Ầm ầm!
Tượng thần lần nữa chấn động, vậy mà quay đầu, ánh mắt sâm nghiêm, nhìn kỹ lấy con sâu cái kiến ở bên dưới.
Từ Huyền dùng mười đầu ngón tay kích thích trong hư không, trong miệng đọc lên một chuỗi cổ ngữ chú văn tối nghĩa, hô ưng với thanh âm trầm thấp chất vấn trong hư không.
Rất nhanh, vẻ sâm nghiêm trong mắt tượng thần kia thu lại mà chuyển biến thành một tia tường hòa.
Chú văn trong miệng Từ Huyền đình chỉ, bấm tay điểm một cái, một sợi tơ màu bạc phá không mà ra, bay ra vài chục trượng, trói lấy thiết thư trầm trọng trong tay tượng thần.
Vèo!
Thò tay kéo một cái, bản thiết thư trầm trọng kia bay đến trước mặt Từ Huyền, "Bá" thoáng một phát biến mất không thấy gì nữa.
- Ồ! Kỳ bảo này thật có ý tứ
Trong đầu truyền đến thanh âm của thần hồn kiếp trước.
Xoạt!
Tu giả ở bốn phía quảng trường xôn xao oanh động, không nghĩ tới Từ Huyền có thể thu lấy bảo bối trong tay tượng thần được.
Đạt được thiết thư trầm trọng kia, Từ Huyền lại bắn ra tơ bạc, đi thu lấy quạt lồng thần bí trong tay còn lại của tượng thần Thiên Cơ tử.
XÍU... UU!!
Một đạo thiểm điện từ trên trời giáng xuống, sợi tơ bạc kia lập tức hóa thành bột phấn. Cũng may Từ Huyền phản ứng nhanh, lập tức buông tay, nếu không hậu quả khó liệu được.
- Xem ra cái cơ quan cấm chế đồ kia cũng chỉ hơi tương quan với quảng trường này thôi.
Từ Huyền sắc mặt thận trọng, ngăn lại tham niệm trong lòng.
Sau lần thất bại này, trong hư không lần nữa thoáng hiện một mảng lớn lôi quang.
Tư phệ ~
Lôi quang màu trắng đầy trời đan vào trong hư không, cơ hồ hình thành nên tấm lưới cực lớn, rút tận tất cả lực lượng ở phụ cận.
PHỐC phanh!
Rồi đột nhiên, trong thủy tinh trì màu tím, một đầu yêu ngư thừa cơ nhảy lên, thoát ly gông cùm xiềng xích, thân hình lớn chừng nhân loại lóe lên ánh sáng lam tử sắc, nửa thân trên hình thành một thiếu nữ cao quý tuyệt mỹ khuynh thành, con mắt như lam bảo thạch, dung nhan hoàn mỹ như bông sen trong nước, vẽ đẹp khiến người hít thở không thông, da như mỡ dê, tuyết trắng tinh tế tỉ mỉ, thản nhiên lộ ra bộ ngực sữa mê người, nửa người dưới đuôi cá, dưới một tia điện quang lam tử sắc lập loè liền hóa thành một đôi chân thon dài thanh tú.
Yêu Ngư biến thành thiếu nữ tuyệt đẹp, cao quý thoát tục, khuynh quốc khuynh thành, thân thể tuyết trắng mê ngươi cơ hồ lộ trong không khí, mà ngay cả cái đuôi cá duy nhất kia cũng hóa thành đùi ngọc mảnh khảnh tuyết trắng. Trong ánh sáng lam tử mông lung, thần bí ưu nhã, như ẩn như hiện, khiến cho người ta vô hạn mơ màng và kinh diễm.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều tu giả ở bốn phía quảng trường nguyên một đám trợn mắt há hốc mồm, bọn hắn chưa từng gặp qua tràng cảnh bực này bao giờ cả.
Yêu Ngư tộc trong truyền thuyết bản thân chưa từng thấy qua, huống chi lúc này lại xuất hiện với phương thức kinh diễm như vậy chứ.
Có lẽ cảm thấy được ánh mắt ngốc trệ của tu giả bốn phía, thiếu nữ tuyệt đẹp do Yêu Ngư biến thành trên người liền chớp động ngân huy, ngưng kết thành một kiện váy bạc cao quý hoa mỹ.
Từ Huyền vốn phải thừa nhân uy áp bạch lôi vô biên vô hạn cũng vì vậy mà áp lực giảm mạnh.
Còn không đợi hắn kịp phản ứng, trong lôi quang màu trắng chớp động kia liền liên tục đánh xuống tia chớp màu trắng, khí tức kinh hãi nhiếp hồn lao thẳng tới thiếu nữ tuyệt đẹp kia.
Thiếu nữ do Yêu Ngư biến thành lộ ra một tia hoàng sợ, chợt hàm răng trắng tinh cắn chặt, kiên quyết bay ra khỏi thủy tinh trì.
Bá!
Chỉ thấy một đạo tàn quang màu tím mông lung vượt qua trong hư không, tốc độ kia so với bất luận một tu giả nào trong cuộc đời này Từ Huyền trông thấy đều phải nhanh hơn nhiều.
XIU.... XIU... XÍU... UU! Mấy đạo tia chớp bạch sắc từ trên trời giáng xuống, tập trung vào thiếu nữ tuyệt đẹp kia.
Thiếu nữ kia mặc dù tốc độ nhanh đến mức tận cùng, nhưng vẫn bị một tia chớp bạch sắc đánh trúng, quanh thân ánh sáng lam tử chói lọi, ảm đạm hơn phân nửa, thân thể mềm mại run lên trong hư không, sắc mặt tái nhợt, nhổ ra một búng máu, hiển nhiên đã bị tổn thương khá nặng.
Thừa nhận một kích này, nàng vậy mà lại không bị giết chết, khó có thể tưởng tượng được thực lực của Yêu Ngư này mạnh đến mức nào.
Sau khi thân hình run lên thiếu nữ tuyệt đẹp kia liền yêu kiều quát một tiếng, trên người ánh sáng lam tử lại lần nữa lập lòe, bay vút ra khỏi quảng trưởng.
XIU.... XIU.... . .
Lại là mấy đạo tia chớp bạch sắc đánh xuống, thiếu nữ Yêu Ngư tộc bị một đạo tia chớp đánh trung phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, thân thể tuyết trắng hoàn mỹ rơi xuống từ không trung.
Trong chớp mắt khi Yêu Ngư kia rơi xuống mặt đất, hào quang trên người ảm đạm đến mức tận cùng, váy bạc cũng theo thân hình mà thu nhỏ lại.
Rất nhanh lại hóa thành một Yêu Ngư lớn bằng bàn tay, thân người đuôi cá, xinh đẹp đáng yêu.
Rơi xuống trên mặt đất, cơ quan cấm chế trong hư không cũng theo đó dừng lại.
Từ Huyền ngạc nhiên không thôi, hơi giật mình, vội vàng đáp xuống
Trong chớp mắt khi rơi xuống mặt đất hắn liền lùi về sau một bước XÍU... UU! Một đạo tia chớp bạch sắc đánh xuống, vẻn vẹn chỉ chênh lệch có một bước.
Tiếp theo, Từ Huyền bắt đầu quay về theo đường cũ, không dám lãnh đạm.
Yên Mi hơi buông lỏng một hơi, Từ Huyền lần đi thử có thể nói là mạo hiểm vạn phần, khó có thể tưởng tượng, hắn cuối cùng vẫn có thể bình yên quay lại.
Đặc biệt là vào th ời khắc mấu chốt Từ Huyền miệng đọc chú ngữ, phối hợp với pháp quyết cổ xưa phá giải cơ quan cấm chế của Viễn Cổ tượng thần kia, đạt được một kiện bảo bối.
Thiết thư trầm trọng lấy được từ trong tay tượng thần kia rất có thể là một trong ba mươi sáu Thần Hoang kỳ bảo, mặc dù không thể so với Thiên Cơ lệnh như ít nhất cũng là tồn tại cấp độ kia
Trong quá trình Từ Huyền quay lại, mỗi một bước đều không bàn mà hợp ý với bố cục của cơ quan cấm chế, một đường đi đến cũng không hề xúc động cấm chế nào cả.
Lôi quang màu trắng quanh quẩn trong hư không đã sớm biến mất không thấy gì nữa.
- Tiểu tử kia quả nhiên phá giải được cơ quan cấm chế của Thiên Cơ tộc, hắn đến cùng có lai lịch gì đây?
- Cơ quan cấm chế của Thiên Cơ tộc cơ hồ đã thất truyền trên thế giới, chẳng lẽ hắn là hậu nhân của Thiên Cơ tộc sao
Bên ngoài quảng trưởng có rất nhiều tu giả ghen ghét và tham lam, thậm chí trong mắt vài tu giá còn lóe ra vẻ ác độc nữa.
Trong đó cẩm bào nam tử và thanh niên cụt tay trong ma lang tam sát càng hận Từ Huyền đến thấu xương.
- Tiểu tử này đạt được trọng bảo như thế, chẳng lẽ chư vị cam tâm sao?
Ánh mắt cẩm bảo nam tử xẹt qua bọn người Uông mập mạp, hắc khải nam tử, âm thầm thần thức truyền âm.
Uông Thủy mập mạp, sắc mặt biến đổi một hồi, nhưng lại lắc đầu.
Tượng thần lần nữa chấn động, vậy mà quay đầu, ánh mắt sâm nghiêm, nhìn kỹ lấy con sâu cái kiến ở bên dưới.
Từ Huyền dùng mười đầu ngón tay kích thích trong hư không, trong miệng đọc lên một chuỗi cổ ngữ chú văn tối nghĩa, hô ưng với thanh âm trầm thấp chất vấn trong hư không.
Rất nhanh, vẻ sâm nghiêm trong mắt tượng thần kia thu lại mà chuyển biến thành một tia tường hòa.
Chú văn trong miệng Từ Huyền đình chỉ, bấm tay điểm một cái, một sợi tơ màu bạc phá không mà ra, bay ra vài chục trượng, trói lấy thiết thư trầm trọng trong tay tượng thần.
Vèo!
Thò tay kéo một cái, bản thiết thư trầm trọng kia bay đến trước mặt Từ Huyền, "Bá" thoáng một phát biến mất không thấy gì nữa.
- Ồ! Kỳ bảo này thật có ý tứ
Trong đầu truyền đến thanh âm của thần hồn kiếp trước.
Xoạt!
Tu giả ở bốn phía quảng trường xôn xao oanh động, không nghĩ tới Từ Huyền có thể thu lấy bảo bối trong tay tượng thần được.
Đạt được thiết thư trầm trọng kia, Từ Huyền lại bắn ra tơ bạc, đi thu lấy quạt lồng thần bí trong tay còn lại của tượng thần Thiên Cơ tử.
XÍU... UU!!
Một đạo thiểm điện từ trên trời giáng xuống, sợi tơ bạc kia lập tức hóa thành bột phấn. Cũng may Từ Huyền phản ứng nhanh, lập tức buông tay, nếu không hậu quả khó liệu được.
- Xem ra cái cơ quan cấm chế đồ kia cũng chỉ hơi tương quan với quảng trường này thôi.
Từ Huyền sắc mặt thận trọng, ngăn lại tham niệm trong lòng.
Sau lần thất bại này, trong hư không lần nữa thoáng hiện một mảng lớn lôi quang.
Tư phệ ~
Lôi quang màu trắng đầy trời đan vào trong hư không, cơ hồ hình thành nên tấm lưới cực lớn, rút tận tất cả lực lượng ở phụ cận.
PHỐC phanh!
Rồi đột nhiên, trong thủy tinh trì màu tím, một đầu yêu ngư thừa cơ nhảy lên, thoát ly gông cùm xiềng xích, thân hình lớn chừng nhân loại lóe lên ánh sáng lam tử sắc, nửa thân trên hình thành một thiếu nữ cao quý tuyệt mỹ khuynh thành, con mắt như lam bảo thạch, dung nhan hoàn mỹ như bông sen trong nước, vẽ đẹp khiến người hít thở không thông, da như mỡ dê, tuyết trắng tinh tế tỉ mỉ, thản nhiên lộ ra bộ ngực sữa mê người, nửa người dưới đuôi cá, dưới một tia điện quang lam tử sắc lập loè liền hóa thành một đôi chân thon dài thanh tú.
Yêu Ngư biến thành thiếu nữ tuyệt đẹp, cao quý thoát tục, khuynh quốc khuynh thành, thân thể tuyết trắng mê ngươi cơ hồ lộ trong không khí, mà ngay cả cái đuôi cá duy nhất kia cũng hóa thành đùi ngọc mảnh khảnh tuyết trắng. Trong ánh sáng lam tử mông lung, thần bí ưu nhã, như ẩn như hiện, khiến cho người ta vô hạn mơ màng và kinh diễm.
Trong lúc nhất thời, rất nhiều tu giả ở bốn phía quảng trường nguyên một đám trợn mắt há hốc mồm, bọn hắn chưa từng gặp qua tràng cảnh bực này bao giờ cả.
Yêu Ngư tộc trong truyền thuyết bản thân chưa từng thấy qua, huống chi lúc này lại xuất hiện với phương thức kinh diễm như vậy chứ.
Có lẽ cảm thấy được ánh mắt ngốc trệ của tu giả bốn phía, thiếu nữ tuyệt đẹp do Yêu Ngư biến thành trên người liền chớp động ngân huy, ngưng kết thành một kiện váy bạc cao quý hoa mỹ.
Từ Huyền vốn phải thừa nhân uy áp bạch lôi vô biên vô hạn cũng vì vậy mà áp lực giảm mạnh.
Còn không đợi hắn kịp phản ứng, trong lôi quang màu trắng chớp động kia liền liên tục đánh xuống tia chớp màu trắng, khí tức kinh hãi nhiếp hồn lao thẳng tới thiếu nữ tuyệt đẹp kia.
Thiếu nữ do Yêu Ngư biến thành lộ ra một tia hoàng sợ, chợt hàm răng trắng tinh cắn chặt, kiên quyết bay ra khỏi thủy tinh trì.
Bá!
Chỉ thấy một đạo tàn quang màu tím mông lung vượt qua trong hư không, tốc độ kia so với bất luận một tu giả nào trong cuộc đời này Từ Huyền trông thấy đều phải nhanh hơn nhiều.
XIU.... XIU... XÍU... UU! Mấy đạo tia chớp bạch sắc từ trên trời giáng xuống, tập trung vào thiếu nữ tuyệt đẹp kia.
Thiếu nữ kia mặc dù tốc độ nhanh đến mức tận cùng, nhưng vẫn bị một tia chớp bạch sắc đánh trúng, quanh thân ánh sáng lam tử chói lọi, ảm đạm hơn phân nửa, thân thể mềm mại run lên trong hư không, sắc mặt tái nhợt, nhổ ra một búng máu, hiển nhiên đã bị tổn thương khá nặng.
Thừa nhận một kích này, nàng vậy mà lại không bị giết chết, khó có thể tưởng tượng được thực lực của Yêu Ngư này mạnh đến mức nào.
Sau khi thân hình run lên thiếu nữ tuyệt đẹp kia liền yêu kiều quát một tiếng, trên người ánh sáng lam tử lại lần nữa lập lòe, bay vút ra khỏi quảng trưởng.
XIU.... XIU.... . .
Lại là mấy đạo tia chớp bạch sắc đánh xuống, thiếu nữ Yêu Ngư tộc bị một đạo tia chớp đánh trung phát ra một tiếng kêu thảm thiết thê lương, thân thể tuyết trắng hoàn mỹ rơi xuống từ không trung.
Trong chớp mắt khi Yêu Ngư kia rơi xuống mặt đất, hào quang trên người ảm đạm đến mức tận cùng, váy bạc cũng theo thân hình mà thu nhỏ lại.
Rất nhanh lại hóa thành một Yêu Ngư lớn bằng bàn tay, thân người đuôi cá, xinh đẹp đáng yêu.
Rơi xuống trên mặt đất, cơ quan cấm chế trong hư không cũng theo đó dừng lại.
Từ Huyền ngạc nhiên không thôi, hơi giật mình, vội vàng đáp xuống
Trong chớp mắt khi rơi xuống mặt đất hắn liền lùi về sau một bước XÍU... UU! Một đạo tia chớp bạch sắc đánh xuống, vẻn vẹn chỉ chênh lệch có một bước.
Tiếp theo, Từ Huyền bắt đầu quay về theo đường cũ, không dám lãnh đạm.
Yên Mi hơi buông lỏng một hơi, Từ Huyền lần đi thử có thể nói là mạo hiểm vạn phần, khó có thể tưởng tượng, hắn cuối cùng vẫn có thể bình yên quay lại.
Đặc biệt là vào th ời khắc mấu chốt Từ Huyền miệng đọc chú ngữ, phối hợp với pháp quyết cổ xưa phá giải cơ quan cấm chế của Viễn Cổ tượng thần kia, đạt được một kiện bảo bối.
Thiết thư trầm trọng lấy được từ trong tay tượng thần kia rất có thể là một trong ba mươi sáu Thần Hoang kỳ bảo, mặc dù không thể so với Thiên Cơ lệnh như ít nhất cũng là tồn tại cấp độ kia
Trong quá trình Từ Huyền quay lại, mỗi một bước đều không bàn mà hợp ý với bố cục của cơ quan cấm chế, một đường đi đến cũng không hề xúc động cấm chế nào cả.
Lôi quang màu trắng quanh quẩn trong hư không đã sớm biến mất không thấy gì nữa.
- Tiểu tử kia quả nhiên phá giải được cơ quan cấm chế của Thiên Cơ tộc, hắn đến cùng có lai lịch gì đây?
- Cơ quan cấm chế của Thiên Cơ tộc cơ hồ đã thất truyền trên thế giới, chẳng lẽ hắn là hậu nhân của Thiên Cơ tộc sao
Bên ngoài quảng trưởng có rất nhiều tu giả ghen ghét và tham lam, thậm chí trong mắt vài tu giá còn lóe ra vẻ ác độc nữa.
Trong đó cẩm bào nam tử và thanh niên cụt tay trong ma lang tam sát càng hận Từ Huyền đến thấu xương.
- Tiểu tử này đạt được trọng bảo như thế, chẳng lẽ chư vị cam tâm sao?
Ánh mắt cẩm bảo nam tử xẹt qua bọn người Uông mập mạp, hắc khải nam tử, âm thầm thần thức truyền âm.
Uông Thủy mập mạp, sắc mặt biến đổi một hồi, nhưng lại lắc đầu.
/1173
|