Một vở hài kịch cuối cùng đã kết thúc, Tập đoàn Phượng Hoàng khôi phục lại như lúc trước, nhưng vì danh tiếng bị tổn hại, muốn khôi phục lại vẫn còn phải tuyên truyền nhiều nhiều mới được, vì thế, Lục Thiếu Hoa không tiếc đầu tư thêm tiền để khôi phục lại danh tiếng cho Tập đoàn Phượng Hoàng. Nào là quyên góp cho Tập đoàn này làm từ thiện, nào là xây dựng trường tiểu học hi vọng ở chỗ kia, v.v, tất cả mọi việc để có thể cứu vãn lại hình tượng của Tập đoàn.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, việc lần này đã ảnh hưởng tới danh tiếng của Tập đoàn Phượng hoàng, nhưng cũng không phải là nghiêm trọng lắm, chủ yếu là danh tiếng của Tập đoàn Phượng hoàng bị tổn hại một cách bị động, chứ không phải là Tập đoàn Phượng hoàng gây nên việc gì quá đáng dẫn đến danh tiếng bị tổn hại.
Loại tổn hại một cách bị động như thế này, Lục Thiếu Hoa có thể dùng thời gian để từ từ khôi phục lại, nhưng hắn không làm thế mà bỏ vào một đống tiền không ngừng khôi phục lại danh tiếng bị tổn hại. Lục Thiếu Hoa làm như vậy là có hai nguyên nhân, nguyên nhân thứ nhất đã biết rồi, đó là khôi phục danh tiếng của Tập đoàn Phượng Hoàng, còn về nguyên nhân thứ hai, Lục Thiếu Hoa cho rằng việc làm từ thiện là cần thiết.
Lấy của dân để phục vụ cho dân, Tập đoàn Phượng Hoàng phát triển cho đến ngày hôm nay, không thể không nói nguyên nhân chính là vì người tiêu dùng mua các sản phẩm mà Tập đoàn Phượng hoàng sản xuất ra, vì vậy cũng đã đến lúc Lục Thiếu Hoa phải báo đáp lại xã hội rồi.
Vì thế, Lục Thiếu Hoa cố ý thành lập một quỹ ở trong Tập đoàn, quỹ này không công khai ra bên ngoài, chỉ ủng hộ trong nội bộ Tập đoàn Phượng Hoàng, khoản chủ yếu được quyên góp từ nhân viên trong nội bộ Tập đoàn Phượng Hoàng và các công ty của Tập đoàn.
Đừng có xem thường nhân viên trong nội bộ Tập đoàn Phượng hoàng, có thể bước chân vào Tập đoàn Phượng hoàng không có một ai đơn giản cả, bọn họ đều là nhân tài trong các nhân tài của xã hội, nếu đã là nhân tài trong số các nhân tài, vậy thì đương nhiên năng lực của bọn họ không cần phải nói.
Có năng lực thì có thể kiếm được nhiều tiền hơn, cho nên, tiền lương của Tập đoàn Phượng hoàng rất cao, tiền lương cao, nhân viên sẽ có tiền, không dám nói tất cả đều là triệu phú, tỷ phú, nhưng nhân viên trong Tập đoàn Phượng hoàng có số tiền gửi trong ngân hàng lên đến sáu con số là chuyện thường thấy.
Giờ Tập đoàn Phượng hoàng thành lập một quỹ nội bộ, những người đó đương nhiên không thể keo kiệt bủn xỉn được, tất cả đều sôi nổi góp chút tiền, mà chính khoản tiền này, mới chỉ có vài ngày ngắn ngủi mà quỹ của căn cứ đã lên đến tám con số, chuẩn bị đến chín con số.
Đây là còn chưa tính đến tiền của các công ty con của Tập đoàn, nếu như tính thêm số đó thì vượt qua chín con số, nhưng, cho dù không tính thêm tiền của các công ty của Tập đoàn thì đến cuối cùng vẫn vượt qua chín con số, nguyên nhân có bước đột phá đó lại là vì tầng lớp quản lý cao cấp của Tập đoàn Phượng hoàng.
Tầng lớp quản lý cao cấp của Tập đoàn Phượng Hoàng là nhóm cuối cùng quyên góp, bọn họ ai ai cũng đều là tỷ phú, quyên góp mấy trăm nghìn cũng chỉ là chút ít trong số tổng tài sản của họ, không có chút áp lực nào với bọn họ cả.
Đặc biệt là những người làm sếp như Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh, tài sản của họ chỉ tính hàng đơn vị cũng đến mười tỷ đô la Mỹ, tiền quyên góp đương nhiên không ít.
Đăng ký thể hiện, quyên góp nhiều nhất là Lưu Minh Chương, ông ta quyên góp hai mươi triệu RMB, tiếp theo là Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân, bọn họ cũng quyên góp không ít, mỗi người góp mười tám triệu RMB.
Ba sếp lớn của tài chính Phượng Hoàng đóng góp số tiền hơn năm mươi triệu RMB, lại tính thêm cả tiền của nhân viên bình thường và một số quản lý cao cấp, vượt quá trăm triệu RMB là chuyện đương nhiên.
Là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa đương nhiên cũng không thể thua nhân viên của mình được, cuối cùng hắn vung tay quyên góp luôn năm trăm triệu vào tài khoản của căn cứ, trở thành người quyên góp nhiều nhất.
Đây còn là cá nhân quyên góp, nếu tính cả tiền của các công ty của Tập đoàn, vậy thì lần này số tiền Lục Thiếu Hoa quyên góp đã hơn một tỷ nhân dân tệ, bởi vì số tiền quyên góp dưới danh nghĩa của các công ty của Tập đoàn cũng theo như Lục Thiếu Hoa, đều là năm trăm triệu nhân dân tệ.
Một tỷ nhân dân tệ, vậy có thể làm được biết bao việc từ thiện rồi.
Nhưng, Lục Thiếu Hoa còn tuyên bố, đây chỉ là đợt một, tiếp theo sẽ còn đợt hai và đợt ba, đợt bốn, tin tức này vừa được truyền ra ngoài, bên ngoài xôn xao lên vì số tiền quá lớn.
Cái tên Lục Thiếu Hoa liên tục xuất hiện trước mắt công chúng, chỉ có điều lần xuất hiện này không phải là chuyện truyền kỳ về hắn nữa mà là sự rộng rãi, hào phóng, lòng hảo tâm của hắn. Danh hiệu ông vua từ thiện ngay lập tức đã được đặt cho Lục Thiếu Hoa.
Nhìn chung, người có thể quyên góp một tỷ để làm việc từ thiện như Lục Thiếu Hoa không có nhiều, mà xem ra, Lục Thiếu Hoa vẫn còn có thể tiếp tục làm từ thiện, thế giới bên ngoài không thể đoán được là lần sau Lục Thiếu Hoa sẽ quyên góp bao nhiêu.
Nhưng tất cả mọi người đều biết, chỉ e rằng lần sau tiền quyên góp được sẽ không ít hơn lần này, ít nhất cũng sẽ duy trì mức cũ không thay đổi, vẫn là một tỷ nhân dân tệ.
Nhưng, đối với Lục Thiếu Hoa mà nói, làm từ thiện chỉ là một việc nhỏ mà thôi, phát triển Tập đoàn Phượng hoàng mới là việc chính, đặc biệt là công ty xăng dầu của Tập đoàn Phượng hoàng, Lục Thiếu Hoa liệt ngay công ty này vào loại đối tượng trọng điểm cần phát triển.
Nhận một nửa sản nghiệp dầu mỏ của Tập đoàn Rockefeller, Lục Thiếu Hoa đã phải bỏ ra cả chục tỷ đô la Mỹ, nhưng tuyệt đối xứng đáng, bởi vì một nửa sản nghiệp dầu mỏ đó bao gồm cả những mỏ có dung lượng dầu cực kì lớn, cho dù Tập đoàn Rockefeller có giữ lại một nửa kiếm được nhiều tiền nhất thì vẫn không thể xem nhẹ nửa còn lại được.
Đầu tư một khoản vốn khổng lồ để phát triển công ty xăng dầu, tuyển số lượng lớn người, ý đồ dùng tốc độ nhanh nhất để phát triển sản nghiệp dầu vừa nhận được.
Lục Thiếu Hoa cũng đã làm được, sau một thời gian làm quen, cuối cùng cũng đã tiếp nhận một cách toàn diện một nửa sản nghiệp dầu của Tập đoàn Rockefeller. Nên chú ý rằng, ở đây nói là tiếp nhận một cách toàn diện chứ không phải chỉ là tiếp nhận về mặt bề ngoài.
Mọi người đều biết, thời gian để mua lại một công ty mới hoàn toàn, không hiểu chút gì về nó, vậy thì phải mất một thời gian dài mới có thể hiểu rõ về nghiệp vụ cũng như quy trình vận hành của nó, mà công ty dầu Phượng Hoàng đã tiếp nhận một cách toàn diện rồi, cũng có nghĩa là đã nắm bắt được hết nghiệp vụ và quy trình vận hành của các sản nghiệp dầu mỏ đó.
Tiếp nhận toàn diện rồi, lại thêm số tiền đầu tư lớn của Lục Thiếu Hoa, lại còn sự hợp tác với công ty dầu hoàng thất Ả Rập Saudi, muốn phát triển cũng không khó, nhưng trước đó, Lục Thiếu Hoa vẫn còn một việc phải làm, về ngành dầu mỏ của Châu Á.
Không sai, chính là ngành dầu mỏ của Châu Á, lúc trước, dầu mỏ Phượng Hoàng chiếm đại đa số thị phần châu Á, nhưng đó chỉ là dầu mỏ Phượng Hoàng hợp tác với các công ty dầu mỏ khác, lúc mới bắt đầu là công ty dầu mỏ Shell hoàng gia Hà Lan, sau đó công ty dầu mỏ Shell hoàng gia Hà Lan có ý đồ thoát khỏi công ty dầu mỏ Phượng Hoàng, độc chiếm thị phần của thị trường châu Á.
Nhưng bị Lục Thiếu Hoa dạy cho một bài học, sau chuyện đó, việc hợp tác giữa công ty dầu mỏ Phượng hoàng và công ty dầu mỏ Shell hoàng gia Hà Lan đã chấm dứt.
Ngay sau đó, mấy công ty dầu mỏ lớn của quốc tế vì sợ Tập đoàn Phượng Hoàng thâm nhập thị trường dầu mỏ, đã tự động tìm đến hợp tác với dầu mỏ Phượng Hoàng, vậy là, bốn công ty lớn kết hợp lại thành một công ty mới chính thức được thành lập.
Không sai, đó là quan hệ hợp tác, vai trò của dầu mỏ Phượng Hoàng trong đó cũng chỉ là một đại lý mà thôi, mặc dù vị trí đại lý này cũng chiếm rất nhiều cổ phần của công ty, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn không hài lòng.
Điều mà Lục Thiếu Hoa muốn là kiểm soát toàn diện, chứ không phải là hợp tác chia sẻ thị trường dầu mỏ châu Á này, trước đây Lục Thiếu Hoa không có ý định lấn sân vào lĩnh vực dầu mỏ, nhưng giờ thì đã khác, sau khi tiếp nhận một nửa sản nghiệp dầu mỏ của Tập đoàn Rockefeller, Tập đoàn Phượng Hoàng đã chính thức tuyên bố bước chân vào lĩnh vực dầu mỏ.
Nếu đã chính thức bước chân vào lĩnh vực dầu mỏ, sao Lục Thiếu Hoa có thể chia sẻ thị trường châu Á với người khác được chứ
Chấm dứt hợp tác, đây là việc cấp bách trước mắt mà Lục Thiếu Hoa cần giải quyết. Cũng may hợp đồng hợp tác mà bốn công ty cùng ký đã hết hạn, muốn chấm dứt hợp đồng cũng không bị coi là phá hợp đồng.
Hợp đồng đã chấm dứt, nhưng ba công ty đó vốn muốn kìm hãm việc công ty dầu Phượng hoàng bước chân vào lĩnh vực dầu mỏ, giờ thì tốt rồi, nhìn thấy người ta bước vào, sao có thể can tâm được
Vì thế, ba công ty liên kết lại với nhau, dự tính thành lập một công ty dầu mới ở châu Á để cạnh tranh với dầu mỏ Phượng Hoàng.
Khi Lục Thiếu Hoa nhận được tin tức này, hắn chỉ cười, cười đối thủ quá ngốc quá ngây thơ.
Lúc trước, công ty d Shell hoàng gia Hà Lan cũng đã làm như vậy, muốn thoát khỏi công ty dầu mỏ Phượng hoàng để chiếm lĩnh thị trường, cạnh tranh với dầu mỏ Phượng hoàng, nhưng kết quả thì sao? Kết quả là công ty dầu mỏ Shell hoàng gia Hà Lan thất bại trở về.
Nói một câu không hề khoa trương, trong phạm vi châu Á thì Tập đoàn Phượng Hoàng chính là trời, là đất, không có một công ty nào dám ho he với Tập đoàn Phượng Hoàng, vậy mà giờ lại có ba công ty dầu mỏ dám đối địch lại với Tập đoàn Phượng Hoàng.
Lục Thiếu Hoa không thể không khâm phục sự dũng cảm của bọn họ, dám khiêu chiến với Tập đoàn Phượng Hoàng, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cũng có chút hợp với lẽ thường, ba công ty đó đều là công ty dầu mỏ lớn cấp quốc tế, sau lưng họ có các thế lực rất hùng mạnh ủng hộ, dám khiêu chiến với Tập đoàn Phượng Hoàng cũng có thể hiểu được.
Nhưng bọn họ quên mất bối cảnh của công ty Shell hoàng gia Hà Lan, đó là công ty có sự hợp tác của chính phủ Hà Lan và hoàng gia Anh, thế lực như vậy mà còn không phải là đối thủ của dầu mỏ Phượng hoàng, thử hỏi ba công ty dầu mỏ đó có thể là đối thủ của dầu mỏ Phượng hoàng không
Con người có thể tự tin, nhưng quá tự tin thì có thể trở thành tự cao tự đại.
Đối với những người tự cao tự đại, Lục Thiếu Hoa tuyệt đối không giữ thể diện cho họ, tấn công họ thẳng tay, khiến cho họ từ đâu đến thì trở về đó.
Sau một trận tranh đấu, ba công ty dầu đối địch với công ty dầu Phượng Hoàng cuối cùng đã nếm mùi thất bại, không thể không rút lui khỏi thị trường châu Á, trở về thị trường châu Âu.
Người dám khiêu chiến với Tập đoàn Phượng hoàng sẽ không có kết cục tốt đẹp, ba công ty dầu thất bại rút lui rồi, nhưng Lục Thiếu Hoa không có ý định tha cho bọn họ, hạ lệnh cho công ty dầu mỏ vừa tiếp quản ở châu Âu tập trung lực lượng tấn công bọn họ, chiếm lĩnh thị trường.
Tập đoàn Rockefeller đã đứng trong ngành dầu mỏ được nhiều năm, cho đến nay, cơ nghiệp có được sao có thể đơn giản, cho dù sản nghiệp cho Lục Thiếu Hoa là không quan trọng, nhưng vẫn không thể xem nhẹ, dưới sự chỉnh hợp và đầu tư vốn của Lục Thiếu Hoa, thực lực lại càng hơn trước.
Thực lực hùng mạnh, nhưng suy cho cùng người ta cũng là bá chủ trong lĩnh vực dầu mỏ, lại nổ ra chiến tranh trên địa bàn của người ta, cuối cùng hươu chết bởi tay ai cũng chưa biết được.
Nhưng nói đi cũng phải nói lại, việc lần này đã ảnh hưởng tới danh tiếng của Tập đoàn Phượng hoàng, nhưng cũng không phải là nghiêm trọng lắm, chủ yếu là danh tiếng của Tập đoàn Phượng hoàng bị tổn hại một cách bị động, chứ không phải là Tập đoàn Phượng hoàng gây nên việc gì quá đáng dẫn đến danh tiếng bị tổn hại.
Loại tổn hại một cách bị động như thế này, Lục Thiếu Hoa có thể dùng thời gian để từ từ khôi phục lại, nhưng hắn không làm thế mà bỏ vào một đống tiền không ngừng khôi phục lại danh tiếng bị tổn hại. Lục Thiếu Hoa làm như vậy là có hai nguyên nhân, nguyên nhân thứ nhất đã biết rồi, đó là khôi phục danh tiếng của Tập đoàn Phượng Hoàng, còn về nguyên nhân thứ hai, Lục Thiếu Hoa cho rằng việc làm từ thiện là cần thiết.
Lấy của dân để phục vụ cho dân, Tập đoàn Phượng Hoàng phát triển cho đến ngày hôm nay, không thể không nói nguyên nhân chính là vì người tiêu dùng mua các sản phẩm mà Tập đoàn Phượng hoàng sản xuất ra, vì vậy cũng đã đến lúc Lục Thiếu Hoa phải báo đáp lại xã hội rồi.
Vì thế, Lục Thiếu Hoa cố ý thành lập một quỹ ở trong Tập đoàn, quỹ này không công khai ra bên ngoài, chỉ ủng hộ trong nội bộ Tập đoàn Phượng Hoàng, khoản chủ yếu được quyên góp từ nhân viên trong nội bộ Tập đoàn Phượng Hoàng và các công ty của Tập đoàn.
Đừng có xem thường nhân viên trong nội bộ Tập đoàn Phượng hoàng, có thể bước chân vào Tập đoàn Phượng hoàng không có một ai đơn giản cả, bọn họ đều là nhân tài trong các nhân tài của xã hội, nếu đã là nhân tài trong số các nhân tài, vậy thì đương nhiên năng lực của bọn họ không cần phải nói.
Có năng lực thì có thể kiếm được nhiều tiền hơn, cho nên, tiền lương của Tập đoàn Phượng hoàng rất cao, tiền lương cao, nhân viên sẽ có tiền, không dám nói tất cả đều là triệu phú, tỷ phú, nhưng nhân viên trong Tập đoàn Phượng hoàng có số tiền gửi trong ngân hàng lên đến sáu con số là chuyện thường thấy.
Giờ Tập đoàn Phượng hoàng thành lập một quỹ nội bộ, những người đó đương nhiên không thể keo kiệt bủn xỉn được, tất cả đều sôi nổi góp chút tiền, mà chính khoản tiền này, mới chỉ có vài ngày ngắn ngủi mà quỹ của căn cứ đã lên đến tám con số, chuẩn bị đến chín con số.
Đây là còn chưa tính đến tiền của các công ty con của Tập đoàn, nếu như tính thêm số đó thì vượt qua chín con số, nhưng, cho dù không tính thêm tiền của các công ty của Tập đoàn thì đến cuối cùng vẫn vượt qua chín con số, nguyên nhân có bước đột phá đó lại là vì tầng lớp quản lý cao cấp của Tập đoàn Phượng hoàng.
Tầng lớp quản lý cao cấp của Tập đoàn Phượng Hoàng là nhóm cuối cùng quyên góp, bọn họ ai ai cũng đều là tỷ phú, quyên góp mấy trăm nghìn cũng chỉ là chút ít trong số tổng tài sản của họ, không có chút áp lực nào với bọn họ cả.
Đặc biệt là những người làm sếp như Lưu Minh Chương và Lý Vân Thanh, tài sản của họ chỉ tính hàng đơn vị cũng đến mười tỷ đô la Mỹ, tiền quyên góp đương nhiên không ít.
Đăng ký thể hiện, quyên góp nhiều nhất là Lưu Minh Chương, ông ta quyên góp hai mươi triệu RMB, tiếp theo là Lý Vân Thanh và Lý Tông Ân, bọn họ cũng quyên góp không ít, mỗi người góp mười tám triệu RMB.
Ba sếp lớn của tài chính Phượng Hoàng đóng góp số tiền hơn năm mươi triệu RMB, lại tính thêm cả tiền của nhân viên bình thường và một số quản lý cao cấp, vượt quá trăm triệu RMB là chuyện đương nhiên.
Là ông chủ của Tập đoàn Phượng Hoàng, Lục Thiếu Hoa đương nhiên cũng không thể thua nhân viên của mình được, cuối cùng hắn vung tay quyên góp luôn năm trăm triệu vào tài khoản của căn cứ, trở thành người quyên góp nhiều nhất.
Đây còn là cá nhân quyên góp, nếu tính cả tiền của các công ty của Tập đoàn, vậy thì lần này số tiền Lục Thiếu Hoa quyên góp đã hơn một tỷ nhân dân tệ, bởi vì số tiền quyên góp dưới danh nghĩa của các công ty của Tập đoàn cũng theo như Lục Thiếu Hoa, đều là năm trăm triệu nhân dân tệ.
Một tỷ nhân dân tệ, vậy có thể làm được biết bao việc từ thiện rồi.
Nhưng, Lục Thiếu Hoa còn tuyên bố, đây chỉ là đợt một, tiếp theo sẽ còn đợt hai và đợt ba, đợt bốn, tin tức này vừa được truyền ra ngoài, bên ngoài xôn xao lên vì số tiền quá lớn.
Cái tên Lục Thiếu Hoa liên tục xuất hiện trước mắt công chúng, chỉ có điều lần xuất hiện này không phải là chuyện truyền kỳ về hắn nữa mà là sự rộng rãi, hào phóng, lòng hảo tâm của hắn. Danh hiệu ông vua từ thiện ngay lập tức đã được đặt cho Lục Thiếu Hoa.
Nhìn chung, người có thể quyên góp một tỷ để làm việc từ thiện như Lục Thiếu Hoa không có nhiều, mà xem ra, Lục Thiếu Hoa vẫn còn có thể tiếp tục làm từ thiện, thế giới bên ngoài không thể đoán được là lần sau Lục Thiếu Hoa sẽ quyên góp bao nhiêu.
Nhưng tất cả mọi người đều biết, chỉ e rằng lần sau tiền quyên góp được sẽ không ít hơn lần này, ít nhất cũng sẽ duy trì mức cũ không thay đổi, vẫn là một tỷ nhân dân tệ.
Nhưng, đối với Lục Thiếu Hoa mà nói, làm từ thiện chỉ là một việc nhỏ mà thôi, phát triển Tập đoàn Phượng hoàng mới là việc chính, đặc biệt là công ty xăng dầu của Tập đoàn Phượng hoàng, Lục Thiếu Hoa liệt ngay công ty này vào loại đối tượng trọng điểm cần phát triển.
Nhận một nửa sản nghiệp dầu mỏ của Tập đoàn Rockefeller, Lục Thiếu Hoa đã phải bỏ ra cả chục tỷ đô la Mỹ, nhưng tuyệt đối xứng đáng, bởi vì một nửa sản nghiệp dầu mỏ đó bao gồm cả những mỏ có dung lượng dầu cực kì lớn, cho dù Tập đoàn Rockefeller có giữ lại một nửa kiếm được nhiều tiền nhất thì vẫn không thể xem nhẹ nửa còn lại được.
Đầu tư một khoản vốn khổng lồ để phát triển công ty xăng dầu, tuyển số lượng lớn người, ý đồ dùng tốc độ nhanh nhất để phát triển sản nghiệp dầu vừa nhận được.
Lục Thiếu Hoa cũng đã làm được, sau một thời gian làm quen, cuối cùng cũng đã tiếp nhận một cách toàn diện một nửa sản nghiệp dầu của Tập đoàn Rockefeller. Nên chú ý rằng, ở đây nói là tiếp nhận một cách toàn diện chứ không phải chỉ là tiếp nhận về mặt bề ngoài.
Mọi người đều biết, thời gian để mua lại một công ty mới hoàn toàn, không hiểu chút gì về nó, vậy thì phải mất một thời gian dài mới có thể hiểu rõ về nghiệp vụ cũng như quy trình vận hành của nó, mà công ty dầu Phượng Hoàng đã tiếp nhận một cách toàn diện rồi, cũng có nghĩa là đã nắm bắt được hết nghiệp vụ và quy trình vận hành của các sản nghiệp dầu mỏ đó.
Tiếp nhận toàn diện rồi, lại thêm số tiền đầu tư lớn của Lục Thiếu Hoa, lại còn sự hợp tác với công ty dầu hoàng thất Ả Rập Saudi, muốn phát triển cũng không khó, nhưng trước đó, Lục Thiếu Hoa vẫn còn một việc phải làm, về ngành dầu mỏ của Châu Á.
Không sai, chính là ngành dầu mỏ của Châu Á, lúc trước, dầu mỏ Phượng Hoàng chiếm đại đa số thị phần châu Á, nhưng đó chỉ là dầu mỏ Phượng Hoàng hợp tác với các công ty dầu mỏ khác, lúc mới bắt đầu là công ty dầu mỏ Shell hoàng gia Hà Lan, sau đó công ty dầu mỏ Shell hoàng gia Hà Lan có ý đồ thoát khỏi công ty dầu mỏ Phượng Hoàng, độc chiếm thị phần của thị trường châu Á.
Nhưng bị Lục Thiếu Hoa dạy cho một bài học, sau chuyện đó, việc hợp tác giữa công ty dầu mỏ Phượng hoàng và công ty dầu mỏ Shell hoàng gia Hà Lan đã chấm dứt.
Ngay sau đó, mấy công ty dầu mỏ lớn của quốc tế vì sợ Tập đoàn Phượng Hoàng thâm nhập thị trường dầu mỏ, đã tự động tìm đến hợp tác với dầu mỏ Phượng Hoàng, vậy là, bốn công ty lớn kết hợp lại thành một công ty mới chính thức được thành lập.
Không sai, đó là quan hệ hợp tác, vai trò của dầu mỏ Phượng Hoàng trong đó cũng chỉ là một đại lý mà thôi, mặc dù vị trí đại lý này cũng chiếm rất nhiều cổ phần của công ty, nhưng Lục Thiếu Hoa vẫn không hài lòng.
Điều mà Lục Thiếu Hoa muốn là kiểm soát toàn diện, chứ không phải là hợp tác chia sẻ thị trường dầu mỏ châu Á này, trước đây Lục Thiếu Hoa không có ý định lấn sân vào lĩnh vực dầu mỏ, nhưng giờ thì đã khác, sau khi tiếp nhận một nửa sản nghiệp dầu mỏ của Tập đoàn Rockefeller, Tập đoàn Phượng Hoàng đã chính thức tuyên bố bước chân vào lĩnh vực dầu mỏ.
Nếu đã chính thức bước chân vào lĩnh vực dầu mỏ, sao Lục Thiếu Hoa có thể chia sẻ thị trường châu Á với người khác được chứ
Chấm dứt hợp tác, đây là việc cấp bách trước mắt mà Lục Thiếu Hoa cần giải quyết. Cũng may hợp đồng hợp tác mà bốn công ty cùng ký đã hết hạn, muốn chấm dứt hợp đồng cũng không bị coi là phá hợp đồng.
Hợp đồng đã chấm dứt, nhưng ba công ty đó vốn muốn kìm hãm việc công ty dầu Phượng hoàng bước chân vào lĩnh vực dầu mỏ, giờ thì tốt rồi, nhìn thấy người ta bước vào, sao có thể can tâm được
Vì thế, ba công ty liên kết lại với nhau, dự tính thành lập một công ty dầu mới ở châu Á để cạnh tranh với dầu mỏ Phượng Hoàng.
Khi Lục Thiếu Hoa nhận được tin tức này, hắn chỉ cười, cười đối thủ quá ngốc quá ngây thơ.
Lúc trước, công ty d Shell hoàng gia Hà Lan cũng đã làm như vậy, muốn thoát khỏi công ty dầu mỏ Phượng hoàng để chiếm lĩnh thị trường, cạnh tranh với dầu mỏ Phượng hoàng, nhưng kết quả thì sao? Kết quả là công ty dầu mỏ Shell hoàng gia Hà Lan thất bại trở về.
Nói một câu không hề khoa trương, trong phạm vi châu Á thì Tập đoàn Phượng Hoàng chính là trời, là đất, không có một công ty nào dám ho he với Tập đoàn Phượng Hoàng, vậy mà giờ lại có ba công ty dầu mỏ dám đối địch lại với Tập đoàn Phượng Hoàng.
Lục Thiếu Hoa không thể không khâm phục sự dũng cảm của bọn họ, dám khiêu chiến với Tập đoàn Phượng Hoàng, nhưng nghĩ đi nghĩ lại thì cũng có chút hợp với lẽ thường, ba công ty đó đều là công ty dầu mỏ lớn cấp quốc tế, sau lưng họ có các thế lực rất hùng mạnh ủng hộ, dám khiêu chiến với Tập đoàn Phượng Hoàng cũng có thể hiểu được.
Nhưng bọn họ quên mất bối cảnh của công ty Shell hoàng gia Hà Lan, đó là công ty có sự hợp tác của chính phủ Hà Lan và hoàng gia Anh, thế lực như vậy mà còn không phải là đối thủ của dầu mỏ Phượng hoàng, thử hỏi ba công ty dầu mỏ đó có thể là đối thủ của dầu mỏ Phượng hoàng không
Con người có thể tự tin, nhưng quá tự tin thì có thể trở thành tự cao tự đại.
Đối với những người tự cao tự đại, Lục Thiếu Hoa tuyệt đối không giữ thể diện cho họ, tấn công họ thẳng tay, khiến cho họ từ đâu đến thì trở về đó.
Sau một trận tranh đấu, ba công ty dầu đối địch với công ty dầu Phượng Hoàng cuối cùng đã nếm mùi thất bại, không thể không rút lui khỏi thị trường châu Á, trở về thị trường châu Âu.
Người dám khiêu chiến với Tập đoàn Phượng hoàng sẽ không có kết cục tốt đẹp, ba công ty dầu thất bại rút lui rồi, nhưng Lục Thiếu Hoa không có ý định tha cho bọn họ, hạ lệnh cho công ty dầu mỏ vừa tiếp quản ở châu Âu tập trung lực lượng tấn công bọn họ, chiếm lĩnh thị trường.
Tập đoàn Rockefeller đã đứng trong ngành dầu mỏ được nhiều năm, cho đến nay, cơ nghiệp có được sao có thể đơn giản, cho dù sản nghiệp cho Lục Thiếu Hoa là không quan trọng, nhưng vẫn không thể xem nhẹ, dưới sự chỉnh hợp và đầu tư vốn của Lục Thiếu Hoa, thực lực lại càng hơn trước.
Thực lực hùng mạnh, nhưng suy cho cùng người ta cũng là bá chủ trong lĩnh vực dầu mỏ, lại nổ ra chiến tranh trên địa bàn của người ta, cuối cùng hươu chết bởi tay ai cũng chưa biết được.
/1180
|