Sắc mặt Yêu Ngư mỹ phụ gấp gáp, nhắc nhở:
- Khu vực mấy trăm dặm phương viên Thiên Hạt ma thành, đều bị lực lượng lĩnh vực của Thanh Thạch chí tôn chưởng khống, địa phương hoá đá kia, ngay cả nửa bước Kim đan cũng khó tổn thương mảy may.
- Ta đã giao phong qua một lần, tình huống tự biết.
Sắc mặt Từ Huyền hờ hững, để Yêu Ngư mỹ phụ lưu lại, một thân một mình, chậm rãi bay về phía Thiên Hạt cổ thành.
Trong hư không, Từ Huyền mỗi bước ra một bước, sức mạnh thể phách khí huyết, đều ngưng kết kéo lên một phần.
Nhìn thân ảnh một thân một mình đạp bước hư không kia, trong lòng Yêu Ngư mỹ phụ có xúc động mạc danh.
Cho tới nay, nàng đối với Từ Huyền rất có thành kiến.
Thế nhưng giờ khắc này, lại có một loại tư vị nói không ra lời, loáng thoáng có chút kính phục.
Lấy tu vi Nguyên đan trung kỳ, đi xông cấm địa do Bất Hủ chí tôn, Bất Hủ Kim đan, nửa bước Kim đan… trấn thủ, đây là dũng cảm cỡ nào?
Vì bằng hữu, vì một nô bộc?
Con mắt Yêu Ngư mỹ phụ, hơi có chút ươn ướt.
Đột nhiên, trong thiên địa phía trước, dựng lên một cỗ thần uy bễ nghễ vũ nội, tuyệt đối là cấp độ Bất Hủ Kim đan.
Liền thấy thân ảnh Từ Huyền tản mát ra một cỗ khí tức kinh sợ thiên địa muôn dân, chất phác dã man.
- Bất Hủ Kim đan!
Tâm thần Yêu Ngư mỹ phụ chấn động.
Khi nào, linh hồn cảnh giới của Từ Huyền, đã đạt đến cấp độ Bất Hủ Kim đan!
Cái này coi là Nhiếp Hàn trong Thiên Hạt cổ thành dung hợp nửa Thiên Hạt ma tâm, cũng không có làm được.
- Ha ha ha... Tiểu tử kia thật giống như lại tới nữa rồi!
Khu vực hoá đá, truyền đến âm thanh của Thanh Thạch chí tôn.
- Tự chui đầu vào lưới!
Đám người Thiên Hạt vương giả, cũng là một trận mừng như điên.
Bọn họ chỉ lo lắng Từ Huyền chạy trốn, nhưng không lo lắng hắn dám giết lại đây.
Trong tầm nhìn, một thân ảnh kim quang xán lạn, mang theo tinh thần uy áp Bất Hủ Kim đan, chậm rãi áp bách mà đến.
- Ồ! Cảnh giới linh hồn tiểu tử kia, lại đạt tới Bất Hủ Kim đan!
Mấy người trong khu vực hoá đá, đều là thay đổi sắc mặt.
Từ Huyền đạp bước hư không, vô cùng bằng phẳng.
Mỗi một khắc.
Trên bả vai của hắn, đột nhiên xuất hiện một quái điểu màu đen giống như Ô Nha.
Minh Tước xuất hiện, cũng không có đưa tới đám người đối phương chú ý.
Dù sao, đây chỉ là một tiểu bất điểm Nguyên đan trung kỳ, căn bản không bị những Nguyên đan hậu kỳ, nửa bước Kim đan, bất hủ Kim đan này để vào trong mắt.
- Tu vi hiện tại của ngươi, rất gần Nguyên đan trung kỳ đỉnh cao, linh hồn cảnh giới lại đạt đến bất hủ Kim đan, sức mạnh dung linh hợp thể, so với năm đó ở Thánh cảnh thì mạnh hơn rất nhiều. . . Chỉ cần ngươi không liều cùng Thanh Thạch Cự Nhân kia, tất cả sẽ khong có vấn đề.
Trong đầu truyền đến âm thanh tàn hồn kiếp trước.
Từ Huyền gật đầu một cái, tâm linh rất nhanh cùng Minh Tước trên bả vai kết hợp lại cùng nhau.
Chỉ là trong nháy mắt, huyết mạch, sức mạnh, tâm thần hai người tụ hợp chung một chỗ.
Minh Tước trên bả vai, hồn thể quanh quẩn biến mất, thân thể ảm đạm, hai mắt thất thần, u ám hoá đá...
Ở hậu phương, Yêu Ngư mỹ phụ chú ý, chỉ cảm thấy khí tức trên người Từ Huyền càng ngày càng đáng sợ.
Đầu tiên là Bất Hủ Kim đan, sau đó là dung hợp với khí tức Minh Tước.
Lúc này, trên da Từ Huyền ngưng kết một tầng hoa văn màu đen, dung hợp cùng kim văn Kim Bá Vương thể, sản sinh ra quang văn ám kim hoàn toàn mới.
Trong khí tức, dung hợp huyết mạch cùng thần thong của Minh Tước!
- Bí thuật kia, thật giống như là dung linh hợp thể!
Yêu Ngư mỹ phụ kinh hô lên tiếng.
Mọi người trong khu vực hoá đá, tâm thần đều mơ hồ run lên, bắt giữ đến một cỗ khí tức cấm kỵ.
Chỉ có Thanh Thạch chí tôn, không biến sắc chút nào, cười một tiếng dài:
- Hảo tiểu tử, để cho ta chơi với ngươi một hồi!
- Xoạt.
Thiên Cơ lệnh trong tay Từ Huyền, điều khiển một cự thần binh, giết về phía Thanh Thạch chí tôn, đồng thời hét lớn một tiếng:
- Ta đã đến.
Thanh âm kia, thậm chí xuyên thấu qua khu vực hoá đá, tiến vào Thiên Hạt cổ thành.
Mà trên thực tế, Nhiếp Hàn cùng Tuyết Vi trong Thiên Hạt cổ thành, đã cảm ứng được cỗ khí tức bất hủ Kim đan này, nhưng không quá xác định là Từ Huyền.
Chờ Từ Huyền lên tiếng, hai người lập tức lấy ra di lạc báu vật, kết hợp Ma Hạt chi tâm, tác động toàn bộ Thiên Hạt cổ thành, công kích khu vực hoá đá.
Oanh…
Khu vực bị Thanh Thạch chí tôn hoá đá, lại bắt đầu lay động.
- Đáng ghét!
Thanh Thạch chí tôn cắn răng một cái, phải phân ra hơn nửa tâm lực, tới cố thủ khu vực hoá đá.
Nhưng hắn sẽ không để cho Từ Huyền ung dung, trọng lực hùng hồn vô tận, áp bách ở trên người hắn.
Thân hình Từ Huyền loáng một cái, nhưng sớm có phòng bị, thôi thúc Thổ chi tỳ cùng Phương Ấn Sơn, lực từ trường của Ngân Từ Nguyên Châu Nguyên, cũng cùng nhau triển khai.
Khanh!
Cự thần binh công kích, chém ở trên người Thanh Thạch chí tôn, kiềm chế hắn gắt gao.
Mặc dù ở tình huống như vậy, Thanh Thạch chí tôn cũng có dư lực, đá cự thần binh bay ra ngoài.
Vì bảo đảm an toàn, Từ Huyền lại mệnh lệnh Kim ngẫu Tiểu Sửu phía xa phát động thần thông, tiến một bước kiềm chế Thanh Thạch chí tôn.
Sau lưng Kim ngẫu Tiểu Sửu, bắn ra một đạo hàn quang lưu ly, từng đạo từng đạo hàn lưu băng phong, hóa thành gió xoáy, nhằm về phía Thanh Thạch chí tôn.
Trên người Thanh Thạch chí tôn lần lượt ngưng kết sương lạnh, tốc độ chậm lại.
Hắn vận lực đập vỡ tan, kim ngẫu Tiểu Sửu kia lại phát động dây dưa.
- Tiểu tử! Nhận lấy cái chết.
Thiên Hạt vương giả, mang theo hai vị nửa bước Kim đan, chư vị Nguyên đan hậu kỳ, bọc đánh mà đến.
Từ Huyền cười gằn, ánh mắt bỗng dưng phát lạnh, trong lòng mặc niệm: dung!
Dung!
Dung linh hợp thể!
Hô Xoạt!
Thoáng chốc, trên người hắn dựng lên một tầng thanh, tử, hồng, hoàng bốn màu ám diễm đan xen, dày đến nửa trượng, kiêu ngạo hung hăng.
Toàn thân Từ Huyền hiện lên màu vàng sậm, như Ma thần trong hỏa diễm, Hắc Phượng Hoàng dục hỏa thiêu đốt, khí thế trùng thiên, thần ma lui tránh, đủ khiến bất hủ Kim đan thay đổi sắc mặt.
Sau khi Dung linh hợp thể, nguyên lực cùng thần thong của Từ Huyền, ở mức độ lớn tăng vọt, mạnh không chỉ một lần.
Minh Tước u ám hoá đá trên bả vai, phảng phất hóa thành một phần thân thể, dường như huyết nhục của chính mình.
Hô oanh…
Từ Huyền một quyền đánh tới, ám diễm bốn màu khủng bố che ngợp bầu trời, mãnh liệt bạo phát, xông thẳng thiên không, trong lúc mơ hồ như thượng cổ cự thú, giương nanh múa vuốt, phần diệt muôn dân.
Ám diễm bốn màu kia, dung hợp Minh Tước viêm hỏa, hai đại chân hỏa cội nguồn sức mạnh của Từ Huyền, phát huy huyết mạch thần thông đến cực hạn.
Viêm lực thần thông kia, trực tiếp đột phá đến cấp độ bất hủ Kim đan, còn ẩn chứa xung kích linh hồn đáng sợ.
- A a...
Tiếng kêu thảm thiết liên miên truyền đến, hai tên Nguyên đan hậu kỳ cách gần, trực tiếp bị hỏa diễm linh hồn giết chết, thân thể vẫn là hoàn chỉnh.
Hô!
Ngay sau đó là bản thể ám diễm bốn màu, hiện lên hình nắm đấm tấn công tới.
- Bất hảo!
Thiên Hạt vương giả biến sắc, vận chuyển toàn bộ thực lực bất hủ Kim đan, mới miễn cưỡng đối kháng xung kích kia.
- Khu vực mấy trăm dặm phương viên Thiên Hạt ma thành, đều bị lực lượng lĩnh vực của Thanh Thạch chí tôn chưởng khống, địa phương hoá đá kia, ngay cả nửa bước Kim đan cũng khó tổn thương mảy may.
- Ta đã giao phong qua một lần, tình huống tự biết.
Sắc mặt Từ Huyền hờ hững, để Yêu Ngư mỹ phụ lưu lại, một thân một mình, chậm rãi bay về phía Thiên Hạt cổ thành.
Trong hư không, Từ Huyền mỗi bước ra một bước, sức mạnh thể phách khí huyết, đều ngưng kết kéo lên một phần.
Nhìn thân ảnh một thân một mình đạp bước hư không kia, trong lòng Yêu Ngư mỹ phụ có xúc động mạc danh.
Cho tới nay, nàng đối với Từ Huyền rất có thành kiến.
Thế nhưng giờ khắc này, lại có một loại tư vị nói không ra lời, loáng thoáng có chút kính phục.
Lấy tu vi Nguyên đan trung kỳ, đi xông cấm địa do Bất Hủ chí tôn, Bất Hủ Kim đan, nửa bước Kim đan… trấn thủ, đây là dũng cảm cỡ nào?
Vì bằng hữu, vì một nô bộc?
Con mắt Yêu Ngư mỹ phụ, hơi có chút ươn ướt.
Đột nhiên, trong thiên địa phía trước, dựng lên một cỗ thần uy bễ nghễ vũ nội, tuyệt đối là cấp độ Bất Hủ Kim đan.
Liền thấy thân ảnh Từ Huyền tản mát ra một cỗ khí tức kinh sợ thiên địa muôn dân, chất phác dã man.
- Bất Hủ Kim đan!
Tâm thần Yêu Ngư mỹ phụ chấn động.
Khi nào, linh hồn cảnh giới của Từ Huyền, đã đạt đến cấp độ Bất Hủ Kim đan!
Cái này coi là Nhiếp Hàn trong Thiên Hạt cổ thành dung hợp nửa Thiên Hạt ma tâm, cũng không có làm được.
- Ha ha ha... Tiểu tử kia thật giống như lại tới nữa rồi!
Khu vực hoá đá, truyền đến âm thanh của Thanh Thạch chí tôn.
- Tự chui đầu vào lưới!
Đám người Thiên Hạt vương giả, cũng là một trận mừng như điên.
Bọn họ chỉ lo lắng Từ Huyền chạy trốn, nhưng không lo lắng hắn dám giết lại đây.
Trong tầm nhìn, một thân ảnh kim quang xán lạn, mang theo tinh thần uy áp Bất Hủ Kim đan, chậm rãi áp bách mà đến.
- Ồ! Cảnh giới linh hồn tiểu tử kia, lại đạt tới Bất Hủ Kim đan!
Mấy người trong khu vực hoá đá, đều là thay đổi sắc mặt.
Từ Huyền đạp bước hư không, vô cùng bằng phẳng.
Mỗi một khắc.
Trên bả vai của hắn, đột nhiên xuất hiện một quái điểu màu đen giống như Ô Nha.
Minh Tước xuất hiện, cũng không có đưa tới đám người đối phương chú ý.
Dù sao, đây chỉ là một tiểu bất điểm Nguyên đan trung kỳ, căn bản không bị những Nguyên đan hậu kỳ, nửa bước Kim đan, bất hủ Kim đan này để vào trong mắt.
- Tu vi hiện tại của ngươi, rất gần Nguyên đan trung kỳ đỉnh cao, linh hồn cảnh giới lại đạt đến bất hủ Kim đan, sức mạnh dung linh hợp thể, so với năm đó ở Thánh cảnh thì mạnh hơn rất nhiều. . . Chỉ cần ngươi không liều cùng Thanh Thạch Cự Nhân kia, tất cả sẽ khong có vấn đề.
Trong đầu truyền đến âm thanh tàn hồn kiếp trước.
Từ Huyền gật đầu một cái, tâm linh rất nhanh cùng Minh Tước trên bả vai kết hợp lại cùng nhau.
Chỉ là trong nháy mắt, huyết mạch, sức mạnh, tâm thần hai người tụ hợp chung một chỗ.
Minh Tước trên bả vai, hồn thể quanh quẩn biến mất, thân thể ảm đạm, hai mắt thất thần, u ám hoá đá...
Ở hậu phương, Yêu Ngư mỹ phụ chú ý, chỉ cảm thấy khí tức trên người Từ Huyền càng ngày càng đáng sợ.
Đầu tiên là Bất Hủ Kim đan, sau đó là dung hợp với khí tức Minh Tước.
Lúc này, trên da Từ Huyền ngưng kết một tầng hoa văn màu đen, dung hợp cùng kim văn Kim Bá Vương thể, sản sinh ra quang văn ám kim hoàn toàn mới.
Trong khí tức, dung hợp huyết mạch cùng thần thong của Minh Tước!
- Bí thuật kia, thật giống như là dung linh hợp thể!
Yêu Ngư mỹ phụ kinh hô lên tiếng.
Mọi người trong khu vực hoá đá, tâm thần đều mơ hồ run lên, bắt giữ đến một cỗ khí tức cấm kỵ.
Chỉ có Thanh Thạch chí tôn, không biến sắc chút nào, cười một tiếng dài:
- Hảo tiểu tử, để cho ta chơi với ngươi một hồi!
- Xoạt.
Thiên Cơ lệnh trong tay Từ Huyền, điều khiển một cự thần binh, giết về phía Thanh Thạch chí tôn, đồng thời hét lớn một tiếng:
- Ta đã đến.
Thanh âm kia, thậm chí xuyên thấu qua khu vực hoá đá, tiến vào Thiên Hạt cổ thành.
Mà trên thực tế, Nhiếp Hàn cùng Tuyết Vi trong Thiên Hạt cổ thành, đã cảm ứng được cỗ khí tức bất hủ Kim đan này, nhưng không quá xác định là Từ Huyền.
Chờ Từ Huyền lên tiếng, hai người lập tức lấy ra di lạc báu vật, kết hợp Ma Hạt chi tâm, tác động toàn bộ Thiên Hạt cổ thành, công kích khu vực hoá đá.
Oanh…
Khu vực bị Thanh Thạch chí tôn hoá đá, lại bắt đầu lay động.
- Đáng ghét!
Thanh Thạch chí tôn cắn răng một cái, phải phân ra hơn nửa tâm lực, tới cố thủ khu vực hoá đá.
Nhưng hắn sẽ không để cho Từ Huyền ung dung, trọng lực hùng hồn vô tận, áp bách ở trên người hắn.
Thân hình Từ Huyền loáng một cái, nhưng sớm có phòng bị, thôi thúc Thổ chi tỳ cùng Phương Ấn Sơn, lực từ trường của Ngân Từ Nguyên Châu Nguyên, cũng cùng nhau triển khai.
Khanh!
Cự thần binh công kích, chém ở trên người Thanh Thạch chí tôn, kiềm chế hắn gắt gao.
Mặc dù ở tình huống như vậy, Thanh Thạch chí tôn cũng có dư lực, đá cự thần binh bay ra ngoài.
Vì bảo đảm an toàn, Từ Huyền lại mệnh lệnh Kim ngẫu Tiểu Sửu phía xa phát động thần thông, tiến một bước kiềm chế Thanh Thạch chí tôn.
Sau lưng Kim ngẫu Tiểu Sửu, bắn ra một đạo hàn quang lưu ly, từng đạo từng đạo hàn lưu băng phong, hóa thành gió xoáy, nhằm về phía Thanh Thạch chí tôn.
Trên người Thanh Thạch chí tôn lần lượt ngưng kết sương lạnh, tốc độ chậm lại.
Hắn vận lực đập vỡ tan, kim ngẫu Tiểu Sửu kia lại phát động dây dưa.
- Tiểu tử! Nhận lấy cái chết.
Thiên Hạt vương giả, mang theo hai vị nửa bước Kim đan, chư vị Nguyên đan hậu kỳ, bọc đánh mà đến.
Từ Huyền cười gằn, ánh mắt bỗng dưng phát lạnh, trong lòng mặc niệm: dung!
Dung!
Dung linh hợp thể!
Hô Xoạt!
Thoáng chốc, trên người hắn dựng lên một tầng thanh, tử, hồng, hoàng bốn màu ám diễm đan xen, dày đến nửa trượng, kiêu ngạo hung hăng.
Toàn thân Từ Huyền hiện lên màu vàng sậm, như Ma thần trong hỏa diễm, Hắc Phượng Hoàng dục hỏa thiêu đốt, khí thế trùng thiên, thần ma lui tránh, đủ khiến bất hủ Kim đan thay đổi sắc mặt.
Sau khi Dung linh hợp thể, nguyên lực cùng thần thong của Từ Huyền, ở mức độ lớn tăng vọt, mạnh không chỉ một lần.
Minh Tước u ám hoá đá trên bả vai, phảng phất hóa thành một phần thân thể, dường như huyết nhục của chính mình.
Hô oanh…
Từ Huyền một quyền đánh tới, ám diễm bốn màu khủng bố che ngợp bầu trời, mãnh liệt bạo phát, xông thẳng thiên không, trong lúc mơ hồ như thượng cổ cự thú, giương nanh múa vuốt, phần diệt muôn dân.
Ám diễm bốn màu kia, dung hợp Minh Tước viêm hỏa, hai đại chân hỏa cội nguồn sức mạnh của Từ Huyền, phát huy huyết mạch thần thông đến cực hạn.
Viêm lực thần thông kia, trực tiếp đột phá đến cấp độ bất hủ Kim đan, còn ẩn chứa xung kích linh hồn đáng sợ.
- A a...
Tiếng kêu thảm thiết liên miên truyền đến, hai tên Nguyên đan hậu kỳ cách gần, trực tiếp bị hỏa diễm linh hồn giết chết, thân thể vẫn là hoàn chỉnh.
Hô!
Ngay sau đó là bản thể ám diễm bốn màu, hiện lên hình nắm đấm tấn công tới.
- Bất hảo!
Thiên Hạt vương giả biến sắc, vận chuyển toàn bộ thực lực bất hủ Kim đan, mới miễn cưỡng đối kháng xung kích kia.
/1173
|