Giết một nghìn đối thủ, bản thân tổn hại tám trăm, đây là kết quả rút ra từ nhiều kinh nghiệm đã trải qua, mà Lục Thiếu Hoa hiện tại gặp phải chính là lựa chọn này, hắn có thể chọn giết một nghìn người bên đối phương, nhưng bên hắn sẽ tổn hại tám trăm người, có thể công bố chứng cứ nắm trong tay, làm cho nước Mỹ không thể ngẩng đầu lên được trên trường quốc tế, nhưng một khi người Mỹ đã hung hãn tàn nhẫn, tiến hành điều tra chi nhánh công ty bên nước ngoài của Tập đoàn Phượng Hoàng, tuy rằng không điều tra được gì, nhưng như vậy hiển nhiên sẽ làm ảnh hưởng đến chi nhánh công ty ở bên nước đó của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Lục Thiếu Hoa không muốn thấy chuyện như vậy xảy ra, hắn nhất định phải bắt tay vào làm trước, để nước Mỹ phải dừng hành động với chi nhánh công ty ở nước ngoài của Tập đoàn Phượng Hoàng lại. Cần phải làm như thế nào để Chính phủ Mỹ dừng lại đây? Phải biết rằng Chính phủ Mỹ không phải là do Lục Thiếu Hoa mở ra, bảo họ dừng lại, họ liền có thể dừng lại sao?
Quả thực, Chính phủ Mỹ không nghe theo chỉ thị của hắn, bảo họ dừng lại, họ không thể nào lại dừng, nhưng nếu đe dọa thì sao? Nắm được điểm yếu của nước Mỹ, đe dọa Chính phủ Mỹ, khiến họ phải dừng tất cả các hành động lại, như vậy họ dám không dừng lại sao?
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa đã nghĩ đến cách giải quyết này, đưa chứng cứ ra trước mặt nước Mỹ, sau đó lựa chọn như thế nào là chuyện của Chính phủ Mỹ, nếu họ thỏa hiệp, hắn có thể không làm gì cả, mà nếu như họ không để ý đến, như vậy hắn chỉ có thể chọn kế hoạch giết một nghìn đối thủ.
Trong lòng đã có kế hoạch, Lục Thiếu Hoa liền quyết định, đóng gói kỹ chứng cứ đó, lại thông qua tay của Tăng Kiến Quốc, giao cho Thủ trưởng số 1, để ông ta chuyển đến Chính phủ Mỹ, còn như kết quả thế nào, thì chỉ có thể chờ đợi.
Đương nhiên, sự chờ đợi này cũng có thời hạn, Lục Thiếu Hoa còn để Tăng Kiến Quốc chuyển lời tới Thủ trưởng số 1, nói với ông ta, nếu như Chính phủ Mỹ có gửi điện trả lời, thì nói cho họ biết, họ chỉ có một giờ để suy nghĩ cân nhắc, hoặc là đồng ý, hoặc là từ chối, chỉ được chọn một trong hai.
Thời hạn này của Lục Thiếu Hoa cũng là có căn cứ, để đề phòng việc Chính phủ Mỹ có kế sách đối phó tốt, hắn cũng chỉ có thể gia hạn cho họ một giờ đồng hồ, nếu sau một giờ mà họ không có câu trả lời rõ ràng hoặc thẳng thắn từ chối, hắn sẽ đưa chứng cứ ra qua các phương tiện truyền thông, để nước Mỹ đứng trên đầu ngọn sóng.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, gửi tài liệu từ trong nước sang bên Mỹ, cũng cần có một khoảng thời gian, khoảng thời gian này là mười mấy tiếng, trong hơn mười giờ đồng hồ này thì không thể có chuyện gì xảy ra được.
Có thể nhìn từ phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa, hắn không thể nào ngồi nhàn rỗi trong mười mấy giờ đồng hồ này, hắn sẽ sử dụng khoảng thời gian này để sắp đặt, trước tiên chuẩn bị tốt tất cả, nếu chẳng may Chính phủ Mỹ từ chối, hắn mới có thể nhanh chóng hành động.
Không, khi tài liệu đưa đến văn phòng của Thủ trưởng số 1 ở Trung Nam Hải, Lục Thiếu Hoa đã bắt đầu bố trí rồi, đầu tiên là gọi Tổng giám đốc của giải trí Phượng Hoàng Trần Đạt Vinh đến, để Đài truyền hình Phượng Hoàng chuẩn bị tốt việc phát một tin tức quan trọng, lại để một phóng viên chuẩn bị tốt cho buổi phỏng vấn, bất cứ lúc nào, chờ chỉ thị của hắn.
Trần Đạt Vinh hiển nhiên không biết Lục Thiếu Hoa làm như vậy là có ý gì, nhưng mà, theo như hiểu biết của anh ta về hắn, hắn sẽ không làm những chuyện buồn chán vô vị, hơn nữa lần này hình như có phần long trọng, từ đó có thể thấy, hắn đang chuẩn bị cho một lần hành động lớn.
Tập đoàn Phượng Hoàng là một Tập đoàn tốt, là Thiên đường mơ ước của rất nhiều người, trong hơn mười năm Trần Đạt Vinh vào làm việc ở đây, cảm nhận rất rõ Tập đoàn Phượng Hoàng không giống như những Công ty khác, chế độ đãi ngộ ở đây tốt, làm việc gì cũng đều có thể dốc hết sức để thể hiện tài năng, làm cho anh ta ngày nào cũng tràn đầy sức sống mới.
Một công ty như thế này, môi trường làm việc tốt như vậy, anh ta không thể bỏ qua, nếu đã là như thế, vậy thì anh ta nhất định phải làm theo chỉ thị của Lục Thiếu Hoa, ai bảo hắn là người nắm giữ Tập đoàn Phượng Hoàng chứ, hắn đúng là có quyền đuổi người khác cuốn gói rời đi.
Bảo đảm, Trần Đạt Vinh bảo đảm chắc chắn với Lục Thiếu Hoa, cam đoan sẽ sắp xếp bố trí tốt, chuẩn bị tốt tất cả, chờ hắn gọi đến bất cứ lúc nào.
Lục Thiếu Hoa cũng tin tưởng sự bảo đảm của Trần Đạt Vinh, cuối cùng cũng chỉ dặn dò một chút, rồi không nói gì thêm, mà ra hiệu để anh ta đi, bắt đầu sắp đặt bước hành động tiếp theo.
Chỉ một Đài truyền hình Phượng Hoàng, sức ảnh hưởng tuy rất lớn, nhưng đối với chuyện này, sức ảnh hưởng vẫn là có hạn, cho dù Đài truyền hình các nơi trên thế giới đều chuyển tải lại tin này, cũng cần có thời gian, hắn phải tìm một cách có thể nhanh chóng công bố rộng khắp mới được.
Nếu như hỏi cái gì phổ biến nhất ở thế kỷ hai mươi mốt? Câu trả lời chỉ có một, đó chính là mạng inte, cùng với sự phát triển của inte, tốc độ truyền của mạng nhanh hơn truyền hình rất nhiều, dù sao toàn thế giới có vô số người lên mạng, post một bài trên một diễn đàn có sức ảnh hưởng lớn, liền có thể có số lượng lớn bài được đăng lại, sau đó chính là sự mở rộng nhanh chóng, đi đến khắp mọi nơi trên toàn thế giới.
Về phương diện này, công ty mạng dưới quyền Lục Thiếu Hoa không dám nói là thứ nhất trên thế giới, nhưng sức ảnh hưởng bày ra đó, bất luận là ở việc sản xuất thiết bị hay là phần mềm chát Phượng Hoàng QQ, đều là đứng thứ nhất nhì trong giới truyền thông, lưu lượng một ngày đạt đến cả trăm triệu.
Nếu như Lục Thiếu Hoa sử dụng Phượng Hoàng QQ để truyền phát tin tức, thử hỏi kết quả sẽ thế nào? Có thể đoán được, không đến một giờ, khắp nơi trên toàn thế giới đều sẽ có người biết tin tức đăng trên mạng.
Trừ điều này ra, công ty Yahoo bị Lục Thiếu Hoa thu mua cũng không dễ coi thường, đặc biệt là ở trong nước Mỹ, sức ảnh hưởng của công ty này không lạ, giả dụ nếu trong tình huống bắt buộc, hắn hoàn toàn có thể đưa thân phận của người phụ trách công ty Yahoo, gửi tin đến hòm thư của những người sử dụng Yahoo, sức ảnh hưởng cũng tăng thêm nhiều.
Chính là hiểu rõ sự lớn mạnh của mạng, Lục Thiếu Hoa mới gọi điện thoại cho Mã Hóa Đằng và Dương Trí Viễn, để hai người họ cũng chuẩn bị sẵn sàng, chờ chỉ thị của hắn bất cứ lúc nào.
- Cuối cùng đã sắp xếp xong, kế tiếp là xem phản ứng của người Mỹ...
Lục Thiếu Hoa thở một hơi thật dài, lẩm bẩm nói một mình.
Lục Thiếu Hoa bên này đã chuẩn bị xong mọi việc, chỉ thiếu gió đông, cơn gió này chính là lựa chọn của người Mỹ, nếu người Mỹ chọn từ chối, hoặc là không trả lời, như vậy cơn gió này sẽ lập tức thổi lên, hắn cũng liền bắt đầu hành động, đưa toàn bộ người Mỹ ra ngoài ánh sáng để đạt được mục đích mà hạ độc thủ.
Mà nếu người Mỹ hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi, như vậy cơn gió đông này sẽ không thổi lên, mới có thể biến họa thành phúc, có thể là thổi về phía tây, dù sao cũng sẽ là không có gió đông, tất cả mọi kế hoạch của Lục Thiếu Hoa cũng sẽ được hủy bỏ.
...
Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh, sáng ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa thức dậy khi chưa đến tám giờ, không phải hắn muốn dậy sớm, mà là hắn bị bắt buộc, bởi vì khoảng tám giờ ba mươi phút, chính là thời hạn cuối cùng mà Chính phủ Mỹ phải đưa ra câu trả lời.
Rửa qua mặt, ăn xong bữa sáng, ngồi trên ghế xô-pha hút một điếu thuốc, vừa vặn đúng tám giờ ba mươi phút, cũng vào lúc này, điện thoại di động của hắn reo vang, là điện từ văn phòng của Thủ trưởng số 1.
Lục Thiếu Hoa không chần chừ, trực tiếp nhận điện, đặt bên tai, đầu tiên chào hỏi khách sáo một hồi, sau đó liền chuyển đến chủ đề chính, hỏi về nội dung câu trả lời của Chính phủ Mỹ.
- Trước khi nói câu trả lời, tôi muốn hỏi anh một chút.
Thủ trưởng số 1 cũng không nói ngay câu trả lời của Chính phủ Mỹ, mà trước tiên hỏi Lục Thiếu Hoa:
- Những thứ mà hôm qua anh giao cho tôi là chứng cứ gì vậy?
Thủ trưởng số 1 thực ra rất nghi ngờ, Tăng Kiến Quốc giao cho ông ta túi tài liệu, sau đó bảo giúp chuyển đến phòng làm việc của Tổng thống Mỹ, nói là của Lục Thiếu Hoa chuyển cho. Sau đó ông ta cũng không mở ra xem, cứ trực tiếp để thư ký chuyển đến nước Mỹ.
Thủ trưởng số 1 vốn tưởng rằng không có chuyện gì, nhưng buổi sáng, điện từ phòng làm việc của Tổng thống Mỹ gọi đến, nói muốn gặp Thủ trưởng số 1, ông ta thật ra không có gì để nói, trực tiếp nhận điện thoại.
Sau đó Tổng thống Mỹ nói chuyện với Thủ trưởng số 1, đến lúc này ông ta nhớ rất rõ giọng nói của Tổng thống Mỹ lúc đó, giống như một em bé bị oan ức, giọng nói rất tội nghiệp.
Tổng thống Mỹ đã từng như vậy khi nào chưa? Đó đúng là Tổng thống của một quốc gia bá chủ thế giới, khi nói chuyện đương nhiên phải kiêu ngạo một chút, nhưng hôm nay Thủ trưởng số 1 lại biết đến vị Tổng thống này với chút oan ức, cũng có phần ngạc nhiên.
Được rồi, những điều này đều không có gì, Thủ trưởng số 1 không quan tâm nhiều, thế nhưng câu nói tiếp theo của Tổng thống Mỹ lại làm ông ta cảm thấy kinh ngạc, bởi vì ông ta hy vọng ông có thể làm người đứng giữa, muốn hòa giải với Chủ tịch Lục Thiếu Hoa của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Đúng vậy, chính là hòa giải.
Điều này làm Thủ trưởng số 1 có chút mơ hồ, vô duyên vô cớ, làm sao xuất hiện một sự hòa giải chứ?
Suy nghĩ kỹ một chút, ông ta liền hiểu ngay, thì ra là vì khoảng thời gian trước Lục Thiếu Hoa làm Thị trường Tài chính của Mỹ rơi vào khủng hoảng, khiến người Mỹ căm hận, sau đó người Mỹ muốn trả thù hắn, nhưng lại bị hắn nắm được gót chân, khiến họ không thể không hạ thấp đầu, chấp nhận thua hắn.
Không cần nghi ngờ về sự thông minh của Thủ trưởng số 1, ông ta rất thông minh, vừa nghĩ liền hiểu ngay việc gì đã xảy ra, cuối cùng cũng hiểu mục tiêu là ở túi tài liệu của Lục Thiếu Hoa, nếu ông ta đoán đúng, bên trong túi có vật vô cùng bất lợi với Chính phủ Mỹ.
Thủ trưởng số 1 hối hận lúc đó không mở ra xem, nhưng mà hối hận cũng đã muộn, hơn nữa đang nói chuyện với Tổng thống Mỹ, ông ta cũng không biết nên nói gì, vội trở lại hiện thực, giữ thể diện cho ông ta, đồng ý làm người ở giữa, cho nên, mới có chuyện ông gọi điện thoại cho Lục Thiếu Hoa như thế này.
- Anh không xem thứ ở bên trong?
Lục Thiếu Hoa hỏi một câu theo phản ứng tự nhiên, sau đó dường như hiểu được, chuyển chủ đề, lại nói:
- Những thứ đó đối với Chính phủ Mỹ mà nói là đòn trí mạng, ờ, đúng rồi, bên nước Mỹ trả lời thế nào?
Lục Thiếu Hoa cũng không nói trong túi đựng gì, giải thích mập mờ, sau đó lại nói sang chuyện khác, hỏi câu trả lời của Chính phủ Mỹ.
Hắn rất sốt ruột, rất muốn biết câu trả lời của Chính phủ Mỹ, dù sao điều đó cũng liên quan đến một đợt hành động quan trọng, hắn không đợi được.
...
Lục Thiếu Hoa không muốn thấy chuyện như vậy xảy ra, hắn nhất định phải bắt tay vào làm trước, để nước Mỹ phải dừng hành động với chi nhánh công ty ở nước ngoài của Tập đoàn Phượng Hoàng lại. Cần phải làm như thế nào để Chính phủ Mỹ dừng lại đây? Phải biết rằng Chính phủ Mỹ không phải là do Lục Thiếu Hoa mở ra, bảo họ dừng lại, họ liền có thể dừng lại sao?
Quả thực, Chính phủ Mỹ không nghe theo chỉ thị của hắn, bảo họ dừng lại, họ không thể nào lại dừng, nhưng nếu đe dọa thì sao? Nắm được điểm yếu của nước Mỹ, đe dọa Chính phủ Mỹ, khiến họ phải dừng tất cả các hành động lại, như vậy họ dám không dừng lại sao?
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa đã nghĩ đến cách giải quyết này, đưa chứng cứ ra trước mặt nước Mỹ, sau đó lựa chọn như thế nào là chuyện của Chính phủ Mỹ, nếu họ thỏa hiệp, hắn có thể không làm gì cả, mà nếu như họ không để ý đến, như vậy hắn chỉ có thể chọn kế hoạch giết một nghìn đối thủ.
Trong lòng đã có kế hoạch, Lục Thiếu Hoa liền quyết định, đóng gói kỹ chứng cứ đó, lại thông qua tay của Tăng Kiến Quốc, giao cho Thủ trưởng số 1, để ông ta chuyển đến Chính phủ Mỹ, còn như kết quả thế nào, thì chỉ có thể chờ đợi.
Đương nhiên, sự chờ đợi này cũng có thời hạn, Lục Thiếu Hoa còn để Tăng Kiến Quốc chuyển lời tới Thủ trưởng số 1, nói với ông ta, nếu như Chính phủ Mỹ có gửi điện trả lời, thì nói cho họ biết, họ chỉ có một giờ để suy nghĩ cân nhắc, hoặc là đồng ý, hoặc là từ chối, chỉ được chọn một trong hai.
Thời hạn này của Lục Thiếu Hoa cũng là có căn cứ, để đề phòng việc Chính phủ Mỹ có kế sách đối phó tốt, hắn cũng chỉ có thể gia hạn cho họ một giờ đồng hồ, nếu sau một giờ mà họ không có câu trả lời rõ ràng hoặc thẳng thắn từ chối, hắn sẽ đưa chứng cứ ra qua các phương tiện truyền thông, để nước Mỹ đứng trên đầu ngọn sóng.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, gửi tài liệu từ trong nước sang bên Mỹ, cũng cần có một khoảng thời gian, khoảng thời gian này là mười mấy tiếng, trong hơn mười giờ đồng hồ này thì không thể có chuyện gì xảy ra được.
Có thể nhìn từ phong cách làm việc của Lục Thiếu Hoa, hắn không thể nào ngồi nhàn rỗi trong mười mấy giờ đồng hồ này, hắn sẽ sử dụng khoảng thời gian này để sắp đặt, trước tiên chuẩn bị tốt tất cả, nếu chẳng may Chính phủ Mỹ từ chối, hắn mới có thể nhanh chóng hành động.
Không, khi tài liệu đưa đến văn phòng của Thủ trưởng số 1 ở Trung Nam Hải, Lục Thiếu Hoa đã bắt đầu bố trí rồi, đầu tiên là gọi Tổng giám đốc của giải trí Phượng Hoàng Trần Đạt Vinh đến, để Đài truyền hình Phượng Hoàng chuẩn bị tốt việc phát một tin tức quan trọng, lại để một phóng viên chuẩn bị tốt cho buổi phỏng vấn, bất cứ lúc nào, chờ chỉ thị của hắn.
Trần Đạt Vinh hiển nhiên không biết Lục Thiếu Hoa làm như vậy là có ý gì, nhưng mà, theo như hiểu biết của anh ta về hắn, hắn sẽ không làm những chuyện buồn chán vô vị, hơn nữa lần này hình như có phần long trọng, từ đó có thể thấy, hắn đang chuẩn bị cho một lần hành động lớn.
Tập đoàn Phượng Hoàng là một Tập đoàn tốt, là Thiên đường mơ ước của rất nhiều người, trong hơn mười năm Trần Đạt Vinh vào làm việc ở đây, cảm nhận rất rõ Tập đoàn Phượng Hoàng không giống như những Công ty khác, chế độ đãi ngộ ở đây tốt, làm việc gì cũng đều có thể dốc hết sức để thể hiện tài năng, làm cho anh ta ngày nào cũng tràn đầy sức sống mới.
Một công ty như thế này, môi trường làm việc tốt như vậy, anh ta không thể bỏ qua, nếu đã là như thế, vậy thì anh ta nhất định phải làm theo chỉ thị của Lục Thiếu Hoa, ai bảo hắn là người nắm giữ Tập đoàn Phượng Hoàng chứ, hắn đúng là có quyền đuổi người khác cuốn gói rời đi.
Bảo đảm, Trần Đạt Vinh bảo đảm chắc chắn với Lục Thiếu Hoa, cam đoan sẽ sắp xếp bố trí tốt, chuẩn bị tốt tất cả, chờ hắn gọi đến bất cứ lúc nào.
Lục Thiếu Hoa cũng tin tưởng sự bảo đảm của Trần Đạt Vinh, cuối cùng cũng chỉ dặn dò một chút, rồi không nói gì thêm, mà ra hiệu để anh ta đi, bắt đầu sắp đặt bước hành động tiếp theo.
Chỉ một Đài truyền hình Phượng Hoàng, sức ảnh hưởng tuy rất lớn, nhưng đối với chuyện này, sức ảnh hưởng vẫn là có hạn, cho dù Đài truyền hình các nơi trên thế giới đều chuyển tải lại tin này, cũng cần có thời gian, hắn phải tìm một cách có thể nhanh chóng công bố rộng khắp mới được.
Nếu như hỏi cái gì phổ biến nhất ở thế kỷ hai mươi mốt? Câu trả lời chỉ có một, đó chính là mạng inte, cùng với sự phát triển của inte, tốc độ truyền của mạng nhanh hơn truyền hình rất nhiều, dù sao toàn thế giới có vô số người lên mạng, post một bài trên một diễn đàn có sức ảnh hưởng lớn, liền có thể có số lượng lớn bài được đăng lại, sau đó chính là sự mở rộng nhanh chóng, đi đến khắp mọi nơi trên toàn thế giới.
Về phương diện này, công ty mạng dưới quyền Lục Thiếu Hoa không dám nói là thứ nhất trên thế giới, nhưng sức ảnh hưởng bày ra đó, bất luận là ở việc sản xuất thiết bị hay là phần mềm chát Phượng Hoàng QQ, đều là đứng thứ nhất nhì trong giới truyền thông, lưu lượng một ngày đạt đến cả trăm triệu.
Nếu như Lục Thiếu Hoa sử dụng Phượng Hoàng QQ để truyền phát tin tức, thử hỏi kết quả sẽ thế nào? Có thể đoán được, không đến một giờ, khắp nơi trên toàn thế giới đều sẽ có người biết tin tức đăng trên mạng.
Trừ điều này ra, công ty Yahoo bị Lục Thiếu Hoa thu mua cũng không dễ coi thường, đặc biệt là ở trong nước Mỹ, sức ảnh hưởng của công ty này không lạ, giả dụ nếu trong tình huống bắt buộc, hắn hoàn toàn có thể đưa thân phận của người phụ trách công ty Yahoo, gửi tin đến hòm thư của những người sử dụng Yahoo, sức ảnh hưởng cũng tăng thêm nhiều.
Chính là hiểu rõ sự lớn mạnh của mạng, Lục Thiếu Hoa mới gọi điện thoại cho Mã Hóa Đằng và Dương Trí Viễn, để hai người họ cũng chuẩn bị sẵn sàng, chờ chỉ thị của hắn bất cứ lúc nào.
- Cuối cùng đã sắp xếp xong, kế tiếp là xem phản ứng của người Mỹ...
Lục Thiếu Hoa thở một hơi thật dài, lẩm bẩm nói một mình.
Lục Thiếu Hoa bên này đã chuẩn bị xong mọi việc, chỉ thiếu gió đông, cơn gió này chính là lựa chọn của người Mỹ, nếu người Mỹ chọn từ chối, hoặc là không trả lời, như vậy cơn gió này sẽ lập tức thổi lên, hắn cũng liền bắt đầu hành động, đưa toàn bộ người Mỹ ra ngoài ánh sáng để đạt được mục đích mà hạ độc thủ.
Mà nếu người Mỹ hiểu rõ thời thế mới là người tài giỏi, như vậy cơn gió đông này sẽ không thổi lên, mới có thể biến họa thành phúc, có thể là thổi về phía tây, dù sao cũng sẽ là không có gió đông, tất cả mọi kế hoạch của Lục Thiếu Hoa cũng sẽ được hủy bỏ.
...
Thời gian một ngày trôi qua rất nhanh, sáng ngày hôm sau, Lục Thiếu Hoa thức dậy khi chưa đến tám giờ, không phải hắn muốn dậy sớm, mà là hắn bị bắt buộc, bởi vì khoảng tám giờ ba mươi phút, chính là thời hạn cuối cùng mà Chính phủ Mỹ phải đưa ra câu trả lời.
Rửa qua mặt, ăn xong bữa sáng, ngồi trên ghế xô-pha hút một điếu thuốc, vừa vặn đúng tám giờ ba mươi phút, cũng vào lúc này, điện thoại di động của hắn reo vang, là điện từ văn phòng của Thủ trưởng số 1.
Lục Thiếu Hoa không chần chừ, trực tiếp nhận điện, đặt bên tai, đầu tiên chào hỏi khách sáo một hồi, sau đó liền chuyển đến chủ đề chính, hỏi về nội dung câu trả lời của Chính phủ Mỹ.
- Trước khi nói câu trả lời, tôi muốn hỏi anh một chút.
Thủ trưởng số 1 cũng không nói ngay câu trả lời của Chính phủ Mỹ, mà trước tiên hỏi Lục Thiếu Hoa:
- Những thứ mà hôm qua anh giao cho tôi là chứng cứ gì vậy?
Thủ trưởng số 1 thực ra rất nghi ngờ, Tăng Kiến Quốc giao cho ông ta túi tài liệu, sau đó bảo giúp chuyển đến phòng làm việc của Tổng thống Mỹ, nói là của Lục Thiếu Hoa chuyển cho. Sau đó ông ta cũng không mở ra xem, cứ trực tiếp để thư ký chuyển đến nước Mỹ.
Thủ trưởng số 1 vốn tưởng rằng không có chuyện gì, nhưng buổi sáng, điện từ phòng làm việc của Tổng thống Mỹ gọi đến, nói muốn gặp Thủ trưởng số 1, ông ta thật ra không có gì để nói, trực tiếp nhận điện thoại.
Sau đó Tổng thống Mỹ nói chuyện với Thủ trưởng số 1, đến lúc này ông ta nhớ rất rõ giọng nói của Tổng thống Mỹ lúc đó, giống như một em bé bị oan ức, giọng nói rất tội nghiệp.
Tổng thống Mỹ đã từng như vậy khi nào chưa? Đó đúng là Tổng thống của một quốc gia bá chủ thế giới, khi nói chuyện đương nhiên phải kiêu ngạo một chút, nhưng hôm nay Thủ trưởng số 1 lại biết đến vị Tổng thống này với chút oan ức, cũng có phần ngạc nhiên.
Được rồi, những điều này đều không có gì, Thủ trưởng số 1 không quan tâm nhiều, thế nhưng câu nói tiếp theo của Tổng thống Mỹ lại làm ông ta cảm thấy kinh ngạc, bởi vì ông ta hy vọng ông có thể làm người đứng giữa, muốn hòa giải với Chủ tịch Lục Thiếu Hoa của Tập đoàn Phượng Hoàng.
Đúng vậy, chính là hòa giải.
Điều này làm Thủ trưởng số 1 có chút mơ hồ, vô duyên vô cớ, làm sao xuất hiện một sự hòa giải chứ?
Suy nghĩ kỹ một chút, ông ta liền hiểu ngay, thì ra là vì khoảng thời gian trước Lục Thiếu Hoa làm Thị trường Tài chính của Mỹ rơi vào khủng hoảng, khiến người Mỹ căm hận, sau đó người Mỹ muốn trả thù hắn, nhưng lại bị hắn nắm được gót chân, khiến họ không thể không hạ thấp đầu, chấp nhận thua hắn.
Không cần nghi ngờ về sự thông minh của Thủ trưởng số 1, ông ta rất thông minh, vừa nghĩ liền hiểu ngay việc gì đã xảy ra, cuối cùng cũng hiểu mục tiêu là ở túi tài liệu của Lục Thiếu Hoa, nếu ông ta đoán đúng, bên trong túi có vật vô cùng bất lợi với Chính phủ Mỹ.
Thủ trưởng số 1 hối hận lúc đó không mở ra xem, nhưng mà hối hận cũng đã muộn, hơn nữa đang nói chuyện với Tổng thống Mỹ, ông ta cũng không biết nên nói gì, vội trở lại hiện thực, giữ thể diện cho ông ta, đồng ý làm người ở giữa, cho nên, mới có chuyện ông gọi điện thoại cho Lục Thiếu Hoa như thế này.
- Anh không xem thứ ở bên trong?
Lục Thiếu Hoa hỏi một câu theo phản ứng tự nhiên, sau đó dường như hiểu được, chuyển chủ đề, lại nói:
- Những thứ đó đối với Chính phủ Mỹ mà nói là đòn trí mạng, ờ, đúng rồi, bên nước Mỹ trả lời thế nào?
Lục Thiếu Hoa cũng không nói trong túi đựng gì, giải thích mập mờ, sau đó lại nói sang chuyện khác, hỏi câu trả lời của Chính phủ Mỹ.
Hắn rất sốt ruột, rất muốn biết câu trả lời của Chính phủ Mỹ, dù sao điều đó cũng liên quan đến một đợt hành động quan trọng, hắn không đợi được.
...
/1180
|