Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 568: Bắt cóc.
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruye
Tiếng của Lý Thượng Khuê rất nhỏ, vẻ mặt nghiêm túc lạ thường, Lục Thiếu Hoa biết là không có chuyện gì tốt rồi, quả nhiên, sau khi Lý Thượng Khuê nói ra sự việc, sắc mặt Lục Thiếu Hoa cũng đột nhiên lạnh băng, u ám một cách đáng sợ, trong lòng đầy lửa giận.
- Hiện tại thế nào?
Lục Thiếu Hoa hỏi giọng lạnh lùng.
- Tình hình không được ổn, may đó là xe chống đạn, phòng va đập, nhưng hiện tại đang bị phá, hỏa lực cũng rất mạnh, căn bản là hai vệ sĩ không có biện pháp phản kích, chỉ có thể trốn trong xe chờ đợi trợ giúp.
Giọng Lý Thượng Khuê cũng rất lạnh, nói ra tình huống cụ thể.
- Lập tức phái người qua đó, hai máy bay chiến đấu lập tức cất cánh, trước tiên tới hiện trường hỗ trợ, nếu cần có thể nổ súng.
Tạm dừng một chút, Lục Thiếu Hoa lại nói:
- Người ở đây cũng chuẩn bị đi, tôi muốn người phe kia tất cả chết hết, chỉ chừa lại hai người còn sống.
Hiện tại Lục Thiếu Hoa chính là một thùng thuốc nổ, ai đụng vào thì đúng là xui xẻo, không có cách nào khác, là Tần Tịch Thần đã xảy ra chuyện, đúng vậy, là người phụ nữ của Lục Thiếu Hoa, có chuyện xảy ra với cô, Lục Thiếu Hoa làm sao không phát hỏa lên được.
Theo tin tức của Lý Thượng Khuê, Tần Tịch Thần đang trên đường trở về nhà sau khi tan sở, đi qua một con đường yên ắng đột nhiên bị ngăn lại, đối phương còn dùng mấy khẩu AK47 hỏa lực rất mạnh, may mắn là trước đó không lâu, Lục Thiếu Hoa đã trang bị cho Tần Tịch Thần một chiếc xe chống đạn, chống va đập, còn mang hai lính đánh thuê nữ từ Châu Phi sang làm vệ sĩ, lúc này mới chưa bị bắt, nhưng trước mắt hai bên đang giằng co, nếu không trợ giúp ngay lập tức, có khả năng lớn là Tần Tịch Thần bị bắt đi.
- Tôi đã phái máy bay chiến đấu đi rồi, bên này cũng sắp xếp tốt rồi, có thể xuất phát bất cứ lúc nào.
Lý Thượng Khuê nói thản nhiên.
Đụng tới sự việc khẩn cấp như thế này, Lý Thượng Khuê không cần thông báo cho Lục Thiếu Hoa mà đã sắp xếp ngay từ trước, và làm rất tốt rồi mới đến cho Lục Thiếu Hoa biết, nhìn qua có vẻ là vượt mặt thượng cấp, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không trách anh ta, vì Lục Thiếu Hoa biết rõ vào lúc này thời gian là vàng bạc, nếu đợi xin chỉ thị của Lục Thiếu Hoa thì có thể mất đi tiên cơ, làm chậm cả việc.
- Tốt, xuất phát.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa đứng dậy khỏi ghế, lập tức đi ra cửa, trên mặt không hề có chút cảm xúc.
Nhìn bộ dạng của Lục Thiếu Hoa là muốn đi theo cùng, Lý Thượng Khuê cũng không có gì lo lắng, dù sao bên người Lục Thiếu Hoa cũng có mấy chục vệ sĩ, hơn nữa mỗi người đều được trang bị súng đạn, càng không phải nói tới thân thủ, lấy một chọi mười, bảo vệ Lục Thiếu Hoa hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì.
Khu biệt thự của Lục Thiếu Hoa vốn xây dựng ở một khu núi nhỏ yên tĩnh, mà từ khu biệt thự đến tòa nhà Phượng Hoàng phải xuống núi, qua một con đường nhỏ yên tĩnh sau đó mới đến khu náo nhiệt, sau đó là tới tòa nhà Phượng Hoàng. Đoạn đường nhỏ yên tĩnh kia cách khu biệt thự có năm phút lái xe, coi như là điểm giữa của con đường từ khu biệt thự đến tòa nhà Phượng Hoàng, Tần Tịch Thần gặp chuyện không may ở chỗ nào đó ở đoạn này.
Thời gian chính là tiền bạc, những lời này dùng vào lúc này có vẻ không thỏa đáng, ngược lại phải nói là thời gian chính là sinh mạng, từ này sẽ chuẩn xác hơn rất nhiều. Hiện tại Tần Tịch Thần đang gặp phải nguy hiểm, trong lòng Lục Thiếu Hoa nóng như lửa đốt, dù xe đã ở tốc độ tối đa, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn thúc giục tăng tốc.
Thời gian không lâu khoảng mười phút, đoàn xe của Lục Thiếu Hoa đã đến nơi gặp sự cố, Lục Thiếu Hoa đang chuẩn bị xuống xe, nhưng bị Lý Thượng Khuê ngăn cản, bảo hắn cứ ngồi trên xe, nhìn qua kính xe, không cần xuống dưới, còn mấy người Lý Thượng Khuê thì lấy súng ra và xuống xe.
Lần trước Lục Thiếu Hoa gặp chuyện không may ở Mỹ, trên người Lý Thượng Khuê bọn họ không mang theo súng ống, nguy hiểm gấp mấy lần, từ đó về sau, Lục Thiếu Hoa liền ra lệnh cho bên Châu Phi nghiên cứu ra một loại vũ khí mới có thể tránh được kiểm tra an ninh, đồng thời loại vũ khí cũng được thay đổi, ví dụ như trong xe Lục Thiếu Hoa có giấu hai thanh AK47 hỏa lực dũng mãnh, còn nữa các xe khác xe nào cũng có giấu một khẩu, hơn nữa hỏa lực của súng so với quân đội bình thường phải mạnh hơn.
Mấy người Lý Thượng Khuê xuống xe, Lục Thiếu Hoa ở trong xe nghe rõ ràng được tiếng súng vang lên, nhìn xuyên qua kính xe cũng có thể thấy được tình hình ở hiện trường, thấy mấy người Lý Thượng Khuê tìm được chỗ yểm hộ sau đó mới tìm kiếm mục tiêu, nổ súng tiếp.
Ở phía trước Lục Thiếu Hoa có thể thấy có một chiếc xe tải màu trắng, không hiện giờ đã không thể gọi là xe tải màu trắng vì màu trắng của xe lúc này đã bị biến đổi, xe cháy đen, rách mướp, toàn thân xe đầy vết đạn, đứng im tại chỗ.
Nhìn thấy tình hình kiểu này, Lục Thiếu Hoa không khó mà tưởng tượng được xe tải trắng này đã bị tấn công, mà không phải ai khác chính là người của Lục Thiếu Hoa gây nên, vả lại là dùng máy bay chiến đấu để công kích.
Nói đến máy bay chiến đấu không thể không nói đến sức chiến đấu của loại máy bay này, Lục Thiếu Hoa trang bị máy bay chiến đấu để hộ tống, hai máy bay này đều mang theo hai quả rốc-két, chỉ dùng để bắn vào máy bay, ngoài ra còn mang theo bốn quả tên lửa, hai cây súng máy dùng để tấn công dưới mặt đất.
Nhìn bộ dạng chiếc xe tải đúng là đã bị rốc-két tấn công, vết đạn còn lại là bị súng máy tấn công, lúc này còn có khói đen bốc lên từ xe, còn ở chỗ ngồi của tài xế đang có một gã nằm úp sấp mê man, không có khả năng sống sót, chắc hẳn là trúng đạn.
Lục Thiếu Hoa lấy làm lạ, tại sao lại phải dùng tới máy bay chiến đấu để tấn công xe tải trắng này?
Rất nhanh, Lục Thiếu Hoa liền biết đáp án, vì đằng sau xe tải này là một dây xích, đầu kia dây xích Lục Thiếu Hoa không thấy rõ lắm, nhưng hắn đoán hẳn là đầu kia của xích sắt được nối với xe của Tần Tịch Thần.
Không khó đoán, người bắt cóc Tần Tịch Thần hẳn là thấy không có cách nào bắt được mấy người Tần Tịch Thần, lại không công phá được, cộng với sợ quân cứu viện đến, nên chuẩn bị xe kéo để kéo cả xe cùng đi, đợi tìm được nơi nào an toàn mới tìm cách lôi mấy người Tần Tịch Thần ra.
Với tình huống này, máy bay chiến đấu không có cách nào khác, chỉ có thể bắn nổ xe tải, kéo dài thời gian, chờ đoàn người tới, sau đó mới phản kích. Máy bay chiến đấu tốc độ rất nhanh, từ khu biệt thự đến nơi này cần mười phút lái xe, nhưng máy bay chiến đấu chỉ cần hai phút là tới nơi.
Sự thật chứng minh Lý Thượng Khuê đã có sắp xếp trước, nếu không để máy bay chiến đấu xuất phát trước, chờ đến khi đoàn người tới được nơi thì không biết xe của Tần Tịch Thần đã bị lôi đi đâu, còn bây giờ thì khác, xe tải đã bị bắn nổ, trên trời lại có máy bay chiến đấu trợ giúp, đạo tặc căn bản không có khả năng mang xe của Tần Tịch Thần đi.
Tiếng súng vang lên ‘đoàng, đoàng’, tiếng lựu đạn nổ mạnh cũng vang lên, tiếng động của máy bay chiến đấu trên bầu trời ầm ầm xoay quanh, nếu xe của Lục Thiếu Hoa không có cách âm tốt thì đã đinh tai nhức óc rồi.
Không thể không nói các vệ sĩ bên người Lục Thiếu Hoa chiến đấu vô cùng dũng mãnh, thời gian chưa đến năm phút đồng hồ, hiện trường đã bị khống chế, đã giết chết vài tên đạo tặc, tiếng súng dần dần ngưng lại, chỉ lác đác vài tiếng, mấy người Lý Thượng Khuê cũng dừng súng, im lặng chờ đợi.
Lục Thiếu Hoa đã có lệnh phải để lại hai tên sống sót, mục đích là để thẩm vấn, bởi vì Lục Thiếu Hoa dám khẳng định, chuyện này không phải vụ bắt cóc thông thường. Thị phần của Tập đoàn Phượng Hoàng bị xâm chiếm, mấy ngày nay đã bắt đầu phản kích, cũng có hiệu quả nhất định, mà Tần Tịch Thần lại là Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng, liên kết hai sự việc, Lục Thiếu Hoa nghi ngờ người làm ra sự việc lần này không đơn giản chỉ là bắt cóc Tần Tịch Thần, mà mục đích quan trọng hơn là khiến Tập đoàn Phượng Hoàng loạn lên, tiến hành phản kích không dấu vết.
Oan có đầu, nợ có chủ, muốn báo thù liền nhất định phải tìm đúng mục tiêu, nếu đã đoán có người bày ra việc này, Lục Thiếu Hoa không ngại tìm ra kẻ đứng sau màn, để hủy diệt chúng, đối với đối thủ của hắn, Lục Thiếu Hoa càng thích dùng thủ đoạn trên thương trường để tính đủ với bọn chúng, quang minh chính đại đánh bại chúng trên thương trường.
Thời gian trôi qua, số lượng đạn có hạn, không lâu sau còn lại ba tên đạo tặc hết đạn, trên trời có máy bay chiến đấu giám sát, không thể không đi ra, để cho mấy người Lý Thượng Khuê vây quanh dẫn đi.
Lúc này Lục Thiếu Hoa cũng mở cửa xe, sắc mặt u ám xuống xe, đi qua xe tải, đi đến phía xe của Tần Tịch Thần, đi đến bên cạnh xe Lục Thiếu Hoa có thể thấy rõ ràng xe đầy vết đạn đếm không xuể, còn găm rất nhiều đầu đạn, có thể biết được đạo tặc đã bắn không ít đạn vào đó.
Mở cửa xe, sắc mặt Tần Tịch Thần tái nhợt, toàn thân run rẩy, bị dọa không nhẹ, nhìn thấy Lục Thiếu Hoa thì lập tức nhào lấy ôm, rồi khóc vang, toàn thân co giật, dùng sức ôm chặt lấy, giống như tìm được một bến cảng an toàn vậy.
Tần Tịch Thần an toàn, hai vệ sĩ bảo vệ cô cũng không bị thương, khiến sắc mặt u ám của Lục Thiếu Hoa dịu đi rất nhiều, cơn tức trong lòng cũng giảm xuống một chút, vỗ vỗ vào lưng Tần Tịch Thần an ủi, nhẹ giọng nói thầm vào tai Tần Tịch Thần:
- An toàn rồi, không việc gì…
Tần Tịch Thần là một cô gái, một cô gái không hề kém cỏi, vậy mới có thể làm được Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng, người vợ thép, là người phụ nữ mạnh mẽ, đến hôm nay gặp phải chuyện như thế này, Tần Tịch Thần có kiên cường cũng không thể chịu nổi, lúc ở trong xe chưa khóc òa lên đã là không tồi rồi.
- Đi thôi, chúng ta về nhà.
Lục Thiếu Hoa an ủi một hồi, Tần Tịch Thần bình tĩnh hơn rất nhiều, lúc này mới nhẹ giọng nói.
Tần Tịch Thần cũng không thẹn thùng gì, khẽ gật đầu, dùng một giọng chỉ lớn hơn tiếng muỗi kêu một chút nói
- Ừ
Tần Tịch Thần đã bình tĩnh hơn rất nhiều, nhưng vụ bắn nhau vừa rồi, không phải là bắn nhau như ở trên phim mà là bắn nhau thật, ngồi trong xe, Tần Tịch Thần nhìn thấy đạo tặc trúng đạn rồi ngã xuống, toàn cảnh bạo lực máu chảy, như thế nào mà bình tĩnh cho được, thân thể vẫn không kìm nổi run lên.
Cười khổ lắc lắc đầu, Lục Thiếu Hoa biết, khi Tần Tịch Thần bình tĩnh trở lại thì toàn thân đã không còn sức lực, không còn khả năng tự đi đến xe Lục Thiếu Hoa, chỉ có thể ôm lấy Tần Tịch Thần, để cô tự nhiên rúc vào trong lòng hắn, quay lại xe của hắn.
Lục Thiếu Hoa đã từng nhìn thấy cảnh máu chảy, cũng từng cầm súng giết người, nhìn thấy cảnh thế này cũng quen rồi, không có tâm lý sợ hãi, cho dù là máu chảy thành sông, mí mắt Lục Thiếu Hoa cũng sẽ không nháy chút nào, bước chân rất kiên định, từng bước một đi đến chỗ xe dừng.
Chỉ có điều, tình huống như thế này Lục Thiếu Hoa có thể rời đi một cách im hơi lặng tiếng sao? Đáp án rõ ràng là không thể, cho dù Lục Thiếu Hoa làm chuyện hợp pháp hay có hống hách như thế nào, hắn cũng không thể im hơi lặng tiếng rời khỏi đây, ít nhất cũng phải báo cho cảnh sát Hồng Kông một tiếng, còn phải xử lý chuyện về sau, cho nên Lục Thiếu Hoa quay sang Lý Thượng Khuê ở bên cạnh liền mở miệng sắp xếp những chuyện sau đó.
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 568: Bắt cóc.
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruye
Tiếng của Lý Thượng Khuê rất nhỏ, vẻ mặt nghiêm túc lạ thường, Lục Thiếu Hoa biết là không có chuyện gì tốt rồi, quả nhiên, sau khi Lý Thượng Khuê nói ra sự việc, sắc mặt Lục Thiếu Hoa cũng đột nhiên lạnh băng, u ám một cách đáng sợ, trong lòng đầy lửa giận.
- Hiện tại thế nào?
Lục Thiếu Hoa hỏi giọng lạnh lùng.
- Tình hình không được ổn, may đó là xe chống đạn, phòng va đập, nhưng hiện tại đang bị phá, hỏa lực cũng rất mạnh, căn bản là hai vệ sĩ không có biện pháp phản kích, chỉ có thể trốn trong xe chờ đợi trợ giúp.
Giọng Lý Thượng Khuê cũng rất lạnh, nói ra tình huống cụ thể.
- Lập tức phái người qua đó, hai máy bay chiến đấu lập tức cất cánh, trước tiên tới hiện trường hỗ trợ, nếu cần có thể nổ súng.
Tạm dừng một chút, Lục Thiếu Hoa lại nói:
- Người ở đây cũng chuẩn bị đi, tôi muốn người phe kia tất cả chết hết, chỉ chừa lại hai người còn sống.
Hiện tại Lục Thiếu Hoa chính là một thùng thuốc nổ, ai đụng vào thì đúng là xui xẻo, không có cách nào khác, là Tần Tịch Thần đã xảy ra chuyện, đúng vậy, là người phụ nữ của Lục Thiếu Hoa, có chuyện xảy ra với cô, Lục Thiếu Hoa làm sao không phát hỏa lên được.
Theo tin tức của Lý Thượng Khuê, Tần Tịch Thần đang trên đường trở về nhà sau khi tan sở, đi qua một con đường yên ắng đột nhiên bị ngăn lại, đối phương còn dùng mấy khẩu AK47 hỏa lực rất mạnh, may mắn là trước đó không lâu, Lục Thiếu Hoa đã trang bị cho Tần Tịch Thần một chiếc xe chống đạn, chống va đập, còn mang hai lính đánh thuê nữ từ Châu Phi sang làm vệ sĩ, lúc này mới chưa bị bắt, nhưng trước mắt hai bên đang giằng co, nếu không trợ giúp ngay lập tức, có khả năng lớn là Tần Tịch Thần bị bắt đi.
- Tôi đã phái máy bay chiến đấu đi rồi, bên này cũng sắp xếp tốt rồi, có thể xuất phát bất cứ lúc nào.
Lý Thượng Khuê nói thản nhiên.
Đụng tới sự việc khẩn cấp như thế này, Lý Thượng Khuê không cần thông báo cho Lục Thiếu Hoa mà đã sắp xếp ngay từ trước, và làm rất tốt rồi mới đến cho Lục Thiếu Hoa biết, nhìn qua có vẻ là vượt mặt thượng cấp, nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không trách anh ta, vì Lục Thiếu Hoa biết rõ vào lúc này thời gian là vàng bạc, nếu đợi xin chỉ thị của Lục Thiếu Hoa thì có thể mất đi tiên cơ, làm chậm cả việc.
- Tốt, xuất phát.
Nói xong, Lục Thiếu Hoa đứng dậy khỏi ghế, lập tức đi ra cửa, trên mặt không hề có chút cảm xúc.
Nhìn bộ dạng của Lục Thiếu Hoa là muốn đi theo cùng, Lý Thượng Khuê cũng không có gì lo lắng, dù sao bên người Lục Thiếu Hoa cũng có mấy chục vệ sĩ, hơn nữa mỗi người đều được trang bị súng đạn, càng không phải nói tới thân thủ, lấy một chọi mười, bảo vệ Lục Thiếu Hoa hoàn toàn không có bất cứ vấn đề gì.
Khu biệt thự của Lục Thiếu Hoa vốn xây dựng ở một khu núi nhỏ yên tĩnh, mà từ khu biệt thự đến tòa nhà Phượng Hoàng phải xuống núi, qua một con đường nhỏ yên tĩnh sau đó mới đến khu náo nhiệt, sau đó là tới tòa nhà Phượng Hoàng. Đoạn đường nhỏ yên tĩnh kia cách khu biệt thự có năm phút lái xe, coi như là điểm giữa của con đường từ khu biệt thự đến tòa nhà Phượng Hoàng, Tần Tịch Thần gặp chuyện không may ở chỗ nào đó ở đoạn này.
Thời gian chính là tiền bạc, những lời này dùng vào lúc này có vẻ không thỏa đáng, ngược lại phải nói là thời gian chính là sinh mạng, từ này sẽ chuẩn xác hơn rất nhiều. Hiện tại Tần Tịch Thần đang gặp phải nguy hiểm, trong lòng Lục Thiếu Hoa nóng như lửa đốt, dù xe đã ở tốc độ tối đa, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn thúc giục tăng tốc.
Thời gian không lâu khoảng mười phút, đoàn xe của Lục Thiếu Hoa đã đến nơi gặp sự cố, Lục Thiếu Hoa đang chuẩn bị xuống xe, nhưng bị Lý Thượng Khuê ngăn cản, bảo hắn cứ ngồi trên xe, nhìn qua kính xe, không cần xuống dưới, còn mấy người Lý Thượng Khuê thì lấy súng ra và xuống xe.
Lần trước Lục Thiếu Hoa gặp chuyện không may ở Mỹ, trên người Lý Thượng Khuê bọn họ không mang theo súng ống, nguy hiểm gấp mấy lần, từ đó về sau, Lục Thiếu Hoa liền ra lệnh cho bên Châu Phi nghiên cứu ra một loại vũ khí mới có thể tránh được kiểm tra an ninh, đồng thời loại vũ khí cũng được thay đổi, ví dụ như trong xe Lục Thiếu Hoa có giấu hai thanh AK47 hỏa lực dũng mãnh, còn nữa các xe khác xe nào cũng có giấu một khẩu, hơn nữa hỏa lực của súng so với quân đội bình thường phải mạnh hơn.
Mấy người Lý Thượng Khuê xuống xe, Lục Thiếu Hoa ở trong xe nghe rõ ràng được tiếng súng vang lên, nhìn xuyên qua kính xe cũng có thể thấy được tình hình ở hiện trường, thấy mấy người Lý Thượng Khuê tìm được chỗ yểm hộ sau đó mới tìm kiếm mục tiêu, nổ súng tiếp.
Ở phía trước Lục Thiếu Hoa có thể thấy có một chiếc xe tải màu trắng, không hiện giờ đã không thể gọi là xe tải màu trắng vì màu trắng của xe lúc này đã bị biến đổi, xe cháy đen, rách mướp, toàn thân xe đầy vết đạn, đứng im tại chỗ.
Nhìn thấy tình hình kiểu này, Lục Thiếu Hoa không khó mà tưởng tượng được xe tải trắng này đã bị tấn công, mà không phải ai khác chính là người của Lục Thiếu Hoa gây nên, vả lại là dùng máy bay chiến đấu để công kích.
Nói đến máy bay chiến đấu không thể không nói đến sức chiến đấu của loại máy bay này, Lục Thiếu Hoa trang bị máy bay chiến đấu để hộ tống, hai máy bay này đều mang theo hai quả rốc-két, chỉ dùng để bắn vào máy bay, ngoài ra còn mang theo bốn quả tên lửa, hai cây súng máy dùng để tấn công dưới mặt đất.
Nhìn bộ dạng chiếc xe tải đúng là đã bị rốc-két tấn công, vết đạn còn lại là bị súng máy tấn công, lúc này còn có khói đen bốc lên từ xe, còn ở chỗ ngồi của tài xế đang có một gã nằm úp sấp mê man, không có khả năng sống sót, chắc hẳn là trúng đạn.
Lục Thiếu Hoa lấy làm lạ, tại sao lại phải dùng tới máy bay chiến đấu để tấn công xe tải trắng này?
Rất nhanh, Lục Thiếu Hoa liền biết đáp án, vì đằng sau xe tải này là một dây xích, đầu kia dây xích Lục Thiếu Hoa không thấy rõ lắm, nhưng hắn đoán hẳn là đầu kia của xích sắt được nối với xe của Tần Tịch Thần.
Không khó đoán, người bắt cóc Tần Tịch Thần hẳn là thấy không có cách nào bắt được mấy người Tần Tịch Thần, lại không công phá được, cộng với sợ quân cứu viện đến, nên chuẩn bị xe kéo để kéo cả xe cùng đi, đợi tìm được nơi nào an toàn mới tìm cách lôi mấy người Tần Tịch Thần ra.
Với tình huống này, máy bay chiến đấu không có cách nào khác, chỉ có thể bắn nổ xe tải, kéo dài thời gian, chờ đoàn người tới, sau đó mới phản kích. Máy bay chiến đấu tốc độ rất nhanh, từ khu biệt thự đến nơi này cần mười phút lái xe, nhưng máy bay chiến đấu chỉ cần hai phút là tới nơi.
Sự thật chứng minh Lý Thượng Khuê đã có sắp xếp trước, nếu không để máy bay chiến đấu xuất phát trước, chờ đến khi đoàn người tới được nơi thì không biết xe của Tần Tịch Thần đã bị lôi đi đâu, còn bây giờ thì khác, xe tải đã bị bắn nổ, trên trời lại có máy bay chiến đấu trợ giúp, đạo tặc căn bản không có khả năng mang xe của Tần Tịch Thần đi.
Tiếng súng vang lên ‘đoàng, đoàng’, tiếng lựu đạn nổ mạnh cũng vang lên, tiếng động của máy bay chiến đấu trên bầu trời ầm ầm xoay quanh, nếu xe của Lục Thiếu Hoa không có cách âm tốt thì đã đinh tai nhức óc rồi.
Không thể không nói các vệ sĩ bên người Lục Thiếu Hoa chiến đấu vô cùng dũng mãnh, thời gian chưa đến năm phút đồng hồ, hiện trường đã bị khống chế, đã giết chết vài tên đạo tặc, tiếng súng dần dần ngưng lại, chỉ lác đác vài tiếng, mấy người Lý Thượng Khuê cũng dừng súng, im lặng chờ đợi.
Lục Thiếu Hoa đã có lệnh phải để lại hai tên sống sót, mục đích là để thẩm vấn, bởi vì Lục Thiếu Hoa dám khẳng định, chuyện này không phải vụ bắt cóc thông thường. Thị phần của Tập đoàn Phượng Hoàng bị xâm chiếm, mấy ngày nay đã bắt đầu phản kích, cũng có hiệu quả nhất định, mà Tần Tịch Thần lại là Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng, liên kết hai sự việc, Lục Thiếu Hoa nghi ngờ người làm ra sự việc lần này không đơn giản chỉ là bắt cóc Tần Tịch Thần, mà mục đích quan trọng hơn là khiến Tập đoàn Phượng Hoàng loạn lên, tiến hành phản kích không dấu vết.
Oan có đầu, nợ có chủ, muốn báo thù liền nhất định phải tìm đúng mục tiêu, nếu đã đoán có người bày ra việc này, Lục Thiếu Hoa không ngại tìm ra kẻ đứng sau màn, để hủy diệt chúng, đối với đối thủ của hắn, Lục Thiếu Hoa càng thích dùng thủ đoạn trên thương trường để tính đủ với bọn chúng, quang minh chính đại đánh bại chúng trên thương trường.
Thời gian trôi qua, số lượng đạn có hạn, không lâu sau còn lại ba tên đạo tặc hết đạn, trên trời có máy bay chiến đấu giám sát, không thể không đi ra, để cho mấy người Lý Thượng Khuê vây quanh dẫn đi.
Lúc này Lục Thiếu Hoa cũng mở cửa xe, sắc mặt u ám xuống xe, đi qua xe tải, đi đến phía xe của Tần Tịch Thần, đi đến bên cạnh xe Lục Thiếu Hoa có thể thấy rõ ràng xe đầy vết đạn đếm không xuể, còn găm rất nhiều đầu đạn, có thể biết được đạo tặc đã bắn không ít đạn vào đó.
Mở cửa xe, sắc mặt Tần Tịch Thần tái nhợt, toàn thân run rẩy, bị dọa không nhẹ, nhìn thấy Lục Thiếu Hoa thì lập tức nhào lấy ôm, rồi khóc vang, toàn thân co giật, dùng sức ôm chặt lấy, giống như tìm được một bến cảng an toàn vậy.
Tần Tịch Thần an toàn, hai vệ sĩ bảo vệ cô cũng không bị thương, khiến sắc mặt u ám của Lục Thiếu Hoa dịu đi rất nhiều, cơn tức trong lòng cũng giảm xuống một chút, vỗ vỗ vào lưng Tần Tịch Thần an ủi, nhẹ giọng nói thầm vào tai Tần Tịch Thần:
- An toàn rồi, không việc gì…
Tần Tịch Thần là một cô gái, một cô gái không hề kém cỏi, vậy mới có thể làm được Tổng giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng, người vợ thép, là người phụ nữ mạnh mẽ, đến hôm nay gặp phải chuyện như thế này, Tần Tịch Thần có kiên cường cũng không thể chịu nổi, lúc ở trong xe chưa khóc òa lên đã là không tồi rồi.
- Đi thôi, chúng ta về nhà.
Lục Thiếu Hoa an ủi một hồi, Tần Tịch Thần bình tĩnh hơn rất nhiều, lúc này mới nhẹ giọng nói.
Tần Tịch Thần cũng không thẹn thùng gì, khẽ gật đầu, dùng một giọng chỉ lớn hơn tiếng muỗi kêu một chút nói
- Ừ
Tần Tịch Thần đã bình tĩnh hơn rất nhiều, nhưng vụ bắn nhau vừa rồi, không phải là bắn nhau như ở trên phim mà là bắn nhau thật, ngồi trong xe, Tần Tịch Thần nhìn thấy đạo tặc trúng đạn rồi ngã xuống, toàn cảnh bạo lực máu chảy, như thế nào mà bình tĩnh cho được, thân thể vẫn không kìm nổi run lên.
Cười khổ lắc lắc đầu, Lục Thiếu Hoa biết, khi Tần Tịch Thần bình tĩnh trở lại thì toàn thân đã không còn sức lực, không còn khả năng tự đi đến xe Lục Thiếu Hoa, chỉ có thể ôm lấy Tần Tịch Thần, để cô tự nhiên rúc vào trong lòng hắn, quay lại xe của hắn.
Lục Thiếu Hoa đã từng nhìn thấy cảnh máu chảy, cũng từng cầm súng giết người, nhìn thấy cảnh thế này cũng quen rồi, không có tâm lý sợ hãi, cho dù là máu chảy thành sông, mí mắt Lục Thiếu Hoa cũng sẽ không nháy chút nào, bước chân rất kiên định, từng bước một đi đến chỗ xe dừng.
Chỉ có điều, tình huống như thế này Lục Thiếu Hoa có thể rời đi một cách im hơi lặng tiếng sao? Đáp án rõ ràng là không thể, cho dù Lục Thiếu Hoa làm chuyện hợp pháp hay có hống hách như thế nào, hắn cũng không thể im hơi lặng tiếng rời khỏi đây, ít nhất cũng phải báo cho cảnh sát Hồng Kông một tiếng, còn phải xử lý chuyện về sau, cho nên Lục Thiếu Hoa quay sang Lý Thượng Khuê ở bên cạnh liền mở miệng sắp xếp những chuyện sau đó.
/1180
|