A... Ông!
Một đạo kim sắc hào quang của bảo khí quanh quẩn phía trên mảnh núi non này, cũng nương theo từng đợt điện quang nhàn nhạt đem tầng mây phụ cận đánh nát, khí tức mạnh hơn xa Phương Thiên Họa Kích xuất thế năm đó.
- Kỳ quái, ta lần trước tại tử hải trên bảo thuyền rèn luyện tu bổ cũng không có dị tượng bực này.
Từ Huyền hơi cảm thấy giật mình.
- Trọng kích nhất cử đột phá đến Tứ phẩm bảo khí.
Lăng Vũ Thanh khó có thể tin.
Trước đó tinh luyện tu bổ Phương Thiên Họa Kích còn là cấp bậc nhị phẩm đỉnh phong, hiện tại cơ hồ là vượt qua hai cấp.
Bảo khí chia làm cửu phẩm, mỗi Tam phẩm là một ranh giới, bảo khí trên bảo khí phần lớn đều nhất phẩm nhị phẩm. Mà Tứ phẩm trở lên cực kỳ hiếm thấy, bình thường không có Nguyên Đan Kỳ tu vi, đều không thể điều khiển như ý.
Tứ phẩm bảo khí, tại Thần Hoang đại địa rất khó gặp, mà thất phẩm trở lên cơ hồ tuyệt tích rồi.
Nghe nói cấp bậc cửu phẩm bảo khí có uy năng cả kinh thiên địa quỷ thần khiếp, cấp bậc chỉ sợ đều tiếp cận Di Lạc Côi Bảo rồi.
Từ Huyền nghĩ thầm, hôm nay Phương Thiên Họa Kích tấn chức Tứ phẩm bảo khí, phóng nhãn Thần Hoang đại địa, cũng hiếm có pháp bảo thể cùng tranh phong. Trong tay nam nhân xấu xí có đuôi bò cạp là Thiên Hạt Ma Kiếm rất có thể chỉ nửa kiện, cũng không phải nguyên vẹn, lần sau gặp lại cho dù không thể chính diện đối chiến, cũng sẽ không tao ngộ thảm bại như trước.
Phương Thiên Họa Kích sau khi hoàn thành, Từ Huyền cũng đã cơ bản thực hiện xong mục đích tới Thiên Xà trại này.
Duy nhất thất vọng chính là tại Thiên Xà không có gặp được Tuyết Đế với tư cách chủ nhân của Di Lạc Côi Bảo, hành tung của Yêu Ngư công chúa tất nhiên là phiêu hốt bất định, rất khó xác định.
- Cũng đành vậy, quan hệ chủ tớ năm mươi năm mới đã qua mười năm mà thôi, tin tưởng sớm muộn sẽ gặp nhau.
Từ Huyền trong lòng than nhỏ.
Năm đó hai người xác định chủ tớ quan hệ lúc, cho dù không có linh hồn khế ước, nhưng Yêu Ngư công chúa từng dùng Tâm Ma thề, suy đoán sẽ không cố ý né tránh Từ Huyền.
Rốt cục tại một ngày này, Từ Huyền hướng Lăng Vũ Thanh cáo từ, chuẩn bị ly khai Thiên Xà trại.
- Từ tiểu hữu lần này xuất phát, không biết muốn bao lâu mới trở về?
Lăng Vũ Thanh dò hỏi.
Từ Huyền trầm ngâm một lát, cười khổ nói:
- Thực không dám đấu diếm, ta cũng không phải là nhân sĩ bản thổ của Thần Hoang mà là đến từ ngoại giới "Tam Dương Cảnh " lần này chuẩn bị phản hồi cố thổ, rửa sạch thù trước.
Được nghe thấy lời ấy, Lăng Vũ Thanh cảm thấy ngoài ý muốn, không nghĩ tới Từ Huyền lại đến từ bên ngoài Thần Hoang.
Thần Hoang đại địa tài nguyên dồi dào, hoàn cảnh ưu việt, tại đây sinh linh bình thường chắc là không biết đi ngoại giới, huống chi có cách trở của Cát Thiên Hà.
Không ít tu giả từ ngoại giới tới tiến vào Thần Hoang thì cơ bản sẽ không trở về, một bộ phận khả năng tao ngộ bất hạnh, nhưng càng nhiều tu giả cũng không nguyện ý trở lại ngoại giới nữa.
Cáo biệt Lăng Vũ Thanh về sau, Từ Huyền không dừng lại, phi Ly Thiên xà trại, thậm chí hướng bên ngoài Cửu Long vịnh bay đi.
Cửu Long vịnh cùng sở hữu chín đại trại, thuỷ vực địa thế phức tạp, là một chỗ hỗn loạn nhất của Thần Hoang đại cổ vực, trong thời gian ngắn đều khó có khả năng đơn giản thoát ly.
Ngay tại Từ Huyền ly khai Cửu Long vịnh nửa năm.
Một ngày nào đó, một nam tử thần bí mặc áo cà sa màu đen, đầu mang mặt nạ bay vào Thiên Xà trại.
Nam tử này thân hình cao ngất hùng vĩ, trên người quanh quẩn một tầng kiếm khí đỏ sậm quỷ dị bất định để cho sinh linh phụ cận kinh hãi bất an, không dám tới gần.
Hưu....hưu...!!!!
Kiếm tu nam tử rất nhanh rơi xuống Hạ thị thiết tượng phô, trên mặt nạ vẻn vẹn lộ ra một đôi mắt lợi hại lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào học đồ trong lò rèn, nhàn nhạt hỏi:
- Nghe nói đây là cửa hàng của từ đại sư ở Thiên Xà trại phải không?
Học đồ rung giọng nói:
- Từ đại sư từ lúc nửa năm trước, đã rời khỏi nơi này rồi.
- Đi xa.
Kiếm tu này nam tử thân hình hơi chấn, thấp giọng nói:
- Hắn làm sao có thể nhanh như vậy? Ta vẫn bị muộn một bước sao?
Phi hành xuyên thẳng qua Cửu Long vịnh hỗn loạn rộng lớn, Từ Huyền cũng không có vội vã chạy đi, dọc theo đường đi hắn cũng ghé vào linh thành hoặc là phiên chợ giao dịch xuất hiện trên quãng đường này.
Bởi vì có một chuyện hắn cần phải làm.
Ở bên trong Yêu Ngư thành cổ, Từ Huyền cho dù không có được Di Lạc Côi Bảo, nhưng mà từng thu hoạch trân bảo tài liệu với số lượng không ít. Lại thêm đoạn thời gian trước nhất cử tiêu diệt Tứ đại Ngưng Đan, trong tay vốn liếng hùng hậu, rất nhanh Từ Huyền đã đổi lấy cự bút linh thạch tài phú.
Từ Huyền cần dùng những vốn liếng tài phú này tìm cách luyện chế Khôi Lỗi trong Thiên Giới Thư Đệ Tứ Hiệt.
Thiết Dực Long Khôi Lỗi lúc trước sau khi trải qua trận chiến tại Yêu Ngư thành cổ cùng Di Thiên Hải Khiếu thì vết thương chồng chất, sức chiến đấu đại giảm, đối với Từ Huyền đã không còn nhiều tác dụng lắm.
Thiên Giới Thư Đệ Tứ Hiệt có thể tạo nên những Khôi Lỗi càng mạnh hơn nữa, tài liệu bất đồng sẽ tạo nên những ảnh hưởng. Từ Huyền nhiều lần nghiên cứu tìm hiểu Thiên Giới Thư, đối với hình dáng Khôi Lỗi mình muốn luyện chế sáng tạo tại trong lòng hắn cơ bản đã phác họa ra đầy đủ.
Hiện tại điều duy nhất Từ Huyền muốn làm chính là thu thập tài liệu Thiên Giới Thư Đệ Tứ Hiệt Khôi Lỗi cần thiết.
Điều này cũng làm cho Từ Huyền dừng lại không ít lần trên đường đi, ở các nơi cơ hồ mỗi lần gặp được một chỗ giao dịch phiên chợ hắn đều dừng lại một chút.
Trong nháy mắt hắn đã phi hành được một hai tháng, linh thạch trong tay Từ Huyền cũng ít đi rất nhiều.
Hắn chỉ có thể đem tài liệu trân bảo được từ các nơi trong tay đổi thành linh thạch tại giao dịch phiên chợ buôn bán.
Từ Huyền xuất thủ bất phàm, trân bảo tài liệu tầng tầng lớp lớp tự nhiên khiến cho một số tu giả ở phiên chợ giao dịch chú ý, đồng thời nảy sinh lòng tham.
Đối với loại tình huống này, Từ Huyền tự nhiên vui lòng khách đến, nhưng mà không ai có thể vừa lòng rời đi.
Một ngày này, Từ Huyền từ một phiên chợ giao dịch nào đó ở Cửu Long vịnh ly khai, vừa mới bay ra hơn mười dặm thì tao ngộ hai dị tộc chặn đường.
- Tiểu tử, muốn sống ly khai thì lưu lại mấy thứ Tam phẩm linh tài trong tay ngươi, còn có Băng Lam chi thủy thất truyền đã lâu nữa.
Hai dị tộc cường giả này, tu vi theo thứ tự là ngưng đan sơ kì cùng trung kỳ.
Cũng bởi vì Từ Huyền ở bên ngoài hành tẩu, tận lực đem tu vi giấu ở ngưng đan sơ kì.
Nhìn thấy loại tình huống này, hắn khỏi bày giải, từ trong khí lực tản mát ra một cỗ khí thế bá đạo bàng bạc, Từ Huyền hét lớn một tiếng, trực tiếp để cho trong đó ngưng đan sơ kì dị tộc thổ huyết, sau đó cách không một chưởng một quyền oanh kích về phía hai thằng này, trong hư không sinh ra từng tiếng nổ vang như sấm.
- Ah!!
Hai tên Ngưng Đan dị tộc, căn bản không có minh bạch chuyện gì thì đã kêu thảm thiết bỏ mình.
Toàn bộ quá trình gọn gàng, dễ như trở bàn tay.
Một đạo kim sắc hào quang của bảo khí quanh quẩn phía trên mảnh núi non này, cũng nương theo từng đợt điện quang nhàn nhạt đem tầng mây phụ cận đánh nát, khí tức mạnh hơn xa Phương Thiên Họa Kích xuất thế năm đó.
- Kỳ quái, ta lần trước tại tử hải trên bảo thuyền rèn luyện tu bổ cũng không có dị tượng bực này.
Từ Huyền hơi cảm thấy giật mình.
- Trọng kích nhất cử đột phá đến Tứ phẩm bảo khí.
Lăng Vũ Thanh khó có thể tin.
Trước đó tinh luyện tu bổ Phương Thiên Họa Kích còn là cấp bậc nhị phẩm đỉnh phong, hiện tại cơ hồ là vượt qua hai cấp.
Bảo khí chia làm cửu phẩm, mỗi Tam phẩm là một ranh giới, bảo khí trên bảo khí phần lớn đều nhất phẩm nhị phẩm. Mà Tứ phẩm trở lên cực kỳ hiếm thấy, bình thường không có Nguyên Đan Kỳ tu vi, đều không thể điều khiển như ý.
Tứ phẩm bảo khí, tại Thần Hoang đại địa rất khó gặp, mà thất phẩm trở lên cơ hồ tuyệt tích rồi.
Nghe nói cấp bậc cửu phẩm bảo khí có uy năng cả kinh thiên địa quỷ thần khiếp, cấp bậc chỉ sợ đều tiếp cận Di Lạc Côi Bảo rồi.
Từ Huyền nghĩ thầm, hôm nay Phương Thiên Họa Kích tấn chức Tứ phẩm bảo khí, phóng nhãn Thần Hoang đại địa, cũng hiếm có pháp bảo thể cùng tranh phong. Trong tay nam nhân xấu xí có đuôi bò cạp là Thiên Hạt Ma Kiếm rất có thể chỉ nửa kiện, cũng không phải nguyên vẹn, lần sau gặp lại cho dù không thể chính diện đối chiến, cũng sẽ không tao ngộ thảm bại như trước.
Phương Thiên Họa Kích sau khi hoàn thành, Từ Huyền cũng đã cơ bản thực hiện xong mục đích tới Thiên Xà trại này.
Duy nhất thất vọng chính là tại Thiên Xà không có gặp được Tuyết Đế với tư cách chủ nhân của Di Lạc Côi Bảo, hành tung của Yêu Ngư công chúa tất nhiên là phiêu hốt bất định, rất khó xác định.
- Cũng đành vậy, quan hệ chủ tớ năm mươi năm mới đã qua mười năm mà thôi, tin tưởng sớm muộn sẽ gặp nhau.
Từ Huyền trong lòng than nhỏ.
Năm đó hai người xác định chủ tớ quan hệ lúc, cho dù không có linh hồn khế ước, nhưng Yêu Ngư công chúa từng dùng Tâm Ma thề, suy đoán sẽ không cố ý né tránh Từ Huyền.
Rốt cục tại một ngày này, Từ Huyền hướng Lăng Vũ Thanh cáo từ, chuẩn bị ly khai Thiên Xà trại.
- Từ tiểu hữu lần này xuất phát, không biết muốn bao lâu mới trở về?
Lăng Vũ Thanh dò hỏi.
Từ Huyền trầm ngâm một lát, cười khổ nói:
- Thực không dám đấu diếm, ta cũng không phải là nhân sĩ bản thổ của Thần Hoang mà là đến từ ngoại giới "Tam Dương Cảnh " lần này chuẩn bị phản hồi cố thổ, rửa sạch thù trước.
Được nghe thấy lời ấy, Lăng Vũ Thanh cảm thấy ngoài ý muốn, không nghĩ tới Từ Huyền lại đến từ bên ngoài Thần Hoang.
Thần Hoang đại địa tài nguyên dồi dào, hoàn cảnh ưu việt, tại đây sinh linh bình thường chắc là không biết đi ngoại giới, huống chi có cách trở của Cát Thiên Hà.
Không ít tu giả từ ngoại giới tới tiến vào Thần Hoang thì cơ bản sẽ không trở về, một bộ phận khả năng tao ngộ bất hạnh, nhưng càng nhiều tu giả cũng không nguyện ý trở lại ngoại giới nữa.
Cáo biệt Lăng Vũ Thanh về sau, Từ Huyền không dừng lại, phi Ly Thiên xà trại, thậm chí hướng bên ngoài Cửu Long vịnh bay đi.
Cửu Long vịnh cùng sở hữu chín đại trại, thuỷ vực địa thế phức tạp, là một chỗ hỗn loạn nhất của Thần Hoang đại cổ vực, trong thời gian ngắn đều khó có khả năng đơn giản thoát ly.
Ngay tại Từ Huyền ly khai Cửu Long vịnh nửa năm.
Một ngày nào đó, một nam tử thần bí mặc áo cà sa màu đen, đầu mang mặt nạ bay vào Thiên Xà trại.
Nam tử này thân hình cao ngất hùng vĩ, trên người quanh quẩn một tầng kiếm khí đỏ sậm quỷ dị bất định để cho sinh linh phụ cận kinh hãi bất an, không dám tới gần.
Hưu....hưu...!!!!
Kiếm tu nam tử rất nhanh rơi xuống Hạ thị thiết tượng phô, trên mặt nạ vẻn vẹn lộ ra một đôi mắt lợi hại lạnh như băng, nhìn chằm chằm vào học đồ trong lò rèn, nhàn nhạt hỏi:
- Nghe nói đây là cửa hàng của từ đại sư ở Thiên Xà trại phải không?
Học đồ rung giọng nói:
- Từ đại sư từ lúc nửa năm trước, đã rời khỏi nơi này rồi.
- Đi xa.
Kiếm tu này nam tử thân hình hơi chấn, thấp giọng nói:
- Hắn làm sao có thể nhanh như vậy? Ta vẫn bị muộn một bước sao?
Phi hành xuyên thẳng qua Cửu Long vịnh hỗn loạn rộng lớn, Từ Huyền cũng không có vội vã chạy đi, dọc theo đường đi hắn cũng ghé vào linh thành hoặc là phiên chợ giao dịch xuất hiện trên quãng đường này.
Bởi vì có một chuyện hắn cần phải làm.
Ở bên trong Yêu Ngư thành cổ, Từ Huyền cho dù không có được Di Lạc Côi Bảo, nhưng mà từng thu hoạch trân bảo tài liệu với số lượng không ít. Lại thêm đoạn thời gian trước nhất cử tiêu diệt Tứ đại Ngưng Đan, trong tay vốn liếng hùng hậu, rất nhanh Từ Huyền đã đổi lấy cự bút linh thạch tài phú.
Từ Huyền cần dùng những vốn liếng tài phú này tìm cách luyện chế Khôi Lỗi trong Thiên Giới Thư Đệ Tứ Hiệt.
Thiết Dực Long Khôi Lỗi lúc trước sau khi trải qua trận chiến tại Yêu Ngư thành cổ cùng Di Thiên Hải Khiếu thì vết thương chồng chất, sức chiến đấu đại giảm, đối với Từ Huyền đã không còn nhiều tác dụng lắm.
Thiên Giới Thư Đệ Tứ Hiệt có thể tạo nên những Khôi Lỗi càng mạnh hơn nữa, tài liệu bất đồng sẽ tạo nên những ảnh hưởng. Từ Huyền nhiều lần nghiên cứu tìm hiểu Thiên Giới Thư, đối với hình dáng Khôi Lỗi mình muốn luyện chế sáng tạo tại trong lòng hắn cơ bản đã phác họa ra đầy đủ.
Hiện tại điều duy nhất Từ Huyền muốn làm chính là thu thập tài liệu Thiên Giới Thư Đệ Tứ Hiệt Khôi Lỗi cần thiết.
Điều này cũng làm cho Từ Huyền dừng lại không ít lần trên đường đi, ở các nơi cơ hồ mỗi lần gặp được một chỗ giao dịch phiên chợ hắn đều dừng lại một chút.
Trong nháy mắt hắn đã phi hành được một hai tháng, linh thạch trong tay Từ Huyền cũng ít đi rất nhiều.
Hắn chỉ có thể đem tài liệu trân bảo được từ các nơi trong tay đổi thành linh thạch tại giao dịch phiên chợ buôn bán.
Từ Huyền xuất thủ bất phàm, trân bảo tài liệu tầng tầng lớp lớp tự nhiên khiến cho một số tu giả ở phiên chợ giao dịch chú ý, đồng thời nảy sinh lòng tham.
Đối với loại tình huống này, Từ Huyền tự nhiên vui lòng khách đến, nhưng mà không ai có thể vừa lòng rời đi.
Một ngày này, Từ Huyền từ một phiên chợ giao dịch nào đó ở Cửu Long vịnh ly khai, vừa mới bay ra hơn mười dặm thì tao ngộ hai dị tộc chặn đường.
- Tiểu tử, muốn sống ly khai thì lưu lại mấy thứ Tam phẩm linh tài trong tay ngươi, còn có Băng Lam chi thủy thất truyền đã lâu nữa.
Hai dị tộc cường giả này, tu vi theo thứ tự là ngưng đan sơ kì cùng trung kỳ.
Cũng bởi vì Từ Huyền ở bên ngoài hành tẩu, tận lực đem tu vi giấu ở ngưng đan sơ kì.
Nhìn thấy loại tình huống này, hắn khỏi bày giải, từ trong khí lực tản mát ra một cỗ khí thế bá đạo bàng bạc, Từ Huyền hét lớn một tiếng, trực tiếp để cho trong đó ngưng đan sơ kì dị tộc thổ huyết, sau đó cách không một chưởng một quyền oanh kích về phía hai thằng này, trong hư không sinh ra từng tiếng nổ vang như sấm.
- Ah!!
Hai tên Ngưng Đan dị tộc, căn bản không có minh bạch chuyện gì thì đã kêu thảm thiết bỏ mình.
Toàn bộ quá trình gọn gàng, dễ như trở bàn tay.
/1173
|