Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 660: Kế hoạch ném đá xuống giếng
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Cái gọi là người trong cuộc thường mê muội, người ngoài cuộc thì sáng suốt, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn xem như là người ngoài cuộc, hắn nhìn sự vật một cách toàn diện hơn, cho nên có thể thấy còn có hơn mười mấy tiếng để cho Lý Vân Thanh bọn họ sửa đổi kế hoạch, mà Lý Vân Thanh bọn họ là ba người trong cuộc, cũng không để ý tới điều này.
Hiện tại thì tốt rồi, Lục Thiếu Hoa đã nói ra, vẻ mặt Lý Vân Thanh bọn họ mới bừng tỉnh, sau đó gật đầu, tỏ vẻ bọn họ đã hiểu rõ, lúc này mới thật sự tạm thời sửa đổi kế hoạch đã định.
Trước khi lâm chiến sửa đổi kế hoạch, tình huống này vốn là không nên xảy ra, nhưng theo quyết định của Lục Thiếu Hoa, cũng là vì bảo đảm sự thành công của hành động, hoàn toàn là vì kết quả cuối cùng mà suy xét, Lục Thiếu Hoa cho dù không muốn, hắn cũng không thể không quyết định như vậy.
- Tốt lắm, hiện tại đã quyết định như vậy, buổi chiều bắt đầu bán tháo đi.
Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói một câu, sau đó lại nói:
- Tuy hiện, hiện tại không nên nói về thời gian nữa, việc chúng ta cần làm chính là ăn cơm, đúng, chính là ăn cơm, đi thôi, đi ăn một chút đi, ăn uống no đủ , buổi chiều mới có sức lực và tinh thần để làm việc.
Lời nói của Lục Thiếu Hoa như có chút đùa giỡn trong đó, câu đầu và câu cuối không giống nhau, tuy nhiên đúng là sự thật, không ăn no bụng, làm sao có sức làm việc, làm sao tự nhiên lại có tinh thần mà làm chứ.
Cho nên, Lý Vân Thanh bọn họ sau khi nghe được lời nói của Lục Thiếu Hoa, đều cười, sau đó đứng dậy, đi theo sau Lục Thiếu Hoa rời sở tổng chỉ huy, lên xe hướng về phía nhà hàng gần đó.
Bây giờ thân phận của Lục Thiếu Hoa cũng có chút khác biệt, hắn là tỷ phú của Hongkong, thậm chí là của quốc tế, mà tỷ phú đương nhiên phải chú ý đến phô trương, cũng muốn chú ý sự an toàn của bản thân, bên người không có một đội vệ sĩ sao được đây.
Phô trương và sự an toàn của bản thân hai điều này gộp lại, cuối cùng kết quả chính là có tới hơn bốn mươi vệ sĩ của Lý Thượng Khuê bọn họ đi theo bên người Lục Thiếu Hoa, mà hiện tại Lục Thiếu Hoa muốn đi ăn cơm, đương nhiên cũng không thể thiếu bọn họ .
Bốn mươi vệ sĩ, một bàn mười người, sẽ thành bốn bàn. Cũng may là phòng rượu bên cạnh cũng đủ lớn, Lục Thiếu Hoa đặt một phòng lớn riêng cho mình cùng Lưu Minh Chương bọn họ, còn lại đặt cho Lý Thượng Khuê và vài người thân cận một phòng nhỏ hơn, kế đến là bốn bàn cho các vệ sĩ.
Không cần nhiều lời, trên phương diện ăn uống, Lục Thiếu Hoa cho tới nay muốn ăn gì thì ăn đó, không hạn chế, các vệ sĩ phía dưới cũng biết phong cách của Lục Thiếu Hoa, cho nên, khi bọn họ ăn cơm, cũng không khách khí với Lục Thiếu Hoa, muốn ăn gì thì ăn.
Một bữa cơm no rượu say, mọi người mới rời khách sạn, một lần nữa quay về sở tổng chỉ huy. Lúc này, thời điểm bắt đầu phiên giao dịch buổi chiều còn hơn một tiếng, nếu kế hoạch sửa đổi, như vậy, Lý Vân Thanh bọn họ ít nhiều cần chuẩn bị một chút.
Hãy trông, Lý Vân Thanh, Lưu Minh Chương và Lý Tông Ân ba người bọn họ tụm lại một bên, nhỏ giọng thương lượng , tranh thủ đưa ra phương án tối ưu, để phòng ngừa buổi chiều hành động không có vấn đề gì xuất hiện.
Sau gần bốn mươi phút thương lượng, Lý Vân Thanh bọn họ cuối cùng cũng xác định, hai mươi phút trước khi bắt đầu phiên giao dịch, truyền đạt mệnh lệnh xuống các cấp phía dưới, đợi sau khi bắt đầu phiên giao dịch thì cùng hành động.
Đúng lúc bắt đầu phiên giao dịch buổi chiều, đồng tiền Hàn Quốc và thị trường chứng khoán đều ở trạng thái suy giảm, sau khi bắt đầu phiên giao dịch được nửa tiếng, Lý Vân Thanh rốt cục cũng truyền đạt mệnh lệnh.
- Thông báo xuống phía dưới, bắt đầu bán tháo ở biên độ nhỏ.
Không sai, là bán tháo ở mức độ nhỏ, Lý Vân Thanh muốn trước tiên bán tháo một chút, thử xem thị trường xuống sâu bao nhiêu, sau đó dựa theo kế hoạch, bắt đầu bán tháo một lượng lớn, đạt tới mục tiêu đã định ban đầu.
Tất cả mọi người đều bận rộn, tuy nhiên, trong ba người Lý Vân Thanh bọn họ, bận rộn nhất là Lưu Minh Chương, khi toàn bộ tuyến bắt đầu bán tháo, cũng là lúc Lưu Minh Chương nhằm vào công ty điện tử Samsung bắt đầu hành động.
Hai bên hành động cùng một lúc, cho nên lúc Lý Vân Thanh truyền đạt mệnh lệnh, Lưu Minh Chương cũng mở máy tính, mở chương trình QQ, kết nối với kênh thông tin đặc biệt, bắt đầu phụ trách chỉ huy đội ngũ bán tháo nhằm vào công ty điện tử Samsung Electronics.
Lúc Lục Thiếu Hoa đồng ý cho Lưu Minh Chương thu mua cổ phần của công ty Samsung Electronics, Lưu Minh Chương cũng đã sắp xếp xong, phái một đội chừng sáu người nhằm vào công ty Samsung Electronics.
Sáu người này tạo thành một đội môi giới chứng khoán, trong tay mỗi người đều có hai tài khoản ngân hàng, vừa mới bắt đầu là thu mua với số lượng lớn, hiện tại trong tay đã nắm giữ một lượng lớn cổ phần của công ty điện tử Samsung Electronics.
Một khi hành động bắt đầu, Lưu Minh Chương sẽ hạ lệnh cho bọn họ bắt đầu bán tháo, hạ thấp giá cổ phiếu của công ty Samsung Electronics, mục đích là làm cho công ty Samsung Electronics rơi xuống đáy vực, sau đó lại ra tay thu mua, lấy giá ít nhất phải trả thu mua đến số định mức cổ phần lớn nhất.
Song đáng nhắc tới là, , Lưu Minh Chương lúc này vô cùng hứng thú, mỗi một bước hành động đều được đặt tên, tỷ như hiện tại khi bắt đầu chèn ép giá cổ phiếu của công ty Samsung Electronics, Lưu Minh Chương liền lấy tên là “Ném đá xuống giếng”.
Cái gì gọi là ném đá xuống giếng? Những người đọc thành ngữ Trung Quốc đều hiểu thành ngữ này bao hàm ý tứ gì, đơn giản là lúc người ta gặp nguy nan, lại tiếp tục đẩy người ta vào nguy hiểm, khiến người bị nguy khốn lại càng thảm hại hơn một chút.
Mặc dù công ty Samsung Electronics không phải là người, nhưng cũng có thể so sánh với một người. Dù sao hiện tại công ty Samsung Electronics đã đủ thảm, lại có Lưu Minh Chương cố ý nhằm vào, theo đà giảm của thị trường chèn ép một phen, quả thật có thể khiến công ty Samsung Electronics thảm hại hơn một chút.
Vì thế, ném đá xuống giếng là để thực hiện mục đích cuối cùng, chắc chắn phải thực hiện.
Theo một câu nói của Lưu Minh Chương:
- Hành động ném đá xuống giếng bắt đầu.
Toàn bộ kế hoạch xung quanh việc thu mua cổ phần công ty Samsung Electronics được triển khai, bước đầu tiên là giá cổ phiếu của công ty Samsung Electronics điên cuồng giảm mạnh.
Công ty Samsung Electronics là một công ty của Hàn Quốc, lại thêm có phần nghiêng về thế lực chính trị, tạo nên một tập đoàn công ty siêu lớn. Lúc Hàn Quốc đối mặt với tai nạn, công ty Samsung Electronics vẫn còn có chút tàn dư.
Bây giờ chính mắt thấy giá cổ phiếu công ty của mình điên cuồng giảm mạnh, về phía công ty Samsung Electronics cũng sốt ruột, đưa vào một lượng tiền lớn nhằm tiến hành cứu thị trường…
Cứu thị trường?
Hữu dụng sao?
Đừng quên người đối mặt với bọn họ là ai, là Lưu Minh Chương kia, thiên tài về lĩnh vực tiền tệ châu Á, phó Tổng giám đốc điều hành Tập đoàn Phượng Hoàng, sau lưng anh ta chính là Tập đoàn Phượng Hoàng, một con quái vật lớn, một công ty Samsung Electronics nho nhỏ sao có thể là đối thủ của Lưu Minh Chương đây.
- Không biết tự lượng sức mình, vì sao không giữ chút tiền dùng cho việc khôi phục sau này chứ?
Lưu Minh Chương khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lẽo, thì thào tự nói.
Theo ý của Lưu Minh Chương, công ty Samsung Electronics nhất định là không thể tránh khỏi tai nạn này, nếu đã không thể tránh khỏi, sao không để mặc giá cổ phiếu đi xuống, giữ lại lượng tiền lớn để cứu thị kia, chờ sau khi tai nạn qua đi sẽ cứu công ty.
Đúng là, hiện tại công ty Samsung Electronics cứu thị, không thể nghi ngờ là bọ ngựa đấu xe, kết quả nhất định là không có tác dụng gì. Ngược lại, bất kể bọn họ đổ bao nhiêu tiền vào, cũng ngăn không được giá cổ phiếu đi xuống.
Nếu ngăn không được, sao không mặc cho giá cổ phiếu đi xuống, chờ Lưu Minh Chương hoàn toàn làm xong, sau đó thu mua cổ phần, Lưu Minh Chương cuối cùng tự nhiên sẽ kéo giá cổ phiếu tăng lên, đến lúc đó lại ra tay theo kéo tăng giá cổ phiếu, như vậy hiệu quả không phải là rất tốt sao.
Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, không phải tất cả mọi người đều biết ý đồ của Lưu Minh Chương, cho nên, công ty Samsung Electronics bên kia nhất định là không thể nào không cứu thị, đổ một lượng tiền lớn dũng mãnh vào thị trường chứng khoán, triển khai cứu thị.
Nhưng tác dụng có được cũng là rất nhỏ, đã giảm là giảm, tốc độ đã nhanh lại càng nhanh, cứu thị không có tác dụng gì, ngay cả tác dụng giữ giá cổ phiếu không giảm nữa cũng không có.
Ngồi ở bên máy tính một bên chỉ huy cấp dưới thao tác, một bên chú ý giá cổ phiếu của công ty Samsung Electronics Lưu Minh Chương lộ vẻ mặt thỏa mãn tươi cười, không cần phải nói, anh ta rất đắc ý, đắc ý với kiệt tác của chính mình.
- Haizz.
Thật lâu sau, Lưu Minh Chương mới thở dài một hơi, lại thì thào tự nói:
- Muốn trách thì trách các ngươi rất có tiềm lực, bằng không cũng sẽ không bị người ta chú ý đến.
Từ “Các người” trong lời nói của Lưu Minh Chương chỉ cái gì? Không cần phải nói cũng biết là chỉ công ty Samsung Electronics, về phần bị người ta chú ý đến còn lại là nói chính anh ta và Lục Thiếu Hoa.
Lưu Minh Chương tự mình nhằm vào công ty Samsung Electronics, Lục Thiếu Hoa cũng nhằm vào đó, kết quả là dẫn đến việc Lưu Minh Chương ra tay với công ty Samsung Electronics.
Vẫn ngồi như vậy Lục Thiếu Hoa tự nhiên nghe được câu nói thầm của Lưu Minh Chương, bất đắc dĩ cười, không nhiều lời, mặc kệ Lưu Minh Chương lầm bầm lầu bầu.
Tổng quan đại cục, theo Lý Vân Thanh hạ lệnh bắt đầu bán tháo, thị trường càng thêm hỗn loạn.
Tuy nhiên cũng không có ảnh hưởng đến kế hoạch tạm thời của Lý Vân Thanh bọn họ, trước nửa giờ kết thúc phiên giao dịch, là lúc nhìn chằm chằm vào màn hình lớn Lý Vân Thanh lại mở miệng:
- Bán tháo ở biên độ lớn.
Vừa mới bắt đầu, bán tháo ở biên độ nhỏ là thăm dò, bây giờ trước khi kết thúc phiên giao dịch nửa giờ bán tháo trên biên độ rộng chính là theo sự nhìn nhận tình hình đang ở hướng có lợi của Lý Vân Thanh, thế nên mới cho là đã đến lúc ra tay đánh lớn.
Lưu Minh Chương truyền lời đi cũng không làm cho người ta thất vọng, một mệnh lệnh được gửi đi dưới dạng văn bản, rõ ràng chỉ có bốn chữ:
- Toàn bộ tuyến bán tháo.
Mệnh lệnh vừa đưa ra, thoáng chốc, những nhân viên cấp dưới tựa như xem đá gà, lập tức hưng phấn lên, nhất loạt một hành động, bán tháo, bán tháo, lại bán tháo...
Thời giờ trôi đi, nửa giờ qua đi trong nháy mắt, rất nhanh, phiên giao dịch buổi chiều kết thúc, trên màn hình lớn biểu hiện số liệu và biểu đồ lên xuống tất cả đều ngừng, thời gian tĩnh lặng như là bị đông lại vậy.
Đóng cửa, đúng vậy, rốt cục đã kết thúc phiên giao dịch buổi chiều, cảm giác cũng kết thúc, rốt cục có thể cho người ta nghỉ ngơi một hơi, kế tiếp sẽ chờ đợi buổi sáng ngày mai bắt đầu phiên giao dịch mới, còn có thể tiếp tục hành động.
Tuy nhiên trước đó, Lý Vân Thanh bọn không thể nghỉ ngơi, bọn họ phải làm việc đến buổi sáng ngày mai trong khoảng thời gian này điều chỉnh hợp nhất tình hình bên dưới, lại một lần nữa chế định ra một kế hoạch thanh khoản hoàn thiện.
- Mọi người lại vất vả một chút, hệ thống lại kế hoạch mới đi.
Lục Thiếu Hoa đứng dậy thản nhiên nói một câu, sau đó xoay người rời khỏi.
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 660: Kế hoạch ném đá xuống giếng
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Cái gọi là người trong cuộc thường mê muội, người ngoài cuộc thì sáng suốt, Lục Thiếu Hoa hoàn toàn xem như là người ngoài cuộc, hắn nhìn sự vật một cách toàn diện hơn, cho nên có thể thấy còn có hơn mười mấy tiếng để cho Lý Vân Thanh bọn họ sửa đổi kế hoạch, mà Lý Vân Thanh bọn họ là ba người trong cuộc, cũng không để ý tới điều này.
Hiện tại thì tốt rồi, Lục Thiếu Hoa đã nói ra, vẻ mặt Lý Vân Thanh bọn họ mới bừng tỉnh, sau đó gật đầu, tỏ vẻ bọn họ đã hiểu rõ, lúc này mới thật sự tạm thời sửa đổi kế hoạch đã định.
Trước khi lâm chiến sửa đổi kế hoạch, tình huống này vốn là không nên xảy ra, nhưng theo quyết định của Lục Thiếu Hoa, cũng là vì bảo đảm sự thành công của hành động, hoàn toàn là vì kết quả cuối cùng mà suy xét, Lục Thiếu Hoa cho dù không muốn, hắn cũng không thể không quyết định như vậy.
- Tốt lắm, hiện tại đã quyết định như vậy, buổi chiều bắt đầu bán tháo đi.
Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói một câu, sau đó lại nói:
- Tuy hiện, hiện tại không nên nói về thời gian nữa, việc chúng ta cần làm chính là ăn cơm, đúng, chính là ăn cơm, đi thôi, đi ăn một chút đi, ăn uống no đủ , buổi chiều mới có sức lực và tinh thần để làm việc.
Lời nói của Lục Thiếu Hoa như có chút đùa giỡn trong đó, câu đầu và câu cuối không giống nhau, tuy nhiên đúng là sự thật, không ăn no bụng, làm sao có sức làm việc, làm sao tự nhiên lại có tinh thần mà làm chứ.
Cho nên, Lý Vân Thanh bọn họ sau khi nghe được lời nói của Lục Thiếu Hoa, đều cười, sau đó đứng dậy, đi theo sau Lục Thiếu Hoa rời sở tổng chỉ huy, lên xe hướng về phía nhà hàng gần đó.
Bây giờ thân phận của Lục Thiếu Hoa cũng có chút khác biệt, hắn là tỷ phú của Hongkong, thậm chí là của quốc tế, mà tỷ phú đương nhiên phải chú ý đến phô trương, cũng muốn chú ý sự an toàn của bản thân, bên người không có một đội vệ sĩ sao được đây.
Phô trương và sự an toàn của bản thân hai điều này gộp lại, cuối cùng kết quả chính là có tới hơn bốn mươi vệ sĩ của Lý Thượng Khuê bọn họ đi theo bên người Lục Thiếu Hoa, mà hiện tại Lục Thiếu Hoa muốn đi ăn cơm, đương nhiên cũng không thể thiếu bọn họ .
Bốn mươi vệ sĩ, một bàn mười người, sẽ thành bốn bàn. Cũng may là phòng rượu bên cạnh cũng đủ lớn, Lục Thiếu Hoa đặt một phòng lớn riêng cho mình cùng Lưu Minh Chương bọn họ, còn lại đặt cho Lý Thượng Khuê và vài người thân cận một phòng nhỏ hơn, kế đến là bốn bàn cho các vệ sĩ.
Không cần nhiều lời, trên phương diện ăn uống, Lục Thiếu Hoa cho tới nay muốn ăn gì thì ăn đó, không hạn chế, các vệ sĩ phía dưới cũng biết phong cách của Lục Thiếu Hoa, cho nên, khi bọn họ ăn cơm, cũng không khách khí với Lục Thiếu Hoa, muốn ăn gì thì ăn.
Một bữa cơm no rượu say, mọi người mới rời khách sạn, một lần nữa quay về sở tổng chỉ huy. Lúc này, thời điểm bắt đầu phiên giao dịch buổi chiều còn hơn một tiếng, nếu kế hoạch sửa đổi, như vậy, Lý Vân Thanh bọn họ ít nhiều cần chuẩn bị một chút.
Hãy trông, Lý Vân Thanh, Lưu Minh Chương và Lý Tông Ân ba người bọn họ tụm lại một bên, nhỏ giọng thương lượng , tranh thủ đưa ra phương án tối ưu, để phòng ngừa buổi chiều hành động không có vấn đề gì xuất hiện.
Sau gần bốn mươi phút thương lượng, Lý Vân Thanh bọn họ cuối cùng cũng xác định, hai mươi phút trước khi bắt đầu phiên giao dịch, truyền đạt mệnh lệnh xuống các cấp phía dưới, đợi sau khi bắt đầu phiên giao dịch thì cùng hành động.
Đúng lúc bắt đầu phiên giao dịch buổi chiều, đồng tiền Hàn Quốc và thị trường chứng khoán đều ở trạng thái suy giảm, sau khi bắt đầu phiên giao dịch được nửa tiếng, Lý Vân Thanh rốt cục cũng truyền đạt mệnh lệnh.
- Thông báo xuống phía dưới, bắt đầu bán tháo ở biên độ nhỏ.
Không sai, là bán tháo ở mức độ nhỏ, Lý Vân Thanh muốn trước tiên bán tháo một chút, thử xem thị trường xuống sâu bao nhiêu, sau đó dựa theo kế hoạch, bắt đầu bán tháo một lượng lớn, đạt tới mục tiêu đã định ban đầu.
Tất cả mọi người đều bận rộn, tuy nhiên, trong ba người Lý Vân Thanh bọn họ, bận rộn nhất là Lưu Minh Chương, khi toàn bộ tuyến bắt đầu bán tháo, cũng là lúc Lưu Minh Chương nhằm vào công ty điện tử Samsung bắt đầu hành động.
Hai bên hành động cùng một lúc, cho nên lúc Lý Vân Thanh truyền đạt mệnh lệnh, Lưu Minh Chương cũng mở máy tính, mở chương trình QQ, kết nối với kênh thông tin đặc biệt, bắt đầu phụ trách chỉ huy đội ngũ bán tháo nhằm vào công ty điện tử Samsung Electronics.
Lúc Lục Thiếu Hoa đồng ý cho Lưu Minh Chương thu mua cổ phần của công ty Samsung Electronics, Lưu Minh Chương cũng đã sắp xếp xong, phái một đội chừng sáu người nhằm vào công ty Samsung Electronics.
Sáu người này tạo thành một đội môi giới chứng khoán, trong tay mỗi người đều có hai tài khoản ngân hàng, vừa mới bắt đầu là thu mua với số lượng lớn, hiện tại trong tay đã nắm giữ một lượng lớn cổ phần của công ty điện tử Samsung Electronics.
Một khi hành động bắt đầu, Lưu Minh Chương sẽ hạ lệnh cho bọn họ bắt đầu bán tháo, hạ thấp giá cổ phiếu của công ty Samsung Electronics, mục đích là làm cho công ty Samsung Electronics rơi xuống đáy vực, sau đó lại ra tay thu mua, lấy giá ít nhất phải trả thu mua đến số định mức cổ phần lớn nhất.
Song đáng nhắc tới là, , Lưu Minh Chương lúc này vô cùng hứng thú, mỗi một bước hành động đều được đặt tên, tỷ như hiện tại khi bắt đầu chèn ép giá cổ phiếu của công ty Samsung Electronics, Lưu Minh Chương liền lấy tên là “Ném đá xuống giếng”.
Cái gì gọi là ném đá xuống giếng? Những người đọc thành ngữ Trung Quốc đều hiểu thành ngữ này bao hàm ý tứ gì, đơn giản là lúc người ta gặp nguy nan, lại tiếp tục đẩy người ta vào nguy hiểm, khiến người bị nguy khốn lại càng thảm hại hơn một chút.
Mặc dù công ty Samsung Electronics không phải là người, nhưng cũng có thể so sánh với một người. Dù sao hiện tại công ty Samsung Electronics đã đủ thảm, lại có Lưu Minh Chương cố ý nhằm vào, theo đà giảm của thị trường chèn ép một phen, quả thật có thể khiến công ty Samsung Electronics thảm hại hơn một chút.
Vì thế, ném đá xuống giếng là để thực hiện mục đích cuối cùng, chắc chắn phải thực hiện.
Theo một câu nói của Lưu Minh Chương:
- Hành động ném đá xuống giếng bắt đầu.
Toàn bộ kế hoạch xung quanh việc thu mua cổ phần công ty Samsung Electronics được triển khai, bước đầu tiên là giá cổ phiếu của công ty Samsung Electronics điên cuồng giảm mạnh.
Công ty Samsung Electronics là một công ty của Hàn Quốc, lại thêm có phần nghiêng về thế lực chính trị, tạo nên một tập đoàn công ty siêu lớn. Lúc Hàn Quốc đối mặt với tai nạn, công ty Samsung Electronics vẫn còn có chút tàn dư.
Bây giờ chính mắt thấy giá cổ phiếu công ty của mình điên cuồng giảm mạnh, về phía công ty Samsung Electronics cũng sốt ruột, đưa vào một lượng tiền lớn nhằm tiến hành cứu thị trường…
Cứu thị trường?
Hữu dụng sao?
Đừng quên người đối mặt với bọn họ là ai, là Lưu Minh Chương kia, thiên tài về lĩnh vực tiền tệ châu Á, phó Tổng giám đốc điều hành Tập đoàn Phượng Hoàng, sau lưng anh ta chính là Tập đoàn Phượng Hoàng, một con quái vật lớn, một công ty Samsung Electronics nho nhỏ sao có thể là đối thủ của Lưu Minh Chương đây.
- Không biết tự lượng sức mình, vì sao không giữ chút tiền dùng cho việc khôi phục sau này chứ?
Lưu Minh Chương khóe miệng lộ ra một nụ cười lạnh lẽo, thì thào tự nói.
Theo ý của Lưu Minh Chương, công ty Samsung Electronics nhất định là không thể tránh khỏi tai nạn này, nếu đã không thể tránh khỏi, sao không để mặc giá cổ phiếu đi xuống, giữ lại lượng tiền lớn để cứu thị kia, chờ sau khi tai nạn qua đi sẽ cứu công ty.
Đúng là, hiện tại công ty Samsung Electronics cứu thị, không thể nghi ngờ là bọ ngựa đấu xe, kết quả nhất định là không có tác dụng gì. Ngược lại, bất kể bọn họ đổ bao nhiêu tiền vào, cũng ngăn không được giá cổ phiếu đi xuống.
Nếu ngăn không được, sao không mặc cho giá cổ phiếu đi xuống, chờ Lưu Minh Chương hoàn toàn làm xong, sau đó thu mua cổ phần, Lưu Minh Chương cuối cùng tự nhiên sẽ kéo giá cổ phiếu tăng lên, đến lúc đó lại ra tay theo kéo tăng giá cổ phiếu, như vậy hiệu quả không phải là rất tốt sao.
Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, không phải tất cả mọi người đều biết ý đồ của Lưu Minh Chương, cho nên, công ty Samsung Electronics bên kia nhất định là không thể nào không cứu thị, đổ một lượng tiền lớn dũng mãnh vào thị trường chứng khoán, triển khai cứu thị.
Nhưng tác dụng có được cũng là rất nhỏ, đã giảm là giảm, tốc độ đã nhanh lại càng nhanh, cứu thị không có tác dụng gì, ngay cả tác dụng giữ giá cổ phiếu không giảm nữa cũng không có.
Ngồi ở bên máy tính một bên chỉ huy cấp dưới thao tác, một bên chú ý giá cổ phiếu của công ty Samsung Electronics Lưu Minh Chương lộ vẻ mặt thỏa mãn tươi cười, không cần phải nói, anh ta rất đắc ý, đắc ý với kiệt tác của chính mình.
- Haizz.
Thật lâu sau, Lưu Minh Chương mới thở dài một hơi, lại thì thào tự nói:
- Muốn trách thì trách các ngươi rất có tiềm lực, bằng không cũng sẽ không bị người ta chú ý đến.
Từ “Các người” trong lời nói của Lưu Minh Chương chỉ cái gì? Không cần phải nói cũng biết là chỉ công ty Samsung Electronics, về phần bị người ta chú ý đến còn lại là nói chính anh ta và Lục Thiếu Hoa.
Lưu Minh Chương tự mình nhằm vào công ty Samsung Electronics, Lục Thiếu Hoa cũng nhằm vào đó, kết quả là dẫn đến việc Lưu Minh Chương ra tay với công ty Samsung Electronics.
Vẫn ngồi như vậy Lục Thiếu Hoa tự nhiên nghe được câu nói thầm của Lưu Minh Chương, bất đắc dĩ cười, không nhiều lời, mặc kệ Lưu Minh Chương lầm bầm lầu bầu.
Tổng quan đại cục, theo Lý Vân Thanh hạ lệnh bắt đầu bán tháo, thị trường càng thêm hỗn loạn.
Tuy nhiên cũng không có ảnh hưởng đến kế hoạch tạm thời của Lý Vân Thanh bọn họ, trước nửa giờ kết thúc phiên giao dịch, là lúc nhìn chằm chằm vào màn hình lớn Lý Vân Thanh lại mở miệng:
- Bán tháo ở biên độ lớn.
Vừa mới bắt đầu, bán tháo ở biên độ nhỏ là thăm dò, bây giờ trước khi kết thúc phiên giao dịch nửa giờ bán tháo trên biên độ rộng chính là theo sự nhìn nhận tình hình đang ở hướng có lợi của Lý Vân Thanh, thế nên mới cho là đã đến lúc ra tay đánh lớn.
Lưu Minh Chương truyền lời đi cũng không làm cho người ta thất vọng, một mệnh lệnh được gửi đi dưới dạng văn bản, rõ ràng chỉ có bốn chữ:
- Toàn bộ tuyến bán tháo.
Mệnh lệnh vừa đưa ra, thoáng chốc, những nhân viên cấp dưới tựa như xem đá gà, lập tức hưng phấn lên, nhất loạt một hành động, bán tháo, bán tháo, lại bán tháo...
Thời giờ trôi đi, nửa giờ qua đi trong nháy mắt, rất nhanh, phiên giao dịch buổi chiều kết thúc, trên màn hình lớn biểu hiện số liệu và biểu đồ lên xuống tất cả đều ngừng, thời gian tĩnh lặng như là bị đông lại vậy.
Đóng cửa, đúng vậy, rốt cục đã kết thúc phiên giao dịch buổi chiều, cảm giác cũng kết thúc, rốt cục có thể cho người ta nghỉ ngơi một hơi, kế tiếp sẽ chờ đợi buổi sáng ngày mai bắt đầu phiên giao dịch mới, còn có thể tiếp tục hành động.
Tuy nhiên trước đó, Lý Vân Thanh bọn không thể nghỉ ngơi, bọn họ phải làm việc đến buổi sáng ngày mai trong khoảng thời gian này điều chỉnh hợp nhất tình hình bên dưới, lại một lần nữa chế định ra một kế hoạch thanh khoản hoàn thiện.
- Mọi người lại vất vả một chút, hệ thống lại kế hoạch mới đi.
Lục Thiếu Hoa đứng dậy thản nhiên nói một câu, sau đó xoay người rời khỏi.
/1180
|