Cùng lúc Từ Huyền tu luyện bí quyết thổ nạp tầng ba, hắn cũng bắt đầu tiêu hóa rất nhiều học thức.
Những học thức này không chỉ hạn chế ở Linh Phương phổ mà còn rất nhiều tin tức tu luyện của Tu giới.
Mặc dù tin tức của ký ức này chỉ hạn chế trước mười sáu tuổi nhưng cũng đủ để Từ Huyền mở rộng tầm mắt, lý giải đối với Tu giới càng thêm sâu sắc hơn.
Trong bất tri bất giác, Từ Huyền đã luyện bí quyết thổ nạp tầng ba đến cảnh giới đại viên mãn.
Trong mấy ngày có thể luyện thành bí quyết thổ nạp đến ba tầng, thành tựu này có thể nói là kinh người.
Nếu đổi lại người bình thường, ít nhất phải mất một năm rưỡi.
Ngay cả hắn kiếp trước cũng phải dùng hơn nửa tháng.
Sở dĩ có thể thuận lợi như vậy là bởi vì hắn dung nhập cảm ngộ và cảnh giới của kiếp trước, tương đương với trùng tu hai lần.
- Đã học xong bí quyết thổ nạp tầng ba, ngày mai ta sẽ lên núi luyện tập đệ tam biến, bí quyết chữ Phiêu.
Từ Huyền không khỏi chờ mong trong lòng.
…
Trong trời đêm vắng vẻ, vài ngôi sao thưa thớt cùng mặt trăng chiếu rọi mờ nhạt xuống Dương Mẫu thôn.
Tiểu viện của nhà Từ Huyền vô cùng khó coi.
Cách rời Từ Huyền gia mấy trăm mét, trong một tòa đại viện.
Thiếu niên lưng hùm vai gấu đang trần truồng ngâm mình trong một cái vại lớn đựng dịch thể màu lam, trong mắt lóe lên quang mang hung ác:
- Từ Huyền a Từ Huyền, lần sau ngươi mà rơi vào tay ta…
Thiếu niên này chính là Từ Tiểu Hổ bị Từ Huyền đánh ngã ngày hôm qua.
- Câm miệng! Khổ tâm ta bồi dưỡng ngươi mấy năm nay, ngay cả một tiểu tử tép riu cũng không đánh lại, mặt mũi Từ Đại Hổ ta đều bị ngươi làm mất hết rồi.
Thân ảnh bưu hãn của Từ Đại Hổ đứng bên cạnh, lạnh lùng quát lớn.
Dưới thần quang bức nhân của phụ thân, Từ Tiểu Hổ nhất thời không dám hé răng.
Từ Đại Hổ dũng mãnh phi thường trên quáng địa nhìn qua có vẻ tương đối suy yếu, trên người còn bắng bó một ít vải.
Thương thế ngày ấy khiến Từ Đại Hổ bị thương nặng, cho dù hắn có tu vi luyện thể tứ trộng thì đến bây giờ vẫn còn chưa hoàn hảo.
So ngược lại, Từ Huyền không chỉ vui vẻ mà còn tấn chức luyện thể nhị trọng, đây thực sự là một kỳ tích.
- Phốc xuy…
Từ Đại Hổ cầm thuốc bột màu xám trong tay, đổ hết vào trong vại, một cỗ khói lạnh lẽo bốc lên.
Nhất thời, dịch thể trong vại, phóng xuất ra lam mang quỷ dị và mỹ lệ như đóa hoa.
- Đây là thuốc bột thượng đẳng Tẩm Cốt Túy Thể, giá trị xa xỉ tổn hao súc tích của vi phụ mấy năm nay. Bản thân ngươi có tu vi luyện thể nhị trọng đỉnh phong, chỉ cần ngâm liên tục hai ngày sẽ thuận lợi tiến vào luyện thể tam trọng.
Từ Đại Hổ trầm giọng nói, trong mắt tràn ngập chờ mong với nhi tử.
- Nửa tháng sau, Trấn Học phủ sẽ tới thôn ta để tuyển sinh, danh ngạch chỉ có sáu, chọn ưu tú mà lấy.
- Trấn Học phủ!
Trong ánh mắt Từ Tiểu Hổ tràn ngập chờ mong, thân thể hưng phấn run lên.
Trấn Học phủ, tên như nghĩa chính là học phủ do trấn xây dựng, quy mô viễn siêu học đường của thôn.
Một khi có thể đi vào Trấn Học phủ có ý nghĩa rằng hoàn cảnh tu luyện và tài nguyên sẽ tốt hơn rất nhiều, từ này về sau được trấn cung cấp.
Nói chung, nếu có thể đi vào Trấn Học phủ tương đương với tiến nhập vào cấp bậc cao hơn, khoảng cách trở nên nổi bật cũng không còn xa nữa.
- Chờ ngươi tấn chức luyện thể tam trọng, ngoại trừ công tử tiểu thư của ba nhà kia ra cùng với hai đối thủ cường lực cạnh tranh, danh ngạch cuối cùng thì ngươi là người có hy vọng nhất, đến lúc đó đừng để cho vi phụ thất vọng.
Từ Đại Hổ lạnh lùng nói.
- Vâng phụ thân! Ta nhất định sẽ không để người thất vọng, tiến nhập vào Trấn Học phủ, ta nhất định sẽ làm được!
Ánh mắt Từ Tiểu Hổ lấp lánh quang mang, cuối cùng hắn có thể nghe được âm thanh trầm thấp của mình:
- Từ Huyền, ngươi chuẩn bị tốt mà thừa nhận trả thù tàn khốc của ta…
Sáng sớm ngày hôm sau, một mảnh sương mù mông lung bao phủ rừng núi phụ cận Dương Mẫu thôn, phạm vị nhìn rõ chỉ hơn mười thước.
Trên núi rừng, cây cỏ ngưng kết giọt sương, không khí tươi mát khiến phế phủ cảm thấy thoải mái.
Suốt một ngày ở chỗ này.
Chỉ thấy thân ảnh một thiếu niên trống trải trên gò núi, từ từ quay cuồng trên bãi cỏ, động tác cuồn cuộn vô cùng tự nhiên.
Mỗi khi thiếu niên kia đánh ra một động tác, tứ chi, toàn thân đều có một loại tư thái giống như phi yến.
Khi hắn bay xuống ở giữa không trung giống như lá rụng, tốc độ chậm vô cùng, nhìn ó vẻ như một loại ảo giác. Cảm giác thân thể của hắn không có trọng lượng, so với người thường nhẹ hơn rất nhiều.
Vào một khắc, thiếu niên phi thân lên, hai chân đạp tà tà lên sườn núi, chợt mượn lực lăng khổ nhảy lên một gốc cây đại thụ gần đó.
Vèo!
Ngay sau đó, thân thể hắn giống như phi yên bay vụt nhanh hơn.
Bỗng nhiên, phảng phất hắn hóa thành một con phi điểu, lấy một tốc độ ưu nhã vượt qua một con sông chừng bảy tám thước.
Lúc này, thân hình thiếu niên đạt tới điểm tối cao, dựa theo lộ tuyến như cũ, hắn sẽ rơi vào giữa dòng sông.
Tại buổi sáng trong trẻo nhưng lạnh lẽo này, nước sông băng lãnh, nếu rơi vào trong đó, kết quả chắc chắn ướt sũng.
Vào thời khắc mấu chốt, thiếu niên hít sâu một hơi, khí huyết toàn thân ngưng tụ lại một điểm, ánh mắt của hắn sắc bén như mắt ưng.
- Lên!
Hai tay mạnh mẽ vỗ vào giữa không trung, hai chân mạnh mẽ duỗi ra, khí huyết hội tụ trong ngực bạo phát, tràn ngập quanh tứ chi.
Chỉ một thoáng, thân hình sắp sửa rơi xuống của thiếu niên mượn lực hư không, lấy phương thức huyền bí khó lường lộn lại phía sau, thoát khỏi cảnh rơi xuống dòng sông.
Khi thiếu niên hạ xuống đất thì nửa bước phía sau hắn chính là dòng sông băng lãnh kia.
Làm xong động tác này, thiếu niên thở dốc liên tục, trên khuôn mặt thanh tú ánh lên quang mang rực rỡ của đôi mắt, ẩn hàm vẻ lão luyện không hợp với tuổi tác của hắn.
Long Xà Cửu Biến đệ tam biến bí quyết chữ Phiêu, trên cơ bản ta đã nắm giữ được áo nghĩa của biến này. Mà ngay cả mấy chiêu thức khó nhất cuối cùng cũng luyện thành.
Ngực Từ Huyền phập phồng bất định, thở gấp, trong ánh mắt tràn đầy cảm giác thành tựu và hưng phấn.
Từ ngày đi Bình Hoa trấn về, Từ Huyền lại bắt đầu luyện Long Xà Cửu Biến đệ tam biến trên núi.
Bí quyết đệ tam biến chữ Phiêu đối với tu luyện có yêu cầu hà khắc, ít nhất tu luyện trong nhà rất bó tay bó chân.
Vì vậy mỗi khi sắc trời còn chưa sáng, Từ Huyền đều đi lên núi tu luyện.
Đây đã là ngày thứ ba tu luyện bí quyết chữ Phiêu.
Những học thức này không chỉ hạn chế ở Linh Phương phổ mà còn rất nhiều tin tức tu luyện của Tu giới.
Mặc dù tin tức của ký ức này chỉ hạn chế trước mười sáu tuổi nhưng cũng đủ để Từ Huyền mở rộng tầm mắt, lý giải đối với Tu giới càng thêm sâu sắc hơn.
Trong bất tri bất giác, Từ Huyền đã luyện bí quyết thổ nạp tầng ba đến cảnh giới đại viên mãn.
Trong mấy ngày có thể luyện thành bí quyết thổ nạp đến ba tầng, thành tựu này có thể nói là kinh người.
Nếu đổi lại người bình thường, ít nhất phải mất một năm rưỡi.
Ngay cả hắn kiếp trước cũng phải dùng hơn nửa tháng.
Sở dĩ có thể thuận lợi như vậy là bởi vì hắn dung nhập cảm ngộ và cảnh giới của kiếp trước, tương đương với trùng tu hai lần.
- Đã học xong bí quyết thổ nạp tầng ba, ngày mai ta sẽ lên núi luyện tập đệ tam biến, bí quyết chữ Phiêu.
Từ Huyền không khỏi chờ mong trong lòng.
…
Trong trời đêm vắng vẻ, vài ngôi sao thưa thớt cùng mặt trăng chiếu rọi mờ nhạt xuống Dương Mẫu thôn.
Tiểu viện của nhà Từ Huyền vô cùng khó coi.
Cách rời Từ Huyền gia mấy trăm mét, trong một tòa đại viện.
Thiếu niên lưng hùm vai gấu đang trần truồng ngâm mình trong một cái vại lớn đựng dịch thể màu lam, trong mắt lóe lên quang mang hung ác:
- Từ Huyền a Từ Huyền, lần sau ngươi mà rơi vào tay ta…
Thiếu niên này chính là Từ Tiểu Hổ bị Từ Huyền đánh ngã ngày hôm qua.
- Câm miệng! Khổ tâm ta bồi dưỡng ngươi mấy năm nay, ngay cả một tiểu tử tép riu cũng không đánh lại, mặt mũi Từ Đại Hổ ta đều bị ngươi làm mất hết rồi.
Thân ảnh bưu hãn của Từ Đại Hổ đứng bên cạnh, lạnh lùng quát lớn.
Dưới thần quang bức nhân của phụ thân, Từ Tiểu Hổ nhất thời không dám hé răng.
Từ Đại Hổ dũng mãnh phi thường trên quáng địa nhìn qua có vẻ tương đối suy yếu, trên người còn bắng bó một ít vải.
Thương thế ngày ấy khiến Từ Đại Hổ bị thương nặng, cho dù hắn có tu vi luyện thể tứ trộng thì đến bây giờ vẫn còn chưa hoàn hảo.
So ngược lại, Từ Huyền không chỉ vui vẻ mà còn tấn chức luyện thể nhị trọng, đây thực sự là một kỳ tích.
- Phốc xuy…
Từ Đại Hổ cầm thuốc bột màu xám trong tay, đổ hết vào trong vại, một cỗ khói lạnh lẽo bốc lên.
Nhất thời, dịch thể trong vại, phóng xuất ra lam mang quỷ dị và mỹ lệ như đóa hoa.
- Đây là thuốc bột thượng đẳng Tẩm Cốt Túy Thể, giá trị xa xỉ tổn hao súc tích của vi phụ mấy năm nay. Bản thân ngươi có tu vi luyện thể nhị trọng đỉnh phong, chỉ cần ngâm liên tục hai ngày sẽ thuận lợi tiến vào luyện thể tam trọng.
Từ Đại Hổ trầm giọng nói, trong mắt tràn ngập chờ mong với nhi tử.
- Nửa tháng sau, Trấn Học phủ sẽ tới thôn ta để tuyển sinh, danh ngạch chỉ có sáu, chọn ưu tú mà lấy.
- Trấn Học phủ!
Trong ánh mắt Từ Tiểu Hổ tràn ngập chờ mong, thân thể hưng phấn run lên.
Trấn Học phủ, tên như nghĩa chính là học phủ do trấn xây dựng, quy mô viễn siêu học đường của thôn.
Một khi có thể đi vào Trấn Học phủ có ý nghĩa rằng hoàn cảnh tu luyện và tài nguyên sẽ tốt hơn rất nhiều, từ này về sau được trấn cung cấp.
Nói chung, nếu có thể đi vào Trấn Học phủ tương đương với tiến nhập vào cấp bậc cao hơn, khoảng cách trở nên nổi bật cũng không còn xa nữa.
- Chờ ngươi tấn chức luyện thể tam trọng, ngoại trừ công tử tiểu thư của ba nhà kia ra cùng với hai đối thủ cường lực cạnh tranh, danh ngạch cuối cùng thì ngươi là người có hy vọng nhất, đến lúc đó đừng để cho vi phụ thất vọng.
Từ Đại Hổ lạnh lùng nói.
- Vâng phụ thân! Ta nhất định sẽ không để người thất vọng, tiến nhập vào Trấn Học phủ, ta nhất định sẽ làm được!
Ánh mắt Từ Tiểu Hổ lấp lánh quang mang, cuối cùng hắn có thể nghe được âm thanh trầm thấp của mình:
- Từ Huyền, ngươi chuẩn bị tốt mà thừa nhận trả thù tàn khốc của ta…
Sáng sớm ngày hôm sau, một mảnh sương mù mông lung bao phủ rừng núi phụ cận Dương Mẫu thôn, phạm vị nhìn rõ chỉ hơn mười thước.
Trên núi rừng, cây cỏ ngưng kết giọt sương, không khí tươi mát khiến phế phủ cảm thấy thoải mái.
Suốt một ngày ở chỗ này.
Chỉ thấy thân ảnh một thiếu niên trống trải trên gò núi, từ từ quay cuồng trên bãi cỏ, động tác cuồn cuộn vô cùng tự nhiên.
Mỗi khi thiếu niên kia đánh ra một động tác, tứ chi, toàn thân đều có một loại tư thái giống như phi yến.
Khi hắn bay xuống ở giữa không trung giống như lá rụng, tốc độ chậm vô cùng, nhìn ó vẻ như một loại ảo giác. Cảm giác thân thể của hắn không có trọng lượng, so với người thường nhẹ hơn rất nhiều.
Vào một khắc, thiếu niên phi thân lên, hai chân đạp tà tà lên sườn núi, chợt mượn lực lăng khổ nhảy lên một gốc cây đại thụ gần đó.
Vèo!
Ngay sau đó, thân thể hắn giống như phi yên bay vụt nhanh hơn.
Bỗng nhiên, phảng phất hắn hóa thành một con phi điểu, lấy một tốc độ ưu nhã vượt qua một con sông chừng bảy tám thước.
Lúc này, thân hình thiếu niên đạt tới điểm tối cao, dựa theo lộ tuyến như cũ, hắn sẽ rơi vào giữa dòng sông.
Tại buổi sáng trong trẻo nhưng lạnh lẽo này, nước sông băng lãnh, nếu rơi vào trong đó, kết quả chắc chắn ướt sũng.
Vào thời khắc mấu chốt, thiếu niên hít sâu một hơi, khí huyết toàn thân ngưng tụ lại một điểm, ánh mắt của hắn sắc bén như mắt ưng.
- Lên!
Hai tay mạnh mẽ vỗ vào giữa không trung, hai chân mạnh mẽ duỗi ra, khí huyết hội tụ trong ngực bạo phát, tràn ngập quanh tứ chi.
Chỉ một thoáng, thân hình sắp sửa rơi xuống của thiếu niên mượn lực hư không, lấy phương thức huyền bí khó lường lộn lại phía sau, thoát khỏi cảnh rơi xuống dòng sông.
Khi thiếu niên hạ xuống đất thì nửa bước phía sau hắn chính là dòng sông băng lãnh kia.
Làm xong động tác này, thiếu niên thở dốc liên tục, trên khuôn mặt thanh tú ánh lên quang mang rực rỡ của đôi mắt, ẩn hàm vẻ lão luyện không hợp với tuổi tác của hắn.
Long Xà Cửu Biến đệ tam biến bí quyết chữ Phiêu, trên cơ bản ta đã nắm giữ được áo nghĩa của biến này. Mà ngay cả mấy chiêu thức khó nhất cuối cùng cũng luyện thành.
Ngực Từ Huyền phập phồng bất định, thở gấp, trong ánh mắt tràn đầy cảm giác thành tựu và hưng phấn.
Từ ngày đi Bình Hoa trấn về, Từ Huyền lại bắt đầu luyện Long Xà Cửu Biến đệ tam biến trên núi.
Bí quyết đệ tam biến chữ Phiêu đối với tu luyện có yêu cầu hà khắc, ít nhất tu luyện trong nhà rất bó tay bó chân.
Vì vậy mỗi khi sắc trời còn chưa sáng, Từ Huyền đều đi lên núi tu luyện.
Đây đã là ngày thứ ba tu luyện bí quyết chữ Phiêu.
/1173
|