Nhìn từ xa nhìn lại, thân hình công tử Từ Nguyên phiêu phù giữa không trung, Từ Huyền ở dưới đất, hai người đan chưởng dính liền với nhau.
Trong quá trình này, thân hình hắn mãnh liệt vặn vẹo, không ngừng hóa giải lực lượng, ngay cả thân thể Từ Nguyên cũng có chút khác giữa không trung.
Chỉ trong một cái chớp mắt, thân hình hai người tạo thành một vị trí cân đối vi diệu.
Hai bóng người phảng phất hòa hợp thành một thể, đắp nặn thành một pho tượng điêu khắc tuy hai mà một.
Cái gọi là hành gia vừa ra tay, nhìn phát là biết ngay. Hai người giao thủ đối mặt với nhau, biểu hiên ra thực lực siêu việt bạn bè cùng lứa, trong nháy mắt thu hút hết tâm thần mọi người.
- Từ Nguyên công tử thật cường đại, vừa ra tay liền đánh ra công kích quá hung mãnh!
- Không hổ là công tử Đại Từ gia, chỉ dùng một chiêu liền chiếm được thượng phong.
- Tuy rằng Từ Huyền này bị áp chế thế nhưng cũng không vấn đề gì a, nếu như đổi lại là ta, sợ rằng…
Đông đảo thiếu niên và thôn dân trong trường đấu đều lộ ra vẻ mặt hưng phấn, lòng chỉ hướng về trận đấu trước mặt.
- Phải thua, Từ Huyền phải thua…
Trong đó hưng phấn nhất là Từ Tiểu Hổ, cả người hắn phấn khích như điên.
Thế nhưng hắn cũng không phát hiện sắc mặt phụ thân Từ Đại Hổ ở bên cạnh lại cực kỳ ngưng trọng.
Trên diễn võ trường, vị nữ giám khảo thanh lệ có thân phận tối cao cũng thoáng hiện một tia kỳ dị trong mắt.
Trừ lần đó ra, trong một góc của diễn võ trường, võ sư Tống Hằng của Đại Từ gia không khỏi hiện một tia lo lắng trong lòng.
Ở ngoài nhìn vào, Từ Huyền đang rơi vào hoàn cảnh cực xấu.
Thế nhưng mặc dù bị áp chế, thân thể của Từ Huyền lại bày ra sự mềm dẻo và uốn lượn vượt qua cực hạn của nhân loại.
Cho dù một kích lăng không kia thanh thế lẫm lẫm, uy lực kinh người nhưng lực công kích cũng chỉ bạo phát một cái ở ngay lúc giao tiếp.
Rất rõ ràng, công kích tối hung mãnh kia trong nháy mắt bị thân thể mềm dẻo của Từ Huyền uốn lượn làm giảm đi lực đạo, cuối cùng trì hoãn lại.
Duy trì hô hấp liên tục.
Thân thể Từ Huyền hầu như khom lại thành cây cung.
Mà lúc này, thân thể ủ rũ của hắn chợt dừng lại!
Điều này cũng ý nghĩa dưới công kích sắc bén của công tử Từ Nguyên, tất cả lực lượng đều bị Từ Huyền hứng tất.
Nếu đổi lại là người bình thường, sợ rằng khi giao thủ, nếu không bị thương thì cũng bị đẩy lủi.
Thế nhưng thân thể Từ Huyền đã vượt qua cực hạn của con người, cùng với các chiêu thức huyền diệu của Long Xà Cửu Biến khiến cho lực lượng cường đại bị giảm đi phần lớn.
- Không tốt!
Từ Nguyên thân ở giữa không trung chỉ cảm thấy thân thể như thoát lực, toàn bộ lực công kích đều như đá chìm xuống đáy biển, hắn không khỏi kinh hô một tiếng.
Ngay lấp tức!
- Băng!
Từ Huyền khom thân thể lại, giống như một cái lò xo, tất cả lực lượng đều quán chú vào song chưởng.
Hình tượng này giống như đang chuẩn bị buông dây cung ra.
Từ Nguyên chỉ cảm thấy song chưởng đau xót, hắn kêu lên một tiếng đau đớn thế nhưng trong lúc khẩn cấp. Hắn bày ra thân pháp bất phàm, lập tức mượn lực lăng không trở mình giữa không trung, bay ngược ra xa năm sáu thước.
Ầm ầm bịch bịch…
Hai chân rơi xuống đất, thân hình công tử Từ Nguyên liên tục lui về phía sau hơn hai thước, trên mặt đất lưu lại hai rãnh sâu dài, bụi bặm bay mù mịt. Hắn miễn cưỡng định trụ lại thân hình, đứng tại chỗ run bần bật.
Thấy tình hình này, võ sư Tống Hằng mới buông ra một hơi thở, khóe mắt có chút thả lỏng.
Mà đám thôn dân đang quan chiến đều kinh hồn bất định, một bộ phận người còn mang theo vẻ mê man trên mặt.
Một khắc trước, công tử Từ Nguyên còn đạt được ưu thế tuyệt đối, thế nhưng chỉ sau một cái chớp mắt, thế cục phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Từ Huyền bị áp chế đến cực hạn đột nhiên lại xoay chuyển tình thế, nhìn hoàn cảnh kia… tựa hồ công tử Từ Nguyên bị thất thế.
- Tại sao có thể như vậy?
Từ Tiểu Hổ nói năng lộn xộn, thần tình vui mừng trên mặt bỗng nhiên đọng lại, dữ tợn xấu xí.
- Huyền tử ca cố gắng lên!
Đám Từ Cương hò hét hoan hô.
Hai người Từ phụ và th; đều căng thẳng, cảm giác kinh tâm động phách, tim đập liên tục không ngừng.
- Thật sự không thể tưởng tượng, Từ Huyền chiến thắng Từ Tiểu Hổ mấy ngày trước ta đã có chút hoài nghi. Không nghĩ hiện giờ có thể ngang bằng với công tử Đại Từ gia…
Trong đám người vang lên tiếng nghị luận.
Biểu hiện của Từ Huyền khiến mọi người khiếp sợ và không thể tưởng tượng.
Thân hình Từ Nguyên gấp gáp lui về phía sau, khí huyết trong cơ thể bộc phát lên, bàn tay mơ hồ đau nhức.
Vào giờ khắc này, trong lòng hắn như có sóng lớn, chính mình đạt được ưu thế tuyệt đối cuối cùng lại bị người này dùng chiêu thức luyện thể cổ quái đánh ngược lại.
Từ Huyền này… rốt cuộc được danh sư nào truyền thụ, hoặc là có kỳ ngộ gì?
Từ Nguyên hít sâu vào một hơi, tận lực yên ổn tâm thần chính mình, hai mắt trừng lên lo nghĩ, từ từ làm lạnh cái đầu.
Giờ khắc này, hắn đã không còn khinh thị Từ Huyền nữa mà coi hắn là kình địch, thậm chí còn nâng hắn lên ngang bằng với Dương Tiểu Thiến.
Một đòn phản kích lấy lại ưu thế xong, trên mặt Từ Huyền cũng không có bất kỳ vẻ mừng rỡ nào, ngược lại trong mắt còn có chút tiếc nuối.
- Nếu như thời điểm ta xuất thủ chuẩn xác nữa, hoặc là dùng nội kình nói không chừng sẽ đạt được thắng lợi.
Từ Huyền mơ hồ hiểu ra kinh nghiệm đối chiến của chính mình còn thiếu một ít hỏa hầu.
Long Xà Cửu Biến vốn là pháp quyết luyện thể vô cùng huyền diệu, muốn vận dụng những tinh hoa của chiêu thức này vào thực chiến còn phải nỗ lực dài dài.
Hắn hiểu rõ hoàn cảnh của chính mình xong, thân hình Từ Huyền liền chủ động xuất kích!
Ánh mắt Từ Nguyên có chút rùng mình, không lùi lại chút nào, tiến lên dùng chưởng hoặc quyền, hoặc là cước pháp để chống lại Từ Huyền.
Ngay lập tức hai người thi triển một hồi chiến đấu đặc sắc tuyệt luân trên diễn võ trường.
Công tử Từ Nguyên ra chiêu kết hợp với thế tiến công sắc bén, bước đi khi thì phiêu dật, khi thì xảo quyệt.
Mà từng động tác của Từ Huyền đều vô cùng cổ quái, khác hẳn người thường, mỗi khi hắn làm ra một vài động tác vượt qua cực hạn thân thể đều khiến những người quan chiến hít sâu vào một ngụm lãnh khí.
Ba ba bang bang…
Dần dần, tần suất giao kích của hai người ngày càng cao, tốc độ càng lúc càng nhanh, cả diễn võ trường đều yên tĩnh dõi theo.
Đám người xung quanh xem cuộc chiến càng nhìn càng say mê, khi thì yên tĩnh khi thì reo hò ủng hộ.
Ngay cả vị nữ giảm khảo thanh lệ cũng đều gật đầu liên tục, quên cả tuyên án điểm số và kết quả.
Loại tỷ thí khảo hạch này không nhất định phải phân ra thắng bại, hai người dưới diễn võ trường đều có thể dùng thực lực tuyệt đối trực tiếp tiến nhập Trấn Học phủ.
Đổng lão ở bên cạnh nữ giám khảo cũng hiện chút tinh quang trong đôi mắt khàn đục, lão âm thầm lấy làm kỳ lạ, nguyên bản Từ Huyền chỉ có tu vi luyện thể tam trọng, không ngờ trong vòng mấy ngày lại đột phát luyện thể tứ trọng!
Từ Huyền từ luyện thể nhất trọng đột phá đến luyện thể tứ trọng chỉ dùng có nửa tháng, tốc độ tu luyện này cũng quá mức kinh hãi thế tục…
Trong quá trình này, thân hình hắn mãnh liệt vặn vẹo, không ngừng hóa giải lực lượng, ngay cả thân thể Từ Nguyên cũng có chút khác giữa không trung.
Chỉ trong một cái chớp mắt, thân hình hai người tạo thành một vị trí cân đối vi diệu.
Hai bóng người phảng phất hòa hợp thành một thể, đắp nặn thành một pho tượng điêu khắc tuy hai mà một.
Cái gọi là hành gia vừa ra tay, nhìn phát là biết ngay. Hai người giao thủ đối mặt với nhau, biểu hiên ra thực lực siêu việt bạn bè cùng lứa, trong nháy mắt thu hút hết tâm thần mọi người.
- Từ Nguyên công tử thật cường đại, vừa ra tay liền đánh ra công kích quá hung mãnh!
- Không hổ là công tử Đại Từ gia, chỉ dùng một chiêu liền chiếm được thượng phong.
- Tuy rằng Từ Huyền này bị áp chế thế nhưng cũng không vấn đề gì a, nếu như đổi lại là ta, sợ rằng…
Đông đảo thiếu niên và thôn dân trong trường đấu đều lộ ra vẻ mặt hưng phấn, lòng chỉ hướng về trận đấu trước mặt.
- Phải thua, Từ Huyền phải thua…
Trong đó hưng phấn nhất là Từ Tiểu Hổ, cả người hắn phấn khích như điên.
Thế nhưng hắn cũng không phát hiện sắc mặt phụ thân Từ Đại Hổ ở bên cạnh lại cực kỳ ngưng trọng.
Trên diễn võ trường, vị nữ giám khảo thanh lệ có thân phận tối cao cũng thoáng hiện một tia kỳ dị trong mắt.
Trừ lần đó ra, trong một góc của diễn võ trường, võ sư Tống Hằng của Đại Từ gia không khỏi hiện một tia lo lắng trong lòng.
Ở ngoài nhìn vào, Từ Huyền đang rơi vào hoàn cảnh cực xấu.
Thế nhưng mặc dù bị áp chế, thân thể của Từ Huyền lại bày ra sự mềm dẻo và uốn lượn vượt qua cực hạn của nhân loại.
Cho dù một kích lăng không kia thanh thế lẫm lẫm, uy lực kinh người nhưng lực công kích cũng chỉ bạo phát một cái ở ngay lúc giao tiếp.
Rất rõ ràng, công kích tối hung mãnh kia trong nháy mắt bị thân thể mềm dẻo của Từ Huyền uốn lượn làm giảm đi lực đạo, cuối cùng trì hoãn lại.
Duy trì hô hấp liên tục.
Thân thể Từ Huyền hầu như khom lại thành cây cung.
Mà lúc này, thân thể ủ rũ của hắn chợt dừng lại!
Điều này cũng ý nghĩa dưới công kích sắc bén của công tử Từ Nguyên, tất cả lực lượng đều bị Từ Huyền hứng tất.
Nếu đổi lại là người bình thường, sợ rằng khi giao thủ, nếu không bị thương thì cũng bị đẩy lủi.
Thế nhưng thân thể Từ Huyền đã vượt qua cực hạn của con người, cùng với các chiêu thức huyền diệu của Long Xà Cửu Biến khiến cho lực lượng cường đại bị giảm đi phần lớn.
- Không tốt!
Từ Nguyên thân ở giữa không trung chỉ cảm thấy thân thể như thoát lực, toàn bộ lực công kích đều như đá chìm xuống đáy biển, hắn không khỏi kinh hô một tiếng.
Ngay lấp tức!
- Băng!
Từ Huyền khom thân thể lại, giống như một cái lò xo, tất cả lực lượng đều quán chú vào song chưởng.
Hình tượng này giống như đang chuẩn bị buông dây cung ra.
Từ Nguyên chỉ cảm thấy song chưởng đau xót, hắn kêu lên một tiếng đau đớn thế nhưng trong lúc khẩn cấp. Hắn bày ra thân pháp bất phàm, lập tức mượn lực lăng không trở mình giữa không trung, bay ngược ra xa năm sáu thước.
Ầm ầm bịch bịch…
Hai chân rơi xuống đất, thân hình công tử Từ Nguyên liên tục lui về phía sau hơn hai thước, trên mặt đất lưu lại hai rãnh sâu dài, bụi bặm bay mù mịt. Hắn miễn cưỡng định trụ lại thân hình, đứng tại chỗ run bần bật.
Thấy tình hình này, võ sư Tống Hằng mới buông ra một hơi thở, khóe mắt có chút thả lỏng.
Mà đám thôn dân đang quan chiến đều kinh hồn bất định, một bộ phận người còn mang theo vẻ mê man trên mặt.
Một khắc trước, công tử Từ Nguyên còn đạt được ưu thế tuyệt đối, thế nhưng chỉ sau một cái chớp mắt, thế cục phát sinh biến hóa nghiêng trời lệch đất.
Từ Huyền bị áp chế đến cực hạn đột nhiên lại xoay chuyển tình thế, nhìn hoàn cảnh kia… tựa hồ công tử Từ Nguyên bị thất thế.
- Tại sao có thể như vậy?
Từ Tiểu Hổ nói năng lộn xộn, thần tình vui mừng trên mặt bỗng nhiên đọng lại, dữ tợn xấu xí.
- Huyền tử ca cố gắng lên!
Đám Từ Cương hò hét hoan hô.
Hai người Từ phụ và th; đều căng thẳng, cảm giác kinh tâm động phách, tim đập liên tục không ngừng.
- Thật sự không thể tưởng tượng, Từ Huyền chiến thắng Từ Tiểu Hổ mấy ngày trước ta đã có chút hoài nghi. Không nghĩ hiện giờ có thể ngang bằng với công tử Đại Từ gia…
Trong đám người vang lên tiếng nghị luận.
Biểu hiện của Từ Huyền khiến mọi người khiếp sợ và không thể tưởng tượng.
Thân hình Từ Nguyên gấp gáp lui về phía sau, khí huyết trong cơ thể bộc phát lên, bàn tay mơ hồ đau nhức.
Vào giờ khắc này, trong lòng hắn như có sóng lớn, chính mình đạt được ưu thế tuyệt đối cuối cùng lại bị người này dùng chiêu thức luyện thể cổ quái đánh ngược lại.
Từ Huyền này… rốt cuộc được danh sư nào truyền thụ, hoặc là có kỳ ngộ gì?
Từ Nguyên hít sâu vào một hơi, tận lực yên ổn tâm thần chính mình, hai mắt trừng lên lo nghĩ, từ từ làm lạnh cái đầu.
Giờ khắc này, hắn đã không còn khinh thị Từ Huyền nữa mà coi hắn là kình địch, thậm chí còn nâng hắn lên ngang bằng với Dương Tiểu Thiến.
Một đòn phản kích lấy lại ưu thế xong, trên mặt Từ Huyền cũng không có bất kỳ vẻ mừng rỡ nào, ngược lại trong mắt còn có chút tiếc nuối.
- Nếu như thời điểm ta xuất thủ chuẩn xác nữa, hoặc là dùng nội kình nói không chừng sẽ đạt được thắng lợi.
Từ Huyền mơ hồ hiểu ra kinh nghiệm đối chiến của chính mình còn thiếu một ít hỏa hầu.
Long Xà Cửu Biến vốn là pháp quyết luyện thể vô cùng huyền diệu, muốn vận dụng những tinh hoa của chiêu thức này vào thực chiến còn phải nỗ lực dài dài.
Hắn hiểu rõ hoàn cảnh của chính mình xong, thân hình Từ Huyền liền chủ động xuất kích!
Ánh mắt Từ Nguyên có chút rùng mình, không lùi lại chút nào, tiến lên dùng chưởng hoặc quyền, hoặc là cước pháp để chống lại Từ Huyền.
Ngay lập tức hai người thi triển một hồi chiến đấu đặc sắc tuyệt luân trên diễn võ trường.
Công tử Từ Nguyên ra chiêu kết hợp với thế tiến công sắc bén, bước đi khi thì phiêu dật, khi thì xảo quyệt.
Mà từng động tác của Từ Huyền đều vô cùng cổ quái, khác hẳn người thường, mỗi khi hắn làm ra một vài động tác vượt qua cực hạn thân thể đều khiến những người quan chiến hít sâu vào một ngụm lãnh khí.
Ba ba bang bang…
Dần dần, tần suất giao kích của hai người ngày càng cao, tốc độ càng lúc càng nhanh, cả diễn võ trường đều yên tĩnh dõi theo.
Đám người xung quanh xem cuộc chiến càng nhìn càng say mê, khi thì yên tĩnh khi thì reo hò ủng hộ.
Ngay cả vị nữ giảm khảo thanh lệ cũng đều gật đầu liên tục, quên cả tuyên án điểm số và kết quả.
Loại tỷ thí khảo hạch này không nhất định phải phân ra thắng bại, hai người dưới diễn võ trường đều có thể dùng thực lực tuyệt đối trực tiếp tiến nhập Trấn Học phủ.
Đổng lão ở bên cạnh nữ giám khảo cũng hiện chút tinh quang trong đôi mắt khàn đục, lão âm thầm lấy làm kỳ lạ, nguyên bản Từ Huyền chỉ có tu vi luyện thể tam trọng, không ngờ trong vòng mấy ngày lại đột phát luyện thể tứ trọng!
Từ Huyền từ luyện thể nhất trọng đột phá đến luyện thể tứ trọng chỉ dùng có nửa tháng, tốc độ tu luyện này cũng quá mức kinh hãi thế tục…
/1173
|