Bên trong cơ thể hắn, linh lực giống như nham tương không ngừng sôi trào chảy xuôi khắp kinh mạch toàn thân. Mỗi khi linh lực chảy tới đâu, kinh mạch nơi đó lại phát ra tiếng xèo xèo bốc lên khói trắng. Một cảm giác đau đớn đến tận xương tuỷ làm Lý Phàm không nhịn được phải cắn chặt răng, mồ hôi rơi xuống như mưa. Cứ như vậy linh lực sau khi dạo một vòng trong người Lý Phàm, bèn hướng tới trái tim hắn cấp tốc hội tụ lại.
Oanh...!
Lý Phàm chỉ cảm thấy cả người mình như vừa nổ tung thành vạn mảnh, theo sau một cỗ cảm giác như có thể dẫm nát cả thiên địa dưới chân chợt xuất hiện trong tâm trí hắn.
Sức mạnh này, là Phi Nhân sao?
Hầu...!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh. Chỉ sau khoảnh khắc, Lý Phàm cuối cùng cũng đứng thẳng dậy, tóc dài trắng xóa tung bay, cả người vang lên hàng loạt tiếng răng rắc. Lực lượng quá lớn trong thân thể làm Lý Phàm không nhịn được ngửa cổ lên trời hú dài một tiếng. Theo sau dưới chân hắn đạp lên hư không, bước ra một bước vượt qua hơn mười trượng tiến tới trước mặt Huyết Mao Viên Vương.
"Nghiệt súc, chết đi cho ta!"
Hai mắt Lý Phàm trợn lên, hắc quang phun ra nuốt vào giống như thần ma nộ hỏa. Từ miệng hắn gầm lớn một tiếng, Sám Hối Chi Mâu trong tay mang theo uy thế lôi đình vạn quân vung ra hướng tới đầu lâu Huyết Mao Viên Vương điểm tới.
"Lôi Thiên Đại Tráng."
Oanh long long...!
Một mâu này vừa đâm ra, giống như tiếng sấm nơi cuối chân trời vang rền mạnh mẽ, chỉ sau khoảnh khắc đã tới trước mặt viên vương, mang theo lôi điện hoành ngang, bá khí trùng trùng, bá đạo không gì sánh kịp.
Huyết Mao Viên Vương từ lúc trông thấy nhân loại kia làm ra hành vi khác thường đã cảm thấy một mối nguy cơ mơ hồ. Nhưng mọi việc diễn ra quá nhanh, nhân lúc nó chưa kịp phản ứng thì Lý Phàm đã hoàn thành xong Sinh Tử Chú, cường thế đề thăng cảnh giới lên một tầng, theo sau một mâu đã hung hăng chém giết tới trên đầu nó.
Grào...!
Trong lúc nguy cơ, Huyết Mao Viên Vương hai bàn tay mang theo huyết quang dày đặc chụm lại với nhau tạo thành một huyết cầu lớn cỡ một trượng, sau đó gầm nhẹ một tiếng, nâng huyết cầu lên cản lại một mâu kia.
Phanh... Uỳnh!
Huyết cầu mang theo năng lượng cuồng dã cuả Huyết Mao Viên Vương trong phút chốc đã va chạm với mũi của Sám Hối Chi Mâu, lôi điện cùng huyết mang đan xen dày đặc, bất chợt một tiếng nổ lớn vang lên, cả lôi cầu và trường mâu đều nổ tan thành mảnh nhỏ.
Lý Phàm khẽ hộc máu loạng choạng lùi lại vài bước, mỗi bước chân đều dẫm cho không gian dưới chân gợn sóng, nhờ vậy mới hóa giải được cỗ dư lực vừa rồi. Đối diện hắn, Huyết Mao Viên Vương tình trạng còn thê thảm hơn nhiều. Vốn nó đã bị thương từ trước sức mạnh đã giảm xuống không ít, nay lại thêm một lần giao phong chính diện với Lý Phàm hiện giờ có thực lực không kém gì nó, vì vậy dưới vụ nổ vừa rồi, cả vùng ngực nó đã bị biến thành một mảnh máu thịt bầy nhầy.
"Hừ!"
Nhìn thấy tình cảnh này, trong miệng Lý Phàm hừ lạnh một tiếng, cũng không thèm triệu hồi ra Sám Hối Chi Mâu nữa. Dưới chân bước ra một bước tới trước người Huyết Mao Viên Vương, quyền đầu trong tay hắn vung lên đánh thẳng tới người yêu thú.
Một quyền này mang theo uy thế như núi non vạn trượng, uy nghiêm mà nặng nề vô cùng, trong lúc đánh tới không ngờ làm cả một mảng không gian trở nên gợn sóng, biến thành một quyền đầu hư ảo khổng lồ đánh tới ma viên.
Huyết Mao Ma Viên cũng không cam lòng chờ chết, một quyền mang theo yêu lực cường hoành đồng dạng đánh ra nghênh tiếp.
Phanh phanh phanh phanh phanh...!
Trong lúc nhất thời, một người một yêu đều hướng tới đối phương tung ra hàng loạt quyền đầu. Quyền kình hai người giao nhau giống như sấm rền nổ vang liên tục trên bầu trời, oanh long không ngớt. Mà ở bên trong, thỉnh thoảng lại vang lên một vài tiếng kêu đau đớn hay vài đóa huyết hoa diễm lệ rơi ra, chiến cuộc vô cùng thảm thiết. Động tĩnh giao chiến của Lý Phàm và Huyết Mao Viên Vương quá lờn làm phía bên kia, mấy người Vũ Thanh Phong và đám Huyết Mao Ma Viên bình thường đang chiến đấu cũng phải tạm dừng tay, đưa mắt nhìn tới.
Cũng không biết qua bao lâu sau, một tiếng vượng kêu thê lương vang lên. Từ trên trời, một thân hình khổng lồ giống như lưu tinh bị đánh bật ra, nặng nề rơi xuống mặt đất. Mà cùng lúc đó, một thân thể bé nhỏ hơn nhiều cũng đồng dạng rơi xuống theo, hai nắm tay hướng tới người ma viên liên tục tung ra hàng loạt quyền.
Phanh phanh phanh...!
Lý Phàm trong lúc rơi xuống đấm ra hơn trăm quyền đánh nát toàn bộ phần lưng của Huyết Mao Viên Vương. Nhưng như vậy còn chưa đủ, hắn khẽ hít một hơi, chợt giẫm mạnh vào lưng viên vương nhảy lên cao hơn trượng, theo sau giậm mạnh xuống.
Rầm...!
Huyết Mao Viên Vương như một tòa núi thịt bị xung lực bắn thẳng xuống đất, kéo theo vô số mưa máu rơi ra.
Lý Phàm lúc này một châm giẫm lên người yêu thú, trên tay hiện ra Sám Hối Chi Mâu. Hắn lạnh lùng nhìn Huyết Mao Viên Vương dưới chân, trầm giọng nói:
"Nghiệt súc, ngươi dẫn theo quần yêu làm loạn, gây họa nhân gian, tàn sát dân thường, tội nghiệt không thể tha thứ. Nay ta sẽ dùng mạng của ngươi mà chấm dứt lần thú triều này. Chịu chết đi!"
Lời nói vừa dứt, Lý Phàm vung trường mâu trong tay lên nhắm thẳng đầu viên vương chém xuống. Nhưng đúng lúc này viên vương dưới chân hắn trong mắt lại hiện ra một tia điên cuồng, nó khẽ dùng hết khí lực còn lại túm lấy hai chân Lý Phàm.
Viên vương bất ngờ còn sức phản kháng cũng làm Lý Phàm sắc mặt khẽ biến, nhưng chưa đợi hắn kịp hành động, một đoàn huyết quang đã từ trên người yêu thú lóe lên, bao trùm lấy cả hai.
Oanh...!
Một trận không gian dao động hiện ra, theo sau thân hình một người một yêu đã quỷ dị tiêu thất, giống như chưa bao giờ từng tồn tại ở nơi này...
Oanh...!
Lý Phàm chỉ cảm thấy cả người mình như vừa nổ tung thành vạn mảnh, theo sau một cỗ cảm giác như có thể dẫm nát cả thiên địa dưới chân chợt xuất hiện trong tâm trí hắn.
Sức mạnh này, là Phi Nhân sao?
Hầu...!
Nói thì chậm mà xảy ra thì nhanh. Chỉ sau khoảnh khắc, Lý Phàm cuối cùng cũng đứng thẳng dậy, tóc dài trắng xóa tung bay, cả người vang lên hàng loạt tiếng răng rắc. Lực lượng quá lớn trong thân thể làm Lý Phàm không nhịn được ngửa cổ lên trời hú dài một tiếng. Theo sau dưới chân hắn đạp lên hư không, bước ra một bước vượt qua hơn mười trượng tiến tới trước mặt Huyết Mao Viên Vương.
"Nghiệt súc, chết đi cho ta!"
Hai mắt Lý Phàm trợn lên, hắc quang phun ra nuốt vào giống như thần ma nộ hỏa. Từ miệng hắn gầm lớn một tiếng, Sám Hối Chi Mâu trong tay mang theo uy thế lôi đình vạn quân vung ra hướng tới đầu lâu Huyết Mao Viên Vương điểm tới.
"Lôi Thiên Đại Tráng."
Oanh long long...!
Một mâu này vừa đâm ra, giống như tiếng sấm nơi cuối chân trời vang rền mạnh mẽ, chỉ sau khoảnh khắc đã tới trước mặt viên vương, mang theo lôi điện hoành ngang, bá khí trùng trùng, bá đạo không gì sánh kịp.
Huyết Mao Viên Vương từ lúc trông thấy nhân loại kia làm ra hành vi khác thường đã cảm thấy một mối nguy cơ mơ hồ. Nhưng mọi việc diễn ra quá nhanh, nhân lúc nó chưa kịp phản ứng thì Lý Phàm đã hoàn thành xong Sinh Tử Chú, cường thế đề thăng cảnh giới lên một tầng, theo sau một mâu đã hung hăng chém giết tới trên đầu nó.
Grào...!
Trong lúc nguy cơ, Huyết Mao Viên Vương hai bàn tay mang theo huyết quang dày đặc chụm lại với nhau tạo thành một huyết cầu lớn cỡ một trượng, sau đó gầm nhẹ một tiếng, nâng huyết cầu lên cản lại một mâu kia.
Phanh... Uỳnh!
Huyết cầu mang theo năng lượng cuồng dã cuả Huyết Mao Viên Vương trong phút chốc đã va chạm với mũi của Sám Hối Chi Mâu, lôi điện cùng huyết mang đan xen dày đặc, bất chợt một tiếng nổ lớn vang lên, cả lôi cầu và trường mâu đều nổ tan thành mảnh nhỏ.
Lý Phàm khẽ hộc máu loạng choạng lùi lại vài bước, mỗi bước chân đều dẫm cho không gian dưới chân gợn sóng, nhờ vậy mới hóa giải được cỗ dư lực vừa rồi. Đối diện hắn, Huyết Mao Viên Vương tình trạng còn thê thảm hơn nhiều. Vốn nó đã bị thương từ trước sức mạnh đã giảm xuống không ít, nay lại thêm một lần giao phong chính diện với Lý Phàm hiện giờ có thực lực không kém gì nó, vì vậy dưới vụ nổ vừa rồi, cả vùng ngực nó đã bị biến thành một mảnh máu thịt bầy nhầy.
"Hừ!"
Nhìn thấy tình cảnh này, trong miệng Lý Phàm hừ lạnh một tiếng, cũng không thèm triệu hồi ra Sám Hối Chi Mâu nữa. Dưới chân bước ra một bước tới trước người Huyết Mao Viên Vương, quyền đầu trong tay hắn vung lên đánh thẳng tới người yêu thú.
Một quyền này mang theo uy thế như núi non vạn trượng, uy nghiêm mà nặng nề vô cùng, trong lúc đánh tới không ngờ làm cả một mảng không gian trở nên gợn sóng, biến thành một quyền đầu hư ảo khổng lồ đánh tới ma viên.
Huyết Mao Ma Viên cũng không cam lòng chờ chết, một quyền mang theo yêu lực cường hoành đồng dạng đánh ra nghênh tiếp.
Phanh phanh phanh phanh phanh...!
Trong lúc nhất thời, một người một yêu đều hướng tới đối phương tung ra hàng loạt quyền đầu. Quyền kình hai người giao nhau giống như sấm rền nổ vang liên tục trên bầu trời, oanh long không ngớt. Mà ở bên trong, thỉnh thoảng lại vang lên một vài tiếng kêu đau đớn hay vài đóa huyết hoa diễm lệ rơi ra, chiến cuộc vô cùng thảm thiết. Động tĩnh giao chiến của Lý Phàm và Huyết Mao Viên Vương quá lờn làm phía bên kia, mấy người Vũ Thanh Phong và đám Huyết Mao Ma Viên bình thường đang chiến đấu cũng phải tạm dừng tay, đưa mắt nhìn tới.
Cũng không biết qua bao lâu sau, một tiếng vượng kêu thê lương vang lên. Từ trên trời, một thân hình khổng lồ giống như lưu tinh bị đánh bật ra, nặng nề rơi xuống mặt đất. Mà cùng lúc đó, một thân thể bé nhỏ hơn nhiều cũng đồng dạng rơi xuống theo, hai nắm tay hướng tới người ma viên liên tục tung ra hàng loạt quyền.
Phanh phanh phanh...!
Lý Phàm trong lúc rơi xuống đấm ra hơn trăm quyền đánh nát toàn bộ phần lưng của Huyết Mao Viên Vương. Nhưng như vậy còn chưa đủ, hắn khẽ hít một hơi, chợt giẫm mạnh vào lưng viên vương nhảy lên cao hơn trượng, theo sau giậm mạnh xuống.
Rầm...!
Huyết Mao Viên Vương như một tòa núi thịt bị xung lực bắn thẳng xuống đất, kéo theo vô số mưa máu rơi ra.
Lý Phàm lúc này một châm giẫm lên người yêu thú, trên tay hiện ra Sám Hối Chi Mâu. Hắn lạnh lùng nhìn Huyết Mao Viên Vương dưới chân, trầm giọng nói:
"Nghiệt súc, ngươi dẫn theo quần yêu làm loạn, gây họa nhân gian, tàn sát dân thường, tội nghiệt không thể tha thứ. Nay ta sẽ dùng mạng của ngươi mà chấm dứt lần thú triều này. Chịu chết đi!"
Lời nói vừa dứt, Lý Phàm vung trường mâu trong tay lên nhắm thẳng đầu viên vương chém xuống. Nhưng đúng lúc này viên vương dưới chân hắn trong mắt lại hiện ra một tia điên cuồng, nó khẽ dùng hết khí lực còn lại túm lấy hai chân Lý Phàm.
Viên vương bất ngờ còn sức phản kháng cũng làm Lý Phàm sắc mặt khẽ biến, nhưng chưa đợi hắn kịp hành động, một đoàn huyết quang đã từ trên người yêu thú lóe lên, bao trùm lấy cả hai.
Oanh...!
Một trận không gian dao động hiện ra, theo sau thân hình một người một yêu đã quỷ dị tiêu thất, giống như chưa bao giờ từng tồn tại ở nơi này...
/115
|