Tuy rằng Hoắc Tiểu Nguyệt và Lục Thiếu Hoa không có danh nghĩa vợ chồng, nhưng thật sự là vợ chồng, đây cũng là việc mà h phải cam chịu, nếu như không phải là bây giờ Hoắc Tiểu Nguyệt vẫn đang đi học, e rằng đã chuyển đến nhà Lục Thiếu Hoa từ lâu rồi, trở thành một trong những người tình của Lục Thiếu Hoa.
Đã có mối quan hệ này, nhà họ Hoắc và nhà họ Lục đương nhiên không là người ngoài rồi, ngược lại, bây giờ người nhà có khó khăn, nhà họ Hoắc không thể khoanh tay đứng nhìn, huống hồ, giúp đỡ việc nhỏ như thế này là việc có đủ khả năng, Hoắc Anh Đông cũng không lấy cớ từ chối.
Hoắc Anh Đông đồng ý rồi, lại nằm trong dự đoán của Lục Thiếu Hoa, cho nên hắn cũng không khách sáo, nghênh ngang ngồi trên ghế sô pha, còn lấy thuốc ra đưa cho Hoắc Anh Đông một điếu, sau đó cũng tự rút ra hút.
Không thể không nói, bên Quảng Châu hai nhà máy sản xuất thuốc lá sản xuất được thuốc lá là loại cực phẩm, đến Hoắc Anh Đông người nghiện xì gà cũng phải khen, còn hỏi Lục Thiếu Hoa nơi sản xuất.
- Nhà máy của chính cháu sản xuất
Lục Thiếu Hoa lơ đễnh nói một câu.
Nhưng Lục Thiếu Hoa lại không biết, câu nói này của hắn lại khiến mắt của Hoắc Anh Đông sáng lên, đồng thời cũng hiện lên sự xảo quyệt, toét miệng cười, bật cười một trận, sau đó mới nói
- Ông mua một thùng, giao hàng đến cửa.
Mua? Đúng vậy, Hoắc Anh Đông muốn mua thuốc, nhưng quan hệ của hai người là gì, cho dù thuốc có đáng tiền, Lục Thiếu Hoa dám thu tiền của Hoắc Anh Đông không? Rất rõ ràng, Lục Thiếu Hoa không dám, cũng không thể thu tiền của Hoắc Anh Đông, bởi vì da mặt của Lục Thiếu Hoa không dày như bức tường thành.
- Ai, thất sách, thất sách
Lục Thiếu Hoa thầm nói trong bụng.
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa tính sai rồi, vốn dĩ nên lấy thuốc ra, ai bảo điếu thuốc đó là loại hảo hạng chứ, cứ hút khách tự nhiên sẽ thích, rồi Lục Thiếu Hoa lại nói là do mình chế ra, Hoắc Anh Đông người khách thích hút thuốc này tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội bắt chẹt này.
Tuy nhiên nói đi phải nói lại, cung cấp cho người khách thích thuốc này, Lục Thiếu Hoa tự biết vẫn có năng lực này, nên cũng không nói nhiều, gật đầu đồng ý.
Nhìn thấy Lục Thiếu Hoa đồng ý, Hoắc Anh Đông biết việc này đã làm xong rồi, sắc mặt cười ha ha dần trở nên nghiêm túc, chuyển đề tài câu chuyện hỏi
- Có phải cháu đã mắc tội với họ Hà ở Macao không?
- Ờ?
Lục Thiếu Hoa nhăn mày nhăn mặt, lắc đầu, nói
- Không có.
Lục Thiếu Hoa còn chưa từng tiếp xúc với họ Hà ở Macao, có thể nói là không hề có giao tế, nói gì đến đắc tội?
- Trước khi cháu đến, ông nhận được một cuộc điện thoại của ông chủ họ Hà, ông ta hỏi thăm cháu, ta hỏi ông ta có chuyện gì ông ta cũng không nói
Giọng nói của Hoắc Anh Đông có chút lạnh lùng.
Hoắc Anh Đông biết thế lực của Lục Thiếu Hoa rất lớn, không sợ họ Hà ở Macao, nhưng mà Hà gia cũng coi như là có giao tình với Hoắc gia, một người là bạn, một người là con rể, Hoắc Anh Đông tự nhiên không muốn thấy hai bên trở mặt, cho nên mới hỏi như vậy.
- Không có đắc tội với Hà gia, nhưng buổi trưa chú Hướng đã nói với cháu, đầu tư vào sòng bạc mới mở của họ Hà, mua 10% cổ phần.
Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói.
Đến lúc này, Lục Thiếu Hoa đã hiểu rồi, hóa ra là Hướng Hoa Cường đã nói với bên họ Hà, và có khả năng họ Hà chưa biết về Lục Thiếu Hoa, cho nên mới hỏi thăm Hoắc Anh Đông về chi tiết của Lục Thiếu Hoa, cuối cùng mới quyết định có cho Lục Thiếu Hoa trở thành cổ đông hay không.
Hoắc Anh Đông cũng không phải là tên ngốc, nghe Lục Thiếu Hoa nói như vậy, ông ta cũng hiểu ra, gật đầu, nói
- Hóa ra là như vậy, ừ tối nay ông sẽ gọi điện cho ông ta, nói chuyện với ông ta, 10% cổ phần không phải là vấn đề, dù sao ta và Gia Thành cũng có cổ phần bên trong.
- Tùy ý ông
Lục Thiếu Hoa phất tay nói.
…
Đến tối, Lục Thiếu Hoa ở nhà họ Hoắc ăn cơm, ăn cùng Lục Thiếu Hoa còn có Hoắc Tiểu Nguyệt, vốn dĩ Hoắc Tiểu Nguyệt đã chuyển ra bên ngoài sống một mình rồi, nhưng mà bởi vì Lục Thiếu Hoa đến, Hoắc Anh Đông bảo người gọi cô đến, Hoắc Tiểu Nguyệt mới gấp gáp trở về.
Ăn xong cơm tối, Lục Thiếu Hoa lại cùng Hoắc Anh Đông nói chuyện phiếm một lúc, sau đó mới chạy đến phòng của Hoắc Tiểu Nguyệt, về phần làm chuyện gì? Ừ, cô nam quả nữ, có thể xảy ra chuyện gì, tất nhiên là làm chuyện cần làm rồi.
Bởi vì hôm sau Hoắc Tiểu Nguyệt phải đi học, Lục Thiếu Hoa cũng không ở nhà họ Hoắc lâu, đến lúc hơn chín giờ liền rời khỏi nhà họ Hoắc, lại có chút giống hương vị của một tên trộm từ bên ngoài chạy đi sau khi lau miệng, làm Lục Thiếu Hoa buồn bực vô cùng.
Trở về chỗ ở, trước tiên Lục Thiếu Hoa chạy đi tắm, còn đem quần áo ngâm vào trong nước, để phòng trên quần áo có mùi của phụ nữ sẽ bị Tần Tịch Thần phát hiện, sợ Tần Tịch Thần hỏi, lại phải giải thích một phen, vậy thì không tốt rồi.
Tuy nhiên, Tần Tịch Thần nhất định muốn tìm hắn, tất nhiên rồi, tìm hắn không phải là để hỏi việc phụ nữ, mà là hỏi chuyện của Manchester United.
Tần Tịch Thần là phụ nữ, tất nhiên là cô không hiểu chuyện bóng đá rồi, mà đội Manchester United là cái gì? Tần Tịch Thần cũng chỉ biết là một đội bóng của nước Anh, còn về những cái khác, Tần Tịch Thần hoàn toàn không biết, mà hiện tại Lục Thiếu Hoa muốn mua đội bóng này, đương nhiên Tần Tịch Thần muốn hỏi rồi.
Lục Thiếu Hoa lại là người có tính nhẫn nại, nhất nhất giải thích cho Tần Tịch Thần, đầu tiên nói về sức ảnh hưởng của bóng đá ở Châu Âu, lại nói về hình thức của đội bóng, sau đó lại nói về sức ảnh hưởng vĩ đại của Manchester United ở châu Âu, cuối cùng Lục Thiếu Hoa lại nói về mục đích của hắn.
Tuy rằng Tần Tịch Thần không hiểu về bóng đá, nhưng cô là một người thông minh, Lục Thiếu Hoa vừa nói, cô đã hiểu hơn một nửa rồi, và biết được mục đích cuối cùng Lục Thiếu Hoa thu mua Manchester United là vì chuyện làm ăn, tất nhiên sẽ không phản đối rồi.
Ờ, không, Tần Tịch Thần không những không phản đối, cô còn ủng hộ, bởi vì bóng đá môn thể thao này có sức ảnh hưởng quá lớn ở châu Âu, mà châu Âu là một đại lục giàu có, một khi thu mua Manchester United, giúp cho tập đoàn Phượng Hoàng quả thật là quá lớn rồi.
Cái gì? Anh nói là không giúp được gì, được rồi, chỉ nói một chút, hiệu ứng của quảng cáo, quảng cáo trên tivi có lẽ sẽ thu được hiệu quả rất tốt, cần phải quảng cáo đồng phục của đội bóng, vậy thì hiệu quả ước tính không thể kém hơn quảng cáo trên tivi được, bởi vì người mê bóng đá ở châu Âu quá nhiều, đặc biệt là trận đấu tranh chức quán quân lần này, những người chú ý là quá nhiều quá nhiều rồi.
Nhưng Lục Thiếu Hoa nói chưa dứt lời, vừa giải thích một lượng lớn thông tin, Tần Tịch Thần cũng biến thành trăm ngàn cái vì sao, làm Lục Thiếu Hoa đau đầu vô cùng, lại không thể không trả lời, cuối cùng hai người nói đến không giờ lúc rạng sáng, hai người mới ngủ.
Giữa trưa ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa vừa dụi mắt vừa đi xuống nhà, rất bất đắc dĩ, tuy rằng đủ thời gian nghỉ, nhưng mà ngủ quá muộn, vừa ngủ dậy đã đến giữa trưa rồi, còn hơi mệt mỏi.
Ăn cơm trưa xong, Lục Thiếu Hoa lại nhàm chán ngồi bên cạnh xem tivi, có chút chán nản, may mà Hoắc Anh Đông gọi điện thoại đến, khiến tâm trạng buồn bực của Lục Thiếu Hoa bỗng tan biến, thay vào đó là niềm vui sướng.
Hoắc Anh Đông biết người trong giới bóng đá ở nước Anh, hơn nữa người của giới bóng đá đã nhận lời giúp đỡ, và sẽ khai thông các móc xích trong đội bóng, để tập đoàn Phượng Hoàng thu mua.
Đây chính là chuyện rất tốt, tuy rằng thu mua đội bóng không có liên quan gì đến chuyện của giới bóng đá, chỉ cần thu mua cùng các cổ đông của đội bóng là được rồi, nhưng mà dù sao họ cũng là tổ chức bán chính thức, có sự ủng hộ của bọn họ, lực cản thu mua sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Huống hồ, có thể quản lý bên trong Giới bóng đá nước Anh, sao có thể không chút năng lượng đâu, có người ra mặt giúp đỡ, xúc tiến thành công việc này càng thêm dễ dàng.
Không cần nhiều lời, sau khi Lục Thiếu Hoa gác điện thoại liền gọi điện cho Tần Tịch Thần, nói tin tức cho Tần Tịch Thần, để tập đoàn Phượng Hoàng ngay lập tức phái người liên hệ với mấy cổ đông lớn của câu lạc bộ của Manchester United, bắt đầu bí mật thu mua.
Cứ như vậy, trong lúc việc thu mua đội Manchester United đang được tiến hành, Lục Thiếu Hoa lại không nghĩ gì nhiều.
Không phải là Lục Thiếu Hoa không nghĩ, mà là Lục Thiếu Hoa có nhiều chuyện quan trọng hơn phải nghĩ
Hội nghị, đúng vậy, chính là hội nghị, ngày thứ hai sẽ tổ chức hội nghị, mà Lục Gia Huy cũng nhanh chóng trở về Hồng Kông ngay trong đêm, Lục Thiếu Hoa người làm cháu trai này còn phải phái người đến sân bay đón.
Gần tối lúc sáu giờ, cuối cùng Lục Gia Huy cũng xuất hiện ở sân bay ở Hồng Kông, Lý Vũ Sinh cũng đang đợi ở bên ngoài của sân bay, Lục Gia Huy vừa ra liền đón xe, sau đó trực tiếp trở về.
May mà sân bay cách chỗ ở của Lục Thiếu Hoa không xa, đi về cũng chỉ tầm nửa tiếng, lúc Lục Gia Huy đến nhà, vừa lúc có thể ăn cơm, nhưng Lục Gia Huy người làm chú tư này lại không đói.
Cơm nước xong, chú cháu tất nhiên không thể thiếu một cuộc nói chuyện không ngừng, hơn nữa Lục Xương có nghe tin tức mà đến, có thể nói hai chú cháu ngồi cạnh nhau, việc nhà việc nước việc kinh doanh việc trên thiên hạ, chuyện gì cũng nói, cũng không trầm lắng.
…
Một đêm không nói chuyện, sáng sớm ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa mở mắt ra đã là chín giờ mà bắt đầu hội nghị đã định là mười giờ sáng, sau khi Lục Thiếu Hoa rửa qua mặt thì ăn bữa sáng vừa có thể tiến đến tòa nhà Phượng Hoàng chuẩn bị họp.
Bởi vì Lục Gia Huy ở trong biệt thự của Lục Thiếu Hoa, cùng đường đi đến tòa nhà của Phượng Hoàng, cho nên Lục Gia Huy đi cùng xe của Lục Thiếu Hoa đến.
Lên xe
- Tiểu Hoa, có phải là cháu dự định mở rộng siêu thị Phượng Hoàng?
Lục Gia Huy hỏi
- Dạ
Lục Thiếu Hoa gật đầu, lại nói
- Mở rộng ra nước ngoài.
Lục Thiếu Hoa vốn dĩ không cần phải nói thấu đáo như vậy, bởi vì siêu thị của tập đoàn Phượng Hoàng hiện mới chỉ hoàn toàn là mở ở trong nước, vậy thì chỉ có một con đường, không có hắn, mở rộng ra nước ngoài.
Lục Gia Huy không sốt ruột trả lời, mà đã trầm ngâm rất lâu, mới đường bệ nói
- Có phải là hơi qua loa không?
Lục Thiếu Hoa biết ý kiến của Lục Gia Huy, đơn giản là sự nghiệp bán lẻ ở nước ngoài quá phát đạt, mà mà mặc dù siêu thị Phượng Hoàng khởi nghiệp rất sớm, nhưng trước kia chỉ là ở trong nước, mạnh dạn tiến ra thị trường nước ngoài, lực cản này quả là không nhỏ.
Lục Thiếu Hoa làm sao không biết lực cản không nhỏ chứ, nhưng Lục Thiếu Hoa đã sớm có quyết định rồi, thu mua cửa hàng Wal-Mart, có Wal-Mart cơ nghiệp bán lẻ hàng đầu trợ giúp, muốn chiếm một thị phần nhỏ ở thị trường nước ngoài đều không phải là trò cười.
Nhưng có dễ thu mua Wal-Mart không? Đáp án rất rõ ràng, muốn nắm Wal-Mart trong tay khó khăn quả là không nhỏ, nhưng mà, Lục Thiếu Hoa đâu thể để con vịt đã nấu chín bay đi mất, tất nhiên hắn sẽ có biện pháp đối phó với Wal-Mart, không chỉ có cách thu mua thành công, hơn nữa còn lấy giá thấp nhất để thu mua số lượng cổ phần nhất định.
Về phần làm như thế nào, Lục Thiếu Hoa lại chưa nói ra, mà chỉ cười, có vẻ tin tưởng mười phần, nói
- Chú tư, chú yên tâm đi, sẽ có một khoảng thời gian chuẩn bị, hơn nữa gia nhập thị trường nước ngoài cũng không phải là không có đồng minh, không sợ.
Lục Thiếu Hoa nói đến đây, Lục Gia Huy cũng không có gì để nói nữa, gật đầu cũng không nói gì nữa.
Trong thời gian hai người nói chuyện đã là hai mươi phút rồi, ô tô đã vào đến bãi đỗ xe của tòa nhà Phượng Hoàng rồi, tiếp theo chính là xuống xe lên lầu, sau đó họp.
…
Đã có mối quan hệ này, nhà họ Hoắc và nhà họ Lục đương nhiên không là người ngoài rồi, ngược lại, bây giờ người nhà có khó khăn, nhà họ Hoắc không thể khoanh tay đứng nhìn, huống hồ, giúp đỡ việc nhỏ như thế này là việc có đủ khả năng, Hoắc Anh Đông cũng không lấy cớ từ chối.
Hoắc Anh Đông đồng ý rồi, lại nằm trong dự đoán của Lục Thiếu Hoa, cho nên hắn cũng không khách sáo, nghênh ngang ngồi trên ghế sô pha, còn lấy thuốc ra đưa cho Hoắc Anh Đông một điếu, sau đó cũng tự rút ra hút.
Không thể không nói, bên Quảng Châu hai nhà máy sản xuất thuốc lá sản xuất được thuốc lá là loại cực phẩm, đến Hoắc Anh Đông người nghiện xì gà cũng phải khen, còn hỏi Lục Thiếu Hoa nơi sản xuất.
- Nhà máy của chính cháu sản xuất
Lục Thiếu Hoa lơ đễnh nói một câu.
Nhưng Lục Thiếu Hoa lại không biết, câu nói này của hắn lại khiến mắt của Hoắc Anh Đông sáng lên, đồng thời cũng hiện lên sự xảo quyệt, toét miệng cười, bật cười một trận, sau đó mới nói
- Ông mua một thùng, giao hàng đến cửa.
Mua? Đúng vậy, Hoắc Anh Đông muốn mua thuốc, nhưng quan hệ của hai người là gì, cho dù thuốc có đáng tiền, Lục Thiếu Hoa dám thu tiền của Hoắc Anh Đông không? Rất rõ ràng, Lục Thiếu Hoa không dám, cũng không thể thu tiền của Hoắc Anh Đông, bởi vì da mặt của Lục Thiếu Hoa không dày như bức tường thành.
- Ai, thất sách, thất sách
Lục Thiếu Hoa thầm nói trong bụng.
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa tính sai rồi, vốn dĩ nên lấy thuốc ra, ai bảo điếu thuốc đó là loại hảo hạng chứ, cứ hút khách tự nhiên sẽ thích, rồi Lục Thiếu Hoa lại nói là do mình chế ra, Hoắc Anh Đông người khách thích hút thuốc này tự nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội bắt chẹt này.
Tuy nhiên nói đi phải nói lại, cung cấp cho người khách thích thuốc này, Lục Thiếu Hoa tự biết vẫn có năng lực này, nên cũng không nói nhiều, gật đầu đồng ý.
Nhìn thấy Lục Thiếu Hoa đồng ý, Hoắc Anh Đông biết việc này đã làm xong rồi, sắc mặt cười ha ha dần trở nên nghiêm túc, chuyển đề tài câu chuyện hỏi
- Có phải cháu đã mắc tội với họ Hà ở Macao không?
- Ờ?
Lục Thiếu Hoa nhăn mày nhăn mặt, lắc đầu, nói
- Không có.
Lục Thiếu Hoa còn chưa từng tiếp xúc với họ Hà ở Macao, có thể nói là không hề có giao tế, nói gì đến đắc tội?
- Trước khi cháu đến, ông nhận được một cuộc điện thoại của ông chủ họ Hà, ông ta hỏi thăm cháu, ta hỏi ông ta có chuyện gì ông ta cũng không nói
Giọng nói của Hoắc Anh Đông có chút lạnh lùng.
Hoắc Anh Đông biết thế lực của Lục Thiếu Hoa rất lớn, không sợ họ Hà ở Macao, nhưng mà Hà gia cũng coi như là có giao tình với Hoắc gia, một người là bạn, một người là con rể, Hoắc Anh Đông tự nhiên không muốn thấy hai bên trở mặt, cho nên mới hỏi như vậy.
- Không có đắc tội với Hà gia, nhưng buổi trưa chú Hướng đã nói với cháu, đầu tư vào sòng bạc mới mở của họ Hà, mua 10% cổ phần.
Lục Thiếu Hoa thản nhiên nói.
Đến lúc này, Lục Thiếu Hoa đã hiểu rồi, hóa ra là Hướng Hoa Cường đã nói với bên họ Hà, và có khả năng họ Hà chưa biết về Lục Thiếu Hoa, cho nên mới hỏi thăm Hoắc Anh Đông về chi tiết của Lục Thiếu Hoa, cuối cùng mới quyết định có cho Lục Thiếu Hoa trở thành cổ đông hay không.
Hoắc Anh Đông cũng không phải là tên ngốc, nghe Lục Thiếu Hoa nói như vậy, ông ta cũng hiểu ra, gật đầu, nói
- Hóa ra là như vậy, ừ tối nay ông sẽ gọi điện cho ông ta, nói chuyện với ông ta, 10% cổ phần không phải là vấn đề, dù sao ta và Gia Thành cũng có cổ phần bên trong.
- Tùy ý ông
Lục Thiếu Hoa phất tay nói.
…
Đến tối, Lục Thiếu Hoa ở nhà họ Hoắc ăn cơm, ăn cùng Lục Thiếu Hoa còn có Hoắc Tiểu Nguyệt, vốn dĩ Hoắc Tiểu Nguyệt đã chuyển ra bên ngoài sống một mình rồi, nhưng mà bởi vì Lục Thiếu Hoa đến, Hoắc Anh Đông bảo người gọi cô đến, Hoắc Tiểu Nguyệt mới gấp gáp trở về.
Ăn xong cơm tối, Lục Thiếu Hoa lại cùng Hoắc Anh Đông nói chuyện phiếm một lúc, sau đó mới chạy đến phòng của Hoắc Tiểu Nguyệt, về phần làm chuyện gì? Ừ, cô nam quả nữ, có thể xảy ra chuyện gì, tất nhiên là làm chuyện cần làm rồi.
Bởi vì hôm sau Hoắc Tiểu Nguyệt phải đi học, Lục Thiếu Hoa cũng không ở nhà họ Hoắc lâu, đến lúc hơn chín giờ liền rời khỏi nhà họ Hoắc, lại có chút giống hương vị của một tên trộm từ bên ngoài chạy đi sau khi lau miệng, làm Lục Thiếu Hoa buồn bực vô cùng.
Trở về chỗ ở, trước tiên Lục Thiếu Hoa chạy đi tắm, còn đem quần áo ngâm vào trong nước, để phòng trên quần áo có mùi của phụ nữ sẽ bị Tần Tịch Thần phát hiện, sợ Tần Tịch Thần hỏi, lại phải giải thích một phen, vậy thì không tốt rồi.
Tuy nhiên, Tần Tịch Thần nhất định muốn tìm hắn, tất nhiên rồi, tìm hắn không phải là để hỏi việc phụ nữ, mà là hỏi chuyện của Manchester United.
Tần Tịch Thần là phụ nữ, tất nhiên là cô không hiểu chuyện bóng đá rồi, mà đội Manchester United là cái gì? Tần Tịch Thần cũng chỉ biết là một đội bóng của nước Anh, còn về những cái khác, Tần Tịch Thần hoàn toàn không biết, mà hiện tại Lục Thiếu Hoa muốn mua đội bóng này, đương nhiên Tần Tịch Thần muốn hỏi rồi.
Lục Thiếu Hoa lại là người có tính nhẫn nại, nhất nhất giải thích cho Tần Tịch Thần, đầu tiên nói về sức ảnh hưởng của bóng đá ở Châu Âu, lại nói về hình thức của đội bóng, sau đó lại nói về sức ảnh hưởng vĩ đại của Manchester United ở châu Âu, cuối cùng Lục Thiếu Hoa lại nói về mục đích của hắn.
Tuy rằng Tần Tịch Thần không hiểu về bóng đá, nhưng cô là một người thông minh, Lục Thiếu Hoa vừa nói, cô đã hiểu hơn một nửa rồi, và biết được mục đích cuối cùng Lục Thiếu Hoa thu mua Manchester United là vì chuyện làm ăn, tất nhiên sẽ không phản đối rồi.
Ờ, không, Tần Tịch Thần không những không phản đối, cô còn ủng hộ, bởi vì bóng đá môn thể thao này có sức ảnh hưởng quá lớn ở châu Âu, mà châu Âu là một đại lục giàu có, một khi thu mua Manchester United, giúp cho tập đoàn Phượng Hoàng quả thật là quá lớn rồi.
Cái gì? Anh nói là không giúp được gì, được rồi, chỉ nói một chút, hiệu ứng của quảng cáo, quảng cáo trên tivi có lẽ sẽ thu được hiệu quả rất tốt, cần phải quảng cáo đồng phục của đội bóng, vậy thì hiệu quả ước tính không thể kém hơn quảng cáo trên tivi được, bởi vì người mê bóng đá ở châu Âu quá nhiều, đặc biệt là trận đấu tranh chức quán quân lần này, những người chú ý là quá nhiều quá nhiều rồi.
Nhưng Lục Thiếu Hoa nói chưa dứt lời, vừa giải thích một lượng lớn thông tin, Tần Tịch Thần cũng biến thành trăm ngàn cái vì sao, làm Lục Thiếu Hoa đau đầu vô cùng, lại không thể không trả lời, cuối cùng hai người nói đến không giờ lúc rạng sáng, hai người mới ngủ.
Giữa trưa ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa vừa dụi mắt vừa đi xuống nhà, rất bất đắc dĩ, tuy rằng đủ thời gian nghỉ, nhưng mà ngủ quá muộn, vừa ngủ dậy đã đến giữa trưa rồi, còn hơi mệt mỏi.
Ăn cơm trưa xong, Lục Thiếu Hoa lại nhàm chán ngồi bên cạnh xem tivi, có chút chán nản, may mà Hoắc Anh Đông gọi điện thoại đến, khiến tâm trạng buồn bực của Lục Thiếu Hoa bỗng tan biến, thay vào đó là niềm vui sướng.
Hoắc Anh Đông biết người trong giới bóng đá ở nước Anh, hơn nữa người của giới bóng đá đã nhận lời giúp đỡ, và sẽ khai thông các móc xích trong đội bóng, để tập đoàn Phượng Hoàng thu mua.
Đây chính là chuyện rất tốt, tuy rằng thu mua đội bóng không có liên quan gì đến chuyện của giới bóng đá, chỉ cần thu mua cùng các cổ đông của đội bóng là được rồi, nhưng mà dù sao họ cũng là tổ chức bán chính thức, có sự ủng hộ của bọn họ, lực cản thu mua sẽ nhỏ hơn rất nhiều.
Huống hồ, có thể quản lý bên trong Giới bóng đá nước Anh, sao có thể không chút năng lượng đâu, có người ra mặt giúp đỡ, xúc tiến thành công việc này càng thêm dễ dàng.
Không cần nhiều lời, sau khi Lục Thiếu Hoa gác điện thoại liền gọi điện cho Tần Tịch Thần, nói tin tức cho Tần Tịch Thần, để tập đoàn Phượng Hoàng ngay lập tức phái người liên hệ với mấy cổ đông lớn của câu lạc bộ của Manchester United, bắt đầu bí mật thu mua.
Cứ như vậy, trong lúc việc thu mua đội Manchester United đang được tiến hành, Lục Thiếu Hoa lại không nghĩ gì nhiều.
Không phải là Lục Thiếu Hoa không nghĩ, mà là Lục Thiếu Hoa có nhiều chuyện quan trọng hơn phải nghĩ
Hội nghị, đúng vậy, chính là hội nghị, ngày thứ hai sẽ tổ chức hội nghị, mà Lục Gia Huy cũng nhanh chóng trở về Hồng Kông ngay trong đêm, Lục Thiếu Hoa người làm cháu trai này còn phải phái người đến sân bay đón.
Gần tối lúc sáu giờ, cuối cùng Lục Gia Huy cũng xuất hiện ở sân bay ở Hồng Kông, Lý Vũ Sinh cũng đang đợi ở bên ngoài của sân bay, Lục Gia Huy vừa ra liền đón xe, sau đó trực tiếp trở về.
May mà sân bay cách chỗ ở của Lục Thiếu Hoa không xa, đi về cũng chỉ tầm nửa tiếng, lúc Lục Gia Huy đến nhà, vừa lúc có thể ăn cơm, nhưng Lục Gia Huy người làm chú tư này lại không đói.
Cơm nước xong, chú cháu tất nhiên không thể thiếu một cuộc nói chuyện không ngừng, hơn nữa Lục Xương có nghe tin tức mà đến, có thể nói hai chú cháu ngồi cạnh nhau, việc nhà việc nước việc kinh doanh việc trên thiên hạ, chuyện gì cũng nói, cũng không trầm lắng.
…
Một đêm không nói chuyện, sáng sớm ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa mở mắt ra đã là chín giờ mà bắt đầu hội nghị đã định là mười giờ sáng, sau khi Lục Thiếu Hoa rửa qua mặt thì ăn bữa sáng vừa có thể tiến đến tòa nhà Phượng Hoàng chuẩn bị họp.
Bởi vì Lục Gia Huy ở trong biệt thự của Lục Thiếu Hoa, cùng đường đi đến tòa nhà của Phượng Hoàng, cho nên Lục Gia Huy đi cùng xe của Lục Thiếu Hoa đến.
Lên xe
- Tiểu Hoa, có phải là cháu dự định mở rộng siêu thị Phượng Hoàng?
Lục Gia Huy hỏi
- Dạ
Lục Thiếu Hoa gật đầu, lại nói
- Mở rộng ra nước ngoài.
Lục Thiếu Hoa vốn dĩ không cần phải nói thấu đáo như vậy, bởi vì siêu thị của tập đoàn Phượng Hoàng hiện mới chỉ hoàn toàn là mở ở trong nước, vậy thì chỉ có một con đường, không có hắn, mở rộng ra nước ngoài.
Lục Gia Huy không sốt ruột trả lời, mà đã trầm ngâm rất lâu, mới đường bệ nói
- Có phải là hơi qua loa không?
Lục Thiếu Hoa biết ý kiến của Lục Gia Huy, đơn giản là sự nghiệp bán lẻ ở nước ngoài quá phát đạt, mà mà mặc dù siêu thị Phượng Hoàng khởi nghiệp rất sớm, nhưng trước kia chỉ là ở trong nước, mạnh dạn tiến ra thị trường nước ngoài, lực cản này quả là không nhỏ.
Lục Thiếu Hoa làm sao không biết lực cản không nhỏ chứ, nhưng Lục Thiếu Hoa đã sớm có quyết định rồi, thu mua cửa hàng Wal-Mart, có Wal-Mart cơ nghiệp bán lẻ hàng đầu trợ giúp, muốn chiếm một thị phần nhỏ ở thị trường nước ngoài đều không phải là trò cười.
Nhưng có dễ thu mua Wal-Mart không? Đáp án rất rõ ràng, muốn nắm Wal-Mart trong tay khó khăn quả là không nhỏ, nhưng mà, Lục Thiếu Hoa đâu thể để con vịt đã nấu chín bay đi mất, tất nhiên hắn sẽ có biện pháp đối phó với Wal-Mart, không chỉ có cách thu mua thành công, hơn nữa còn lấy giá thấp nhất để thu mua số lượng cổ phần nhất định.
Về phần làm như thế nào, Lục Thiếu Hoa lại chưa nói ra, mà chỉ cười, có vẻ tin tưởng mười phần, nói
- Chú tư, chú yên tâm đi, sẽ có một khoảng thời gian chuẩn bị, hơn nữa gia nhập thị trường nước ngoài cũng không phải là không có đồng minh, không sợ.
Lục Thiếu Hoa nói đến đây, Lục Gia Huy cũng không có gì để nói nữa, gật đầu cũng không nói gì nữa.
Trong thời gian hai người nói chuyện đã là hai mươi phút rồi, ô tô đã vào đến bãi đỗ xe của tòa nhà Phượng Hoàng rồi, tiếp theo chính là xuống xe lên lầu, sau đó họp.
…
/1180
|