Cha mẹ Tần Tịch Thần sống ở New York, sống cùng hai ông bà còn có coi trai lớn của anh trai Tần Tịch Thần, còn vợ chồng anh trai Tần Tịch Thần hiện coi như có chút thành tích, công tác tại Tập đoàn Phượng Hoàng.
Không thể không nói, cư xử đối với người nhà mình, Tần Tịch Thần có chút không phân biệt được công và tư, đưa chị dâu và anh trai mình vào làm ở công ty, cầm tiền của Tập đoàn Phượng Hoàng. Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, việc này Lục Thiếu Hoa đều biết, hắn cũng không can thiệp gì.
Lục Thiếu Hoa không can thiệp vì hai lý do. Một là do Tần Tịch Thần là người phụ nữ của hắn, anh trai và chị dâu của cô, Lục Thiếu Hoa không đến nỗi không có tình cảm. Còn một nguyên nhân nữa là anh trai và chị dâu của Tần Tịch Thần thật sự có năng lực, tốt nghiệp đại học Harvard ngành công thương, giống như Tần Tịch Thần, đều là những nhân tài.
Ở Mỹ tuy không thiếu người, nhưng nhân tài trong một nhà như vậy không nhiều. Cho nên với việc Tần Tịch Thần sắp xếp cho anh trai và chị dâu cô đến làm việc tại Tập đoàn Phượng Hoàng Lục Thiếu Hoa không hỏi gì.
Đương nhiên, nếu anh trai và chị dâu của Tần Tịch Thần không có năng lực thì Lục Thiếu Hoa nhất định sẽ đứng ra phản đối, sẽ không để cho bọn họ vào công ty, còn về cuộc sống của họ, Lục Thiếu Hoa sẽ không tiếc gì, có thể cho tiền họ, giúp cho họ sống đầy đủ suốt đời.
Nhưng họ có năng lực, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ để họ tự kiếm tiền, tuy nói là người nhà trong công ty, nhưng họ chỉ có thể sống được nhờ khả năng của mình. Tần Tịch Thần là một phụ nữ tài năng, anh trai cô cũng vậy, thế cha mẹ cô thì sao?
Không thể không nói, có thể nuôi dưỡng được hai người con tài giỏi, cũng không phải là người bình thường. Cha mẹ Tần Tịch Thần đã sang Mỹ vào những năm 80, có chút tài sản, sau ở Mỹ mở một công ty nhỏ, có thể xem là một nhà tư sản.
Nhưng ở Mỹ, mỗi ngày không biết có bao nhiêu công ty đóng cửa, có bao nhiêu công ty mở ra, lại có những người sau một đêm trở thành người nghèo, cũng có những người, sau một đêm trở thành người giàu có.
Không may, cha mẹ Tần Tịch Thần lại rơi vào những công ty phải đóng cửa, đầu những năm 90, vì kinh doanh không tốt, cuối cùng đóng cửa, nhưng may mắn có người mua lại, tuy không được nhiều tiền, nhưng có thể duy trì cuộc sống của họ ở Mỹ một cách bình thường. Cũng vì công ty đóng cửa, nên làm cho cha mẹ Tần Tịch Thần nản lòng, hơn nữa tuổi cao nên họ mới chuyên tâm bồi dưỡng con cái, giờ mới thành đạt như vậy.
Tần Tịch Thần và anh trai cũng không làm cho cha mẹ thất vọng, đều trở thành nhân tài, cuối cùng ra xã hội làm việc. Sau này chính Tần Tịch Thần cũng trở thành Phó tổng giám đốc của một công ty trên thị trường chứng khoán và sau là Tổng giám đốc, cuối cùng là việc Tần Tịch Thần trở về Hồng Kông.
Lục Thiếu Hoa không biết gì về gia đình Tần Tịch Thần, nếu không nói chuyện với Tần Tịch Thần trên máy bay, Lục Thiếu Hoa thật sự không biết gì.
Điều này cũng không thể trách Lục Thiếu Hoa, Tần Tịch Thần vẫn chưa nói với hắn, hắn cũng không hỏi, cuối cùng mới không biết gì. Nhưng giờ thì khác, Lục Thiếu Hoa là con rể, cũng phải biết một chút mới được.
- Xem ra cha mẹ em đều là người tài.
Lục Thiếu Hoa nửa đùa nửa thật nói.
Tần Tịch Thần tuy rất bình thản, không để ý đến, cũng không kể tỉ mỉ cho Lục Thiếu Hoa. Nhưng Lục Thiếu Hoa có thể tưởng tượng cha mẹ Tần Tịch Thần không phải là người đơn giản. Nghĩ lại, ở những năm 80, có tài sản để đến Mỹ, còn có thể mở một công ty, thì không thể là người đơn giản. Những năm 80 có rất nhiều người Trung Quốc đến Mỹ, nhưng đều làm công, rất ít người mở được công ty.
- Điều đó là đương nhiên rồi.
Tần Tịch Thần rất tự tin nói, sau đó giống như đang hồi tưởng lại:
- Em còn nhớ rõ, lúc gia đình em mới đến Mỹ, cha mẹ ngày nào cũng không có nhà, em và anh trai học trường ngay gần nhà, có thể nói ngày nào cũng chỉ đến muộn mới gặp mặt, đến khi em và anh trai đến Harvard học đại học, thì cơ hội gặp càng ít.
Trong trí nhớ của Tần Tịch Thần, cha mẹ cô là người bận rộn, gần như không lúc nào ở nhà, Tần Tịch Thần trưởng thành sớm cũng là điều bình thường. Không thể trách được, cha mẹ cô cũng là vì công việc thôi. Hiện giờ Tần Tịch Thần ngược lại rất giận mình, bởi vì từ khi tốt nghiệp đi làm cô rất ít khi về nhà, mỗi ngày đều bận rộn với công việc của công ty, sau đó vì tình cảm tan vỡ mà đến Hồng Kông.
Mọi việc sau đó không cần phải nói, Tần Tịch Thần vẫn ở lại Hồng Kông, vào Tập đoàn Phượng Hoàng, sau đó cùng Lục Thiếu Hoa sinh ra Lục Vũ Đình. Ừ nhắc tới Lục Vũ Đình không thể không nói một chút chuyện ngày trước.
Lúc sinh Lục Vũ Đình, Tần Tịch Thần cũng không nói ngay cho cha mẹ cô, cô vẫn nói dối, đợi sau khi Lục Vũ Đình đi về thăm quê Lục Thiếu Hoa, Tần Tịch Thần mới tìm cơ hội gọi điện nói cho cha mẹ mình biết.
Cũng ở thời điểm đó, việc của cô và Lục Thiếu Hoa bị cha mẹ cô biết được. Mới đầu cha mẹ Tần Tịch Thần rất tức giận, cho rằng không thể tha thứ cho Tần Tịch Thần. Nhưng sau một thời gian, Tần Tịch Thần giải thích mọi chuyện, cha mẹ cô mới tha thứ.
Nếu nói khách quan thì Tần Tịch Thần đến với Lục Thiếu Hoa không phải lỗi của Lục Thiếu Hoa, cũng không phải lỗi của Tần Tịch Thần, mà là số phận. Nếu lúc đó Tần Tịch Thần không bị người khác bỏ thuốc kích thích, Lục Thiếu Hoa không có ở khách sạn thì sự việc sau này sẽ không xảy ra.
Không có cách nào, ai bảo Lục Thiếu Hoa là người đàn ông có trách nhiệm đâu, Tần Tịch Thần là người phụ nữ truyền thống, lần đầu tiên của mình trao cho ai thì thừa nhận người đó, vì thế nên hai người mới đến ở cùng nhau.
Chính vì Tần Tịch Thần giải thích Lục Thiếu Hoa muốn chịu trách nhiệm, mà Tần Tịch Thần lại tình nguyện đi theo Lục Thiếu Hoa không cần danh phận, lúc này cha mẹ cô mới không phản đối.
Đúng vậy, con gái đã sinh cháu gái rồi, cha mẹ Tần Tịch Thần còn có gì để phản đối đâu, nếu họ phản đối thì không phải Tần Tịch Thần và Lục Vũ Đình vừa mới ra đời không bao lâu phải chịu khổ sao. Quan trọng hơn dù Tần Tịch Thần không có danh phận, nhưng Lục Vũ Đình lại được nhà họ Lục thừa nhận, điều này đủ để thuyết phục cha mẹ Tần Tịch Thần là Tần Tịch Thần chính là vợ nhà họ Lục.
Có rất nhiều nguyên nhân khiến cha mẹ Tần Tịch Thần không thể phản đối. Sau một thời gian thì tha thứ cho Tần Tịch Thần. Cuối cùng Tần Tịch Thần còn vì gia đình mà đưa anh trai và chị dâu vào Tập đoàn Phượng Hoàng làm việc, có thể nói cuộc sống sau này của họ không cần lo.
Quan trọng là lúc cô đưa chị dâu vào Tập đoàn Phượng Hoàng, lúc này Tần Tịch Thần và Lục Thiếu Hoa trên danh nghĩa đã an bài rồi, cái này có vẻ Lục Thiếu Hoa có chút tình nghĩa. Mà cha mẹ Tần Tịch Thần cũng rất vừa lòng với con rể như Lục Thiếu Hoa.
Về những việc này Lục Thiếu Hoa không biết gì cả, nếu Tần Tịch Thần không nhắc đến, Lục Thiếu Hoa thật sự là không biết gì. Nhưng hiện nay nói ra, Lục Thiếu Hoa cũng không nói gì thêm, ngược lại chỉ biết rằng mình sẽ không lộ tẩy trước mặt cha mẹ Tần Tịch Thần.
Thực ra Tần Tịch Thần nói trước với Lục Thiếu Hoa là vì sợ đến lúc đó Lục Thiếu Hoa bị lộ nên trên máy bay mới nói về tình hình của gia đình mình và nói một chút về những chuyện mà Lục Thiếu Hoa không biết. Tránh đến lúc đó Lục Thiếu Hoa bị xấu hổ và nghĩ Tần Tịch Thần che đấu gì đó.
Nhưng nghe hết mọi chuyện Lục Thiếu Hoa lại không nghĩ như vậy, không thể không nói, Tần Tịch Thần đã vì hắn mà suy nghĩ, có một người phụ nữ như vậy, Lục Thiếu Hoa làm sao lại không thỏa mãn được chứ. Nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không để lộ ra ngoài, chỉ nhẹ nhàng gật đầu, cũng không tỏ ra hiểu hết điều Tần Tịch Thần nói.
Máy bay của Lục Thiếu Hoa rất nhanh, không lâu sau đã đến New York, hạ cánh xuống sân bay quốc tế New York. Được thông báo trước nên chi nhánh của Tập đoàn Phượng Hoàng ở nước ngoài đã cử người đến đón. Xe đã chờ ở bên ngoài, đoàn người của Lục Thiếu Hoa có thể trực tiếp lên xe rời khỏi.
New York là một thành phố lớn, cũng là trung tâm tài chính của thế giới, ở đây có rất nhiều người giàu có, không khác gì Washington. Mà với người đã sống ở New York mười mấy năm như Tần Tịch Thần, thì với New York rất quen thuộc, không cần người hướng dẫn và bản đồ, Tần Tịch Thần có thể chỉ cho Hà Cường chạy xe đến cửa nhà cô.
Nhưng lúc đi Lục Thiếu Hoa không thể đi tay không, mặc kệ là khách hay con rể, với truyền thống trong nước, Lục Thiếu Hoa vẫn phải mang quà. Vì thế đi nửa đường bảo dừng lại, để người ở lại xe, cùng Tần Tịch Thần và Hà Cường vào trung tâm buôn bán mua quà.
Ban đầu Tần Tịch Thần nói không cần, nhưng Lục Thiếu Hoa nhất định muốn mua, Tần Tịch Thần cũng không còn cách nào, dù sao đó cũng là tâm ý của Lục Thiếu Hoa. Huống chi để Lục Thiếu Hoa mang chút quà về nhà, cha mẹ cô sẽ có ấn tượng tốt hơn, Tần Tịch Thần không có lý do để ngăn cản nữa.
Tần Tịch Thần không ngăn cản làm Lục Thiếu Hoa mua quà cũng thoải mái hơn. Là mua quà cho cha mẹ Tần Tịch Thần, Tần Tịch Thần đã cố giải thích để cho cha mẹ cô yêu thích hắn, Lục Thiếu Hoa cũng dựa vào đó, không thể để ông bà không thích mình.
Mãi một tiếng sau, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng mua xong, nhưng không chỉ có Lục Thiếu Hoa, đoàn người của họ, trừ Lý Vũ Sinh và những vệ sĩ của Lục Thiếu Hoa thì gần như ai cũng hai tay hai túi to. Mà khi Lục Thiếu Hoa vào khu thương mại dẫn theo tám người, thử hỏi Lục Thiếu Hoa mua nhiều đến mức nào?
Đến mấy nghìn đô la Mỹ quà. Với người khác, thì có thể không tin nổi, nhưng Lục Thiếu Hoa không ngại gì, chỉ cần để làm cho cha mẹ vợ vui, Lục Thiếu Hoa thấy đều đáng giá.
- Tốt lắm, ta đi thôi.
Lục Thiếu Hoa nhìn những thứ trong tay Hà Cường, cười cười nói.
Không thể không nói, cư xử đối với người nhà mình, Tần Tịch Thần có chút không phân biệt được công và tư, đưa chị dâu và anh trai mình vào làm ở công ty, cầm tiền của Tập đoàn Phượng Hoàng. Tuy nhiên nói đi cũng phải nói lại, việc này Lục Thiếu Hoa đều biết, hắn cũng không can thiệp gì.
Lục Thiếu Hoa không can thiệp vì hai lý do. Một là do Tần Tịch Thần là người phụ nữ của hắn, anh trai và chị dâu của cô, Lục Thiếu Hoa không đến nỗi không có tình cảm. Còn một nguyên nhân nữa là anh trai và chị dâu của Tần Tịch Thần thật sự có năng lực, tốt nghiệp đại học Harvard ngành công thương, giống như Tần Tịch Thần, đều là những nhân tài.
Ở Mỹ tuy không thiếu người, nhưng nhân tài trong một nhà như vậy không nhiều. Cho nên với việc Tần Tịch Thần sắp xếp cho anh trai và chị dâu cô đến làm việc tại Tập đoàn Phượng Hoàng Lục Thiếu Hoa không hỏi gì.
Đương nhiên, nếu anh trai và chị dâu của Tần Tịch Thần không có năng lực thì Lục Thiếu Hoa nhất định sẽ đứng ra phản đối, sẽ không để cho bọn họ vào công ty, còn về cuộc sống của họ, Lục Thiếu Hoa sẽ không tiếc gì, có thể cho tiền họ, giúp cho họ sống đầy đủ suốt đời.
Nhưng họ có năng lực, Lục Thiếu Hoa cũng sẽ để họ tự kiếm tiền, tuy nói là người nhà trong công ty, nhưng họ chỉ có thể sống được nhờ khả năng của mình. Tần Tịch Thần là một phụ nữ tài năng, anh trai cô cũng vậy, thế cha mẹ cô thì sao?
Không thể không nói, có thể nuôi dưỡng được hai người con tài giỏi, cũng không phải là người bình thường. Cha mẹ Tần Tịch Thần đã sang Mỹ vào những năm 80, có chút tài sản, sau ở Mỹ mở một công ty nhỏ, có thể xem là một nhà tư sản.
Nhưng ở Mỹ, mỗi ngày không biết có bao nhiêu công ty đóng cửa, có bao nhiêu công ty mở ra, lại có những người sau một đêm trở thành người nghèo, cũng có những người, sau một đêm trở thành người giàu có.
Không may, cha mẹ Tần Tịch Thần lại rơi vào những công ty phải đóng cửa, đầu những năm 90, vì kinh doanh không tốt, cuối cùng đóng cửa, nhưng may mắn có người mua lại, tuy không được nhiều tiền, nhưng có thể duy trì cuộc sống của họ ở Mỹ một cách bình thường. Cũng vì công ty đóng cửa, nên làm cho cha mẹ Tần Tịch Thần nản lòng, hơn nữa tuổi cao nên họ mới chuyên tâm bồi dưỡng con cái, giờ mới thành đạt như vậy.
Tần Tịch Thần và anh trai cũng không làm cho cha mẹ thất vọng, đều trở thành nhân tài, cuối cùng ra xã hội làm việc. Sau này chính Tần Tịch Thần cũng trở thành Phó tổng giám đốc của một công ty trên thị trường chứng khoán và sau là Tổng giám đốc, cuối cùng là việc Tần Tịch Thần trở về Hồng Kông.
Lục Thiếu Hoa không biết gì về gia đình Tần Tịch Thần, nếu không nói chuyện với Tần Tịch Thần trên máy bay, Lục Thiếu Hoa thật sự không biết gì.
Điều này cũng không thể trách Lục Thiếu Hoa, Tần Tịch Thần vẫn chưa nói với hắn, hắn cũng không hỏi, cuối cùng mới không biết gì. Nhưng giờ thì khác, Lục Thiếu Hoa là con rể, cũng phải biết một chút mới được.
- Xem ra cha mẹ em đều là người tài.
Lục Thiếu Hoa nửa đùa nửa thật nói.
Tần Tịch Thần tuy rất bình thản, không để ý đến, cũng không kể tỉ mỉ cho Lục Thiếu Hoa. Nhưng Lục Thiếu Hoa có thể tưởng tượng cha mẹ Tần Tịch Thần không phải là người đơn giản. Nghĩ lại, ở những năm 80, có tài sản để đến Mỹ, còn có thể mở một công ty, thì không thể là người đơn giản. Những năm 80 có rất nhiều người Trung Quốc đến Mỹ, nhưng đều làm công, rất ít người mở được công ty.
- Điều đó là đương nhiên rồi.
Tần Tịch Thần rất tự tin nói, sau đó giống như đang hồi tưởng lại:
- Em còn nhớ rõ, lúc gia đình em mới đến Mỹ, cha mẹ ngày nào cũng không có nhà, em và anh trai học trường ngay gần nhà, có thể nói ngày nào cũng chỉ đến muộn mới gặp mặt, đến khi em và anh trai đến Harvard học đại học, thì cơ hội gặp càng ít.
Trong trí nhớ của Tần Tịch Thần, cha mẹ cô là người bận rộn, gần như không lúc nào ở nhà, Tần Tịch Thần trưởng thành sớm cũng là điều bình thường. Không thể trách được, cha mẹ cô cũng là vì công việc thôi. Hiện giờ Tần Tịch Thần ngược lại rất giận mình, bởi vì từ khi tốt nghiệp đi làm cô rất ít khi về nhà, mỗi ngày đều bận rộn với công việc của công ty, sau đó vì tình cảm tan vỡ mà đến Hồng Kông.
Mọi việc sau đó không cần phải nói, Tần Tịch Thần vẫn ở lại Hồng Kông, vào Tập đoàn Phượng Hoàng, sau đó cùng Lục Thiếu Hoa sinh ra Lục Vũ Đình. Ừ nhắc tới Lục Vũ Đình không thể không nói một chút chuyện ngày trước.
Lúc sinh Lục Vũ Đình, Tần Tịch Thần cũng không nói ngay cho cha mẹ cô, cô vẫn nói dối, đợi sau khi Lục Vũ Đình đi về thăm quê Lục Thiếu Hoa, Tần Tịch Thần mới tìm cơ hội gọi điện nói cho cha mẹ mình biết.
Cũng ở thời điểm đó, việc của cô và Lục Thiếu Hoa bị cha mẹ cô biết được. Mới đầu cha mẹ Tần Tịch Thần rất tức giận, cho rằng không thể tha thứ cho Tần Tịch Thần. Nhưng sau một thời gian, Tần Tịch Thần giải thích mọi chuyện, cha mẹ cô mới tha thứ.
Nếu nói khách quan thì Tần Tịch Thần đến với Lục Thiếu Hoa không phải lỗi của Lục Thiếu Hoa, cũng không phải lỗi của Tần Tịch Thần, mà là số phận. Nếu lúc đó Tần Tịch Thần không bị người khác bỏ thuốc kích thích, Lục Thiếu Hoa không có ở khách sạn thì sự việc sau này sẽ không xảy ra.
Không có cách nào, ai bảo Lục Thiếu Hoa là người đàn ông có trách nhiệm đâu, Tần Tịch Thần là người phụ nữ truyền thống, lần đầu tiên của mình trao cho ai thì thừa nhận người đó, vì thế nên hai người mới đến ở cùng nhau.
Chính vì Tần Tịch Thần giải thích Lục Thiếu Hoa muốn chịu trách nhiệm, mà Tần Tịch Thần lại tình nguyện đi theo Lục Thiếu Hoa không cần danh phận, lúc này cha mẹ cô mới không phản đối.
Đúng vậy, con gái đã sinh cháu gái rồi, cha mẹ Tần Tịch Thần còn có gì để phản đối đâu, nếu họ phản đối thì không phải Tần Tịch Thần và Lục Vũ Đình vừa mới ra đời không bao lâu phải chịu khổ sao. Quan trọng hơn dù Tần Tịch Thần không có danh phận, nhưng Lục Vũ Đình lại được nhà họ Lục thừa nhận, điều này đủ để thuyết phục cha mẹ Tần Tịch Thần là Tần Tịch Thần chính là vợ nhà họ Lục.
Có rất nhiều nguyên nhân khiến cha mẹ Tần Tịch Thần không thể phản đối. Sau một thời gian thì tha thứ cho Tần Tịch Thần. Cuối cùng Tần Tịch Thần còn vì gia đình mà đưa anh trai và chị dâu vào Tập đoàn Phượng Hoàng làm việc, có thể nói cuộc sống sau này của họ không cần lo.
Quan trọng là lúc cô đưa chị dâu vào Tập đoàn Phượng Hoàng, lúc này Tần Tịch Thần và Lục Thiếu Hoa trên danh nghĩa đã an bài rồi, cái này có vẻ Lục Thiếu Hoa có chút tình nghĩa. Mà cha mẹ Tần Tịch Thần cũng rất vừa lòng với con rể như Lục Thiếu Hoa.
Về những việc này Lục Thiếu Hoa không biết gì cả, nếu Tần Tịch Thần không nhắc đến, Lục Thiếu Hoa thật sự là không biết gì. Nhưng hiện nay nói ra, Lục Thiếu Hoa cũng không nói gì thêm, ngược lại chỉ biết rằng mình sẽ không lộ tẩy trước mặt cha mẹ Tần Tịch Thần.
Thực ra Tần Tịch Thần nói trước với Lục Thiếu Hoa là vì sợ đến lúc đó Lục Thiếu Hoa bị lộ nên trên máy bay mới nói về tình hình của gia đình mình và nói một chút về những chuyện mà Lục Thiếu Hoa không biết. Tránh đến lúc đó Lục Thiếu Hoa bị xấu hổ và nghĩ Tần Tịch Thần che đấu gì đó.
Nhưng nghe hết mọi chuyện Lục Thiếu Hoa lại không nghĩ như vậy, không thể không nói, Tần Tịch Thần đã vì hắn mà suy nghĩ, có một người phụ nữ như vậy, Lục Thiếu Hoa làm sao lại không thỏa mãn được chứ. Nhưng Lục Thiếu Hoa cũng không để lộ ra ngoài, chỉ nhẹ nhàng gật đầu, cũng không tỏ ra hiểu hết điều Tần Tịch Thần nói.
Máy bay của Lục Thiếu Hoa rất nhanh, không lâu sau đã đến New York, hạ cánh xuống sân bay quốc tế New York. Được thông báo trước nên chi nhánh của Tập đoàn Phượng Hoàng ở nước ngoài đã cử người đến đón. Xe đã chờ ở bên ngoài, đoàn người của Lục Thiếu Hoa có thể trực tiếp lên xe rời khỏi.
New York là một thành phố lớn, cũng là trung tâm tài chính của thế giới, ở đây có rất nhiều người giàu có, không khác gì Washington. Mà với người đã sống ở New York mười mấy năm như Tần Tịch Thần, thì với New York rất quen thuộc, không cần người hướng dẫn và bản đồ, Tần Tịch Thần có thể chỉ cho Hà Cường chạy xe đến cửa nhà cô.
Nhưng lúc đi Lục Thiếu Hoa không thể đi tay không, mặc kệ là khách hay con rể, với truyền thống trong nước, Lục Thiếu Hoa vẫn phải mang quà. Vì thế đi nửa đường bảo dừng lại, để người ở lại xe, cùng Tần Tịch Thần và Hà Cường vào trung tâm buôn bán mua quà.
Ban đầu Tần Tịch Thần nói không cần, nhưng Lục Thiếu Hoa nhất định muốn mua, Tần Tịch Thần cũng không còn cách nào, dù sao đó cũng là tâm ý của Lục Thiếu Hoa. Huống chi để Lục Thiếu Hoa mang chút quà về nhà, cha mẹ cô sẽ có ấn tượng tốt hơn, Tần Tịch Thần không có lý do để ngăn cản nữa.
Tần Tịch Thần không ngăn cản làm Lục Thiếu Hoa mua quà cũng thoải mái hơn. Là mua quà cho cha mẹ Tần Tịch Thần, Tần Tịch Thần đã cố giải thích để cho cha mẹ cô yêu thích hắn, Lục Thiếu Hoa cũng dựa vào đó, không thể để ông bà không thích mình.
Mãi một tiếng sau, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng mua xong, nhưng không chỉ có Lục Thiếu Hoa, đoàn người của họ, trừ Lý Vũ Sinh và những vệ sĩ của Lục Thiếu Hoa thì gần như ai cũng hai tay hai túi to. Mà khi Lục Thiếu Hoa vào khu thương mại dẫn theo tám người, thử hỏi Lục Thiếu Hoa mua nhiều đến mức nào?
Đến mấy nghìn đô la Mỹ quà. Với người khác, thì có thể không tin nổi, nhưng Lục Thiếu Hoa không ngại gì, chỉ cần để làm cho cha mẹ vợ vui, Lục Thiếu Hoa thấy đều đáng giá.
- Tốt lắm, ta đi thôi.
Lục Thiếu Hoa nhìn những thứ trong tay Hà Cường, cười cười nói.
/1180
|