Khi Bích Phong tỉnh dậy thì trời đã tối , khung cảnh xung quanh toàn 1 màu đen. Hắn đứng dậy thắp cây đèn trên bàn và ngồi xuống chén nốt 2 quả táo to trên bàn.
-Chà no rồi, bắt đầu tu luyện thôi. Đầu tiên mình nên luyện Thanh Cốt Thể trước cơ thể mạnh khoẻ thì làm gì cũng được, các cụ có câu “ có sức khoẻ là có tất cả” mà.
Bích Phong khoanh chân ngồi lên giường nhẩm lại 1 lần công pháp sau đó lấy ra 1 viên Tinh Đan nuốt vào. Viên Tinh Đan tan vào trong cổ họng hắn rồi thấm dần vào cơ thể hình thành các dòng khí di chuyển khiến hắn cảm thấy sảng khoái vô cùng.
Bích Phong dùng thần thức cảm nhận thấy các dòng khí đang hoà lại làm 1 tại đan điền của hắn.
-Đến lúc rồi!
Sau khi dòng khí hoà lại làm 1 thì Bích Phong vận chuyển dòng khí đó theo các bước trong bản công pháp.
Dòng khí đó đi từ đan điền xuống các kinh mạch của Bích Phong nó đi đến đâu thì hắn cảm thấy kinh mạch chỗ đó được lưu thông và củng cố tốt hơn . Cũng may là lần trước hắn bị lũ rắn kia cắn các kinh mạch của hắn đa phần đã được đả thông, nên bây giờ dòng khí mới có thể dễ dàng lưu thông và củng cố kinh mạch của hắn.
Dòng khí vận chuyển khá chậm được 1 lúc thì nó yếu dần đi và có dấu hiệu sắp.
-Dòng khí này mày bị yếu sinh lí hay sao mà mới di chuyển 1 tí mà đã chuẩn bị tịt ngỏm thế ? Bực vãi mình đang nghịch vui mà. Đành phải tốn thêm mấy viên Tinh Đan . haiiizzzzzz !!!
Bích phong bức xúc lấy trong túi trữ vật ra 5 viên Tinh Đan bỏ vào miệng.
-Xem 5 viên trụ được bao lâu.
Lại 1 thời gian sau luồng khí cuối cùng cũng lại tan biến.
-Phù cuối cùng thì cũng củng cố xong các kinh mạch. Giờ chỉ cần khai phá nốt vài chỗ kinh mạch bị tắc là vừa.
Bích Phong lấy trong trong túi trữ vật ra 1 viên Nguyên Thần Đan và 2 viên Tinh Đan ném cả vào trong miệng. Sau đó hắn lại vận chuyển công pháp . Đưa thần thức dò vào trong người thì Bích Phong cảm thấy 1 luồng khí cực kì nóng đang chạy khắp cơ thể. Người hắn ướt đẫm mồ hôi, toàn cơ thể như đang có hàng ngàn con kiến đang bò lên cắn hắn. Luồng khí đó dần tụ lại và liên tục công kích vào đoạn kinh mạch chưa lưu thông. Khiến cho bản thân Bích Phong bây giờ cảm thấy đau rát, khó chịu vô cùng. Tưởng như hắn đang bị hình phạt lăng chuỳ , hay bị đao nhọn đâm vào cơ thể.
Bích Phong cố chịu đau kiên trì vận chuyển công pháp . Thời gian trôi qua từng chút một thật chậm nhưng cũng thật nhanh. Khiến cho Bích Phong nhiều lúc muốn bỏ cuộc nhưng vì lòng quết tâm và hiếu thắng của hắn(: “từ nhỏ đến giờ ta chưa chịu thua 1 ván solo đế chế hay võ lâm chi mộng , chẳng lẽ lại chịu thua cái nhỏ nhoi này. Thôi nào cố lên , tắc thì ta lại thông, giống như thông bể phốt thôi mà. Hò dô ta nào… thông bể phốt … là thông bể phốt… lên nóc bể phốt là xuống thông bể phốt…”) đã giúp cho hắn trụ vững.
Ba ngày sau. Dưới chân 1 cái thác nước trên núi có 1 thiếu niên đang trần như nhộng ngâm mình trong nước.
-Mệt chết ta rồi… Cuối cùng thì cũng đã được nghỉ ngơi… Phù… Phù…
-Thật không ngờ mình nhịn ăn uống mấy ngày rùi mà không sao. Chắc là do công hiệu của đan dược giúp bổ sung chất dinh dưỡng cho mình nên không cảm thấy đói.. Chết toi tí thì quên rồi nữa lại phải dọn cái thau đựng c.c và nước tiểu của mình. Để mấy hôm nay mà quên. Chết cái tội lười mang đi rửa. híc. Nghĩ lúc rửa mà mình phát kinh… ặc… thôi không tưởng tượng nữa.
Tắm rửa kì cọ xong Bích Phong trở lại căn nhà tranh cũ kĩ mà những ngày qua hắn ở. Bích Phong dọn dẹp cái đống bừa bộn mà mấy hôm trước khi tu luyện hắn đã bày ra. Vừa dọn hắn vừa lẩm bẩm một mình cho đến tận trưa:
-Bây giờ mình đã khai thông toàn bộ kinh mạch, giờ chỉ việc tu luyện tầng 1 công pháp thôi. Há há sắp có được tuổi thọ vô biên giống lão già kia rồi.
-Mà mấy hum nay lão già đó đi đâu nhỉ sao không thấy tới thăm mình. Hay là đang ở bên 1 em hót girl nào quên béng mình đi rồi. Đúng là lão già có mới nới cũ. ……
****
Nói sơ qua Bộ công pháp Thanh Cốt Thể mà Bích Phong đang tu luyện. Đó là bộ công pháp thuộc loại trung cấp do lão Trương thu thập được trong những năm tháng tu luyện, đi ngao du, tranh đấu của lão. Nó gồm 11 tầng. Tầng 1 (Căn Nguyên) bao gồm 3 giai đoạn, giai đoạn 1 là công phá và củng cố kinh mạch, giai đoạn 2 là bắt đầu hấp thụ, cảm nhận linh khí trời đất, giai đoạn 3 là củng cố nguyên khí. Tầng 2 (Thanh Tẩy) gồm 2 giai đoạn, giai đoạn 1 là Thanh lọc tạp chất trong cơ thể (giai đoạn này sẽ làm tăng tuổi thọ của người tu luyện thêm 10 đến 30 năm), giai đoạn 2 củng cố tu vi( lúc này người tu luyện đang ở võ giả tiền kì củng cố tu vi để thăng tiến lên võ giả trung kì). Tầng 3 (Tinh Luyện) cũng chia làm 2 giai đoạn 1 tương ứng với hậu kì võ giả, giai đoạn 2 tương ứng với đại viên mãn. Còn mỗi tầng còn lại chia làm 3 giai đoạn, mỗi giai đoạn cũng tương ứng với mỗi giai đoạn của các cấp bậc tu tiên. (nói ngắn gọn thế thui ko các bạn lại bảo mình lạc đề. (^.^). )
******
-Lão bỏ 1 mình ta ở đây buồn nuốn chết, sao không kiếm 1 đứa con gái hay 1 đứa bạn chơi với ta. ở đây 1 minh ta buồn quá.
Bích Phong sau khi lẩm bẩm 1 thôi 1 hồi. Hắn cảm thấy cô đơn, hắn lại bỗng nhớ về cha mẹ. Bao nhiêu kỉ niệm 1 thời vui vẻ khi bên cạnh bố mẹ của hắn lại trào dâng trong lòng. Đôi mắt hắn lại dưng dưng nước mắt.
-Bố , mẹ giờ ở nơi đâu có dõi theo con không? Con sẽ cố gắng sống thật tốt , sống thêm phầm của 2 người nữa. Con sẽ trưởng thành hơn và không làm hai người phải lo lắng như hồi trước nữa .
-Thôi nãy giờ mình nói nhiều quá. Đi ngủ 1 giấc đã. Cả ngày hôm nay dọn dẹp mệt rồi.
-Khò … khò …
******
-Oa đã mấy ngày rồi mình mới được ngủ 1 giấc sảng khoái như thế này.
Bích Phong tỉnh dậy vươn vai bước xuống giường đi ra ngoài sân.
-Tập vài động tác thể dục cho khoẻ đã.
- 1… 2… 3… 4… 5… 6… 7… 8
-2… 2… 3… 4…
-Ớ giờ mình mới nhớ ra còn 1 bộ công pháp luyện võ công hay sao ý nhỉ. Hình như là Vạn Kiếm Quy Tiên.
Bích Phong lấy từ trong túi trữ vật ra 1 miếng ngọc giản có khắc chữ Vạn Kiếm Quy Tiên. Hắn chạy lon ton vào trong nhà khoanh chân ngồi lên giường và đặt chiếc ngọc giản lên trán. Lần lượt những hình vẽ, những khẩu quyết dung nhập vào trong đầu của hắn.
Nửa ngày sau…
-Ái ui… sao nãy giờ toàn ngã thế này, giữ thăng bằng khó thế hả trời ơi..!!!
Bích Phong kể từ khi vừa mới thuộc hết khẩu quyết của Vạn Kiếm Quy Tiên, biết được trong đó có dạy cách phi kiếm là hắn đã chạy tót ra sân lấy thanh kiếm mà lão Trương tặng hắn lúc trước khi đi để làm vật thử nghiệm. Nhưng hắn đã thử cả chục lần rồi mà lần nào vừa bay lên khỏi đất là lại mất thăng bằng ngã nhào xuống đất.
-Lần này chắc chắn được…
Bích phong không từ bỏ lần này lại đứng trên kiếm và hô lớn.:
-LÊN…..
-Ái cái đầu của ta…
-LÊN…
-Cái mông đáng thương của ta… híc… lại lần nữa..
-LÊN…
-Thôi nốt lần này…
-LÊN
-Cái đệt mình sai chỗ nào nhỉ sao không bay ngon lành được. Kiểm tra lại xem xao…
Bích Phong mặt mũi lấm lem, quần áo xộc xệch ngồi xuống cái ghế đá ngoài sân nhắm mắt lại. Trong đầu Bích Phong lại vang lên các câu chữ.
Sau 1 hồi nghiền ngẫm cuối cùng thì:
-Ha ha ha. Chắc chắn là do mình đi chân đất bẩn quá nên kiếm mới không chịu chở mình bay lên.
-Khoan khoan… mà kiếm này chưa đủ tuổi để có linh tính mà. Kiểm tra lại khẩu quyết lần nữa vậy
Nửa ngày sau,
Hoàng hôn buông xuống phiá chân trời xa xa. Những tia nắng cuối cùng được toả từ ánh mặt trời đỏ rực trông thật đẹp thật mộng mơ. Trên bầu trời đàn chim bay về phương xa những cánh chim vỗ nhè nhẹ trông cảnh vật thật yên bình biết bao. Bỗng:
-Éccccc … Écccc… wácccc….
Đàn chim bỗng bay nháo nhác, những chú chim mang vẻ mắt hốt con nhà bà hoảng bay tứ tung. Thì ra trong bầy chim đang có một cái thiếu niên dưới chân có 1 thanh phi kiếm đang lượn qua bầy chim.
-Hahaha…. Cuối cùng thì ta cũng đã chinh phục được ngươi thanh phi kiếm xấu xa. Thì ra là thanh phi kiếm này cần phải truyền linh lực trong suốt quá trình bay thể nào mình truyền cho nó mỗi 1 tí làm nó không thể nào bay cao và xa.
-Ối chết quên nãy giờ mải nghĩ không rót linh lực vào rồi.
-Không…………………..
Bích Phong rơi tự do xuống dưới với tốc độ bàn thờ.
-Cuộc đời ta chấm dứt tại đây và kể từ bây giờ sao.
-A … A… A…!!!
-Chà no rồi, bắt đầu tu luyện thôi. Đầu tiên mình nên luyện Thanh Cốt Thể trước cơ thể mạnh khoẻ thì làm gì cũng được, các cụ có câu “ có sức khoẻ là có tất cả” mà.
Bích Phong khoanh chân ngồi lên giường nhẩm lại 1 lần công pháp sau đó lấy ra 1 viên Tinh Đan nuốt vào. Viên Tinh Đan tan vào trong cổ họng hắn rồi thấm dần vào cơ thể hình thành các dòng khí di chuyển khiến hắn cảm thấy sảng khoái vô cùng.
Bích Phong dùng thần thức cảm nhận thấy các dòng khí đang hoà lại làm 1 tại đan điền của hắn.
-Đến lúc rồi!
Sau khi dòng khí hoà lại làm 1 thì Bích Phong vận chuyển dòng khí đó theo các bước trong bản công pháp.
Dòng khí đó đi từ đan điền xuống các kinh mạch của Bích Phong nó đi đến đâu thì hắn cảm thấy kinh mạch chỗ đó được lưu thông và củng cố tốt hơn . Cũng may là lần trước hắn bị lũ rắn kia cắn các kinh mạch của hắn đa phần đã được đả thông, nên bây giờ dòng khí mới có thể dễ dàng lưu thông và củng cố kinh mạch của hắn.
Dòng khí vận chuyển khá chậm được 1 lúc thì nó yếu dần đi và có dấu hiệu sắp.
-Dòng khí này mày bị yếu sinh lí hay sao mà mới di chuyển 1 tí mà đã chuẩn bị tịt ngỏm thế ? Bực vãi mình đang nghịch vui mà. Đành phải tốn thêm mấy viên Tinh Đan . haiiizzzzzz !!!
Bích phong bức xúc lấy trong túi trữ vật ra 5 viên Tinh Đan bỏ vào miệng.
-Xem 5 viên trụ được bao lâu.
Lại 1 thời gian sau luồng khí cuối cùng cũng lại tan biến.
-Phù cuối cùng thì cũng củng cố xong các kinh mạch. Giờ chỉ cần khai phá nốt vài chỗ kinh mạch bị tắc là vừa.
Bích Phong lấy trong trong túi trữ vật ra 1 viên Nguyên Thần Đan và 2 viên Tinh Đan ném cả vào trong miệng. Sau đó hắn lại vận chuyển công pháp . Đưa thần thức dò vào trong người thì Bích Phong cảm thấy 1 luồng khí cực kì nóng đang chạy khắp cơ thể. Người hắn ướt đẫm mồ hôi, toàn cơ thể như đang có hàng ngàn con kiến đang bò lên cắn hắn. Luồng khí đó dần tụ lại và liên tục công kích vào đoạn kinh mạch chưa lưu thông. Khiến cho bản thân Bích Phong bây giờ cảm thấy đau rát, khó chịu vô cùng. Tưởng như hắn đang bị hình phạt lăng chuỳ , hay bị đao nhọn đâm vào cơ thể.
Bích Phong cố chịu đau kiên trì vận chuyển công pháp . Thời gian trôi qua từng chút một thật chậm nhưng cũng thật nhanh. Khiến cho Bích Phong nhiều lúc muốn bỏ cuộc nhưng vì lòng quết tâm và hiếu thắng của hắn(: “từ nhỏ đến giờ ta chưa chịu thua 1 ván solo đế chế hay võ lâm chi mộng , chẳng lẽ lại chịu thua cái nhỏ nhoi này. Thôi nào cố lên , tắc thì ta lại thông, giống như thông bể phốt thôi mà. Hò dô ta nào… thông bể phốt … là thông bể phốt… lên nóc bể phốt là xuống thông bể phốt…”) đã giúp cho hắn trụ vững.
Ba ngày sau. Dưới chân 1 cái thác nước trên núi có 1 thiếu niên đang trần như nhộng ngâm mình trong nước.
-Mệt chết ta rồi… Cuối cùng thì cũng đã được nghỉ ngơi… Phù… Phù…
-Thật không ngờ mình nhịn ăn uống mấy ngày rùi mà không sao. Chắc là do công hiệu của đan dược giúp bổ sung chất dinh dưỡng cho mình nên không cảm thấy đói.. Chết toi tí thì quên rồi nữa lại phải dọn cái thau đựng c.c và nước tiểu của mình. Để mấy hôm nay mà quên. Chết cái tội lười mang đi rửa. híc. Nghĩ lúc rửa mà mình phát kinh… ặc… thôi không tưởng tượng nữa.
Tắm rửa kì cọ xong Bích Phong trở lại căn nhà tranh cũ kĩ mà những ngày qua hắn ở. Bích Phong dọn dẹp cái đống bừa bộn mà mấy hôm trước khi tu luyện hắn đã bày ra. Vừa dọn hắn vừa lẩm bẩm một mình cho đến tận trưa:
-Bây giờ mình đã khai thông toàn bộ kinh mạch, giờ chỉ việc tu luyện tầng 1 công pháp thôi. Há há sắp có được tuổi thọ vô biên giống lão già kia rồi.
-Mà mấy hum nay lão già đó đi đâu nhỉ sao không thấy tới thăm mình. Hay là đang ở bên 1 em hót girl nào quên béng mình đi rồi. Đúng là lão già có mới nới cũ. ……
****
Nói sơ qua Bộ công pháp Thanh Cốt Thể mà Bích Phong đang tu luyện. Đó là bộ công pháp thuộc loại trung cấp do lão Trương thu thập được trong những năm tháng tu luyện, đi ngao du, tranh đấu của lão. Nó gồm 11 tầng. Tầng 1 (Căn Nguyên) bao gồm 3 giai đoạn, giai đoạn 1 là công phá và củng cố kinh mạch, giai đoạn 2 là bắt đầu hấp thụ, cảm nhận linh khí trời đất, giai đoạn 3 là củng cố nguyên khí. Tầng 2 (Thanh Tẩy) gồm 2 giai đoạn, giai đoạn 1 là Thanh lọc tạp chất trong cơ thể (giai đoạn này sẽ làm tăng tuổi thọ của người tu luyện thêm 10 đến 30 năm), giai đoạn 2 củng cố tu vi( lúc này người tu luyện đang ở võ giả tiền kì củng cố tu vi để thăng tiến lên võ giả trung kì). Tầng 3 (Tinh Luyện) cũng chia làm 2 giai đoạn 1 tương ứng với hậu kì võ giả, giai đoạn 2 tương ứng với đại viên mãn. Còn mỗi tầng còn lại chia làm 3 giai đoạn, mỗi giai đoạn cũng tương ứng với mỗi giai đoạn của các cấp bậc tu tiên. (nói ngắn gọn thế thui ko các bạn lại bảo mình lạc đề. (^.^). )
******
-Lão bỏ 1 mình ta ở đây buồn nuốn chết, sao không kiếm 1 đứa con gái hay 1 đứa bạn chơi với ta. ở đây 1 minh ta buồn quá.
Bích Phong sau khi lẩm bẩm 1 thôi 1 hồi. Hắn cảm thấy cô đơn, hắn lại bỗng nhớ về cha mẹ. Bao nhiêu kỉ niệm 1 thời vui vẻ khi bên cạnh bố mẹ của hắn lại trào dâng trong lòng. Đôi mắt hắn lại dưng dưng nước mắt.
-Bố , mẹ giờ ở nơi đâu có dõi theo con không? Con sẽ cố gắng sống thật tốt , sống thêm phầm của 2 người nữa. Con sẽ trưởng thành hơn và không làm hai người phải lo lắng như hồi trước nữa .
-Thôi nãy giờ mình nói nhiều quá. Đi ngủ 1 giấc đã. Cả ngày hôm nay dọn dẹp mệt rồi.
-Khò … khò …
******
-Oa đã mấy ngày rồi mình mới được ngủ 1 giấc sảng khoái như thế này.
Bích Phong tỉnh dậy vươn vai bước xuống giường đi ra ngoài sân.
-Tập vài động tác thể dục cho khoẻ đã.
- 1… 2… 3… 4… 5… 6… 7… 8
-2… 2… 3… 4…
-Ớ giờ mình mới nhớ ra còn 1 bộ công pháp luyện võ công hay sao ý nhỉ. Hình như là Vạn Kiếm Quy Tiên.
Bích Phong lấy từ trong túi trữ vật ra 1 miếng ngọc giản có khắc chữ Vạn Kiếm Quy Tiên. Hắn chạy lon ton vào trong nhà khoanh chân ngồi lên giường và đặt chiếc ngọc giản lên trán. Lần lượt những hình vẽ, những khẩu quyết dung nhập vào trong đầu của hắn.
Nửa ngày sau…
-Ái ui… sao nãy giờ toàn ngã thế này, giữ thăng bằng khó thế hả trời ơi..!!!
Bích Phong kể từ khi vừa mới thuộc hết khẩu quyết của Vạn Kiếm Quy Tiên, biết được trong đó có dạy cách phi kiếm là hắn đã chạy tót ra sân lấy thanh kiếm mà lão Trương tặng hắn lúc trước khi đi để làm vật thử nghiệm. Nhưng hắn đã thử cả chục lần rồi mà lần nào vừa bay lên khỏi đất là lại mất thăng bằng ngã nhào xuống đất.
-Lần này chắc chắn được…
Bích phong không từ bỏ lần này lại đứng trên kiếm và hô lớn.:
-LÊN…..
-Ái cái đầu của ta…
-LÊN…
-Cái mông đáng thương của ta… híc… lại lần nữa..
-LÊN…
-Thôi nốt lần này…
-LÊN
-Cái đệt mình sai chỗ nào nhỉ sao không bay ngon lành được. Kiểm tra lại xem xao…
Bích Phong mặt mũi lấm lem, quần áo xộc xệch ngồi xuống cái ghế đá ngoài sân nhắm mắt lại. Trong đầu Bích Phong lại vang lên các câu chữ.
Sau 1 hồi nghiền ngẫm cuối cùng thì:
-Ha ha ha. Chắc chắn là do mình đi chân đất bẩn quá nên kiếm mới không chịu chở mình bay lên.
-Khoan khoan… mà kiếm này chưa đủ tuổi để có linh tính mà. Kiểm tra lại khẩu quyết lần nữa vậy
Nửa ngày sau,
Hoàng hôn buông xuống phiá chân trời xa xa. Những tia nắng cuối cùng được toả từ ánh mặt trời đỏ rực trông thật đẹp thật mộng mơ. Trên bầu trời đàn chim bay về phương xa những cánh chim vỗ nhè nhẹ trông cảnh vật thật yên bình biết bao. Bỗng:
-Éccccc … Écccc… wácccc….
Đàn chim bỗng bay nháo nhác, những chú chim mang vẻ mắt hốt con nhà bà hoảng bay tứ tung. Thì ra trong bầy chim đang có một cái thiếu niên dưới chân có 1 thanh phi kiếm đang lượn qua bầy chim.
-Hahaha…. Cuối cùng thì ta cũng đã chinh phục được ngươi thanh phi kiếm xấu xa. Thì ra là thanh phi kiếm này cần phải truyền linh lực trong suốt quá trình bay thể nào mình truyền cho nó mỗi 1 tí làm nó không thể nào bay cao và xa.
-Ối chết quên nãy giờ mải nghĩ không rót linh lực vào rồi.
-Không…………………..
Bích Phong rơi tự do xuống dưới với tốc độ bàn thờ.
-Cuộc đời ta chấm dứt tại đây và kể từ bây giờ sao.
-A … A… A…!!!
/10
|