Lục Thiếu Hoa triệu tập nhiều quản lý cấp cao của Tập đoàn Phượng Hoàng như vậy, chỉ có một mục đích, đó chính là tuyên bố tất cả toàn bộ kế hoạch, mặc dù chỉ là một câu rất dơn giản, nhưng lại bao gồm rất nhiều nội dung, đây là việc mà hết thảy mọi quản lý cấp cao của Tập đoàn Phượng Hoàng đều biết, cũng rất hiểu, hắn mới không cần nói nhiều lời, một câu nói tóm tắt tất cả.
Từ lúc tổ chức hội nghị đến khi kết thúc, thời gian vẻn vẹn chưa đến một phút, Lục Thiếu Hoa đến ngồi cũng không có, sau khi thông báo xong, hắn liền vẫy tay ra hiệu, Hội nghị kết thúc, đồng thời cũng là để mọi người trở về với công việc của họ.
Giải tán, tất cả các quản lý cấp cao của Tập đoàn Phượng Hoàng đều giải tán,vội vã trở về phòng làm việc, bắt đầu thi hành chỉ thị của Lục Thiếu Hoa – bắt đầu triển khai toàn bộ kế hoạch.
...
Kế hoạch là mở ra toàn diện, nhưng, trách nhiệm của Lục Thiếu Hoa cũng tùy tình hình mà tăng lên, ngày nào cũng có rất nhiều tài liệu đếm không xuể cần hắn giải quyết, nếu như không phải hắn giao một số tài liệu khá quan trọng cho thư ký sắp xếp xử lý, đoán chừng mỗi ngày hắn đều phải lưu lại gần mười bộ tài liệu.
Song, Lục Thiếu Hoa chọn giải quyết những tài liệu quan trọng, lại khổ Tần Tịch Thần, cô nhận những tài liệu ít quan trọng hơn, lại thêm những tài liệu của Tập đoàn Phượng Hoàng cần phải giải quyết, lượng công việc cũng theo đó mà nhiều lên.
May mà bà xã của Lý Thượng Khuê đã quay về Tập đoàn làm việc, cô ta có thể gánh vác một phần công việc của cô, lúc này mới làm cô có thời gian rảnh rỗi, nếu không thì cô không thể không bận tối mắt.
Cứ như vậy, Tập đoàn Phượng Hoàng bước vào hoạt động với cường độ cao, từ Chủ tịch Lục Thiếu Hoa, đến các công nhân viên bình thường nhất, tất cả mọi người đều rất bận rộn, nhưng còn thời gian, thời gian vẫn đang không ngừng qua đi.
Rất nhanh, tính từ lúc Lục Thiếu Hoa tuyên bố bắt đầu toàn bộ kế hoạch, đã gần một tháng trôi qua, rất nhanh đã sắp đến tháng bảy, bộ phim “ Vua hài kịch” cuối cùng sắp được chiếu rồi.
“ Vua hài kịch” là bộ phim đầu tiên của Anten Chiyoda, trong khoảng thời gian này cô bận rộn cùng nhóm kịch đi tuyên truyền, không có nhiều thời gian gặp Lục Thiếu Hoa, cô cũng mệt mỏi bơ phờ, làm hắn rất đau lòng.
Hắn không phải không từng nghĩ đến chuyện khuyên cô không cần đi vào làng giải trí, nhưng mỗi lần vừa định mở miệng, hắn lại thôi không nói, cuối cùng vẫn chưa nói ra được.
Cũng không phải là Lục Thiếu Hoa không nói, mà là hắn thật sự nói không nên lời, vào làng giải trí là do Anten Chiyoda tự chọn, nếu vì quá mệt mỏi mà khuyên cô từ bỏ, hắn cảm thấy không tốt cho cô, huống chi, Anten Chiyoda coi sự nghiệp giải trí là sự nghiệp hàng đầu, nhìn dáng vẻ cực kỳ thích thú của cô, hắn dù sao cũng không nỡ đánh vào lòng tin của cô.
Đây cũng là nguyên nhân mà hắn không nói ra.
May là, ngành điện ảnh, công việc tuyên truyền ít, Anten Chiyoda cuối cùng cũng có thời gian nghỉ ngơi. Tuy nhiên, đến rạp chiếu phim tham gia công chiếu cũng là điều bắt buộc, ngay cả Lục Thiếu Hoa cũng đều phải đi tham gia công chiếu, đây là điều mà hắn đã đồng ý với cô, cũng là điều mà hắn yêu cầu từ sớm.
Rất dễ nhận thấy, “ Vua hài kịch” công chiếu thành công, nơi bán vé chiếu tăng vọt, đạt kỷ lục mới trong một năm, chỉ cần nhìn phòng bán vé ngay ngày hôm ấy là biết, quán quân phòng vé phim Hồng Kông năm nay chắc chắn “ Vua hài kịch” đứng đầu, không có gì bất ngờ.
Sự thành công của bộ phim, diễn viên đóng phim có được rất nhiều lợi thế, đặc biệt là tài năng mới Anten Chiyoda lần đầu tiên xuất hiện trước công chúng này, càng thu hút sự chú ý của rất nhiều người xem, với việc thành lập các nhóm fan hâm mộ, tiếng tăm càng vang cao.
Anten Chiyoda cuối cùng đã bước bước đi đầu tiên, kếp tiếp sẽ là sự im lặng hay là tiếp tục gặt hái thành công để gây dựng và tạo uy thế cho bản thân cô cùng công ty.
Công ty thì không có vấn đề gì, khu vui chơi giải trí Phượng Hoàng chính là dưới quyền của Tập đoàn Phượng Hoàng, mà Lục Thiếu Hoa là người lãnh đạo cả Tập đoàn Phượng Hoàng, hắn chỉ cần đưa ra một chỉ thị, tìm phim để Anten Chiyoda đóng hoàn toàn không ít.
Ờ, không, không phải là không ít, mà là cực kỳ nhiều, ai bảo khu giải trí Phượng Hoàng là của Lục Thiếu Hoa chứ, để Anten Chiyoda gia nhập một nhóm kịch vẫn chỉ là chuyện một câu nói của hắn.
Công ty đào tạo và nâng đỡ không thành vấn đề, điều còn lại là xem sự cố gắng của bản thân Anten Chiyoda, nếu như cô nỗ lực, diễn thật tốt, như vậy con đường phía trước của cô sẽ là một ánh hào quang tươi sáng, trở thành ngôi sao lớn chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa sẽ không nói cho Anten Chiyoda biết rằng sẽ nâng đỡ cô trở thành ngôi sao lớn, hắn chỉ nói hắn sẽ ủng hộ cô, có thể nổi tiếng trong làng giải trí hay không thì phải dựa vào chính bản thân cô.
Có một câu nói không phải như vậy sao: Kết quả không quan trọng, điều quan trọng là quá trình, bất kể là ngọt bùi hay cay đắng, quan trọng là kinh nghiệm.
Lục Thiếu Hoa chính là muốn để Anten Chiyoda tự nghiệm thấy sự cay đắng vất vả trong quá trình này, có như vậy mới làm cho cô không chỉ là lá ngọc cành vàng, cũng không phải hắn không thích cô như vậy, mà là hắn không hy vọng người phụ nữ bên cạnh hắn chỉ để làm cảnh.
Bản thân Anten Chiyoda cũng không thích làm cảnh, vì thế cô sẽ phải cố gắng, nỗ lực hết sức để làm tốt tất cả, để trở thành sự nghiệp của chính bản thân cô.
...
Diễn “ Vua hài kịch” chẳng qua chỉ là tiết mục xen giữa mà thôi, ít nhất với Lục Thiếu Hoa mà nói thì là một tiết mục xen giữa, hắn mất cả một ngày để đi xem chiếu phim, lại tham dự tiệc ăn mừng thành công của buổi công chiếu, tiếp đó lại tập trung tinh thần để làm việc.
Vô tình, đã vài ngày trôi qua, rốt cục cũng gần đến khoảng thời gian mà hắn quyết định lúc đầu. Thời gian hai tháng chế tạo ra hai kiểu dáng điện thoại di động loại mới, một kiểu là di động Phượng Hoàng, một kiểu là di động Nokia.
Hiện tại thời gian đã dần tới gần, cách thời hạn mà hắn đưa ra cũng chỉ còn ba ngày, nhưng bên kia vẫn không có chút tin tức gì truyền đến, làm hắn không thể không cau mày, cảm thấy rất đáng nghi.
Rất nhanh, sự nghi ngờ của Lục Thiếu Hoa liền biến mất, bởi vì vào thời điểm cách thời gian quy định hai ngày, bên kia rốt cục cũng có tin tức đến, báo hai loại điện thoại di động kiểu dáng mới cuối cùng đã được chế tạo ra, vận hành thử đều chạy bình thường, có thể sản xuất hàng loạt.
Sản xuất hàng loạt cũng có nghĩa là không cần nhiều thời gian liền có số lượng lớn điện thoại di động được sản xuất ra, cũng có nghĩa là có thể chính thức niêm yết trên thị trường. Hiện tại các kiểm tra đều đã hoàn thành, có thể sản xuất số lượng lớn, cách thời gian niêm yết trên thị trường vẫn còn xa sao?
Một tuần, Lục Thiếu Hoa lại chỉ thị cho bên kia một kỳ hạn hoàn thành nhiệm vụ, sau một tuần loại di động mới chính thức được niêm yết trên thị trường.
Ông chủ đã nói, cấp dưới hiển nhiên không dám chậm trễ, đều tập trung tinh thần làm việc, bận rộn sản xuất điện thoại di động loại mới.
Sau một tuần, loại điện thoại di động kiểu mới chính thức niêm yết trên thị trường, thị trường phản ứng tốt, lô hàng di động đầu tiên tung ra được tiêu thụ hết, rất nhiều hãng đại lý đua nhau nhập hàng, thoáng cái, hai kiểu điện thoại di động đều trở thành tiêu điểm chính.
Thị trường phản ứng tốt, Lục Thiếu Hoa đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, thừa thắng xông lên mới là phương pháp đúng, sản xuất nhiều một chút đưa ra thị trường, nhanh chóng chiếm giữ thị phần, đây chính là lựa chọn của hắn.
...
Cùng với di động hướng về phía thị trường, Lục Thiếu Hoa cuối cùng có thể thở phào nhẹ nhõm, bởi vì di động được bán ra có nghĩa là toàn bộ kế hoạch của hắn đã chính thức khởi động, việc kế tiếp cứ để tự tiến triển là được.
Tất nhiên, lần này cũng không thể nói là có thể không cần quản lý, không cần phải phụ trách và giám sát, ít nhất, hắn vẫn còn có rất nhiều tài liệu cần giải quyết, chỉ là số lượng tài liệu sẽ ít hơn nhiều mà thôi.
Đúng vậy, hiện tại đều đã đi vào con đường phát triển đúng đắn, trong đó còn có nhiều tài liệu cần phải xử lý như vậy, chính là đưa tới một vài bảng biểu báo cáo, hắn xem xét, sau đó ký tên vào là được, thông thường thì sẽ không có sai lầm.
Lượng công việc của Lục Thiếu Hoa được giảm bớt, có lúc còn có thể không đến văn phòng làm việc, để người ta đem tài liệu đến văn phòng của Tần Tịch Thần, chờ sau khi cô tan sở về nhà, hắn mới ở nhà xử lý qua một chút, ngày thứ hai lại để Tần Tịch Thần mang trở lại công ty.
Nhưng, khi mà lượng công việc của hắn từ từ giảm bớt, Tần Tịch Thần lại đề nghị về nhà thăm con gái, làm hắn không thể từ chối, ngẫm nghĩ cũng có một thời gian không về thăm con gái, nếu không phải vì công việc quá bận, hắn cũng sớm muốn về rồi, thế nhưng khoảng thời gian này hắn gần như toàn là làm việc, dần dần cũng quên lãng.
Lục Thiếu Hoa nhớ con gái, Tần Tịch Thần cũng nhớ con gái, công việc lại không bận rộn, dành ra một khoảng thời gian để trở về không thành vấn đề, vì vậy khi Tần Tịch Thần đề nghị, hắn hầu như không cần nghĩ ngợi gì liền đồng ý ngay.
Qua một ngày, giải quyết một số việc vụn vặt, ngày thứ ba, Lục Thiếu Hoa và Tần Tịch Thần cùng đáp máy bay, bay về nhà, thăm con gái Lục Vũ Đình.
Lục Vũ Đình đã gần hai tuổi, tư duy của đứa nhỏ hai tuổi rất đơn giản, gần ai nhiều thì nhận ra người đó, mà Lục Thiếu Hoa ngoài là cha đẻ ra hiển nhiên sẽ không thân thiết, không, khi hắn trở về, Lục Vũ Đình trốn hắn giống như trốn người lạ, mặt đầy vẻ sợ hãi.
Lục Thiếu Hoa còn có thể làm gì, chỉ có thể lắc đầu cười khổ, ngay cả Tần Tịch Thần đứng bên cạnh hắn cũng lắc đầu cười khổ, khẽ chạm tay hắn, ý rất rõ ràng, đang trách hắn đã quá lâu không về thăm con gái.
Hắn thật đúng là không nhớ lần trước trở về thăm con gái là khi nào, nói ít thì cũng phải hơn nửa năm rồi, lặng im thầm than một tiếng:
- Xấu hổ.
Chỉ có điều, trẻ con mà, rất hiếu kỳ, khả năng tiếp nhận cũng nhanh, hơn nữa Lục Vũ Đình và Lục Thiếu Hoa dù sao cũng là có quan hệ huyết thống, loại tình cảm máu mủ này lại càng làm cho Lục Vũ Đình thêm dễ dàng tiếp nhận hắn.
Không, mới có hai tiếng đồng hồ, Lục Vũ Đình đã không còn sợ Lục Thiếu Hoa, thật đúng là ánh mắt hiếu kỳ cứ nhìn chằm chằm vào hắn, mỉm cười thích thú, rất đáng yêu.
Sau ba tiếng, Lục Vũ Đình đã bạo dạn đến gần cha, tuy rằng không thân thiết lắm, nhưng như thế này đã là một kết quả tốt lắm rồi.
Bốn giờ sau, Lục Vũ Đình không còn ánh mắt xa lạ, dám chơi cùng cha, vẻ mặt vô cùng thân thiết không cần nói cũng hiểu.
Giờ khắc này, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng cảm nhận được sự sung sướng của người cha, nhìn đứa con gái đáng yêu thân thiết như vậy, nét mặt hắn lộ ra vẻ hạnh phúc, vui tươi hớn hở, quên hết những buồn phiền, quên tất cả mọi chuyện.
...
Ba ngày, Lục Thiếu Hoa cùng Tần Tịch Thần vui chơi ba ngày, trong ba ngày này, hắn không hề nghĩ đến những kế hoạch của hắn, dành hết tình cảm cho con gái, cảm nhận thời khắc hạnh phúc của tình cha con.
Chỉ có điều, rồi cũng sẽ phải xa cách, vừa hết ba ngày, Lục Thiếu Hoa và Tần Tịch Thần liền phải đi, tuy trong lòng không muốn, nhưng hắn không thể lưu lại, kiên quyết trở về Hồng Kông, bởi vì bên Hồng Kông vẫn còn có rất nhiều việc đang chờ hắn giải quyết.
Sự thật cũng là như vậy, buổi sáng ngày hôm sau khi hắn về Hồng Kông, lúc đi tới cao ốc Phượng Hoàng làm việc, trên bàn làm việc đầy những xấp tài liệu, tuy đều là những bảng báo cáo, hắn có thể liếc qua rồi ký tên, việc rất đơn giản, nhưng nhiều tài liệu cần giải quyết như vậy, cũng cần có một khoảng thời gian.
Một ngày, hắn mất cả một ngày mới có thể xử lý xong hết tất cả tài liệu, mà thuốc cũng đã hút hết hơn một bao, nhìn khói thuốc dày đặc, hắn chỉ biết lắc đầu cười khổ.
Sắp xếp xong xấp tài liệu cao như núi đó, Lục Thiếu Hoa thở mạnh một hơi, nhìn đồng hồ, đã gần năm giờ chiều, hắn đứng dậy, thu dọn qua loa, sau đó rời khỏi văn phòng, dự định đi về nhà.
Về đến nhà, vẻ mặt của Tần Tịch Thần cũng mệt mỏi, dễ nhận thấy, cô hẳn là cũng vùi đầu vào công việc, giải quyết các tài liệu đọng lại trong ba ngày, khi nhìn thấy hắn cũng đang uể oải, cô khẽ mỉm cười, ý nghĩa không cần nói cũng rõ.
Ăn cơm, tắm rửa, tiếp theo là đi ngủ, nhắm mắt ngủ một giấc ngon lành.
...
Tảng sáng ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa dậy từ rất sớm, có lẽ do ngủ quá sớm, thời gian nghỉ quá lâu, tinh thần xem như là đã dôi dào, vì vậy sau khi thức dậy, hắn không còn chút mệt mỏi nào của ngày hôm trước, tinh thần phấn chấn, tâm trạng thoải mái khó nói thành lời.
Đi làm, thực ra cũng là một loại làm việc, hắn đến Tập đoàn Phượng Hoàng cũng không có nhiều việc cần hoàn thành, chính là giải quyết mấy tài liệu đưa lên, cũng không nhiều lắm, thời gian tiếp theo thì rảnh rỗi, ngồi trên ghế xô-pha hút thuốc uống trà, cảm giác dễ chịu khó nói thành lời.
Những ngày như thế này hắn gọi là ngày giống như thần tiên đắc đạo, mà sự thật cũng đúng như vậy, những ngày này quả thực rất nhẹ nhàng, trong lòng hắn không có gánh nặng lo âu gì, có thể nói không khác gì cuộc sống thần tiên.
Loại thời gian này kéo dài hai năm, hai năm trôi qua trong nháy mắt, trong hai năm này, hắn sống quá đầy đủ, thỉnh thoảng đến văn phòng của cao ốc Phượng Hoàng làm việc, thường thì nhàn nhã hưởng thụ cuộc sống trong đó.
Cảm nhận được niềm hạnh phúc làm cha, Lục Thiếu Hoa cũng thường xuyên về nhà, thăm con gái Lục Vũ Đình đáng yêu. Thỉnh thoảng còn nhởn nhơ ở lại chơi vài ngày, làm tốt một chút trách nhiệm của một người cha.
Gia đình là tổ ấm hạnh phúc, thế nhưng, hắn cũng không có quên công việc cùng với toàn bộ kế hoạch đang tiến hành.
Nên nhắc tới chính là, trong thời gian hai năm này, Lục Thiếu Hoa Công ty ô tô Rolls-Royce mà hắn thu mua đã được trang bị kỹ thuật thành công, sự kết hợp đã xuất hiện, xe hơi Rolls-Royce kiểu mới.
Xe hơi Rolls-Royce áp dụng dựa theo loại hình xe truyền thống, có thay đổi cũng là bộ phận bên trong, sau khi thêm trang thiết bị, tính năng của xe hơi Rolls-Royce càng tốt hơn trước. Cũng không biết có phải bởi vì Rolls-Royce bị Tập đoàn Phượng Hoàng thu mua hay không, làm cho tiếng tăm của xe hơi Rolls-Royce tăng lên một bậc.
Xe hơi Rolls-Royce là thành công, điểm này không cần phải nghi ngờ, mà xe Toyota hơi cũng giống xe hơi Rolls-Royce đều bị Tập đoàn Phượng Hoàng thu mua, mặc dù chưa từng công bố ra bên ngoài, nhưng thực tế đúng là như vậy, xe hơi Toyota là của Tập đoàn Phượng Hoàng, như vậy, sau khi bị Tập đoàn Phượng Hoàng thu mua, xe hơi Toyota có gì thay đổi?
Trái ngược với xe hơi Rolls-Royce, thời gian thu mua xe hơi Toyota khá nhanh, nếu không phải Lục Thiếu Hoa luôn luôn phải bố trí một người nắm chắc xe hơi Toyota, hắn sớm đã có thể tiến hành thêm trang thiết bị mới cho xe hơi Toyota.
Tuy nói thêm kỹ thuật mới vào hơi muộn, nhưng hiệu quả cũng vẫn như nhau, thiết kế hiện tại của xe hơi Toyota cũng rất mạnh, hơn nữa xe hơi Toyota chính là một nhãn hiệu cấp quốc tế, hiện tại nâng cao toàn thể sức mạnh, kết quả hiển nhiên không cần nói nhiều.
Theo kết quả thống kê của hải quan cho thấy, xe hơi Phượng Hoàng đứng vị trí thứ nhất, bất luận là Luxes, xe con bình thường có rèm che hay là xe đua, xe hơi Phượng Hoàng vẫn đứng vững ở vị trí thứ nhất.
Mà xe hơi Rolls-Royce Phantom limousine đứng vị trí thứ hai, ngay sau xe hơi Phượng Hoàng, không có cách nào, xe hơi Rolls-Royce chỉ sản xuất những chiếc xe hơi sang trọng, các loại xe hơi khác không có chỗ chen chân.
Về phần xe hơi Toyota còn lại là xe con có rèm che đứng thứ ba, đứng ngay trước xe hơi thông thường. Theo tin tức bên trong tiết lộ, tuy rằng xe hơi Toyota đứng thứ ba, nhưng cơ bản ngang hàng với xe hơi thông thường, hai bên có thể nói là ngang nhau không phân cao thấp.
Về kết quả này, Lục Thiếu Hoa rất vừa ý, trong thời gian ngắn ngủi hơn hai năm, ngành sản xuất xe hơi dưới quyền của Tập đoàn Phượng Hoàng bán ra một bước gian khổ, xe hơi Phượng Hoàng đăng quan đứng đầu thì không cần nói nhiều, xe hơi Rolls-Royce và xe hơi Toyota có thể giành được thành tích tương đối tốt mới là điều làm Lục Thiếu Hoa cảm thấy vui vẻ.
Hai hãng xe hơi đó chính là do Lục Thiếu Hoa tự hắn ra chỉ thị thu mua, hiện tại thu được thành công rồi, hắn đúng là có cảm giác có được thành công rất lớn, thử hỏi làm sao hắn không vui chứ.
Ngoài ngành sản xuất xe hơi ra, các ngành nghề khác cũng không kém, mỗi ngành đều có sự đột phá riêng, tuy không phải tất cả đều là nhất, nhưng có thể đột phá được hắn đã rất thỏa mãn rồi, chỉ cần tiếp tục như vậy, đứng đầu cũng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi, hắn đúng là cho rằng như vậy.
Song bất luận như thế nào, sợ rằng giành được thành tựu tốt cũng không làm hắn thật hài lòng, việc làm hắn hài lòng nhất không gì ngoài việc tất cả các ngành sản xuất của Tập đoàn Phượng Hoàng bước vào con đường phát triển đúng đắn.
Tiến hành phát triển vì sao làm hắn hài lòng vậy?
Nguyên nhân rất đơn giản, một khi tiến vào nhẹ nhàng, hắn còn có khi buông tay bỏ mặc, không cần hơn hai năm nhiều đến như vậy, thường thì phải giải quyết một số tài liệu.
Đúng vậy, hắn đã có lúc nghĩ rằng buông tay bỏ mặc.
Các hạng mục trong kế hoạch đã đi vào quỹ đạo, Lục Thiếu Hoa tuy rằng còn có một số tài liệu cần giải quyết, nhưng đều là những tài liệu không quan trọng, hắn có thể giao cho Tần Tịch Thần xử lý.
Tần Tịch Thần có công việc của riêng cô là không sai, nhưng mà bây giờ cô đã có bà xã của Lý Thượng Khuê trợ giúp, có thể gánh vác một phần công việc, Lục Thiếu Hoa lại dồn công việc cho cô dường như làm cô phải gánh thêm trọng trách.
Đây là nguyên nhân hắn muốn buông tay bỏ mặc.
Tất nhiên, hắn thật sự muốn buông tay bỏ mặc còn có một mục đích khác, một đích này là hành động lớn, một hành động để kiếm tiền, hắn nhớ rõ hơn hai năm trước còn lo không có tiền, có cơ hội kiếm tiền, hắn đương nhiên không bỏ qua.
Còn như cơ hội như thế nào, hắn cũng không nhắc đến, chỉ giữ ở trong lòng mà thôi. Cũng không phải hắn không nói, mà là thời cơ chưa tới, bây giờ vẫn chưa thích hợp để nói ra.
Từ lúc tổ chức hội nghị đến khi kết thúc, thời gian vẻn vẹn chưa đến một phút, Lục Thiếu Hoa đến ngồi cũng không có, sau khi thông báo xong, hắn liền vẫy tay ra hiệu, Hội nghị kết thúc, đồng thời cũng là để mọi người trở về với công việc của họ.
Giải tán, tất cả các quản lý cấp cao của Tập đoàn Phượng Hoàng đều giải tán,vội vã trở về phòng làm việc, bắt đầu thi hành chỉ thị của Lục Thiếu Hoa – bắt đầu triển khai toàn bộ kế hoạch.
...
Kế hoạch là mở ra toàn diện, nhưng, trách nhiệm của Lục Thiếu Hoa cũng tùy tình hình mà tăng lên, ngày nào cũng có rất nhiều tài liệu đếm không xuể cần hắn giải quyết, nếu như không phải hắn giao một số tài liệu khá quan trọng cho thư ký sắp xếp xử lý, đoán chừng mỗi ngày hắn đều phải lưu lại gần mười bộ tài liệu.
Song, Lục Thiếu Hoa chọn giải quyết những tài liệu quan trọng, lại khổ Tần Tịch Thần, cô nhận những tài liệu ít quan trọng hơn, lại thêm những tài liệu của Tập đoàn Phượng Hoàng cần phải giải quyết, lượng công việc cũng theo đó mà nhiều lên.
May mà bà xã của Lý Thượng Khuê đã quay về Tập đoàn làm việc, cô ta có thể gánh vác một phần công việc của cô, lúc này mới làm cô có thời gian rảnh rỗi, nếu không thì cô không thể không bận tối mắt.
Cứ như vậy, Tập đoàn Phượng Hoàng bước vào hoạt động với cường độ cao, từ Chủ tịch Lục Thiếu Hoa, đến các công nhân viên bình thường nhất, tất cả mọi người đều rất bận rộn, nhưng còn thời gian, thời gian vẫn đang không ngừng qua đi.
Rất nhanh, tính từ lúc Lục Thiếu Hoa tuyên bố bắt đầu toàn bộ kế hoạch, đã gần một tháng trôi qua, rất nhanh đã sắp đến tháng bảy, bộ phim “ Vua hài kịch” cuối cùng sắp được chiếu rồi.
“ Vua hài kịch” là bộ phim đầu tiên của Anten Chiyoda, trong khoảng thời gian này cô bận rộn cùng nhóm kịch đi tuyên truyền, không có nhiều thời gian gặp Lục Thiếu Hoa, cô cũng mệt mỏi bơ phờ, làm hắn rất đau lòng.
Hắn không phải không từng nghĩ đến chuyện khuyên cô không cần đi vào làng giải trí, nhưng mỗi lần vừa định mở miệng, hắn lại thôi không nói, cuối cùng vẫn chưa nói ra được.
Cũng không phải là Lục Thiếu Hoa không nói, mà là hắn thật sự nói không nên lời, vào làng giải trí là do Anten Chiyoda tự chọn, nếu vì quá mệt mỏi mà khuyên cô từ bỏ, hắn cảm thấy không tốt cho cô, huống chi, Anten Chiyoda coi sự nghiệp giải trí là sự nghiệp hàng đầu, nhìn dáng vẻ cực kỳ thích thú của cô, hắn dù sao cũng không nỡ đánh vào lòng tin của cô.
Đây cũng là nguyên nhân mà hắn không nói ra.
May là, ngành điện ảnh, công việc tuyên truyền ít, Anten Chiyoda cuối cùng cũng có thời gian nghỉ ngơi. Tuy nhiên, đến rạp chiếu phim tham gia công chiếu cũng là điều bắt buộc, ngay cả Lục Thiếu Hoa cũng đều phải đi tham gia công chiếu, đây là điều mà hắn đã đồng ý với cô, cũng là điều mà hắn yêu cầu từ sớm.
Rất dễ nhận thấy, “ Vua hài kịch” công chiếu thành công, nơi bán vé chiếu tăng vọt, đạt kỷ lục mới trong một năm, chỉ cần nhìn phòng bán vé ngay ngày hôm ấy là biết, quán quân phòng vé phim Hồng Kông năm nay chắc chắn “ Vua hài kịch” đứng đầu, không có gì bất ngờ.
Sự thành công của bộ phim, diễn viên đóng phim có được rất nhiều lợi thế, đặc biệt là tài năng mới Anten Chiyoda lần đầu tiên xuất hiện trước công chúng này, càng thu hút sự chú ý của rất nhiều người xem, với việc thành lập các nhóm fan hâm mộ, tiếng tăm càng vang cao.
Anten Chiyoda cuối cùng đã bước bước đi đầu tiên, kếp tiếp sẽ là sự im lặng hay là tiếp tục gặt hái thành công để gây dựng và tạo uy thế cho bản thân cô cùng công ty.
Công ty thì không có vấn đề gì, khu vui chơi giải trí Phượng Hoàng chính là dưới quyền của Tập đoàn Phượng Hoàng, mà Lục Thiếu Hoa là người lãnh đạo cả Tập đoàn Phượng Hoàng, hắn chỉ cần đưa ra một chỉ thị, tìm phim để Anten Chiyoda đóng hoàn toàn không ít.
Ờ, không, không phải là không ít, mà là cực kỳ nhiều, ai bảo khu giải trí Phượng Hoàng là của Lục Thiếu Hoa chứ, để Anten Chiyoda gia nhập một nhóm kịch vẫn chỉ là chuyện một câu nói của hắn.
Công ty đào tạo và nâng đỡ không thành vấn đề, điều còn lại là xem sự cố gắng của bản thân Anten Chiyoda, nếu như cô nỗ lực, diễn thật tốt, như vậy con đường phía trước của cô sẽ là một ánh hào quang tươi sáng, trở thành ngôi sao lớn chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi.
Đương nhiên, Lục Thiếu Hoa sẽ không nói cho Anten Chiyoda biết rằng sẽ nâng đỡ cô trở thành ngôi sao lớn, hắn chỉ nói hắn sẽ ủng hộ cô, có thể nổi tiếng trong làng giải trí hay không thì phải dựa vào chính bản thân cô.
Có một câu nói không phải như vậy sao: Kết quả không quan trọng, điều quan trọng là quá trình, bất kể là ngọt bùi hay cay đắng, quan trọng là kinh nghiệm.
Lục Thiếu Hoa chính là muốn để Anten Chiyoda tự nghiệm thấy sự cay đắng vất vả trong quá trình này, có như vậy mới làm cho cô không chỉ là lá ngọc cành vàng, cũng không phải hắn không thích cô như vậy, mà là hắn không hy vọng người phụ nữ bên cạnh hắn chỉ để làm cảnh.
Bản thân Anten Chiyoda cũng không thích làm cảnh, vì thế cô sẽ phải cố gắng, nỗ lực hết sức để làm tốt tất cả, để trở thành sự nghiệp của chính bản thân cô.
...
Diễn “ Vua hài kịch” chẳng qua chỉ là tiết mục xen giữa mà thôi, ít nhất với Lục Thiếu Hoa mà nói thì là một tiết mục xen giữa, hắn mất cả một ngày để đi xem chiếu phim, lại tham dự tiệc ăn mừng thành công của buổi công chiếu, tiếp đó lại tập trung tinh thần để làm việc.
Vô tình, đã vài ngày trôi qua, rốt cục cũng gần đến khoảng thời gian mà hắn quyết định lúc đầu. Thời gian hai tháng chế tạo ra hai kiểu dáng điện thoại di động loại mới, một kiểu là di động Phượng Hoàng, một kiểu là di động Nokia.
Hiện tại thời gian đã dần tới gần, cách thời hạn mà hắn đưa ra cũng chỉ còn ba ngày, nhưng bên kia vẫn không có chút tin tức gì truyền đến, làm hắn không thể không cau mày, cảm thấy rất đáng nghi.
Rất nhanh, sự nghi ngờ của Lục Thiếu Hoa liền biến mất, bởi vì vào thời điểm cách thời gian quy định hai ngày, bên kia rốt cục cũng có tin tức đến, báo hai loại điện thoại di động kiểu dáng mới cuối cùng đã được chế tạo ra, vận hành thử đều chạy bình thường, có thể sản xuất hàng loạt.
Sản xuất hàng loạt cũng có nghĩa là không cần nhiều thời gian liền có số lượng lớn điện thoại di động được sản xuất ra, cũng có nghĩa là có thể chính thức niêm yết trên thị trường. Hiện tại các kiểm tra đều đã hoàn thành, có thể sản xuất số lượng lớn, cách thời gian niêm yết trên thị trường vẫn còn xa sao?
Một tuần, Lục Thiếu Hoa lại chỉ thị cho bên kia một kỳ hạn hoàn thành nhiệm vụ, sau một tuần loại di động mới chính thức được niêm yết trên thị trường.
Ông chủ đã nói, cấp dưới hiển nhiên không dám chậm trễ, đều tập trung tinh thần làm việc, bận rộn sản xuất điện thoại di động loại mới.
Sau một tuần, loại điện thoại di động kiểu mới chính thức niêm yết trên thị trường, thị trường phản ứng tốt, lô hàng di động đầu tiên tung ra được tiêu thụ hết, rất nhiều hãng đại lý đua nhau nhập hàng, thoáng cái, hai kiểu điện thoại di động đều trở thành tiêu điểm chính.
Thị trường phản ứng tốt, Lục Thiếu Hoa đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội này, thừa thắng xông lên mới là phương pháp đúng, sản xuất nhiều một chút đưa ra thị trường, nhanh chóng chiếm giữ thị phần, đây chính là lựa chọn của hắn.
...
Cùng với di động hướng về phía thị trường, Lục Thiếu Hoa cuối cùng có thể thở phào nhẹ nhõm, bởi vì di động được bán ra có nghĩa là toàn bộ kế hoạch của hắn đã chính thức khởi động, việc kế tiếp cứ để tự tiến triển là được.
Tất nhiên, lần này cũng không thể nói là có thể không cần quản lý, không cần phải phụ trách và giám sát, ít nhất, hắn vẫn còn có rất nhiều tài liệu cần giải quyết, chỉ là số lượng tài liệu sẽ ít hơn nhiều mà thôi.
Đúng vậy, hiện tại đều đã đi vào con đường phát triển đúng đắn, trong đó còn có nhiều tài liệu cần phải xử lý như vậy, chính là đưa tới một vài bảng biểu báo cáo, hắn xem xét, sau đó ký tên vào là được, thông thường thì sẽ không có sai lầm.
Lượng công việc của Lục Thiếu Hoa được giảm bớt, có lúc còn có thể không đến văn phòng làm việc, để người ta đem tài liệu đến văn phòng của Tần Tịch Thần, chờ sau khi cô tan sở về nhà, hắn mới ở nhà xử lý qua một chút, ngày thứ hai lại để Tần Tịch Thần mang trở lại công ty.
Nhưng, khi mà lượng công việc của hắn từ từ giảm bớt, Tần Tịch Thần lại đề nghị về nhà thăm con gái, làm hắn không thể từ chối, ngẫm nghĩ cũng có một thời gian không về thăm con gái, nếu không phải vì công việc quá bận, hắn cũng sớm muốn về rồi, thế nhưng khoảng thời gian này hắn gần như toàn là làm việc, dần dần cũng quên lãng.
Lục Thiếu Hoa nhớ con gái, Tần Tịch Thần cũng nhớ con gái, công việc lại không bận rộn, dành ra một khoảng thời gian để trở về không thành vấn đề, vì vậy khi Tần Tịch Thần đề nghị, hắn hầu như không cần nghĩ ngợi gì liền đồng ý ngay.
Qua một ngày, giải quyết một số việc vụn vặt, ngày thứ ba, Lục Thiếu Hoa và Tần Tịch Thần cùng đáp máy bay, bay về nhà, thăm con gái Lục Vũ Đình.
Lục Vũ Đình đã gần hai tuổi, tư duy của đứa nhỏ hai tuổi rất đơn giản, gần ai nhiều thì nhận ra người đó, mà Lục Thiếu Hoa ngoài là cha đẻ ra hiển nhiên sẽ không thân thiết, không, khi hắn trở về, Lục Vũ Đình trốn hắn giống như trốn người lạ, mặt đầy vẻ sợ hãi.
Lục Thiếu Hoa còn có thể làm gì, chỉ có thể lắc đầu cười khổ, ngay cả Tần Tịch Thần đứng bên cạnh hắn cũng lắc đầu cười khổ, khẽ chạm tay hắn, ý rất rõ ràng, đang trách hắn đã quá lâu không về thăm con gái.
Hắn thật đúng là không nhớ lần trước trở về thăm con gái là khi nào, nói ít thì cũng phải hơn nửa năm rồi, lặng im thầm than một tiếng:
- Xấu hổ.
Chỉ có điều, trẻ con mà, rất hiếu kỳ, khả năng tiếp nhận cũng nhanh, hơn nữa Lục Vũ Đình và Lục Thiếu Hoa dù sao cũng là có quan hệ huyết thống, loại tình cảm máu mủ này lại càng làm cho Lục Vũ Đình thêm dễ dàng tiếp nhận hắn.
Không, mới có hai tiếng đồng hồ, Lục Vũ Đình đã không còn sợ Lục Thiếu Hoa, thật đúng là ánh mắt hiếu kỳ cứ nhìn chằm chằm vào hắn, mỉm cười thích thú, rất đáng yêu.
Sau ba tiếng, Lục Vũ Đình đã bạo dạn đến gần cha, tuy rằng không thân thiết lắm, nhưng như thế này đã là một kết quả tốt lắm rồi.
Bốn giờ sau, Lục Vũ Đình không còn ánh mắt xa lạ, dám chơi cùng cha, vẻ mặt vô cùng thân thiết không cần nói cũng hiểu.
Giờ khắc này, Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng cảm nhận được sự sung sướng của người cha, nhìn đứa con gái đáng yêu thân thiết như vậy, nét mặt hắn lộ ra vẻ hạnh phúc, vui tươi hớn hở, quên hết những buồn phiền, quên tất cả mọi chuyện.
...
Ba ngày, Lục Thiếu Hoa cùng Tần Tịch Thần vui chơi ba ngày, trong ba ngày này, hắn không hề nghĩ đến những kế hoạch của hắn, dành hết tình cảm cho con gái, cảm nhận thời khắc hạnh phúc của tình cha con.
Chỉ có điều, rồi cũng sẽ phải xa cách, vừa hết ba ngày, Lục Thiếu Hoa và Tần Tịch Thần liền phải đi, tuy trong lòng không muốn, nhưng hắn không thể lưu lại, kiên quyết trở về Hồng Kông, bởi vì bên Hồng Kông vẫn còn có rất nhiều việc đang chờ hắn giải quyết.
Sự thật cũng là như vậy, buổi sáng ngày hôm sau khi hắn về Hồng Kông, lúc đi tới cao ốc Phượng Hoàng làm việc, trên bàn làm việc đầy những xấp tài liệu, tuy đều là những bảng báo cáo, hắn có thể liếc qua rồi ký tên, việc rất đơn giản, nhưng nhiều tài liệu cần giải quyết như vậy, cũng cần có một khoảng thời gian.
Một ngày, hắn mất cả một ngày mới có thể xử lý xong hết tất cả tài liệu, mà thuốc cũng đã hút hết hơn một bao, nhìn khói thuốc dày đặc, hắn chỉ biết lắc đầu cười khổ.
Sắp xếp xong xấp tài liệu cao như núi đó, Lục Thiếu Hoa thở mạnh một hơi, nhìn đồng hồ, đã gần năm giờ chiều, hắn đứng dậy, thu dọn qua loa, sau đó rời khỏi văn phòng, dự định đi về nhà.
Về đến nhà, vẻ mặt của Tần Tịch Thần cũng mệt mỏi, dễ nhận thấy, cô hẳn là cũng vùi đầu vào công việc, giải quyết các tài liệu đọng lại trong ba ngày, khi nhìn thấy hắn cũng đang uể oải, cô khẽ mỉm cười, ý nghĩa không cần nói cũng rõ.
Ăn cơm, tắm rửa, tiếp theo là đi ngủ, nhắm mắt ngủ một giấc ngon lành.
...
Tảng sáng ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa dậy từ rất sớm, có lẽ do ngủ quá sớm, thời gian nghỉ quá lâu, tinh thần xem như là đã dôi dào, vì vậy sau khi thức dậy, hắn không còn chút mệt mỏi nào của ngày hôm trước, tinh thần phấn chấn, tâm trạng thoải mái khó nói thành lời.
Đi làm, thực ra cũng là một loại làm việc, hắn đến Tập đoàn Phượng Hoàng cũng không có nhiều việc cần hoàn thành, chính là giải quyết mấy tài liệu đưa lên, cũng không nhiều lắm, thời gian tiếp theo thì rảnh rỗi, ngồi trên ghế xô-pha hút thuốc uống trà, cảm giác dễ chịu khó nói thành lời.
Những ngày như thế này hắn gọi là ngày giống như thần tiên đắc đạo, mà sự thật cũng đúng như vậy, những ngày này quả thực rất nhẹ nhàng, trong lòng hắn không có gánh nặng lo âu gì, có thể nói không khác gì cuộc sống thần tiên.
Loại thời gian này kéo dài hai năm, hai năm trôi qua trong nháy mắt, trong hai năm này, hắn sống quá đầy đủ, thỉnh thoảng đến văn phòng của cao ốc Phượng Hoàng làm việc, thường thì nhàn nhã hưởng thụ cuộc sống trong đó.
Cảm nhận được niềm hạnh phúc làm cha, Lục Thiếu Hoa cũng thường xuyên về nhà, thăm con gái Lục Vũ Đình đáng yêu. Thỉnh thoảng còn nhởn nhơ ở lại chơi vài ngày, làm tốt một chút trách nhiệm của một người cha.
Gia đình là tổ ấm hạnh phúc, thế nhưng, hắn cũng không có quên công việc cùng với toàn bộ kế hoạch đang tiến hành.
Nên nhắc tới chính là, trong thời gian hai năm này, Lục Thiếu Hoa Công ty ô tô Rolls-Royce mà hắn thu mua đã được trang bị kỹ thuật thành công, sự kết hợp đã xuất hiện, xe hơi Rolls-Royce kiểu mới.
Xe hơi Rolls-Royce áp dụng dựa theo loại hình xe truyền thống, có thay đổi cũng là bộ phận bên trong, sau khi thêm trang thiết bị, tính năng của xe hơi Rolls-Royce càng tốt hơn trước. Cũng không biết có phải bởi vì Rolls-Royce bị Tập đoàn Phượng Hoàng thu mua hay không, làm cho tiếng tăm của xe hơi Rolls-Royce tăng lên một bậc.
Xe hơi Rolls-Royce là thành công, điểm này không cần phải nghi ngờ, mà xe Toyota hơi cũng giống xe hơi Rolls-Royce đều bị Tập đoàn Phượng Hoàng thu mua, mặc dù chưa từng công bố ra bên ngoài, nhưng thực tế đúng là như vậy, xe hơi Toyota là của Tập đoàn Phượng Hoàng, như vậy, sau khi bị Tập đoàn Phượng Hoàng thu mua, xe hơi Toyota có gì thay đổi?
Trái ngược với xe hơi Rolls-Royce, thời gian thu mua xe hơi Toyota khá nhanh, nếu không phải Lục Thiếu Hoa luôn luôn phải bố trí một người nắm chắc xe hơi Toyota, hắn sớm đã có thể tiến hành thêm trang thiết bị mới cho xe hơi Toyota.
Tuy nói thêm kỹ thuật mới vào hơi muộn, nhưng hiệu quả cũng vẫn như nhau, thiết kế hiện tại của xe hơi Toyota cũng rất mạnh, hơn nữa xe hơi Toyota chính là một nhãn hiệu cấp quốc tế, hiện tại nâng cao toàn thể sức mạnh, kết quả hiển nhiên không cần nói nhiều.
Theo kết quả thống kê của hải quan cho thấy, xe hơi Phượng Hoàng đứng vị trí thứ nhất, bất luận là Luxes, xe con bình thường có rèm che hay là xe đua, xe hơi Phượng Hoàng vẫn đứng vững ở vị trí thứ nhất.
Mà xe hơi Rolls-Royce Phantom limousine đứng vị trí thứ hai, ngay sau xe hơi Phượng Hoàng, không có cách nào, xe hơi Rolls-Royce chỉ sản xuất những chiếc xe hơi sang trọng, các loại xe hơi khác không có chỗ chen chân.
Về phần xe hơi Toyota còn lại là xe con có rèm che đứng thứ ba, đứng ngay trước xe hơi thông thường. Theo tin tức bên trong tiết lộ, tuy rằng xe hơi Toyota đứng thứ ba, nhưng cơ bản ngang hàng với xe hơi thông thường, hai bên có thể nói là ngang nhau không phân cao thấp.
Về kết quả này, Lục Thiếu Hoa rất vừa ý, trong thời gian ngắn ngủi hơn hai năm, ngành sản xuất xe hơi dưới quyền của Tập đoàn Phượng Hoàng bán ra một bước gian khổ, xe hơi Phượng Hoàng đăng quan đứng đầu thì không cần nói nhiều, xe hơi Rolls-Royce và xe hơi Toyota có thể giành được thành tích tương đối tốt mới là điều làm Lục Thiếu Hoa cảm thấy vui vẻ.
Hai hãng xe hơi đó chính là do Lục Thiếu Hoa tự hắn ra chỉ thị thu mua, hiện tại thu được thành công rồi, hắn đúng là có cảm giác có được thành công rất lớn, thử hỏi làm sao hắn không vui chứ.
Ngoài ngành sản xuất xe hơi ra, các ngành nghề khác cũng không kém, mỗi ngành đều có sự đột phá riêng, tuy không phải tất cả đều là nhất, nhưng có thể đột phá được hắn đã rất thỏa mãn rồi, chỉ cần tiếp tục như vậy, đứng đầu cũng chỉ còn là vấn đề thời gian mà thôi, hắn đúng là cho rằng như vậy.
Song bất luận như thế nào, sợ rằng giành được thành tựu tốt cũng không làm hắn thật hài lòng, việc làm hắn hài lòng nhất không gì ngoài việc tất cả các ngành sản xuất của Tập đoàn Phượng Hoàng bước vào con đường phát triển đúng đắn.
Tiến hành phát triển vì sao làm hắn hài lòng vậy?
Nguyên nhân rất đơn giản, một khi tiến vào nhẹ nhàng, hắn còn có khi buông tay bỏ mặc, không cần hơn hai năm nhiều đến như vậy, thường thì phải giải quyết một số tài liệu.
Đúng vậy, hắn đã có lúc nghĩ rằng buông tay bỏ mặc.
Các hạng mục trong kế hoạch đã đi vào quỹ đạo, Lục Thiếu Hoa tuy rằng còn có một số tài liệu cần giải quyết, nhưng đều là những tài liệu không quan trọng, hắn có thể giao cho Tần Tịch Thần xử lý.
Tần Tịch Thần có công việc của riêng cô là không sai, nhưng mà bây giờ cô đã có bà xã của Lý Thượng Khuê trợ giúp, có thể gánh vác một phần công việc, Lục Thiếu Hoa lại dồn công việc cho cô dường như làm cô phải gánh thêm trọng trách.
Đây là nguyên nhân hắn muốn buông tay bỏ mặc.
Tất nhiên, hắn thật sự muốn buông tay bỏ mặc còn có một mục đích khác, một đích này là hành động lớn, một hành động để kiếm tiền, hắn nhớ rõ hơn hai năm trước còn lo không có tiền, có cơ hội kiếm tiền, hắn đương nhiên không bỏ qua.
Còn như cơ hội như thế nào, hắn cũng không nhắc đến, chỉ giữ ở trong lòng mà thôi. Cũng không phải hắn không nói, mà là thời cơ chưa tới, bây giờ vẫn chưa thích hợp để nói ra.
/1180
|