Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 605: Về nhà
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruye
“Một năm đã qua, ta cùng nói chúc mừng năm mới, mà cuối cùng trong lòng lại khóc”
Lục Thiếu Hoa trong lòng ít nhiều có chút phấn khởi, dù sao, năm mới đến cũng có nghĩa là một cơ hội mới đã đến, có thêm cơ hội kiếm tiền, Lục Thiếu Hoa không thể nào không cảm thấy phấn khởi chứ.
Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa cũng không nghĩ nhiều, mà là cùng Tần Tịch Thần đi ra ngoài bên ngoài ăn bữa tối, sau đó lại cùng Tần Tịch Thần đi dạo phố, mua sắm. Cũng không có cách nào, từ khi cùng Tần Tịch Thần ở cùng một chỗ, Lục Thiếu Hoa còn chưa chính thức đưa Tần Tịch Thần đi dạo phố. Đặc biệt giống như bây giờ, lại là lần đầu tiên Tần Tịch Thần khoác cánh tay của Lục Thiếu Hoa, dáng vẻ vô cùng thân thiết.
Mãi cho đến mười một giờ ba mươi tối, Lục Thiếu Hoa mới trở về nơi ở. Tuy nhiên trở về chỗ ở một lúc, Lục Thiếu Hoa cũng không lập tức đi ngủ ngay mà ngồi ở đại sảnh xem TV, coi như cùng Tần Tịch Thần đếm ngược thời gian cuối cùng trôi qua của một năm.
Khi tiếng vang báo hiệu năm mới đến, là lúc Tần Tịch Thần xúc động, chủ động hiến dâng làn môi thơm, hai tay ôm chặt Lục Thiếu Hoa, trên mặt lộ vẻ cười say mê, dáng vẻ rất thỏa mãn.
Nhưng Tần Tịch Thần lại không biết, môi thơm lại khơi dậy lòng ham muốn trong Lục Thiếu Hoa, cuối cùng người thì chưa tắm, liền ôm Tần Tịch Thần vào giường lớn trong phòng, bắt đầu “kế hoạch sinh em bé”.
Đồng hồ đã chỉ một giờ ba mươi sáng, trong phòng Lục Thiếu Hoa, ngọn đèn vẫn sáng như cũ. Lúc này Lục Thiếu Hoa và Tần Tịch Thần hai người tóc đã ướt, quấn vào nhau nằm ở trên giường.
- Thế nào, gần đây trong bụng có gì lạ không?
Lục Thiếu Hoa vui cười hỏi.
Bị Lục Thiếu Hoa hỏi như vậy, Tần Tịch Thần cảm thấy thẹn thùng một hồi. Khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ, ánh mắt tránh né, không dám nhìn thẳng vào Lục Thiếu Hoa, một lúc lâu sau mới nói:
- Tháng này cái kia… cái kia… chưa có tới, không biết có phải có hay không.
- Ồ!
Thiếu Hoa gật gật đầu, khẽ mỉm cười, nói.
- Vậy cứ để một thời gian đi, nếu thật sự không dám xác nhận phải đi bệnh viện kiểm tra một chút.
Đối với chuyện Tần Tịch Thần có thai hay không, Lục Thiếu Hoa vô cùng quan tâm, dù sao, Tần Tịch Thần tuổi cũng đã ba mươi, nếu không mang thai, nói không chừng về sau sinh nở sẽ khó khăn, có lẽ một chút cơ hội cũng không có. Quan trọng hơn là tuổi ngày càng lớn, sinh con ngày càng nguy hiểm. Lục Thiếu Hoa cũng không dám để Tần Tịch Thần phải chịu sự mạo hiểm này.
- Dạ.
Tần Tịch Thần trong lòng giống như vừa được rót mật, ngọt ngào, rất hạnh phúc.
Thấy Tần Tịch Thần im lặng, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng yên tâm, suy tư một chút, sau đó lại nói:
- Vài ngày tới có thể anh sẽ về Thâm Quyến, ở Thâm Quyến mấy ngày, sau đó trở về quê, ừ, lần này về với ông bà khả năng sẽ ở lại một thời gian dài, có thể qua một hai tháng mới trở về Hongkong.
Lục Thiếu Hoa đã lâu không về nhà, vất vả lắm mới quyết định về nhà một lần, không ở lâu một chút sao có thể được. Ít nhất thì cũng phải ở mười ngày đến nửa tháng, rồi sau đó, căn cứ vào trí nhớ của kiếp trước, Lục Thiếu Hoa còn phải đi thăm ông nội hai ngày.
Đặng lão, vị này là ông nội của Lục Thiếu Hoa, từng là người lãnh đạo quốc gia, lão thành cách mạng. Căn cứ vào trí nhớ của Lục Thiếu Hoa, ông chỉ sống chưa đến tháng hai là qua đời, theo dương lịch là ngày mười ba tháng giêng, mười ba ngày sau lễ mừng năm mới.
Cho dù Lục Thiếu Hoa là cháu nội nuôi của ông, lúc ông lâm chung, được ở bên ông làm bạn. Tuy rằng Lục Thiếu Hoa có chút không muốn nhưng còn cách nào khác, con người sinh ra trên đời, một ngày nào đó rồi cũng sẽ chết đi.
- Cứ đi đi, em ở bên này cũng không có việc gì.
Tần Tịch Thần tuy rằng nói thật nhẹ nhàng, nhưng Lục Thiếu Hoa rời khỏi Hongkong lâu, Tần Tịch Thần trong lòng không phải không có suy tư. Nhưng cô cũng từng nghe nói qua, Lục Thiếu Hoa không về nhà đã nhiều năm, nhân dịp tết mừng năm mới này về nhà một chuyến cũng là nên thế.
- Đúng rồi, nghe nói anh đã nhiều năm không có về nhà?
- Đúng vậy.
Lục Thiếu Hoa hai mắt có phần trống rỗng, ánh mắt thể hiện suy nghĩ hướng về gia đình, rõ ràng là có chút nhớ nhà, sau đó mới nói:
- Tính đi tính lại, anh thật sự đã nhiều năm không trở về, còn không về bao lâu, ngay cả chính anh cũng không nhớ.
Quen biết Lục Thiếu Hoa, Tần Tịch Thần không biết nghe nói qua bao nhiêu lần. Những năm gần đây, Tần Tịch Thần cũng tận mắt nhìn thấy rất nhiều, bình thường nhìn dáng vẻ của Lục Thiếu Hoa rất nhẹ nhàng, nhưng Tần Tịch Thần lại biết, Lục Thiếu Hoa trong lòng mỗi giây, mỗi phút đều lo việc ở công ty, trong đầu lúc nào cũng có toàn là kế với hoạch.
Đúng vậy, bình thường nhìn qua thì rất là nhàn rỗi, nhưng trong đầu của Lục Thiếu Hoa không có một giờ một phút nào là được rảnh rỗi nghỉ ngơi, giống như chiếc máy tính điện tử hoạt động liên tục suốt hai mươi bốn giờ. Ồ! Không, không thể nói là hai mươi bốn giờ, chính xác mà nói là ngoại trừ thời gian ngủ, thời gian khác đều không ngừng hoạt động.
Mà tất cả như vậy được cái gì?
Lấy một ví dụ nho nhỏ, kế hoạch tài chính Châu Á, đây là kết tinh của Lục Thiếu Hoa trong những năm gần đây. Trong đầu cân nhắc trong một thời gian rất dài, hơn nữa còn nhớ lại số liệu kiếp trước, cuối cùng mới lập kế hoạch và thực hiện, kêu Lưu Minh Chương bọn họ đi sắp đặt.
Hiểu rõ về Lục Thiếu Hoa, Tần Tịch Thần tự nhiên sẽ không oán giận cái gì, cười, nói:
- Em thấy, anh nên ở nhà một thời gian, thăm cha mẹ lâu một chút.
- Ha ha.
Lục Thiếu Hoa cười ha ha. Tần Tịch Thần nói ra như vậy, Lục Thiếu Hoa rất vừa lòng, tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa không kìm nổi đùa Tần Tịch Thần mấy câu:
- Cha mẹ của anh cũng chẳng phải là cha mẹ của em sao?
Lời này vừa nói ra, Lục Thiếu Hoa giống như là đã nhận định Tần Tịch Thần là người đàn bà của hắn, cha mẹ mình cũng là cha mẹ của Tần Tịch Thần. Tần Tịch Thần hiển nhiên rất vui mừng, tuy rằng cô biết chỉ có thể làm tình nhân của Lục Thiếu Hoa, nhưng hôm nay nghe được Lục Thiếu Hoa nói lời này, cô cũng liền cảm thấy thỏa lòng thỏa dạ.
- Cảm ơn!
Tần Tịch Thần nhẹ nhàng nói.
- Đồ ngốc!
Lục Thiếu Hoa mỉm cười.
Năm tháng như nước chảy, thời gian như thoi đưa, rất nhanh, đã qua hai ngày. Trong hai ngày này, Lục Thiếu Hoa luôn bên cạnh Tần Tịch Thần. Đợi đến ngày cuối cùng của tết Nguyên Đán, cũng chính là ngày mùng 3 âm lịch, hắn cũng bắt đầu cuộc hành trình, ngồi máy bay riêng rời Hongkong, đi tới cơ sở Phượng Hoàng.
Thật không dễ gì mà tới cơ sở tiểu Phượng Hoàng, tất nhiên, Lục Thiếu Hoa sẽ đi xem xét mọi nơi. Sau khi đi thị sát, còn dừng lại trong phòng làm việc của Chử Lỗi một lát, cùng Chử Lỗi nói chuyện về vấn đề giảm lượng sản xuất sản phẩm.
Chử Lỗi không biết vì sao Lục Thiếu Hoa lại đột nhiên phải hạn chế lượng sản phẩm, không cần nghĩ nhiều anh ta cũng biết, đây là Lục Thiếu Hoa không quá xem trọng thị trường. Một thời gian trước, trong kế hoạch của Tần Tịch Thần, rõ ràng vạch ra, giảm lượng sản phẩm sản xuất trong bảy tháng, sau đó mới tăng lên, hơn nữa còn phải nhiều hơn một chút, phải chuẩn bị tốt kho chứa hàng, xem ra là tính toán tích trữ sản phẩm.
Hai người kết hợp, Chử Lỗi mơ hồ đoán được, trong chuyện này hẳn là có vấn đề. Nhưng mặc kệ, Chử Lỗi muốn nghĩ như thế nào, cuối cùng cũng không thể nghĩ ra chuyện gì, chỉ có thể buông xuôi bất đắc dĩ.
Hiện nay, Lục Thiếu Hoa đi tới cơ sở Phượng Hoàng, lại nói tới vấn đề giảm sản lượng sản phẩm. Sau khi nói chuyện xong, Chử Lỗi không kìm nổi tò mò mở miệng dò hỏi:
- Bên ngoài có phải là không yên ổn không?
Chử Lỗi hỏi thật sự không rõ ràng, tuy nhiên Lục Thiếu Hoa hiểu ra điều anh ta muốn nói, gật đầu nói, không giấu diếm:
- Châu Á sẽ phát sinh chuyện lớn, ảnh hưởng đến kinh tế toàn cầu.
Lục Thiếu Hoa giống như không nói ra triệt để, cũng không phải sợ Chử Lỗi để lộ bí mật, mà là Lục Thiếu Hoa cho rằng không cần phải như vậy. Nói ra tất cả mọi chuyện, chỉ khiến Chử Lỗi trong lòng sẽ để ý, làm việc sẽ thêm bao nhiêu thận trọng.
- Hiểu rõ rồi!
Chử Lỗi nghiêm túc lên tiếng, anh ta thật sự đã hiểu rõ.
Tuy rằng lời nói của Lục Thiếu Hoa vô cùng bình thản, nhưng một câu “Kinh tế toàn cầu sẽ bị ảnh hưởng” cũng có đủ sức nặng. Về phần nguyên nhân gì khiến cho kinh tế toàn cầu rung chuyển, Chử Lỗi cũng không tìm hiểu thêm.
Cáo biệt Chử Lỗi, Lục Thiếu Hoa quay về biệt thự, rồi sau đó gọi điện thoại cho Tăng Vũ Linh và Anten Chiyoda, nói tin hắn đã đến chỗ hai người họ. Nhận được điện thoại của Lục Thiếu Hoa, hai cô tự nhiên không kìm nổi nỗi nhớ nhung, trước tiên liền quyết định sau khi tan học sẽ tới chỗ của Lục Thiếu Hoa.
Vào ban đêm sẽ phát sinh chuyện gì, tự nhiên không cần nhiều lời, chuyện nam nữ khẳng định là không thiếu được. Mà qua lần trước, một rồng song phượng, hiện tại hai cô đã bỏ qua mọi khúc mắc, chấp nhận kết cục đã định, Lục Thiếu Hoa cũng có thể hưởng thụ mùi vị của cái gọi là một rồng hai phượng cùng đắp chung một chăn.
Chỉ vì Lục Thiếu Hoa còn phải về nhà, không thể ở Thâm Quyến một thời gian dài được. Sau khi hai cô thi xong, lại ở Thâm Quyến làm bạn với bọn họ một tuần, sau đó liền chuẩn bị ngồi máy bay riêng về quê.
Tuy nhiên như vậy cũng là đủ rồi, tính thời gian, Lục Thiếu Hoa ở Thâm Quyến cũng gần nửa tháng, Lục Thiếu Hoa rời khỏi là lúc, đã là giữa tháng giêng. Hết Tết âm lịch thì thời gian cũng không tốt.
Từ Thâm Quyến tới quê nhà của Lục Thiếu Hoa mặc dù đoạn đường xe đi rất dài, nhưng đó là ngồi ô tô. Hiện tại, Lục Thiếu Hoa chính là ngồi máy bay riêng, cất cánh, về đến nhà thời gian chưa tới bốn mươi phút.
May mà, Lục Thiếu Hoa lúc ấy có dặn dò Lâm Tề Toàn phái người về quê thì lưu ý, lúc khởi công xây dựng biệt thự phải xây một đường băng, để máy bay thuận lợi đáp xuống trong khuôn viên biệt thự.
Một đội xây dựng cỡ trung đồng thời khởi công. Nhân lực cũng không ít, có tới mấy trăm người. Lực lượng càng lớn, tốc độ xây dựng càng nhanh. Tuy rằng tính theo thời gian Lục Thiếu Hoa hạ lệnh bắt đầu khởi công đến nay cũng chỉ qua một tháng rưỡi, nhưng ba phần cơ bản của biệt thự đã hoàn thành, thậm chí, phần chính cũng đã xong toàn bộ, đã có thể ở được. Đột nhiên, có máy bay đáp xuống, đang dốc sức đẩy nhanh tốc độ xây dựng, nhóm công nhân cũng vô cùng tò mò, buông dụng cụ trong tay, nhìn ra xem. Nhưng khi thấy Lục Thiếu Hoa và đoàn người xuống máy bay, tất cả mọi người đều trở lại bình thường, ai chẳng biết Lục Thiếu Hoa này là nhân vật số một.
Phải biết rằng bọn họ làm việc ở tập đoàn Phượng Hoàng, lẽ nào lại không biết ông chủ của mình. Cho dù là không có chính mắt nhìn thấy Lục Thiếu Hoa, nhưng gương mặt của Lục Thiếu Hoa đã sớm xuất hiện tràn ngập trên báo chí và TV, muốn không biết cũng khó.
Đến nơi đây để giám sát, không ai khác chính là Lâm Tề Toàn, lúc ấy là một trong những nhân tài từ Hongkong, Lục Thiếu Hoa từng gặp qua anh ta một lần. Thấy Lục Thiếu Hoa xuống máy bay, giám sát họ Lý hiển nhiên liền ra đón, lúc đó còn có Lục Gia Diệu, ông cũng ra đón con, với ý định là người đầu tiên nhìn thấy đứa con có hơn một trăm tỷ đô la Mỹ.
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 605: Về nhà
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruye
“Một năm đã qua, ta cùng nói chúc mừng năm mới, mà cuối cùng trong lòng lại khóc”
Lục Thiếu Hoa trong lòng ít nhiều có chút phấn khởi, dù sao, năm mới đến cũng có nghĩa là một cơ hội mới đã đến, có thêm cơ hội kiếm tiền, Lục Thiếu Hoa không thể nào không cảm thấy phấn khởi chứ.
Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa cũng không nghĩ nhiều, mà là cùng Tần Tịch Thần đi ra ngoài bên ngoài ăn bữa tối, sau đó lại cùng Tần Tịch Thần đi dạo phố, mua sắm. Cũng không có cách nào, từ khi cùng Tần Tịch Thần ở cùng một chỗ, Lục Thiếu Hoa còn chưa chính thức đưa Tần Tịch Thần đi dạo phố. Đặc biệt giống như bây giờ, lại là lần đầu tiên Tần Tịch Thần khoác cánh tay của Lục Thiếu Hoa, dáng vẻ vô cùng thân thiết.
Mãi cho đến mười một giờ ba mươi tối, Lục Thiếu Hoa mới trở về nơi ở. Tuy nhiên trở về chỗ ở một lúc, Lục Thiếu Hoa cũng không lập tức đi ngủ ngay mà ngồi ở đại sảnh xem TV, coi như cùng Tần Tịch Thần đếm ngược thời gian cuối cùng trôi qua của một năm.
Khi tiếng vang báo hiệu năm mới đến, là lúc Tần Tịch Thần xúc động, chủ động hiến dâng làn môi thơm, hai tay ôm chặt Lục Thiếu Hoa, trên mặt lộ vẻ cười say mê, dáng vẻ rất thỏa mãn.
Nhưng Tần Tịch Thần lại không biết, môi thơm lại khơi dậy lòng ham muốn trong Lục Thiếu Hoa, cuối cùng người thì chưa tắm, liền ôm Tần Tịch Thần vào giường lớn trong phòng, bắt đầu “kế hoạch sinh em bé”.
Đồng hồ đã chỉ một giờ ba mươi sáng, trong phòng Lục Thiếu Hoa, ngọn đèn vẫn sáng như cũ. Lúc này Lục Thiếu Hoa và Tần Tịch Thần hai người tóc đã ướt, quấn vào nhau nằm ở trên giường.
- Thế nào, gần đây trong bụng có gì lạ không?
Lục Thiếu Hoa vui cười hỏi.
Bị Lục Thiếu Hoa hỏi như vậy, Tần Tịch Thần cảm thấy thẹn thùng một hồi. Khuôn mặt xinh đẹp ửng đỏ, ánh mắt tránh né, không dám nhìn thẳng vào Lục Thiếu Hoa, một lúc lâu sau mới nói:
- Tháng này cái kia… cái kia… chưa có tới, không biết có phải có hay không.
- Ồ!
Thiếu Hoa gật gật đầu, khẽ mỉm cười, nói.
- Vậy cứ để một thời gian đi, nếu thật sự không dám xác nhận phải đi bệnh viện kiểm tra một chút.
Đối với chuyện Tần Tịch Thần có thai hay không, Lục Thiếu Hoa vô cùng quan tâm, dù sao, Tần Tịch Thần tuổi cũng đã ba mươi, nếu không mang thai, nói không chừng về sau sinh nở sẽ khó khăn, có lẽ một chút cơ hội cũng không có. Quan trọng hơn là tuổi ngày càng lớn, sinh con ngày càng nguy hiểm. Lục Thiếu Hoa cũng không dám để Tần Tịch Thần phải chịu sự mạo hiểm này.
- Dạ.
Tần Tịch Thần trong lòng giống như vừa được rót mật, ngọt ngào, rất hạnh phúc.
Thấy Tần Tịch Thần im lặng, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng yên tâm, suy tư một chút, sau đó lại nói:
- Vài ngày tới có thể anh sẽ về Thâm Quyến, ở Thâm Quyến mấy ngày, sau đó trở về quê, ừ, lần này về với ông bà khả năng sẽ ở lại một thời gian dài, có thể qua một hai tháng mới trở về Hongkong.
Lục Thiếu Hoa đã lâu không về nhà, vất vả lắm mới quyết định về nhà một lần, không ở lâu một chút sao có thể được. Ít nhất thì cũng phải ở mười ngày đến nửa tháng, rồi sau đó, căn cứ vào trí nhớ của kiếp trước, Lục Thiếu Hoa còn phải đi thăm ông nội hai ngày.
Đặng lão, vị này là ông nội của Lục Thiếu Hoa, từng là người lãnh đạo quốc gia, lão thành cách mạng. Căn cứ vào trí nhớ của Lục Thiếu Hoa, ông chỉ sống chưa đến tháng hai là qua đời, theo dương lịch là ngày mười ba tháng giêng, mười ba ngày sau lễ mừng năm mới.
Cho dù Lục Thiếu Hoa là cháu nội nuôi của ông, lúc ông lâm chung, được ở bên ông làm bạn. Tuy rằng Lục Thiếu Hoa có chút không muốn nhưng còn cách nào khác, con người sinh ra trên đời, một ngày nào đó rồi cũng sẽ chết đi.
- Cứ đi đi, em ở bên này cũng không có việc gì.
Tần Tịch Thần tuy rằng nói thật nhẹ nhàng, nhưng Lục Thiếu Hoa rời khỏi Hongkong lâu, Tần Tịch Thần trong lòng không phải không có suy tư. Nhưng cô cũng từng nghe nói qua, Lục Thiếu Hoa không về nhà đã nhiều năm, nhân dịp tết mừng năm mới này về nhà một chuyến cũng là nên thế.
- Đúng rồi, nghe nói anh đã nhiều năm không có về nhà?
- Đúng vậy.
Lục Thiếu Hoa hai mắt có phần trống rỗng, ánh mắt thể hiện suy nghĩ hướng về gia đình, rõ ràng là có chút nhớ nhà, sau đó mới nói:
- Tính đi tính lại, anh thật sự đã nhiều năm không trở về, còn không về bao lâu, ngay cả chính anh cũng không nhớ.
Quen biết Lục Thiếu Hoa, Tần Tịch Thần không biết nghe nói qua bao nhiêu lần. Những năm gần đây, Tần Tịch Thần cũng tận mắt nhìn thấy rất nhiều, bình thường nhìn dáng vẻ của Lục Thiếu Hoa rất nhẹ nhàng, nhưng Tần Tịch Thần lại biết, Lục Thiếu Hoa trong lòng mỗi giây, mỗi phút đều lo việc ở công ty, trong đầu lúc nào cũng có toàn là kế với hoạch.
Đúng vậy, bình thường nhìn qua thì rất là nhàn rỗi, nhưng trong đầu của Lục Thiếu Hoa không có một giờ một phút nào là được rảnh rỗi nghỉ ngơi, giống như chiếc máy tính điện tử hoạt động liên tục suốt hai mươi bốn giờ. Ồ! Không, không thể nói là hai mươi bốn giờ, chính xác mà nói là ngoại trừ thời gian ngủ, thời gian khác đều không ngừng hoạt động.
Mà tất cả như vậy được cái gì?
Lấy một ví dụ nho nhỏ, kế hoạch tài chính Châu Á, đây là kết tinh của Lục Thiếu Hoa trong những năm gần đây. Trong đầu cân nhắc trong một thời gian rất dài, hơn nữa còn nhớ lại số liệu kiếp trước, cuối cùng mới lập kế hoạch và thực hiện, kêu Lưu Minh Chương bọn họ đi sắp đặt.
Hiểu rõ về Lục Thiếu Hoa, Tần Tịch Thần tự nhiên sẽ không oán giận cái gì, cười, nói:
- Em thấy, anh nên ở nhà một thời gian, thăm cha mẹ lâu một chút.
- Ha ha.
Lục Thiếu Hoa cười ha ha. Tần Tịch Thần nói ra như vậy, Lục Thiếu Hoa rất vừa lòng, tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa không kìm nổi đùa Tần Tịch Thần mấy câu:
- Cha mẹ của anh cũng chẳng phải là cha mẹ của em sao?
Lời này vừa nói ra, Lục Thiếu Hoa giống như là đã nhận định Tần Tịch Thần là người đàn bà của hắn, cha mẹ mình cũng là cha mẹ của Tần Tịch Thần. Tần Tịch Thần hiển nhiên rất vui mừng, tuy rằng cô biết chỉ có thể làm tình nhân của Lục Thiếu Hoa, nhưng hôm nay nghe được Lục Thiếu Hoa nói lời này, cô cũng liền cảm thấy thỏa lòng thỏa dạ.
- Cảm ơn!
Tần Tịch Thần nhẹ nhàng nói.
- Đồ ngốc!
Lục Thiếu Hoa mỉm cười.
Năm tháng như nước chảy, thời gian như thoi đưa, rất nhanh, đã qua hai ngày. Trong hai ngày này, Lục Thiếu Hoa luôn bên cạnh Tần Tịch Thần. Đợi đến ngày cuối cùng của tết Nguyên Đán, cũng chính là ngày mùng 3 âm lịch, hắn cũng bắt đầu cuộc hành trình, ngồi máy bay riêng rời Hongkong, đi tới cơ sở Phượng Hoàng.
Thật không dễ gì mà tới cơ sở tiểu Phượng Hoàng, tất nhiên, Lục Thiếu Hoa sẽ đi xem xét mọi nơi. Sau khi đi thị sát, còn dừng lại trong phòng làm việc của Chử Lỗi một lát, cùng Chử Lỗi nói chuyện về vấn đề giảm lượng sản xuất sản phẩm.
Chử Lỗi không biết vì sao Lục Thiếu Hoa lại đột nhiên phải hạn chế lượng sản phẩm, không cần nghĩ nhiều anh ta cũng biết, đây là Lục Thiếu Hoa không quá xem trọng thị trường. Một thời gian trước, trong kế hoạch của Tần Tịch Thần, rõ ràng vạch ra, giảm lượng sản phẩm sản xuất trong bảy tháng, sau đó mới tăng lên, hơn nữa còn phải nhiều hơn một chút, phải chuẩn bị tốt kho chứa hàng, xem ra là tính toán tích trữ sản phẩm.
Hai người kết hợp, Chử Lỗi mơ hồ đoán được, trong chuyện này hẳn là có vấn đề. Nhưng mặc kệ, Chử Lỗi muốn nghĩ như thế nào, cuối cùng cũng không thể nghĩ ra chuyện gì, chỉ có thể buông xuôi bất đắc dĩ.
Hiện nay, Lục Thiếu Hoa đi tới cơ sở Phượng Hoàng, lại nói tới vấn đề giảm sản lượng sản phẩm. Sau khi nói chuyện xong, Chử Lỗi không kìm nổi tò mò mở miệng dò hỏi:
- Bên ngoài có phải là không yên ổn không?
Chử Lỗi hỏi thật sự không rõ ràng, tuy nhiên Lục Thiếu Hoa hiểu ra điều anh ta muốn nói, gật đầu nói, không giấu diếm:
- Châu Á sẽ phát sinh chuyện lớn, ảnh hưởng đến kinh tế toàn cầu.
Lục Thiếu Hoa giống như không nói ra triệt để, cũng không phải sợ Chử Lỗi để lộ bí mật, mà là Lục Thiếu Hoa cho rằng không cần phải như vậy. Nói ra tất cả mọi chuyện, chỉ khiến Chử Lỗi trong lòng sẽ để ý, làm việc sẽ thêm bao nhiêu thận trọng.
- Hiểu rõ rồi!
Chử Lỗi nghiêm túc lên tiếng, anh ta thật sự đã hiểu rõ.
Tuy rằng lời nói của Lục Thiếu Hoa vô cùng bình thản, nhưng một câu “Kinh tế toàn cầu sẽ bị ảnh hưởng” cũng có đủ sức nặng. Về phần nguyên nhân gì khiến cho kinh tế toàn cầu rung chuyển, Chử Lỗi cũng không tìm hiểu thêm.
Cáo biệt Chử Lỗi, Lục Thiếu Hoa quay về biệt thự, rồi sau đó gọi điện thoại cho Tăng Vũ Linh và Anten Chiyoda, nói tin hắn đã đến chỗ hai người họ. Nhận được điện thoại của Lục Thiếu Hoa, hai cô tự nhiên không kìm nổi nỗi nhớ nhung, trước tiên liền quyết định sau khi tan học sẽ tới chỗ của Lục Thiếu Hoa.
Vào ban đêm sẽ phát sinh chuyện gì, tự nhiên không cần nhiều lời, chuyện nam nữ khẳng định là không thiếu được. Mà qua lần trước, một rồng song phượng, hiện tại hai cô đã bỏ qua mọi khúc mắc, chấp nhận kết cục đã định, Lục Thiếu Hoa cũng có thể hưởng thụ mùi vị của cái gọi là một rồng hai phượng cùng đắp chung một chăn.
Chỉ vì Lục Thiếu Hoa còn phải về nhà, không thể ở Thâm Quyến một thời gian dài được. Sau khi hai cô thi xong, lại ở Thâm Quyến làm bạn với bọn họ một tuần, sau đó liền chuẩn bị ngồi máy bay riêng về quê.
Tuy nhiên như vậy cũng là đủ rồi, tính thời gian, Lục Thiếu Hoa ở Thâm Quyến cũng gần nửa tháng, Lục Thiếu Hoa rời khỏi là lúc, đã là giữa tháng giêng. Hết Tết âm lịch thì thời gian cũng không tốt.
Từ Thâm Quyến tới quê nhà của Lục Thiếu Hoa mặc dù đoạn đường xe đi rất dài, nhưng đó là ngồi ô tô. Hiện tại, Lục Thiếu Hoa chính là ngồi máy bay riêng, cất cánh, về đến nhà thời gian chưa tới bốn mươi phút.
May mà, Lục Thiếu Hoa lúc ấy có dặn dò Lâm Tề Toàn phái người về quê thì lưu ý, lúc khởi công xây dựng biệt thự phải xây một đường băng, để máy bay thuận lợi đáp xuống trong khuôn viên biệt thự.
Một đội xây dựng cỡ trung đồng thời khởi công. Nhân lực cũng không ít, có tới mấy trăm người. Lực lượng càng lớn, tốc độ xây dựng càng nhanh. Tuy rằng tính theo thời gian Lục Thiếu Hoa hạ lệnh bắt đầu khởi công đến nay cũng chỉ qua một tháng rưỡi, nhưng ba phần cơ bản của biệt thự đã hoàn thành, thậm chí, phần chính cũng đã xong toàn bộ, đã có thể ở được. Đột nhiên, có máy bay đáp xuống, đang dốc sức đẩy nhanh tốc độ xây dựng, nhóm công nhân cũng vô cùng tò mò, buông dụng cụ trong tay, nhìn ra xem. Nhưng khi thấy Lục Thiếu Hoa và đoàn người xuống máy bay, tất cả mọi người đều trở lại bình thường, ai chẳng biết Lục Thiếu Hoa này là nhân vật số một.
Phải biết rằng bọn họ làm việc ở tập đoàn Phượng Hoàng, lẽ nào lại không biết ông chủ của mình. Cho dù là không có chính mắt nhìn thấy Lục Thiếu Hoa, nhưng gương mặt của Lục Thiếu Hoa đã sớm xuất hiện tràn ngập trên báo chí và TV, muốn không biết cũng khó.
Đến nơi đây để giám sát, không ai khác chính là Lâm Tề Toàn, lúc ấy là một trong những nhân tài từ Hongkong, Lục Thiếu Hoa từng gặp qua anh ta một lần. Thấy Lục Thiếu Hoa xuống máy bay, giám sát họ Lý hiển nhiên liền ra đón, lúc đó còn có Lục Gia Diệu, ông cũng ra đón con, với ý định là người đầu tiên nhìn thấy đứa con có hơn một trăm tỷ đô la Mỹ.
/1180
|