Đã quyết định việc thu mua Wal-Mart, việc tiếp theo thì không cần Lục Thiếu Hoa quản lí nữa, chờ đợi kết quả, tất nhiên rồi, Lục Thiếu Hoa vẫn có chỗ xoay sở, chỗ xoay sở này cũng không phải là gì khác, chính là giải quyết bằng vũ lực.
Giải quyết bằng vũ lực là hạ sách, Lục Thiếu Hoa sẽ không tùy tiện sử dụng, chỉ đợi trong lúc nguy cấp, Lục Thiếu Hoa mới sử dụng, dùng vũ lực cưỡng ép các thành viên gia tộc Walton bán cổ phần, ừ, nhìn bề ngoài thì có chút chuyện bé xé ra to, nhưng mà nếu hiểu cách đối nhân xử thế của Lục Thiếu Hoa thì sẽ không cho là như vậy, ngược lại sẽ cảm thấy Lục Thiếu Hoa vì đạt được mục đích sẽ không tiếc cái gì, không chú ý chuyện vặt vãnh.
Quả thật, Lục Thiếu Hoa sẽ vì Wal-Mart mà không tiếc chọn dùng các thủ đoạn cực đoan, liền nói rõ không để thua trước ý chí của tập đoàn Wal-Mart, không để mất. Lục Thiếu Hoa đã điều binh khiển tướng rồi, đã đang chuẩn bị thu mua tập đoàn Wal-Mart rồi.
Cũng may Lục Thiếu Hoa đã thực hiện hai kế hoạch lớn giao hàng có kì hạn dầu mỏ và vàng, vậy mới có thể chèo chống tập đoàn Phượng Hoàng tiếp tục phát triển, theo Lý Vân Thanh báo cáo, trong khoảng thời gian này tổng cộng đã làm ba lượt giao dịch, một lần là giao hàng dầu mỏ có kì hạn, hai lần là giao hàng vàng có kì hạn, kết quả cũng rất rõ ràng, ba lần tiếp theo tổng cộng đã kiếm được gần năm trăm triệu đô la Mỹ
Năm trăm triệu đô la Mỹ, con số này Lục Thiếu Hoa coi là không nhiều, nhưng nếu để các công ty tài chính khác biết, chắc chắn sẽ nổi điên lên, mới chỉ thời gian ngắn, lợi nhuận ròng đạt tới năm trăm triệu đô la Mỹ.
Kia là lợi nhuận ròng, là trừ ra hết, bao gồm trích phần trăm của mấy người Lưu Minh Chương và tất cả chi tiêu còn lại, còn lại là nhập sổ sách, thật sự chảy vào của cải gửi tiết kiệm của tập đoàn Phượng Hoàng.
Năm trăm triệu đô la nhìn có vẻ không thấm vào đâu, vẫn chưa đủ để Lục Thiếu Hoa mua một đội bóng Manchester United, nhưng mà thời gian thắng ngắn, hơn nữa Lục Thiếu Hoa tiếp theo cũng không thể vung tay quá trán như khoảng thời gian này, lại có 300 triệu đô la tiền vốn lưu động vốn có của tập đoàn Phượng Hoàng, tiếp tục chống đỡ không có một chút vấn đề nào.
Dây xích tài chính, Lục Thiếu Hoa duy trì chính là vấn đề dây xích tài chính, không để tập đoàn Phượng Hoàng xuất hiện lỗ hổng tài chính, như thế này mới có thể đứng ở thế bất bại, để tập đoàn Phượng Hoàng tiếp tục phát triển vững vàng, sẽ không xuất hiện những manh mối gây trở ngại.
Thực ra, từ sớm trước lúc này, Lục Thiếu Hoa liền âm thầm tính sổ sách cho cho tập đoàn Phượng Hoàng, tiền kiếm được từ hai kì hạn giao hàng lớn của dầu mỏ và vàng, hơn nữa kiếm một chút tiền từ khoáng sản ở châu Phi, một tháng tiếp theo có thể kiếm được khoảng hơn tám trăm triệu đô la.
Một tháng tám trăm triệu đôla, một năm tiếp theo sẽ có gần mười tỷ đô la Mỹ, còn tiền kiếm được ở sản phẩm của tập đoàn Phượng Hoàng, mỗi năm doanh thu của tập đoàn Phượng Hoàng sẽ đạt năm trăm triệu đô la trở lên, đây vẫn là theo ước tính, nếu như lượng tiêu thụ gia tăng, con số này sẽ được thay đổi.
Ừ, vẫn còn một lượng định mức vẫn chưa tính vào, lượng thu nhập ngoài này chính là đại lý kinh doanh, tập đoàn Phượng Hoàng đưa cho người khác đại lý sản phẩm, cái đó cần thu phí, không dưới mười dạng sản phẩm, vài chục quốc gia Âu Mỹ, phí đại lý của một năm tiếp theo đều sẽ phá vỡ một tỷ đôla.
Đương nhiên, có thu nhập liền có chi tiêu, nhưng đối với tập đoàn Phượng Hoàng mà nói, chi tiêu đó là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể, căn bản không đáng kể gì, lại khấu trừ phí tổn, lợi nhuận còn lại là cực kì khả quan.
Về phần bên Thâm Quyến, Lục Thiếu Hoa lại không có tính toán, nguyên nhân cũng rất đơn giản, các hạng mục thu nhập bên Thâm Quyến trừ phí tổn và chi tiêu ra, số tiền còn lại đều sẽ rải vào hệ thống mạng inte, không xuất ra một chút tiền nào.
Có thể nói, bên Thâm Quyến hầu như là sản tự thu, tiền lợi nhuận từ kinh doanh đều đầu tư vào phát triển tốc độ nhanh cho hệ thống mạng inte, xây dựng vương quốc inte trong cảm nhận của Lục Thiếu Hoa.
Nói ngắn lại, ý tưởng của Lục Thiếu Hoa rất đơn giản, đó chính là bên Thâm Quyến tự sản tự thu, mà bên Hồng Kông này thu nhập chính là từ các mặt cộng thêm từ thị trường tài chính chống đỡ để phát triển, duy trì một trạng thái ổn định, cùng lúc cũng dần dần thi hành kế hoạch của Lục Thiếu Hoa.
…
Không thể không nói, những người có thể gia nhập tập đoàn Phượng Hoàng đều không đễ dàng, hiệu suất làm việc cực cao, không được vài ngày, kế hoạch sắp xếp tiếp theo của Lục Thiếu Hoa liền khai triển ào ào, chỉ khổ Lục Thiếu Hoa.
Vì sao nói như vậy?
Lần này Lục Thiếu Hoa chọn lựa vào tham dự, tuy rằng nói không tham dự toàn diện, nhưng mà có một vài chuyện quan trọng phải được sự đồng ý của hắn, cũng chính là như thế này, hàng ngày Lục Thiếu Hoa không thể không đến phòng làm việc giải quyết văn kiện, để Lục Thiếu Hoa không có cách nào thoát khỏi khổ ải văn kiện.
Vốn dĩ Lục Thiếu Hoa còn muốn sau khi Tần Tịch Thần trở về Hồng Kông, hắn liền có thể nhẹ nhõm một chút, nhưng tuyệt đối không nghĩ đến là, bản thân vẫn không có cách nào thoát khỏi mệnh danh xử lý văn kiện.
- Có khi cũng, là số mệnh cũng nên
Lục Thiếu Hoa than một câu.
…
Thời gian trôi qua, rất nhanh, thời gian một tháng đã trôi đi rồi, Lục Thiếu Hoa vẫn giống như bình thường, sáng dậy, ở nhà nghỉ ngơi một chút, đến khoảng mười giờ liền đến công ty giải quyết công việc, có lúc mở một hội nghị nhỏ, sau đó liền về nhà ăn cơm trưa, lại nghỉ ngơi một lúc, cả buổi chiều đi làm.
Lúc mười giờ ngày hôm đó, Lục Thiếu Hoa vừa đến cửa văn phòng, vẫn chưa đẩy cửa, điện thoại trong túi liền kêu lên, làm Lục Thiếu Hoa chẳng những không ngừng tay, thuận thế lấy điện thoại trong túi ra, nhìn thoáng qua, phát hiện là của Hướng Hoa Cường gọi đến, lúc này Lục Thiếu Hoa mới nhận điện thoại.
Hướng Hoa Cường gọi cho Lục Thiếu Hoa không vì chuyện khác, chính là vì việc của sòng bạc, thông báo cho Lục Thiếu Hoa nói là Hà gia đã đồng ý đầu tư của Lục Thiếu Hoa, đưa cho Lục Thiếu Hoa 10% cổ phần, Lục Thiếu Hoa chỉ cần mở một tấm chi phiếu, sau đó kí một bản hợp đồng, vậy thì sòng bạc mới khai trương chính là cổ phần 10% của Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa tự nhiên sẽ đồng ý, nhưng hắn lại không sắp xếp được thời gian đi Macao, chỉ để người trung gian là Hướng Hoa Cường đi sắp xếp một chút, gửi bản hợp đồng sang bên Hồng Kông, ở bên này ký xong hợp đồng.
Hướng Hoa Cường cũng trả lời, sau đó lại nói vài câu chuyện phiếm với Lục Thiếu Hoa mới gác máy.
Sau khi gác máy, Lục Thiếu Hoa không mảy may biểu hiện chút gì, giống như không có chuyện gì xảy ra.
Cũng quả thật, đối với Lục Thiếu Hoa mà nói, tham gia cổ phần vào sòng bạc cũng chỉ là theo hứng mà thôi, hơn nữa chính là muốn kết giao với họ Hà bên Macao, về việc kiếm tiền hay không, Lục Thiếu Hoa căn bản không để ý, nguyên nhân là kiếm tiền ở sòng bạc đối với Lục Thiếu Hoa chỉ là món tiền nhỏ.
Lắc đầu, không nghĩ nhiều, Lục Thiếu Hoa mở cửa lớn của văn phòng, sau khi dặn dò vị thư kí tạm thời ngoài cửa rót cốc trà, Lục Thiếu Hoa mới đi vào bên trong phòng.
Ngồi trên ghế sô pha, nhàn nhã rút ra một điếu thuốc, uống cốc trà vị thư ký đưa, cố gắng lấy lại tinh thần, Lục Thiếu Hoa mới đi đến trước ghế, ngồi xuống, cầm bút bắt đầu xử lý những văn kiện trong phòng làm việc.
Một tiếng trôi qua….
Thấm thoát, một tiếng đồng hồ đã trôi qua, vì văn kiện hôm nay tương đối ít, Lục Thiếu Hoa đã xử lý xong hết rồi, có nghĩa là sớm đã không có việc gì để làm, lúc này mới đứng dậy đi ra ghế sô pha ngồi, lại bắt đầu hút thuốc.
Nhưng lúc Lục Thiếu Hoa vừa mới ngồi xuống, điện thoại lại kêu lên, lần này người gọi điện đến là Tần Tịch Thần, Lục Thiếu Hoa cũng không do dự, trực tiếp nghe tiếp theo, mở mồm nói
- Bà xã, chuyện gì thế.
Lục Thiếu Hoa ở tầng mười ba của tòa nhà Phượng Hoàng, nếu như không có việc gì làm Tần Tịch Thần sẽ lên đó ngồi, và nếu như có việc, cô ấy sẽ gọi điện cho Lục Thiếu Hoa.
Hôm nay gọi điện thoại đến, cũng có nghĩa là có việc, hơn nữa còn là việc công, cho nên, Lục Thiếu Hoa mới mở miệng liền hỏi có việc gì.
- Tin tốt, tin tốt
Tần Tịch Thần ở đầu điện thoại bên kia có vẻ rất vui, sau khi dừng một chút lại nói
- Vừa mới nhận được điện thoại bên Anh Quốc, hai ông chủ lớn của Manchester United đã kí hợp đồng bán cổ phần, bây giờ câu lạc bộ Manchester United đã thuộc về anh rồi.
- Thật à?
Lục Thiếu Hoa kích động hỏi.
- Thật hơn cả vàng
Tần Tịch Thần nói đến đây, lại dừng lại vài giây, mới tiếp tục nói
- Ừ…thực ra bây giờ vẫn chưa coi là thuộc về anh, bởi vì câu lạc bộ Manchester United là công ty có niêm yết trên thị trường, bây giờ anh chỉ được coi là cổ đông lớn nhất mà thôi, tất nhiên rồi, chỉ cần có một mức cổ phần nhất định, anh liền có quyền phát động cưỡng chế thu mua.
Đối với Manchester United, kiếp trước Lục Thiếu Hoa cũng biết một chút, lúc đó gia tộc Glazer thu mua Manchester United chính là mua lượng cổ phần định mức trước, sau đó lại phát động cưỡng bức thu mua, mà sau đó từ thị trường cổ phiếu mua lấy Manchester United đến cùng, hoàn toàn biến thành vật sở hữu của cá nhân.
Hiện tại Lục Thiếu Hoa đã thu mua được số cổ phần định mức nhất định, đã đến thời điểm phát động cưỡng chế thu mua, tiếp theo phải làm như thế nào phải nhờ vào Lục Thiếu Hoa rồi
- Đầu tiên để bên kia ổn định, để anh nghĩ một chút rồi lại hành động.
Tuy rằng Lục Thiếu Hoa kích động, nhưng hắn không mất bình tĩnh, cũng không thể mất bình tĩnh, bởi vì Lục Thiếu Hoa biết rằng, lúc Glazer thu mua Manchester United đã tạo nên phong ba rất lớn, bây giờ bị hắn thu mua, nếu như không thận trọng, Lục Thiếu Hoa sẽ đi theo con đường của gia tộc Glazer năm đó.
Hứa hẹn, nhất định phải hứa hẹn với những người mê bóng đá, hứa hẹn thật sự, như vậy mới có thể ổn định, không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Nhưng mà nên đưa ra câu hứa hẹn gì đây?
Giá vé, đây là cái vòng nhất định, hứa hẹn sẽ không tăng giá vé, cho người mê bóng đá lợi ích thật sự.
Đầu tư tài chính mua người, đây cũng là sự hứa hẹn bắt buộc, bởi vì bóng đá chính là như vậy, đặc biệt là càng ngày càng thương nghiệp hóa bóng đá, nếu như không đầu tư tiền vốn mua người, vậy thì thành tích của đội bóng chắc chắn sẽ giảm xuống, những người mê bóng đá sẽ cảm thấy khó chịu.
Trừ những thứ đó ra, còn cần gì không?
Ừ, bên trong đội bóng cũng phải ổn định một chút, cho thành viên đội bóng một chút lợi ích, nếu không thì đội bóng bị giải tán thì sẽ không tốt, nhưng bây giờ mùa đấu bóng bắt đầu chưa đến một nửa, hiển nhiên vẫn chưa đến lúc đó đàm phán hợp đồng, tạm thời có thể gác sang một bên rồi.
Đúng, mấu chốt trước tiên là làm những người mê bóng ổn định lại.
Trong lòng có lập kế hoạch, Lục Thiếu Hoa cũng không do dự, nói ý tưởng của hắn cho Tần Tịch Thần, để Tần Tịch Thần thông báo cho nhân viên bên Anh, đầu tiên đưa ra hai hứa hẹn, sau đó bàn những thứ khác.
Tần Tịch Thần cũng nhớ kỹ, và tỏ vẻ sẽ chuyển những lời nói của Lục Thiếu Hoa cho bên Anh.
- Tốt lắm, em mau chóng đi làm đi, qua vài ngày anh sẽ có thể đi một chuyến sang Anh.
Sau khi Lục Thiếu Hoa bỏ lại một câu nói này thì liền gác máy xuống.
Vui vẻ, kích động, đây là miêu tả chân thật Lục Thiếu Hoa trong giờ khắc này, quả thật, đội bóng Manchester United hiện tại đã là của hắn rồi, sao có thể không vui và kích động chứ.
- Ha ha
Lục Thiếu Hoa một mình bật cười một trận, thầm nói
- Xem ra trí nhớ từ kiếp trước lại có công dụng rồi.
Giải quyết bằng vũ lực là hạ sách, Lục Thiếu Hoa sẽ không tùy tiện sử dụng, chỉ đợi trong lúc nguy cấp, Lục Thiếu Hoa mới sử dụng, dùng vũ lực cưỡng ép các thành viên gia tộc Walton bán cổ phần, ừ, nhìn bề ngoài thì có chút chuyện bé xé ra to, nhưng mà nếu hiểu cách đối nhân xử thế của Lục Thiếu Hoa thì sẽ không cho là như vậy, ngược lại sẽ cảm thấy Lục Thiếu Hoa vì đạt được mục đích sẽ không tiếc cái gì, không chú ý chuyện vặt vãnh.
Quả thật, Lục Thiếu Hoa sẽ vì Wal-Mart mà không tiếc chọn dùng các thủ đoạn cực đoan, liền nói rõ không để thua trước ý chí của tập đoàn Wal-Mart, không để mất. Lục Thiếu Hoa đã điều binh khiển tướng rồi, đã đang chuẩn bị thu mua tập đoàn Wal-Mart rồi.
Cũng may Lục Thiếu Hoa đã thực hiện hai kế hoạch lớn giao hàng có kì hạn dầu mỏ và vàng, vậy mới có thể chèo chống tập đoàn Phượng Hoàng tiếp tục phát triển, theo Lý Vân Thanh báo cáo, trong khoảng thời gian này tổng cộng đã làm ba lượt giao dịch, một lần là giao hàng dầu mỏ có kì hạn, hai lần là giao hàng vàng có kì hạn, kết quả cũng rất rõ ràng, ba lần tiếp theo tổng cộng đã kiếm được gần năm trăm triệu đô la Mỹ
Năm trăm triệu đô la Mỹ, con số này Lục Thiếu Hoa coi là không nhiều, nhưng nếu để các công ty tài chính khác biết, chắc chắn sẽ nổi điên lên, mới chỉ thời gian ngắn, lợi nhuận ròng đạt tới năm trăm triệu đô la Mỹ.
Kia là lợi nhuận ròng, là trừ ra hết, bao gồm trích phần trăm của mấy người Lưu Minh Chương và tất cả chi tiêu còn lại, còn lại là nhập sổ sách, thật sự chảy vào của cải gửi tiết kiệm của tập đoàn Phượng Hoàng.
Năm trăm triệu đô la nhìn có vẻ không thấm vào đâu, vẫn chưa đủ để Lục Thiếu Hoa mua một đội bóng Manchester United, nhưng mà thời gian thắng ngắn, hơn nữa Lục Thiếu Hoa tiếp theo cũng không thể vung tay quá trán như khoảng thời gian này, lại có 300 triệu đô la tiền vốn lưu động vốn có của tập đoàn Phượng Hoàng, tiếp tục chống đỡ không có một chút vấn đề nào.
Dây xích tài chính, Lục Thiếu Hoa duy trì chính là vấn đề dây xích tài chính, không để tập đoàn Phượng Hoàng xuất hiện lỗ hổng tài chính, như thế này mới có thể đứng ở thế bất bại, để tập đoàn Phượng Hoàng tiếp tục phát triển vững vàng, sẽ không xuất hiện những manh mối gây trở ngại.
Thực ra, từ sớm trước lúc này, Lục Thiếu Hoa liền âm thầm tính sổ sách cho cho tập đoàn Phượng Hoàng, tiền kiếm được từ hai kì hạn giao hàng lớn của dầu mỏ và vàng, hơn nữa kiếm một chút tiền từ khoáng sản ở châu Phi, một tháng tiếp theo có thể kiếm được khoảng hơn tám trăm triệu đô la.
Một tháng tám trăm triệu đôla, một năm tiếp theo sẽ có gần mười tỷ đô la Mỹ, còn tiền kiếm được ở sản phẩm của tập đoàn Phượng Hoàng, mỗi năm doanh thu của tập đoàn Phượng Hoàng sẽ đạt năm trăm triệu đô la trở lên, đây vẫn là theo ước tính, nếu như lượng tiêu thụ gia tăng, con số này sẽ được thay đổi.
Ừ, vẫn còn một lượng định mức vẫn chưa tính vào, lượng thu nhập ngoài này chính là đại lý kinh doanh, tập đoàn Phượng Hoàng đưa cho người khác đại lý sản phẩm, cái đó cần thu phí, không dưới mười dạng sản phẩm, vài chục quốc gia Âu Mỹ, phí đại lý của một năm tiếp theo đều sẽ phá vỡ một tỷ đôla.
Đương nhiên, có thu nhập liền có chi tiêu, nhưng đối với tập đoàn Phượng Hoàng mà nói, chi tiêu đó là chuyện nhỏ nhặt không đáng kể, căn bản không đáng kể gì, lại khấu trừ phí tổn, lợi nhuận còn lại là cực kì khả quan.
Về phần bên Thâm Quyến, Lục Thiếu Hoa lại không có tính toán, nguyên nhân cũng rất đơn giản, các hạng mục thu nhập bên Thâm Quyến trừ phí tổn và chi tiêu ra, số tiền còn lại đều sẽ rải vào hệ thống mạng inte, không xuất ra một chút tiền nào.
Có thể nói, bên Thâm Quyến hầu như là sản tự thu, tiền lợi nhuận từ kinh doanh đều đầu tư vào phát triển tốc độ nhanh cho hệ thống mạng inte, xây dựng vương quốc inte trong cảm nhận của Lục Thiếu Hoa.
Nói ngắn lại, ý tưởng của Lục Thiếu Hoa rất đơn giản, đó chính là bên Thâm Quyến tự sản tự thu, mà bên Hồng Kông này thu nhập chính là từ các mặt cộng thêm từ thị trường tài chính chống đỡ để phát triển, duy trì một trạng thái ổn định, cùng lúc cũng dần dần thi hành kế hoạch của Lục Thiếu Hoa.
…
Không thể không nói, những người có thể gia nhập tập đoàn Phượng Hoàng đều không đễ dàng, hiệu suất làm việc cực cao, không được vài ngày, kế hoạch sắp xếp tiếp theo của Lục Thiếu Hoa liền khai triển ào ào, chỉ khổ Lục Thiếu Hoa.
Vì sao nói như vậy?
Lần này Lục Thiếu Hoa chọn lựa vào tham dự, tuy rằng nói không tham dự toàn diện, nhưng mà có một vài chuyện quan trọng phải được sự đồng ý của hắn, cũng chính là như thế này, hàng ngày Lục Thiếu Hoa không thể không đến phòng làm việc giải quyết văn kiện, để Lục Thiếu Hoa không có cách nào thoát khỏi khổ ải văn kiện.
Vốn dĩ Lục Thiếu Hoa còn muốn sau khi Tần Tịch Thần trở về Hồng Kông, hắn liền có thể nhẹ nhõm một chút, nhưng tuyệt đối không nghĩ đến là, bản thân vẫn không có cách nào thoát khỏi mệnh danh xử lý văn kiện.
- Có khi cũng, là số mệnh cũng nên
Lục Thiếu Hoa than một câu.
…
Thời gian trôi qua, rất nhanh, thời gian một tháng đã trôi đi rồi, Lục Thiếu Hoa vẫn giống như bình thường, sáng dậy, ở nhà nghỉ ngơi một chút, đến khoảng mười giờ liền đến công ty giải quyết công việc, có lúc mở một hội nghị nhỏ, sau đó liền về nhà ăn cơm trưa, lại nghỉ ngơi một lúc, cả buổi chiều đi làm.
Lúc mười giờ ngày hôm đó, Lục Thiếu Hoa vừa đến cửa văn phòng, vẫn chưa đẩy cửa, điện thoại trong túi liền kêu lên, làm Lục Thiếu Hoa chẳng những không ngừng tay, thuận thế lấy điện thoại trong túi ra, nhìn thoáng qua, phát hiện là của Hướng Hoa Cường gọi đến, lúc này Lục Thiếu Hoa mới nhận điện thoại.
Hướng Hoa Cường gọi cho Lục Thiếu Hoa không vì chuyện khác, chính là vì việc của sòng bạc, thông báo cho Lục Thiếu Hoa nói là Hà gia đã đồng ý đầu tư của Lục Thiếu Hoa, đưa cho Lục Thiếu Hoa 10% cổ phần, Lục Thiếu Hoa chỉ cần mở một tấm chi phiếu, sau đó kí một bản hợp đồng, vậy thì sòng bạc mới khai trương chính là cổ phần 10% của Lục Thiếu Hoa.
Lục Thiếu Hoa tự nhiên sẽ đồng ý, nhưng hắn lại không sắp xếp được thời gian đi Macao, chỉ để người trung gian là Hướng Hoa Cường đi sắp xếp một chút, gửi bản hợp đồng sang bên Hồng Kông, ở bên này ký xong hợp đồng.
Hướng Hoa Cường cũng trả lời, sau đó lại nói vài câu chuyện phiếm với Lục Thiếu Hoa mới gác máy.
Sau khi gác máy, Lục Thiếu Hoa không mảy may biểu hiện chút gì, giống như không có chuyện gì xảy ra.
Cũng quả thật, đối với Lục Thiếu Hoa mà nói, tham gia cổ phần vào sòng bạc cũng chỉ là theo hứng mà thôi, hơn nữa chính là muốn kết giao với họ Hà bên Macao, về việc kiếm tiền hay không, Lục Thiếu Hoa căn bản không để ý, nguyên nhân là kiếm tiền ở sòng bạc đối với Lục Thiếu Hoa chỉ là món tiền nhỏ.
Lắc đầu, không nghĩ nhiều, Lục Thiếu Hoa mở cửa lớn của văn phòng, sau khi dặn dò vị thư kí tạm thời ngoài cửa rót cốc trà, Lục Thiếu Hoa mới đi vào bên trong phòng.
Ngồi trên ghế sô pha, nhàn nhã rút ra một điếu thuốc, uống cốc trà vị thư ký đưa, cố gắng lấy lại tinh thần, Lục Thiếu Hoa mới đi đến trước ghế, ngồi xuống, cầm bút bắt đầu xử lý những văn kiện trong phòng làm việc.
Một tiếng trôi qua….
Thấm thoát, một tiếng đồng hồ đã trôi qua, vì văn kiện hôm nay tương đối ít, Lục Thiếu Hoa đã xử lý xong hết rồi, có nghĩa là sớm đã không có việc gì để làm, lúc này mới đứng dậy đi ra ghế sô pha ngồi, lại bắt đầu hút thuốc.
Nhưng lúc Lục Thiếu Hoa vừa mới ngồi xuống, điện thoại lại kêu lên, lần này người gọi điện đến là Tần Tịch Thần, Lục Thiếu Hoa cũng không do dự, trực tiếp nghe tiếp theo, mở mồm nói
- Bà xã, chuyện gì thế.
Lục Thiếu Hoa ở tầng mười ba của tòa nhà Phượng Hoàng, nếu như không có việc gì làm Tần Tịch Thần sẽ lên đó ngồi, và nếu như có việc, cô ấy sẽ gọi điện cho Lục Thiếu Hoa.
Hôm nay gọi điện thoại đến, cũng có nghĩa là có việc, hơn nữa còn là việc công, cho nên, Lục Thiếu Hoa mới mở miệng liền hỏi có việc gì.
- Tin tốt, tin tốt
Tần Tịch Thần ở đầu điện thoại bên kia có vẻ rất vui, sau khi dừng một chút lại nói
- Vừa mới nhận được điện thoại bên Anh Quốc, hai ông chủ lớn của Manchester United đã kí hợp đồng bán cổ phần, bây giờ câu lạc bộ Manchester United đã thuộc về anh rồi.
- Thật à?
Lục Thiếu Hoa kích động hỏi.
- Thật hơn cả vàng
Tần Tịch Thần nói đến đây, lại dừng lại vài giây, mới tiếp tục nói
- Ừ…thực ra bây giờ vẫn chưa coi là thuộc về anh, bởi vì câu lạc bộ Manchester United là công ty có niêm yết trên thị trường, bây giờ anh chỉ được coi là cổ đông lớn nhất mà thôi, tất nhiên rồi, chỉ cần có một mức cổ phần nhất định, anh liền có quyền phát động cưỡng chế thu mua.
Đối với Manchester United, kiếp trước Lục Thiếu Hoa cũng biết một chút, lúc đó gia tộc Glazer thu mua Manchester United chính là mua lượng cổ phần định mức trước, sau đó lại phát động cưỡng bức thu mua, mà sau đó từ thị trường cổ phiếu mua lấy Manchester United đến cùng, hoàn toàn biến thành vật sở hữu của cá nhân.
Hiện tại Lục Thiếu Hoa đã thu mua được số cổ phần định mức nhất định, đã đến thời điểm phát động cưỡng chế thu mua, tiếp theo phải làm như thế nào phải nhờ vào Lục Thiếu Hoa rồi
- Đầu tiên để bên kia ổn định, để anh nghĩ một chút rồi lại hành động.
Tuy rằng Lục Thiếu Hoa kích động, nhưng hắn không mất bình tĩnh, cũng không thể mất bình tĩnh, bởi vì Lục Thiếu Hoa biết rằng, lúc Glazer thu mua Manchester United đã tạo nên phong ba rất lớn, bây giờ bị hắn thu mua, nếu như không thận trọng, Lục Thiếu Hoa sẽ đi theo con đường của gia tộc Glazer năm đó.
Hứa hẹn, nhất định phải hứa hẹn với những người mê bóng đá, hứa hẹn thật sự, như vậy mới có thể ổn định, không xảy ra chuyện ngoài ý muốn.
Nhưng mà nên đưa ra câu hứa hẹn gì đây?
Giá vé, đây là cái vòng nhất định, hứa hẹn sẽ không tăng giá vé, cho người mê bóng đá lợi ích thật sự.
Đầu tư tài chính mua người, đây cũng là sự hứa hẹn bắt buộc, bởi vì bóng đá chính là như vậy, đặc biệt là càng ngày càng thương nghiệp hóa bóng đá, nếu như không đầu tư tiền vốn mua người, vậy thì thành tích của đội bóng chắc chắn sẽ giảm xuống, những người mê bóng đá sẽ cảm thấy khó chịu.
Trừ những thứ đó ra, còn cần gì không?
Ừ, bên trong đội bóng cũng phải ổn định một chút, cho thành viên đội bóng một chút lợi ích, nếu không thì đội bóng bị giải tán thì sẽ không tốt, nhưng bây giờ mùa đấu bóng bắt đầu chưa đến một nửa, hiển nhiên vẫn chưa đến lúc đó đàm phán hợp đồng, tạm thời có thể gác sang một bên rồi.
Đúng, mấu chốt trước tiên là làm những người mê bóng ổn định lại.
Trong lòng có lập kế hoạch, Lục Thiếu Hoa cũng không do dự, nói ý tưởng của hắn cho Tần Tịch Thần, để Tần Tịch Thần thông báo cho nhân viên bên Anh, đầu tiên đưa ra hai hứa hẹn, sau đó bàn những thứ khác.
Tần Tịch Thần cũng nhớ kỹ, và tỏ vẻ sẽ chuyển những lời nói của Lục Thiếu Hoa cho bên Anh.
- Tốt lắm, em mau chóng đi làm đi, qua vài ngày anh sẽ có thể đi một chuyến sang Anh.
Sau khi Lục Thiếu Hoa bỏ lại một câu nói này thì liền gác máy xuống.
Vui vẻ, kích động, đây là miêu tả chân thật Lục Thiếu Hoa trong giờ khắc này, quả thật, đội bóng Manchester United hiện tại đã là của hắn rồi, sao có thể không vui và kích động chứ.
- Ha ha
Lục Thiếu Hoa một mình bật cười một trận, thầm nói
- Xem ra trí nhớ từ kiếp trước lại có công dụng rồi.
/1180
|