Chẳng lẽ lão nhân gầy ốm bị nhốt ở trong nhà lao kế bên lại chính là Chương Vĩnh Kỳ, Quan chủ Thông Thiên quan được sao? Thế thì chẳng trách được Vương Hoa đã giật bắn người lên như vậy rồi.
Vương Hoa bất giác ngây người chăm chăm nhìn đối phương một hồi lâu, quả nhiên hắn cảm thấy gương mặt đối phương khá giống Chương Vĩnh Kỳ hết sức.
Lão nhân nói :
- Tiểu ca nhi, trông mặt ngươi... hình như ta cảm thấy quen quen, có lẽ chúng ta đã gặp nhau ở đâu thì phải?
Vương Hoa nghe nói thế, lại giật mình lần nữa, nói :
- Lão là Chương Vĩnh Kỳ sao?
- Đúng thế.
Suýt nữa trái tim của Vương Hoa đã nhảy vọt ra ngoài, hình như đây là một sự việc không thể nào xảy ra được hết. Chương Vĩnh Kỳ lại bị nhốt vào trong nhà lao chấn song sắt của Võ Lâm giáo được ư?
Chẳng phải tứ chi lão đã bị tê liệt rồi sao?
Và chẳng phải miệng lão không còn nói năng được gì hết nữa sao?
Bây giờ loại trừ lão nhân này gầy ốm, ngoài ra lão còn biết nói và cử động được, có thể lão là Chương Vĩnh Kỳ thật ư?
Lão nhân lại hỏi tiếp :
- Tiểu ca nhi, ngươi đang suy nghĩ gì thế?
Vương Hoa giật mình tỉnh hồn lại ngay, nói :
- Lão chính là Chương Vĩnh Kỳ, Quan chủ Thông Thiên quan thật sao?
Lão nhân khẽ gật đầu nói :
- Đúng thế...
Vương Hoa lấy làm thắc mắc hết sức nói :
- Hình như không thể như thế được chứ?
- Không thể ư?
- Phải, không thể như thế được!
- Tại sao vậy?
Vương Hoa nói :
- Theo ta biết thì Chương Vĩnh Kỳ tứ chi bị tê liệt, và mồm miệng không nói chuyện được...
lão nhân khẽ gật đầu nói :
- Đúng thế, quả thật trước kia ta là như vậy đấy.
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Nói thế quả thật lão là Chương Vĩnh Kỳ rồi?
Chương Vĩnh Kỳ cười một cách thê thảm nói :
- Làm sao có Chương Vĩnh Kỳ giả hiệu được chứ?
Vương Hoa nói :
- Sao tiền bối lại bị nhốt ở đây như thế?
- Ta ư?
Lão nhân cười nhạt nói :
- Tiểu ca nhi, ta trông mặt ngươi hơi quen, chẳng biết ngươi là ai thế?
- Lão tiền bối, vãn bối là Vương Hoa đây.
- Vương Hoa?
- Chắc tiền bối còn nhớ Vương Phong chứ?
Chương Vĩnh Kỳ kinh hãi nói :
- Ngươi... ngươi là con trai của Vương Phong sao?
Vương Hoa gật đầu đáp :
- Đúng thế, chính là vãn bối đấy.
Lần này đến phiên Chương Vĩnh Kỳ ngây người luôn tại chỗ.
Rõ ràng lão lấy làm bất ngờ hết sức, vì Vương Hoa lại chính là con trai của Vương Phong.
Vương Hoa đã bất ngờ được gặp lại Chương Vĩnh Kỳ tại đây, thế nhưng hình như Vương Hoa cảm thấy rằng lão không còn giá trị như trước kia nữa.
Vì những sự việc mà hắn cần biết, hắn đã biết hết cả rồi.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Sao ngươi lại bị đưa vào đây như thế?
- Bị họ bắt vào đây.
- Bị ai bắt? Có phải Vương Bán Tiên chăng?
Vương Hoa nghe lão nói thế, bất giác giật bắn người lên, nói giọng hớt hải :
- Nói sao? Lão nói Vương Bán Tiên ư?
Chương Vĩnh Kỳ khẽ gật đầu nói :
- Đúng thế!
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Không phải, vãn bối bị chính Giáo chủ Võ Lâm giáo bắt vào đây. Ồ! Phải rồi, tiền bối bị Vương Bán Tiên bắt vào đây sao?
- Đúng thế.
- Chương quan chủ, ta muốn hỏi lão một việc...
- Việc gì thế?
- Chẳng phải tứ chi lão đã bị tê liệt rồi sao?
Chương Vĩnh Kỳ khẽ gật đầu nói :
- Phải...
- Thế tại sao bây giờ...
Chương Vĩnh Kỳ tiếp lời nói :
- Ngươi có biết việc của ta chăng?
- Ta ư?
Vương Hoa cười nhạt nói tiếp :
- Vãn bối tìm lão từ lâu rồi.
- Vì sự việc của phụ thân ngươi?
Vương Hoa gật đầu nói :
- Đúng thế.
Chương Vĩnh Kỳ thở dài nói :
- Tội nghiệp thật, y đã vì ta mà mất mạng...
- Tất cả sự diễn biến của mọi việc vãn bối đã biết hết rồi...
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên hỏi :
- Làm sao mà ngươi biết được?
- Vãn bối truy thám việc này đã lâu lắm rồi...
Vương Hoa liền mang mọi sự việc từng trải và hắn đã vào Thông Thiên quan thuật lại một cách tỉ mỉ cho Chương Vĩnh Kỳ nghe một phen.
Nghe kể xong, Chương Vĩnh Kỳ lẳng lặng một hồi, sau đó hỏi :
- Ngươi đã giết chết Chương Thiếu Đường rồi?
- Vâng!
- Điền sư gia vẫn còn ở lại trong Thông Thiên quan ư?
- Vâng, cậu vãn bối vẫn còn ở Thông Thiên quan.
- Còn con gái ta có khỏe chăng?
- Y vẫn khỏe.
Chương Vĩnh Kỳ thở dài nói :
- Mọi việc đều do lỗi ở ta hết. Ngươi có biết việc Thủy Tinh Cầu ư?
- Đương nhiên biết rồi, vãn bối từng gặp Thủy Tinh mỹ nhân rồi.
Chương Vĩnh Kỳ thất thanh kêu lên một tiếng nói :
- Nói sao? Ngươi đã gặp Thủy Tinh mỹ nhân ư?
- Đúng thế!
- À!
Chương Vĩnh Kỳ lại cảm khái thở dài nói :
- Người... thế nào rồi?
Vương Hoa nói :
- Người vẫn khỏe, Chương quan chủ. Y đã mang sự việc của hai người kể lại cho vãn bối nghe rồi, đồng thời, tiền bối và y đã có một đứa con gái...
- Nói sao?
Chương Vĩnh Kỳ thất thanh kêu lên một lần nữa, hình như đây là một sự việc xảy ra ngoài sức tưởng tượng của lão. Lão không bao giờ ngờ rằng Thủy Tinh mỹ nhân lại sanh được một đứa con gái như thế.
Chương Vĩnh Kỳ xúc động hỏi :
- Ngươi... ngươi nói rằng y sanh được đứa con gái sao?
- Đúng thế.
- Có thật... như thế ư?
- Không sai chút nào hết, vãn bối và Ngô Tinh là con gái của y là đôi bạn thân thiết.
- Tại sao y... không thông báo cho ta biết.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Chương quan chủ, lúc ngươi trúng phải độc thủ của người, tại sao ngươi không đến tìm y để chữa trị?
- Ta... không thể...
- Tại sao thế?
- Ta... sợ y, ngươi không biết đâu, y không thông cảm ta, y cũng hận ta nữa...
Vương Hoa lắc đầu cười nhạt, nói :
- Thật ra hai người đều sai cả. Y tha thiết yêu ngươi, y nói rằng cá tánh của hai người hết sức quật cường. Y muốn đi tìm ngươi nhưng lại không thể đi vì y chẳng muốn nuốt lời đã hứa. Sau khi y sanh được đứa con gái y đã phái một tỳ nữ đi tìm kiếm ngươi...
Chương Vĩnh Kỳ gật đầu nói :
- Ta biết, đó là Mỹ Mỹ! Đúng thế, chẳng phải y muốn giết ta sao?
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Giết ngươi ư?
Chương Vĩnh Kỳ nói tiếp :
- Ta biết Mỹ Mỹ đã tìm kiếm ta, nhưng ta lại cứ tránh né y...
- Tại sao ngươi lại phải tránh né y chứ?
- Y đang tìm kiếm Thủy Tinh Cầu, đương nhiên muốn giết chết ta rồi.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Ngươi sai lầm rồi, Thủy Tinh mỹ nhân phái y đi tìm ngươi trở về để trông thấy mặt đứa con gái của hai người...
Chương Vĩnh Kỳ thở dài nói :
- Phải, có lẽ cả hai ta đều nghĩ sai hết.
- Đúng thế, các ngươi đã lầm lỗi hết. Thủy Tinh mỹ nhân cũng tự nhìn nhận rằng y có lỗi. Y đã tha thiết yêu ngươi nhưng chưa thông cảm và hiểu ngươi...
- Phải, y chưa hiểu ta.
Vương Hoa nói tiếp :
- Mỹ Mỹ tìm không gặp ngươi, nhưng cuối cùng lại trúng phải độc thủ của người...
- Trúng phải độc thủ của người ư?
- Phải...
Thế rồi Vương Hoa mang sự việc Mỹ Mỹ đã bị người hãm hại thuật lại cho Chương Vĩnh Kỳ nghe luôn.
Nghe kể xong, Chương Vĩnh Kỳ đau lòng nói :
- Tội nghiệp thay.
Vương Hoa lại nói tiếp :
- Hiện bây giờ Thủy Tinh mỹ nhân đã đi cứu y rồi.
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên nói :
- Cứu Mỹ Mỹ ư? Có thật y đã tái xuất Thủy Tinh lầu ư?
Vương Hoa khẽ gật đầu nói :
- Đúng thế, ngoài ra vãn bối còn một việc muốn hỏi nữa...
- Ngươi cứ hỏi.
- Vương Thu Bình là vợ của tiền bối?
- Đúng thế.
- Có phải người đã hạ sanh được một cặp chị em sanh đôi chăng?
- Đúng thế.
- Tiền bối đã giết Vương Thu Bình rồi chăng?
- Đúng thế.
Vương Hoa ngạc nhiên hỏi :
- Tại sao thế?
Chương Vĩnh Kỳ căm phẫn nói :
- Tại sao ư?
Vương Hoa gật đầu nói :
- Phải, tại sao tiền bối lại giết Vương Thu Bình như thế?
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng nói :
- Y lấy trai.
- Ạ! Lấy trai ư?
- Đúng thế.
- Chương quan chủ, ngươi không lầm chứ?
Chương Vĩnh Kỳ nói giọng lạnh như tiền :
- Đương nhiên ta không lầm rồi.
- Thế thì y đã gian dâm với ai chăng?
- Điều này ngươi phải đi hỏi y vậy.
Vương Hoa lập lại lần nữa :
- Chương quan chủ, quả thật ngươi không lầm chứ?
Chương Vĩnh Kỳ cương quyết nói :
- Đương nhiên không lầm rồi, chính ta đã mục kích như thế.
Vương Hoa thoạt ngạc nhiên giây lát, hiển nhiên sự việc này có thể như thế, vì Chương Vĩnh Kỳ quyết không phải là hạng người quen nói dối và vu oan giá họa cho người khác đâu.
Thế thì muốn biết sự việc trắng đen ra sao chắc phải hỏi bản thân Vương Thu Bình thôi.
Vương Hoa nói :
- Phải, ta đành phải hỏi thăm vợ ngươi mà thôi.
Chương Vĩnh Kỳ nói giọng lạnh như tiền :
- Tiếc rằng y đã chết rồi.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Tiền bối cho rằng y đã chết rồi sao?
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên nói :
- Chẳng lẽ y còn sống sao?
- Phải, y vẫn còn sống sờ sờ trên thế gian này.
Chương Vĩnh Kỳ một lần nữa đã xúc động mãnh liệt, quát hỏi :
- Ngươi... nói thật chứ?
- Đúng thế, y chưa chết.
- Không thể như thế được.
- Nhưng mà sự thật là như thế.
- Nhưng chính tay ta đã giết chết y mà.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Chương quan chủ, ngươi đã quên rằng quả thiên hạ kỳ bảo Thủy Tinh Cầu ấy đang ở trong người Vương Thu Bình ư?
Chương Vĩnh Kỳ thoáng ngạc nhiên, nói :
- Ngươi muốn nói... vì quả Thủy Tinh Cầu ở trong người y mà năm xưa y không chết ư?
- Đúng thế.
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên hỏi :
- Có người khai quật ngôi mộ sao?
- Đúng thế.
- Người nào vậy?
- Sau khi ngươi chôn cất y chẳng bao lâu thì Quỷ Diện Tiên Ông, cha vợ ngươi đã khai quật ngôi mộ và phát hiện ra y còn sống...
- Có thật như vậy ư?
- Đương nhiên có thật rồi, ngươi có nghe nói Nữ Nô Phiến Tử chăng?
Chương Vĩnh Kỳ khẽ gật đầu nói :
- Ta đã từng nghe nói tới người này.
Xem tiếp hồi 62 Thoát chết trong nhà lao
Vương Hoa bất giác ngây người chăm chăm nhìn đối phương một hồi lâu, quả nhiên hắn cảm thấy gương mặt đối phương khá giống Chương Vĩnh Kỳ hết sức.
Lão nhân nói :
- Tiểu ca nhi, trông mặt ngươi... hình như ta cảm thấy quen quen, có lẽ chúng ta đã gặp nhau ở đâu thì phải?
Vương Hoa nghe nói thế, lại giật mình lần nữa, nói :
- Lão là Chương Vĩnh Kỳ sao?
- Đúng thế.
Suýt nữa trái tim của Vương Hoa đã nhảy vọt ra ngoài, hình như đây là một sự việc không thể nào xảy ra được hết. Chương Vĩnh Kỳ lại bị nhốt vào trong nhà lao chấn song sắt của Võ Lâm giáo được ư?
Chẳng phải tứ chi lão đã bị tê liệt rồi sao?
Và chẳng phải miệng lão không còn nói năng được gì hết nữa sao?
Bây giờ loại trừ lão nhân này gầy ốm, ngoài ra lão còn biết nói và cử động được, có thể lão là Chương Vĩnh Kỳ thật ư?
Lão nhân lại hỏi tiếp :
- Tiểu ca nhi, ngươi đang suy nghĩ gì thế?
Vương Hoa giật mình tỉnh hồn lại ngay, nói :
- Lão chính là Chương Vĩnh Kỳ, Quan chủ Thông Thiên quan thật sao?
Lão nhân khẽ gật đầu nói :
- Đúng thế...
Vương Hoa lấy làm thắc mắc hết sức nói :
- Hình như không thể như thế được chứ?
- Không thể ư?
- Phải, không thể như thế được!
- Tại sao vậy?
Vương Hoa nói :
- Theo ta biết thì Chương Vĩnh Kỳ tứ chi bị tê liệt, và mồm miệng không nói chuyện được...
lão nhân khẽ gật đầu nói :
- Đúng thế, quả thật trước kia ta là như vậy đấy.
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Nói thế quả thật lão là Chương Vĩnh Kỳ rồi?
Chương Vĩnh Kỳ cười một cách thê thảm nói :
- Làm sao có Chương Vĩnh Kỳ giả hiệu được chứ?
Vương Hoa nói :
- Sao tiền bối lại bị nhốt ở đây như thế?
- Ta ư?
Lão nhân cười nhạt nói :
- Tiểu ca nhi, ta trông mặt ngươi hơi quen, chẳng biết ngươi là ai thế?
- Lão tiền bối, vãn bối là Vương Hoa đây.
- Vương Hoa?
- Chắc tiền bối còn nhớ Vương Phong chứ?
Chương Vĩnh Kỳ kinh hãi nói :
- Ngươi... ngươi là con trai của Vương Phong sao?
Vương Hoa gật đầu đáp :
- Đúng thế, chính là vãn bối đấy.
Lần này đến phiên Chương Vĩnh Kỳ ngây người luôn tại chỗ.
Rõ ràng lão lấy làm bất ngờ hết sức, vì Vương Hoa lại chính là con trai của Vương Phong.
Vương Hoa đã bất ngờ được gặp lại Chương Vĩnh Kỳ tại đây, thế nhưng hình như Vương Hoa cảm thấy rằng lão không còn giá trị như trước kia nữa.
Vì những sự việc mà hắn cần biết, hắn đã biết hết cả rồi.
Chương Vĩnh Kỳ nói :
- Sao ngươi lại bị đưa vào đây như thế?
- Bị họ bắt vào đây.
- Bị ai bắt? Có phải Vương Bán Tiên chăng?
Vương Hoa nghe lão nói thế, bất giác giật bắn người lên, nói giọng hớt hải :
- Nói sao? Lão nói Vương Bán Tiên ư?
Chương Vĩnh Kỳ khẽ gật đầu nói :
- Đúng thế!
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Không phải, vãn bối bị chính Giáo chủ Võ Lâm giáo bắt vào đây. Ồ! Phải rồi, tiền bối bị Vương Bán Tiên bắt vào đây sao?
- Đúng thế.
- Chương quan chủ, ta muốn hỏi lão một việc...
- Việc gì thế?
- Chẳng phải tứ chi lão đã bị tê liệt rồi sao?
Chương Vĩnh Kỳ khẽ gật đầu nói :
- Phải...
- Thế tại sao bây giờ...
Chương Vĩnh Kỳ tiếp lời nói :
- Ngươi có biết việc của ta chăng?
- Ta ư?
Vương Hoa cười nhạt nói tiếp :
- Vãn bối tìm lão từ lâu rồi.
- Vì sự việc của phụ thân ngươi?
Vương Hoa gật đầu nói :
- Đúng thế.
Chương Vĩnh Kỳ thở dài nói :
- Tội nghiệp thật, y đã vì ta mà mất mạng...
- Tất cả sự diễn biến của mọi việc vãn bối đã biết hết rồi...
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên hỏi :
- Làm sao mà ngươi biết được?
- Vãn bối truy thám việc này đã lâu lắm rồi...
Vương Hoa liền mang mọi sự việc từng trải và hắn đã vào Thông Thiên quan thuật lại một cách tỉ mỉ cho Chương Vĩnh Kỳ nghe một phen.
Nghe kể xong, Chương Vĩnh Kỳ lẳng lặng một hồi, sau đó hỏi :
- Ngươi đã giết chết Chương Thiếu Đường rồi?
- Vâng!
- Điền sư gia vẫn còn ở lại trong Thông Thiên quan ư?
- Vâng, cậu vãn bối vẫn còn ở Thông Thiên quan.
- Còn con gái ta có khỏe chăng?
- Y vẫn khỏe.
Chương Vĩnh Kỳ thở dài nói :
- Mọi việc đều do lỗi ở ta hết. Ngươi có biết việc Thủy Tinh Cầu ư?
- Đương nhiên biết rồi, vãn bối từng gặp Thủy Tinh mỹ nhân rồi.
Chương Vĩnh Kỳ thất thanh kêu lên một tiếng nói :
- Nói sao? Ngươi đã gặp Thủy Tinh mỹ nhân ư?
- Đúng thế!
- À!
Chương Vĩnh Kỳ lại cảm khái thở dài nói :
- Người... thế nào rồi?
Vương Hoa nói :
- Người vẫn khỏe, Chương quan chủ. Y đã mang sự việc của hai người kể lại cho vãn bối nghe rồi, đồng thời, tiền bối và y đã có một đứa con gái...
- Nói sao?
Chương Vĩnh Kỳ thất thanh kêu lên một lần nữa, hình như đây là một sự việc xảy ra ngoài sức tưởng tượng của lão. Lão không bao giờ ngờ rằng Thủy Tinh mỹ nhân lại sanh được một đứa con gái như thế.
Chương Vĩnh Kỳ xúc động hỏi :
- Ngươi... ngươi nói rằng y sanh được đứa con gái sao?
- Đúng thế.
- Có thật... như thế ư?
- Không sai chút nào hết, vãn bối và Ngô Tinh là con gái của y là đôi bạn thân thiết.
- Tại sao y... không thông báo cho ta biết.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Chương quan chủ, lúc ngươi trúng phải độc thủ của người, tại sao ngươi không đến tìm y để chữa trị?
- Ta... không thể...
- Tại sao thế?
- Ta... sợ y, ngươi không biết đâu, y không thông cảm ta, y cũng hận ta nữa...
Vương Hoa lắc đầu cười nhạt, nói :
- Thật ra hai người đều sai cả. Y tha thiết yêu ngươi, y nói rằng cá tánh của hai người hết sức quật cường. Y muốn đi tìm ngươi nhưng lại không thể đi vì y chẳng muốn nuốt lời đã hứa. Sau khi y sanh được đứa con gái y đã phái một tỳ nữ đi tìm kiếm ngươi...
Chương Vĩnh Kỳ gật đầu nói :
- Ta biết, đó là Mỹ Mỹ! Đúng thế, chẳng phải y muốn giết ta sao?
Vương Hoa ngạc nhiên nói :
- Giết ngươi ư?
Chương Vĩnh Kỳ nói tiếp :
- Ta biết Mỹ Mỹ đã tìm kiếm ta, nhưng ta lại cứ tránh né y...
- Tại sao ngươi lại phải tránh né y chứ?
- Y đang tìm kiếm Thủy Tinh Cầu, đương nhiên muốn giết chết ta rồi.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Ngươi sai lầm rồi, Thủy Tinh mỹ nhân phái y đi tìm ngươi trở về để trông thấy mặt đứa con gái của hai người...
Chương Vĩnh Kỳ thở dài nói :
- Phải, có lẽ cả hai ta đều nghĩ sai hết.
- Đúng thế, các ngươi đã lầm lỗi hết. Thủy Tinh mỹ nhân cũng tự nhìn nhận rằng y có lỗi. Y đã tha thiết yêu ngươi nhưng chưa thông cảm và hiểu ngươi...
- Phải, y chưa hiểu ta.
Vương Hoa nói tiếp :
- Mỹ Mỹ tìm không gặp ngươi, nhưng cuối cùng lại trúng phải độc thủ của người...
- Trúng phải độc thủ của người ư?
- Phải...
Thế rồi Vương Hoa mang sự việc Mỹ Mỹ đã bị người hãm hại thuật lại cho Chương Vĩnh Kỳ nghe luôn.
Nghe kể xong, Chương Vĩnh Kỳ đau lòng nói :
- Tội nghiệp thay.
Vương Hoa lại nói tiếp :
- Hiện bây giờ Thủy Tinh mỹ nhân đã đi cứu y rồi.
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên nói :
- Cứu Mỹ Mỹ ư? Có thật y đã tái xuất Thủy Tinh lầu ư?
Vương Hoa khẽ gật đầu nói :
- Đúng thế, ngoài ra vãn bối còn một việc muốn hỏi nữa...
- Ngươi cứ hỏi.
- Vương Thu Bình là vợ của tiền bối?
- Đúng thế.
- Có phải người đã hạ sanh được một cặp chị em sanh đôi chăng?
- Đúng thế.
- Tiền bối đã giết Vương Thu Bình rồi chăng?
- Đúng thế.
Vương Hoa ngạc nhiên hỏi :
- Tại sao thế?
Chương Vĩnh Kỳ căm phẫn nói :
- Tại sao ư?
Vương Hoa gật đầu nói :
- Phải, tại sao tiền bối lại giết Vương Thu Bình như thế?
Chương Vĩnh Kỳ lạnh lùng nói :
- Y lấy trai.
- Ạ! Lấy trai ư?
- Đúng thế.
- Chương quan chủ, ngươi không lầm chứ?
Chương Vĩnh Kỳ nói giọng lạnh như tiền :
- Đương nhiên ta không lầm rồi.
- Thế thì y đã gian dâm với ai chăng?
- Điều này ngươi phải đi hỏi y vậy.
Vương Hoa lập lại lần nữa :
- Chương quan chủ, quả thật ngươi không lầm chứ?
Chương Vĩnh Kỳ cương quyết nói :
- Đương nhiên không lầm rồi, chính ta đã mục kích như thế.
Vương Hoa thoạt ngạc nhiên giây lát, hiển nhiên sự việc này có thể như thế, vì Chương Vĩnh Kỳ quyết không phải là hạng người quen nói dối và vu oan giá họa cho người khác đâu.
Thế thì muốn biết sự việc trắng đen ra sao chắc phải hỏi bản thân Vương Thu Bình thôi.
Vương Hoa nói :
- Phải, ta đành phải hỏi thăm vợ ngươi mà thôi.
Chương Vĩnh Kỳ nói giọng lạnh như tiền :
- Tiếc rằng y đã chết rồi.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Tiền bối cho rằng y đã chết rồi sao?
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên nói :
- Chẳng lẽ y còn sống sao?
- Phải, y vẫn còn sống sờ sờ trên thế gian này.
Chương Vĩnh Kỳ một lần nữa đã xúc động mãnh liệt, quát hỏi :
- Ngươi... nói thật chứ?
- Đúng thế, y chưa chết.
- Không thể như thế được.
- Nhưng mà sự thật là như thế.
- Nhưng chính tay ta đã giết chết y mà.
Vương Hoa lạnh lùng nói :
- Chương quan chủ, ngươi đã quên rằng quả thiên hạ kỳ bảo Thủy Tinh Cầu ấy đang ở trong người Vương Thu Bình ư?
Chương Vĩnh Kỳ thoáng ngạc nhiên, nói :
- Ngươi muốn nói... vì quả Thủy Tinh Cầu ở trong người y mà năm xưa y không chết ư?
- Đúng thế.
Chương Vĩnh Kỳ ngạc nhiên hỏi :
- Có người khai quật ngôi mộ sao?
- Đúng thế.
- Người nào vậy?
- Sau khi ngươi chôn cất y chẳng bao lâu thì Quỷ Diện Tiên Ông, cha vợ ngươi đã khai quật ngôi mộ và phát hiện ra y còn sống...
- Có thật như vậy ư?
- Đương nhiên có thật rồi, ngươi có nghe nói Nữ Nô Phiến Tử chăng?
Chương Vĩnh Kỳ khẽ gật đầu nói :
- Ta đã từng nghe nói tới người này.
Xem tiếp hồi 62 Thoát chết trong nhà lao
/110
|