Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 548: Biện pháp đối phó
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruye
Thời gian hai người bên nhau cũng đã gần hai tháng, trong hai tháng đó Lục Thiếu Hoa đi châu Phi mất hơn hai mươi ngày, có thể nói là khoảng thời gian đó hắn không gần nữ sắc. Khó khăn lớn mới trở về, Tần Tịch Thần lúc này tựa hẳn vào người hắn, mùi nước hoa thoang thoảng trên người Tần Tịch Thần mang đến sức hấp dẫn đến mê hồn, cho dù một Lục Thiếu Hoa thường ngày có tỉnh táo mấy đi chăng nữa cũng khó mà cưỡng lại trong lúc này.
Phụ nữ ở tuổi ba mươi tràn đầy sinh lục, Tần Tịch Thần là một ví dụ điển hình. Đừng nhìn vẻ thon thả bên ngoài thân thể của cô ta mà nhầm, sự dẻo dai tiềm ẩn bên trong thật sự không nhỏ, hai người sau gần bốn mươi phút trút hết tất cả những nồng nàn dành cho nhau cuộc yêu khi đó mới ngừng lại, và đương nhiên Lục Thiếu Hoa cảm thấy rất thỏa mãn
Sau trận mây mưa là giây phút bình tĩnh trở lại, Lục Thiếu Hoa thở dốc từng hơi một, Tần Tịch Thần hai má ửng hồng, trên trán lấm tấm mồ hôi, cả thân hình cô nằm nhoài cả trên thân thể của Lục Thiếu Hoa, hai tay ôm chặt lấy Lục Thiếu Hoa, hai cơ thể khi này quấn lấy nhau như một.
May mà Lục Thiếu Hoa có sức khỏe, nếu không chắc sẽ chịu không nổi, khả năng bị vắt kiệt sức rất có thể xảy ra, Lục Thiếu Hoa lúc này trêu đùa cô:
- Sức chiến đấu mạnh mẽ quá!
- Chết đi!
Tần Tịch Thần mắng yêu một câu, hít thở điều chỉnh lại nhịp thở, thẹn thùng nói:
- Anh thiếu chút nữa cũng làm người ta không chịu nổi.
- Hihi!
Lục Thiếu Hoa cười thích thú. Ai không muốn được phụ nữ khen đâu, đặc biệt là được khen trong chuyện này, có thể vừa lòng hư vinh của chính mình, cũng là biểu hiện cho sức mạnh của người đàn ông.
Sau hơn nửa giờ trêu đùa, nói không ít lời thân mật, thời giờ cũng không còn sớm, đã hơn một giờ, nếu không tranh thủ thời gian nghỉ ngơi một chút, khôi phục lại thể lực, Tần Tịch Thần buổi chiều sẽ không có sức để làm việc bình thường được.
Có lẽ là do tiêu hao sức lực rất nhiều, cũng có lẽ là mấy ngày qua Tần Tịch Thần nghỉ ngơi không đủ giấc, cô nép vào trong lòng Lục Thiếu Hoa ngủ thiếp đi rất say.
Lục Thiếu Hoa cũng như vậy, từ Ả rập Saudi về đến Hongkong tuy chỉ mất có mấy giờ bay. Nhưng vừa mới xuống máy bay, cho dù là người thép cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi, Lục Thiếu Hoa cũng ôm Tần Tịch Thần, ngủ ngon lành.
Thời gian một tiếng đồng hồ rất ngắn ngủi, chắc do đồng hồ sinh học, khi nãy lúc hai giờ ba rưỡi, Tần Tịch Thần tự nhiên tỉnh lại, mở to mắt, nhìn đồng hồ, lại nhìn Lục Thiếu Hoa đang ngủ say, cười hạnh phúc, nhẹ nhàng hôn lên hai má của Lục Thiếu Hoa, sau đó đứng dậy, mặc quần áo chuẩn bị đi làm.
Tần Tịch Thần cảm thấy rất mệt, cô cũng muốn ngủ thêm một chút, nhưng Tập đoàn có rất nhiều chuyện cần cô xử lý. Cô không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi, Tần Tịch Thần đứng dậy mặc quần áo, Lục Thiếu Hoa cũng tỉnh giấc, dụi dụi mắt.
- Mấy giờ rồi em?
Lục Thiếu Hoa khẽ hỏi.
Đột nhiên bị hỏi, Tần Tịch Thần giật mình, chưa kịp chỉnh chu lại quần áo, xoay người lại, thấy Lục Thiếu Hoa cũng đã tỉnh, cười đáp:
- Hai giờ rưỡi rồi anh.
- Ừ, anh cũng nên dậy thôi.
Lục Thiếu Hoa cũng cười, đứng dậy mặc quần áo.
Lục Thiếu Hoa cũng đứng dậy, chuẩn bị đi làm. Đừng nhìn vẻ ngoài Lục Thiếu Hoa tươi cười mà nhầm, có mấy ai biết được trong lòng hắn đang nghĩ gì. Ô tô Phượng Hoàng đang đối mặt với nguy cơ, Lục Thiếu Hoa lại là người sáng lập nên Tập đoàn Phượng Hoàng, sao lại không lo lắng cho được.
Cho dù trong lòng Lục Thiếu Hoa đã có biện pháp đối phó, nhưng có biện pháp rồi thì vẫn phải sắp xếp lại một chút. Ngồi đây thì cũng không giải quyết được chuyện gì. Cho nên, Lục Thiếu Hoa phải rời khỏi giường, ra ngoài bàn bạc cùng mọi người, cứu vãn tình hình ô tô Phượng Hoàng.
Tần Tịch Thần hiển nhiên cũng hiểu Lục Thiếu Hoa đang nghĩ gì, nhẹ nhàng cười, không nói gì thêm, chỉnh sửa lại quần áo của mình, soi gương lại lần nữa, sợ trên quần áo có nếp nhăn, cấp dưới nhìn vào sẽ biết chuyện.
Mọi việc trở lại bình thường như không có gì, Lục Thiếu Hoa và Tần Tịch Thần hai người cùng nhau đi song song ra ngoài văn phòng, Tần Tịch Thần ngồi trên chiếc ghế chủ tịch. Lục Thiếu Hoa thì ngồi ở bàn làm việc bên ngoài, như là ông chủ đối mặt với cấp dưới.
Đương nhiên, vị trí ngồi của hai người có phần đảo lộn, nhưng việc này không có gì ảnh hưởng. Vốn đây chính là phòng làm việc của Tần Tịch Thần, nơi này hết thảy đều là của cô, cho nên cô ngồi ghế ông chủ cũng là vì thế.
- Chúng ta phải đối phó như thế nào?
Tần Tịch Thần sau khi biết được Lục Thiếu Hoa đã có biện pháp đối phó, trong lòng cảm thấy rất tò mò, nhưng vẫn chưa có cơ hội để hỏi. Bây giờ thì tốt rồi, mọi việc trở lại bình thường, cũng là lúc nói vào chuyện chính.
Lục Thiếu Hoa cười thần bí, cũng không trả lời câu hỏi của Tần Tịch Thần, ngược lại còn nói:
- Ngày mai chính là hạn cuối cùng. Chúng ta không thể không trả lời, như vậy đi, ngày mai em cho người đưa ra tin tức, nhận lời thách thức của bọn họ.
Muốn chiến tranh thì chiến tranh, đây chính là tính cách của Lục Thiếu Hoa, hắn sẽ không chịu thua người khiêu chiến trước. Huống hồ, hắn cũng không thể chịu thua bởi vì không thể chịu được ý nghĩ hắn thua, nên việc nhận lời khiêu chiến là chuyện tất nhiên.
Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa còn chưa dứt lời, nhìn thoáng qua Tần Tịch Thần, thấy cô đang có vẻ ngỡ ngàng, lúc này mới nói tiếp:
- Nhận lời thách thức là việc thiết yếu, tuy nhiên, về thời gian thì phải thay đổi một chút. Ừ, hay là chậm lại một tuần đi.
- Một tuần?
Tần Tịch Thần có linh cảm, cô cảm thấy một tuần này là mấu chốt, đồng thời, trong lòng cũng có một dự đoán:
- Chẳng lẽ trong một tuần có thể nâng cao được chất lượng của vật liệu thép.
- Đúng, cuối tuần, một tuần sau sẽ chính thức tiến hành.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa nở nụ cười không mấy tốt lành gì, nói:
- Chỉ cần cho anh một tuần, anh có thể khiến chất lượng vật liệu thép của vỏ ngoài ô tô Phượng Hoàng tăng vọt, đến khi đó, thắng lợi nhất định sẽ về phần ta.
- Có thể được không?
Tần Tịch Thần hỏi dò.
Tần Tịch Thần nghĩ rằng một tuần thời gian quá ngắn, nếu muốn nâng cao chất lượng thép cần phải trải qua thời gian dài nghiên cứu. Nhưng Lục Thiếu Hoa chỉ dùng một tuần, rõ ràng là không quá khả quan, chỉ có điều ở đây Tần Tịch Thần đã hơi xem nhẹ năng lực của Lục Thiếu Hoa. Một tuần theo như Lục Thiếu Hoa nói là đủ rồi, hắn chỉ cần gọi một cuộc điện thoại, không cần tới hai ngày là có thể đem vật liệu thép được tinh luyện theo kỹ thuật mới lại đây. Năm ngày còn lại sẽ dùng để tinh luyện vật liệu thép, sau khi sản xuất xong, chế tạo một chiếc vỏ ô tô cũng không phải là việc khó.
Lẽ ra, Lục Thiếu Hoa đã có sẵn ô tô để khiêu chiến, dùng chính chiếc ô tô của hắn. Ô tô phòng ngừa bạo lực, chống được đạn. Chỉ vì tham gia khiêu chiến kiểu này là sẽ trải qua kiểm tra, nếu như ô tô chống đạn bị kiểm tra phát hiện ra, cuối cùng, thanh danh của ô tô Phượng Hoàng sẽ tổn thất lớn hơn nữa. Cho nên, kỹ thuật tinh luyện vật liệu thép dù sao cũng phải là hoàn toàn mới, phải là giữa loại chống đạn và loại đang dùng, chỉ cần nằm ở khoảng giữa đó là được.
Nói thì dễ, làm mới khó. Lục Thiếu Hoa trong một tuần làm ra một loại vật liệu thép từ kỹ thuật tinh luyện mới. Nếu nói ra ngoài chỉ làm cho người ta cười đến rụng răng. Nhưng đừng quên, căn cứ ở châu Phi phía sau Lục Thiếu Hoa, nơi đó tất cả đều là nhà khoa học quân nhân. Đặc biệt căn cứ đang chế tạo loại vật liệu thép hạng nhất, nếu cải tiến một chút, có thể hình thành một loại vật liệu thép cứng rắn. Cho nên, việc sử dụng vật liệu thép cho ô tô như Lục Thiếu Hoa nói cũng không phải là việc khó gì.
- Chuyện về vật liệu thép, em không cần lo lắng, anh sẽ sắp xếp được.
Lục Thiếu Hoa lại nói tiếp:
- Chúng ta lúc này không phải suy xét vấn đề này, vấn đề chúng ta cần làm là lợi dụng cơ hội lần này như thế nào để ô tô Phượng Hoàng trở nên nổi tiếng hơn.
Lần trước, ở Hàn Quốc, ô tô Phượng Hoàng cuối cùng cũng giành được thắng lợi, kết quả là danh tiếng của ô tô Phượng Hoàng vang danh khắp nơi, có thể nói là nở mày nở mặt. Hiện tại, cơ hội như thế lại tới lần nữa, Lục Thiếu Hoa một cao thủ như vậy làm sau có thể bỏ qua cơ hội lần này đâu.
Sự kiện ở Hàn Quốc lần đó Tần Tịch Thần biết rất rõ, hiện tại, nghe ý kiến của Lục Thiếu Hoa, dường như sẽ có hành động, khi đó cũng không chất vấn tiếp, nét mặt thay đổi hẳn, mở miệng hỏi:
- Cần làm như thế nào anh?
- Em chỉ cần làm hai bước nhỏ, những chuyện khác để anh giải quyết.
Lục Thiếu Hoa nhẹ nhàng cười, đồng thời giơ lên hai ngón tay, tạm dừng một chút, lại nói:
- Bước thứ nhất chính là sai người hồi đáp nhận lời khiêu chiến của bọn họ. Bước thứ hai, em lấy danh nghĩa của Tập đoàn Phượng Hoàng mời tất cả các hãng truyền thông danh tiếng trên thế giới, để bọn họ cử phóng viên tới đây xem buổi lễ.
Tập đoàn Phượng Hoàng hiện tại đã là công ty nổi danh toàn cầu. Xảy ra chuyện lớn như vậy, tuy rằng các hãng truyền thông lớn đều cảm thấy hứng thú, nhưng có một số hãng lớn cũng thờ ơ. Cũng vì việc này, Lục Thiếu Hoa mới muốn cho Tần Tịch Thần lấy danh nghĩa của Tập đoàn Phượng Hoàng mời tất cả bọn họ đến.
Mời các hãng truyền thông lớn trên toàn cầu có hai mục đích. Thứ nhất là thông báo ra khắp thế giới, thứ hai cũng làm động tác giả, nhưng mục đích thứ hai sẽ khác hoàn toàn với mục đích thứ nhất, điều này chính là làm sao hạ mặt đối phương, đánh thẳng mặt đối phương.
Giả sử, đến lúc đó ô tô Phượng Hoàng giành được thắng lợi, như vậy các hãng truyền thông sẽ công bố ra ngoài, bên thua cuộc sẽ có kết quả như thế nào, Lục Thiếu Hoa không cần nghĩ nhiều cũng biết được rằng thanh danh sẽ bị tổn hại, khả năng bị rơi xuống đáy vực là điều khó tránh.
- Dạ, em sẽ sắp xếp người lo việc này.
Tần Tịch Thần khẽ đáp.
Tần Tịch Thần biết hai bước này rất quan trọng, quan trọng với toàn bộ đại cục. Nếu chỉ có một chút sơ sẩy, kết quả sẽ có sự suy giảm lớn. Có được cơ hội như vậy một lần rất khó, Tần Tịch Thần không có lý do gì để bỏ qua.
- Ừ, chuyện khác thì không cần đến em, em cứ yên tâm xử lý việc bên trong tập đoàn, những việc còn lại anh sẽ lo.
Lục Thiếu Hoa cười nói, trên thực tế quả thật như thế, chuyện này Tần Tịch Thần chỉ cần làm hai bước, những chuyện sau, Lục Thiếu Hoa không cần cô, Lục Thiếu Hoa sẽ để người khác đi hoàn thành. Ví dụ như phối hợp với bên châu Phi và căn cứ chế tạo ô tô Phượng Hoàng ở Thâm Quyến, đều không cần Tần Tịch Thần tham dự.
Sau khi mọi việc được sắp xếp xong, Lục Thiếu Hoa cũng không ở văn phòng của Tần Tịch Thần lâu, nói hai câu liền rời đi, trở về văn phòng của mình, gọi điện sắp xếp chuyện của hắn.
Cuộc điện thoại Lục Thiếu Hoa gọi đi đầu tiên chính là gọi cho Tạ Kiên Vĩ, nội dung trò chuyện rất ngắn gọn, trong vòng hai ngày phải có một loại vật liệu thép tinh luyện bằng kỹ thuật mới.
Tạ Kiên Vĩ biết Lục Thiếu Hoa hẳn là rất sốt ruột, cũng không nhiều lời, đáp ứng rất nhanh. Dù sao những chuyện như thế này cũng không phải là chuyện lớn, anh ta chỉ cần truyền đạt một mệnh lệnh, sau đó là có thể sai người đem kỹ thuật tinh luyện mới tới Thâm Quyến.
Cuộc điện thoại thứ hai là dành cho Chử Lỗi, gọi điện cho Chử Lỗi, Lục Thiếu Hoa có nói nhiều một chút. Đầu tiên nói qua một chút tình hình, sau đó còn chỉ bảo một vài vấn đề đặc biệt khác.
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 548: Biện pháp đối phó
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruye
Thời gian hai người bên nhau cũng đã gần hai tháng, trong hai tháng đó Lục Thiếu Hoa đi châu Phi mất hơn hai mươi ngày, có thể nói là khoảng thời gian đó hắn không gần nữ sắc. Khó khăn lớn mới trở về, Tần Tịch Thần lúc này tựa hẳn vào người hắn, mùi nước hoa thoang thoảng trên người Tần Tịch Thần mang đến sức hấp dẫn đến mê hồn, cho dù một Lục Thiếu Hoa thường ngày có tỉnh táo mấy đi chăng nữa cũng khó mà cưỡng lại trong lúc này.
Phụ nữ ở tuổi ba mươi tràn đầy sinh lục, Tần Tịch Thần là một ví dụ điển hình. Đừng nhìn vẻ thon thả bên ngoài thân thể của cô ta mà nhầm, sự dẻo dai tiềm ẩn bên trong thật sự không nhỏ, hai người sau gần bốn mươi phút trút hết tất cả những nồng nàn dành cho nhau cuộc yêu khi đó mới ngừng lại, và đương nhiên Lục Thiếu Hoa cảm thấy rất thỏa mãn
Sau trận mây mưa là giây phút bình tĩnh trở lại, Lục Thiếu Hoa thở dốc từng hơi một, Tần Tịch Thần hai má ửng hồng, trên trán lấm tấm mồ hôi, cả thân hình cô nằm nhoài cả trên thân thể của Lục Thiếu Hoa, hai tay ôm chặt lấy Lục Thiếu Hoa, hai cơ thể khi này quấn lấy nhau như một.
May mà Lục Thiếu Hoa có sức khỏe, nếu không chắc sẽ chịu không nổi, khả năng bị vắt kiệt sức rất có thể xảy ra, Lục Thiếu Hoa lúc này trêu đùa cô:
- Sức chiến đấu mạnh mẽ quá!
- Chết đi!
Tần Tịch Thần mắng yêu một câu, hít thở điều chỉnh lại nhịp thở, thẹn thùng nói:
- Anh thiếu chút nữa cũng làm người ta không chịu nổi.
- Hihi!
Lục Thiếu Hoa cười thích thú. Ai không muốn được phụ nữ khen đâu, đặc biệt là được khen trong chuyện này, có thể vừa lòng hư vinh của chính mình, cũng là biểu hiện cho sức mạnh của người đàn ông.
Sau hơn nửa giờ trêu đùa, nói không ít lời thân mật, thời giờ cũng không còn sớm, đã hơn một giờ, nếu không tranh thủ thời gian nghỉ ngơi một chút, khôi phục lại thể lực, Tần Tịch Thần buổi chiều sẽ không có sức để làm việc bình thường được.
Có lẽ là do tiêu hao sức lực rất nhiều, cũng có lẽ là mấy ngày qua Tần Tịch Thần nghỉ ngơi không đủ giấc, cô nép vào trong lòng Lục Thiếu Hoa ngủ thiếp đi rất say.
Lục Thiếu Hoa cũng như vậy, từ Ả rập Saudi về đến Hongkong tuy chỉ mất có mấy giờ bay. Nhưng vừa mới xuống máy bay, cho dù là người thép cũng sẽ cảm thấy mệt mỏi, Lục Thiếu Hoa cũng ôm Tần Tịch Thần, ngủ ngon lành.
Thời gian một tiếng đồng hồ rất ngắn ngủi, chắc do đồng hồ sinh học, khi nãy lúc hai giờ ba rưỡi, Tần Tịch Thần tự nhiên tỉnh lại, mở to mắt, nhìn đồng hồ, lại nhìn Lục Thiếu Hoa đang ngủ say, cười hạnh phúc, nhẹ nhàng hôn lên hai má của Lục Thiếu Hoa, sau đó đứng dậy, mặc quần áo chuẩn bị đi làm.
Tần Tịch Thần cảm thấy rất mệt, cô cũng muốn ngủ thêm một chút, nhưng Tập đoàn có rất nhiều chuyện cần cô xử lý. Cô không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi, Tần Tịch Thần đứng dậy mặc quần áo, Lục Thiếu Hoa cũng tỉnh giấc, dụi dụi mắt.
- Mấy giờ rồi em?
Lục Thiếu Hoa khẽ hỏi.
Đột nhiên bị hỏi, Tần Tịch Thần giật mình, chưa kịp chỉnh chu lại quần áo, xoay người lại, thấy Lục Thiếu Hoa cũng đã tỉnh, cười đáp:
- Hai giờ rưỡi rồi anh.
- Ừ, anh cũng nên dậy thôi.
Lục Thiếu Hoa cũng cười, đứng dậy mặc quần áo.
Lục Thiếu Hoa cũng đứng dậy, chuẩn bị đi làm. Đừng nhìn vẻ ngoài Lục Thiếu Hoa tươi cười mà nhầm, có mấy ai biết được trong lòng hắn đang nghĩ gì. Ô tô Phượng Hoàng đang đối mặt với nguy cơ, Lục Thiếu Hoa lại là người sáng lập nên Tập đoàn Phượng Hoàng, sao lại không lo lắng cho được.
Cho dù trong lòng Lục Thiếu Hoa đã có biện pháp đối phó, nhưng có biện pháp rồi thì vẫn phải sắp xếp lại một chút. Ngồi đây thì cũng không giải quyết được chuyện gì. Cho nên, Lục Thiếu Hoa phải rời khỏi giường, ra ngoài bàn bạc cùng mọi người, cứu vãn tình hình ô tô Phượng Hoàng.
Tần Tịch Thần hiển nhiên cũng hiểu Lục Thiếu Hoa đang nghĩ gì, nhẹ nhàng cười, không nói gì thêm, chỉnh sửa lại quần áo của mình, soi gương lại lần nữa, sợ trên quần áo có nếp nhăn, cấp dưới nhìn vào sẽ biết chuyện.
Mọi việc trở lại bình thường như không có gì, Lục Thiếu Hoa và Tần Tịch Thần hai người cùng nhau đi song song ra ngoài văn phòng, Tần Tịch Thần ngồi trên chiếc ghế chủ tịch. Lục Thiếu Hoa thì ngồi ở bàn làm việc bên ngoài, như là ông chủ đối mặt với cấp dưới.
Đương nhiên, vị trí ngồi của hai người có phần đảo lộn, nhưng việc này không có gì ảnh hưởng. Vốn đây chính là phòng làm việc của Tần Tịch Thần, nơi này hết thảy đều là của cô, cho nên cô ngồi ghế ông chủ cũng là vì thế.
- Chúng ta phải đối phó như thế nào?
Tần Tịch Thần sau khi biết được Lục Thiếu Hoa đã có biện pháp đối phó, trong lòng cảm thấy rất tò mò, nhưng vẫn chưa có cơ hội để hỏi. Bây giờ thì tốt rồi, mọi việc trở lại bình thường, cũng là lúc nói vào chuyện chính.
Lục Thiếu Hoa cười thần bí, cũng không trả lời câu hỏi của Tần Tịch Thần, ngược lại còn nói:
- Ngày mai chính là hạn cuối cùng. Chúng ta không thể không trả lời, như vậy đi, ngày mai em cho người đưa ra tin tức, nhận lời thách thức của bọn họ.
Muốn chiến tranh thì chiến tranh, đây chính là tính cách của Lục Thiếu Hoa, hắn sẽ không chịu thua người khiêu chiến trước. Huống hồ, hắn cũng không thể chịu thua bởi vì không thể chịu được ý nghĩ hắn thua, nên việc nhận lời khiêu chiến là chuyện tất nhiên.
Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa còn chưa dứt lời, nhìn thoáng qua Tần Tịch Thần, thấy cô đang có vẻ ngỡ ngàng, lúc này mới nói tiếp:
- Nhận lời thách thức là việc thiết yếu, tuy nhiên, về thời gian thì phải thay đổi một chút. Ừ, hay là chậm lại một tuần đi.
- Một tuần?
Tần Tịch Thần có linh cảm, cô cảm thấy một tuần này là mấu chốt, đồng thời, trong lòng cũng có một dự đoán:
- Chẳng lẽ trong một tuần có thể nâng cao được chất lượng của vật liệu thép.
- Đúng, cuối tuần, một tuần sau sẽ chính thức tiến hành.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa nở nụ cười không mấy tốt lành gì, nói:
- Chỉ cần cho anh một tuần, anh có thể khiến chất lượng vật liệu thép của vỏ ngoài ô tô Phượng Hoàng tăng vọt, đến khi đó, thắng lợi nhất định sẽ về phần ta.
- Có thể được không?
Tần Tịch Thần hỏi dò.
Tần Tịch Thần nghĩ rằng một tuần thời gian quá ngắn, nếu muốn nâng cao chất lượng thép cần phải trải qua thời gian dài nghiên cứu. Nhưng Lục Thiếu Hoa chỉ dùng một tuần, rõ ràng là không quá khả quan, chỉ có điều ở đây Tần Tịch Thần đã hơi xem nhẹ năng lực của Lục Thiếu Hoa. Một tuần theo như Lục Thiếu Hoa nói là đủ rồi, hắn chỉ cần gọi một cuộc điện thoại, không cần tới hai ngày là có thể đem vật liệu thép được tinh luyện theo kỹ thuật mới lại đây. Năm ngày còn lại sẽ dùng để tinh luyện vật liệu thép, sau khi sản xuất xong, chế tạo một chiếc vỏ ô tô cũng không phải là việc khó.
Lẽ ra, Lục Thiếu Hoa đã có sẵn ô tô để khiêu chiến, dùng chính chiếc ô tô của hắn. Ô tô phòng ngừa bạo lực, chống được đạn. Chỉ vì tham gia khiêu chiến kiểu này là sẽ trải qua kiểm tra, nếu như ô tô chống đạn bị kiểm tra phát hiện ra, cuối cùng, thanh danh của ô tô Phượng Hoàng sẽ tổn thất lớn hơn nữa. Cho nên, kỹ thuật tinh luyện vật liệu thép dù sao cũng phải là hoàn toàn mới, phải là giữa loại chống đạn và loại đang dùng, chỉ cần nằm ở khoảng giữa đó là được.
Nói thì dễ, làm mới khó. Lục Thiếu Hoa trong một tuần làm ra một loại vật liệu thép từ kỹ thuật tinh luyện mới. Nếu nói ra ngoài chỉ làm cho người ta cười đến rụng răng. Nhưng đừng quên, căn cứ ở châu Phi phía sau Lục Thiếu Hoa, nơi đó tất cả đều là nhà khoa học quân nhân. Đặc biệt căn cứ đang chế tạo loại vật liệu thép hạng nhất, nếu cải tiến một chút, có thể hình thành một loại vật liệu thép cứng rắn. Cho nên, việc sử dụng vật liệu thép cho ô tô như Lục Thiếu Hoa nói cũng không phải là việc khó gì.
- Chuyện về vật liệu thép, em không cần lo lắng, anh sẽ sắp xếp được.
Lục Thiếu Hoa lại nói tiếp:
- Chúng ta lúc này không phải suy xét vấn đề này, vấn đề chúng ta cần làm là lợi dụng cơ hội lần này như thế nào để ô tô Phượng Hoàng trở nên nổi tiếng hơn.
Lần trước, ở Hàn Quốc, ô tô Phượng Hoàng cuối cùng cũng giành được thắng lợi, kết quả là danh tiếng của ô tô Phượng Hoàng vang danh khắp nơi, có thể nói là nở mày nở mặt. Hiện tại, cơ hội như thế lại tới lần nữa, Lục Thiếu Hoa một cao thủ như vậy làm sau có thể bỏ qua cơ hội lần này đâu.
Sự kiện ở Hàn Quốc lần đó Tần Tịch Thần biết rất rõ, hiện tại, nghe ý kiến của Lục Thiếu Hoa, dường như sẽ có hành động, khi đó cũng không chất vấn tiếp, nét mặt thay đổi hẳn, mở miệng hỏi:
- Cần làm như thế nào anh?
- Em chỉ cần làm hai bước nhỏ, những chuyện khác để anh giải quyết.
Lục Thiếu Hoa nhẹ nhàng cười, đồng thời giơ lên hai ngón tay, tạm dừng một chút, lại nói:
- Bước thứ nhất chính là sai người hồi đáp nhận lời khiêu chiến của bọn họ. Bước thứ hai, em lấy danh nghĩa của Tập đoàn Phượng Hoàng mời tất cả các hãng truyền thông danh tiếng trên thế giới, để bọn họ cử phóng viên tới đây xem buổi lễ.
Tập đoàn Phượng Hoàng hiện tại đã là công ty nổi danh toàn cầu. Xảy ra chuyện lớn như vậy, tuy rằng các hãng truyền thông lớn đều cảm thấy hứng thú, nhưng có một số hãng lớn cũng thờ ơ. Cũng vì việc này, Lục Thiếu Hoa mới muốn cho Tần Tịch Thần lấy danh nghĩa của Tập đoàn Phượng Hoàng mời tất cả bọn họ đến.
Mời các hãng truyền thông lớn trên toàn cầu có hai mục đích. Thứ nhất là thông báo ra khắp thế giới, thứ hai cũng làm động tác giả, nhưng mục đích thứ hai sẽ khác hoàn toàn với mục đích thứ nhất, điều này chính là làm sao hạ mặt đối phương, đánh thẳng mặt đối phương.
Giả sử, đến lúc đó ô tô Phượng Hoàng giành được thắng lợi, như vậy các hãng truyền thông sẽ công bố ra ngoài, bên thua cuộc sẽ có kết quả như thế nào, Lục Thiếu Hoa không cần nghĩ nhiều cũng biết được rằng thanh danh sẽ bị tổn hại, khả năng bị rơi xuống đáy vực là điều khó tránh.
- Dạ, em sẽ sắp xếp người lo việc này.
Tần Tịch Thần khẽ đáp.
Tần Tịch Thần biết hai bước này rất quan trọng, quan trọng với toàn bộ đại cục. Nếu chỉ có một chút sơ sẩy, kết quả sẽ có sự suy giảm lớn. Có được cơ hội như vậy một lần rất khó, Tần Tịch Thần không có lý do gì để bỏ qua.
- Ừ, chuyện khác thì không cần đến em, em cứ yên tâm xử lý việc bên trong tập đoàn, những việc còn lại anh sẽ lo.
Lục Thiếu Hoa cười nói, trên thực tế quả thật như thế, chuyện này Tần Tịch Thần chỉ cần làm hai bước, những chuyện sau, Lục Thiếu Hoa không cần cô, Lục Thiếu Hoa sẽ để người khác đi hoàn thành. Ví dụ như phối hợp với bên châu Phi và căn cứ chế tạo ô tô Phượng Hoàng ở Thâm Quyến, đều không cần Tần Tịch Thần tham dự.
Sau khi mọi việc được sắp xếp xong, Lục Thiếu Hoa cũng không ở văn phòng của Tần Tịch Thần lâu, nói hai câu liền rời đi, trở về văn phòng của mình, gọi điện sắp xếp chuyện của hắn.
Cuộc điện thoại Lục Thiếu Hoa gọi đi đầu tiên chính là gọi cho Tạ Kiên Vĩ, nội dung trò chuyện rất ngắn gọn, trong vòng hai ngày phải có một loại vật liệu thép tinh luyện bằng kỹ thuật mới.
Tạ Kiên Vĩ biết Lục Thiếu Hoa hẳn là rất sốt ruột, cũng không nhiều lời, đáp ứng rất nhanh. Dù sao những chuyện như thế này cũng không phải là chuyện lớn, anh ta chỉ cần truyền đạt một mệnh lệnh, sau đó là có thể sai người đem kỹ thuật tinh luyện mới tới Thâm Quyến.
Cuộc điện thoại thứ hai là dành cho Chử Lỗi, gọi điện cho Chử Lỗi, Lục Thiếu Hoa có nói nhiều một chút. Đầu tiên nói qua một chút tình hình, sau đó còn chỉ bảo một vài vấn đề đặc biệt khác.
/1180
|