Thương Trường Đại Chiến
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 754- Vua hài kịch.
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruye
Sự thật, công ty giải trí Phượng Hoàng của Lục Thiếu Hoa quả thật không đâu vào đâu cả, khỏi nói cái khác, ngay rạp chiếu phim của HôngKông, công ty chỉ có một rạp chiếu phim, lại là một nơi rất hẹp, mỗi lần công ty ra mắt phim mới đều mang đến những rạp khác để công chiếu.
Bất đắc dĩ, rạp chiếu phim của HôngKông đều có chủ cả, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể dùng cách này để tiếp tục tồn tại, may mà Tập đoàn Phượng Hoàng là một trong hai công ty lớn của HôngKông, một khi có phim mới rất nhiều công ty nể mặt dành thời gian để công chiếu.
Trong đó có rạp chiếu phim của công ty điện ảnh Quốc Tinh, cũng chính là rạp chiếu phim của Hướng Hoa Cường, là một sự hỗ trợ lớn, có lúc bộ phim của chính công ty mình lại công chiếu sau, dành thời gian quý báu để công chiếu phim của công ty giải trí Phượng Hoàng.
Với địa vị của Hướng Hoa Cường ở HôngKông, anh ta không cần phải nể mặt ai khi làm việc, cho dù là người có chức vụ lớn ở HôngKông, Hướng Hoa Cường có thể ngồi ngang hàng với ông ta, nhưng mà riêng chuyện của công ty giải trí Phượng Hoàng, Hướng Hoa Cường luôn nể mặt, điểm này người ngoài cảm thấy rất lạ.
Nhưng mà người ngoài không biết, nhà họ Hướng vẫn tiếp tục tồn tại sau khi HôngKông được trả về, là nguyên nhân làm mối quan hệ hai nhà tốt hơn, hơn nữa có sự chiếu cố của Lục Xương, còn không, nhà họ Hướng đã sớm là đối tượng bị xử nghiêm trọng rồi.
Cho nên, Hướng Hoa Cường tiếp tục sinh tồn ở HôngKông này, là nhờ công lao một mình Lục Thiếu Hoa, Hướng Hoa Cường sao lại không nể mặt chứ, hơn nữa, Lục Thiếu Hoa lần trước tiêu diệt tiểu bang hội, Hướng Hoa Cường có thể không làm mà hưởng một địa bàn, lại nợ Lục Thiếu Hoa một ân tình.
Người lăn lộn trong thế giới xã hội đen là người có nghĩa khí nhất, đúng vậy, Hướng Hoa Cường là người trọng nghĩa khí, dành thời gian để phim của công ty Lục Thiếu Hoa công chiếu cũng có thể lý giải được, hơn nữa Lục Thiếu Hoa cũng không hề quá đáng, những tiết mục quan trọng và ngày thứ bảy chủ nhật, thường không tranh giành với công ty điện ảnh Quốc Tinh.
Nhưng mà nói đi cũng nói lại, công ty giải trí Phượng Hoàng tuy là không đâu vào đâu, nhưng mà không một công ty điện ảnh nào dám coi thường cả, mỗi bộ phim mà công ty giải trí Phượng Hoàng sản xuất ra đa số là phim hay, phòng vé đều bán hết cả, điểm này không có công ty giải trí nào có thể bì được.
Mặt khác, đĩa nhạc, ca sĩ của công ty giải trí Phượng Hoàng đa số đều có thực lực cả, những đĩa nhạc sản xuất ra đều bán rất chạy, nhờ đó công ty luôn có vị trí vững chắc trên thị trường băng đĩa.
Cũng chính vì vậy, công ty giải trí Phượng Hoàng tuy là công ty không đâu vào đâu, nhưng mà trong giới giải trí ở HôngKông cũng xem như là công ty lớn nhất nhì rồi, nhất định không thể so sánh với công ty chỉ được vẻ bề ngoài.
Mà những điều này, Hướng Hoa Cường biết rất rõ vì thế lúc Lục Thiếu Hoa nói là công ty không đâu vào đâu, Hướng Hoa Cường cười, lắc đầu, nói:
-Anh bây giờ ra ngoài hỏi xem, phim và đĩa hát mà công ty giải trí Phượng Hoàng sản xuất ra như thế nào? Tôi dám khẳng định tất cả mọi người đều sẽ nói là tuyệt phẩm.
-Sản phẩm mà Phượng Hoàng tung ra tất là tuyệt phẩm.
Câu quảng cáo này không phải là lời nói tùy tiện, mà có lý do của nó, cũng là kết quả tích lũy trong một thời gian dài, bất kể là ô tô, thiết bị gia dụng, hay đĩa hát, phim ảnh tất cả đều là sản phẩm tốt cả, không giống như hàng bị lỗi.
Lục Thiếu Hoa đương nhiên biết điều này, vì vậy khi Hướng Hoa Cường nói đến hai chữ “ tuyệt phẩm”, Lục Thiếu Hoa cảm thấy rất hài lòng.
Bản thân nói tốt không phải là tốt nhất, người khác nói tốt mới là tốt nhất.
Bây giờ Hướng Hoa Cường nói tốt rồi, Tập đoàn Phượng Hoàng lại do Lục Thiếu Hoa sáng lập, người sáng lập này nhận được sự khen thưởng của người khác sao lại không vui, không cảm thấy tự hào được chứ.
Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa hôm nay đến không phải là thảo luận những vấn đề này với Hướng Hoa Cường, hắn dẫn Anten Chiyoda đến là muốn giới thiệu với Hướng Hoa Cường, để sau này gặp chuyện gì ở HôngKông có thể nhanh chóng giải quyết được, không cần thiết hắn lúc nào cũng xuất hiện cả.
Ừ, đây là mục đích hàng đầu Lục Thiếu Hoa muốn dẫn Anten Chiyoda đến, còn có mục đích quan trọng hơn nữa đó là Lục Thiếu Hoa muốn đến gặp Hướng Hoa Cường tìm phim, tìm sự nổi tiếng, một bộ phim hợp với sự diễn xuất của Anten Chiyoda.
Cũng không phải ở công ty giải trí Phượng Hoàng không có phim nào hay và phim có thể nổi tiếng, mà là ở chỗ Hướng Hoa Cường có nhiều hơn, suy cho cùng Hướng Hoa Cường cũng bắt đầu sự nghiệp điện ảnh mười mấy năm trước, có sức ảnh hưởng lớn ở lĩnh vực này, kịch bản giữ trong tay đếm không hết, phim cũng nhiều, nói không chừng tìm thử thì sẽ gặp một bộ phim hay.
Cũng thật là khỏi nói, lúc Lục Thiếu Hoa đề xuất điều này với Hướng Hoa Cường, Hướng Hoa Cường cũng đoán là như vậy, trên bàn làm việc lấy ra một tập lớn những kịch bản đưa cho Lục Thiếu Hoa, sau đó nói:
-Anh tự xem đi nhé, thấy bộ phim nào hợp thì hai công ty chúng ta hợp tác cũng được.
Hướng Hoa Cường sớm biết được ý muốn của Lục Thiếu Hoa là sao, công ty giải trí Phượng Hoàng thành lập chưa được bao lâu, Lục Thiếu Hoa cũng đã lấy vài bộ phim từ chỗ hắn, sau đó phòng vé của mấy bộ phim đó bán cực chạy, khiến cho Hướng Hoa Cường thấy rất bực.
Không còn cách nào, kịch bản vốn dĩ thuộc công ty của Hướng Hoa Cường, nhưng mà sau đó Lục Thiếu Hoa lại công chiếu, tuy vốn bỏ ra của hai công ty là bằng nhau, nhưng mà thời gian sau Lục Thiếu Hoa kiếm được nhiều hơn, Hướng Hoa Cường sao mà không buồn bực được chứ.
Cho nên thời gian sau, Hướng Hoa Cường cũng có đưa vài kịch bản cho Lục Thiếu Hoa xem, nhưng mà không phải nói chuyện hợp tác, mà Lục Thiếu Hoa xem kịch bản nào hay, sau đó hắn sẽ bỏ vốn để quay, kết quả cuối cùng cũng thấy được, tầm nhìn của Lục Thiếu Hoa rất tốt, không có phòng vé nào bán không chạy cả.
Lục Thiếu Hoa cũng có tầm nhìn, Hướng Hoa Cường có kịch bản, anh ta sẽ để Lục Thiếu Hoa chọn kịch bản phim, sau đó sẽ hợp tác với Lục Thiếu Hoa, toàn lực đầu tư quay phim, tranh thủ đầu năm sau sẽ công chiếu, quán quân về phòng vé năm 1999 sẽ thuộc về công ty điện ảnh Quốc Tinh.
Mà Lục Thiếu Hoa cũng không làm Hướng Hoa Cường thất vọng, sau một lúc tìm trong tập kịch bản phim, nhìn thấy cái tên, đổi sang tập khác, lại đổi, xem nội dung bên trong đó, lại đổi, lại đổi, tổng cộng đổi mấy chục tập, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng tìm ra một kịch bản mình thích.
Chỉ nhìn thấy tên viết bên ngoài kịch bản “Vuaua hài kịch”, cảm giác lúc đầu của Lục Thiếu Hoa là cái tên này rất quen, sau đó lật xem nội dung bên trong, trong lòng cũng đã có câu trả lời.
-Không sai, là quyển này.
Lục Thiếu Hoa đã chọn kịch bản “Vua hài kịch” “Vua hài kịch” rong trí nhớ Lục Thiếu Hoa đang xuất hiện những thông tin về “Vua hài kịch”, nhớ là bộ phim “Vua hài kịch” này nhận được giải quán quân năm 1999, đạt con số chưa từng có 298nghìn, diễn viên chính là Châu Tinh Trì, Trương Bách Chi và Mạc Văn Úy.
-Vậy thì chọn bộ phim này “Vua hài kịch”, nhìn thấy cái tên của bộ phim này cũng biết là bộ phim hài, mà phim hài ở HôngKông bây giờ cũng có tiềm lực rất lớn, rất có triển vọng.
Lục Thiếu Hoa khen, dừng một lát mới vào chủ đề chính
-Chú Hướng, thế nào chú? Nếu mà hợp tác thì chú sắp xếp cho cháu một vai phụ được không?
Kịch bản là của Hướng Hoa Cường, Hướng Hoa Cường có quyền quyết định, cho dù Hướng Hoa Cường đề xuất hai công ty hợp tác, nhưng Lục Thiếu Hoa cảm thấy vẫn nên hỏi là tốt nhất.
-Ta nói là giữ lời, hợp tác, cùng nhau quay phim, còn vai phụ không quan trọng, chút nữa cháu mang kịch bản về đưa cho Tổng giám đốc Trần xem, rồi lựa chọn vai diễn, sau đó nhanh chóng tổ chức quay bộ phim này.
Hướng Hoa Cường cười đập bàn, sau đó, Hướng Hoa Cường lại đề xuất thêm một yêu cầu:
-Nhưng mà trước đó, cháu chọn giúp ta vài bộ phim cháu cho là hay, để sang năm ta mới có thể bắt đầu sản xuất.
Hướng Hoa Cường đề xuất thêm điều kiện kèm theo, cũng xem như là bù vào một bộ phim hay mà Lục Thiếu Hoa lấy đi, như thế là sự hợp tác song song, năm sau cũng chính vì năm 1999 mới có thể lên kế hoạch quay h bộ phim hay mà Lục Thiếu Hoa chọn ra.
-Không thành vấn đề.
Lục Thiếu Hoa vui vẻ đáp
Nếu nói đùa, Lục Thiếu Hoa có thể có được bộ phim đạt giải quán quân, điều này đồng nghĩa với việc cướp miếng ăn của Hướng Hoa Cường, tuy là Hướng Hoa Cường đồng ý, nhưng mà Lục Thiếu Hoa cảm thấy ngại, giúp Hướng Hoa Cường chọn ra vài bộ phim hay cũng là điều nên làm, cũng xem như là bù lại thôi.
Chuyện tiếp theo thì đơn giản hơn nhiều rồi, Lục Thiếu Hoa giúp chọn ra ba bộ, đều là những bộ phim hay trong trí nhớ của Lục Thiếu Hoa, sau khi đưa kịch bản cho Hướng Hoa Cường, cũng không lên tiếng gì, cứ thế ngồi im lặng.
Lục Thiếu Hoa biết, lúc này Hướng Hoa Cường chú ý đến những kịch bản cầm trong tay, không có thời gian để bàn chuyện khác với Lục Thiếu Hoa.
Thực tế cũng vậy, sau khi ông ta nhận kịch bản từ tay của Lục Thiếu Hoa, hai mắt sáng lên, sau đó bắt đầu xem kịch bản.
Xem sơ qua kịch bản, Hướng Hoa Cường thở hắt ra, gấp kịch bản lại, nhìn Lục Thiếu Hoa, mỉm cười thỏa mãn, sau đó đứng dậy, để ba kịch bản vào két sắt rồi khóa lại, rồi mới trở về sô-pha ngồi.
-Ba kịch bản này trước đây tôi cũng đã xem qua, nhưng mà bây giờ xem lại hoàn toàn khác so với lúc đó, à, ít nhất cảm giác không giống nhau, bây giờ xem lại cảm thấy là một kịch bản hay.
Hướng Hoa Cường nói và vẫn với nụ cười ấy.
Quả thật, cũng không biết tác dụng tâm lý gì, kịch bản Lục Thiếu Hoa chọn ra, cảm giác của Hướng Hoa Cường khi xem xong lại không giống trước đây, cho rằng đây là kịch bản hay, nói cách khác là bộ phim hay có thể kiếm tiền.
Với điều này, Lục Thiếu Hoa cười, nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành, tiếp theo cũng không có chuyện gì chính đáng nữa, chỉ còn lại là nói chuyện phiếm thôi.
Tính thử thời gian, Lục Thiếu Hoa dường đã rất lâu rồi không ngồi nói chuyện với Hướng Hoa Cường, hôm nay cũng là một cơ hội tốt, có thể nhân cơ hội này để tăng thêm tình cảm.
Nói đến chuyện phiếm, không tránh khỏi sự oán giận của Hướng Hoa Cường, là về khủng hoảng kinh tế, rất nhiều người đều biết trước khi khủng hoảng kinh tế châu Á bùng nổ, Lý Gia Thành và Hoắc Anh Đông kiếm được vố tiền lớn, mà người giúp họ kiếm tiền lại là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng Lục Thiếu Hoa.
Hướng Hoa Cường cũng gần như là thân cận với Lục Thiếu Hoa mà lại không cho ông ta cùng đi kiếm tiền, Hướng Hoa Cường đương nhiên là oán giận.
Tuy nhiên Hướng Hoa Cường cũng biết, tài sản của ông làm sao có thể kịp với tiết tấu của mấy người Lục Thiếu Hoa, suy cho cùng người ta chơi với số tiền lớn, động một xíu là trên mười mấy tỷ đô la Mỹ, thậm chí hơn trăm tỷ đô la Mỹ, Hướng Hoa Cường cũng không đạt tới con số lẻ đó nữa.
Nhưng mà Lục Thiếu Hoa cũng nói rồi, nếu như có cơ hội khác nhất định sẽ dẫn theo Hướng Hoa Cường, điều này mới khiến Hướng Hoa Cường vui lên được, cuối cùng cũng dừng lại đề tài này, bắt đầu tán gẫu xung quanh vấn đề vớ vẩn khác.
Tác giả: Biên Chức Thành Đích Mộng
Quyển 4: Kế hoạch dầu mỏ.
Chương 754- Vua hài kịch.
Nhóm dịch: Quan Trường
Nguồn: metruye
Sự thật, công ty giải trí Phượng Hoàng của Lục Thiếu Hoa quả thật không đâu vào đâu cả, khỏi nói cái khác, ngay rạp chiếu phim của HôngKông, công ty chỉ có một rạp chiếu phim, lại là một nơi rất hẹp, mỗi lần công ty ra mắt phim mới đều mang đến những rạp khác để công chiếu.
Bất đắc dĩ, rạp chiếu phim của HôngKông đều có chủ cả, Lục Thiếu Hoa chỉ có thể dùng cách này để tiếp tục tồn tại, may mà Tập đoàn Phượng Hoàng là một trong hai công ty lớn của HôngKông, một khi có phim mới rất nhiều công ty nể mặt dành thời gian để công chiếu.
Trong đó có rạp chiếu phim của công ty điện ảnh Quốc Tinh, cũng chính là rạp chiếu phim của Hướng Hoa Cường, là một sự hỗ trợ lớn, có lúc bộ phim của chính công ty mình lại công chiếu sau, dành thời gian quý báu để công chiếu phim của công ty giải trí Phượng Hoàng.
Với địa vị của Hướng Hoa Cường ở HôngKông, anh ta không cần phải nể mặt ai khi làm việc, cho dù là người có chức vụ lớn ở HôngKông, Hướng Hoa Cường có thể ngồi ngang hàng với ông ta, nhưng mà riêng chuyện của công ty giải trí Phượng Hoàng, Hướng Hoa Cường luôn nể mặt, điểm này người ngoài cảm thấy rất lạ.
Nhưng mà người ngoài không biết, nhà họ Hướng vẫn tiếp tục tồn tại sau khi HôngKông được trả về, là nguyên nhân làm mối quan hệ hai nhà tốt hơn, hơn nữa có sự chiếu cố của Lục Xương, còn không, nhà họ Hướng đã sớm là đối tượng bị xử nghiêm trọng rồi.
Cho nên, Hướng Hoa Cường tiếp tục sinh tồn ở HôngKông này, là nhờ công lao một mình Lục Thiếu Hoa, Hướng Hoa Cường sao lại không nể mặt chứ, hơn nữa, Lục Thiếu Hoa lần trước tiêu diệt tiểu bang hội, Hướng Hoa Cường có thể không làm mà hưởng một địa bàn, lại nợ Lục Thiếu Hoa một ân tình.
Người lăn lộn trong thế giới xã hội đen là người có nghĩa khí nhất, đúng vậy, Hướng Hoa Cường là người trọng nghĩa khí, dành thời gian để phim của công ty Lục Thiếu Hoa công chiếu cũng có thể lý giải được, hơn nữa Lục Thiếu Hoa cũng không hề quá đáng, những tiết mục quan trọng và ngày thứ bảy chủ nhật, thường không tranh giành với công ty điện ảnh Quốc Tinh.
Nhưng mà nói đi cũng nói lại, công ty giải trí Phượng Hoàng tuy là không đâu vào đâu, nhưng mà không một công ty điện ảnh nào dám coi thường cả, mỗi bộ phim mà công ty giải trí Phượng Hoàng sản xuất ra đa số là phim hay, phòng vé đều bán hết cả, điểm này không có công ty giải trí nào có thể bì được.
Mặt khác, đĩa nhạc, ca sĩ của công ty giải trí Phượng Hoàng đa số đều có thực lực cả, những đĩa nhạc sản xuất ra đều bán rất chạy, nhờ đó công ty luôn có vị trí vững chắc trên thị trường băng đĩa.
Cũng chính vì vậy, công ty giải trí Phượng Hoàng tuy là công ty không đâu vào đâu, nhưng mà trong giới giải trí ở HôngKông cũng xem như là công ty lớn nhất nhì rồi, nhất định không thể so sánh với công ty chỉ được vẻ bề ngoài.
Mà những điều này, Hướng Hoa Cường biết rất rõ vì thế lúc Lục Thiếu Hoa nói là công ty không đâu vào đâu, Hướng Hoa Cường cười, lắc đầu, nói:
-Anh bây giờ ra ngoài hỏi xem, phim và đĩa hát mà công ty giải trí Phượng Hoàng sản xuất ra như thế nào? Tôi dám khẳng định tất cả mọi người đều sẽ nói là tuyệt phẩm.
-Sản phẩm mà Phượng Hoàng tung ra tất là tuyệt phẩm.
Câu quảng cáo này không phải là lời nói tùy tiện, mà có lý do của nó, cũng là kết quả tích lũy trong một thời gian dài, bất kể là ô tô, thiết bị gia dụng, hay đĩa hát, phim ảnh tất cả đều là sản phẩm tốt cả, không giống như hàng bị lỗi.
Lục Thiếu Hoa đương nhiên biết điều này, vì vậy khi Hướng Hoa Cường nói đến hai chữ “ tuyệt phẩm”, Lục Thiếu Hoa cảm thấy rất hài lòng.
Bản thân nói tốt không phải là tốt nhất, người khác nói tốt mới là tốt nhất.
Bây giờ Hướng Hoa Cường nói tốt rồi, Tập đoàn Phượng Hoàng lại do Lục Thiếu Hoa sáng lập, người sáng lập này nhận được sự khen thưởng của người khác sao lại không vui, không cảm thấy tự hào được chứ.
Tuy nhiên, Lục Thiếu Hoa hôm nay đến không phải là thảo luận những vấn đề này với Hướng Hoa Cường, hắn dẫn Anten Chiyoda đến là muốn giới thiệu với Hướng Hoa Cường, để sau này gặp chuyện gì ở HôngKông có thể nhanh chóng giải quyết được, không cần thiết hắn lúc nào cũng xuất hiện cả.
Ừ, đây là mục đích hàng đầu Lục Thiếu Hoa muốn dẫn Anten Chiyoda đến, còn có mục đích quan trọng hơn nữa đó là Lục Thiếu Hoa muốn đến gặp Hướng Hoa Cường tìm phim, tìm sự nổi tiếng, một bộ phim hợp với sự diễn xuất của Anten Chiyoda.
Cũng không phải ở công ty giải trí Phượng Hoàng không có phim nào hay và phim có thể nổi tiếng, mà là ở chỗ Hướng Hoa Cường có nhiều hơn, suy cho cùng Hướng Hoa Cường cũng bắt đầu sự nghiệp điện ảnh mười mấy năm trước, có sức ảnh hưởng lớn ở lĩnh vực này, kịch bản giữ trong tay đếm không hết, phim cũng nhiều, nói không chừng tìm thử thì sẽ gặp một bộ phim hay.
Cũng thật là khỏi nói, lúc Lục Thiếu Hoa đề xuất điều này với Hướng Hoa Cường, Hướng Hoa Cường cũng đoán là như vậy, trên bàn làm việc lấy ra một tập lớn những kịch bản đưa cho Lục Thiếu Hoa, sau đó nói:
-Anh tự xem đi nhé, thấy bộ phim nào hợp thì hai công ty chúng ta hợp tác cũng được.
Hướng Hoa Cường sớm biết được ý muốn của Lục Thiếu Hoa là sao, công ty giải trí Phượng Hoàng thành lập chưa được bao lâu, Lục Thiếu Hoa cũng đã lấy vài bộ phim từ chỗ hắn, sau đó phòng vé của mấy bộ phim đó bán cực chạy, khiến cho Hướng Hoa Cường thấy rất bực.
Không còn cách nào, kịch bản vốn dĩ thuộc công ty của Hướng Hoa Cường, nhưng mà sau đó Lục Thiếu Hoa lại công chiếu, tuy vốn bỏ ra của hai công ty là bằng nhau, nhưng mà thời gian sau Lục Thiếu Hoa kiếm được nhiều hơn, Hướng Hoa Cường sao mà không buồn bực được chứ.
Cho nên thời gian sau, Hướng Hoa Cường cũng có đưa vài kịch bản cho Lục Thiếu Hoa xem, nhưng mà không phải nói chuyện hợp tác, mà Lục Thiếu Hoa xem kịch bản nào hay, sau đó hắn sẽ bỏ vốn để quay, kết quả cuối cùng cũng thấy được, tầm nhìn của Lục Thiếu Hoa rất tốt, không có phòng vé nào bán không chạy cả.
Lục Thiếu Hoa cũng có tầm nhìn, Hướng Hoa Cường có kịch bản, anh ta sẽ để Lục Thiếu Hoa chọn kịch bản phim, sau đó sẽ hợp tác với Lục Thiếu Hoa, toàn lực đầu tư quay phim, tranh thủ đầu năm sau sẽ công chiếu, quán quân về phòng vé năm 1999 sẽ thuộc về công ty điện ảnh Quốc Tinh.
Mà Lục Thiếu Hoa cũng không làm Hướng Hoa Cường thất vọng, sau một lúc tìm trong tập kịch bản phim, nhìn thấy cái tên, đổi sang tập khác, lại đổi, xem nội dung bên trong đó, lại đổi, lại đổi, tổng cộng đổi mấy chục tập, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng tìm ra một kịch bản mình thích.
Chỉ nhìn thấy tên viết bên ngoài kịch bản “Vuaua hài kịch”, cảm giác lúc đầu của Lục Thiếu Hoa là cái tên này rất quen, sau đó lật xem nội dung bên trong, trong lòng cũng đã có câu trả lời.
-Không sai, là quyển này.
Lục Thiếu Hoa đã chọn kịch bản “Vua hài kịch” “Vua hài kịch” rong trí nhớ Lục Thiếu Hoa đang xuất hiện những thông tin về “Vua hài kịch”, nhớ là bộ phim “Vua hài kịch” này nhận được giải quán quân năm 1999, đạt con số chưa từng có 298nghìn, diễn viên chính là Châu Tinh Trì, Trương Bách Chi và Mạc Văn Úy.
-Vậy thì chọn bộ phim này “Vua hài kịch”, nhìn thấy cái tên của bộ phim này cũng biết là bộ phim hài, mà phim hài ở HôngKông bây giờ cũng có tiềm lực rất lớn, rất có triển vọng.
Lục Thiếu Hoa khen, dừng một lát mới vào chủ đề chính
-Chú Hướng, thế nào chú? Nếu mà hợp tác thì chú sắp xếp cho cháu một vai phụ được không?
Kịch bản là của Hướng Hoa Cường, Hướng Hoa Cường có quyền quyết định, cho dù Hướng Hoa Cường đề xuất hai công ty hợp tác, nhưng Lục Thiếu Hoa cảm thấy vẫn nên hỏi là tốt nhất.
-Ta nói là giữ lời, hợp tác, cùng nhau quay phim, còn vai phụ không quan trọng, chút nữa cháu mang kịch bản về đưa cho Tổng giám đốc Trần xem, rồi lựa chọn vai diễn, sau đó nhanh chóng tổ chức quay bộ phim này.
Hướng Hoa Cường cười đập bàn, sau đó, Hướng Hoa Cường lại đề xuất thêm một yêu cầu:
-Nhưng mà trước đó, cháu chọn giúp ta vài bộ phim cháu cho là hay, để sang năm ta mới có thể bắt đầu sản xuất.
Hướng Hoa Cường đề xuất thêm điều kiện kèm theo, cũng xem như là bù vào một bộ phim hay mà Lục Thiếu Hoa lấy đi, như thế là sự hợp tác song song, năm sau cũng chính vì năm 1999 mới có thể lên kế hoạch quay h bộ phim hay mà Lục Thiếu Hoa chọn ra.
-Không thành vấn đề.
Lục Thiếu Hoa vui vẻ đáp
Nếu nói đùa, Lục Thiếu Hoa có thể có được bộ phim đạt giải quán quân, điều này đồng nghĩa với việc cướp miếng ăn của Hướng Hoa Cường, tuy là Hướng Hoa Cường đồng ý, nhưng mà Lục Thiếu Hoa cảm thấy ngại, giúp Hướng Hoa Cường chọn ra vài bộ phim hay cũng là điều nên làm, cũng xem như là bù lại thôi.
Chuyện tiếp theo thì đơn giản hơn nhiều rồi, Lục Thiếu Hoa giúp chọn ra ba bộ, đều là những bộ phim hay trong trí nhớ của Lục Thiếu Hoa, sau khi đưa kịch bản cho Hướng Hoa Cường, cũng không lên tiếng gì, cứ thế ngồi im lặng.
Lục Thiếu Hoa biết, lúc này Hướng Hoa Cường chú ý đến những kịch bản cầm trong tay, không có thời gian để bàn chuyện khác với Lục Thiếu Hoa.
Thực tế cũng vậy, sau khi ông ta nhận kịch bản từ tay của Lục Thiếu Hoa, hai mắt sáng lên, sau đó bắt đầu xem kịch bản.
Xem sơ qua kịch bản, Hướng Hoa Cường thở hắt ra, gấp kịch bản lại, nhìn Lục Thiếu Hoa, mỉm cười thỏa mãn, sau đó đứng dậy, để ba kịch bản vào két sắt rồi khóa lại, rồi mới trở về sô-pha ngồi.
-Ba kịch bản này trước đây tôi cũng đã xem qua, nhưng mà bây giờ xem lại hoàn toàn khác so với lúc đó, à, ít nhất cảm giác không giống nhau, bây giờ xem lại cảm thấy là một kịch bản hay.
Hướng Hoa Cường nói và vẫn với nụ cười ấy.
Quả thật, cũng không biết tác dụng tâm lý gì, kịch bản Lục Thiếu Hoa chọn ra, cảm giác của Hướng Hoa Cường khi xem xong lại không giống trước đây, cho rằng đây là kịch bản hay, nói cách khác là bộ phim hay có thể kiếm tiền.
Với điều này, Lục Thiếu Hoa cười, nhiệm vụ của hắn đã hoàn thành, tiếp theo cũng không có chuyện gì chính đáng nữa, chỉ còn lại là nói chuyện phiếm thôi.
Tính thử thời gian, Lục Thiếu Hoa dường đã rất lâu rồi không ngồi nói chuyện với Hướng Hoa Cường, hôm nay cũng là một cơ hội tốt, có thể nhân cơ hội này để tăng thêm tình cảm.
Nói đến chuyện phiếm, không tránh khỏi sự oán giận của Hướng Hoa Cường, là về khủng hoảng kinh tế, rất nhiều người đều biết trước khi khủng hoảng kinh tế châu Á bùng nổ, Lý Gia Thành và Hoắc Anh Đông kiếm được vố tiền lớn, mà người giúp họ kiếm tiền lại là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng Lục Thiếu Hoa.
Hướng Hoa Cường cũng gần như là thân cận với Lục Thiếu Hoa mà lại không cho ông ta cùng đi kiếm tiền, Hướng Hoa Cường đương nhiên là oán giận.
Tuy nhiên Hướng Hoa Cường cũng biết, tài sản của ông làm sao có thể kịp với tiết tấu của mấy người Lục Thiếu Hoa, suy cho cùng người ta chơi với số tiền lớn, động một xíu là trên mười mấy tỷ đô la Mỹ, thậm chí hơn trăm tỷ đô la Mỹ, Hướng Hoa Cường cũng không đạt tới con số lẻ đó nữa.
Nhưng mà Lục Thiếu Hoa cũng nói rồi, nếu như có cơ hội khác nhất định sẽ dẫn theo Hướng Hoa Cường, điều này mới khiến Hướng Hoa Cường vui lên được, cuối cùng cũng dừng lại đề tài này, bắt đầu tán gẫu xung quanh vấn đề vớ vẩn khác.
/1180
|