Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 537: Hai vị hoàng tử.
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruye
Dựa vào thân phận của Lý Chí Kiệt một trong ba sếp lớn của căn cứ Hổ Gầm, anh ta còn sợ không lấy được vợ sao, cho dù anh ta chỉ làm việc dưới quyền của Lục Thiếu Hoa, nhưng thân phận như vậy cũng rất đáng sợ, chỉ cần không phải là gia tộc lâu đời, ai mà kết thân được với anh ta cũng có nghĩa là có cả binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm làm chỗ dựa.
Đúng vậy, với tính cách bao che khuyết điểm một cách cực đoan của Lục Thiếu Hoa, nếu Lý Chí Kiệt muốn ra tay đối phó với một người hay một tổ chức hoặc một gia tộc, Lục Thiếu Hoa nhất định không khoanh tay đứng nhìn, không những thế còn ra tay dốc hết sức ủng hộ.
Nói thật, Lục Thiếu Hoa xưa nay không coi bọn Lý Chí Kiệt như người ngoài, hắn coi bọn Lý Chí Kiệt như người một nhà, người một nhà gặp chuyện, Lục Thiếu Hoa có thể không hỏi han gì sao, câu trả lời chắc chắn là không thể.
Những năm gần đây, bọn Lý Chí Kiệt ở châu Phi dốc sức làm việc, qua lại trên chiến trường, không biết gặp phải bao nhiêu nguy hiểm, phấn đấu mãi mới có binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm và căn cứ Hổ Gầm như hiện nay, sao Lục Thiếu Hoa có thể không quan tâm đến bọn họ được.
Lời của Lục Thiếu Hoa đã tỏ rõ ý của hắn. Hết sức ủng hộ Lý Chí Kiệt, cho dù gia tộc đó không đồng ý, Lục Thiếu Hoa cũng không ngại dùng chút thủ đoạn, cho dù là phải cướp dâu cũng không thành vấn đề.
Lý Chí Kiệt biết rõ con người của Lục Thiếu Hoa, hắn bênh vực người mình, có lúc đến cực đoan, còn rất ngang ngược, đương nhiên, cũng không phải là hắn không nói lý lẽ, đầu tiên bao giờ hắn cũng đối xử có lễ nghĩa, nếu nói chuyện không thành thì mới ra tay, điển hình của tiên lễ hậu binh.
Trong lòng Lý Chí Kiệt biết rõ là Lục Thiếu Hoa sẽ hết sức ủng hộ, nhưng anh ta không ngờ Lục Thiếu Hoa sẽ dốc hết sức ủng hộ thế này, sâu trong đáy lòng rất cảm động, chỉ là Lý Chí Kiệt không nói ra, chỉ thầm hứa trong lòng là sẽ giúp Lục Thiếu Hoa quản lý tốt mạng tình báo.
Lục Thiếu Hoa đã tỏ rõ lập trường, hắn cũng không còn gì để nói nữa, chỉ cần Lý Chí Kiệt nhớ lấy là được, việc tiếp theo là nghỉ ngơi một chút, đợi đến Ả Rập Saudi mới có sức mà gặp hoàng thất.
Thời gian trôi nhanh như thoi đưa, mười mấy tiếng chẳng mấy chốc đã trôi qua, khi đài phát thanh trong gian phòng sang trọng vang lên máy bay sắp hạ cánh, Lục Thiếu Hoa mới ngồi dậy, thắt dây an toàn, dụi mắt, chuẩn bị xuống máy bay.
Vì hôm qua Lý Chí Kiệt đã sắp xếp sẵn, hoàng thất Ả Rập Saudi cũng đã chuẩn bị trước, nên khi chuyên cơ của Lục Thiếu Hoa hạ cánh xuống một sân bay quốc tế, một đoàn người lập tức đứng cảnh giới gần máy bay, tất cả đều trang bị vũ trang rất long trọng.
Nghĩ lại cũng đúng, tuy rằng hoàng thất Ả Rập Saudi không biết thân phận thật sự của Lục Thiếu Hoa, nhưng chỉ cần là ông chủ đứng sau căn cứ Hổ Gầm là đã đủ để họ coi trọng. Phải biết rằng địa vị của căn cứ Hổ Gầm trên thế giới không chỉ là một binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm, còn một thân phận bí mật nữa, nhà cung cấp súng ống đạn dược lớn nhất toàn cầu.
Trong thế giớ ngầm có lưu hành một câu, ở căn cứ Hổ Gầm vũ khí trang bị nào cũng có thể mua được, chỉ cần có tiền, mà nếu người của căn cứ Hổ Gầm đồng ý, cho dù là vũ khí hạt nhân cũng có thể mua được.
Đối với các quốc gia yên bình mà nói thì có lẽ đây là một tin tức rất xấu, nhưng đối với các quốc gia ở khu vực Trung Đông, hàng năm đều có chiến loạn mà nói, vũ khí nào cũng mua được có ý nghĩa gì, nghĩa là thêm một lớp bảo vệ.
Cũng chính vì thân phận đặc biệt của căn cứ Hổ Gầm tại các quốc gia khu vực Trung Đông là không tầm thường, hoàng thất Ả Rập Saudi mới coi trọng việc Lục Thiếu Hoa đến Ả Rập như vậy, vua của họ thậm chí còn phái hai hoàng tử đến đón.
Lục Thiếu Hoa không ngờ là xem trọng như vậy, nhưng hắn cũng chỉ sững sờ một chút, sau đó hiểu ra mấu chốt trong đó, mỉm cười, cũng không nói nhiều, xuống máy bay, đi về đầu kia của thảm đỏ.
Khuôn mặt đẹp trai hơi chút non nớt của Lục Thiếu Hoa đã xuất hiện trên truyền hình báo chí nhiều lần, những nhân vật như hoàng tử của hoàng thất Ả Rập Saudi thì không thể không biết Lục Thiếu Hoa, chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng.
Ngây người, đúng là ngây cả người ra, hai hoàng tử đến đón đứng ngây người ra, khi nhìn thấy Lục Thiếu Hoa xuống máy bay đã sững sờ, cho rằng mình nhìn nhầm, nhưng khi nhìn thấy bên cạnh Lục Thiếu Hoa là Lý Chí Kiệt, họ liền bình tĩnh lại, chứng tỏ họ không nhìn nhầm.
Lục Thiếu Hoa không biết đến đón mình là hai hoàng tử, chỉ nhìn lướt qua đối phương, sau đó mỉm cười bước về phía bọn họ.
Lục Thiếu Hoa không biết, nhưng Lý Chí Kiệt người thường giao thiệp với hoàng thất Ả Rập Saudi thì biết, khe khẽ nói vài câu với Lục Thiếu Hoa, nói qua thân phận của đối phương cho Lục Thiếu Hoa biết.
Lục Thiếu Hoa sau khi biết thân phận của đối phương, cũng không có phản ứng gì lớn, chỉ khẽ gật đầu, tỏ ý hiểu, sau đó mới rảo nhanh chân bước đến.
Bắt tay, đây là lễ nghi cơ bản khi gặp mặt, mặc dù Lục Thiếu Hoa rất ít giao tiếp với thế giới bên ngoài, nhưng chút lễ nghi này thì cũng vẫn hiểu, lại thêm hắn là khách, nên chủ động giơ tay ra bắt tay với hai vị hoàng tử cũng là lẽ thường.
- Chào ngài! Chào mừng đến làm khách tại Ả Rập Saudi!
Người mở lời là hoàng tử lớn của hoàng thất Ả Rập Saudi, cũng là người dẫn đầu đoàn người đến đón máy bay, ông ta dùng tiếng Trung, mặc dù nói không chuẩn lắm, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn có thể nghe rất rõ ràng.
- Chào ngài! Chào mừng ngài đã đến!
Hoàng tử thứ hai cũng không thua kém, bắt tay Lục Thiếu Hoa, cũng dùng tiếng Trung nói với Lục Thiếu Hoa một câu, sau đó không quên nói thêm:
- Phụ vương tôi hôm nay không được khỏe, không thể đích thân đến đón ngài, mong ngài bỏ qua.
Tiếng Trung của hoàng tử thứ hai rất tốt, vẻ ngoài cũng rất thông minh, không nói cái gì khác, chỉ cần một câu nói phụ họaphía sau thôi cũng đủ làm Lục Thiếu Hoa rất khâm phục, cho dù biết đối phương nói dối, Lục Thiếu Hoa cũng thấy vui vẻ.
Còn về việc vì sao hoàng tử thứ hai phải kiếm cớ thay cho phụ vương của cậu ta, Lục Thiếu Hoa cũng biết, nguyên nhân rất đơn giản, hoàng thất Ả Rập Saudi không biết chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng Lục Thiếu Hoa cũng chính là ông chủ đứng đằng sau căn cứ Hổ Gầm, nên cho dù có coi trọng cũng chỉ phái hai hoàng tử đến đón mà thôi.
Nếu chồng hai lớp thân phận của Lục Thiếu Hoa lên thì sao? Chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng và ông chủ đứng đằng sau căn cứ Hổ Gầm, hai lớp thân phận này cộng vào với nhau không như một cộng một bằng hai được, thân phận đó rất đáng sợ, cho dù bọn họ là hoàng thất Ả Rập Saudi, cũng phải dùng nghi thức trịnh trọng nhất đến đón tiếp.
Lục Thiếu Hoa biết hoàng tử thứ hai sợ hắn không vừa lòng với cách thức đón tiếp nên mới nói thế, không để ý nhiều đến điều đó, cười nói:
- Cảm ơn hai vị hoàng tử đến đón, tiếng Trung của hai hoàng tử rất giỏi.
Lục Thiếu Hoa là người thông minh, không hề nói đến chuyện vua của hoàng thất không đến đón, chuyển chủ đề sang trình độ tiếng Trung của hoàng tử thứ hai, làm giảm bớt sự khó xử.
Nhưng khi hoàng tử thứ hai đang kiếm cớ thay cho phụ vương của mình, ánh mắt của Lục Thiếu Hoa đã nhìn thấy thần sắc của hoàng tử lớn có chút bất thường, hơi u ám. Mặc dù chỉ là thoáng qua, nhưng vẫn bị Lục Thiếu Hoa nắm bắt.
Đồng thời Lục Thiếu Hoa cũng hiểu ra một chuyện, đó là nội bộ hoàng thất Ả Rập Saudi không yên ắng như vẻ bề ngoài, cuộc đấu tranh bên trong vẫn không ngừng nghỉ, còn là chuyện gì, Lục Thiếu Hoa không quan tâm, suy cho cùng đó là chuyện nhà của người ta, không liên quan đến việc của hắn.
Khách sáo một hồi, chuyện phiếm qua loa vài câu, theo sự dẫn đường của hai vị hoàng tử, cả đoàn người rời khỏi thảm đỏ, ngồi lên xe đã được chuẩn bị sẵn, nhanh chóng rời khỏi sân bay, chạy thẳng về hướng hoàng thất.
Khi lên xe, Lục Thiếu Hoa ngồi cùng xe với hoàng tử lớn, cùng đi còn có Lý Chí Kiệt, còn hoàng tử thứ hai thì ngồi chiếc xe phía sau, không ngồi cùng Lục Thiếu Hoa và những người khác, dường như ở đây đã có sự sắp xếp khác.
Có phải có sự sắp xếp khác hay không Lục Thiếu Hoa không biết, nhưng vừa rồi hoàng tử thứ hai kiếm cớ thay cho phụ vương mình, tin rằng việc Lục Thiếu Hoa đến đã được thông báo đến tai vua của hoàng thất Ả Rập Saudi rồi. Lục Thiếu Hoa cũng dám khẳng định, chút nữa khi Lục Thiếu Hoa xuống xe, vua của hoàng thất Ả Rập Saudi nhất định sẽ đến đón tiếp hắn.
Suy nghĩ của Lục Thiếu Hoa không sai tí nào, khi xe đến nơi, vua của hoàng thất Ả Rập Saudi đã đứng ở cửa đợi sẵn rồi, nhiệt tình bắt tay Lục Thiếu Hoa, nói một tràng tiếng Ả Rập.
Từ khi Lý Chí Kiệt theo Trần Quốc Bang sang Liên Xô, thu hoạch được khá nhiều, nhưng thu hoạch lớn nhất là phương diện ngôn ngữ, cho dù là tiếng Nga, tiếng Anh, tiếng Đức, tiếng Pháp, hay là tiếng châu Phi hoặc tiếng Ả Rập đều có thể nói tốt, đi theo bên cạnh Lục Thiếu Hoa cũng có thể làm phiên dịch cho hắn.
Nội dung mà vua của hoàng thất Ả Rập Saudi nói đại khái là chào mừng và che đậy lời nói dối của hoàng tử thứ hai, thoái thác là trong người không được khỏe nên không thể đích thân đến sân bay đón tiếp.
Người ta đã tỏ thái độ ra thế rồi, Lục Thiếu Hoa còn nói gì được nữa, lộ vẻ cảm kích, cảm ơn đã đón tiếp, đồng thời cũng quan tâm đến tình hình sức khỏe của vua Ả Rập Saudi, xem ra thì coi vua Ả Rập Saudi như một bệnh nhân thật sự.
Chuyện tiếp theo không cần nói nhiều, Lục Thiếu Hoa và Lý Chí Kiệt là thượng khách của hoàng thất Ả Rập Saudi, còn về bọn Lý Thượng Khuê thì chỉ có một mình Lý Thượng Khuê lưu lại bên cạnh Lục Thiếu Hoa làm vệ sĩ, những người khác đều được sắp xếp đến chỗ khác nghỉ ngơi.
Đến chỗ hoàng thất Ả Rập Saudi, sự an toàn của Lục Thiếu Hoa không còn là vấn đề nữa, nếu đến nơi này mà còn xảy ra chuyện nữa thì hoàng thất Ả Rập Saudi bọn họ cũng không biết có còn chỗ đứng trên thế giới này không nữa.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng không thể hoàn toàn yên tâm, vẫn để Lý Chí Kiệt và Lý Thượng Khuê đi theo bên mình, có hai người bọn họ, một hai chục người muốn tiếp cận, đó là chuyện không thể.
Thời gian đón tiếp không dài, không lâu sau đã sắp xếp cho Lục Thiếu Hoa và những người khác chỗ nghỉ ngơi, dù sao Lục Thiếu Hoa cũng vừa ngồi máy bay mười mấy tiếng từ châu Phi bay qua,không thích hợp để nói chuyện chính sự, khách sáo một lúc rồi xếp chỗ nghỉ ngơi cho Lục Thiếu Hoa nghỉ.
Nơi Lục Thiếu Hoa đến là nơi hoàng thất Ả Rập Saudi ở, không giống cách thức tiếp đón của chính phủ, mà có chút giống như mời khách đến nhà. Nhưng như vậy lại tốt, mặc dù Lục Thiếu Hoa đeo quân hàm trung tướng chính phủ, nhưng Lục Thiếu Hoa không hi vọng hoàng thất Ả Rập Saudi dùng cách thức của chính phủ tiếp đón hắn, cách mời khách hóa ra lại khá tốt.
Vào ở, nghỉ ngơi một chút, mãi cho đến tối, lại được vua của hoàng thất Ả Rập Saudi mời ăn một bữa tiệc rượu tại gia, làm quen với các thành viên trong chi chính của hoàng thất Ả Rập Saudi, sau đó kết thúc, quay về chỗ ở nghỉ ngơi.
Một ngày trôi qua, nhưng Lục Thiếu Hoa biết, đây mới là bắt đầu, là bước đầu tiên, bước thứ hai hẳn là đưa Lục Thiếu Hoa đi tham quan chỗ ở của hoàng thất Ả Rập Saudi, sau đó vào vấn đề chính, bắt đầu nói chuyện cùng nhau khai thác mỏ dầu.
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 537: Hai vị hoàng tử.
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruye
Dựa vào thân phận của Lý Chí Kiệt một trong ba sếp lớn của căn cứ Hổ Gầm, anh ta còn sợ không lấy được vợ sao, cho dù anh ta chỉ làm việc dưới quyền của Lục Thiếu Hoa, nhưng thân phận như vậy cũng rất đáng sợ, chỉ cần không phải là gia tộc lâu đời, ai mà kết thân được với anh ta cũng có nghĩa là có cả binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm làm chỗ dựa.
Đúng vậy, với tính cách bao che khuyết điểm một cách cực đoan của Lục Thiếu Hoa, nếu Lý Chí Kiệt muốn ra tay đối phó với một người hay một tổ chức hoặc một gia tộc, Lục Thiếu Hoa nhất định không khoanh tay đứng nhìn, không những thế còn ra tay dốc hết sức ủng hộ.
Nói thật, Lục Thiếu Hoa xưa nay không coi bọn Lý Chí Kiệt như người ngoài, hắn coi bọn Lý Chí Kiệt như người một nhà, người một nhà gặp chuyện, Lục Thiếu Hoa có thể không hỏi han gì sao, câu trả lời chắc chắn là không thể.
Những năm gần đây, bọn Lý Chí Kiệt ở châu Phi dốc sức làm việc, qua lại trên chiến trường, không biết gặp phải bao nhiêu nguy hiểm, phấn đấu mãi mới có binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm và căn cứ Hổ Gầm như hiện nay, sao Lục Thiếu Hoa có thể không quan tâm đến bọn họ được.
Lời của Lục Thiếu Hoa đã tỏ rõ ý của hắn. Hết sức ủng hộ Lý Chí Kiệt, cho dù gia tộc đó không đồng ý, Lục Thiếu Hoa cũng không ngại dùng chút thủ đoạn, cho dù là phải cướp dâu cũng không thành vấn đề.
Lý Chí Kiệt biết rõ con người của Lục Thiếu Hoa, hắn bênh vực người mình, có lúc đến cực đoan, còn rất ngang ngược, đương nhiên, cũng không phải là hắn không nói lý lẽ, đầu tiên bao giờ hắn cũng đối xử có lễ nghĩa, nếu nói chuyện không thành thì mới ra tay, điển hình của tiên lễ hậu binh.
Trong lòng Lý Chí Kiệt biết rõ là Lục Thiếu Hoa sẽ hết sức ủng hộ, nhưng anh ta không ngờ Lục Thiếu Hoa sẽ dốc hết sức ủng hộ thế này, sâu trong đáy lòng rất cảm động, chỉ là Lý Chí Kiệt không nói ra, chỉ thầm hứa trong lòng là sẽ giúp Lục Thiếu Hoa quản lý tốt mạng tình báo.
Lục Thiếu Hoa đã tỏ rõ lập trường, hắn cũng không còn gì để nói nữa, chỉ cần Lý Chí Kiệt nhớ lấy là được, việc tiếp theo là nghỉ ngơi một chút, đợi đến Ả Rập Saudi mới có sức mà gặp hoàng thất.
Thời gian trôi nhanh như thoi đưa, mười mấy tiếng chẳng mấy chốc đã trôi qua, khi đài phát thanh trong gian phòng sang trọng vang lên máy bay sắp hạ cánh, Lục Thiếu Hoa mới ngồi dậy, thắt dây an toàn, dụi mắt, chuẩn bị xuống máy bay.
Vì hôm qua Lý Chí Kiệt đã sắp xếp sẵn, hoàng thất Ả Rập Saudi cũng đã chuẩn bị trước, nên khi chuyên cơ của Lục Thiếu Hoa hạ cánh xuống một sân bay quốc tế, một đoàn người lập tức đứng cảnh giới gần máy bay, tất cả đều trang bị vũ trang rất long trọng.
Nghĩ lại cũng đúng, tuy rằng hoàng thất Ả Rập Saudi không biết thân phận thật sự của Lục Thiếu Hoa, nhưng chỉ cần là ông chủ đứng sau căn cứ Hổ Gầm là đã đủ để họ coi trọng. Phải biết rằng địa vị của căn cứ Hổ Gầm trên thế giới không chỉ là một binh đoàn lính đánh thuê Hổ Gầm, còn một thân phận bí mật nữa, nhà cung cấp súng ống đạn dược lớn nhất toàn cầu.
Trong thế giớ ngầm có lưu hành một câu, ở căn cứ Hổ Gầm vũ khí trang bị nào cũng có thể mua được, chỉ cần có tiền, mà nếu người của căn cứ Hổ Gầm đồng ý, cho dù là vũ khí hạt nhân cũng có thể mua được.
Đối với các quốc gia yên bình mà nói thì có lẽ đây là một tin tức rất xấu, nhưng đối với các quốc gia ở khu vực Trung Đông, hàng năm đều có chiến loạn mà nói, vũ khí nào cũng mua được có ý nghĩa gì, nghĩa là thêm một lớp bảo vệ.
Cũng chính vì thân phận đặc biệt của căn cứ Hổ Gầm tại các quốc gia khu vực Trung Đông là không tầm thường, hoàng thất Ả Rập Saudi mới coi trọng việc Lục Thiếu Hoa đến Ả Rập như vậy, vua của họ thậm chí còn phái hai hoàng tử đến đón.
Lục Thiếu Hoa không ngờ là xem trọng như vậy, nhưng hắn cũng chỉ sững sờ một chút, sau đó hiểu ra mấu chốt trong đó, mỉm cười, cũng không nói nhiều, xuống máy bay, đi về đầu kia của thảm đỏ.
Khuôn mặt đẹp trai hơi chút non nớt của Lục Thiếu Hoa đã xuất hiện trên truyền hình báo chí nhiều lần, những nhân vật như hoàng tử của hoàng thất Ả Rập Saudi thì không thể không biết Lục Thiếu Hoa, chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng.
Ngây người, đúng là ngây cả người ra, hai hoàng tử đến đón đứng ngây người ra, khi nhìn thấy Lục Thiếu Hoa xuống máy bay đã sững sờ, cho rằng mình nhìn nhầm, nhưng khi nhìn thấy bên cạnh Lục Thiếu Hoa là Lý Chí Kiệt, họ liền bình tĩnh lại, chứng tỏ họ không nhìn nhầm.
Lục Thiếu Hoa không biết đến đón mình là hai hoàng tử, chỉ nhìn lướt qua đối phương, sau đó mỉm cười bước về phía bọn họ.
Lục Thiếu Hoa không biết, nhưng Lý Chí Kiệt người thường giao thiệp với hoàng thất Ả Rập Saudi thì biết, khe khẽ nói vài câu với Lục Thiếu Hoa, nói qua thân phận của đối phương cho Lục Thiếu Hoa biết.
Lục Thiếu Hoa sau khi biết thân phận của đối phương, cũng không có phản ứng gì lớn, chỉ khẽ gật đầu, tỏ ý hiểu, sau đó mới rảo nhanh chân bước đến.
Bắt tay, đây là lễ nghi cơ bản khi gặp mặt, mặc dù Lục Thiếu Hoa rất ít giao tiếp với thế giới bên ngoài, nhưng chút lễ nghi này thì cũng vẫn hiểu, lại thêm hắn là khách, nên chủ động giơ tay ra bắt tay với hai vị hoàng tử cũng là lẽ thường.
- Chào ngài! Chào mừng đến làm khách tại Ả Rập Saudi!
Người mở lời là hoàng tử lớn của hoàng thất Ả Rập Saudi, cũng là người dẫn đầu đoàn người đến đón máy bay, ông ta dùng tiếng Trung, mặc dù nói không chuẩn lắm, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn có thể nghe rất rõ ràng.
- Chào ngài! Chào mừng ngài đã đến!
Hoàng tử thứ hai cũng không thua kém, bắt tay Lục Thiếu Hoa, cũng dùng tiếng Trung nói với Lục Thiếu Hoa một câu, sau đó không quên nói thêm:
- Phụ vương tôi hôm nay không được khỏe, không thể đích thân đến đón ngài, mong ngài bỏ qua.
Tiếng Trung của hoàng tử thứ hai rất tốt, vẻ ngoài cũng rất thông minh, không nói cái gì khác, chỉ cần một câu nói phụ họaphía sau thôi cũng đủ làm Lục Thiếu Hoa rất khâm phục, cho dù biết đối phương nói dối, Lục Thiếu Hoa cũng thấy vui vẻ.
Còn về việc vì sao hoàng tử thứ hai phải kiếm cớ thay cho phụ vương của cậu ta, Lục Thiếu Hoa cũng biết, nguyên nhân rất đơn giản, hoàng thất Ả Rập Saudi không biết chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng Lục Thiếu Hoa cũng chính là ông chủ đứng đằng sau căn cứ Hổ Gầm, nên cho dù có coi trọng cũng chỉ phái hai hoàng tử đến đón mà thôi.
Nếu chồng hai lớp thân phận của Lục Thiếu Hoa lên thì sao? Chủ tịch Tập đoàn Phượng Hoàng và ông chủ đứng đằng sau căn cứ Hổ Gầm, hai lớp thân phận này cộng vào với nhau không như một cộng một bằng hai được, thân phận đó rất đáng sợ, cho dù bọn họ là hoàng thất Ả Rập Saudi, cũng phải dùng nghi thức trịnh trọng nhất đến đón tiếp.
Lục Thiếu Hoa biết hoàng tử thứ hai sợ hắn không vừa lòng với cách thức đón tiếp nên mới nói thế, không để ý nhiều đến điều đó, cười nói:
- Cảm ơn hai vị hoàng tử đến đón, tiếng Trung của hai hoàng tử rất giỏi.
Lục Thiếu Hoa là người thông minh, không hề nói đến chuyện vua của hoàng thất không đến đón, chuyển chủ đề sang trình độ tiếng Trung của hoàng tử thứ hai, làm giảm bớt sự khó xử.
Nhưng khi hoàng tử thứ hai đang kiếm cớ thay cho phụ vương của mình, ánh mắt của Lục Thiếu Hoa đã nhìn thấy thần sắc của hoàng tử lớn có chút bất thường, hơi u ám. Mặc dù chỉ là thoáng qua, nhưng vẫn bị Lục Thiếu Hoa nắm bắt.
Đồng thời Lục Thiếu Hoa cũng hiểu ra một chuyện, đó là nội bộ hoàng thất Ả Rập Saudi không yên ắng như vẻ bề ngoài, cuộc đấu tranh bên trong vẫn không ngừng nghỉ, còn là chuyện gì, Lục Thiếu Hoa không quan tâm, suy cho cùng đó là chuyện nhà của người ta, không liên quan đến việc của hắn.
Khách sáo một hồi, chuyện phiếm qua loa vài câu, theo sự dẫn đường của hai vị hoàng tử, cả đoàn người rời khỏi thảm đỏ, ngồi lên xe đã được chuẩn bị sẵn, nhanh chóng rời khỏi sân bay, chạy thẳng về hướng hoàng thất.
Khi lên xe, Lục Thiếu Hoa ngồi cùng xe với hoàng tử lớn, cùng đi còn có Lý Chí Kiệt, còn hoàng tử thứ hai thì ngồi chiếc xe phía sau, không ngồi cùng Lục Thiếu Hoa và những người khác, dường như ở đây đã có sự sắp xếp khác.
Có phải có sự sắp xếp khác hay không Lục Thiếu Hoa không biết, nhưng vừa rồi hoàng tử thứ hai kiếm cớ thay cho phụ vương mình, tin rằng việc Lục Thiếu Hoa đến đã được thông báo đến tai vua của hoàng thất Ả Rập Saudi rồi. Lục Thiếu Hoa cũng dám khẳng định, chút nữa khi Lục Thiếu Hoa xuống xe, vua của hoàng thất Ả Rập Saudi nhất định sẽ đến đón tiếp hắn.
Suy nghĩ của Lục Thiếu Hoa không sai tí nào, khi xe đến nơi, vua của hoàng thất Ả Rập Saudi đã đứng ở cửa đợi sẵn rồi, nhiệt tình bắt tay Lục Thiếu Hoa, nói một tràng tiếng Ả Rập.
Từ khi Lý Chí Kiệt theo Trần Quốc Bang sang Liên Xô, thu hoạch được khá nhiều, nhưng thu hoạch lớn nhất là phương diện ngôn ngữ, cho dù là tiếng Nga, tiếng Anh, tiếng Đức, tiếng Pháp, hay là tiếng châu Phi hoặc tiếng Ả Rập đều có thể nói tốt, đi theo bên cạnh Lục Thiếu Hoa cũng có thể làm phiên dịch cho hắn.
Nội dung mà vua của hoàng thất Ả Rập Saudi nói đại khái là chào mừng và che đậy lời nói dối của hoàng tử thứ hai, thoái thác là trong người không được khỏe nên không thể đích thân đến sân bay đón tiếp.
Người ta đã tỏ thái độ ra thế rồi, Lục Thiếu Hoa còn nói gì được nữa, lộ vẻ cảm kích, cảm ơn đã đón tiếp, đồng thời cũng quan tâm đến tình hình sức khỏe của vua Ả Rập Saudi, xem ra thì coi vua Ả Rập Saudi như một bệnh nhân thật sự.
Chuyện tiếp theo không cần nói nhiều, Lục Thiếu Hoa và Lý Chí Kiệt là thượng khách của hoàng thất Ả Rập Saudi, còn về bọn Lý Thượng Khuê thì chỉ có một mình Lý Thượng Khuê lưu lại bên cạnh Lục Thiếu Hoa làm vệ sĩ, những người khác đều được sắp xếp đến chỗ khác nghỉ ngơi.
Đến chỗ hoàng thất Ả Rập Saudi, sự an toàn của Lục Thiếu Hoa không còn là vấn đề nữa, nếu đến nơi này mà còn xảy ra chuyện nữa thì hoàng thất Ả Rập Saudi bọn họ cũng không biết có còn chỗ đứng trên thế giới này không nữa.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa cũng không thể hoàn toàn yên tâm, vẫn để Lý Chí Kiệt và Lý Thượng Khuê đi theo bên mình, có hai người bọn họ, một hai chục người muốn tiếp cận, đó là chuyện không thể.
Thời gian đón tiếp không dài, không lâu sau đã sắp xếp cho Lục Thiếu Hoa và những người khác chỗ nghỉ ngơi, dù sao Lục Thiếu Hoa cũng vừa ngồi máy bay mười mấy tiếng từ châu Phi bay qua,không thích hợp để nói chuyện chính sự, khách sáo một lúc rồi xếp chỗ nghỉ ngơi cho Lục Thiếu Hoa nghỉ.
Nơi Lục Thiếu Hoa đến là nơi hoàng thất Ả Rập Saudi ở, không giống cách thức tiếp đón của chính phủ, mà có chút giống như mời khách đến nhà. Nhưng như vậy lại tốt, mặc dù Lục Thiếu Hoa đeo quân hàm trung tướng chính phủ, nhưng Lục Thiếu Hoa không hi vọng hoàng thất Ả Rập Saudi dùng cách thức của chính phủ tiếp đón hắn, cách mời khách hóa ra lại khá tốt.
Vào ở, nghỉ ngơi một chút, mãi cho đến tối, lại được vua của hoàng thất Ả Rập Saudi mời ăn một bữa tiệc rượu tại gia, làm quen với các thành viên trong chi chính của hoàng thất Ả Rập Saudi, sau đó kết thúc, quay về chỗ ở nghỉ ngơi.
Một ngày trôi qua, nhưng Lục Thiếu Hoa biết, đây mới là bắt đầu, là bước đầu tiên, bước thứ hai hẳn là đưa Lục Thiếu Hoa đi tham quan chỗ ở của hoàng thất Ả Rập Saudi, sau đó vào vấn đề chính, bắt đầu nói chuyện cùng nhau khai thác mỏ dầu.
/1180
|