Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 675: Sách lược
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
- Bọn họ sẽ ngóc đầu trở lại
Lục Thiếu Hoa hạ giọng nói một câu, khẳng định bọn George Soros sẽ công kích lại Hồng Kông, xem như cùng Lưu Minh Chương bọn họ không mưu mà hợp, thống nhất ý kiến, như vậy kế tiếp chính là thảo luận về đối sách.
Bảo vệ Hồng Kông, có lần đầu tiên, sẽ có lần thứ hai, Lục Thiếu Hoa cố ý nói nhỏ đi, Lưu Minh Chương bọn họ cũng biết nếu George Soros lại đến công kích lại Hồng Kông, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ lại một lần nữa ra tay
Sự thật đúng là như vậy, trong lòng Lục Thiếu Hoa đã sớm có quyết định, nếu Geroge Soros bọn họ lại đến công kích Hồng Kông, Lục Thiếu Hoa sẽ lại giống lần trước ra tay, chỉ có điều lần đó là nhất thời, lần này Lục Thiếu Hoa sẽ có sách lược bảo vệ Hồng Kông
Lần trước, Lục Thiếu Hoa chi ra bốn trăm tỷ đô la Mỹ, cuối cùng thì được cái gì, chỉ chiếm được một ít cổ phiếu Hồng Kông, có thể nói không thu được tiền, xem như là đầu tư dài hạn
Lần này thì khác, trong lòng Lục Thiếu Hoa sớm đã có quyết định, tính toán đến việc ngăn chặn, đồng thời cố gắng hết sức bảo vệ Hồng Kông, đập tan tành bọn George Soros, mưu cầu một chút lợi ích cho riêng mình.
Trong lòng đã lập kế hoạch, Lục Thiếu Hoa nhất định phải đem ý tưởng của hắn nói ra, như vậy mới khiến mấy người Lý Vân Thanh nắm được, mới có thể cùng tiến hành bố trí sách lược
- Không giống như lần trước, Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta hiện tại đã có rất nhiều cổ phiếu, chiếm quyền chủ đạo, không cần thu mua cổ phiếu nữa.
Dừng một chút, Lục Thiếu Hoa lại nói.
- Như vậy, giả thiết, tôi nói chính là giả thiết bọn George Soros quay lại công kích Hồng Kông, sách lược của chúng ta cũng phải thay đổi mới được.
- Đương nhiên bảo vệ thị trường chứng khoán Hồng Kông là nhiệm vụ hàng đầu, nhưng đồng thời với việc bảo vệ, chúng ta cũng muốn suy xét một chút vì lợi ích của chính mình, việc bảo vệ khiến chúng ta đầu tư khá nhiều vốn, như vậy rất không có giá trị, cho dù có nhiều cổ phiếu Hồng Kông sẽ tăng giá trong tương lai, nhưng dù sao cũng là đầu tư lâu dài, không phù hợp cho sự phát triển của tập đoàn chúng ta…
Lục Thiếu Hoa nói tiếp một tràng lý luận dài tràn lan.
Tuy nhiên, mỗi lời nói của Lục Thiếu Hoa đều để lộ ra tín hiệu, quan trọng là phải bảo vệ Hồng Kông, nhưng lợi ích của chính mình cũng quan trọng, Lý Vân Thanh bọn họ nghe là có thể hiểu được ngay ý của Lục Thiếu Hoa
Không, Lưu Minh Chương hiểu ra đầu tiên, chỉ có điều anh ta còn chẳng phải khẳng định, mà hỏi luôn.
- Ý của cậu là bảo vệ thị trường chứng khoán Hồng Kông, đồng thời tiến hành chặn đánh, ở giữa hưởng lợi?
Lưu Minh Chương vừa dứt lời, đã thu hút ánh mắt của Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân, tất cả đều chuyển ánh mắt qua nhìn Lục Thiếu Hoa, lẳng lặng chờ đợi Lục Thiếu Hoa trả lời
Khi nói đến điều này, Lục Thiếu Hoa cũng không cần phải giấu diếm, mở miệng nói.
- Đúng vậy, lần trước bảo vệ Hồng Kông, chúng ta mua cổ phiếu và một ít cổ phần lung tung lộn xộn, khiến chúng ta đầu tư hai trăm tỷ đô la Mỹ, hơn nữa hai trăm tỷ đô la Mỹ cho nhóm hội viên Thương hội Trung Hoa vay, như vậy là bốn trăm tỷ đô la Mỹ, nhưng cuối cùng chúng ta chiếm được gì, chỉ được làm chủ nợ và một ít cổ phiếu, như vậy rất không có lời.
Thương nhân nên lấy ích lợi là việc chính, Lục Thiếu Hoa tự nhận mình là một thương nhân, như vậy hắn nên lấy ích lợi là việc chính, mà lần trước bảo vệ Hồng Kông, nhìn qua hình như là hơi lỗ vốn.
Nhưng thật sự lỗ vốn sao?
Lục Thiếu Hoa cũng không có ngốc, đầu tư vào nhiều tiền như vậy, hắn là người như thế nào mà sẽ làm một kinh doanh lỗ vốn, thu mua được cổ phiếu, trước mắt xem là lỗ vốn, nhưng về lâu dài thì là buôn bán lời, dù sao trải qua phong ba, Hồng Kông sẽ khôi phục lại
Mà ở giữa, Lục Thiếu Hoa lại có được địa vị, nắm giữ trong tay nhiều cổ phiếu Hồng Kông như vậy, chiếm quyền chủ đạo, ở Hồng Kông lại có quyền hành, thật sự, nói một câu, sẽ gây hiệu quả chấn động thị trường chứng khoán Hồng Kông.
Đây là đầu tư dài hạn, nhưng đầu tư lâu dài như vậy không phải điều Lục Thiếu Hoa muốn, cũng không phải mấy người Lưu Minh Chương mong muốn thấy.
Lục Thiếu Hoa không muốn thấy chính là, hắn không nghĩ đem tiền đầu tư đến Hồng Kông, bởi vì lúc này, Lục Thiếu Hoa đặc biệt cần vốn để trợ giúp tập đoàn và phát triển, mà đầu tư lâu dài nghĩa là khóa vốn lại, đây không phải là điều Lục Thiếu Hoa muốn thấy.
Về phần mấy người Lưu Minh Chương, bọn họ không muốn thấy chính là trích phần trăm, làm đầu tư lâu dài, bọn họ lấy không được phần trăm, chỉ có thể đến cuối năm lấy hoa hồng từ tập đoàn, việc cuối năm chia hoa hồng khác hẳn với việc trích phần trăm, khác biệt rất nhiều.
Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, Lục Thiếu Hoa bảo họ làm như thế nào, bọn họ nhất định phải làm như vậy, không thể không nghe
Hiện tại không như vậy, Lục Thiếu Hoa không tính toán đầu tư lâu dài, điều này có nghĩa là gì, Lưu Minh Chương bọn họ hiểu rất rõ ràng, tuy nhiên điều này có nghĩa bọn họ sẽ nhanh chóng được trích phần trăm, tự nhiên đều thấy vui mừng.
- Yên tâm đi, chúng tôi sẽ sắp xếp tốt, đến lúc đó đón đầu đánh một trận đau, cũng khiến George Soros nếm thử uy lực của Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta, khiến chúng biết được thực lực của chúng ta.
Lý Vân Thanh nói không khách khí.
Đừng tưởng Lý Vân Thanh bình thường trầm tĩnh, nhưng sâu trong nội tâm anh ta lại ẩn chứa khí phách, đã sớm không muốn nhìn bọn George Soros kiêu ngạo làm mưa làm gió ở thị trường tài chính Châu Á, nhưng Lục Thiếu Hoa chỉ cho bọn họ tiến hành phòng vệ ở Hồng Kông, cũng không chủ động xuất kích, Lý Vân Thanh cũng là bất đắc dĩ
- Ha ha
Lưu Minh Chương cười ha hả, lại nói.
- Tôi cảm thấy lần này là một cơ hội tốt, bọn họ xem nhẹ Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta, đến lúc đó hẳn trở tay không kịp, đây đúng là chuyện tốt.
Lời nó của Lưu Minh Chương âm thanh rõ ràng, mang theo nụ cười lạnh, vẻ mặt lại gian trá, nhìn thế nào cũng không giống người tốt, nhưng trong trường hợp thế này, không ai nói anh ta, ngược lại, nhìn vẻ mặt này của Lưu Minh Chương, mọi người đều là thấy vui khi thấy người ta gặp họa.
- Vì bọn George Soros mặc niệm đi…
Lý Tông Ân trong lòng như nói một câu như vậy
Trong lòng mấy người Lưu Minh Chương nghĩ như thế nào, Lục Thiếu Hoa chẳng quan tâm, hắn quan tâm chính là đề tài nói kế tiếp, trong trí nhớ kiếp trước của hắn, sắp tới thời gian bọn George Soros đến công kích Hồng Kông rồi, còn cơn lốc tài chính Châu Á thì còn lâu mới kết thúc.
Như vậy vấn đề còn lâu dài, hiện tại kết luận dường như hơi sớm, còn nữa, Lục Thiếu Hoa cơ bản đã định liệu, nên làm như thế nào chính là việc của mấy người Lý Vân Thanh, Lục Thiếu Hoa không quan tâm, hiện tại Lục Thiếu Hoa chỉ quan tâm chính là vấn đề của sự việc lần này.
Hiện tại mới là ngày mùng mười tháng hai, ngày mai cũng chính là ngày bùng nổ giai đoạn thứ hai, việc cần làm hiện tại của Lục Thiếu Hoa là quan tâm một chút đến Indonesia và Nhật Bản
- Tốt lắm, chuyện Hồng Kông về sau sẽ từ từ làm, chúng ta trở lại vấn đề chính, hiện tại cần suy xét vấn đề của Indonesia và Nhật Bản
Lục Thiếu Hoa phanh lại, đem đề tài trở về lúc đầu, nói.
- Indonesia cơ bản có thể xác nhận, sẽ là Thái Lan thứ hai, như vậy chúng ta còn có việc cần phải làm.
Indonesia sẽ là Thái Lan thứ hai, dẫn đường giai đoạn thứ hai bùng nổ cơn bão tài chính, căn cứ vào trí nhớ kiếp trước, Lục Thiếu Hoa biết, vào ngày mười sáu tháng hai này, tỉ suất đồng rupiah và đô la Mỹ lên tới 10000:1, đây là một kỷ lục.
Ngoài ra, tiền của các quốc gia Đông Nam Á cũng giảm, cho dù là đồng đô la Singapore hay là Ringgit Malaysia, hoặc là đồng Peso Philippines, vẫn duy trì ở tỉ giá thấp như đồng Yên Nhật, cũng sẽ lại gợn sóng, sẽ giảm đáng kể.
- Về Indonesia cậu cứ yên tâm đi, chúng tôi sớm có bố trí, ngay tại mấy ngày hôm trước, chúng tôi đã bắt đầu tiếp cận tài chính, tất cả sẽ ở làn sóng cuối.
Lý Vân Thanh lúc này cũng mở miệng nói
Từ giai đoạn trước đã kết thúc, Lục Thiếu Hoa liền nghe bọn họ nói qua, còn lại một trăm tỷ đô la Mỹ đưa bọn họ đi phân phối, lại bảo bọn họ quan sát thị trường tài chính các quốc gia Châu Á, mà trước giai đoạn một, Lục Thiếu Hoa không ở Hồng Kông, Lý Vân Thanh bọn họ cũng không xin chỉ thị của Lục Thiếu Hoa, sớm đã hành động, bởi vì bọn họ đã phát hiện Indonesia có biểu hiện.
Lục Thiếu Hoa cũng không trách Lý Vân Thanh bọn họ tự tiện làm chủ, ngược lại, Lục Thiếu Hoa rất vui vẻ vì Lý Vân Thanh bọn họ có thể giác ngộ như vậy, không cần mọi sự đều đích thân hắn chỉ bảo, gật gật đầu nói.
- Không tồi, như vậy quyết định tấn công sẽ là sáng sớm mai
Lục Thiếu Hoa cũng không nói cho mấy người Lý Vân Thanh về thời gian bắt đầu lại gió lốc, với tình huống không rõ ràng lắm về ngày này, Lý Vân Thanh bọn họ đã động thủ, nhưng để lại hành động cuối cùng là muốn chờ lệnh của Lục Thiếu Hoa, hiện tại tốt rồi, Lục Thiếu Hoa đã hạ mệnh lệnh, cũng đã định liệu, ngay ngày mai thôi.
- Ừ
Lý Vân Thanh gật gật đầu, đồng thời nhíu nhíu mày, lại hỏi tiếp một câu
- Ở các quốc gia xung quanh Indonesia chúng ta cũng chỉ bố trí một bộ phận tương ứng, có hay không cũng phải đợi trời sáng mới bắt đầu hành động
Lần trước, xuất hiện rung chuyển ở Thái Lan, ảnh hưởng đến các nước láng giềng, và lúc đó, không cần phân tích cũng biết một quốc gia hỗn loạn bên trong sẽ làm ảnh hưởng đến các nước xung quanh, cho nên, Lý Vân Thanh bọn họ đã bố trí người tương ứng.
- Có bố trí là tốt rồi, ngày mai cùng phát động tổng tiến công
Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói một câu, tuy nhiên điều này cũng chưa tính hoàn toàn, dừng lại một chút, Lục Thiếu Hoa lại nói
- Lần trước cơn bão tài chính qua đi, tiền các quốc gia đều rơi vào đáy cốc, nếu lại xuất hiện rung chuyển, biên độ cũng sẽ không quá lớn, việc phân phối tài chính cần phải có mức độ, chúng ta chủ yếu tập trung vào hai nước Indonesia và Nhật Bản.
Nói đùa, Lục Thiếu Hoa chẳng phải ngốc, các quốc gia nhỏ có biên độ giảm ít, nhất định là kiếm ít tiền, Lục Thiếu Hoa sẽ chẳng đem nhiều vốn đi kiếm tiền nhỏ đâu, phải kiếm đương nhiên là muốn chọn chỗ buôn bán lời to rồi.
- Yên tâm đi, chúng tôi đã tham khảo trước rồi, có phân tích và tính toán để phân phối nguồn tài chính hợp lý
Lý Vân Thanh đáp lại.
Kỳ thật Lý Vân Thanh muốn biểu đạt ý tứ rất rõ ràng, đó là bọn họ cũng ý thức được điều này, và có tính toán cụ thể, không để lãng phí nguồn tài chính.
- Vậy là tốt rồi
Lục Thiếu Hoa sửng sốt, lập tức thở phào một hơi nhẹ nhõm, hướng tầm mắt về phía Lý Tông Ân, mở miệng hỏi
- Còn anh bên kia thế nào?
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 675: Sách lược
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
- Bọn họ sẽ ngóc đầu trở lại
Lục Thiếu Hoa hạ giọng nói một câu, khẳng định bọn George Soros sẽ công kích lại Hồng Kông, xem như cùng Lưu Minh Chương bọn họ không mưu mà hợp, thống nhất ý kiến, như vậy kế tiếp chính là thảo luận về đối sách.
Bảo vệ Hồng Kông, có lần đầu tiên, sẽ có lần thứ hai, Lục Thiếu Hoa cố ý nói nhỏ đi, Lưu Minh Chương bọn họ cũng biết nếu George Soros lại đến công kích lại Hồng Kông, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ lại một lần nữa ra tay
Sự thật đúng là như vậy, trong lòng Lục Thiếu Hoa đã sớm có quyết định, nếu Geroge Soros bọn họ lại đến công kích Hồng Kông, Lục Thiếu Hoa sẽ lại giống lần trước ra tay, chỉ có điều lần đó là nhất thời, lần này Lục Thiếu Hoa sẽ có sách lược bảo vệ Hồng Kông
Lần trước, Lục Thiếu Hoa chi ra bốn trăm tỷ đô la Mỹ, cuối cùng thì được cái gì, chỉ chiếm được một ít cổ phiếu Hồng Kông, có thể nói không thu được tiền, xem như là đầu tư dài hạn
Lần này thì khác, trong lòng Lục Thiếu Hoa sớm đã có quyết định, tính toán đến việc ngăn chặn, đồng thời cố gắng hết sức bảo vệ Hồng Kông, đập tan tành bọn George Soros, mưu cầu một chút lợi ích cho riêng mình.
Trong lòng đã lập kế hoạch, Lục Thiếu Hoa nhất định phải đem ý tưởng của hắn nói ra, như vậy mới khiến mấy người Lý Vân Thanh nắm được, mới có thể cùng tiến hành bố trí sách lược
- Không giống như lần trước, Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta hiện tại đã có rất nhiều cổ phiếu, chiếm quyền chủ đạo, không cần thu mua cổ phiếu nữa.
Dừng một chút, Lục Thiếu Hoa lại nói.
- Như vậy, giả thiết, tôi nói chính là giả thiết bọn George Soros quay lại công kích Hồng Kông, sách lược của chúng ta cũng phải thay đổi mới được.
- Đương nhiên bảo vệ thị trường chứng khoán Hồng Kông là nhiệm vụ hàng đầu, nhưng đồng thời với việc bảo vệ, chúng ta cũng muốn suy xét một chút vì lợi ích của chính mình, việc bảo vệ khiến chúng ta đầu tư khá nhiều vốn, như vậy rất không có giá trị, cho dù có nhiều cổ phiếu Hồng Kông sẽ tăng giá trong tương lai, nhưng dù sao cũng là đầu tư lâu dài, không phù hợp cho sự phát triển của tập đoàn chúng ta…
Lục Thiếu Hoa nói tiếp một tràng lý luận dài tràn lan.
Tuy nhiên, mỗi lời nói của Lục Thiếu Hoa đều để lộ ra tín hiệu, quan trọng là phải bảo vệ Hồng Kông, nhưng lợi ích của chính mình cũng quan trọng, Lý Vân Thanh bọn họ nghe là có thể hiểu được ngay ý của Lục Thiếu Hoa
Không, Lưu Minh Chương hiểu ra đầu tiên, chỉ có điều anh ta còn chẳng phải khẳng định, mà hỏi luôn.
- Ý của cậu là bảo vệ thị trường chứng khoán Hồng Kông, đồng thời tiến hành chặn đánh, ở giữa hưởng lợi?
Lưu Minh Chương vừa dứt lời, đã thu hút ánh mắt của Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân, tất cả đều chuyển ánh mắt qua nhìn Lục Thiếu Hoa, lẳng lặng chờ đợi Lục Thiếu Hoa trả lời
Khi nói đến điều này, Lục Thiếu Hoa cũng không cần phải giấu diếm, mở miệng nói.
- Đúng vậy, lần trước bảo vệ Hồng Kông, chúng ta mua cổ phiếu và một ít cổ phần lung tung lộn xộn, khiến chúng ta đầu tư hai trăm tỷ đô la Mỹ, hơn nữa hai trăm tỷ đô la Mỹ cho nhóm hội viên Thương hội Trung Hoa vay, như vậy là bốn trăm tỷ đô la Mỹ, nhưng cuối cùng chúng ta chiếm được gì, chỉ được làm chủ nợ và một ít cổ phiếu, như vậy rất không có lời.
Thương nhân nên lấy ích lợi là việc chính, Lục Thiếu Hoa tự nhận mình là một thương nhân, như vậy hắn nên lấy ích lợi là việc chính, mà lần trước bảo vệ Hồng Kông, nhìn qua hình như là hơi lỗ vốn.
Nhưng thật sự lỗ vốn sao?
Lục Thiếu Hoa cũng không có ngốc, đầu tư vào nhiều tiền như vậy, hắn là người như thế nào mà sẽ làm một kinh doanh lỗ vốn, thu mua được cổ phiếu, trước mắt xem là lỗ vốn, nhưng về lâu dài thì là buôn bán lời, dù sao trải qua phong ba, Hồng Kông sẽ khôi phục lại
Mà ở giữa, Lục Thiếu Hoa lại có được địa vị, nắm giữ trong tay nhiều cổ phiếu Hồng Kông như vậy, chiếm quyền chủ đạo, ở Hồng Kông lại có quyền hành, thật sự, nói một câu, sẽ gây hiệu quả chấn động thị trường chứng khoán Hồng Kông.
Đây là đầu tư dài hạn, nhưng đầu tư lâu dài như vậy không phải điều Lục Thiếu Hoa muốn, cũng không phải mấy người Lưu Minh Chương mong muốn thấy.
Lục Thiếu Hoa không muốn thấy chính là, hắn không nghĩ đem tiền đầu tư đến Hồng Kông, bởi vì lúc này, Lục Thiếu Hoa đặc biệt cần vốn để trợ giúp tập đoàn và phát triển, mà đầu tư lâu dài nghĩa là khóa vốn lại, đây không phải là điều Lục Thiếu Hoa muốn thấy.
Về phần mấy người Lưu Minh Chương, bọn họ không muốn thấy chính là trích phần trăm, làm đầu tư lâu dài, bọn họ lấy không được phần trăm, chỉ có thể đến cuối năm lấy hoa hồng từ tập đoàn, việc cuối năm chia hoa hồng khác hẳn với việc trích phần trăm, khác biệt rất nhiều.
Tuy nhiên, nói đi cũng phải nói lại, Lục Thiếu Hoa bảo họ làm như thế nào, bọn họ nhất định phải làm như vậy, không thể không nghe
Hiện tại không như vậy, Lục Thiếu Hoa không tính toán đầu tư lâu dài, điều này có nghĩa là gì, Lưu Minh Chương bọn họ hiểu rất rõ ràng, tuy nhiên điều này có nghĩa bọn họ sẽ nhanh chóng được trích phần trăm, tự nhiên đều thấy vui mừng.
- Yên tâm đi, chúng tôi sẽ sắp xếp tốt, đến lúc đó đón đầu đánh một trận đau, cũng khiến George Soros nếm thử uy lực của Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta, khiến chúng biết được thực lực của chúng ta.
Lý Vân Thanh nói không khách khí.
Đừng tưởng Lý Vân Thanh bình thường trầm tĩnh, nhưng sâu trong nội tâm anh ta lại ẩn chứa khí phách, đã sớm không muốn nhìn bọn George Soros kiêu ngạo làm mưa làm gió ở thị trường tài chính Châu Á, nhưng Lục Thiếu Hoa chỉ cho bọn họ tiến hành phòng vệ ở Hồng Kông, cũng không chủ động xuất kích, Lý Vân Thanh cũng là bất đắc dĩ
- Ha ha
Lưu Minh Chương cười ha hả, lại nói.
- Tôi cảm thấy lần này là một cơ hội tốt, bọn họ xem nhẹ Tập đoàn Phượng Hoàng chúng ta, đến lúc đó hẳn trở tay không kịp, đây đúng là chuyện tốt.
Lời nó của Lưu Minh Chương âm thanh rõ ràng, mang theo nụ cười lạnh, vẻ mặt lại gian trá, nhìn thế nào cũng không giống người tốt, nhưng trong trường hợp thế này, không ai nói anh ta, ngược lại, nhìn vẻ mặt này của Lưu Minh Chương, mọi người đều là thấy vui khi thấy người ta gặp họa.
- Vì bọn George Soros mặc niệm đi…
Lý Tông Ân trong lòng như nói một câu như vậy
Trong lòng mấy người Lưu Minh Chương nghĩ như thế nào, Lục Thiếu Hoa chẳng quan tâm, hắn quan tâm chính là đề tài nói kế tiếp, trong trí nhớ kiếp trước của hắn, sắp tới thời gian bọn George Soros đến công kích Hồng Kông rồi, còn cơn lốc tài chính Châu Á thì còn lâu mới kết thúc.
Như vậy vấn đề còn lâu dài, hiện tại kết luận dường như hơi sớm, còn nữa, Lục Thiếu Hoa cơ bản đã định liệu, nên làm như thế nào chính là việc của mấy người Lý Vân Thanh, Lục Thiếu Hoa không quan tâm, hiện tại Lục Thiếu Hoa chỉ quan tâm chính là vấn đề của sự việc lần này.
Hiện tại mới là ngày mùng mười tháng hai, ngày mai cũng chính là ngày bùng nổ giai đoạn thứ hai, việc cần làm hiện tại của Lục Thiếu Hoa là quan tâm một chút đến Indonesia và Nhật Bản
- Tốt lắm, chuyện Hồng Kông về sau sẽ từ từ làm, chúng ta trở lại vấn đề chính, hiện tại cần suy xét vấn đề của Indonesia và Nhật Bản
Lục Thiếu Hoa phanh lại, đem đề tài trở về lúc đầu, nói.
- Indonesia cơ bản có thể xác nhận, sẽ là Thái Lan thứ hai, như vậy chúng ta còn có việc cần phải làm.
Indonesia sẽ là Thái Lan thứ hai, dẫn đường giai đoạn thứ hai bùng nổ cơn bão tài chính, căn cứ vào trí nhớ kiếp trước, Lục Thiếu Hoa biết, vào ngày mười sáu tháng hai này, tỉ suất đồng rupiah và đô la Mỹ lên tới 10000:1, đây là một kỷ lục.
Ngoài ra, tiền của các quốc gia Đông Nam Á cũng giảm, cho dù là đồng đô la Singapore hay là Ringgit Malaysia, hoặc là đồng Peso Philippines, vẫn duy trì ở tỉ giá thấp như đồng Yên Nhật, cũng sẽ lại gợn sóng, sẽ giảm đáng kể.
- Về Indonesia cậu cứ yên tâm đi, chúng tôi sớm có bố trí, ngay tại mấy ngày hôm trước, chúng tôi đã bắt đầu tiếp cận tài chính, tất cả sẽ ở làn sóng cuối.
Lý Vân Thanh lúc này cũng mở miệng nói
Từ giai đoạn trước đã kết thúc, Lục Thiếu Hoa liền nghe bọn họ nói qua, còn lại một trăm tỷ đô la Mỹ đưa bọn họ đi phân phối, lại bảo bọn họ quan sát thị trường tài chính các quốc gia Châu Á, mà trước giai đoạn một, Lục Thiếu Hoa không ở Hồng Kông, Lý Vân Thanh bọn họ cũng không xin chỉ thị của Lục Thiếu Hoa, sớm đã hành động, bởi vì bọn họ đã phát hiện Indonesia có biểu hiện.
Lục Thiếu Hoa cũng không trách Lý Vân Thanh bọn họ tự tiện làm chủ, ngược lại, Lục Thiếu Hoa rất vui vẻ vì Lý Vân Thanh bọn họ có thể giác ngộ như vậy, không cần mọi sự đều đích thân hắn chỉ bảo, gật gật đầu nói.
- Không tồi, như vậy quyết định tấn công sẽ là sáng sớm mai
Lục Thiếu Hoa cũng không nói cho mấy người Lý Vân Thanh về thời gian bắt đầu lại gió lốc, với tình huống không rõ ràng lắm về ngày này, Lý Vân Thanh bọn họ đã động thủ, nhưng để lại hành động cuối cùng là muốn chờ lệnh của Lục Thiếu Hoa, hiện tại tốt rồi, Lục Thiếu Hoa đã hạ mệnh lệnh, cũng đã định liệu, ngay ngày mai thôi.
- Ừ
Lý Vân Thanh gật gật đầu, đồng thời nhíu nhíu mày, lại hỏi tiếp một câu
- Ở các quốc gia xung quanh Indonesia chúng ta cũng chỉ bố trí một bộ phận tương ứng, có hay không cũng phải đợi trời sáng mới bắt đầu hành động
Lần trước, xuất hiện rung chuyển ở Thái Lan, ảnh hưởng đến các nước láng giềng, và lúc đó, không cần phân tích cũng biết một quốc gia hỗn loạn bên trong sẽ làm ảnh hưởng đến các nước xung quanh, cho nên, Lý Vân Thanh bọn họ đã bố trí người tương ứng.
- Có bố trí là tốt rồi, ngày mai cùng phát động tổng tiến công
Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói một câu, tuy nhiên điều này cũng chưa tính hoàn toàn, dừng lại một chút, Lục Thiếu Hoa lại nói
- Lần trước cơn bão tài chính qua đi, tiền các quốc gia đều rơi vào đáy cốc, nếu lại xuất hiện rung chuyển, biên độ cũng sẽ không quá lớn, việc phân phối tài chính cần phải có mức độ, chúng ta chủ yếu tập trung vào hai nước Indonesia và Nhật Bản.
Nói đùa, Lục Thiếu Hoa chẳng phải ngốc, các quốc gia nhỏ có biên độ giảm ít, nhất định là kiếm ít tiền, Lục Thiếu Hoa sẽ chẳng đem nhiều vốn đi kiếm tiền nhỏ đâu, phải kiếm đương nhiên là muốn chọn chỗ buôn bán lời to rồi.
- Yên tâm đi, chúng tôi đã tham khảo trước rồi, có phân tích và tính toán để phân phối nguồn tài chính hợp lý
Lý Vân Thanh đáp lại.
Kỳ thật Lý Vân Thanh muốn biểu đạt ý tứ rất rõ ràng, đó là bọn họ cũng ý thức được điều này, và có tính toán cụ thể, không để lãng phí nguồn tài chính.
- Vậy là tốt rồi
Lục Thiếu Hoa sửng sốt, lập tức thở phào một hơi nhẹ nhõm, hướng tầm mắt về phía Lý Tông Ân, mở miệng hỏi
- Còn anh bên kia thế nào?
/1180
|