Tần Tịch Thần là một người vốn rất bảo thủ, cho dù hiện tại ranh giới tuổi tác đã thay đổi nhưng Tần Tịch Thần vẫn rất bảo thủ, tính cách bảo thủ là không thay đổi được.
Hơn nữa, cô lo lắng cho danh tiếng của Lục Thiếu Hoa, ai bảo Lục Thiếu Hoa là chồng của cô chứ! Cô không lo nghĩ cho chồng thì lo nghĩ cho ai chứ?
- Không được, em sẽ ở bên kia.
Tần Tịch Thần lắc lắc đầu, dường như hạ quyết tâm rất lớn nói.
- Nếu như anh thực sự thương yêu em, khi rảnh hãy tới chỗ em nhiều hơn để trò chuyện với em là được.
Lục Thiếu Hoa nghe cách lập luận của Tần Tịch Thần liền cười, hắn sao có thể không hiểu Tần Tịch Thần suy nghĩ cái gì chứ.
Ngay lập tức liền ôm Tần Tịch Thần chặt hơn, dùng hành động đó để thể hiện hắn rất thật lòng với Tần Tịch Thần, trầm ngâm một lát mới nói.
- Anh không có cách nào danh chính ngôn thuận cho em một danh phận, tuy nhiên anh cũng không sợ người ngoài nhìn vào, dù chúng ta ở cùng với nhau người khác biết cũng có sao đâu, chỉ cần chúng ta có cuộc sống vui vẻ là đủ rồi, đối với ánh mắt của người đời, không cần để ý cũng được.
Đừng quên rằng Lục Thiếu Hoa dù sao cũng là người của thế kỷ thứ 21 ngược trở về. Chuyện chênh lệch tuổi tác cũng đã thấy rất nhiều. Chuyện những ông già bảy mươi tuổi kết hôn với những cô gái mười bảy, chuyện một chàng thanh niên mười tám tuổi kết hôn với một phụ nữ hơn bốn mươi tuổi, tất cả những chuyện này đều có, Lục Thiếu Hoa đều đã gặp qua. Còn có chuyện kỳ quoặc hơn, cháu trai kết hôn với cô cùng dòng họ, bọn họ không phải là sống không hạnh phúc.
- Em biết suy nghĩ của anh, tuy nhiên anh dù sao cũng là một doanh nhân có địa vị, có sức ảnh hưởng, nếu lan truyền ra ngoài, sẽ không tốt đối với anh.
Dừng một lúc, Tần Tịch Thần lại nói.
- Còn nữa, chính là em. Em sợ em không chịu nổi dư luận của người đời. Cho nên, anh coi như hãy cho em suy nghĩ, cân nhắc đi.
Bảo thủ, vĩnh viễn là bảo thủ, một mực không chịu thay đổi. Lục Thiếu Hoa có thể không thèm để ý đến ánh mắt người đời, nhưng Tần Tịch Thần thì không thể. Cô tuy là một Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng, nhưng ở Hồng Kông dù nhiều dù ít cũng là một danh nhân, danh tiếng chính mình lan truyền ra ngoài cũng không phải là tốt lắm.
Còn có điều khác quan trọng hơn. Đó là Tăng Vũ Linh vẫn còn sống. Tần Tịch Thần đã gặp qua Tăng Vũ Linh, biết cô chính là vợ tương lai của Lục Thiếu Hoa. Tuy rằng hiện tại cô đang ở Thâm Quyến, nhưng nếu chẳng may có một ngày trong tương lai tin tức cô và Lục Thiếu Hoa quan hệ với nhau đến tai Tăng Vũ Linh. Như vậy Lục Thiếu Hoa cũng sẽ xảy ra chuyện.
Đạo đức, không thể không nói Tần Tịch Thần rất đạo đức, đồng thời cũng nghĩ rất xa, cũng rất lo nghĩ cho Lục Thiếu Hoa. Có thể nói mọi suy nghĩ đều vì Lục Thiếu Hoa, tình nguyện làm người tình bí mật.
Về điều này, Tần Tịch Thần chính thức hé lộ muốn làm một người tình bí mật. Cô muốn nói cho Lục Thiếu Hoa, cô tình nguyện làm người tình bí mật của Lục Thiếu Hoa, chuyện hai người ở cùng một chỗ là không quan trọng.
Lục Thiếu Hoa cũng đọc được tín hiệu Tần Tịch Thần phát ra, trong lòng không khỏi áy náy một hồi lâu. Càng ôm Tần Tịch Thần chặt hơn, còn không quên hôn nhẹ lên trán Tần Tịch Thần một cái, giọng nhẹ nhàng nói bên tai của Tần Tịch Thần.
- Tội nghiệp cho em, vợ yêu.
Một câu nói nhỏ nhẹ làm cho Tần Tịch Thần rất xúc động, đồng thời cô cũng cảm thấy rất giá trị, đúng là rất giá trị. Có câu nói này của Lục Thiếu Hoa cô có phải hy sinh lớn cũng đáng.
Trên khuôn mặt hé nở một nụ cười ngọt ngào, nơi khóe mắt chảy xuôi hàng nước mắt, rồi quay sang hôn Lục Thiếu Hoa, đồng thời cũng nói nhẹ nhàng.
- Anh yêu thương em nên em sẵn sàng làm mọi thứ vì anh.
Một người phụ nữ. Một người phụ nữ thùy mị và hiền lành, sẵn sàng hy sinh tất cả bản thân mình trong thầm lặng chỉ vì lo nghĩ cho Lục Thiếu Hoa, thử hỏi Lục Thiếu Hoa có được một người phụ nữ như vậy có thể không xúc động, vui vẻ và sung sướng hay sao?
- Cảm ơn em
Mặc dù nhận thấy nói như vậy có phần xa cách, tuy nhiên Lục Thiếu Hoa cho rằng, giờ này, phút này hắn chỉ có thể dùng câu cảm ơn này để biểu đạt tâm tình, hắn không còn từ nào khác. Nghiêm túc suy nghĩ một hồi, cắn chặt răng, đưa ra một quyết định quan trọng.
- Em không tới ở cùng anh cũng được, nhưng em phải chuyển tới khu biệt thự này, ừ, việc này cứ quyết định như vậy vậy đi, anh có mua một khu biệt thự gần đây này, như vậy cho dù chúng ta ở chung với nhau cũng sẽ không ai nói gì.
Lục Thiếu Hoa giọng nói nhẹ nhàng nhưng có phần mạnh mẽ, kiên quyết, không thể từ chối. Hơn nữa, Lục Thiếu Hoa đã cân nhắc rất nhiều, ở khu biệt thự của công ty bất động sản Phượng Hoàng và bất động sản Hoắc Thị, được bảo vệ rất nghiêm ngặt, phóng viên săn ảnh không có đủ khả năng đột nhập, hơn nữa các hộ gia đình bên trong khu đều rất giầu có, ở cửa chính mỗi gia đình đều có người bảo vệ, không để cho kẻ khác nhòm ngó.
Cho nên, chỉ cần mua cho Tần Tịch Thần một căn hộ trong khu biệt thự không xa với khu nhà của Lục Thiếu Hoa, Tần Tịch Thần có thể thoái mái sống chung với hắn, thoải mái nghĩ tới cuộc sống hạnh phúc với Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa dù rất bản lĩnh, nhưng hắn cũng là một người đàn ông bình thường, một người đàn ông, sinh lý cũng rất quan trọng. Hiện tại, Tăng Vũ Linh ở Thâm Quyến, Hoắc Khoái Nguyệt đang bận rộn học hành, cũng không thể để cô ấy dao động, làm cho Lục Thiếu Hoa luôn phải kiềm chế cũng không phải là biện pháp.
Hiện tại, Tần Tịch Thần đã coi Lục Thiếu Hoa là người đàn ông của cô, được một người đàn ông gọi là vợ, hơn nữa Tần Tịch Thần cũng không thấy bất ngờ với điều này, lối suy nghĩ vẫn bình thường. Cô hiểu được Lục Thiếu Hoa sắp xếp như vậy, cô còn có thể nói gì sao.
- Được rồi.
Tần Tịch Thần gật gật đầu tỏ vẻ đồng ý. Sau đó lại trở lên khó xử, nói
- Tuy nhiên, theo như lời anh nói như vậy, muốn tới đây cũng phải trong hai ngày nữa.
- Ha ha!
Lục Thiếu Hoa cười ha hả, hắn biết Tần Tịch Thần muốn nói gì, chẳng qua việc đi lại không thuận tiện. Đây là ý kiến của Lục Thiếu Hoa, làm sao có thể không biết. Sau khi cười xong, Lục Thiếu Hoa cũng trở nên nghiêm túc, không hề trêu đùa Tần Tịch Thần, mở miệng nói.
- Tùy ý em đi.
Câu nói tiếp theo Tần Tịch Thần cũng không để ý, chỉ biết là Lục Thiếu Hoa đồng ý với cô. Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa cười như vậy làm cho Tần Tịch Thần có phần ngượng ngùng, vỗ vỗ vào ngực Lục Thiếu Hoa nũng nụi nói:
- Nhiều chuyện, còn không phải là do anh sao, nếu không bởi vì anh em mới có thể làm như thế này, hừ. Cũng không biết đối xử với người ta dịu dàng một chút.
Càng nói càng trở nên khó hiểu. Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa rất thích nghe, tiếp tục trêu Tần Tịch Thần
- Được, được, được, lần sau anh nhẹ nhàng là được chứ gì.
- Hừ! Còn có lần tới, không có lần tới
Tần Tịch Thần giận dỗi nói.
- Thôi mà, thôi mà, ba người không đánh một, vậy là nhà cửa yên ấm thôi.
Lục Thiếu Hoa nghiêm túc nói như một ông chồng nghiêm nghị.
- Hừ!
Biết Lục Thiếu Hoa đùa giỡn với mình, Tần Tịch Thần cũng mạnh mẽ nói,
- Đánh à, anh đánh a!
- Em quát, còn trở nên mạnh mẽ.
Lục Thiếu Hoa bộ dạng hung ác, giống như thực sự muốn dạy dỗ Tần Tịch Thần. Tuy nhiên khi nhìn thấy ánh mắt Tần Tịch Thần liền cười tủm tỉm, không nổi nóng nữa, lời ngon tiếng ngọt:
- Ài, có một người vợ dịu dàng và đạo đức, lại xinh đẹp như thế, anh làm sao mà không đầu hàng được chứ, ha hả!
Vừa nói ra khỏi miệng, Lục Thiếu Hoa đồng thời bộ dạng dường như không trung thực, hai tay tới quấy nhiễu Tần Tịch Thần khiến Tần Tịch Thần cười lớn không thể giận được, tiếp đó cũng đùa giỡn vui vẻ.
Cứ như vậy, thời gian trôi qua rất nhanh, đã tới 12 giờ trưa. Hai người đã đùa giỡn ở trên giường cả buổi sáng. Tới 12 giờ trưa, Lục Thiếu Hoa mới đi ra ngoài mua một chút đồ ăn mang lên cho Tần Tịch Thần ăn. Sau khi ăn xong liền ngủ một giấc.
Một ngày nói chuyện đùa giỡn với những lời ngon tiếng ngọt đã trôi qua. Sáng sớm hôm sau, Tần Tịch Thần cũng rời giường sớm. Trải qua một ngày nghỉ ngơi, hơn nữa Tần Tịch Thần là người đã trưởng thành, thực sự khôi phục rất nhanh. Mặc dù cơ thể có phần mỏi mệt nhưng có thể đi lại bình thường.
Sau đó, giống như một người vợ tới đánh thức Lục Thiếu Hoa dậy. Hai người cùng nhau điểm tâm bữa sáng. Sau đó cùng Lục Thiếu Hoa sắp xếp đồ vật này, đồ vật kia chuẩn bị sang ngôi biệt thự của Lục Thiếu Hoa
Ngôi biệt thự của Lục Thiếu Hoa nằm trong khu biệt thự xa hoa có công ty bất động sản Phượng Hoàng góp cổ phần. Tìm kiếm một phòng ở là một việc rất dễ dàng. Chỉ cần gọi một cuộc điện thoại trước, sẽ được bố trí một căn hộ. Vừa rồi, có một căn hộ gần biệt thự Lục Thiếu Hoa nhất vẫn còn chưa bán, đúng lúc đó Lục Thiếu Hoa đăng ký mua lại đăng ký tên Tần Tịch Thần. Việc này coi như đã được giải quyết.
Trên danh nghĩa giải quyết nơi ở, cuộc sống hạnh phúc của Lục Thiếu Hoa chính thức bắt đầu. Lục Thiếu Hoa mặt mày rạng rỡ, tươi cười giống như nhặt được vật có giá, không chừng nằm mơ hắn cũng cười ra tiếng.
/1180
|