Từ Huyền nhìn Thất Phương Ngọc bình cũng là thập phần đau lòng.
Lúc trước hắn thu thập hai ô vuông không gian Thiên hỏa linh dịch, tương đương với dung tích hai thùng, đến bây giờ chỉ còn lại có một phần tư. Hơn một nửa trong đó, đều bị Phượng Tước đản biến dị này hấp thu, tiếp theo thì là Từ Huyền dùng cho mình tu luyện.
Hắn xem chừng, nếu như mất đi Thiên hỏa linh dịch trợ giúp, tốc độ tu luyện của mình, nhất định sẽ giảm bớt đi nhiều.
- Sinh mệnh lực thật cường đại, tiềm lực không thể đo lường. . .
Tàn hồn kiếp trước sợ hãi thán phục gật đầu.
- Sinh linh trong Phượng Tước đản này, đại khái phải bao lâu mới ra đời?
Từ Huyền đưa ra vấn đề bản thân quan tâm nhất.
- Đại khái khoảng hai ba tháng thời gian.
Tàn hồn kiếp trước trầm ngâm nói, hứng thú rất đậm quan sát nghiên cứu Phượng Tước đản biến dị kia.
Từ Huyền đột nhiên nghĩ đến cái gì, vỗ túi trữ vật bên hông, con Phượng Tước điểu kia bay ra, lộ ra bộ dáng nịnh nọt, nhưng đột nhiên thân hình cứng đờ, hoảng sợ nhìn qua Thất Phương Ngọc bình trong tay Từ Huyền.
Xem tình hình này, có thể xác định sinh linh thai nghén trong Phượng Tước đản biến dị kia, trình độ đáng sợ của nó, đã viễn siêu Phượng Tước điểu một bậc.
Trong nội tâm Từ Huyền rất an ủi, nếu là như thế, mình không duyên cớ tiêu hao nhiều Thiên hỏa linh dịch như vậy, cũng là đáng được.
Từ nay về sau hai tháng thời gian, Từ Huyền lấy Phượng Tước đản ra đặt ở trong địa linh hỏa huyệt.
Hô A... A... ~
Từ Huyền cảm giác hỏa linh chi lực trong địa linh hỏa huyệt như là thủy triều, nhanh chóng lao vào trong Phượng Tước đản.
Vết rạn của vỏ trứng Phượng Tước đản càng thêm rõ ràng.
Lúc đầu Từ Huyền nhìn không chuyển mắt quan sát, rồi sau đó nhắm con ngươi lại, nắm chặt thời gian tu luyện.
Đến ngày nay, hắn cùng Nhiếp Hàn đổ ước trong vòng hai mươi năm diệt Đông Phương gia, đến nay đã qua sáu năm.
Hơn nữa, sau khi Hoàng Long chinh chiến Trương gia bị thua, rất nhiều nữ quyến thân thuộc, kể cả người thân của Từ Huyền, cũng bị Trương gia an bài ẩn thân trong một Bí Cảnh ngăn cách. Nhưng mà Bí Cảnh ẩn núp kia, chỉ có thể duy trì hai mươi năm, một khi vượt qua hai mươi năm, thì có thể triệt để ngăn cách cùng ngoại giới.
- Ta hôm nay tấn chức Ngưng Đan sơ kì, nếu như phóng nhãn toàn bộ Hoàng Long Thành, cũng là hiếm có người có thể chống lại, thế nhưng mà Đông Phương gia kia có Côn Vân đô Đông Phương đại tộc ủng hộ, chút thực lực ấy như trước có chút không đủ.
Từ Huyền âm thầm trầm ngâm.
Vì kế hoạch hôm nay, tăng thực lực lên có hai phương diện, một là tu luyện, tăng tu vi lên; hai là mở ra thành cổ thất lạc.
Hắn nhắm mắt lại, tâm thần dung nhập trong thổ tỳ.
Thổ tỳ diễn sinh thành công, nhìn như tinh thể hóa, kì thực chính thức tinh thể hóa, chỉ có mặt ngoài, bên trong còn không có tinh thể hóa toàn bộ.
Từ Huyền ở trong khi tu luyện, thập phần Hỏa nguyên chi lực, trải qua hệ thống vận hành đặc thù, mới có thể sinh ra một phần Thổ nguyên chi lực, quá trình này thập phần chậm chạp.
- Hôm nay, thổ tỳ chỉ tinh thể hóa một phần mười, nếu như toàn bộ tinh thể hóa, là cảnh giới đại thành chân chính, nếu là tinh xảo đặc sắc, thì là cảnh giới Đại viên mãn, có đủ điều kiện trùng kích ngũ tạng Ngũ Hành bước thứ ba.
Từ Huyền đánh giá tiến độ tu vi của mình.
Thổ tỳ chỉ là tinh thể hóa một phần mười, đã có được thực lực như thế, khó có thể tưởng tượng nếu như nó toàn bộ tinh thể hóa, thậm chí tinh xảo đặc sắc, sẽ đạt tới tình trạng gì.
Bởi vì thập phần Hỏa nguyên chi lực, mới có thể chuyển hóa thành một phần Thổ nguyên chi lực, lực lượng thổ tỳ so với Hỏa chi tâm cao hơn gấp mười lần.
Nhưng mà sau khi thành công diễn sinh thổ tỳ, cường hóa khí lực Viễn Cổ thể tu của Từ Huyền, sẽ tăng lên cấp độ Hỏa chi tâm.
Sau đó ở trong quá trình tu luyện, theo Hỏa chi tâm tăng lên, tỉ lệ chuyển hóa sẽ không có cách xa lớn như vậy nữa, sẽ biến thành chín một, bảy một, thậm chí rất cao.
Hô!
Thời điểm Từ Huyền tu luyện, Hỏa chi tâm lưu chuyển ra một đoàn Viêm Hỏa óng ánh, huyên trì hoãn rót vào trong Phượng Tước đản biến dị kia.
Hắn đây là nghe theo tàn hồn kiếp trước đề nghị, để Phượng Tước điểu biến dị phát triển nhanh hơn.
- Két...
Mặt ngoài của Phượng Tước đản biến dị kia, xuất hiện càng nhiều vết rạng, thậm chí bong ra từng màng từng mảnh, chỉ dùng nửa tháng thời gian, hồng kén triệt để bong ra, lộ ra vỏ trứng bóng loáng có hoa văn màu đỏ sậm.
Lúc này Phượng Tước đản đã từ lớn bằng nắm đấm, biến thành một người ôm, tốc độ sinh trưởng của nó, thập phần tấn mãnh, phát ra hỏa linh uy áp càng cường đại.
Từ Huyền lại để cho Yêu Ngư công chúa đi ra, điều khiển linh hỏa trong địa linh hỏa huyệt, dũng mãnh lao vào Phượng Tước đản.
Mà ngay cả Phượng tước điểu kia cũng chủ động xin đi giết giặc, phụt lên yên diễm, trợ giúp "Huynh đệ" chưa xuất thế này.
Độ ấm vỏ trứng đỏ sậm kia, càng ngày càng cao, phát ra một cổ viêm uy đáng sợ.
Thậm chí cổ viêm uy này, xuyên thấu qua Hỏa Nhai phủ, tán ra ngoại giới, làm cho rất nhiều yêu thú ở phụ cận tâm thần bất an.
- Trừ Hắc Giao Long cường đại nhất trong Thần hoang Viễn Cổ ra, còn chưa có bái kiến sinh linh đáng sợ bực này...
Tuyết Vi nhìn chằm chằm vào Phượng Tước đản biến dị, trong mắt đẹp xanh thẳm như bảo thạch lộ ra hồi hộp.
Thần hoang thời kỳ Viễn cổ, Hắc Giao Long là tồn tại bễ nghễ vô địch, nó nắm giữ lực phá hoại cường đại, có thể mang đến tai nạn hủy diệt cho tu giới.
Thời gian trôi qua một chút, Từ Huyền, tàn hồn kiếp trước, kể cả Phượng Tước điểu bình thường kia, đều là chờ mong mà hưng phấn.
Dù sao sắp sinh ra đời, là một sinh linh biến dị không biết, có thể nói là duy nhất thế gian.
Chỉ có Tuyết Vi, ngoài chờ mong ra, trong mắt pha lấy mấy phần lo lắng.
Rốt cục, ở chờ đợi dài dằng dặc hơn hai mươi ngày sau, mặt ngoài của Phượng Tước đản bắt đầu truyền đến một hồi âm thanh thanh thúy nổ.
Hơn nữa, Phượng Tước đản kia bắt đầu lắc lư rất nhỏ, Hỏa nguyên linh lực bốn phương tám hướng, trở nên dị thường sinh động, rung rung không thôi.
Răng rắc!
Vỏ trứng Phượng Tước đản vỡ tan, lộ ra một con chim non gần như màu đen, hai mắt đúng là tối tăm lạnh như băng, ngoại hình cùng Phượng Tước điểu chỉ có bốn phần tương tự, lại có đặc thù của Thượng Cổ Phượng Hoàng cùng Thanh Loan, chỉ là đột nhiên xem xét màu sắc kia, còn tưởng rằng là một con Ô Nha.
Lúc chim non biến dị cổ quái này đột phá vỏ trứng, một cổ chấn động linh hồn, trong khoảnh khắc bắn phá trong thiên địa.
Trong một sát na kia, trong vòng ngàn dặm, vô số sinh linh, linh hồn không tự chủ được sợ run, phảng phất bị một tia viêm lực quỷ dị quấn quanh, nhưng lại không hiểu băng lãnh tâm hàn.
Hô ti ~
Rồi đột nhiên, chim non màu đen kia huy động lông vũ, thể hiện một tầng ánh sáng Tử Thanh, nhưng há miệng phun ra, lại sinh ra một đoàn quang diễm tím nhạt trong suốt, dùng mắt thường thậm chí nhìn không tới, chỉ có thể dùng giác quan cùng thần thức cảm nhận được.
Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi, thần thức vừa mới bao phủ xích hắc chim non, đột nhiên kêu rên một tiếng, rút lui vài bước, mặt lộ vẻ hoảng sợ, nỗi lòng bất định.
Lúc trước hắn thu thập hai ô vuông không gian Thiên hỏa linh dịch, tương đương với dung tích hai thùng, đến bây giờ chỉ còn lại có một phần tư. Hơn một nửa trong đó, đều bị Phượng Tước đản biến dị này hấp thu, tiếp theo thì là Từ Huyền dùng cho mình tu luyện.
Hắn xem chừng, nếu như mất đi Thiên hỏa linh dịch trợ giúp, tốc độ tu luyện của mình, nhất định sẽ giảm bớt đi nhiều.
- Sinh mệnh lực thật cường đại, tiềm lực không thể đo lường. . .
Tàn hồn kiếp trước sợ hãi thán phục gật đầu.
- Sinh linh trong Phượng Tước đản này, đại khái phải bao lâu mới ra đời?
Từ Huyền đưa ra vấn đề bản thân quan tâm nhất.
- Đại khái khoảng hai ba tháng thời gian.
Tàn hồn kiếp trước trầm ngâm nói, hứng thú rất đậm quan sát nghiên cứu Phượng Tước đản biến dị kia.
Từ Huyền đột nhiên nghĩ đến cái gì, vỗ túi trữ vật bên hông, con Phượng Tước điểu kia bay ra, lộ ra bộ dáng nịnh nọt, nhưng đột nhiên thân hình cứng đờ, hoảng sợ nhìn qua Thất Phương Ngọc bình trong tay Từ Huyền.
Xem tình hình này, có thể xác định sinh linh thai nghén trong Phượng Tước đản biến dị kia, trình độ đáng sợ của nó, đã viễn siêu Phượng Tước điểu một bậc.
Trong nội tâm Từ Huyền rất an ủi, nếu là như thế, mình không duyên cớ tiêu hao nhiều Thiên hỏa linh dịch như vậy, cũng là đáng được.
Từ nay về sau hai tháng thời gian, Từ Huyền lấy Phượng Tước đản ra đặt ở trong địa linh hỏa huyệt.
Hô A... A... ~
Từ Huyền cảm giác hỏa linh chi lực trong địa linh hỏa huyệt như là thủy triều, nhanh chóng lao vào trong Phượng Tước đản.
Vết rạn của vỏ trứng Phượng Tước đản càng thêm rõ ràng.
Lúc đầu Từ Huyền nhìn không chuyển mắt quan sát, rồi sau đó nhắm con ngươi lại, nắm chặt thời gian tu luyện.
Đến ngày nay, hắn cùng Nhiếp Hàn đổ ước trong vòng hai mươi năm diệt Đông Phương gia, đến nay đã qua sáu năm.
Hơn nữa, sau khi Hoàng Long chinh chiến Trương gia bị thua, rất nhiều nữ quyến thân thuộc, kể cả người thân của Từ Huyền, cũng bị Trương gia an bài ẩn thân trong một Bí Cảnh ngăn cách. Nhưng mà Bí Cảnh ẩn núp kia, chỉ có thể duy trì hai mươi năm, một khi vượt qua hai mươi năm, thì có thể triệt để ngăn cách cùng ngoại giới.
- Ta hôm nay tấn chức Ngưng Đan sơ kì, nếu như phóng nhãn toàn bộ Hoàng Long Thành, cũng là hiếm có người có thể chống lại, thế nhưng mà Đông Phương gia kia có Côn Vân đô Đông Phương đại tộc ủng hộ, chút thực lực ấy như trước có chút không đủ.
Từ Huyền âm thầm trầm ngâm.
Vì kế hoạch hôm nay, tăng thực lực lên có hai phương diện, một là tu luyện, tăng tu vi lên; hai là mở ra thành cổ thất lạc.
Hắn nhắm mắt lại, tâm thần dung nhập trong thổ tỳ.
Thổ tỳ diễn sinh thành công, nhìn như tinh thể hóa, kì thực chính thức tinh thể hóa, chỉ có mặt ngoài, bên trong còn không có tinh thể hóa toàn bộ.
Từ Huyền ở trong khi tu luyện, thập phần Hỏa nguyên chi lực, trải qua hệ thống vận hành đặc thù, mới có thể sinh ra một phần Thổ nguyên chi lực, quá trình này thập phần chậm chạp.
- Hôm nay, thổ tỳ chỉ tinh thể hóa một phần mười, nếu như toàn bộ tinh thể hóa, là cảnh giới đại thành chân chính, nếu là tinh xảo đặc sắc, thì là cảnh giới Đại viên mãn, có đủ điều kiện trùng kích ngũ tạng Ngũ Hành bước thứ ba.
Từ Huyền đánh giá tiến độ tu vi của mình.
Thổ tỳ chỉ là tinh thể hóa một phần mười, đã có được thực lực như thế, khó có thể tưởng tượng nếu như nó toàn bộ tinh thể hóa, thậm chí tinh xảo đặc sắc, sẽ đạt tới tình trạng gì.
Bởi vì thập phần Hỏa nguyên chi lực, mới có thể chuyển hóa thành một phần Thổ nguyên chi lực, lực lượng thổ tỳ so với Hỏa chi tâm cao hơn gấp mười lần.
Nhưng mà sau khi thành công diễn sinh thổ tỳ, cường hóa khí lực Viễn Cổ thể tu của Từ Huyền, sẽ tăng lên cấp độ Hỏa chi tâm.
Sau đó ở trong quá trình tu luyện, theo Hỏa chi tâm tăng lên, tỉ lệ chuyển hóa sẽ không có cách xa lớn như vậy nữa, sẽ biến thành chín một, bảy một, thậm chí rất cao.
Hô!
Thời điểm Từ Huyền tu luyện, Hỏa chi tâm lưu chuyển ra một đoàn Viêm Hỏa óng ánh, huyên trì hoãn rót vào trong Phượng Tước đản biến dị kia.
Hắn đây là nghe theo tàn hồn kiếp trước đề nghị, để Phượng Tước điểu biến dị phát triển nhanh hơn.
- Két...
Mặt ngoài của Phượng Tước đản biến dị kia, xuất hiện càng nhiều vết rạng, thậm chí bong ra từng màng từng mảnh, chỉ dùng nửa tháng thời gian, hồng kén triệt để bong ra, lộ ra vỏ trứng bóng loáng có hoa văn màu đỏ sậm.
Lúc này Phượng Tước đản đã từ lớn bằng nắm đấm, biến thành một người ôm, tốc độ sinh trưởng của nó, thập phần tấn mãnh, phát ra hỏa linh uy áp càng cường đại.
Từ Huyền lại để cho Yêu Ngư công chúa đi ra, điều khiển linh hỏa trong địa linh hỏa huyệt, dũng mãnh lao vào Phượng Tước đản.
Mà ngay cả Phượng tước điểu kia cũng chủ động xin đi giết giặc, phụt lên yên diễm, trợ giúp "Huynh đệ" chưa xuất thế này.
Độ ấm vỏ trứng đỏ sậm kia, càng ngày càng cao, phát ra một cổ viêm uy đáng sợ.
Thậm chí cổ viêm uy này, xuyên thấu qua Hỏa Nhai phủ, tán ra ngoại giới, làm cho rất nhiều yêu thú ở phụ cận tâm thần bất an.
- Trừ Hắc Giao Long cường đại nhất trong Thần hoang Viễn Cổ ra, còn chưa có bái kiến sinh linh đáng sợ bực này...
Tuyết Vi nhìn chằm chằm vào Phượng Tước đản biến dị, trong mắt đẹp xanh thẳm như bảo thạch lộ ra hồi hộp.
Thần hoang thời kỳ Viễn cổ, Hắc Giao Long là tồn tại bễ nghễ vô địch, nó nắm giữ lực phá hoại cường đại, có thể mang đến tai nạn hủy diệt cho tu giới.
Thời gian trôi qua một chút, Từ Huyền, tàn hồn kiếp trước, kể cả Phượng Tước điểu bình thường kia, đều là chờ mong mà hưng phấn.
Dù sao sắp sinh ra đời, là một sinh linh biến dị không biết, có thể nói là duy nhất thế gian.
Chỉ có Tuyết Vi, ngoài chờ mong ra, trong mắt pha lấy mấy phần lo lắng.
Rốt cục, ở chờ đợi dài dằng dặc hơn hai mươi ngày sau, mặt ngoài của Phượng Tước đản bắt đầu truyền đến một hồi âm thanh thanh thúy nổ.
Hơn nữa, Phượng Tước đản kia bắt đầu lắc lư rất nhỏ, Hỏa nguyên linh lực bốn phương tám hướng, trở nên dị thường sinh động, rung rung không thôi.
Răng rắc!
Vỏ trứng Phượng Tước đản vỡ tan, lộ ra một con chim non gần như màu đen, hai mắt đúng là tối tăm lạnh như băng, ngoại hình cùng Phượng Tước điểu chỉ có bốn phần tương tự, lại có đặc thù của Thượng Cổ Phượng Hoàng cùng Thanh Loan, chỉ là đột nhiên xem xét màu sắc kia, còn tưởng rằng là một con Ô Nha.
Lúc chim non biến dị cổ quái này đột phá vỏ trứng, một cổ chấn động linh hồn, trong khoảnh khắc bắn phá trong thiên địa.
Trong một sát na kia, trong vòng ngàn dặm, vô số sinh linh, linh hồn không tự chủ được sợ run, phảng phất bị một tia viêm lực quỷ dị quấn quanh, nhưng lại không hiểu băng lãnh tâm hàn.
Hô ti ~
Rồi đột nhiên, chim non màu đen kia huy động lông vũ, thể hiện một tầng ánh sáng Tử Thanh, nhưng há miệng phun ra, lại sinh ra một đoàn quang diễm tím nhạt trong suốt, dùng mắt thường thậm chí nhìn không tới, chỉ có thể dùng giác quan cùng thần thức cảm nhận được.
Yêu Ngư công chúa Tuyết Vi, thần thức vừa mới bao phủ xích hắc chim non, đột nhiên kêu rên một tiếng, rút lui vài bước, mặt lộ vẻ hoảng sợ, nỗi lòng bất định.
/1173
|