Khi Trương Hằng đang cảm thấy Kỳ lạ vì bên ngoài không có động tĩnh gì. đột nhiên cảm giác được mặt đất truyền tới một cơn chấn động nho nhỏ.
Bởi vì lúc ngày nguyên khí Trương Hằng đã khôi phục gần như bình thường cho nên hắn mới dám không chút cố Kỵ dùng ngân diễm điên cuồng luyện hóa khoáng mạch cao cấp ở cạnh đó.
Hắn có thể khẳng định, giờ phút này Cực Kiếm chân nhân cũng đang nguyên khí đại thương. DÙ sao phát ra công kích có thể sánh ngangNguyên anh kỳthì cái giá phải trả chắc chắn cũng không nhỏ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Không biết trên mặt đất đã xảy ra chuyện gì!?"
Trong lòng Trương Hằng thất kinh.
Giờ phút này, hắn cách mặt đất chừng bảy tám mươi dặm, theo lý thuyết với nham thạch và tầng đất dày như vậy thì cũng không thể cảm nhận được sự run rẩy rõ ràng Như vậy,
Tuy nhiên, cho dù hắn muốn nhìn thấy tình cảnh bên trên cũng đúng là không thể. Thần thức của hắn không thể xuyên qua được tầng bùn đất, nham thạch dày Như vậy,
Nhưng lập tức, hắn lại nhớ tới Thần Linh Nhãn!
Đối với Thần Linh Nhãn, hắn cũng chỉ vẻn vẹn nắm giữ được cách vận dụng bước đầu mà thôi. Uy lực chân chính của nó, tới bây giờ hắn cũng chưa thể lĩnh ngộ được!
- Đáng tiếc, Thần Linh Nhãn cũng chỉ có thể nhìn xuyên qua tầng nham thạch sâu mười thước mà thôi!
Nghĩ tới đây, Trương Hằng có chút không cam lòng, ngân quang trong hai mắt lóe ra. cả ngươi lập tức tiến nhập vào một trạng thái Kỳ lạ, như có thể hiểu rõ hết thảy thế gian!
-ồ?
Trương Hằng Kỳ quái phát hiện ra năng lực nhìn xuyên của Thần Linh Nhãn đột nhiên đã gia tăng rất nhiều. Giờ phút này, hắn đã có thể nhìn xuyên qua mấy chục thước nham thạch.
Trái với tưởng tượng, Trương Hằng liền trở lại bình thường.
Mặc kệ là Thần Linh Nhãn hay Ngân Quang ĐỘN hiệu quá của chúng có quan hệ mật thiết với độ thuần thục và tu vi của chính Trương Hằng.
Khi Trương Hằng bị Cực Kiếm chân nhân dùng lồng giam màu vàng vây khốn hắn đã kích phát một phần tiềm lực của Thần Linh Nhãn, cuối cùng mới tìm ra được sơ hở của lồng giam.
Cộng thêm giờ phút này công pháp của hắn đã đạt tới tầng thứ hai tiểu thành, khiến cho khá năng nắm giữ lại sâu thêm một ít.
Đồng thời trong quá trình Trương Hằng bị Cực Kiếm chân nhân truy sát. cũng liều mạng sử dụng Ngân Quang Độn, không ngừng phát động Ngân Quang Thiếm Thước Thuật, thậm chí ở thời điểm cuối cùng còn thi triển bí thuật chạy trốn của Ngân Quang Độn!
Dưới tình huống này, Trương Hằng cũng đã nắm giữ Ngân Quang Độn sâu thêm một bước!
Giờ phút này, Trương Hằng lần nữa phát động Thần Linh Nhãn. Trong lòng hắn yên tĩnh như nước, tốc độ thời gian trôi cũng như giảm đi, phân tích rõ tiền cần hậu quả!
- Tuy rằng thua trong tay Cực Kiếm chân nhân nhưng khả năng nắm giữ thực lực của chính mình cũng tăng lên, đồng thời có thêm không ít kinh nghiệm chiến đấu!
Thường thường, ở khoảnh khắc giữa cái sống và cái chết mới bộc lộ ra tiềm lực chân chính của tu sĩ.
Mà Trương Hằng phát hiện, tiềm lực của mình còn xa mới được đào móc ra.
Lần hành trình Kim Kiếm Môn này nguy hiểm vạn phần nhưng Kỳ thực cũng chỉ mới hiển lộ ra một chút tiềm lực của hắn mà thôi.
Bởi VÌ tu luyện Luyện Thiên Hóa Địa Công, trong quá trình thôn phệ. luyện hóa. đại bộ phận thiên địa tinh túy hóa thành kho báu, giữ lại trong cơ thể hắn.
Chỉ lần lượt trải qua những lần mạo hiểm sinh tử, tiềm lực của hắn mới có thể được khai phá một cách đáng kể!
- Loại tình huống này cũng không thể cố ý theo đuổi, cứ thuận theo tự nhiên là tốt nhất...
Hai tròng mắt lóe ra ngân mang của Trương Hằng nhìn khắp Bốn phía tầng nham thạch. Kết cấu của nền địa tầng cũng hiện rõ trong mắt hắn.
Mà đồng thời, một bộ phận tâm thần của hắn cũng đang khống chế đoàn ngân diễm đang không ngừng thiêu đốt ở ngoài vài dặm.
Vô số quang điểm màu bạc không ngừng sinh ra trong đan điền hắn, cũng đang càng lúc càng dày đặc.
Bỗng dưng, linh quang trong đầu Trương Hằng lóe lên.
Thần Linh Nhãn và tâm thần của hắn hòa hợp nhất thể!
Trong nhất thời hai tròng mắt Trương Hằng lóe ra quang hoa khiến người ta không dám nhìn!
Xuyên qua tầng tầng không gian. Trương Hằng nhìn thấy phiến thổ địa nơi đoàn ngân diễm đang thiêu đốt ở ngoài mấy dặm.
Quang diễm quay cuồng đang bao phủ một khu vực dài mấy chục thước, nhanh chóng thôn phệ. luyện hóa những khoáng mạch cao cấp. Dù ở rất xa cũng có thể nhìn thấy đoàn ngân diễm rất quỷ dị này.
- Tâm niệm tới đầu có thể thấy tới đó. không quản không gian cách trở!
Trong lòng Trương Hằng hiện ra một tia minh ngộ, ngọc giản thần bí trong thức hai lúc này cũng khẽ run rẩy, ngân Huy dịu dàng không ngừng lưu chuyển.
Thời khắc này, Trương Hằng lại ngẫu nhiên lĩnh ngộ ra một tầng rất cao của Thần Linh Nhãn.
Theo lý thuyết, khi công pháp của hắn chưa tiến vào tầng thứ ba, công năng này của Thần Linh Nhãn cũng không thể hiện ra.
Nhưng trên thế gian luôn có một số chuyện trùng hợp. Điều này đối với Trương Hằng mà nói cũng vô cùng may mắn.
-Hô!
Ngân huy trong mắt Trương Hằng dần ảm đạm, khôi phục lại trạng thái bình thường khi sử dụng Thần Linh Nhãn.
Tuy nhiên, khi hắn đưa mắt nhìn về phía trước, cả người bỗng ngây ra. Chỉ ngắn ngủi vài lần hô hấp này. Thần Linh Nhãn trong tay hắn lại gia tăng vài phần!
Giờ phút này, hắn đã có thể dễ dàng nhìn xuyên qua tầng nham thạch dày ba mươi thước.
Hơn nữa, Khoảng cách này đang không ngừng gia tăng!
- Tâm niệm tới đầu, sẽ nhìn thấy tới đó...
Chỉ một hồi bình tĩnh ngắn ngủi, quang hoa trong mắt Trương Hằng bỗng dưng sáng ngời, liền như ngọn đuốc trong đêm tối!
Xuyên thấu Khoảng cách mấy ngàn dặm, tốc độ dòng chảy thời gian lúc này dường như nhanh hơn vô số lần!
Hô!
Vô số hình ảnh xẹt qua!
Khoảng cách mấy ngàn dặm, thoáng cái đã vượt qua!
Phương Vân sơn Phong Hành Môn!
Một mảnh cảnh tượng mơ hồ hiện ra trước mặt Trương Hằng.
Vù vù!
Giống như từ trên vệ tinh nhìn xuyên xuống.
Tiên Vân Tông... Hỏa Vân Môn... Phong Hành Môn.
Những hình ảnh nhanh chóng lướt qua.
Một khắc này, hình ảnh đột nhiên dừng lại!
Đây chính là một gian nhà tranh trong một động phủ bí mật!
Trong gian nhà tranh này có thể nhìn thấy vầng sáng màu tím mơ hồ đang lưu chuyển. Đó chính là một người mà Trương Hằng suốt đời khó có thể quên được - Âu Dương Thiên Đức!
Không biết là do Khoảng cách quá xa hay do công lực không đủ Trương Hằng chỉ có thể mơ hồ nhìn ra khuôn mặt của Âu Dương lão tổ mà thôi!
Mà trong cảm quan của Trương Hằng. Âu Dương lão tổ lúc này đang ở trong một trạng thái tương đối suy yếu.
Tâm thần Âu Dương lão tổ lúc này đang vô cùng tập trung điều dưỡng trạng thái, bỗng nhiên có cảm giác như bị ai đó nhìn trộm.
Hắn cực Kỳ bất an, lập tức đứng lên khỏi bồ đoàn. Thần thức bị tổn hao miễn cưỡng lướt qua phạm vi trăm mét nhưng cũng không phát hiện ra Điều gì!
Hô! Hô!
Hình ảnh lại thay đổi, vô số cảnh vật chỉ chớp mắt đã lướt qua.
Loại cảm giác thời gian tăng tốc vô số lần này biến mất khỏi thần thức Trương Hằng. sắc mặt Trương Hằng lập tức tái nhợt như tờ giấy. Nguyên khí vốn đã khôi phục lại hao tổn hơn phần nửa!
Ngân Huy trong mắt cũng biến mất.
Đột nhiên, thần sắc hắn biến đổi, nhanh chóng khống chế lại ngân diễm đã hơi lệch khỏi quý đạo.
Vừa rồi, lén nhìn Phương Vân sơn ở ngoài mấy ngàn dặm, dù chỉ trong một hai lần hô hấp nhưng khiến nguyên khí hắn tiêu hao hơn phần nửa.
Đây là chưa nói ngay cả tâm thần Trương Hằng cũng hao tổn quá độ.
Thi triển Thần Linh Nhãn không chỉ hao tổn linh khí
- Thiên Lý Nhãn...
Trương Hằng thở dài một hơi.
Hắn không nghĩ tới Thần Linh Nhãn lại có được thần thông giống như Thiên Lý Nhãn trong truyền thuyết.
Tâm niệm tới đầu, có thể nhìn thấy cái mình muốn. Đây chính là uy hiệu rất cao tầng mà Thần Linh Nhãn có được.
Từ lý luận mà nói, chỉ cần tu vi Trương Hằng đủ mạnh, hắn thậm chí có thể nhìn thấy bất cứ người nào, vật gì mà hắn muốn, điều kiện tiên quyết là người này hoặc thứ này phải có ấn tượng trong lòng hắn.
- Ngưng Mâu Thiên Lý!
Trương Hằng đặt cho thần thông này một cái tên!
Bởi vì lúc ngày nguyên khí Trương Hằng đã khôi phục gần như bình thường cho nên hắn mới dám không chút cố Kỵ dùng ngân diễm điên cuồng luyện hóa khoáng mạch cao cấp ở cạnh đó.
Hắn có thể khẳng định, giờ phút này Cực Kiếm chân nhân cũng đang nguyên khí đại thương. DÙ sao phát ra công kích có thể sánh ngangNguyên anh kỳthì cái giá phải trả chắc chắn cũng không nhỏ. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
"Không biết trên mặt đất đã xảy ra chuyện gì!?"
Trong lòng Trương Hằng thất kinh.
Giờ phút này, hắn cách mặt đất chừng bảy tám mươi dặm, theo lý thuyết với nham thạch và tầng đất dày như vậy thì cũng không thể cảm nhận được sự run rẩy rõ ràng Như vậy,
Tuy nhiên, cho dù hắn muốn nhìn thấy tình cảnh bên trên cũng đúng là không thể. Thần thức của hắn không thể xuyên qua được tầng bùn đất, nham thạch dày Như vậy,
Nhưng lập tức, hắn lại nhớ tới Thần Linh Nhãn!
Đối với Thần Linh Nhãn, hắn cũng chỉ vẻn vẹn nắm giữ được cách vận dụng bước đầu mà thôi. Uy lực chân chính của nó, tới bây giờ hắn cũng chưa thể lĩnh ngộ được!
- Đáng tiếc, Thần Linh Nhãn cũng chỉ có thể nhìn xuyên qua tầng nham thạch sâu mười thước mà thôi!
Nghĩ tới đây, Trương Hằng có chút không cam lòng, ngân quang trong hai mắt lóe ra. cả ngươi lập tức tiến nhập vào một trạng thái Kỳ lạ, như có thể hiểu rõ hết thảy thế gian!
-ồ?
Trương Hằng Kỳ quái phát hiện ra năng lực nhìn xuyên của Thần Linh Nhãn đột nhiên đã gia tăng rất nhiều. Giờ phút này, hắn đã có thể nhìn xuyên qua mấy chục thước nham thạch.
Trái với tưởng tượng, Trương Hằng liền trở lại bình thường.
Mặc kệ là Thần Linh Nhãn hay Ngân Quang ĐỘN hiệu quá của chúng có quan hệ mật thiết với độ thuần thục và tu vi của chính Trương Hằng.
Khi Trương Hằng bị Cực Kiếm chân nhân dùng lồng giam màu vàng vây khốn hắn đã kích phát một phần tiềm lực của Thần Linh Nhãn, cuối cùng mới tìm ra được sơ hở của lồng giam.
Cộng thêm giờ phút này công pháp của hắn đã đạt tới tầng thứ hai tiểu thành, khiến cho khá năng nắm giữ lại sâu thêm một ít.
Đồng thời trong quá trình Trương Hằng bị Cực Kiếm chân nhân truy sát. cũng liều mạng sử dụng Ngân Quang Độn, không ngừng phát động Ngân Quang Thiếm Thước Thuật, thậm chí ở thời điểm cuối cùng còn thi triển bí thuật chạy trốn của Ngân Quang Độn!
Dưới tình huống này, Trương Hằng cũng đã nắm giữ Ngân Quang Độn sâu thêm một bước!
Giờ phút này, Trương Hằng lần nữa phát động Thần Linh Nhãn. Trong lòng hắn yên tĩnh như nước, tốc độ thời gian trôi cũng như giảm đi, phân tích rõ tiền cần hậu quả!
- Tuy rằng thua trong tay Cực Kiếm chân nhân nhưng khả năng nắm giữ thực lực của chính mình cũng tăng lên, đồng thời có thêm không ít kinh nghiệm chiến đấu!
Thường thường, ở khoảnh khắc giữa cái sống và cái chết mới bộc lộ ra tiềm lực chân chính của tu sĩ.
Mà Trương Hằng phát hiện, tiềm lực của mình còn xa mới được đào móc ra.
Lần hành trình Kim Kiếm Môn này nguy hiểm vạn phần nhưng Kỳ thực cũng chỉ mới hiển lộ ra một chút tiềm lực của hắn mà thôi.
Bởi VÌ tu luyện Luyện Thiên Hóa Địa Công, trong quá trình thôn phệ. luyện hóa. đại bộ phận thiên địa tinh túy hóa thành kho báu, giữ lại trong cơ thể hắn.
Chỉ lần lượt trải qua những lần mạo hiểm sinh tử, tiềm lực của hắn mới có thể được khai phá một cách đáng kể!
- Loại tình huống này cũng không thể cố ý theo đuổi, cứ thuận theo tự nhiên là tốt nhất...
Hai tròng mắt lóe ra ngân mang của Trương Hằng nhìn khắp Bốn phía tầng nham thạch. Kết cấu của nền địa tầng cũng hiện rõ trong mắt hắn.
Mà đồng thời, một bộ phận tâm thần của hắn cũng đang khống chế đoàn ngân diễm đang không ngừng thiêu đốt ở ngoài vài dặm.
Vô số quang điểm màu bạc không ngừng sinh ra trong đan điền hắn, cũng đang càng lúc càng dày đặc.
Bỗng dưng, linh quang trong đầu Trương Hằng lóe lên.
Thần Linh Nhãn và tâm thần của hắn hòa hợp nhất thể!
Trong nhất thời hai tròng mắt Trương Hằng lóe ra quang hoa khiến người ta không dám nhìn!
Xuyên qua tầng tầng không gian. Trương Hằng nhìn thấy phiến thổ địa nơi đoàn ngân diễm đang thiêu đốt ở ngoài mấy dặm.
Quang diễm quay cuồng đang bao phủ một khu vực dài mấy chục thước, nhanh chóng thôn phệ. luyện hóa những khoáng mạch cao cấp. Dù ở rất xa cũng có thể nhìn thấy đoàn ngân diễm rất quỷ dị này.
- Tâm niệm tới đầu có thể thấy tới đó. không quản không gian cách trở!
Trong lòng Trương Hằng hiện ra một tia minh ngộ, ngọc giản thần bí trong thức hai lúc này cũng khẽ run rẩy, ngân Huy dịu dàng không ngừng lưu chuyển.
Thời khắc này, Trương Hằng lại ngẫu nhiên lĩnh ngộ ra một tầng rất cao của Thần Linh Nhãn.
Theo lý thuyết, khi công pháp của hắn chưa tiến vào tầng thứ ba, công năng này của Thần Linh Nhãn cũng không thể hiện ra.
Nhưng trên thế gian luôn có một số chuyện trùng hợp. Điều này đối với Trương Hằng mà nói cũng vô cùng may mắn.
-Hô!
Ngân huy trong mắt Trương Hằng dần ảm đạm, khôi phục lại trạng thái bình thường khi sử dụng Thần Linh Nhãn.
Tuy nhiên, khi hắn đưa mắt nhìn về phía trước, cả người bỗng ngây ra. Chỉ ngắn ngủi vài lần hô hấp này. Thần Linh Nhãn trong tay hắn lại gia tăng vài phần!
Giờ phút này, hắn đã có thể dễ dàng nhìn xuyên qua tầng nham thạch dày ba mươi thước.
Hơn nữa, Khoảng cách này đang không ngừng gia tăng!
- Tâm niệm tới đầu, sẽ nhìn thấy tới đó...
Chỉ một hồi bình tĩnh ngắn ngủi, quang hoa trong mắt Trương Hằng bỗng dưng sáng ngời, liền như ngọn đuốc trong đêm tối!
Xuyên thấu Khoảng cách mấy ngàn dặm, tốc độ dòng chảy thời gian lúc này dường như nhanh hơn vô số lần!
Hô!
Vô số hình ảnh xẹt qua!
Khoảng cách mấy ngàn dặm, thoáng cái đã vượt qua!
Phương Vân sơn Phong Hành Môn!
Một mảnh cảnh tượng mơ hồ hiện ra trước mặt Trương Hằng.
Vù vù!
Giống như từ trên vệ tinh nhìn xuyên xuống.
Tiên Vân Tông... Hỏa Vân Môn... Phong Hành Môn.
Những hình ảnh nhanh chóng lướt qua.
Một khắc này, hình ảnh đột nhiên dừng lại!
Đây chính là một gian nhà tranh trong một động phủ bí mật!
Trong gian nhà tranh này có thể nhìn thấy vầng sáng màu tím mơ hồ đang lưu chuyển. Đó chính là một người mà Trương Hằng suốt đời khó có thể quên được - Âu Dương Thiên Đức!
Không biết là do Khoảng cách quá xa hay do công lực không đủ Trương Hằng chỉ có thể mơ hồ nhìn ra khuôn mặt của Âu Dương lão tổ mà thôi!
Mà trong cảm quan của Trương Hằng. Âu Dương lão tổ lúc này đang ở trong một trạng thái tương đối suy yếu.
Tâm thần Âu Dương lão tổ lúc này đang vô cùng tập trung điều dưỡng trạng thái, bỗng nhiên có cảm giác như bị ai đó nhìn trộm.
Hắn cực Kỳ bất an, lập tức đứng lên khỏi bồ đoàn. Thần thức bị tổn hao miễn cưỡng lướt qua phạm vi trăm mét nhưng cũng không phát hiện ra Điều gì!
Hô! Hô!
Hình ảnh lại thay đổi, vô số cảnh vật chỉ chớp mắt đã lướt qua.
Loại cảm giác thời gian tăng tốc vô số lần này biến mất khỏi thần thức Trương Hằng. sắc mặt Trương Hằng lập tức tái nhợt như tờ giấy. Nguyên khí vốn đã khôi phục lại hao tổn hơn phần nửa!
Ngân Huy trong mắt cũng biến mất.
Đột nhiên, thần sắc hắn biến đổi, nhanh chóng khống chế lại ngân diễm đã hơi lệch khỏi quý đạo.
Vừa rồi, lén nhìn Phương Vân sơn ở ngoài mấy ngàn dặm, dù chỉ trong một hai lần hô hấp nhưng khiến nguyên khí hắn tiêu hao hơn phần nửa.
Đây là chưa nói ngay cả tâm thần Trương Hằng cũng hao tổn quá độ.
Thi triển Thần Linh Nhãn không chỉ hao tổn linh khí
- Thiên Lý Nhãn...
Trương Hằng thở dài một hơi.
Hắn không nghĩ tới Thần Linh Nhãn lại có được thần thông giống như Thiên Lý Nhãn trong truyền thuyết.
Tâm niệm tới đầu, có thể nhìn thấy cái mình muốn. Đây chính là uy hiệu rất cao tầng mà Thần Linh Nhãn có được.
Từ lý luận mà nói, chỉ cần tu vi Trương Hằng đủ mạnh, hắn thậm chí có thể nhìn thấy bất cứ người nào, vật gì mà hắn muốn, điều kiện tiên quyết là người này hoặc thứ này phải có ấn tượng trong lòng hắn.
- Ngưng Mâu Thiên Lý!
Trương Hằng đặt cho thần thông này một cái tên!
/777
|