Một quân hai rô cũng có thể cười vào phút cuối cùng, cảnh tượng này xuất hiện tại chính ván bài này, tuy nhiên không có cách nào, ai bảo Lục Thiếu Hoa có nhiều tiền chứ, một tỷ đô la Mỹ mà hắn đặt thêm vào đó, trong năm người tham gia ván bài cũng chỉ có hắn mới có khả năng bỏ ra được một khoản tiền lớn đến như vậy, còn như bốn người kia, bọn họ đều là những cậu ấm con nhà giàu, không có khả năng chi ra nhiều tiền như vậy.
Ồ, không, có một người cũng có khả năng bỏ ra một tỷ đô la Mỹ giống Lục Thiếu Hoa, đó chính là Thái tử Mafia, nếu như anh ta muốn theo thì cũng có khả năng theo thật, chỉ là Lục Thiếu Hoa lộ mặt thật quá sớm nên anh ta mới bỏ.
Như vậy trong lòng Thái tử có hai băn khoăn, một là mở quân bài chưa lật để Lục Thiếu Hoa phải thua, hoặc là Mafia bọn họ cùng căn cứ Hổ Gầm đụng chạm đến súng ống đạn dược, đây cũng là nguyên nhân chính làm anh ta buông tay.
Có thể nói căn cứ Hổ Gầm là một nhà cung ứng, còn Mafia bọn họ là người mua. Lục Thiếu Hoa có quan hệ rất mật thiết với căn cứ Hổ Gầm, điều này thì Thái tử biết, nếu chiến đấu sống chết với Lục Thiếu Hoa tới cùng, liệu rằng có ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa căn cứ Hổ Gầm và tổ chức Mafia của bọn họ không?
Là một Thái tử, đấu tranh trong lòng là điều khó tránh, rất ác liệt, mà anh ta có thể tồn tại được chứng tỏ chỉ số thông minh cũng rất cao, đồng thời ánh mắt cũng khá tinh tường, biết nhìn xa trông rộng, không giống những kẻ ăn chơi trác táng thông thường chỉ có tầm nhìn hạn hẹp.
Cũng chính vì suy xét đến quan hệ thân thiết giữa Lục Thiếu Hoa và căn cứ Hổ Gầm nên vị Thái tử này mới chọn bỏ, cho dù là thua gần 300 triệu đô la Mỹ, nhưng anh ta cho rằng, so sánh với mối quan hệ giữa tổ chức Mafia của bọn họ và căn cứ Hổ Gầm thì 300 triệu này không là gì.
Không thể không công nhận vị Thái tử này quyết định rất sáng suốt, nếu anh ta liều chết mà theo với Lục Thiếu Hoa đến cùng, cuối cùng Lục Thiếu Hoa thua, như vậy, tổ chức Mafia ở Ý của họ phỏng chừng sẽ phải trả cái giá đắt gấp trăm nghìn lần cho Lục Thiếu Hoa.
Ở trên chiếu bạc, Lục Thiếu Hoa có thể thua, thế nhưng vị Thái tử này mà làm mất lòng hắn, Lục Thiếu Hoa tuy rằng không đến mức đoạn tuyệt quan hệ kinh doanh với Mafia nhưng chắc chắn hắn sẽ tìm cách trả thù.
Cách thức trả thù cực kỳ đơn giản, có thể đến một lúc nào đó, Lục Thiếu Hoa tăng giá súng ống đạn dược, cái gọi là của đi của lại về chính là đây, Lục Thiếu Hoa sẽ lấy lại được mấy trăm triệu đô la Mỹ đã thua Mafia.
Chỉ có điều chuyện như vậy sẽ không xảy ra, hơn nữa ấn tượng của Lục Thiếu Hoa về vị Thái tử này cũng không tệ lắm, không đến mức làm Mafia phải khó xử, chỉ cười cười, cầm lấy tấm thẻ vinh dự nhìn người chia bài, cũng không để ý đến ánh mắt của những người khác, cùng Anten Chiyoda đi thẳng ra khỏi phòng.
Ván bài kết thúc, Lục Thiếu Hoa là người chiến thắng sau cùng, rời khỏi phòng với tâm trạng vui vẻ thoải mái, còn như về số tiền trên bàn, Lục Thiếu Hoa không để ý, trên bàn có bao nhiêu tiền đi chăng nữa thì sau đó rồi cũng sẽ về tay hắn, không sợ nảy sinh bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.
Thế nhưng ngay khi Lục Thiếu Hoa định rời khỏi sòng bạc, chủ nhà họ Hà lại tìm hắn, chúc mừng mấy câu, sau đó mới nói rõ mục đích ông ta đến, ông ta có chuyện muốn bàn với Lục Thiếu Hoa, mời hắn đến phòng khách.
Chủ nhà họ Hà đã đích thân đến tìm, Lục Thiếu Hoa sao có thể từ chối, như vậy là không giữ thể diện cho người mời, hơn nữa Lục Thiếu Hoa rất hứng thú với “ việc chính” mà ông chủ Hà nói đến, đó là lí do hắn đi cùng ông ta đến phòng khách.
Vào phòng khách, ông chủ Hà cũng không vòng vo mất thời gian mà đi thẳng vào vấn đề, sau một hồi giải thích, Lục Thiếu Hoa mới biết mục đích thật sự của ông ta, đơn giản chính là ông ta muốn mở một sòng bạc cao cấp trên thuyền, sòng bạc trên thuyền này chuẩn bị mở rộng sang Úc, Hồng Kông và Đài Loan, nếu có thể, sẽ còn mở rộng sang cả Singapore và các nước khác.
Một sòng bạc trên thuyền như vậy nhất định phải được đầu tư rất lớn, hơn nữa những người hợp tác cũng phải có thế lực hùng mạnh, mà với ảnh hưởng của Lục Thiếu Hoa ở Hồng Kông hay thậm chí là trên toàn thế giới, việc mời hắn tham gia vào chắc chắn là quyết định sáng suốt.
- Singapore và các nơi khác rộng lớn như vậy liệu có thể bao trùm được không?
Lục Thiếu Hoa lặng im suy nghĩ, sau đó nói thêm một câu:
- Ý của tôi là có thể lôi kéo được người bản địa đầu tư vào hay không?
Lục Thiếu Hoa rất có hứng thú với sòng bạc sang trọng trên thuyền, dù sao làm được một chiếc thuyền như vậy, chỉ cần không có chuyện bất ngờ gì xảy ra thì chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền, nhưng theo đó lại nảy sinh vấn đề, nguyên nhân chính vì có thể kiếm được tiền nên những kẻ hay đố kỵ cũng theo đó hiển nhiên sẽ không ít.
Có thể biết trước sẽ có người ghen tị, vậy thì trước đó cần phải có phòng bị tốt, nhà họ Hà rất có tiếng, Hồng Kông cũng không thành vấn đề, Lục Thiếu Hoa có thể nói là đứng đầu ở Hồng Kông, về phần Đài Loan lại càng không sao, nên biết rằng bang Trúc Liên vừa mới thay bang chủ, chỉ cần ngon ngọt với họ một chút thì bên Đài Loan không có vấn đề gì, chỉ còn lại có Singapore và những nơi khác, nếu không có vấn đề gì thì Lục Thiếu Hoa sẽ đầu tư.
Đương nhiên, trước đó Lục Thiếu Hoa còn có một điều kiện, đó là không cần nhiều người đầu tư, chỉ cần khoảng chục người là đủ, chứ kiểu người nhiều lợi ít thì hắn không mấy hứng thú.
Đang suy nghĩ đến việc nhiều người cùng đầu tư sẽ được ít lợi nhuận, Lục Thiếu Hoa mới hỏi ông chủ Hà, trong tình huống không lôi kéo được bạn hợp tác thì có thể bao toàn bộ không, nói thẳng ra thì chính là không muốn tìm người hợp tác cùng, cũng không ai dám nghĩ đến chuyện mở sòng bạc trên thuyền.
- Nếu như kéo được Hoa Cường vào thì hẳn sẽ không có vấn đề gì.
Ông chủ Hà im lặng một lát rồi mới trả lời.
Đầu tư vào sòng bạc trên thuyền này, ông chủ Hà không tính chuyện có Hướng Hoa Cường tham gia, dù sao theo như ông ta thấy thì gia sản của Hướng Hoa Cường cũng không nhiều lắm, cho dù anh ta có nhập cổ phần phỏng chừng cũng không được bao nhiêu tiền.
Lục Thiếu Hoa biết rất rõ ý của ông chủ Hà, cười nói:
- Chuyện này thì anh sai rồi, gia sản của hiện tại của chú Hướng cũng đã là chục tỷ đô la Mỹ rồi, vào làm cổ đông không thành vấn đề.
Nếu kéo những bạn hợp tác khác, Lục Thiếu Hoa có lẽ sẽ nghĩ đến nhân tố người nhiều lợi ít bên trong, cần phải kéo Hướng Hoa Cường cùng vào làm, như vậy mới đáng để Lục Thiếu Hoa suy xét, nói cách khác thì là trong đầu Lục Thiếu Hoa đã có kế hoạch, đó chính là một số người giữ thị phần ít hơn một chút.
- Hả?
Ông chủ Hà nhíu nhíu mày nhìn về phía Lục Thiếu Hoa, ánh mắt đầy nghi vấn.
Lục Thiếu Hoa thấy được ánh mắt đầy dấu hỏi kia thì cười rất bí ẩn, nói:
- Gần đây anh ta kiếm được một khoản lớn trên thị trường, gia sản tăng lên bất ngờ, ha ha...
- Tôi hiểu rồi, ha ha...
Ông chủ Hà cũng không ngốc, ông ta hiểu rất rõ những câu chuyện về Lục Thiếu Hoa, hắn đã nói rõ như vậy sao ông ta lại không hiểu chứ. Thế nhưng ông ta cũng hiểu rằng những chuyện như thế này cũng chỉ có thể nói bên ngoài mà thôi, không liên quan gì đến chuyện mở sòng bạc trên thuyền, vì vậy ông ta chủ động quay lại với trọng tâm câu chuyện:
- Nếu để Hoa Cường tham gia, lại có thêm anh và tôi, thực lực như vậy cũng đủ để ảnh hưởng đến toàn châu Á, tôi nghĩ không ai dám nghĩ đến chuyện mở sòng bạc trên thuyền đâu.
Ông chủ Hà nói có vẻ rất tự tin, cũng không thể trách được, bởi vì theo như lời ông ta nói thì mấy người họ liên kết lại thực lực cũng đã đủ để ảnh hưởng đến toàn bộ khu vực châu Á, bất kể là trong giới kinh doanh làm ăn buôn bán hay là xã hội đen, cho dù là chính phủ cũng không thể tạo được ảnh hưởng.
- Nếu được như thế, vậy thì cùng nhau làm đi, nhưng dù sao cũng phải nói trước, tôi ít nhất cũng phải chiếm 30% trở lên.
Lục Thiếu Hoa xem như đã đồng ý, sau cùng hắn vẫn không quên nói thêm một điều kiện.
30% thị phần, đây là giới hạn mà Lục Thiếu Hoa đưa ra, không thể ít hơn, nếu thấp hơn thị phần này thì hắn sẽ không đầu tư.
- Được.
Ông chủ Hà đồng ý.
...
Lục Thiếu Hoa đồng ý tham gia đầu tư vào sòng bạc sang trọng trên thuyền, mọi chuyện cuối cùng tạm thời được quyết định, bởi vì Lục Thiếu Hoa giải thích với ông chủ Hà rằng hắn còn có việc phải bàn bạc với Tổng giám đốc khu giải trí Phượng Hoàng Trần Đạt Vinh. Trước đó Lục Thiếu Hoa cũng đã nói qua với Trần Đạt Vinh rằng anh ta có toàn quyền xử lý.
Lục Thiếu Hoa trở thành một người rất bận rộn, thế nhưng, đầu tư một sòng bạc sang trọng trên thuyền cần rất nhiều tiền, cũng may là Lục Thiếu Hoa thắng được cả trăm triệu đô la Mỹ trên chiếu bạc, vì vậy mới tạm thời không phải lo chuyện tiền nong, có thể nói việc đầu tư vào sòng bạc cao cấp trên thuyền không cần rút tiền từ tài khoản của tập đoàn Phượng Hoàng.
Tuy nhiên trước đó Lục Thiếu Hoa còn phải làm một việc, đó là đổi 13% cổ phần của tập đoàn Suzuki kia thành tiền mặt, như vậy mới đủ tiền để đầu tư vào sòng bạc trên thuyền.
Đối với tập đoàn Suzuki, Lục Thiếu Hoa biết rất rõ về quan hệ thân thiết giữa bọn họ và chính phủ Nhật Bản, tuy rằng với thực lực hiện nay của hắn thì không phải sợ gì một chính phủ Nhật Bản, thế nhưng hắn cũng không rảnh rỗi đến mức tự đi tìm chuyện, thật ra không có tính sẽ giữ cổ phần lâu dài.
Mà vào ngày hôm sau, khi Lục Thiếu Hoa chuẩn bị ra ngoài dạo chơi cùng Anten Chiyoda thì người cầm quyền tập đoàn tài chính Suzuki thông qua nhà họ Hà tìm đến Lục Thiếu Hoa, hy vọng có thể lấy lại 13% cổ phần đó, bọn họ đem tiền mặt đến đổi.
Trên chiếu bạc là từng ấy tiền, nhưng một khi muốn mua lại, giá sẽ khác. Lục Thiếu Hoa không tính sẽ giữ lại, nhưng hắn cũng sẽ không để họ mua lại dễ dàng như vậy, ít nhất cũng phải trả một cái giá làm hắn thấy hài lòng, nếu không thì bọn họ đừng có mong là sẽ mua lại được.
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa đang bắt chẹt, ép giá tập đoàn tài chính Suzuki, họ hoặc là trả giá cao để mua lại, hoặc là đừng mong có thể lấy lại được. Nếu không hài lòng, hắn vẫn có thể điều đến một khoản tiền lớn bao vây tấn công cổ phiếu của bọn họ, liều mạng ném 13% cổ phần có trong tay, đoán chừng tập đoàn tài chính Suzuki sẽ chính là tập đoàn tài chính Morgan Stanley thứ hai.
Tập đoàn tài chính Suzuki cũng biết rõ sự dũng mãnh của Lục Thiếu Hoa, bọn họ không thể đùa với hắn, vì thế, sau một hồi mặc cả, cuối cùng cũng quyết định được giá, 13% cổ phần được bán với giá 380 triệu đô la Mỹ, không hơn không kém.
Có tài khoản 380 triệu này, Lục Thiếu Hoa thắng hơn 600 triệu trên chiếu bạc, đầu tư một sòng bạc sang trọng trên thuyền lại có 30% thị phần, như vậy là quá đủ, nói không chừng thì còn là dư thừa ấy chứ. Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa cũng không quan tâm lắm, đưa số tiền này cho ông chủ họ Hà, để bọn họ đi lo liệu, Lục Thiếu Hoa tin chắc rằng người nhà họ Hà không dám nuốt tiền của hắn, tiền còn thừa họ nhất định sẽ trả lại, nếu thiếu, bọn họ sẽ tìm hắn lấy thêm, nhưng loại tình huống này rất khó xảy ra.
Đến lúc này, chuyện đầu tư vào sòng bạc trên thuyền tạm thời được hoàn tất, mà sau mấy ngày Lục Thiếu Hoa cùng Anten Chiyoda vui chơi ở Úc, họ cùng nhau trở về Hồng Kông, vừa về đến nơi, tin tức liền được báo cáo đến Lục Thiếu Hoa.
Ồ, không, có một người cũng có khả năng bỏ ra một tỷ đô la Mỹ giống Lục Thiếu Hoa, đó chính là Thái tử Mafia, nếu như anh ta muốn theo thì cũng có khả năng theo thật, chỉ là Lục Thiếu Hoa lộ mặt thật quá sớm nên anh ta mới bỏ.
Như vậy trong lòng Thái tử có hai băn khoăn, một là mở quân bài chưa lật để Lục Thiếu Hoa phải thua, hoặc là Mafia bọn họ cùng căn cứ Hổ Gầm đụng chạm đến súng ống đạn dược, đây cũng là nguyên nhân chính làm anh ta buông tay.
Có thể nói căn cứ Hổ Gầm là một nhà cung ứng, còn Mafia bọn họ là người mua. Lục Thiếu Hoa có quan hệ rất mật thiết với căn cứ Hổ Gầm, điều này thì Thái tử biết, nếu chiến đấu sống chết với Lục Thiếu Hoa tới cùng, liệu rằng có ảnh hưởng đến mối quan hệ giữa căn cứ Hổ Gầm và tổ chức Mafia của bọn họ không?
Là một Thái tử, đấu tranh trong lòng là điều khó tránh, rất ác liệt, mà anh ta có thể tồn tại được chứng tỏ chỉ số thông minh cũng rất cao, đồng thời ánh mắt cũng khá tinh tường, biết nhìn xa trông rộng, không giống những kẻ ăn chơi trác táng thông thường chỉ có tầm nhìn hạn hẹp.
Cũng chính vì suy xét đến quan hệ thân thiết giữa Lục Thiếu Hoa và căn cứ Hổ Gầm nên vị Thái tử này mới chọn bỏ, cho dù là thua gần 300 triệu đô la Mỹ, nhưng anh ta cho rằng, so sánh với mối quan hệ giữa tổ chức Mafia của bọn họ và căn cứ Hổ Gầm thì 300 triệu này không là gì.
Không thể không công nhận vị Thái tử này quyết định rất sáng suốt, nếu anh ta liều chết mà theo với Lục Thiếu Hoa đến cùng, cuối cùng Lục Thiếu Hoa thua, như vậy, tổ chức Mafia ở Ý của họ phỏng chừng sẽ phải trả cái giá đắt gấp trăm nghìn lần cho Lục Thiếu Hoa.
Ở trên chiếu bạc, Lục Thiếu Hoa có thể thua, thế nhưng vị Thái tử này mà làm mất lòng hắn, Lục Thiếu Hoa tuy rằng không đến mức đoạn tuyệt quan hệ kinh doanh với Mafia nhưng chắc chắn hắn sẽ tìm cách trả thù.
Cách thức trả thù cực kỳ đơn giản, có thể đến một lúc nào đó, Lục Thiếu Hoa tăng giá súng ống đạn dược, cái gọi là của đi của lại về chính là đây, Lục Thiếu Hoa sẽ lấy lại được mấy trăm triệu đô la Mỹ đã thua Mafia.
Chỉ có điều chuyện như vậy sẽ không xảy ra, hơn nữa ấn tượng của Lục Thiếu Hoa về vị Thái tử này cũng không tệ lắm, không đến mức làm Mafia phải khó xử, chỉ cười cười, cầm lấy tấm thẻ vinh dự nhìn người chia bài, cũng không để ý đến ánh mắt của những người khác, cùng Anten Chiyoda đi thẳng ra khỏi phòng.
Ván bài kết thúc, Lục Thiếu Hoa là người chiến thắng sau cùng, rời khỏi phòng với tâm trạng vui vẻ thoải mái, còn như về số tiền trên bàn, Lục Thiếu Hoa không để ý, trên bàn có bao nhiêu tiền đi chăng nữa thì sau đó rồi cũng sẽ về tay hắn, không sợ nảy sinh bất kỳ chuyện gì ngoài ý muốn.
Thế nhưng ngay khi Lục Thiếu Hoa định rời khỏi sòng bạc, chủ nhà họ Hà lại tìm hắn, chúc mừng mấy câu, sau đó mới nói rõ mục đích ông ta đến, ông ta có chuyện muốn bàn với Lục Thiếu Hoa, mời hắn đến phòng khách.
Chủ nhà họ Hà đã đích thân đến tìm, Lục Thiếu Hoa sao có thể từ chối, như vậy là không giữ thể diện cho người mời, hơn nữa Lục Thiếu Hoa rất hứng thú với “ việc chính” mà ông chủ Hà nói đến, đó là lí do hắn đi cùng ông ta đến phòng khách.
Vào phòng khách, ông chủ Hà cũng không vòng vo mất thời gian mà đi thẳng vào vấn đề, sau một hồi giải thích, Lục Thiếu Hoa mới biết mục đích thật sự của ông ta, đơn giản chính là ông ta muốn mở một sòng bạc cao cấp trên thuyền, sòng bạc trên thuyền này chuẩn bị mở rộng sang Úc, Hồng Kông và Đài Loan, nếu có thể, sẽ còn mở rộng sang cả Singapore và các nước khác.
Một sòng bạc trên thuyền như vậy nhất định phải được đầu tư rất lớn, hơn nữa những người hợp tác cũng phải có thế lực hùng mạnh, mà với ảnh hưởng của Lục Thiếu Hoa ở Hồng Kông hay thậm chí là trên toàn thế giới, việc mời hắn tham gia vào chắc chắn là quyết định sáng suốt.
- Singapore và các nơi khác rộng lớn như vậy liệu có thể bao trùm được không?
Lục Thiếu Hoa lặng im suy nghĩ, sau đó nói thêm một câu:
- Ý của tôi là có thể lôi kéo được người bản địa đầu tư vào hay không?
Lục Thiếu Hoa rất có hứng thú với sòng bạc sang trọng trên thuyền, dù sao làm được một chiếc thuyền như vậy, chỉ cần không có chuyện bất ngờ gì xảy ra thì chắc chắn sẽ kiếm được rất nhiều tiền, nhưng theo đó lại nảy sinh vấn đề, nguyên nhân chính vì có thể kiếm được tiền nên những kẻ hay đố kỵ cũng theo đó hiển nhiên sẽ không ít.
Có thể biết trước sẽ có người ghen tị, vậy thì trước đó cần phải có phòng bị tốt, nhà họ Hà rất có tiếng, Hồng Kông cũng không thành vấn đề, Lục Thiếu Hoa có thể nói là đứng đầu ở Hồng Kông, về phần Đài Loan lại càng không sao, nên biết rằng bang Trúc Liên vừa mới thay bang chủ, chỉ cần ngon ngọt với họ một chút thì bên Đài Loan không có vấn đề gì, chỉ còn lại có Singapore và những nơi khác, nếu không có vấn đề gì thì Lục Thiếu Hoa sẽ đầu tư.
Đương nhiên, trước đó Lục Thiếu Hoa còn có một điều kiện, đó là không cần nhiều người đầu tư, chỉ cần khoảng chục người là đủ, chứ kiểu người nhiều lợi ít thì hắn không mấy hứng thú.
Đang suy nghĩ đến việc nhiều người cùng đầu tư sẽ được ít lợi nhuận, Lục Thiếu Hoa mới hỏi ông chủ Hà, trong tình huống không lôi kéo được bạn hợp tác thì có thể bao toàn bộ không, nói thẳng ra thì chính là không muốn tìm người hợp tác cùng, cũng không ai dám nghĩ đến chuyện mở sòng bạc trên thuyền.
- Nếu như kéo được Hoa Cường vào thì hẳn sẽ không có vấn đề gì.
Ông chủ Hà im lặng một lát rồi mới trả lời.
Đầu tư vào sòng bạc trên thuyền này, ông chủ Hà không tính chuyện có Hướng Hoa Cường tham gia, dù sao theo như ông ta thấy thì gia sản của Hướng Hoa Cường cũng không nhiều lắm, cho dù anh ta có nhập cổ phần phỏng chừng cũng không được bao nhiêu tiền.
Lục Thiếu Hoa biết rất rõ ý của ông chủ Hà, cười nói:
- Chuyện này thì anh sai rồi, gia sản của hiện tại của chú Hướng cũng đã là chục tỷ đô la Mỹ rồi, vào làm cổ đông không thành vấn đề.
Nếu kéo những bạn hợp tác khác, Lục Thiếu Hoa có lẽ sẽ nghĩ đến nhân tố người nhiều lợi ít bên trong, cần phải kéo Hướng Hoa Cường cùng vào làm, như vậy mới đáng để Lục Thiếu Hoa suy xét, nói cách khác thì là trong đầu Lục Thiếu Hoa đã có kế hoạch, đó chính là một số người giữ thị phần ít hơn một chút.
- Hả?
Ông chủ Hà nhíu nhíu mày nhìn về phía Lục Thiếu Hoa, ánh mắt đầy nghi vấn.
Lục Thiếu Hoa thấy được ánh mắt đầy dấu hỏi kia thì cười rất bí ẩn, nói:
- Gần đây anh ta kiếm được một khoản lớn trên thị trường, gia sản tăng lên bất ngờ, ha ha...
- Tôi hiểu rồi, ha ha...
Ông chủ Hà cũng không ngốc, ông ta hiểu rất rõ những câu chuyện về Lục Thiếu Hoa, hắn đã nói rõ như vậy sao ông ta lại không hiểu chứ. Thế nhưng ông ta cũng hiểu rằng những chuyện như thế này cũng chỉ có thể nói bên ngoài mà thôi, không liên quan gì đến chuyện mở sòng bạc trên thuyền, vì vậy ông ta chủ động quay lại với trọng tâm câu chuyện:
- Nếu để Hoa Cường tham gia, lại có thêm anh và tôi, thực lực như vậy cũng đủ để ảnh hưởng đến toàn châu Á, tôi nghĩ không ai dám nghĩ đến chuyện mở sòng bạc trên thuyền đâu.
Ông chủ Hà nói có vẻ rất tự tin, cũng không thể trách được, bởi vì theo như lời ông ta nói thì mấy người họ liên kết lại thực lực cũng đã đủ để ảnh hưởng đến toàn bộ khu vực châu Á, bất kể là trong giới kinh doanh làm ăn buôn bán hay là xã hội đen, cho dù là chính phủ cũng không thể tạo được ảnh hưởng.
- Nếu được như thế, vậy thì cùng nhau làm đi, nhưng dù sao cũng phải nói trước, tôi ít nhất cũng phải chiếm 30% trở lên.
Lục Thiếu Hoa xem như đã đồng ý, sau cùng hắn vẫn không quên nói thêm một điều kiện.
30% thị phần, đây là giới hạn mà Lục Thiếu Hoa đưa ra, không thể ít hơn, nếu thấp hơn thị phần này thì hắn sẽ không đầu tư.
- Được.
Ông chủ Hà đồng ý.
...
Lục Thiếu Hoa đồng ý tham gia đầu tư vào sòng bạc sang trọng trên thuyền, mọi chuyện cuối cùng tạm thời được quyết định, bởi vì Lục Thiếu Hoa giải thích với ông chủ Hà rằng hắn còn có việc phải bàn bạc với Tổng giám đốc khu giải trí Phượng Hoàng Trần Đạt Vinh. Trước đó Lục Thiếu Hoa cũng đã nói qua với Trần Đạt Vinh rằng anh ta có toàn quyền xử lý.
Lục Thiếu Hoa trở thành một người rất bận rộn, thế nhưng, đầu tư một sòng bạc sang trọng trên thuyền cần rất nhiều tiền, cũng may là Lục Thiếu Hoa thắng được cả trăm triệu đô la Mỹ trên chiếu bạc, vì vậy mới tạm thời không phải lo chuyện tiền nong, có thể nói việc đầu tư vào sòng bạc cao cấp trên thuyền không cần rút tiền từ tài khoản của tập đoàn Phượng Hoàng.
Tuy nhiên trước đó Lục Thiếu Hoa còn phải làm một việc, đó là đổi 13% cổ phần của tập đoàn Suzuki kia thành tiền mặt, như vậy mới đủ tiền để đầu tư vào sòng bạc trên thuyền.
Đối với tập đoàn Suzuki, Lục Thiếu Hoa biết rất rõ về quan hệ thân thiết giữa bọn họ và chính phủ Nhật Bản, tuy rằng với thực lực hiện nay của hắn thì không phải sợ gì một chính phủ Nhật Bản, thế nhưng hắn cũng không rảnh rỗi đến mức tự đi tìm chuyện, thật ra không có tính sẽ giữ cổ phần lâu dài.
Mà vào ngày hôm sau, khi Lục Thiếu Hoa chuẩn bị ra ngoài dạo chơi cùng Anten Chiyoda thì người cầm quyền tập đoàn tài chính Suzuki thông qua nhà họ Hà tìm đến Lục Thiếu Hoa, hy vọng có thể lấy lại 13% cổ phần đó, bọn họ đem tiền mặt đến đổi.
Trên chiếu bạc là từng ấy tiền, nhưng một khi muốn mua lại, giá sẽ khác. Lục Thiếu Hoa không tính sẽ giữ lại, nhưng hắn cũng sẽ không để họ mua lại dễ dàng như vậy, ít nhất cũng phải trả một cái giá làm hắn thấy hài lòng, nếu không thì bọn họ đừng có mong là sẽ mua lại được.
Đúng vậy, Lục Thiếu Hoa đang bắt chẹt, ép giá tập đoàn tài chính Suzuki, họ hoặc là trả giá cao để mua lại, hoặc là đừng mong có thể lấy lại được. Nếu không hài lòng, hắn vẫn có thể điều đến một khoản tiền lớn bao vây tấn công cổ phiếu của bọn họ, liều mạng ném 13% cổ phần có trong tay, đoán chừng tập đoàn tài chính Suzuki sẽ chính là tập đoàn tài chính Morgan Stanley thứ hai.
Tập đoàn tài chính Suzuki cũng biết rõ sự dũng mãnh của Lục Thiếu Hoa, bọn họ không thể đùa với hắn, vì thế, sau một hồi mặc cả, cuối cùng cũng quyết định được giá, 13% cổ phần được bán với giá 380 triệu đô la Mỹ, không hơn không kém.
Có tài khoản 380 triệu này, Lục Thiếu Hoa thắng hơn 600 triệu trên chiếu bạc, đầu tư một sòng bạc sang trọng trên thuyền lại có 30% thị phần, như vậy là quá đủ, nói không chừng thì còn là dư thừa ấy chứ. Tuy nhiên Lục Thiếu Hoa cũng không quan tâm lắm, đưa số tiền này cho ông chủ họ Hà, để bọn họ đi lo liệu, Lục Thiếu Hoa tin chắc rằng người nhà họ Hà không dám nuốt tiền của hắn, tiền còn thừa họ nhất định sẽ trả lại, nếu thiếu, bọn họ sẽ tìm hắn lấy thêm, nhưng loại tình huống này rất khó xảy ra.
Đến lúc này, chuyện đầu tư vào sòng bạc trên thuyền tạm thời được hoàn tất, mà sau mấy ngày Lục Thiếu Hoa cùng Anten Chiyoda vui chơi ở Úc, họ cùng nhau trở về Hồng Kông, vừa về đến nơi, tin tức liền được báo cáo đến Lục Thiếu Hoa.
/1180
|