Trương Hằng ở bên cạnh vốn ôm tâm lý xem náo nhiệt nhưng không ngờ vị Hà Y Tú này lại đột nhiên kéo mình vào.
Dựa theo kế hoạch vốn có, Trương Hằng thật sự sẽ hội hợp với tu sĩ Độc Thiên Bảo. sau đó tiến vào Huyết Sát thần điện, ở thời khắc mấu chốt có lẽ sẽ nhận được ưu đãi gì đó.
Ánh mắt lạnh lùng của Nam Minh liếc nhìn Trương Hằng rồi nói với Hà Y Tú:
- Một tên Luyện khí kỳ rác rưỡi mà thôi, để Nam mỗ giải quyết hắn trước vậy!
Khi nói tới đây, thân hình Nam Minh đột nhiên chợt lóe. cấp tốc lao về phía Trương Hằng. Hào quang màu xanh ngọc trong tay hắn mơ hồ lưu chuyển. dường như dùng tới vài thành công lực.
- Thực lực của Nam Minh này tuyệt đối thuộc hàng đầu trong số tu sĩ ở trong động phủ. Không bằng cùng cô gái thần bí này liên thủ. Nếu hắn khinh thường mình thì thật sự có cơ hội xuất kỳ bất ý xử Lý hắn.
Tâm niệm vừa chuyển Trương Hằng không né không đỡ, cứ như vậy ngự phong đứng yên giữa hư không.
Nam Minh thấy hành động như vậy của Trương Hằng thì giật mình, hào quang lưu chuyển trong tay lại tăng thêm vài phần, ánh mắt nhìn chằm chằm vào vẻ mặt Trương Hằng.
Không ngờ tên Nam Minh này Không phải là kẻ hoàn toàn cuồng ngạo, đáy lòng cũng có vài phần cận thận.
Bàn tay hắn mở rộng, hào quang màu bạc bao trùm bên ngoài, ánh mắt Trương Hằng lạnh lùng, một chưởng nhanh chóng đẩy ra nghênh đón.
Ầm!
Trong hư không sinh ra một tiếng nổ lớn! Khi song chưởng của hai người giao nhau đều cấp tốc bắn về phía sau mấy chục thước.
Thân thể Nam Minh không ngừng run rẩy ở giữa không trung mới chế trụ được thân hình.
Vù vù!
Một cỗ cuồng phong điên cuồng quét về bốn phía.
Giữa dãy núi còn có vài âm thanh quanh quẩn.
- Thực lực của các hạ không tồi. đáng tiếc chúng ta Không phải là bằng hữu!
Sắc mặt Nam Minh ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào Trương Hằng cách hắn không xa, cánh tay hơi vô lực buông xuống.
Trương Hằng cũng cảm giác kinh ngạc. Một kích vừa rồi của hắn đã sử dụng toàn bộ lực lượng thân thể, hơn nữa còn tới bốn năm phần hỏa hậu Luyện Hư Linh Khí. Đối phương đúng là dùng tay trần tiếp một chưởng của mình mà không có phản ứng đặc biệt gì.
Các đó không xa, Hà Y Tú cũng nhanh chóng lướt người tới, cười khẽ:
- Vô Cực Độc Ma nói không sai, thực lực của Đường đạo hữu vượt xa tu sĩ cùng giai.
Trương Hằng cảm thấy kinh ngạc. Qua lời Hà Y Tú cũng có thể nhận ra nàng ta dường như rất tôn trọng Vô Cực Độc Ma.
Hơn nữa, Trương Hằng có cảm giác Hà Y Tú này dường như đang có ý tứ kiểm tra thực lực của mình.
- Nam Minh! Có phải cánh tay phải của ngươi đã bị thương?
Khuôn mặt lờ mờ hiện lên sau màn che mặt kia lộ ra vẻ tươi cười yếu ớt. dường như đang cười nhạo kém cỏi của Nam Minh.
Nam Minh cũng không phủ nhân, thanh âm khô khan nói:
- Là do ta sơ suất... Nhưng hai người các ngươi nếu muốn giết ta thì cũng không có khả năng. Ta không phải là tu sĩ Trúc cơ kỳ bình thường...
Khi nói tới đây. độn quang dưới chân Nam Minh khẽ run lên. tính rời khỏi nơi này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mặc dù hắn cuồng vọng hơn nữa cũng không ngu ngốc đối kháng với hai gã có thực lực tương đương tu sĩ Trúc cơ kỳ.
- Đường đạo hữu! chúng ta ngăn hắn lại!
Hà Y Tú hô lên một câu với Trương Hằng, dưới chân cũng ngưng kết một tầng độn quang nhàn nhạt, lập tức đuổi theo Nam Minh.
Quanh thân Trương Hằng lại lưu chuyển ngân quang nhàn nhạt, tốc độ cũng nhanh hơn vài phần. Tuy nhiên trong lòng hắn cũng thấy không có nhiều hi vọng.
Giao chiến giữa không trung, có thể có nhiều cách chạy trốn lắm. Hai người nếu muốn đuổi giết một kẻ thực lực cũng không yếu hơn nhiều thì quả không dễ dàng.
Đúng lúc này từ phía trước truyền tới một thanh âm nữ nhân lạnh, như băng:
- Nam Minh sư huynh! Để muội tới giúp huynh một tay!
Đang chạy trốn Nam Minh thấy phía trước đột nhiên xuất hiện một nữ nhân, trong lòng đại hỉ hô lên:
- Sư muội tới thật đúng lúc.
Trượng Hằng vừa thấy nữ nhân ở phía trước thì cảm thấy đau đầu! Nữ nhân này chính là Mộ Tuyền từng luận bàn với mình làn trước.
Nàng này có thiên phú thần thông biết được tương lai, thực rất khó đối phó.
Giờ phút này, thực lực của Mộ Tuyền không ngờ cũng đã bước vào Trúc cơ kỳ. Trương Hằng thầm nghĩ không biết trong động phủ này rốt cuộc có bao nhiều tu sĩ Trúc cơ kỳ? Hiện tại hắn đã nhìn thấy ba người rồi!
- Mộ sư muội! Muội đối phó nữ nhân kia, để hắn lại cho ta!
Ánh mắt Nam Minh tràn đầy chiến ý, nói với Mộ Tuyền một câu rồi liền bay về phía Trương Hằng.
Trong lòng Trương Hằng thầm kêu khổ. vốn đang hai chiến một giở không ngờ lại biến thành hai đấu hai. Điều này thật khiến người ta buồn bực.
Xa xa hai nàng kia đã lập tức giao thủ, nhưng Trương Hằng và Nam Minh lại không lập tức động thủ mà lầng lặng đứng đối diện nhau ra xa.
Tay phải Nam Minh vừa cứng rắn đối kháng với Trương Hằng đã bị thương, hiện tại còn buông thõng nhưng chút thương thế này dường như cũng không ảnh hưởng nhiều tới hắn.
- ở Bích Tuyết Tương Vân Tông. Nam Minh ta gần như không có đối thủ cùng bậc. Hiện giờ ta còn cao hơn ngươi một bậc. ngược lại còn chịu thiệt trong tay ngươi, đối với Nam Minh ta. đó là sự sỉ nhục nhất trong đời.
Nam Minh vô cùng bình tĩnh, sau khi nói xong vẫn không nhúc nhích mà nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Trương Hằng.
Trương Hằng khinh thường nói:
- Cái gì mà vô địch cùng bậc?! Lão tử hiện tại đã có thể dễ dàng chém giết tu sĩ Trúc cơ kỳ.
- Ngươi không cần phải cố ý trêu chọc ta! Khi đối diện với đối thủ chân chính, Nam Minh ta chưa bao giờ mất đi bình tĩnh.
Thần sắc Nam Minh không thay đổi, dường như đang nói một chuyện chẳng liên quan gì tới hắn cả.
Trương Hằng thầm nghĩ tên Nam Minh này bề ngoài Tuy rằng vô cùng cuồng vọng nhưng nội tâm cũng không đơn giản như trong tưởng tượng của những người khác.
Rầm
Hai nàng kia ở xa xa đang giao thủ pháp thuật giao nhau tạo ra thanh âm ầm ầm truyền tới. không khí còn liên tục truyền ra âm thanh linh khí giao kích.
Sau khi đạt tới Trúc cơ kỳ. tu sĩ có thể khiến linh khí tự động công kích, đồng thời vừa thi triển pháp thuật.
- Động thủ đi!
Thân hình Trương Hằng đột nhiên biến mất. cấp tốc lao về phía Nam Minh, bàn tay chém ra vài đạo phong nhận màu bạc. không khí cũng phát ra âm thanh ma sát kịch liệt.
Nam Minh không thể đánh cận chiến với hắn thân hình mau lui, một tay nhẹ nhàng vung lên. không khí xung quanh nháy mắt đã bị đảo loạn, hình thành một cơn gió lốc màu xanh ngọc.
Xuy—~
Hai đạo phong nhận màu bạc cắt đôi cơn gió lốc. trực tiếp đánh về phía Nam Minh nhưng tốc độ đã giảm nhiều.
Thân hình Nam Minh lại lùi thêm, linh quyết trong tay liên tục đánh ra. cơn lốc màu xanh ngọc không ngừng xoay tròn, cuối cùng không ngờ dần hình thành một tấm lưới màu xanh ngọc.
Hô!
Tấm lưới màu xanh ngọc này mở rộng ra chừng hơn mười thước, nhanh chóng trùm tới người Trương Hằng.
Trương Hằng sao có thể khiến hắn như nguyện, trong tay xuất hiện một ngọn lửa màu bạc. Ngọn lửa màu bạc này phù một tiếng, rơi vào tấm lưới phía trên.
Toàn bộ tấm lưới phía trên nháy mắt đã bị ngân diễm bao phủ, một lúc sau đã bị thiêu đốt sạch sẽ.
Trương Hằng thầm hài lòng. Đây chính là lần đầu tiên hắn dung ngân diễm để đối địch, hiểu quá rất tốt.
Sắc mặt Nam Minh đại biến, không ngờ mình vừa chuẩn bị thi triển pháp thuật đã bị đối phương phá tan đơn giản như vậy!
Thân hình hắn lần nữa lại giật xa khoảng cách với Trương Hằng. Hắn hé miệng, một viên châu được ngọn lửa màu xanh ngọc bao phủ được hắn tế ra.
- Đây chính là linh khí cực phẩm của tạ Bích Tuyết Lưu Diễm Châu. Đạo hữu hãy lấy linh khí bản thân ra đi!
Nam Minh vừa thi pháp không chế viên châu này vừa nói với Trương Hằng.
Trương Hằng cảm giác thật buồn cười. Một nam một nữ của Bích Tuyết Tương Vân Tông này thật có ý tứ. mỗi lần tế ra linh khí bản thân đều mong đối phương chuẩn bị sẵn sàng.
Hưu!
Bích Tuyết Lưu Diễm Châu chi chớp mắt đã bay tới trên đầu Trương Hằng, quanh thân nó nổi lên từng đợt ngọn lửa màu xanh ngọc.
Vừa thấy ngọn lửa này, trong lòng Trương Hằng đột nhiên cảm nhận được một cỗ nguy hiểm nhàn nhạt.
Phốc!
Ngân diễm trong tay Trương Hằng càng tăng lên. Đối phương dù sao cũng là tu sĩ Trúc cơ kỳ. ngọn lửa thông qua linh khí cực phẩm phát ra tuyệt đối không thể coi thường.
Bích Tuyết Lưu Diễm Châu đột nhiên run run, mấy trăm đoàn ngọn lửa màu xanh ngọc hình thành một cái lưới, bao phủ Trương Hằng, dần dần ép vào.
Quanh thân Trương Hằng ngưng kết một tầng ngân quang, ngân diễm trong tay nổi lên cao tới nửa thước, thân hình cũng lao đi ra ngoài phạm vi màn lưới lửa này.
Nam Minh đứng ở xa xa hừ lạnh một tiếng, pháp quyết trong tay cấp tốc được đánh ra, tấm lưới này càng lúc càng dày đặc.
Phù—~
Những ngọn lửa rơi xuống màn ngân quang bao phủ thân thể Trương Hằng, không ngờ bắt đầu nhanh chóng bùng cháy.
Trương Hằng lập tức cảm giác thân thể mình như run lên. làn da bên ngoài cũng bắt đầu ngưng kết một cỗ ngân sương.
Càng dáng sợ chính là ngọn lửa màu xanh ngọc này đối kháng với Luyện Hư Linh Khí mà không rơi vào hạ phong chút nào. về mặt cấp bậc, nó rõ ràng còn cao hơn Luyện Hư Linh Khí một cấp. nếu không phải là thuộc tính tương khắc thì Luyện Hư Linh Khí chỉ sợ đã sớm bị đối phương đánh bại.
Ngọn lửa trên lòng bàn tay Trương Hằng Tuy rằng có thể khắc chế những ngọn lửa màu xanh ngọc này nhưng đối mặt với nhiều ngọn lửa như vậy. nó Chỉ có thể phá vỡ một lỗ hổng. Tuy nhiên, Trương Hằng chưa kịp lao ra đã bị Nam Minh tu bổ lại.
Chỉ một lúc, toàn thân Trương Hằng đều bị ngọn lửa màu xanh ngọc bao phủ. bên ngoài thân thể ngưng kết một tầng băng sương.
Nam Minh đứng ở xa xa không lộ ra chút vui mừng nào. Sau khi đạt tới Trúc cơ kỳ. hắn đã có thể phát huy toàn bộ uy lực của kiện linh khí này. Đương nhiên đây cũng có liên quan tới công pháp của hắn.
Hơn nữa những ngọn lửa màu xanh ngọc này lại không chính không tà, thuộc tính vô cùng dáng sợ, tu sĩ cùng bậc chỉ cần dính một chút sẽ nhanh chóng bị ngọn lửa xâm lấn thân thể, qua vài hô hấp sẽ mất hết sinh cơ.
Tầng băng sương bên ngoài thân thể Trương Hằng nhanh chóng biến thành bông Tuyết. Chỉ một lúc. toàn bộ thân thể hắn như băng điều, nhanh chóng rơi xuống mặt đất.
- Hắc hắc, tốt nhất là thừa cơ hội này chuồn thôi...
Trong lòng Trương Hằng lập tức tính toán, cũng không dùng nhiều linh khí và ngân diễm để phòng ngự. Hắn để mặc thân thể rơi xuống.
- Ầm!
Thân thể Trương Hằng rơi xuống mặt đát. hóa thành vô số khối băng tinh dập nát.
- Đã chết?
Nam Minh sửng sốt đứng lẳng lặng trên không trung.
Dựa theo kế hoạch vốn có, Trương Hằng thật sự sẽ hội hợp với tu sĩ Độc Thiên Bảo. sau đó tiến vào Huyết Sát thần điện, ở thời khắc mấu chốt có lẽ sẽ nhận được ưu đãi gì đó.
Ánh mắt lạnh lùng của Nam Minh liếc nhìn Trương Hằng rồi nói với Hà Y Tú:
- Một tên Luyện khí kỳ rác rưỡi mà thôi, để Nam mỗ giải quyết hắn trước vậy!
Khi nói tới đây, thân hình Nam Minh đột nhiên chợt lóe. cấp tốc lao về phía Trương Hằng. Hào quang màu xanh ngọc trong tay hắn mơ hồ lưu chuyển. dường như dùng tới vài thành công lực.
- Thực lực của Nam Minh này tuyệt đối thuộc hàng đầu trong số tu sĩ ở trong động phủ. Không bằng cùng cô gái thần bí này liên thủ. Nếu hắn khinh thường mình thì thật sự có cơ hội xuất kỳ bất ý xử Lý hắn.
Tâm niệm vừa chuyển Trương Hằng không né không đỡ, cứ như vậy ngự phong đứng yên giữa hư không.
Nam Minh thấy hành động như vậy của Trương Hằng thì giật mình, hào quang lưu chuyển trong tay lại tăng thêm vài phần, ánh mắt nhìn chằm chằm vào vẻ mặt Trương Hằng.
Không ngờ tên Nam Minh này Không phải là kẻ hoàn toàn cuồng ngạo, đáy lòng cũng có vài phần cận thận.
Bàn tay hắn mở rộng, hào quang màu bạc bao trùm bên ngoài, ánh mắt Trương Hằng lạnh lùng, một chưởng nhanh chóng đẩy ra nghênh đón.
Ầm!
Trong hư không sinh ra một tiếng nổ lớn! Khi song chưởng của hai người giao nhau đều cấp tốc bắn về phía sau mấy chục thước.
Thân thể Nam Minh không ngừng run rẩy ở giữa không trung mới chế trụ được thân hình.
Vù vù!
Một cỗ cuồng phong điên cuồng quét về bốn phía.
Giữa dãy núi còn có vài âm thanh quanh quẩn.
- Thực lực của các hạ không tồi. đáng tiếc chúng ta Không phải là bằng hữu!
Sắc mặt Nam Minh ngưng trọng, nhìn chằm chằm vào Trương Hằng cách hắn không xa, cánh tay hơi vô lực buông xuống.
Trương Hằng cũng cảm giác kinh ngạc. Một kích vừa rồi của hắn đã sử dụng toàn bộ lực lượng thân thể, hơn nữa còn tới bốn năm phần hỏa hậu Luyện Hư Linh Khí. Đối phương đúng là dùng tay trần tiếp một chưởng của mình mà không có phản ứng đặc biệt gì.
Các đó không xa, Hà Y Tú cũng nhanh chóng lướt người tới, cười khẽ:
- Vô Cực Độc Ma nói không sai, thực lực của Đường đạo hữu vượt xa tu sĩ cùng giai.
Trương Hằng cảm thấy kinh ngạc. Qua lời Hà Y Tú cũng có thể nhận ra nàng ta dường như rất tôn trọng Vô Cực Độc Ma.
Hơn nữa, Trương Hằng có cảm giác Hà Y Tú này dường như đang có ý tứ kiểm tra thực lực của mình.
- Nam Minh! Có phải cánh tay phải của ngươi đã bị thương?
Khuôn mặt lờ mờ hiện lên sau màn che mặt kia lộ ra vẻ tươi cười yếu ớt. dường như đang cười nhạo kém cỏi của Nam Minh.
Nam Minh cũng không phủ nhân, thanh âm khô khan nói:
- Là do ta sơ suất... Nhưng hai người các ngươi nếu muốn giết ta thì cũng không có khả năng. Ta không phải là tu sĩ Trúc cơ kỳ bình thường...
Khi nói tới đây. độn quang dưới chân Nam Minh khẽ run lên. tính rời khỏi nơi này. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Mặc dù hắn cuồng vọng hơn nữa cũng không ngu ngốc đối kháng với hai gã có thực lực tương đương tu sĩ Trúc cơ kỳ.
- Đường đạo hữu! chúng ta ngăn hắn lại!
Hà Y Tú hô lên một câu với Trương Hằng, dưới chân cũng ngưng kết một tầng độn quang nhàn nhạt, lập tức đuổi theo Nam Minh.
Quanh thân Trương Hằng lại lưu chuyển ngân quang nhàn nhạt, tốc độ cũng nhanh hơn vài phần. Tuy nhiên trong lòng hắn cũng thấy không có nhiều hi vọng.
Giao chiến giữa không trung, có thể có nhiều cách chạy trốn lắm. Hai người nếu muốn đuổi giết một kẻ thực lực cũng không yếu hơn nhiều thì quả không dễ dàng.
Đúng lúc này từ phía trước truyền tới một thanh âm nữ nhân lạnh, như băng:
- Nam Minh sư huynh! Để muội tới giúp huynh một tay!
Đang chạy trốn Nam Minh thấy phía trước đột nhiên xuất hiện một nữ nhân, trong lòng đại hỉ hô lên:
- Sư muội tới thật đúng lúc.
Trượng Hằng vừa thấy nữ nhân ở phía trước thì cảm thấy đau đầu! Nữ nhân này chính là Mộ Tuyền từng luận bàn với mình làn trước.
Nàng này có thiên phú thần thông biết được tương lai, thực rất khó đối phó.
Giờ phút này, thực lực của Mộ Tuyền không ngờ cũng đã bước vào Trúc cơ kỳ. Trương Hằng thầm nghĩ không biết trong động phủ này rốt cuộc có bao nhiều tu sĩ Trúc cơ kỳ? Hiện tại hắn đã nhìn thấy ba người rồi!
- Mộ sư muội! Muội đối phó nữ nhân kia, để hắn lại cho ta!
Ánh mắt Nam Minh tràn đầy chiến ý, nói với Mộ Tuyền một câu rồi liền bay về phía Trương Hằng.
Trong lòng Trương Hằng thầm kêu khổ. vốn đang hai chiến một giở không ngờ lại biến thành hai đấu hai. Điều này thật khiến người ta buồn bực.
Xa xa hai nàng kia đã lập tức giao thủ, nhưng Trương Hằng và Nam Minh lại không lập tức động thủ mà lầng lặng đứng đối diện nhau ra xa.
Tay phải Nam Minh vừa cứng rắn đối kháng với Trương Hằng đã bị thương, hiện tại còn buông thõng nhưng chút thương thế này dường như cũng không ảnh hưởng nhiều tới hắn.
- ở Bích Tuyết Tương Vân Tông. Nam Minh ta gần như không có đối thủ cùng bậc. Hiện giờ ta còn cao hơn ngươi một bậc. ngược lại còn chịu thiệt trong tay ngươi, đối với Nam Minh ta. đó là sự sỉ nhục nhất trong đời.
Nam Minh vô cùng bình tĩnh, sau khi nói xong vẫn không nhúc nhích mà nhìn chằm chằm vào nhất cử nhất động của Trương Hằng.
Trương Hằng khinh thường nói:
- Cái gì mà vô địch cùng bậc?! Lão tử hiện tại đã có thể dễ dàng chém giết tu sĩ Trúc cơ kỳ.
- Ngươi không cần phải cố ý trêu chọc ta! Khi đối diện với đối thủ chân chính, Nam Minh ta chưa bao giờ mất đi bình tĩnh.
Thần sắc Nam Minh không thay đổi, dường như đang nói một chuyện chẳng liên quan gì tới hắn cả.
Trương Hằng thầm nghĩ tên Nam Minh này bề ngoài Tuy rằng vô cùng cuồng vọng nhưng nội tâm cũng không đơn giản như trong tưởng tượng của những người khác.
Rầm
Hai nàng kia ở xa xa đang giao thủ pháp thuật giao nhau tạo ra thanh âm ầm ầm truyền tới. không khí còn liên tục truyền ra âm thanh linh khí giao kích.
Sau khi đạt tới Trúc cơ kỳ. tu sĩ có thể khiến linh khí tự động công kích, đồng thời vừa thi triển pháp thuật.
- Động thủ đi!
Thân hình Trương Hằng đột nhiên biến mất. cấp tốc lao về phía Nam Minh, bàn tay chém ra vài đạo phong nhận màu bạc. không khí cũng phát ra âm thanh ma sát kịch liệt.
Nam Minh không thể đánh cận chiến với hắn thân hình mau lui, một tay nhẹ nhàng vung lên. không khí xung quanh nháy mắt đã bị đảo loạn, hình thành một cơn gió lốc màu xanh ngọc.
Xuy—~
Hai đạo phong nhận màu bạc cắt đôi cơn gió lốc. trực tiếp đánh về phía Nam Minh nhưng tốc độ đã giảm nhiều.
Thân hình Nam Minh lại lùi thêm, linh quyết trong tay liên tục đánh ra. cơn lốc màu xanh ngọc không ngừng xoay tròn, cuối cùng không ngờ dần hình thành một tấm lưới màu xanh ngọc.
Hô!
Tấm lưới màu xanh ngọc này mở rộng ra chừng hơn mười thước, nhanh chóng trùm tới người Trương Hằng.
Trương Hằng sao có thể khiến hắn như nguyện, trong tay xuất hiện một ngọn lửa màu bạc. Ngọn lửa màu bạc này phù một tiếng, rơi vào tấm lưới phía trên.
Toàn bộ tấm lưới phía trên nháy mắt đã bị ngân diễm bao phủ, một lúc sau đã bị thiêu đốt sạch sẽ.
Trương Hằng thầm hài lòng. Đây chính là lần đầu tiên hắn dung ngân diễm để đối địch, hiểu quá rất tốt.
Sắc mặt Nam Minh đại biến, không ngờ mình vừa chuẩn bị thi triển pháp thuật đã bị đối phương phá tan đơn giản như vậy!
Thân hình hắn lần nữa lại giật xa khoảng cách với Trương Hằng. Hắn hé miệng, một viên châu được ngọn lửa màu xanh ngọc bao phủ được hắn tế ra.
- Đây chính là linh khí cực phẩm của tạ Bích Tuyết Lưu Diễm Châu. Đạo hữu hãy lấy linh khí bản thân ra đi!
Nam Minh vừa thi pháp không chế viên châu này vừa nói với Trương Hằng.
Trương Hằng cảm giác thật buồn cười. Một nam một nữ của Bích Tuyết Tương Vân Tông này thật có ý tứ. mỗi lần tế ra linh khí bản thân đều mong đối phương chuẩn bị sẵn sàng.
Hưu!
Bích Tuyết Lưu Diễm Châu chi chớp mắt đã bay tới trên đầu Trương Hằng, quanh thân nó nổi lên từng đợt ngọn lửa màu xanh ngọc.
Vừa thấy ngọn lửa này, trong lòng Trương Hằng đột nhiên cảm nhận được một cỗ nguy hiểm nhàn nhạt.
Phốc!
Ngân diễm trong tay Trương Hằng càng tăng lên. Đối phương dù sao cũng là tu sĩ Trúc cơ kỳ. ngọn lửa thông qua linh khí cực phẩm phát ra tuyệt đối không thể coi thường.
Bích Tuyết Lưu Diễm Châu đột nhiên run run, mấy trăm đoàn ngọn lửa màu xanh ngọc hình thành một cái lưới, bao phủ Trương Hằng, dần dần ép vào.
Quanh thân Trương Hằng ngưng kết một tầng ngân quang, ngân diễm trong tay nổi lên cao tới nửa thước, thân hình cũng lao đi ra ngoài phạm vi màn lưới lửa này.
Nam Minh đứng ở xa xa hừ lạnh một tiếng, pháp quyết trong tay cấp tốc được đánh ra, tấm lưới này càng lúc càng dày đặc.
Phù—~
Những ngọn lửa rơi xuống màn ngân quang bao phủ thân thể Trương Hằng, không ngờ bắt đầu nhanh chóng bùng cháy.
Trương Hằng lập tức cảm giác thân thể mình như run lên. làn da bên ngoài cũng bắt đầu ngưng kết một cỗ ngân sương.
Càng dáng sợ chính là ngọn lửa màu xanh ngọc này đối kháng với Luyện Hư Linh Khí mà không rơi vào hạ phong chút nào. về mặt cấp bậc, nó rõ ràng còn cao hơn Luyện Hư Linh Khí một cấp. nếu không phải là thuộc tính tương khắc thì Luyện Hư Linh Khí chỉ sợ đã sớm bị đối phương đánh bại.
Ngọn lửa trên lòng bàn tay Trương Hằng Tuy rằng có thể khắc chế những ngọn lửa màu xanh ngọc này nhưng đối mặt với nhiều ngọn lửa như vậy. nó Chỉ có thể phá vỡ một lỗ hổng. Tuy nhiên, Trương Hằng chưa kịp lao ra đã bị Nam Minh tu bổ lại.
Chỉ một lúc, toàn thân Trương Hằng đều bị ngọn lửa màu xanh ngọc bao phủ. bên ngoài thân thể ngưng kết một tầng băng sương.
Nam Minh đứng ở xa xa không lộ ra chút vui mừng nào. Sau khi đạt tới Trúc cơ kỳ. hắn đã có thể phát huy toàn bộ uy lực của kiện linh khí này. Đương nhiên đây cũng có liên quan tới công pháp của hắn.
Hơn nữa những ngọn lửa màu xanh ngọc này lại không chính không tà, thuộc tính vô cùng dáng sợ, tu sĩ cùng bậc chỉ cần dính một chút sẽ nhanh chóng bị ngọn lửa xâm lấn thân thể, qua vài hô hấp sẽ mất hết sinh cơ.
Tầng băng sương bên ngoài thân thể Trương Hằng nhanh chóng biến thành bông Tuyết. Chỉ một lúc. toàn bộ thân thể hắn như băng điều, nhanh chóng rơi xuống mặt đất.
- Hắc hắc, tốt nhất là thừa cơ hội này chuồn thôi...
Trong lòng Trương Hằng lập tức tính toán, cũng không dùng nhiều linh khí và ngân diễm để phòng ngự. Hắn để mặc thân thể rơi xuống.
- Ầm!
Thân thể Trương Hằng rơi xuống mặt đát. hóa thành vô số khối băng tinh dập nát.
- Đã chết?
Nam Minh sửng sốt đứng lẳng lặng trên không trung.
/777
|