Thương Trường Đại Chiến

Chương 0623

/1180


Thương Trường Đại Chiến

Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng

Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.

Chương 623: Cơn lốc tài chính (5+6+7+8+9)

Dịch: Nhóm dịch Quan Trường

Nguồn: metruyeKèn chiến tranh được thổi lên, chiến tranh chính thức được khai hỏa, tất cả những kế hoạch của Lục Thiếu Hoa nhiều năm về trước đều bắt đầu ra tay rồi, đối với Lục Thiếu Hoa mà nói, khiến người ta cảm thấy cảm khái biết bao nhiêu.

Thật vậy, Lục Thiếu Hoa là người tái sinh, hắn được tái sinh lại, giấc mơ từ lúc mới bắt đầu chính là tạo nên một đế quốc kinh tế, mà khi đang muốn xây dựng nên một đế quốc kinh tế, thì cần phải có một khoản tiền vốn lớn thật lớn, mới có thể kiến tạo nên đế quốc kinh tế.

Trong buôn bán, vốn có tính tuần hoàn, nhưng đối với Lục Thiếu Hoa mà nói, thì lại không tạo nên nổi tính tuần hoàn, nguyên nhân nằm ở chỗ Lục Thiếu Hoa luôn muốn đẩy nhanh tất cả đốt cháy công đoạn, nếu như cứ theo kế hoạch bình thường mà thực hiện, Lục Thếu Hoa hoàn toàn có thể không cần hốt tiền trên thị trường tài chính, cứ để cho tập đoàn Phượng Hoàng tự phát triển bình thường, cũng có thể tạo nên một đế quốc kinh tế.

Nhưng Lục Thiếu Hoa không muốn, hắn không muốn đi như một chú rùa, đi một bước dừng một bước, như thế thì quá chậm rồi, nói không chừng đợi đến khi tóc hắn bạc trắng cũng chưa chắc đã có được một đế quốc kinh tế như trong mộng tưởng của hắn, cho nên hắn cần đi nhanh hơn nữa.

Muốn đi nhanh hơn nói sao nghe dễ dàng quá, muốn đẩy nhanh thì cũng phải cần bỏ vào số lượng khá lớn tiền vốn, mà tiền mỗi năm tập đoàn Phượng Hoàng kiếm được căn bản không cách nào tỷ lệ thuận với số đầu tư vào, Lục Thiếu Hoa đành phải dựa vào ký ức để kiếm tiền trên thị trường tài chính.

Đương nhiên rồi, có tiền không kiếm đó đúng là tên ngốc, Lục Thiếu Hoa không ngốc, những mối làm ăn kiểu chỉ cần động động tay chân tý xíu là hốt về mớ tiền khổng lồ Lục Thiếu Hoa sao lại có thể từ bỏ được chứ, một là tăng thêm giá trị tài sản cá nhân, hai là có thể đẩy nhanh việc tạo nên đế quốc kinh tế, vẹn cả đôi đường, thế thì cớ sao mà không làm.

Nói cho cùng, tất cả những gì Lục Thiếu Hoa làm không ngoài việc hiện thực giấc mơ của mình, đế quốc kinh tế trong giấc mơ của hắn, và hiển nhiên, kiếm tiền từ thị trường tài chính, Lục Thiếu Hoa còn có mục đích khác, đó chính là kế hoạch dầu mỏ của hắn.

Trước mắt kế hoạch dầu mỏ được tiến hành, Lục Thiếu Hoa cơ bản có thể nói là vừa ý, nhưng để căn cứ Hổ Gầm tự vận hành, bán súng ống đạn dược mua mỏ dầu, nhưng việc này cũng chỉ đáp ứng đến công đoạn gần hoàn thành mà thôi, có thể nói là chỉ mới đến miệng lọ, khi đó thì vẫn phải cần tiền, thời gian thì cứ trôi qua, thế kỷ hai mươi mốt cũng đã gần kề, kế hoạch dầu mỏ không thể không đẩy nhanh tiến độ, đồng thời cũng cần phải đầu tư thêm vào khoản tiền không nhỏ mới được.

Nói ngắn gọn lại, chính là một chữ tiền, Lục Thiếu Hoa cần tiền, cần khoản tiền khổng lồ để đầu tư, để kế hoạch của hắn có thể nhanh chóng đẩy nhanh tiến độ, rút ngắn thời gian.

Cho nên, khi bắt đầu ra lệnh cho Lý Vân Thanh, cảm giác của Lục Thiếu Hoa rất tốt, điều này nói lên việc kiếm tiền bắt đầu rồi, sự trượt giá của thị trường tiền tệ chứng khoán, tài chính của Lục Thiếu Hoa sẽ tăng thêm một phần, khoảng cách giữa giấc mơ của Lục thiếu Hoa và hiện thực được kéo gần thêm vài phần.

………………

Vậy mà, thoắt cái đã hết một ngày, hành động. Ngày 2 tháng 7 kết thúc, tất cả số liệu của ngày đều hiện ra trong giờ khắc đó, Lý Vân Thanh có được số liệu đầu tiên, đi đến bên cạnh Lục Thiếu Hoa, chuẩn bị báo cáo.

- Số liệu đã có rồi, trượt giá của những nước khác không nhiều lắm, trượt vài phần so với bình thường.

Nói xong, Lý Vân Thành dừng lại, rồi lại tiếp:

- Còn về đồng Bạt Thái, số liệu không chênh lệch nhiều so với số liệu cậu cung cấp, giảm 17.79%, gần 18%, thị trường chứng khoán cũng đi xuống rất nhiều, có điều con số cụ thể còn phải chờ hơn nửa giờ nữa mới có thể liệt kê ra được một phần chi tiết.

- 17.79%?

Lục Thiếu Hoa chau mày, con số hắn cung cấp là 17%, đương nhiên rồi, những con số đó là kiếp trước hắn xem trên mạng và nhớ được, còn như con số cụ thể là bao nhiêu cũng không chuẩn xác, Lục Thiếu Hoa không cách nào khẳng định, nhưng 17.79% hiển nhiên không vượt quá nhiều lắm, vẫn nằm trong phạm vi hợp lý.

- Không chênh lệch nhiều so với dự tính, trạng thái bình thường, còn về thị trường chứng khoán, anh cũng không cần nói với tôi, đợi đến khi đạt được con số tôi tính toán, các anh hành động sớm hơn là được, tôi không can thiệp.

Trong khi Lục Thiếu Hoa cung cấp số liệu cho nhóm Lý Vân Thanh, chỉ cung cấp biên độ trượt của đồng Bạt Thái và biên độ giảm của thị trường chứng khoán, số liệu tạm thời của mỗi một khoảng thời gian và số liệu tổng thể, cho là Lục Thiếu Hoa đến thời điểm đó không ra lệnh, mấy người Lý Vân Thanh vẫn theo số liệu mà Lục Thiếu Hoa cung cấp tiến hành hành động, cho nên, Lục Thiếu Hoa có thể hoàn toàn không nhất thiết phải hỏi đến.

Đương nhiên rồi, cho tới bây giờ, Lục Thiếu Hoa chỉ đưa ra số liệu của Thái Lan, những quốc gia khác Lục Thiếu Hoa vẫn chưa đưa ra, không phải do Lục Thiếu Hoa không muốn đưa ra, mà Lục Thiếu Hoa không muốn đưa ra sớm như vậy, phàm việc gì cũng cần từng bước từng bước một, thêm nữa, Lục Thiếu Hoa từ từ đưa ra số liệu, mới có thể không làm cho mấy người Lý Vân Thanh nảy sinh nghi ngờ.

Lục Thiếu Hoa mang theo trí nhớ tái sinh là việc không phủ nhận được, đó chính là bí mật lớn nhất của hắn, thậm chí đến người nhà hắn cũng không biết được, duy nhất chỉ một người biết được, chính là người phụ nữ của hắn, Tần Tịch Thần, Lục Thiếu Hoa khi đó bị ép đến bất đắc dĩ mới đem bí mật này nói cho Tần Tịch Thần, còn như người khác, Lục Thiếu Hoa không nghĩ là sẽ nói ra.

Bí mật, Lục Thiếu Hoa muốn đem bí mật hắn là người tái sinh biến thành bí mật vĩnh viễn, người biết được sẽ không phải thêm một ai nữa, chỉ có hắn và Tần Tịch Thần biết.

Vì không để nhóm Lý Vân Thanh nghi ngờ, Lục Thiếu Hoa cũng chỉ có thể lựa chọn cách nhỏ giọt, số liệu cứ cung cấp nhỏ giọt từng chút một cho bọn họ.

- Được rồi, chúng tôi sẽ tổng hợp số liệu mỗi ngày, đến khi đó sẽ gửi cậu số liệu tổng.

Giọng Lý Vân Thanh bình thường nói. Tiếp sau mới hỏi:

- Hôm nay chỉ là mới bắt đầu, ví dụ như không xảy ra những việc ngoài dự tính, tiếp sau sẽ càng kịch liệt hơn, tôi dự đoán, những quốc gia lân cận, trong mấy ngày sắp tới sẽ bị kéo theo, chúng ta có cần đi tiếp bước thứ hai hay không?

Lục Thiếu Hoa sớm đã có những tính toán đối với những nước Châu Á, nhưng tính toán chỉ là bước sơ bộ đầu tiên thôi. Số tiền 100 tỷ đô la Mỹ điều động từ Châu Phi có khả năng chỉ dùng đến một phần nào đó thôi, khoản tiền này chính là khoản tiền thứ hai đưa ra để tham chiến, cũng chỉ nhằm vào ba quốc gia, đó là Philippines, Indonesia và Malaysia.

Còn khoản dư còn lại, cũng dùng vào mục đích phục vụ việc tham chiến, cũng được xem là khoản đầu tư lần thứ hai, nhưng có điều mục đích chính là nhằm vào bốn quốc gia khác bao gồm Nhật Bản, Hàn Quốc, Đài Loan và Nga. Đúng thế, Nga cũng được liệt kê nằm trong bảng danh sách này. Cơn lốc tài chính Châu Á là chuyện vốn không hề liên quan đến nước Nga, bởi suy cho cùng Nga không thuộc nước nằm trong khu vực Châu Á, nhưng theo những gì còn lưu lại trong ký ức của Lục Thiếu Hoa, nước Nga cũng bị cơn lốc tài chính trước giờ chưa từng xảy ra này cuốn vào, chính bởi thế, Lục Thiếu Hoa cũng không hề có ý định là sẽ bỏ qua cơ hội này.

Lửa đã được châm ngòi, cơn lốc tài chính cũng có thể nói là đã được thổi bừng. Giờ chỉ còn mỗi việc cần làm duy nhất là đi theo con đường Lục Thiếu Hoa đã vạch sẵn ra. Điều này cũng có nghĩa là những kế hoạch mà Lục Thiếu Hoa đưa ra đều chính xác, cũng đã đến lúc cần tung ra khoản tài chính tham chiến lần hai rồi, cố nhiên, Lý Vân Thanh cũng sẽ hỏi câu có ý như thế.

- Tung ra được rồi đó.

Lục Thiếu Hoa gật đầu ra hiệu đồng ý cho truyền lệnh đi, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn cảm thấy có chút bất an, nhấn mạnh thêm lần nữa:

- Quan tâm nhiều hơn nữa đối với đồng Yên Nhật và đồng tiền Đài Loan.

Trong ký ức của mình, Lục Thiếu Hoa biết được rằng cơn lốc tài chính này vào thời điểm cuối năm năm 1997 số liệu cuối cùng chốt lại như sau: Won Hàn trượt 2.7%, Đài tệ trượt 2.8%, yên Nhật trượt 4.86%. Biên độ trượt giảm cao nhất của ba quốc gia này là yên Nhật, tiếp đến là Đài tệ, Lục Thiếu Hoa đương nhiên là chọn bên nào dễ ăn để mà lao vào rồi.

- Ừ!

Lý Vân Thanh gật gật đầu, sau đó lại chau mày. Sau vài giây im lặng, có chút khó khăn lúng túng nói:

- Theo kế hoạch chúng ta đã đề ra trước đó, trọng tâm đánh vào chính là yên Nhật và won Hàn, giờ nếu thêm Đài tệ vào…..Nếu thêm Đài tệ vào nữa, cũng không phải là vấn đề gì, chúng ta có thể rút vốn ở giai đoạn sau để bù vào.

Việc điều phối vốn đầu tư của tất cả các khoản tiền đều được lên kế hoạch cẩn thận rõ ràng trước đó hơn một tháng, có thể nói là không còn khoảng trống nào để mà có thể điều động được. Nhưng cấp bách như thế, vẫn còn một ít vốn lưu động có thể điều động, tuy hơi ít một chút, nhưng đưa vào để nhằm vào Đài tệ cũng không phải là không có khả năng.

Song song bên cạnh, cũng còn một cách khác, đó chính là lật lại kế hoạch đã vạch ra lúc ban đầu, thay đổi lại đôi chút. Có điều làm như thế thì hơi phiền phúc, bởi chỉ cần một chỗ nào đó không ổn sẽ kéo theo toàn bộ kế hoạch bị ảnh hưởng, đó cũng là nguyên nhân vì sao Lý Vân Thanh lại chau mày, thật sự, anh ta rất lúng túng và khó xử.

Lục Thiếu Hoa dường như cũng nhìn ra được nguyên nhân khiến Lý Vân Thanh lúng túng khó xử. Thận trọng suy nghĩ, biên độ giảm của Đài tệ hình như là từ cuối tháng mười mới bắt đầu giảm mạnh, cũng chính là lúc George Soros cầm đầu các nhà đầu cơ quốc tế đầu tiên hướng mũi giáo về phía Hồng Kông. Đến khi thời điểm đó gần kề, chiến dịch của Thái Lan sớm đã kết thúc, một khoản lớn tài chính khi đó có thể thu hồi về, nếu như muốn tăng thêm đầu tư cho Đài tệ, thì cũng không ảnh hưởng gì cả.

- Cứ làm theo những gì anh nói đi.

Lục Thiếu Hoa nói đến đó thì ngừng lại, rồi tiếp:

- Khi nào đến lúc thì tôi sẽ tung ra khoản tài chính thứ ba, hơn nữa còn rất lớn, các anh không cần lo lắng, trước mắt hãy cứ theo những gì kế hoạch đã vạch ra mà hành động trước đã, những thứ khác không cần quan tâm đến đâu.

Dựa theo những gì Lục Thiếu Hoa vạch sẵn, cơn lốc tài chính Châu Á lần này chia ra bốn bước hành động rõ ràng. Bước đầu tiên cũng chính là hành động bố trí giai đoạn đầu, đó là việc cử Lưu Minh Chương theo dõi nhất cử nhất động của tình hình các nước Châu Á để bắt đầu giăng lưới, số tài chính đầu tư vào không nhiều.

Bước thứ hai trong kế hoạch là thời điểm ngày hôm qua, cũng chính là ngày 1 tháng 7, ngày Hongkong được trả về. Lục Thiếu Hoa quyết định tung toàn bộ tài chính đã chuẩn bị trước đó ra. Đó chính là bước thứ hai trong kế hoạch, cùng nằm trong bước thứ hai này còn có vài quốc gia không bố trí vào, đó chính là việc một phần tài chính có nên tung ra không mà vừa lúc nãy Lý Vân Thanh hỏi ý kiến của Lục Thiếu Hoa.

Còn như về bước thứ ba trong kế hoạch, tính toán của Lục Thiếu Hoa chính là đợi sau khi thu lưới những nước như Thái Lan, tất cả tài chính thu hồi về tay sau đó sẽ lại tiếp tục tung vào trong chiến dịch, xem như là đã vạch xong đường đi nước bước của bước thứ ba. Còn bước cuối cùng lại đơn giản dễ nhìn ra hết sức, hồi kết luôn là thời khắc quyết chiến, đó chính là thời điểm cơn lốc tài chính Indonesia được thổi năm 1998. Đến khi đó, Lục Thiếu Hoa sẽ đem toàn bộ tài chính đầu tư vào, xem như giao tranh lần cuối.

- Vậy thì không vấn đề gì nữa rồi, nếu đã như thế, tôi có thể yên tâm mà hành động rồi.

Lý Vân Thanh thở phào như trút được ưu phiền lo lắng, cười cười mà trả lời.

Là thế thật, nếu thời điểm này Lục Thiếu Hoa ra lệnh cho bọn họ thay đổi kế hoạch, nhóm Lý Vân Thanh không thể không thay đổi, nếu đã thế, bọn họ sẽ rất vất vả, sẽ phải xoay như chong chóng.

- Về mặt thời gian, không cần phải làm gấp gáp như thế đâu, cho là kéo dài thêm vài ngày mới đưa vào cũng không vấn đề gì.

Lục Thiếu Hoa cười mà nói thế.

Việc trượt giảm mạnh của đồng bạt Thái đúng là có ảnh hưởng, chấn động rất lớn, nhưng cũng chỉ ảnh hưởng đến vài nước láng giềng xung quanh, còn cách xa như Nhật và Đài Loan, cùng với Hàn Quốc, sức ảnh hưởng cũng đã giảm đáng kể, có đi xuống, nhưng không tuột dốc, qua một thời gian hãy đầu tư tài chính vào cũng không có vấn đề gì lớn, tiết tấu về thời gian không cần phải theo dõi sát sao quá.

- Rõ rồi.

Lý Vân Thanh gật đầu nhưng sau lại gãi gãi đầu, nói:

- Nhưng tôi vẫn muốn hành động theo những gì đã vạch ra trước đó, ngày mai sẽ tung số tài chính đó ra, tránh xảy ra bất trắc.

Lục Thiếu Hoa không hề vội vã, đang ngồi trên sopha bỗng đứng lên, nhìn Lý Vân Thanh cười, thản nhiên buông một câu:

- Anh mới chính là tổng chỉ huy của hành động lần này.


/1180

THICHDOCTRUYEN

Đa số thông tin và hình ảnh trên website đều được sưu tầm từ các nguồn trên Internet. Website hay upload-er không sở hữu hay chịu trách nhiệm bất kỳ thông tin nào trên đây. Nếu làm ảnh hưởng đến cá nhân hay tổ chức nào, khi được yêu cầu, chúng tôi sẽ xem xét và gỡ bỏ ngay lập tức.

LIÊN HỆ ADMIN

[email protected]

DMCA.com Protection Status