Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 697: Công ty mười tỷ.
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Phân phối xong khoản tài chính thì Lục Thiếu Hoa cũng chẳng còn gì để dặn dò, hắn cùng với ba người Lưu Minh Trương ngồi nói chuyện phiếm cho đến hơn 11 giờ thì ba người họ lần lượt cáo từ ra về.
Cuộc khủng hoảng tài chính đã kết thúc, với tư cách là ba người đứng đầu của tập đoàn Phượng Hoàng bọn họ có được một khoảng thời gian để nghỉ ngơi. Thêm vào đó lần này lại không giống với những lần trước, phải bận rộn suốt hơn một năm trời, cơ thể và tinh thần giờ đều mệt mỏi, vậy nên Lục Thiếu Hoa đã cho họ một tuần nghỉ phép.
Chỉ có điều Lục Thiếu Hoa thì không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi như vậy. Trong tuần tiếp theo hắn sẽ phải tranh thủ thời gian tự học để một tuần sau ngày lễ quốc khánh sẽ liên hệ với hiệu trưởng trường Đại Học Hồng Kông, chuẩn bị đi thi.
Có được một tấm văn bằng Đại Học là ước nguyện sau khi được tái sinh của hắn. Tuy biết rằng bằng cấp giờ đây chẳng còn tác dụng gì với hắn nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn quyết định thực hiện cho kỳ được ước mơ của mình, cũng coi như là thực hiện được di nguyện từ kiếp trước.
Hai ngày thi cuối cùng cũng đã qua, Lục Thiếu Hoa tự nhận thấy hắn thi cũng được. Có điều đó mới chỉ là tự nhận thấy thôi, kết quả cuối cùng vẫn phải đợi đến ngày thông báo kết quả mới có thể biết được.
Ở Hồng Kông Lục Thiếu Hoa không phải là nhân vật tầm thường mà là một tỷ phú bậc nhất tiếng tăm lừng lẫy. Vậy nên hiệu trưởng trường Đại Học Hồng Kông cũng không dám chậm chễ với chuyện của hắn, ba ngày sau đó đã công bố kết quả và tất cả thành tích đều đạt chỉ tiêu.
Ngoại trừ môn Vật lý chỉ đạt hơn 70 điểm còn các môn khác thì đều trên 80. Tiếng Anh được 110 điểm, Hóa học cũng được hơn 90, chỉ còn thiếu vài điểm là đạt tối đa.
Kết quả vô cùng rõ ràng, Lục Thiếu Hoa đã lấy được tấm bằng Đại Học Hồng Kông với một thành tích nổi trội.
Đương nhiên có những chuyện không phải cứ nói làm là làm được liền. Ví dụ như chuyện bằng tốt ngiệp chẳng hạn, hiện giờ không đúng thời điểm cấp bằng nên bằng cũng không cấp ngay lập tức được, phải đợi cả khóa này kết thúc thì sẽ lĩnh bằng cùng các đồng môn.
Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa không quan tâm đến chuyện này, hắn chỉ cần biết đã đạt điểm qua kỳ thi là đủ, những chuyện khác không cần quan tâm. Giờ đây là lúc hắn tập trung tinh thần cho việc phát triển tập đoàn Phượng Hoàng.
Trải qua cuộc khủng hoảng tài chính vừa rồi, nhờ có sự chuẩn bị từ trước của Lục Thiếu Hoa nên tập đoàn Phượng Hoàng không có tổn thất gì lớn lắm, thế nhưng ít nhiều thì cũng đã có những ảnh hưởng đáng kể. Giờ thì mọi sóng gió đã qua, nền kinh tế Thế Giới cũng đang dần khôi phục, Hồng Kông cũng theo đà đó mà phát triển trở lại, tập đoàn Phượng Hoàng phải nhân cơ hội này để tiến quân ra chiếm lĩnh thị trường.
Trước kia muốn đưa một sản phẩm ra thị trường thì có muôn vàn khó khăn, dù sao rất nhiều việc cần làm. Nhưng bây giờ thì khác, mạng lưới tiêu thụ sau nhiều năm đã có, kinh nghiệm cũng nhiều rồi, không cần nói nhiều nữa, có thể đưa sản phẩm ra thị trường dễ dàng hơn.
Cho dù là như thế thì cũng còn rất nhiều việc phải làm. Ví như tổng giám đốc công ty tiêu thụ Phượng Hoàng Hứa Gia Thụy hiện giờ cũng đang bận tối mắt tối mũi, gần như chẳng bao giờ có mặt ở Hồng Kông mà suốt ngày chạy Đông chạy Tây đi thị sát.
Lục Thiếu Hoa tuy rằng là ông chủ nhưng cũng bận rộn không kém, chỉ có điều hắn không cần phải chạy Đông chạy Tây như Hứa Gia Thụy. Tuy nhiên có những việc hắn cảm thấy không thể không quan tâm.
Đúng là như vậy. Ngày thứ hai sau khi kết thúc kỳ thi Lục Thiếu Hoa đã phải đến ngồi ở văn phòng của tổng Giám đốc công ty tiêu thụ Phượng Hoàng để chỉnh sửa lại một vài kế hoạch tiêu thụ, có những lúc lại phải cố nhớ lại những sự kiện ở kiếp trước để vạch ra một vài biện pháp tiêu thụ cho kỳ tiếp theo.
Liên tục trong vòng ba ngày Lục Thiếu Hoa đều đến trụ sở tập đoàn Phượng Hoàng ở đó.
Tất nhiên là khi bắt gặp một vài phương án chưa hợp lý thì Lục Thiếu Hoa đều phải chỉnh sửa lại rồi lệnh cho mấy phó giám đốc cử người đi sửa chữa, trong trường hợp đã vô phương cứu chữa thì hắn cũng hạ lệnh hủy bỏ toàn bộ để cho người đi làm lại.
Hứa Gia Thụy không có mặt ở tập đoàn trong khi Tần Tịch Thần thì không thể lúc nào cũng chú ý đến tình hình của công ty tiêu thụ Phượng Hoàng. Tuy nói rằng đã có tới mấy phó giám đốc được phân công nhiệm vụ rõ ràng nhưng thiếu đi người lãnh đạo thì tất nhiên vẫn không được yên tâm.
May mắn là còn có Lục Thiếu Hoa ở đó. Nhờ những phương án tiêu thụ mà hắn đã vạch ra nên mọi khó khăn đều được giải quyết cách hoàn mỹ. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã tiến quân được vào thị trường bình dân. Tiếp theo là đến khâu quảng cáo, cần phải gia tăng lực lượng để tranh giành thị trường.
Quảng cáo không phải là khâu mà công ty tiêu thụ Phượng Hoàng có thể làm được mà phải giao công ty giải trí Phượng Hoàng phụ trách. Lục Thiếu Hoa đã hạ lệnh cho Trần Đạt Vinh cử người thiết kế phương án quảng cáo sau đó liên hệ với các công ty truyền thông trên toàn cầu để bắt đầu chiến dịch quảng cáo.
Có một điều đáng để nhắc tới đó là khi Lục Thiếu Hoa hạ lệnh cho trần Đạt Vinh thiết kế quảng cáo thì hắn không hề nói rõ việc muốn nhằm vào thị trường bình dân.
Đối với chuyện này thì Lục Thiếu Hoa đã phải suy nghĩ rất lâu mới đưa ra được quyết định. Vốn dĩ hắn muốn để cho Trần Đạt Vinh thiết kế một mẫu quảng cáo nhằm nhắm vào thị trường bình dân nhưng nghĩ lại thì hắn thấy như vậy cũng không cần thiết.
Có hai nguyên nhân. Thứ nhất, những sản phẩm của tập đoàn Phượng Hoàng đã có được một lượng người tiêu dùng nhất định, trong tình huống này không cần thiết phải nói rõ đây là sản phẩm nhằm vào đối tượng bình dân. Nói một cách dễ hiểu hơn thì chỉ cần đem sản phẩm của Phượng Hoàng đặt trên giá hàng thì nhất định sẽ có người mua. Còn về việc đó là sản phẩm cao cấp hay sản phẩm bình dân thì khách hàng tự phân biệt được.
Nguyên nhân thứ hai là mới trải qua cơn lốc tài chính, thị trường đang gặp khó khăn, Tập đoàn Phượng Hoàng lại quảng cáo sản phẩm, sẽ gia tăng thị phần, đây mới là kết quả mà Lục Thiếu Hoa muốn thấy. Mặc kệ là sản phẩm bình dân hay cao cấp, Lục Thiếu Hoa đều muốn nhân cơ hội này, cạnh tranh mở rộng thị trường.
Kết quả là vô cùng rõ ràng. Trần Đạt Vinh trong vòng một tuần đã vạch ra được vài kế hoạch quảng cáo, Lục Thiếu Hoa cũng đã từ đó chọn ra được một cái rồi nhanh chóng đưa ra công chúng và đạt được hiệu quả vô cùng lớn. Lượng tiêu thụ của tập đoàn Phượng Hoàng cũng nhờ đó mà dần dần tăng lên, nâng cao tính cạnh tranh của sản phẩm.
Tới đây thì đại cục đã định, bước tiếp theo thì cần phải trông chờ vào Hứa Gia Thụy, để anh ta từng bước từng bước một thực hiện kế hoạch,
Vào lúc đó thì Lục Thiếu Hoa cũng đã nhận được điện thoại của Hoắc Đông Anh mời hắn sang bên công ty đầu tư mạo hiểm Long Đằng có việc cần thảo luận.
Công ty Long Đằng do ba cổ đông là Lục Thiếu Hoa, Hoắc Đông Anh và Lý Gia Thành thành lập cách đây vài năm, lúc đó có thể coi là một liên kết hùng mạnh. Trong thời gian vừa qua Lục Thiếu Hoa rất ít khi qua bên đó hỏi han tình hình công ty thế nhưng cũng biết được rằng nó đã có sự thay đổi long trời lở đất.
Khi mới vừa thành lập công ty Long Đằng còn phải thuê một tầng trong khu chung cư để làm văn phòng đại diện. Giờ thì sao? Không những đã có hẳn một tòa nhà văn phòng riêng mà tòa nhà đó còn cao tới mười tầng. Số lượng nhân viên cũng từ mấy chục người mà tăng lên mấy trăm người như ngày hôn nay. Từ đó có thể thấy được tốc độ phát triển chóng mặt của nó.
Công ty có thể phát triển lớn mạnh như thế đương nhiên Lục Thiếu Hoa rất vui. Mặc dù sản nghiệp đó không do hắn quản lý nhưng dù sao trong đó cũng có 30% cổ phần của hắn, tính ra thì cũng hơn một tỷ đô la Hồng Kông.
Đúng vậy, năm đó bỏ ra 100 triệu đô la Hồng Kông để đầu tư vào công ty đầu tư mạo hiểm Long Đằng, chỉ sau vài năm phát triển thì hiện tại nó đã trở thành một công ty có số vốn lên tới năm tỷ đô la Hồng Kông. Bên cạnh đó, cơn khủng hoảng tài chính Châu Á vừa rồi đã mở ra trước mắt nó một thời kỳ đầy cơ hội mới.
Cơn bão tài chính đã làm cho nền kinh tế Hồng Kông như rơi xuống đáy vực, kéo theo đó là các công ty rơi vào tình trạng khó khăn. Đây chính là thời cơ để Long Đằng tiến xa thêm một bước, nói không chừng còn có thể đạt được những thành tích xuất sắc.
Mà hôm nay Hoắc Đông Anh mời Lục Thiếu Hoa đến cũng chính là vì chuyện này. Hơn nũa Lý Gia Thành cũng đã có mặt, xem như ba cổ đông đều đã đầy đủ, có thể thảo luận một chút về các bước hành động tiếp theo.
- Hiện tại công ty Long Đằng đang đứng trước một thời kỳ với nhiều cơ hội mới, chúng ta cần phải thảo luận một chút xem tiếp theo nên làm thế nào để công ty có thể tiến lên một bậc mới.
Lý Gia Thành với tư cách là chủ quản đã lên tiếng.
Nghĩ lại thì cũng đúng! Lúc phân chia cổ phần thì Lý Gia Thành chiếm 40%, Hoắc Đông Anh và Lục Thiếu Hoa mỗi người chỉ chiếm 30%, vậy nên công ty Long Dằng chính thức do Lý Gia Thành đứng đầu, mọi sự của công ty dĩ nhiên cũng do ông ta đề xuất.
- Chuyện này Gia Thành đã trao đổi qua với tôi, cá nhân tôi cũng cho rằng nên nhân cơ hội này để phát triển công ty Long Đằng.
Hoắc Đông Anh phát biểu lập trường của mình, tỏ ý ủng hộ Lý Gia Thành.
Trong số ba cổ đông thì Hoắc Anh Đông và Lý Gia Thành đã bày tỏ quan điểm vô cùng rõ ràng, giờ chỉ còn đợi xem ý kiến của Lục Thiếu Hoa là như thế nào thôi. Vậy nên ngay sau khi Hoắc Đông Anh nói xong thì ánh mắt của cả hai người họ đều hướng về phía hắn, chờ đợi hắn bày tỏ quan điểm của mình.
Còn Lục Thiếu Hoa? Hắn bị hai người kia nhìn chằm chằm tới mức cảm thấy có chút không tự nhiên. Để hai người đó thôi nhìn chằm chằm vào mình hắn đành mở lời:
- Tôi không có ý kiến.
Thực ra Lục Thiếu Hoa cũng cảm thấy rằng Long Đằng đang có hướng phát triển rất rất tốt, hai người họ có ý muốn mở rộng công ty cũng đúng, thế nhưng muốn mở rộng thì buộc phải tăng cường đầu tư mới được:
- Mỗi người cần đầu tư thêm bao nhiêu?
- Một trăm triệu đô la Mỹ.
Lý Gia Thành nói giống như là đã có tính toán từ trước, dừng lại một chút rồi ông ta nói thêm:
- Cháu và ông anh Hoắc mỗi người đầu tư thêm 100 triệu đô la Mỹ, còn về phần tôi, 130 triệu, cổ phần không thay đổi.
Hoắc Đông Anh không nói gì nhưng cái gật đầu của hắn đã nói lên tất cả, hắn ủng hộ Lý Gia Thành.
Hoắc Anh Đông và Lý Gia Thành đều đã thống nhất ý kiến như vậy rồi thì Lục Thiếu Hoa còn có thể nói được gì nữa. Điều mà bây giờ hắn đang nghĩ đó là công ty Long Đằng sẽ như thế nào sau khi được được đầu tư thêm nguồn vốn. Cần phải biết được rằng con số đầu tư lần này là 330 triệu đô la Mỹ, như vậy thì tài sản của công ty sắp vượt qua con số mười tỷ đô la Hồng Kông.
Một công ty trị giá mười tỷ đô la Hồng Kông thì cũng không có nhiều lắm ở Hồng Kông. Giờ thì tốt rồi, cái công ty mười tỷ đó đang được xuất hiện nhờ câu nói của ba người họ.
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 697: Công ty mười tỷ.
Dịch: Nhóm dịch Quan Trường
Nguồn: metruye
Phân phối xong khoản tài chính thì Lục Thiếu Hoa cũng chẳng còn gì để dặn dò, hắn cùng với ba người Lưu Minh Trương ngồi nói chuyện phiếm cho đến hơn 11 giờ thì ba người họ lần lượt cáo từ ra về.
Cuộc khủng hoảng tài chính đã kết thúc, với tư cách là ba người đứng đầu của tập đoàn Phượng Hoàng bọn họ có được một khoảng thời gian để nghỉ ngơi. Thêm vào đó lần này lại không giống với những lần trước, phải bận rộn suốt hơn một năm trời, cơ thể và tinh thần giờ đều mệt mỏi, vậy nên Lục Thiếu Hoa đã cho họ một tuần nghỉ phép.
Chỉ có điều Lục Thiếu Hoa thì không có nhiều thời gian để nghỉ ngơi như vậy. Trong tuần tiếp theo hắn sẽ phải tranh thủ thời gian tự học để một tuần sau ngày lễ quốc khánh sẽ liên hệ với hiệu trưởng trường Đại Học Hồng Kông, chuẩn bị đi thi.
Có được một tấm văn bằng Đại Học là ước nguyện sau khi được tái sinh của hắn. Tuy biết rằng bằng cấp giờ đây chẳng còn tác dụng gì với hắn nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn quyết định thực hiện cho kỳ được ước mơ của mình, cũng coi như là thực hiện được di nguyện từ kiếp trước.
Hai ngày thi cuối cùng cũng đã qua, Lục Thiếu Hoa tự nhận thấy hắn thi cũng được. Có điều đó mới chỉ là tự nhận thấy thôi, kết quả cuối cùng vẫn phải đợi đến ngày thông báo kết quả mới có thể biết được.
Ở Hồng Kông Lục Thiếu Hoa không phải là nhân vật tầm thường mà là một tỷ phú bậc nhất tiếng tăm lừng lẫy. Vậy nên hiệu trưởng trường Đại Học Hồng Kông cũng không dám chậm chễ với chuyện của hắn, ba ngày sau đó đã công bố kết quả và tất cả thành tích đều đạt chỉ tiêu.
Ngoại trừ môn Vật lý chỉ đạt hơn 70 điểm còn các môn khác thì đều trên 80. Tiếng Anh được 110 điểm, Hóa học cũng được hơn 90, chỉ còn thiếu vài điểm là đạt tối đa.
Kết quả vô cùng rõ ràng, Lục Thiếu Hoa đã lấy được tấm bằng Đại Học Hồng Kông với một thành tích nổi trội.
Đương nhiên có những chuyện không phải cứ nói làm là làm được liền. Ví dụ như chuyện bằng tốt ngiệp chẳng hạn, hiện giờ không đúng thời điểm cấp bằng nên bằng cũng không cấp ngay lập tức được, phải đợi cả khóa này kết thúc thì sẽ lĩnh bằng cùng các đồng môn.
Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa không quan tâm đến chuyện này, hắn chỉ cần biết đã đạt điểm qua kỳ thi là đủ, những chuyện khác không cần quan tâm. Giờ đây là lúc hắn tập trung tinh thần cho việc phát triển tập đoàn Phượng Hoàng.
Trải qua cuộc khủng hoảng tài chính vừa rồi, nhờ có sự chuẩn bị từ trước của Lục Thiếu Hoa nên tập đoàn Phượng Hoàng không có tổn thất gì lớn lắm, thế nhưng ít nhiều thì cũng đã có những ảnh hưởng đáng kể. Giờ thì mọi sóng gió đã qua, nền kinh tế Thế Giới cũng đang dần khôi phục, Hồng Kông cũng theo đà đó mà phát triển trở lại, tập đoàn Phượng Hoàng phải nhân cơ hội này để tiến quân ra chiếm lĩnh thị trường.
Trước kia muốn đưa một sản phẩm ra thị trường thì có muôn vàn khó khăn, dù sao rất nhiều việc cần làm. Nhưng bây giờ thì khác, mạng lưới tiêu thụ sau nhiều năm đã có, kinh nghiệm cũng nhiều rồi, không cần nói nhiều nữa, có thể đưa sản phẩm ra thị trường dễ dàng hơn.
Cho dù là như thế thì cũng còn rất nhiều việc phải làm. Ví như tổng giám đốc công ty tiêu thụ Phượng Hoàng Hứa Gia Thụy hiện giờ cũng đang bận tối mắt tối mũi, gần như chẳng bao giờ có mặt ở Hồng Kông mà suốt ngày chạy Đông chạy Tây đi thị sát.
Lục Thiếu Hoa tuy rằng là ông chủ nhưng cũng bận rộn không kém, chỉ có điều hắn không cần phải chạy Đông chạy Tây như Hứa Gia Thụy. Tuy nhiên có những việc hắn cảm thấy không thể không quan tâm.
Đúng là như vậy. Ngày thứ hai sau khi kết thúc kỳ thi Lục Thiếu Hoa đã phải đến ngồi ở văn phòng của tổng Giám đốc công ty tiêu thụ Phượng Hoàng để chỉnh sửa lại một vài kế hoạch tiêu thụ, có những lúc lại phải cố nhớ lại những sự kiện ở kiếp trước để vạch ra một vài biện pháp tiêu thụ cho kỳ tiếp theo.
Liên tục trong vòng ba ngày Lục Thiếu Hoa đều đến trụ sở tập đoàn Phượng Hoàng ở đó.
Tất nhiên là khi bắt gặp một vài phương án chưa hợp lý thì Lục Thiếu Hoa đều phải chỉnh sửa lại rồi lệnh cho mấy phó giám đốc cử người đi sửa chữa, trong trường hợp đã vô phương cứu chữa thì hắn cũng hạ lệnh hủy bỏ toàn bộ để cho người đi làm lại.
Hứa Gia Thụy không có mặt ở tập đoàn trong khi Tần Tịch Thần thì không thể lúc nào cũng chú ý đến tình hình của công ty tiêu thụ Phượng Hoàng. Tuy nói rằng đã có tới mấy phó giám đốc được phân công nhiệm vụ rõ ràng nhưng thiếu đi người lãnh đạo thì tất nhiên vẫn không được yên tâm.
May mắn là còn có Lục Thiếu Hoa ở đó. Nhờ những phương án tiêu thụ mà hắn đã vạch ra nên mọi khó khăn đều được giải quyết cách hoàn mỹ. Chỉ trong một khoảng thời gian ngắn đã tiến quân được vào thị trường bình dân. Tiếp theo là đến khâu quảng cáo, cần phải gia tăng lực lượng để tranh giành thị trường.
Quảng cáo không phải là khâu mà công ty tiêu thụ Phượng Hoàng có thể làm được mà phải giao công ty giải trí Phượng Hoàng phụ trách. Lục Thiếu Hoa đã hạ lệnh cho Trần Đạt Vinh cử người thiết kế phương án quảng cáo sau đó liên hệ với các công ty truyền thông trên toàn cầu để bắt đầu chiến dịch quảng cáo.
Có một điều đáng để nhắc tới đó là khi Lục Thiếu Hoa hạ lệnh cho trần Đạt Vinh thiết kế quảng cáo thì hắn không hề nói rõ việc muốn nhằm vào thị trường bình dân.
Đối với chuyện này thì Lục Thiếu Hoa đã phải suy nghĩ rất lâu mới đưa ra được quyết định. Vốn dĩ hắn muốn để cho Trần Đạt Vinh thiết kế một mẫu quảng cáo nhằm nhắm vào thị trường bình dân nhưng nghĩ lại thì hắn thấy như vậy cũng không cần thiết.
Có hai nguyên nhân. Thứ nhất, những sản phẩm của tập đoàn Phượng Hoàng đã có được một lượng người tiêu dùng nhất định, trong tình huống này không cần thiết phải nói rõ đây là sản phẩm nhằm vào đối tượng bình dân. Nói một cách dễ hiểu hơn thì chỉ cần đem sản phẩm của Phượng Hoàng đặt trên giá hàng thì nhất định sẽ có người mua. Còn về việc đó là sản phẩm cao cấp hay sản phẩm bình dân thì khách hàng tự phân biệt được.
Nguyên nhân thứ hai là mới trải qua cơn lốc tài chính, thị trường đang gặp khó khăn, Tập đoàn Phượng Hoàng lại quảng cáo sản phẩm, sẽ gia tăng thị phần, đây mới là kết quả mà Lục Thiếu Hoa muốn thấy. Mặc kệ là sản phẩm bình dân hay cao cấp, Lục Thiếu Hoa đều muốn nhân cơ hội này, cạnh tranh mở rộng thị trường.
Kết quả là vô cùng rõ ràng. Trần Đạt Vinh trong vòng một tuần đã vạch ra được vài kế hoạch quảng cáo, Lục Thiếu Hoa cũng đã từ đó chọn ra được một cái rồi nhanh chóng đưa ra công chúng và đạt được hiệu quả vô cùng lớn. Lượng tiêu thụ của tập đoàn Phượng Hoàng cũng nhờ đó mà dần dần tăng lên, nâng cao tính cạnh tranh của sản phẩm.
Tới đây thì đại cục đã định, bước tiếp theo thì cần phải trông chờ vào Hứa Gia Thụy, để anh ta từng bước từng bước một thực hiện kế hoạch,
Vào lúc đó thì Lục Thiếu Hoa cũng đã nhận được điện thoại của Hoắc Đông Anh mời hắn sang bên công ty đầu tư mạo hiểm Long Đằng có việc cần thảo luận.
Công ty Long Đằng do ba cổ đông là Lục Thiếu Hoa, Hoắc Đông Anh và Lý Gia Thành thành lập cách đây vài năm, lúc đó có thể coi là một liên kết hùng mạnh. Trong thời gian vừa qua Lục Thiếu Hoa rất ít khi qua bên đó hỏi han tình hình công ty thế nhưng cũng biết được rằng nó đã có sự thay đổi long trời lở đất.
Khi mới vừa thành lập công ty Long Đằng còn phải thuê một tầng trong khu chung cư để làm văn phòng đại diện. Giờ thì sao? Không những đã có hẳn một tòa nhà văn phòng riêng mà tòa nhà đó còn cao tới mười tầng. Số lượng nhân viên cũng từ mấy chục người mà tăng lên mấy trăm người như ngày hôn nay. Từ đó có thể thấy được tốc độ phát triển chóng mặt của nó.
Công ty có thể phát triển lớn mạnh như thế đương nhiên Lục Thiếu Hoa rất vui. Mặc dù sản nghiệp đó không do hắn quản lý nhưng dù sao trong đó cũng có 30% cổ phần của hắn, tính ra thì cũng hơn một tỷ đô la Hồng Kông.
Đúng vậy, năm đó bỏ ra 100 triệu đô la Hồng Kông để đầu tư vào công ty đầu tư mạo hiểm Long Đằng, chỉ sau vài năm phát triển thì hiện tại nó đã trở thành một công ty có số vốn lên tới năm tỷ đô la Hồng Kông. Bên cạnh đó, cơn khủng hoảng tài chính Châu Á vừa rồi đã mở ra trước mắt nó một thời kỳ đầy cơ hội mới.
Cơn bão tài chính đã làm cho nền kinh tế Hồng Kông như rơi xuống đáy vực, kéo theo đó là các công ty rơi vào tình trạng khó khăn. Đây chính là thời cơ để Long Đằng tiến xa thêm một bước, nói không chừng còn có thể đạt được những thành tích xuất sắc.
Mà hôm nay Hoắc Đông Anh mời Lục Thiếu Hoa đến cũng chính là vì chuyện này. Hơn nũa Lý Gia Thành cũng đã có mặt, xem như ba cổ đông đều đã đầy đủ, có thể thảo luận một chút về các bước hành động tiếp theo.
- Hiện tại công ty Long Đằng đang đứng trước một thời kỳ với nhiều cơ hội mới, chúng ta cần phải thảo luận một chút xem tiếp theo nên làm thế nào để công ty có thể tiến lên một bậc mới.
Lý Gia Thành với tư cách là chủ quản đã lên tiếng.
Nghĩ lại thì cũng đúng! Lúc phân chia cổ phần thì Lý Gia Thành chiếm 40%, Hoắc Đông Anh và Lục Thiếu Hoa mỗi người chỉ chiếm 30%, vậy nên công ty Long Dằng chính thức do Lý Gia Thành đứng đầu, mọi sự của công ty dĩ nhiên cũng do ông ta đề xuất.
- Chuyện này Gia Thành đã trao đổi qua với tôi, cá nhân tôi cũng cho rằng nên nhân cơ hội này để phát triển công ty Long Đằng.
Hoắc Đông Anh phát biểu lập trường của mình, tỏ ý ủng hộ Lý Gia Thành.
Trong số ba cổ đông thì Hoắc Anh Đông và Lý Gia Thành đã bày tỏ quan điểm vô cùng rõ ràng, giờ chỉ còn đợi xem ý kiến của Lục Thiếu Hoa là như thế nào thôi. Vậy nên ngay sau khi Hoắc Đông Anh nói xong thì ánh mắt của cả hai người họ đều hướng về phía hắn, chờ đợi hắn bày tỏ quan điểm của mình.
Còn Lục Thiếu Hoa? Hắn bị hai người kia nhìn chằm chằm tới mức cảm thấy có chút không tự nhiên. Để hai người đó thôi nhìn chằm chằm vào mình hắn đành mở lời:
- Tôi không có ý kiến.
Thực ra Lục Thiếu Hoa cũng cảm thấy rằng Long Đằng đang có hướng phát triển rất rất tốt, hai người họ có ý muốn mở rộng công ty cũng đúng, thế nhưng muốn mở rộng thì buộc phải tăng cường đầu tư mới được:
- Mỗi người cần đầu tư thêm bao nhiêu?
- Một trăm triệu đô la Mỹ.
Lý Gia Thành nói giống như là đã có tính toán từ trước, dừng lại một chút rồi ông ta nói thêm:
- Cháu và ông anh Hoắc mỗi người đầu tư thêm 100 triệu đô la Mỹ, còn về phần tôi, 130 triệu, cổ phần không thay đổi.
Hoắc Đông Anh không nói gì nhưng cái gật đầu của hắn đã nói lên tất cả, hắn ủng hộ Lý Gia Thành.
Hoắc Anh Đông và Lý Gia Thành đều đã thống nhất ý kiến như vậy rồi thì Lục Thiếu Hoa còn có thể nói được gì nữa. Điều mà bây giờ hắn đang nghĩ đó là công ty Long Đằng sẽ như thế nào sau khi được được đầu tư thêm nguồn vốn. Cần phải biết được rằng con số đầu tư lần này là 330 triệu đô la Mỹ, như vậy thì tài sản của công ty sắp vượt qua con số mười tỷ đô la Hồng Kông.
Một công ty trị giá mười tỷ đô la Hồng Kông thì cũng không có nhiều lắm ở Hồng Kông. Giờ thì tốt rồi, cái công ty mười tỷ đó đang được xuất hiện nhờ câu nói của ba người họ.
/1180
|