Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 619 : Cơn lốc tài chính (1-4)
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Lục Thiếu Hoa rời khỏi sở Tổng chỉ huy trở về biệt thự có lẽ là vì tâm trạng có vẻ tốt, nên lúc về biệt thự rót một li rượu ngồi trên sôpha uống, khoé miệng hơi hơi nhếch lên, thông báo với mọi người hắn bây giờ tâm trạng rất tốt.
Tần Tịch Thần dường như nhìn thấy tâm trạng Lục Thiếu Hoa rất tốt, ôm bụng từ phòng bếp đi ra, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Lục Thiếu Hoa hỏi:
-Hôm nay thế nào? Thuận lợi chứ?
-Tất cả đều thuận lợi, hành động theo kế hoạch.
Lục Thiếu Hoa cười đáp.
-Ừm, thế thì tốt.
Khuôn mặt Tần Tịch Thần cũng rạng ngời theo, khẽ gật đầu, trầm ngâm một lát sau, chuyển chủ đề lại nói:
-Anh chuẩn bị đi, tối nay em gọi Tiểu Nguyệt đến ăn cơm, à, sau khi ăn xong, em để cô ấy ở lại.
-Ý gì vậy?
Không cần nói rõ cũng biết, đơn giản chính là để Hoắc Tiểu Nguyệt sẽ trao thân tối nay.
-…
Lục Thiếu Hoa không nói gì, không biết nói thế nào cho tốt, giật giật môi muốn phản bác lại, nhưng mà cuối cùng không đợi hắn phản bác, Tần Tịch Thần tiếp tục nói cắt ngang lời của hắn.
-Anh đừng nói gì nữa, em cũng biết anh muốn nói gì, em làm như vậy là muốn tốt cho anh thôi, anh là trụ cột của nhà này, lại là có một tập đoàn Phượng Hoàng lớn như vậy, cơ thể không thể xảy ra vấn đề gì, còn em, bây giờ đã không thể làm được gì, anh không thể nhịn được mà.
Nói đến đây, Tần Tịch Thần ngưng một lát, ngước nhìn Lục Thiếu Hoa, thấy Lục Thiếu Hoa không có phản ứng gì, cười, nửa cười nửa nghiêm túc nói:
-Hơn nữa, dáng người của Tiểu Nguyệt đẹp, nước da trắng nõn, lại hiểu chuyện, anh là đàn ông, sớm thu nhận cô ấy chứ đợi gì đến bây giờ.
Mồ hôi Lục Thiếu Hoa từ trên trán vã xuống, hơn nữa còn lành lạnh, hắn từ trước đến nay không nhận ra Tần Tịch Thần còn có thêm mặt này, nghe giọng điệu của cô, giống như cô là đàn ông, sớm thu nhận Hoắc Tiểu Nguyệt thành người của mình.
Tuy nhiên nghĩ cũng đúng, với điều kiện của Hoắc Tiểu Nguyệt thì không tồi, không nói dáng người, mà tính cách dịu dàng của cô, hơn nữa xuất thân từ một gia tộclớn, người đàn ông nào gặp cũng đều phải động lòng, huống gì Lục Thiếu Hoa là đàn ông tràn trề sức lực, nói hắn không động lòng tức là giả.
-Ai!
Lục Thiếu Hoa thở dài, cảm thấy có chút buồn cười, có người phụ nữ nào của mình mà giúp mình có thêm người phụ nữ khác chứ, còn nữa đó là Lục Thiếu Hoa cảm thấy Tần Tịch Thần làm việc rất nhanh, có chút làm cho hắn không kịp trở tay, chuyện này lúc sáng sớm nay mới vừa trao đôi quyết định xong, buổi chiều, Tần Tịch Thần đã mời Hoắc Tiểu Nguyệt qua rồi.
Nhưng mà Lục Thiếu Hoa lại quên, địa vị trước đây của Tần Tịch Thần, là giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng, nếu như làm việc không quyết đoán, rất nhiều cơ hội sẽ bị tuột mất, đây cũng chính là tính cách của Tần Tịch Thần, mới có sự quyết đoán và nhanh chóng như bây giờ.
-Tuỳ cô ấy vậy.
Lục Thiếu Hoa nhủ lòng, lắc đầu, cuối cùng cũng không nói gì cả.
Thấy Lục Thiếu Hoa như vậy, Tần Tịch Thần cười, cô biết, Lục Thiếu Hoa im lặng có nghĩa là đồng ý, trong lòng khỏi phải nói vui mừng như thế nào, đương nhiên rồi, lúc vui cũng có chút ghen tuông chua xót.
Mâu thuẩn trong lòng người phụ nữ, Tần Tịch Thần lúc này trong lòng đang có sự mâu thuẫn, nghĩ là vì tốt cho người đàn ông của mình, xong cũng có chút ghen tuông, vui vì làm được một chuyện cho Lục Thiếu Hoa, mà đau lòng thì từ ghen tuông mà ra.
-Phù…
Âm thầm thở dài một tiếng, Tần Tịch Thần cuối cùng cũng cân bằng được tâm trạng, đứng dậy nói:
-Em đi vào bếp xem đây, anh ngồi ở đây đi.
-Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật đầu không nói gì thêm.
…
Thời gian trôi rất nhanh, lúc này kim đồng hồ chỉ sáu giờ chiều, sắc trời cũng đã tối dần, mà Hoắc Tiểu Nguyệt cũng đã đến đúng giờ, cô tự lái xe qua, cũng không mang theo vệ sĩ, đi một mình đến điểm hẹn.
Quen biết với Hoắc Tiểu Nguyệt nhiều năm rồi, bất luận buổi tối xảy ra chuyện gì, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể gạt qua một bên, nói chuyện với Hoắc Tiểu Nguyệt là không nhiều, đương nhiên rồi, đề tài nói chuyện cũng không sâu xa gì, chỉ là những chuyện cuộc sống thường ngày lẫn chuyện học tập.
- Em học đại học chuyên ngành tài chính.
Hoắc Tiểu Nguyệt khẽ nói một câu.
-Không tồi đó chứ.
Lục Thiếu Hoa cười đáp lại một câu, trong lòng đang đoán ý của câu Hoắc Tiểu Nguyệt nói là gì.
Điều này, Lục Thiếu Hoa đã rõ ý của Hoắc Tiểu Nguyệt muốn nói là gì, đơn giản là muốn nói cô học chuyên ngành tài chính này không phải vì tập đoàn Hoắc Thị mà là vì hắn- Lục Thiếu Hoa cũng là Tập đoàn Phượng Hoàng.
Hiểu được ý của người ta, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không thể tỏ vẻ gì, trầm ngâm một chút, nói:
-Tốt nghiệp xong thì qua phụ giúp tập đoàn nhà mình một tay.
Cái gọi là nhà mình chỉ ý là nhà của chính mình, mà Lục Thiếu Hoa nói ra là “nhà mình” tức là xem Hoắc Tiểu Nguyệt là nhà mình rồi nghĩa sâu hơn một chút là Lục Thiếu Hoa đã xem Hoắc Tiểu Nguyệt là một trong những người phụ nữ của mình mới dùng từ nhà mình để hình dung.
Hoắc Tiểu Nguyệt không ngốc, nghe được lời của Lục Thiếu Hoa, khuôn mặt tươi hẳn, nước mắt không ngừng rơi, đó là giọt nước mắt của sự hạnh phúc, mấy năm nay, đi theo Lục Thiếu Hoa mà không rõ ràng gì, Lục Thiếu Hoa cũng không tỏ vẻ gì, đợi chờ trong đau khổ nhiều năm nay, giây phút này, Lục Thiếu Hoa đã nhận cô.
Vui vẻ, chua xót, hạnh phúc…
Giây phút này, Hoắc Tiểu Nguyệt cuối cùng cũng đã nếm được cái gọi là chua ngọt đắng cay rồi, nhưng mà nhiều nhất là ngọt ngào, giống như ăn một cái bánh kem ngọt vậy.
Hoắc Tiểu Nguyệt là một cô gái cố chấp, trước đây tuy là nhỏ, có nhiều lúc không hiểu chuyện, nhưng mà dần trưởng thành theo tuổi, cô cũng ao ước có tình yêu của mình mà Lục Thiếu Hoa là một người rất là may mắn được tiểu thư Hoắc Tiểu Nguyệt để ý, hơn nữa có sự trợ giúp âm thầm của Hoắc Anh Đông, tự nhiên mà vậy, Lục Thiếu Hoa đã cướp mất trái tim thuần khiết của Hoắc Tiểu Nguyệt.
Trong giây phút này, Lục Thiếu Hoa đã chấp nhận cô, bao nhiêu năm nay, ao ước đó đã được đáp lại trong giây phút này, thử hỏi Hoắc Tiểu Nguyệt sao lại không vui, không xúc động và không rơi những giọt nước mắt hạnh phúc chứ.
Tuy nhiên, những điều này đối với Lục Thiếu Hoa mà nói lại chỉ là một lời nói vô cùng đơn giản mà thôi, tuy là câu nói rất có trọng lượng nhưng mà Lục Thiếu Hoa cũng chỉ nói một cách bình thường mà đã khiến cho Hoắc Tiểu Nguyệt cảm động, khiến cho cô hạnh phúc.
Nếu như đơn giản như vậy, Lục Thiếu Hoa sao không nói sớm chứ?
Thực ra Lục Thiếu Hoa cũng có nỗi khổ của hắn, không phải hắn không muốn nói mà Lục Thiếu Hoa gánh nhiều món nợ tình cảm, như Tăng Vũ Linh được xem là vợ chính thức không nói gì nhưng Lục Thiếu Hoa trong thâm tâm cảm thấy có lỗi với cô ấy.
Nhưng mà hôm nay, Lục Thiếu Hoa lại cố tình nói ra, có vẻ hơi mâu thuẫn.
Cũng đúng, có hơi mâu thuẫn, nhưng mà nếu như kết hợp với sắp xếp của Tần Tịch Thần, Lục Thiếu Hoa không cảm thấy mâu thuẫn nữa, bởi vì tối nay xảy ra chuyện gì đã có thể đoán được, Hoắc Tiểu Nguyệt là một một người đàn bà của Lục Thiếu Hoa, bây giờ nói một câu tiếp nhận cô thì dường như cũng không quá đáng mà.
Có lẽ hạnh phúc đến thật quá bất ngờ, Hoắc Tiểu Nguyệt còn chưa kịp phản ứng gì, ánh mắt ngốc nghếch nhìn chằm chằm Lục Thiếu Hoa có chút ngạc nhiên, cũng không biết lúc nào, Tần Tịch Thần đã ôm bụng đến phòng khác, toàn bộ quá trình cô đều thấy hết.
-Tiểu Nguyệt, đi thôi, chúng ta vào ăn cơm.
Tần Tịch Thần khẽ nói.
Không còn cách nào, Tần Tịch Thần cũng không muốn phá vỡ không khí vừa gặp phải lúc này, chỉ là không khí này hơi trầm lặng, thời gian kéo dài cũng lâu rồi, Tần Tịch Thần không thể không cắt ngang, để cho Hoắc Tiểu Nguyệt bình thường trở lại, ăn cơm xong rồi để Hoắc Tiểu Nguyệt nói.
Lục Thiếu Hoa cũng không phản đối, cười và đứng dậy, ra hiệu cho Hoắc Tiểu Nguyệt rồi đi trước hai người phụ nữ vào phòng ăn chuẩn bị dùng cơm.
…
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 619 : Cơn lốc tài chính (1-4)
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Lục Thiếu Hoa rời khỏi sở Tổng chỉ huy trở về biệt thự có lẽ là vì tâm trạng có vẻ tốt, nên lúc về biệt thự rót một li rượu ngồi trên sôpha uống, khoé miệng hơi hơi nhếch lên, thông báo với mọi người hắn bây giờ tâm trạng rất tốt.
Tần Tịch Thần dường như nhìn thấy tâm trạng Lục Thiếu Hoa rất tốt, ôm bụng từ phòng bếp đi ra, nhẹ nhàng ngồi xuống bên cạnh Lục Thiếu Hoa hỏi:
-Hôm nay thế nào? Thuận lợi chứ?
-Tất cả đều thuận lợi, hành động theo kế hoạch.
Lục Thiếu Hoa cười đáp.
-Ừm, thế thì tốt.
Khuôn mặt Tần Tịch Thần cũng rạng ngời theo, khẽ gật đầu, trầm ngâm một lát sau, chuyển chủ đề lại nói:
-Anh chuẩn bị đi, tối nay em gọi Tiểu Nguyệt đến ăn cơm, à, sau khi ăn xong, em để cô ấy ở lại.
-Ý gì vậy?
Không cần nói rõ cũng biết, đơn giản chính là để Hoắc Tiểu Nguyệt sẽ trao thân tối nay.
-…
Lục Thiếu Hoa không nói gì, không biết nói thế nào cho tốt, giật giật môi muốn phản bác lại, nhưng mà cuối cùng không đợi hắn phản bác, Tần Tịch Thần tiếp tục nói cắt ngang lời của hắn.
-Anh đừng nói gì nữa, em cũng biết anh muốn nói gì, em làm như vậy là muốn tốt cho anh thôi, anh là trụ cột của nhà này, lại là có một tập đoàn Phượng Hoàng lớn như vậy, cơ thể không thể xảy ra vấn đề gì, còn em, bây giờ đã không thể làm được gì, anh không thể nhịn được mà.
Nói đến đây, Tần Tịch Thần ngưng một lát, ngước nhìn Lục Thiếu Hoa, thấy Lục Thiếu Hoa không có phản ứng gì, cười, nửa cười nửa nghiêm túc nói:
-Hơn nữa, dáng người của Tiểu Nguyệt đẹp, nước da trắng nõn, lại hiểu chuyện, anh là đàn ông, sớm thu nhận cô ấy chứ đợi gì đến bây giờ.
Mồ hôi Lục Thiếu Hoa từ trên trán vã xuống, hơn nữa còn lành lạnh, hắn từ trước đến nay không nhận ra Tần Tịch Thần còn có thêm mặt này, nghe giọng điệu của cô, giống như cô là đàn ông, sớm thu nhận Hoắc Tiểu Nguyệt thành người của mình.
Tuy nhiên nghĩ cũng đúng, với điều kiện của Hoắc Tiểu Nguyệt thì không tồi, không nói dáng người, mà tính cách dịu dàng của cô, hơn nữa xuất thân từ một gia tộclớn, người đàn ông nào gặp cũng đều phải động lòng, huống gì Lục Thiếu Hoa là đàn ông tràn trề sức lực, nói hắn không động lòng tức là giả.
-Ai!
Lục Thiếu Hoa thở dài, cảm thấy có chút buồn cười, có người phụ nữ nào của mình mà giúp mình có thêm người phụ nữ khác chứ, còn nữa đó là Lục Thiếu Hoa cảm thấy Tần Tịch Thần làm việc rất nhanh, có chút làm cho hắn không kịp trở tay, chuyện này lúc sáng sớm nay mới vừa trao đôi quyết định xong, buổi chiều, Tần Tịch Thần đã mời Hoắc Tiểu Nguyệt qua rồi.
Nhưng mà Lục Thiếu Hoa lại quên, địa vị trước đây của Tần Tịch Thần, là giám đốc điều hành của Tập đoàn Phượng Hoàng, nếu như làm việc không quyết đoán, rất nhiều cơ hội sẽ bị tuột mất, đây cũng chính là tính cách của Tần Tịch Thần, mới có sự quyết đoán và nhanh chóng như bây giờ.
-Tuỳ cô ấy vậy.
Lục Thiếu Hoa nhủ lòng, lắc đầu, cuối cùng cũng không nói gì cả.
Thấy Lục Thiếu Hoa như vậy, Tần Tịch Thần cười, cô biết, Lục Thiếu Hoa im lặng có nghĩa là đồng ý, trong lòng khỏi phải nói vui mừng như thế nào, đương nhiên rồi, lúc vui cũng có chút ghen tuông chua xót.
Mâu thuẩn trong lòng người phụ nữ, Tần Tịch Thần lúc này trong lòng đang có sự mâu thuẫn, nghĩ là vì tốt cho người đàn ông của mình, xong cũng có chút ghen tuông, vui vì làm được một chuyện cho Lục Thiếu Hoa, mà đau lòng thì từ ghen tuông mà ra.
-Phù…
Âm thầm thở dài một tiếng, Tần Tịch Thần cuối cùng cũng cân bằng được tâm trạng, đứng dậy nói:
-Em đi vào bếp xem đây, anh ngồi ở đây đi.
-Ừ.
Lục Thiếu Hoa gật đầu không nói gì thêm.
…
Thời gian trôi rất nhanh, lúc này kim đồng hồ chỉ sáu giờ chiều, sắc trời cũng đã tối dần, mà Hoắc Tiểu Nguyệt cũng đã đến đúng giờ, cô tự lái xe qua, cũng không mang theo vệ sĩ, đi một mình đến điểm hẹn.
Quen biết với Hoắc Tiểu Nguyệt nhiều năm rồi, bất luận buổi tối xảy ra chuyện gì, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể gạt qua một bên, nói chuyện với Hoắc Tiểu Nguyệt là không nhiều, đương nhiên rồi, đề tài nói chuyện cũng không sâu xa gì, chỉ là những chuyện cuộc sống thường ngày lẫn chuyện học tập.
- Em học đại học chuyên ngành tài chính.
Hoắc Tiểu Nguyệt khẽ nói một câu.
-Không tồi đó chứ.
Lục Thiếu Hoa cười đáp lại một câu, trong lòng đang đoán ý của câu Hoắc Tiểu Nguyệt nói là gì.
Điều này, Lục Thiếu Hoa đã rõ ý của Hoắc Tiểu Nguyệt muốn nói là gì, đơn giản là muốn nói cô học chuyên ngành tài chính này không phải vì tập đoàn Hoắc Thị mà là vì hắn- Lục Thiếu Hoa cũng là Tập đoàn Phượng Hoàng.
Hiểu được ý của người ta, Lục Thiếu Hoa đương nhiên không thể tỏ vẻ gì, trầm ngâm một chút, nói:
-Tốt nghiệp xong thì qua phụ giúp tập đoàn nhà mình một tay.
Cái gọi là nhà mình chỉ ý là nhà của chính mình, mà Lục Thiếu Hoa nói ra là “nhà mình” tức là xem Hoắc Tiểu Nguyệt là nhà mình rồi nghĩa sâu hơn một chút là Lục Thiếu Hoa đã xem Hoắc Tiểu Nguyệt là một trong những người phụ nữ của mình mới dùng từ nhà mình để hình dung.
Hoắc Tiểu Nguyệt không ngốc, nghe được lời của Lục Thiếu Hoa, khuôn mặt tươi hẳn, nước mắt không ngừng rơi, đó là giọt nước mắt của sự hạnh phúc, mấy năm nay, đi theo Lục Thiếu Hoa mà không rõ ràng gì, Lục Thiếu Hoa cũng không tỏ vẻ gì, đợi chờ trong đau khổ nhiều năm nay, giây phút này, Lục Thiếu Hoa đã nhận cô.
Vui vẻ, chua xót, hạnh phúc…
Giây phút này, Hoắc Tiểu Nguyệt cuối cùng cũng đã nếm được cái gọi là chua ngọt đắng cay rồi, nhưng mà nhiều nhất là ngọt ngào, giống như ăn một cái bánh kem ngọt vậy.
Hoắc Tiểu Nguyệt là một cô gái cố chấp, trước đây tuy là nhỏ, có nhiều lúc không hiểu chuyện, nhưng mà dần trưởng thành theo tuổi, cô cũng ao ước có tình yêu của mình mà Lục Thiếu Hoa là một người rất là may mắn được tiểu thư Hoắc Tiểu Nguyệt để ý, hơn nữa có sự trợ giúp âm thầm của Hoắc Anh Đông, tự nhiên mà vậy, Lục Thiếu Hoa đã cướp mất trái tim thuần khiết của Hoắc Tiểu Nguyệt.
Trong giây phút này, Lục Thiếu Hoa đã chấp nhận cô, bao nhiêu năm nay, ao ước đó đã được đáp lại trong giây phút này, thử hỏi Hoắc Tiểu Nguyệt sao lại không vui, không xúc động và không rơi những giọt nước mắt hạnh phúc chứ.
Tuy nhiên, những điều này đối với Lục Thiếu Hoa mà nói lại chỉ là một lời nói vô cùng đơn giản mà thôi, tuy là câu nói rất có trọng lượng nhưng mà Lục Thiếu Hoa cũng chỉ nói một cách bình thường mà đã khiến cho Hoắc Tiểu Nguyệt cảm động, khiến cho cô hạnh phúc.
Nếu như đơn giản như vậy, Lục Thiếu Hoa sao không nói sớm chứ?
Thực ra Lục Thiếu Hoa cũng có nỗi khổ của hắn, không phải hắn không muốn nói mà Lục Thiếu Hoa gánh nhiều món nợ tình cảm, như Tăng Vũ Linh được xem là vợ chính thức không nói gì nhưng Lục Thiếu Hoa trong thâm tâm cảm thấy có lỗi với cô ấy.
Nhưng mà hôm nay, Lục Thiếu Hoa lại cố tình nói ra, có vẻ hơi mâu thuẫn.
Cũng đúng, có hơi mâu thuẫn, nhưng mà nếu như kết hợp với sắp xếp của Tần Tịch Thần, Lục Thiếu Hoa không cảm thấy mâu thuẫn nữa, bởi vì tối nay xảy ra chuyện gì đã có thể đoán được, Hoắc Tiểu Nguyệt là một một người đàn bà của Lục Thiếu Hoa, bây giờ nói một câu tiếp nhận cô thì dường như cũng không quá đáng mà.
Có lẽ hạnh phúc đến thật quá bất ngờ, Hoắc Tiểu Nguyệt còn chưa kịp phản ứng gì, ánh mắt ngốc nghếch nhìn chằm chằm Lục Thiếu Hoa có chút ngạc nhiên, cũng không biết lúc nào, Tần Tịch Thần đã ôm bụng đến phòng khác, toàn bộ quá trình cô đều thấy hết.
-Tiểu Nguyệt, đi thôi, chúng ta vào ăn cơm.
Tần Tịch Thần khẽ nói.
Không còn cách nào, Tần Tịch Thần cũng không muốn phá vỡ không khí vừa gặp phải lúc này, chỉ là không khí này hơi trầm lặng, thời gian kéo dài cũng lâu rồi, Tần Tịch Thần không thể không cắt ngang, để cho Hoắc Tiểu Nguyệt bình thường trở lại, ăn cơm xong rồi để Hoắc Tiểu Nguyệt nói.
Lục Thiếu Hoa cũng không phản đối, cười và đứng dậy, ra hiệu cho Hoắc Tiểu Nguyệt rồi đi trước hai người phụ nữ vào phòng ăn chuẩn bị dùng cơm.
…
/1180
|