Thời điểm Từ Huyền chữa thương khôi phục nguyên lực thì Tuyết Vi lặng yên phiêu dựng ở bên cạnh, một cái đuôi cá màu tím ưu nhã tự nhiên đong đưa, chuyên tâm vì chủ nhân hộ pháp, đồng thời cũng dùng ánh mắt cảnh cáo đề phòng nhìn chằm chằm Ngưng Đan ma tu hướng đối diện.
Ngưng Đan ma tu có thể ở nguy cơ trong chạy ra, tự nhiên có vài phần bổn sự, nhưng giờ phút này cũng chỉ tại phụ cận khu trừ hàn lực, cho dù có tham niệm cũng tuyệt đối không dám động thủ.
Sưu sưu chỉ chốc lát, ngoài phủ đệ lại tiến đến mấy cái tu giả từ bên ngoài đến, sau khi vơ vét bảo vật cũng đi tới trung tâm khu vực bị ngưng kết băng sương này.
Rất nhanh có tu giả chứng kiến Huyền Băng Thương Tuyết Thụ, cùng với Huyền Băng thương quả bên trên, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
Nhưng mà, khi bọn hắn chú ý tới dưới gốc cây Huyền Băng Thương Tuyết Thụ có ba bốn thi thể Ngưng Đan cấp thì tâm thần rùng mình, kinh nghi bất định, cẩn thận hơn rất nhiều.
Đương nhiên cũng có một vị Ngưng Đan trung kỳ tu giả, không biết tự lượng sức mình, phi thân bắn về phía Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
Hưu...hưu...!
Rất nhanh có hai cây băng tia tia chớp bay ra, đem pháp lực cùng huyết dịch đông lại không tới một lát đã đoạn tuyệt sinh cơ.
- Ồ !! Không ngờ là Huyền Hàn Băng Phách Ti một trong Tam đại kỳ tia của Thần Hoang? Thật sự là trời cũng giúp ta! Nếu có thể thu lấy Tứ phẩm hàn quả cùng Huyền Hàn Băng Phách Ti này thì U Hàn thần công của ra nhất định có thể tiến thêm một bước, thậm chí có cơ hội đột phá Nguyên Đan kỳ.
Một cái thân ảnh u ám lạnh như băng lướt trên một tràng nước gợn, như kiểu quỷ mị hư vô đi vào phụ cận Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
Mọi người tập trung lại nhìn thì thấy một nam tử tóc bạc hồn thể quanh quẩn u ám băng quang, uy áp hàn lực trên người kẻ này khiến cho các Ngưng Đan cường giả phụ cận phải kinh hãi kiêng kị, không dám tới gần.
- Chủ nhân, có một vị Ngưng Đan hậu kỳ cường giả tới.
Tuyết Vi dùng thần thức truyền âm nhắc nhở.
Mà lúc này, Từ Huyền đã khu trừ hàn lực ở chân được khoảng bảy tám phần.
- Thừa tiền bối, băng ti trên Huyền Băng Thương Tuyết Thụ không phải loại tầm thường đâu, nó không chỉ có một hai cây, uy lực không phải chuyện đùa.
Ngưng Đan ma tu trước đó may mắn còn sống sót vội vàng nhắc nhở.
- Hừ ta tu luyện băng hàn bí thuật gần trăm năm, chưa bao giờ có hàn băng dị vật gì có thể uy hiếp ta.
Nam tử tóc bạc hừ lạnh một tiếng, hóa thành một đạo tàn ảnh u hàn, trực tiếp lướt hướng Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
Hưu....hưu...!!!!
Rất nhanh một cây băng tia mang theo hàn ý lạnh thấu xương quấn tới.
Nam tử tóc bạc khẽ cười một tiếng trong tay u ám băng quang chấn động, trực tiếp bắt lấy băng ti.
U ám băng mang cùng kỳ hàn trên băng ti giao thoa cùng một chỗ.
Lúc đầu, nam tử tóc bạc thong dong tự tin nhưng rất nhanh cảm thấy hai tay chết lặng, lạnh như băng một cách dị thường .
Chỉ thấy một tầng sương lạnh nhàn nhạt từ trong lòng bàn tay bắt đầu hướng lan tràn ra bộ vị khác.
- Cái gì???
Nam tử tóc bạc kinh hãi, còn không đợi hắn kịp phản ứng thì hai cây hàn ti khác đã cuốn lấy hai chân của hắn.
Một cỗ sương lạnh từ chân lan tràn lên, một bên nam tử tóc bạc biết được áp lực lớn cỡ nào.
Dưới tình thế cấp bách, băng u diễm quang từ trong thể nội của hắn nhấp nháy sáng tối bất định, sau đó miễn cưỡng đem đại bộ phận hàn lực bức lui, nhưng cánh tay cùng chân, còn có một tầng sương lạnh màu trắng không ngừng toán loạn, nhưng như thế nào đều không thể bức lui.
Sắc mặt nam tử tóc bạc lộ vẻ ngưng trọng, trong mắt lộ ra vài phần sợ hãi.
Vù vù ~
Rất nhanh Huyền Băng Thương Tuyết Thụ vũ động một tràng hàn lưu phong bạo, hướng bốn phương tám hướng tràn ra.
- Không tốt!!!
Nam tử tóc bạc dưới sự kinh hãi, mãnh liệt vận pháp lực cùng hàn diễm đem hai cây băng ti chấn khai sau đó rời khỏi khu vực nguy hiểm này.
Đợi cho Huyền Băng Thương Tuyết Thụ bình tĩnh trở lại, nam tử tóc bạc sắc mặt biến huyễn bất định:
- Không hổ là một trong Tam đại kỳ tia của Thần Hoang còn có Huyền Băng Thương Tuyết Thụ làm hậu thuẫn, hàn lực có thể dùng vô hạn, dùng lực lượng cá nhân của ta sợ khó thu lấy một cây băng ti.
Ngưng Đan tu giả phụ cận khác thầm giật mình, ngay cả Ngưng Đan hậu kỳ am hiểu Băng Hệ bí thuật cường giả, đều không thể thu lấy một tia Băng Phách.
Trước đó Ngưng Đan ma tu duy nhất may mắn còn sống sót đi đến trước mặt nam tử tóc bạc lặng lẽ thấp giọng lời nói nhỏ nhẹ một hồi.
- Ngươi là nói tiểu tử kia. . . Không có khả năng!
Nam tử tóc bạc sắc mặt trầm xuống, ánh mắt bỗng nhiên chuyển hướng nhìn về nơi Từ Huyền đang ngồi khoanh chân.
- Thừa tiền bối, ta có thể dùng Tâm Ma thề, tuyệt đối không có lừa gạt ngài, đều tận mắt nhìn thấy. Tiểu tử ngưng đan sơ kì có được biến dị loại Phượng tước ô, cùng với Thất Linh Đồng Tước, chẳng những thu lấy một cây huyền Hàn Băng phách kỳ tia, còn chiếm được mấy viên Tứ phẩm, tam phẩm Huyền Băng Thương quả.
Ngôn từ của Ngưng Đan ma tu khẩn thiết sục sôi nói.
Thấy Ngưng Đan ma tu dùng Tâm Ma thề, nam tử tóc bạc không thể không tin, vẻ mặt trở nên âm trầm vô cùng. Chính mình Ngưng Đan hậu kỳ hàn hệ tu giả làm không làm được chuyện, lại bị một cái hậu sinh ngưng đan sơ kì thành công.
- Vị tiểu đạo hữu này, nghe nói ngươi đã nhận được Huyền Hàn Băng Phách Ti cùng Tứ phẩm Huyền Băng Thương quả. Mà bản thân ngươi cũng không phải tu luyện Hàn Băng Lôi Công pháp có thể giao dịch với ta một chút được không?
Nam tử tóc bạc bay đến đỉnh đầu hai người Từ Huyền thần sắc đạm mạc, mang theo vài tia nghi vấn bao quát đắc ý.
Đồng thời một cổ hàn ý âm trầm quỷ dị áp bách về phía hai người Từ Huyền.
- Các hạ là thiệt tình muốn giao dịch? Hay là muốn cậy mạnh?
Từ Huyền mở to mắt, cười nhạt một tiếng, đối với uy áp của Ngưng Đan hậu kỳ mà làm như không thấy.
Trên thực tế, Huyền Hàn Băng Phách Ti cùng Tứ phẩm Huyền Băng Thương quả trên tay hắn không thể phát huy hiệu quả lớn nhất, nhưng nếu như đối phương là thành tâm muốn giao dịch, nếu như lại có thể xuất ra đồ vật để cho để cho Từ Huyền tâm động thì tự nhiên hắn sẽ cân nhắc một phen.
Nhưng thái độ của nam tử tóc bạc đã làm cho Từ Huyền đoạn tuyệt cách nghĩ giao dịch.
- Thiên tài địa bảo trên thế gian này là dành cho người có tài, Huyền Hàn Băng Phách Ti cùng Tứ phẩm Huyền Băng Thương quả rơi vào tay ngươi cũng coi như chà đạp hắn. Một là giao dịch hay là động thủ, do chính ngươi quyết định.
Nam tử tóc bạc thần sắc kiêu căng, quanh thân u ám băng quang phát ra băng uy càng lúc càng lớn.
- Miệng nói phải dành cho người tài năng? ? Đã như vậy, các hạ vì sao vô năng chính mình đạt được băng ti cùng thương quả, lại muốn tới tìm Từ mỗ?
Khóe miệng Từ Huyền nhếch lên nồng đậm ý tứ châm chọc vui vẻ.
- Ngươi. . . muốn chết!
Nam tử tóc bạc tức giận quát lớn, một đầu tóc bạc cuồng vũ, đơn chưởng mãnh lực vung lên, một tràng u ám băng quang to lớn như một cái Băng Long, rào rạt phóng tới hai người Từ Huyền, một khu vực linh thủy màu xanh da trời lập tức ngưng kết, dâng lên một tia ám sắc sương mù.
Ngưng Đan ma tu có thể ở nguy cơ trong chạy ra, tự nhiên có vài phần bổn sự, nhưng giờ phút này cũng chỉ tại phụ cận khu trừ hàn lực, cho dù có tham niệm cũng tuyệt đối không dám động thủ.
Sưu sưu chỉ chốc lát, ngoài phủ đệ lại tiến đến mấy cái tu giả từ bên ngoài đến, sau khi vơ vét bảo vật cũng đi tới trung tâm khu vực bị ngưng kết băng sương này.
Rất nhanh có tu giả chứng kiến Huyền Băng Thương Tuyết Thụ, cùng với Huyền Băng thương quả bên trên, trong mắt lộ ra vẻ hưng phấn.
Nhưng mà, khi bọn hắn chú ý tới dưới gốc cây Huyền Băng Thương Tuyết Thụ có ba bốn thi thể Ngưng Đan cấp thì tâm thần rùng mình, kinh nghi bất định, cẩn thận hơn rất nhiều.
Đương nhiên cũng có một vị Ngưng Đan trung kỳ tu giả, không biết tự lượng sức mình, phi thân bắn về phía Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
Hưu...hưu...!
Rất nhanh có hai cây băng tia tia chớp bay ra, đem pháp lực cùng huyết dịch đông lại không tới một lát đã đoạn tuyệt sinh cơ.
- Ồ !! Không ngờ là Huyền Hàn Băng Phách Ti một trong Tam đại kỳ tia của Thần Hoang? Thật sự là trời cũng giúp ta! Nếu có thể thu lấy Tứ phẩm hàn quả cùng Huyền Hàn Băng Phách Ti này thì U Hàn thần công của ra nhất định có thể tiến thêm một bước, thậm chí có cơ hội đột phá Nguyên Đan kỳ.
Một cái thân ảnh u ám lạnh như băng lướt trên một tràng nước gợn, như kiểu quỷ mị hư vô đi vào phụ cận Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
Mọi người tập trung lại nhìn thì thấy một nam tử tóc bạc hồn thể quanh quẩn u ám băng quang, uy áp hàn lực trên người kẻ này khiến cho các Ngưng Đan cường giả phụ cận phải kinh hãi kiêng kị, không dám tới gần.
- Chủ nhân, có một vị Ngưng Đan hậu kỳ cường giả tới.
Tuyết Vi dùng thần thức truyền âm nhắc nhở.
Mà lúc này, Từ Huyền đã khu trừ hàn lực ở chân được khoảng bảy tám phần.
- Thừa tiền bối, băng ti trên Huyền Băng Thương Tuyết Thụ không phải loại tầm thường đâu, nó không chỉ có một hai cây, uy lực không phải chuyện đùa.
Ngưng Đan ma tu trước đó may mắn còn sống sót vội vàng nhắc nhở.
- Hừ ta tu luyện băng hàn bí thuật gần trăm năm, chưa bao giờ có hàn băng dị vật gì có thể uy hiếp ta.
Nam tử tóc bạc hừ lạnh một tiếng, hóa thành một đạo tàn ảnh u hàn, trực tiếp lướt hướng Huyền Băng Thương Tuyết Thụ.
Hưu....hưu...!!!!
Rất nhanh một cây băng tia mang theo hàn ý lạnh thấu xương quấn tới.
Nam tử tóc bạc khẽ cười một tiếng trong tay u ám băng quang chấn động, trực tiếp bắt lấy băng ti.
U ám băng mang cùng kỳ hàn trên băng ti giao thoa cùng một chỗ.
Lúc đầu, nam tử tóc bạc thong dong tự tin nhưng rất nhanh cảm thấy hai tay chết lặng, lạnh như băng một cách dị thường .
Chỉ thấy một tầng sương lạnh nhàn nhạt từ trong lòng bàn tay bắt đầu hướng lan tràn ra bộ vị khác.
- Cái gì???
Nam tử tóc bạc kinh hãi, còn không đợi hắn kịp phản ứng thì hai cây hàn ti khác đã cuốn lấy hai chân của hắn.
Một cỗ sương lạnh từ chân lan tràn lên, một bên nam tử tóc bạc biết được áp lực lớn cỡ nào.
Dưới tình thế cấp bách, băng u diễm quang từ trong thể nội của hắn nhấp nháy sáng tối bất định, sau đó miễn cưỡng đem đại bộ phận hàn lực bức lui, nhưng cánh tay cùng chân, còn có một tầng sương lạnh màu trắng không ngừng toán loạn, nhưng như thế nào đều không thể bức lui.
Sắc mặt nam tử tóc bạc lộ vẻ ngưng trọng, trong mắt lộ ra vài phần sợ hãi.
Vù vù ~
Rất nhanh Huyền Băng Thương Tuyết Thụ vũ động một tràng hàn lưu phong bạo, hướng bốn phương tám hướng tràn ra.
- Không tốt!!!
Nam tử tóc bạc dưới sự kinh hãi, mãnh liệt vận pháp lực cùng hàn diễm đem hai cây băng ti chấn khai sau đó rời khỏi khu vực nguy hiểm này.
Đợi cho Huyền Băng Thương Tuyết Thụ bình tĩnh trở lại, nam tử tóc bạc sắc mặt biến huyễn bất định:
- Không hổ là một trong Tam đại kỳ tia của Thần Hoang còn có Huyền Băng Thương Tuyết Thụ làm hậu thuẫn, hàn lực có thể dùng vô hạn, dùng lực lượng cá nhân của ta sợ khó thu lấy một cây băng ti.
Ngưng Đan tu giả phụ cận khác thầm giật mình, ngay cả Ngưng Đan hậu kỳ am hiểu Băng Hệ bí thuật cường giả, đều không thể thu lấy một tia Băng Phách.
Trước đó Ngưng Đan ma tu duy nhất may mắn còn sống sót đi đến trước mặt nam tử tóc bạc lặng lẽ thấp giọng lời nói nhỏ nhẹ một hồi.
- Ngươi là nói tiểu tử kia. . . Không có khả năng!
Nam tử tóc bạc sắc mặt trầm xuống, ánh mắt bỗng nhiên chuyển hướng nhìn về nơi Từ Huyền đang ngồi khoanh chân.
- Thừa tiền bối, ta có thể dùng Tâm Ma thề, tuyệt đối không có lừa gạt ngài, đều tận mắt nhìn thấy. Tiểu tử ngưng đan sơ kì có được biến dị loại Phượng tước ô, cùng với Thất Linh Đồng Tước, chẳng những thu lấy một cây huyền Hàn Băng phách kỳ tia, còn chiếm được mấy viên Tứ phẩm, tam phẩm Huyền Băng Thương quả.
Ngôn từ của Ngưng Đan ma tu khẩn thiết sục sôi nói.
Thấy Ngưng Đan ma tu dùng Tâm Ma thề, nam tử tóc bạc không thể không tin, vẻ mặt trở nên âm trầm vô cùng. Chính mình Ngưng Đan hậu kỳ hàn hệ tu giả làm không làm được chuyện, lại bị một cái hậu sinh ngưng đan sơ kì thành công.
- Vị tiểu đạo hữu này, nghe nói ngươi đã nhận được Huyền Hàn Băng Phách Ti cùng Tứ phẩm Huyền Băng Thương quả. Mà bản thân ngươi cũng không phải tu luyện Hàn Băng Lôi Công pháp có thể giao dịch với ta một chút được không?
Nam tử tóc bạc bay đến đỉnh đầu hai người Từ Huyền thần sắc đạm mạc, mang theo vài tia nghi vấn bao quát đắc ý.
Đồng thời một cổ hàn ý âm trầm quỷ dị áp bách về phía hai người Từ Huyền.
- Các hạ là thiệt tình muốn giao dịch? Hay là muốn cậy mạnh?
Từ Huyền mở to mắt, cười nhạt một tiếng, đối với uy áp của Ngưng Đan hậu kỳ mà làm như không thấy.
Trên thực tế, Huyền Hàn Băng Phách Ti cùng Tứ phẩm Huyền Băng Thương quả trên tay hắn không thể phát huy hiệu quả lớn nhất, nhưng nếu như đối phương là thành tâm muốn giao dịch, nếu như lại có thể xuất ra đồ vật để cho để cho Từ Huyền tâm động thì tự nhiên hắn sẽ cân nhắc một phen.
Nhưng thái độ của nam tử tóc bạc đã làm cho Từ Huyền đoạn tuyệt cách nghĩ giao dịch.
- Thiên tài địa bảo trên thế gian này là dành cho người có tài, Huyền Hàn Băng Phách Ti cùng Tứ phẩm Huyền Băng Thương quả rơi vào tay ngươi cũng coi như chà đạp hắn. Một là giao dịch hay là động thủ, do chính ngươi quyết định.
Nam tử tóc bạc thần sắc kiêu căng, quanh thân u ám băng quang phát ra băng uy càng lúc càng lớn.
- Miệng nói phải dành cho người tài năng? ? Đã như vậy, các hạ vì sao vô năng chính mình đạt được băng ti cùng thương quả, lại muốn tới tìm Từ mỗ?
Khóe miệng Từ Huyền nhếch lên nồng đậm ý tứ châm chọc vui vẻ.
- Ngươi. . . muốn chết!
Nam tử tóc bạc tức giận quát lớn, một đầu tóc bạc cuồng vũ, đơn chưởng mãnh lực vung lên, một tràng u ám băng quang to lớn như một cái Băng Long, rào rạt phóng tới hai người Từ Huyền, một khu vực linh thủy màu xanh da trời lập tức ngưng kết, dâng lên một tia ám sắc sương mù.
/1173
|