Rốt cuộc giải quyết song công việc đại sự của đời người, lúc đầu,Lục Thiếu Hoa có chút không quen khi thay đổi thân phận, nhưng từ từ, Lục Thiếu Hoa sẽ quen dần. Tăng Vũ Linh cũng vậy, mới đầu cảm giác không được tự nhiên, tuy nhiên rất nhanh thay đổi được.
Hai người vừa kết hôn, bề trên lại thúc giục sinh em bé, Tăng Vũ Linh hoàn toàn không dùng biện pháp tránh thai nào, bắt đầu kế hoạch sinh con. Mà Lục Thiếu Hoa cũng không khiến Tăng Vũ Linh thất vọng, rất nhanh, Tăng Vũ Linh đã bị nghi là mang thai, đi bệnh viện kiểm tra một chút, rốt cuộc thì đúng vậy, đã được hơn hai mươi ngày.
Tăng Vũ Linh mang thai, tin tức truyền ra, trưởng bối hai nhà rất vui mừng, mẹ Tăng Vũ Linh định xin nghỉ tới chăm sóc Tăng Vũ Linh, nhưng bị Tăng Vũ Linh từ chối, nói cô phải đi làm việc, không cần người chăm sóc.
Hiện tại thai nhi vừa mới hình thành, cần phải có thời gian chăm sóc, vừa đúng lúc Tần Tịch Thần muốn đem Lục Vũ Đình lên, Lục Thiếu Hoa liền quyết tâm, bảo mẹ hắn Trần Lệ lên theo, để Trần Lệ chăm sóc Tăng Vũ Linh một thời gian
Cuối cùng, Lục Vũ Đình lên đây, Trần Lệ cũng lên đây, Tăng Vũ Linh làm vợ, thật đúng là có thể nói không có việc gì đến tay, cơm đến tận mồm. Tuy nhiên đây không phải mong muốn của Tăng Vũ Linh, mà bị Trần Lệ bắt buộc
Mãi cho đến hai tháng sau, thai nhi trong bụng Tăng Vũ Linh ổn định, Tăng Vũ Linh muốn trở lại làm việc, xin phép với bề trên để được phép đi ra ngoài làm việc, nhưng Trần Lệ vẫn kiên trì như cũ, rơi vào đường cùng, Tăng Vũ Linh chỉ có thể đồng ý thực hiện
Tăng Vũ Linh rời Hồng Kông, Lục Vũ Đình cũng đã quen sống ở Hồng Kông, cùng là người một nhà nên hòa thuận vui vẻ, không gì phải lo lắng, nhưng Lục Thiếu Hoa trong lòng lại biết, cuộc sống như vậy sẽ không duy trì được lâu, đương nhiên, nếu Lục Thiếu Hoa muốn tiếp tục duy trì như vậy là có thể, nhưng cái giá phải trả không phải Lục Thiếu Hoa phó được tốt
Cơn lốc tài chính năm 2008 so với bất kỳ cái gì cũng là cuộc khủng hoảng chứng khoán và cơn lốc tài chính lớn, nó thổi quét toàn cầu, và trong thời gian rất lâu, nếu Lục Thiếu Hoa không bố trí sớm một chút, rơi vào hoàn cảnh nước đến trôn mới nhảy thì không được
Đúng là cơn lốc tài chính lần này không thể so sánh với trước kia, Lục Thiếu Hoa mới quyết định vứt bỏ cuộc sống vui vẻ hòa thuận, bắt đầu giai đoạn chuẩn bị, cũng chính là giai đoạn trước giai đoạn chuẩn bị
Vào lúc này, Lục Thiếu Hoa cũng không gạt mấy người Lưu Minh Chương đi, cũng không tìm cớ gì, khi triệu tập tam đại đầu sỏ của công ty tài chính Phượng Hoàng đến, Lục Thiếu Hoa liền nói thẳng vấn đề một năm sau sẽ có một cơn lốc tài chính thổi qua toàn cầu mà không kiêng kỵ gì
Đương nhiên, đây đều là lời nói của Lục Thiếu Hoa, về phần mấy người Lưu Minh Chương có tin hay không, hoặc có thể nảy sinh nghi ngờ thì cũng không biết được
Mà không, Lưu Minh Chương nhíu nhíu mày, mở miệng nói
- Nếu có một cơn lốc tài chính thổi quét toàn cầu như vậy, điểm khởi nguồn chắc chắn là nước Mỹ
Xuất thân từ một người môi giới chứng khoán, khỏi cần nói Lưu Minh Chương minh mẫn thế nào, hơn nữa bây giờ anh ta đứng ở góc độ này, tầm nhìn lớn hơn rất nhiều, tầm nhìn của người bình thường không thể so sánh được
Mà lúc Lục Thiếu Hoa nói có một cơn lốc tài chính toàn cầu thổi quét, bộ óc nhạy bén của Lưu Minh Chương liền biết ngọn nguồn sẽ ở nước Mỹ, sở dĩ nói như vậy, cũng không phải Lưu Minh Chương không có căn cứ, đầu tiên là vì kinh tế hiện tại của nước Mỹ đang đứng thứ nhất thế giới, đô la Mỹ lại là đồng tiền thông dụng quốc tế, hơn nữa nước Mỹ có lực ảnh hưởng toàn cầu, một khi nước Mỹ xuất hiện vấn đề, gần như khẳng định sẽ thổi quét trên toàn cầu.
Tuy nhiên lại nói, năm đó khủng hoảng chứng khoán Nhật Bản cuối cùng cũng dường như thổi quét toàn cầu, cũng không phải chỉ có nước Mỹ phát sinh sự việc mới có thể thổi quét toàn cầu.
Cái này phải giải thích theo phương diện khác, năm đó phát sinh khủng hoảng tài chính Nhật Bản, nguyên nhân lớn là do con người làm ra, hơn nữa, năm đó kinh tế Nhật Bản là lớn hàng đầu thế giới, một nền kinh tế của một cường quốc sụp đổ, thổi quét toàn cầu là chuyện bình thường
Bây giờ Nhật Bản đã là quốc gia thứ hai trong thời gian dài, nước Mỹ mới là thứ nhất, cho nên, nếu giờ phút này Nhật Bản xảy ra việc khủng hoảng chứng khoán giống như trước, kinh tế toàn cầu cùng lắm là bị ảnh hưởng mà thôi, cũng sẽ không thổi quét toàn cầu
Đúng vậy, chỉ ảnh hưởng một chút mà thôi
Cũng bởi vì các quốc gia khác không thể khiến gió lốc thổi quét toàn cầu, nên Lưu Minh Chương mới dám khẳng định nước Mỹ là ngọn nguồn của vấn đề
Lục Thiếu Hoa nhẹ nhàng cười, hắn là một người tái sinh, sao có thể không biết nguyên nhân gây ra cơn lốc tài chính năm 2008 là nước Mỹ, cho nên, Lục Thiếu Hoa mới cười mà không nói, xem như đồng ý với cách nói của Lưu Minh Chương
- Tốt lắm, mặc kệ nguyên nhân là từ đâu, đối với tôi mà nói điều đó không quan trọng, quan trọng là chúng ta.. tìm thấy cơ hội kiếm tiền, suy nghĩ một chút đi, toàn cầu đều bị ảnh hưởng, đây chính là một cái bánh ngọt, chúng ta có thể phân công bố trí xem.
Lục Thiếu Hoa vỗ vỗ tay, đưa mấy người Lưu Minh Chương chú ý lại đây, sau đó mới nói tiếp
- Theo quy tắc cũ, chú trọng vào các quốc gia kinh tế phát triển, các cậu cần phân công công việc, sau đó tiến hành xâm nhập tìm hiểu về hệ thống tài chính của bọn họ, như vậy khi hành động mới không giống như lũ ruồi bọ.
Ý tưởng của Lục Thiếu Hoa rất đơn giản, đưa các nước có nền kinh tế phát triển xếp vào nhóm trọng điểm cần chú ý, sau đó xâm nhập hệ thống tài chính của bọn họ, nghiên cứu rõ ràng, sau đó mới đưa ra phương án bố trí
Cơn lốc tài chính lần này không thể so với trước kia, rất đặc biệt, nếu đặc biệt, Lục Thiếu Hoa đương nhiên phải có sách lược thay đổi, lúc trước Lục Thiếu Hoa tiến công thần tốc, không có phiền toái như vậy, nhưng lần này thì khác, không có chuẩn bị chu đáo trước, Lục Thiếu Hoa sẽ không tiến hành động thủ.
Cẩn thận, cẩn thận
Lục Thiếu Hoa phải cẩn thận, cho dù mấy người Lưu Minh Chương là đội quân dũng mãnh, như vậy Lục Thiếu Hoa phải đạt lợi ích lớn nhất, đồng thời, cũng sẽ bố cục tinh xảo một chút, lấy một lần đầu cơ hoàn mỹ.
Trước kia làm đầu cơ, giới bên ngoài nhìn vào, đó là việc hoàn mỹ, nhưng Lục Thiếu Hoa biết, còn cách sự hoàn mỹ một chút.
Mà đây là một cơ hội duy nhất, là một cơ hội tốt.
Đồng thời cũng là cơ hội cuối cùng, bởi vì thời kỳ Lục Thiếu Hoa tái sinh là ngày cuối cùng năm 2010, mọi tin tức sau đó Lục Thiếu Hoa cũng không biết, mà cơn lốc tài chính năm 2008 cũng là cơn lốc tài chính cuối cùng trong trí nhớ của Lục Thiếu Hoa, nếu không nắm tốt cơ hội này, chỉ sợ Lục Thiếu Hoa sẽ hộc máu ba lần.
- Tôi cho các cậu nửa năm để xâm nhập tìm hiểu, nửa năm sau sẽ đưa ra phương án hành động, tới thời điểm đó, tôi cũng sẽ đưa ra một phần số liệu cho các cậu tham khảo
Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng không nhiều lời nói một câu.
Hiện tại là đầu năm 2006, cho mấy người Lưu Minh Chương nửa năm đi xâm nhập tìm hiểu hệ thống tài chính các nước phát triển là đủ rồi, kế tiếp là vào giai đoạn chế tác phương án, Lục Thiếu Hoa cũng tính toán dùng nửa năm để chế định phương án, sau đó còn một năm để đi vào bố trí.
Đây là bố trí sơ lược, về sau có thay đổi hay không còn chưa biết, nhưng có một điều có thể khẳng định, thời gian bố trí một năm đó là không có gì thay đổi.
Nguyên nhân rất đơn giản, bố cục phải sử dụng một năm, ai bảo hành động lần này quá lớn, nếu không tìm hiểu bố cục trước một chút, chỉ sợ đến lúc đó sẽ không kịp nữa
- Không thành vấn đề, nửa năm là đủ rồi
Lưu Minh Chương cười nói, có vẻ rất tự tin
Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa liếc mắt nhìn Lý Tông Ân và Lý Vân Thanh một cái, thấy hai người cũng gật gật đầu, tỏ vẻ không có vấn đề gì, Lục Thiếu Hoa lúc này mới gật gật đầu, sau đó nói
- Trước mắt tạm thời như vậy đi, việc sau đó từ từ sẽ đến, chúng ta còn có thời gian
- ừ
Lưu Minh Chương lên tiếng, sau đó đổi câu chuyện, hỏi một câu
- Lần này đầu tư ban đầu sẽ rất lớn, phải không?
- ….
Lục Thiếu Hoa không sốt ruột lên tiếng, mà nhìn chằm chằm Lưu Minh Chương, nhìn xem người thứ hai nhăn nhó, cuối cùng bật cười, Lục Thiếu Hoa mới cảm thấy đủ tài giỏi, mở miệng nói
- Nếu muốn biết đầu tư ban đầu nhiều hay ít thì trực tiếp hỏi là được, làm gì mà vòng vo vậy
Đúng vậy, Lưu Minh Chương muốn hỏi lần hành động này đầu tư nhiều hay ít, nhưng hắn không trực tiếp hỏi, mà dùng phương thức đập sườn đẩy lưng.
Hiện tại thật buồn cười, suy nghĩ cẩn thận lại bị Lục Thiếu Hoa nói thẳng phá, Lưu Minh Chương khói tránh khỏi xấu hổ, cười ha hả hai tiếng, nói
- Tôi bây giờ biết vì sao anh có thể làm ông chủ, mà chúng tôi là người làm công
- …
Lục Thiếu Hoa không nói gì, lời nói của Lưu Minh Chương thật buồn cười nhưng cũng có phần khách sáo, thật là không biết nên nói như thế nào mới tốt, cuối cùng Lục Thiếu Hoa cũng chỉ làm bộ không nghe thấy, chủ động nói sang chuyện khác
- Đúng rồi, hiện tại bắt đầu, tiền trong sổ sách của công ty Tài chính Phượng Hoàng, ngoại trừ cần thiết, bằng không không cần chuyển cho tập đoàn, toàn bộ chuẩn bị cho đầu tư lần này, tranh thủ một chút thời gian cuối cùng kiểm tiền
- Được
Lưu Minh Chương là đại quản gia tập đoàn Tài chính Phượng Hoàng nghiêm túc nói một câu
Lưu Minh Chương ít thấy nghiêm túc được một lúc, nhưng không quá lâu, Lưu Minh Chương còn thật sự không thấy, thay vào đó là ánh mắt tò mò hỏi
- Lần này sẽ đầu tư nhiều hay ít? Năm trăm tỷ? một ngàn tỷ?
Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa biết nếu không đưa ra một đáp án cho Lưu Minh Chương thì e là không được, cười khổ lắc đầu nói
- Lần này không giống như trước, là khủng hoảng mang tính toàn cầu, mà tôi cũng không muốn buông tha bất cứ một quốc gia nào, cho nên, lần này sẽ huy động nhiều tiền, tôi tính toán đầu tư hai ngàn tỷ đô la Mỹ, một ngàn hai trăm tỷ đô la Mỹ để bố trí trước, tám trăm tỷ đô la Mỹ làm cuộc tiến công sau cùng, đương nhiên, đây chỉ là tính toán ban đầu mà thôi, nếu đến lúc đó có thể điều thêm nhiều tiền, tôi sẽ không ngại điều đó.
Cái gì? Hai ngàn tỷ đô la Mỹ? Đây đúng là con số khủng bố, nhưng Lục Thiếu Hoa lại cảm thấy dường như vẫn hơi ít. Quả thật, quả thật cũng hơi thiếu, dù sao hai ngàn tỷ đô la Mỹ có vẻ rất nhiều, nhưng phân tán ra, cũng trở lên rất ít
Mặc kệ là Lưu Minh Chương, Lý Vân Thanh hay là Lý Tông Ân đều kinh hãi, lập tức, dường như hiểu được, Lục Thiếu Hoa lần này muốn hành động lớn
Nếu xem việc trước kia là hành động lớn, như vậy hành động lần này có thể nói là siêu cấp, không nói cái gì khác, chỉ tính theo đầu tư ban đầu là có thể thấy.
Hai người vừa kết hôn, bề trên lại thúc giục sinh em bé, Tăng Vũ Linh hoàn toàn không dùng biện pháp tránh thai nào, bắt đầu kế hoạch sinh con. Mà Lục Thiếu Hoa cũng không khiến Tăng Vũ Linh thất vọng, rất nhanh, Tăng Vũ Linh đã bị nghi là mang thai, đi bệnh viện kiểm tra một chút, rốt cuộc thì đúng vậy, đã được hơn hai mươi ngày.
Tăng Vũ Linh mang thai, tin tức truyền ra, trưởng bối hai nhà rất vui mừng, mẹ Tăng Vũ Linh định xin nghỉ tới chăm sóc Tăng Vũ Linh, nhưng bị Tăng Vũ Linh từ chối, nói cô phải đi làm việc, không cần người chăm sóc.
Hiện tại thai nhi vừa mới hình thành, cần phải có thời gian chăm sóc, vừa đúng lúc Tần Tịch Thần muốn đem Lục Vũ Đình lên, Lục Thiếu Hoa liền quyết tâm, bảo mẹ hắn Trần Lệ lên theo, để Trần Lệ chăm sóc Tăng Vũ Linh một thời gian
Cuối cùng, Lục Vũ Đình lên đây, Trần Lệ cũng lên đây, Tăng Vũ Linh làm vợ, thật đúng là có thể nói không có việc gì đến tay, cơm đến tận mồm. Tuy nhiên đây không phải mong muốn của Tăng Vũ Linh, mà bị Trần Lệ bắt buộc
Mãi cho đến hai tháng sau, thai nhi trong bụng Tăng Vũ Linh ổn định, Tăng Vũ Linh muốn trở lại làm việc, xin phép với bề trên để được phép đi ra ngoài làm việc, nhưng Trần Lệ vẫn kiên trì như cũ, rơi vào đường cùng, Tăng Vũ Linh chỉ có thể đồng ý thực hiện
Tăng Vũ Linh rời Hồng Kông, Lục Vũ Đình cũng đã quen sống ở Hồng Kông, cùng là người một nhà nên hòa thuận vui vẻ, không gì phải lo lắng, nhưng Lục Thiếu Hoa trong lòng lại biết, cuộc sống như vậy sẽ không duy trì được lâu, đương nhiên, nếu Lục Thiếu Hoa muốn tiếp tục duy trì như vậy là có thể, nhưng cái giá phải trả không phải Lục Thiếu Hoa phó được tốt
Cơn lốc tài chính năm 2008 so với bất kỳ cái gì cũng là cuộc khủng hoảng chứng khoán và cơn lốc tài chính lớn, nó thổi quét toàn cầu, và trong thời gian rất lâu, nếu Lục Thiếu Hoa không bố trí sớm một chút, rơi vào hoàn cảnh nước đến trôn mới nhảy thì không được
Đúng là cơn lốc tài chính lần này không thể so sánh với trước kia, Lục Thiếu Hoa mới quyết định vứt bỏ cuộc sống vui vẻ hòa thuận, bắt đầu giai đoạn chuẩn bị, cũng chính là giai đoạn trước giai đoạn chuẩn bị
Vào lúc này, Lục Thiếu Hoa cũng không gạt mấy người Lưu Minh Chương đi, cũng không tìm cớ gì, khi triệu tập tam đại đầu sỏ của công ty tài chính Phượng Hoàng đến, Lục Thiếu Hoa liền nói thẳng vấn đề một năm sau sẽ có một cơn lốc tài chính thổi qua toàn cầu mà không kiêng kỵ gì
Đương nhiên, đây đều là lời nói của Lục Thiếu Hoa, về phần mấy người Lưu Minh Chương có tin hay không, hoặc có thể nảy sinh nghi ngờ thì cũng không biết được
Mà không, Lưu Minh Chương nhíu nhíu mày, mở miệng nói
- Nếu có một cơn lốc tài chính thổi quét toàn cầu như vậy, điểm khởi nguồn chắc chắn là nước Mỹ
Xuất thân từ một người môi giới chứng khoán, khỏi cần nói Lưu Minh Chương minh mẫn thế nào, hơn nữa bây giờ anh ta đứng ở góc độ này, tầm nhìn lớn hơn rất nhiều, tầm nhìn của người bình thường không thể so sánh được
Mà lúc Lục Thiếu Hoa nói có một cơn lốc tài chính toàn cầu thổi quét, bộ óc nhạy bén của Lưu Minh Chương liền biết ngọn nguồn sẽ ở nước Mỹ, sở dĩ nói như vậy, cũng không phải Lưu Minh Chương không có căn cứ, đầu tiên là vì kinh tế hiện tại của nước Mỹ đang đứng thứ nhất thế giới, đô la Mỹ lại là đồng tiền thông dụng quốc tế, hơn nữa nước Mỹ có lực ảnh hưởng toàn cầu, một khi nước Mỹ xuất hiện vấn đề, gần như khẳng định sẽ thổi quét trên toàn cầu.
Tuy nhiên lại nói, năm đó khủng hoảng chứng khoán Nhật Bản cuối cùng cũng dường như thổi quét toàn cầu, cũng không phải chỉ có nước Mỹ phát sinh sự việc mới có thể thổi quét toàn cầu.
Cái này phải giải thích theo phương diện khác, năm đó phát sinh khủng hoảng tài chính Nhật Bản, nguyên nhân lớn là do con người làm ra, hơn nữa, năm đó kinh tế Nhật Bản là lớn hàng đầu thế giới, một nền kinh tế của một cường quốc sụp đổ, thổi quét toàn cầu là chuyện bình thường
Bây giờ Nhật Bản đã là quốc gia thứ hai trong thời gian dài, nước Mỹ mới là thứ nhất, cho nên, nếu giờ phút này Nhật Bản xảy ra việc khủng hoảng chứng khoán giống như trước, kinh tế toàn cầu cùng lắm là bị ảnh hưởng mà thôi, cũng sẽ không thổi quét toàn cầu
Đúng vậy, chỉ ảnh hưởng một chút mà thôi
Cũng bởi vì các quốc gia khác không thể khiến gió lốc thổi quét toàn cầu, nên Lưu Minh Chương mới dám khẳng định nước Mỹ là ngọn nguồn của vấn đề
Lục Thiếu Hoa nhẹ nhàng cười, hắn là một người tái sinh, sao có thể không biết nguyên nhân gây ra cơn lốc tài chính năm 2008 là nước Mỹ, cho nên, Lục Thiếu Hoa mới cười mà không nói, xem như đồng ý với cách nói của Lưu Minh Chương
- Tốt lắm, mặc kệ nguyên nhân là từ đâu, đối với tôi mà nói điều đó không quan trọng, quan trọng là chúng ta.. tìm thấy cơ hội kiếm tiền, suy nghĩ một chút đi, toàn cầu đều bị ảnh hưởng, đây chính là một cái bánh ngọt, chúng ta có thể phân công bố trí xem.
Lục Thiếu Hoa vỗ vỗ tay, đưa mấy người Lưu Minh Chương chú ý lại đây, sau đó mới nói tiếp
- Theo quy tắc cũ, chú trọng vào các quốc gia kinh tế phát triển, các cậu cần phân công công việc, sau đó tiến hành xâm nhập tìm hiểu về hệ thống tài chính của bọn họ, như vậy khi hành động mới không giống như lũ ruồi bọ.
Ý tưởng của Lục Thiếu Hoa rất đơn giản, đưa các nước có nền kinh tế phát triển xếp vào nhóm trọng điểm cần chú ý, sau đó xâm nhập hệ thống tài chính của bọn họ, nghiên cứu rõ ràng, sau đó mới đưa ra phương án bố trí
Cơn lốc tài chính lần này không thể so với trước kia, rất đặc biệt, nếu đặc biệt, Lục Thiếu Hoa đương nhiên phải có sách lược thay đổi, lúc trước Lục Thiếu Hoa tiến công thần tốc, không có phiền toái như vậy, nhưng lần này thì khác, không có chuẩn bị chu đáo trước, Lục Thiếu Hoa sẽ không tiến hành động thủ.
Cẩn thận, cẩn thận
Lục Thiếu Hoa phải cẩn thận, cho dù mấy người Lưu Minh Chương là đội quân dũng mãnh, như vậy Lục Thiếu Hoa phải đạt lợi ích lớn nhất, đồng thời, cũng sẽ bố cục tinh xảo một chút, lấy một lần đầu cơ hoàn mỹ.
Trước kia làm đầu cơ, giới bên ngoài nhìn vào, đó là việc hoàn mỹ, nhưng Lục Thiếu Hoa biết, còn cách sự hoàn mỹ một chút.
Mà đây là một cơ hội duy nhất, là một cơ hội tốt.
Đồng thời cũng là cơ hội cuối cùng, bởi vì thời kỳ Lục Thiếu Hoa tái sinh là ngày cuối cùng năm 2010, mọi tin tức sau đó Lục Thiếu Hoa cũng không biết, mà cơn lốc tài chính năm 2008 cũng là cơn lốc tài chính cuối cùng trong trí nhớ của Lục Thiếu Hoa, nếu không nắm tốt cơ hội này, chỉ sợ Lục Thiếu Hoa sẽ hộc máu ba lần.
- Tôi cho các cậu nửa năm để xâm nhập tìm hiểu, nửa năm sau sẽ đưa ra phương án hành động, tới thời điểm đó, tôi cũng sẽ đưa ra một phần số liệu cho các cậu tham khảo
Lục Thiếu Hoa cuối cùng cũng không nhiều lời nói một câu.
Hiện tại là đầu năm 2006, cho mấy người Lưu Minh Chương nửa năm đi xâm nhập tìm hiểu hệ thống tài chính các nước phát triển là đủ rồi, kế tiếp là vào giai đoạn chế tác phương án, Lục Thiếu Hoa cũng tính toán dùng nửa năm để chế định phương án, sau đó còn một năm để đi vào bố trí.
Đây là bố trí sơ lược, về sau có thay đổi hay không còn chưa biết, nhưng có một điều có thể khẳng định, thời gian bố trí một năm đó là không có gì thay đổi.
Nguyên nhân rất đơn giản, bố cục phải sử dụng một năm, ai bảo hành động lần này quá lớn, nếu không tìm hiểu bố cục trước một chút, chỉ sợ đến lúc đó sẽ không kịp nữa
- Không thành vấn đề, nửa năm là đủ rồi
Lưu Minh Chương cười nói, có vẻ rất tự tin
Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa liếc mắt nhìn Lý Tông Ân và Lý Vân Thanh một cái, thấy hai người cũng gật gật đầu, tỏ vẻ không có vấn đề gì, Lục Thiếu Hoa lúc này mới gật gật đầu, sau đó nói
- Trước mắt tạm thời như vậy đi, việc sau đó từ từ sẽ đến, chúng ta còn có thời gian
- ừ
Lưu Minh Chương lên tiếng, sau đó đổi câu chuyện, hỏi một câu
- Lần này đầu tư ban đầu sẽ rất lớn, phải không?
- ….
Lục Thiếu Hoa không sốt ruột lên tiếng, mà nhìn chằm chằm Lưu Minh Chương, nhìn xem người thứ hai nhăn nhó, cuối cùng bật cười, Lục Thiếu Hoa mới cảm thấy đủ tài giỏi, mở miệng nói
- Nếu muốn biết đầu tư ban đầu nhiều hay ít thì trực tiếp hỏi là được, làm gì mà vòng vo vậy
Đúng vậy, Lưu Minh Chương muốn hỏi lần hành động này đầu tư nhiều hay ít, nhưng hắn không trực tiếp hỏi, mà dùng phương thức đập sườn đẩy lưng.
Hiện tại thật buồn cười, suy nghĩ cẩn thận lại bị Lục Thiếu Hoa nói thẳng phá, Lưu Minh Chương khói tránh khỏi xấu hổ, cười ha hả hai tiếng, nói
- Tôi bây giờ biết vì sao anh có thể làm ông chủ, mà chúng tôi là người làm công
- …
Lục Thiếu Hoa không nói gì, lời nói của Lưu Minh Chương thật buồn cười nhưng cũng có phần khách sáo, thật là không biết nên nói như thế nào mới tốt, cuối cùng Lục Thiếu Hoa cũng chỉ làm bộ không nghe thấy, chủ động nói sang chuyện khác
- Đúng rồi, hiện tại bắt đầu, tiền trong sổ sách của công ty Tài chính Phượng Hoàng, ngoại trừ cần thiết, bằng không không cần chuyển cho tập đoàn, toàn bộ chuẩn bị cho đầu tư lần này, tranh thủ một chút thời gian cuối cùng kiểm tiền
- Được
Lưu Minh Chương là đại quản gia tập đoàn Tài chính Phượng Hoàng nghiêm túc nói một câu
Lưu Minh Chương ít thấy nghiêm túc được một lúc, nhưng không quá lâu, Lưu Minh Chương còn thật sự không thấy, thay vào đó là ánh mắt tò mò hỏi
- Lần này sẽ đầu tư nhiều hay ít? Năm trăm tỷ? một ngàn tỷ?
Nghe vậy, Lục Thiếu Hoa biết nếu không đưa ra một đáp án cho Lưu Minh Chương thì e là không được, cười khổ lắc đầu nói
- Lần này không giống như trước, là khủng hoảng mang tính toàn cầu, mà tôi cũng không muốn buông tha bất cứ một quốc gia nào, cho nên, lần này sẽ huy động nhiều tiền, tôi tính toán đầu tư hai ngàn tỷ đô la Mỹ, một ngàn hai trăm tỷ đô la Mỹ để bố trí trước, tám trăm tỷ đô la Mỹ làm cuộc tiến công sau cùng, đương nhiên, đây chỉ là tính toán ban đầu mà thôi, nếu đến lúc đó có thể điều thêm nhiều tiền, tôi sẽ không ngại điều đó.
Cái gì? Hai ngàn tỷ đô la Mỹ? Đây đúng là con số khủng bố, nhưng Lục Thiếu Hoa lại cảm thấy dường như vẫn hơi ít. Quả thật, quả thật cũng hơi thiếu, dù sao hai ngàn tỷ đô la Mỹ có vẻ rất nhiều, nhưng phân tán ra, cũng trở lên rất ít
Mặc kệ là Lưu Minh Chương, Lý Vân Thanh hay là Lý Tông Ân đều kinh hãi, lập tức, dường như hiểu được, Lục Thiếu Hoa lần này muốn hành động lớn
Nếu xem việc trước kia là hành động lớn, như vậy hành động lần này có thể nói là siêu cấp, không nói cái gì khác, chỉ tính theo đầu tư ban đầu là có thể thấy.
/1180
|