- Chẳng lẽ hiền điệt biết hai người kia?
Hầu Vũ bất động Thanh sắc nói.
Tuổi tác của Phạm Hoa và Hầu Vũ trong số người tu chân cũng không tính là lớn. tư chất cũng thuộc hàng thượng giai ở Tam Tinh Vực.
Thế lực hai người có mối quan hệ tương đối mật thiết, cho nên hai người cũng từng có qua lại.
Hầu Vũ không trực tiếp trả lời câu hỏi của Phạm Hoa mà trong lòng đang suy nghĩ mục đích của đối phương.
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một nguyên nhân. Tất nhiên là Phạm Hoa đang có chủ ý gì đó Với hai người kia. cụ thể là điều gì thì chưa thể lập tức kết luận được, nhưng khàng định có liên quan tới bảo vật hoặc nữ sắc. không có gì khác.
Phạm Hoa có thể khẳng định Hầu Vũ không biết hai người kia, hơn nữa khi hắn ở xa xa quan sát thì thấy ánh mắt Hầu Vũ nhìn Trương Hằng có chút bất thiện.
- Thực không dám dấu diếm. lúc trước ở Tán Tu Minh ta đã cùng tên nam tu kia phát sinh một ít mâu thuẫn!
Phạm Hoa vừa nói, đồng thời cũng âm thầm đánh giá thần thái của đối phương.
sắc mặt Hầu Vũ bình tĩnh, trong lòng lại cười lạnh:
"Phát sinh mâu thuần với nam tu kia mà không phải là với hai người! Bởi vậy có thể thấy được tiểu tử ngươi nổi lên sắc tâm đối với nữ tu áo trắng tuyệt sắc kia!"
Phạm Hoa không biết rằng hắn chỉ nói một câu đã bộc lộ ra ý đồ của mình. Trên thực tế hắn cũng muốn liên thủ với Hầu Vũ để đối phó Trương Hằng. cũng không có chút cảnh giác nào trong lòng.
Tục ngữ có nói: "địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu của mình", Phạm Hoa thấy Hầu Vũ có chút bất thiện Với Trương Hằng, liền nổi lên Ý nghĩ liên thủ.
Nhưng hắn lại không biết Hầu Vũ là tu sĩ Kết Đan Kỳ. căn bản không đặt một hậu bối Trúc cơ kỳ trong mắt. thậm chí hắn còn nổi lên một tia sát ý.
Bất kể là Bích Tâm Đan trong tay Trương Hằng hay Ninh Tuyết Dung Thanh nhã như tiên đều khiến lòng tham của hắn nổi lên.
Mà "kẻ thứ ba" Phạm Hoa thêm vào khiến hắn cười lạnh không thôi.
- Vừa rồi ở trong Phượng Vũ Các, tên nam tu kia xuất ra một loại linh đan thượng phẩm, thích hợp cho tu sĩ Kết Đan Kỳ sử dụng, lại phá mất giao dịch của ta. Hầu mỗ ta tất nhiên sẽ không bỏ qua hắn!
Trên tay Hầu Vũ đánh ra vài đạo pháp quyết. bố trí một tầng cấm chế để ngăn ngừa thần thức thăm dò.
- Hắc hắc, tên tiểu tử kia thật sự là không biết tốt xấu. dám đắc tội với Hầu tiền bối ngài!
Phạm Hoa cũng biết rõ thân phận của Hầu Vũ.
- Không biết Hầu tiền bối tính toán xử lý hắn như thế nào. Lúc trước, ta cũng từng giao thủ với hắn. phát hiện ra thực lực người này không đơn giản, thiếu chút nữa đã chịu thiệt thòi rồi!
Trong lòng Phạm Hoa còn sợ hãi nói. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
- ồ?Ngươi còn có Bản sự như thế?! Không biết thân phận hắn có gì đặc biệt?
Trên mặt Hầu Vũ mang theo vài phần tò mò.
Hắn căn bản không đặt một tu sĩ Trúc cơ kỳ như Trương Hằng vào mắt, duy nhất chỉ còn lo lắng tới thân thế đối phương!
Có thể xuất ra linh đan cực phẩm Bích Tâm Đan. bên cạnh còn có nữ tu dung mạo xinh đẹp như hoa thì dù người ngu ngốc cũng có thể thấy được đối phương tuyệt đối không đơn giản.
- Lúc trước gặp hai người này là ở Hắc Thủy Trấn Tán Tu Minh, thoạt nhìn hai người này giống như đều là tán tu!
Phạm Hoa có chút do dự nói.
- Hắc Thủy Trấn Tán Tu Minh? Chỉ là một thế lực vừa quật khởi mấy năm gần đây!
Vẻ mặt Hầu Vũ mang Ý cười, không khỏi tự nói:
- Lại nói mấy năm gần đây, ở khu vực Vân Phật Tự đúng là có không ít thế lực quật khởi.
Phạm Hoa cười nói:
- Đúng thế, ngoại trừ Tán Tu Minh còn có một môn phái mới tên là Cực Diễm Môn. Tuy rằng môn phái này còn có chút chênh lệch so với Tán Tu Minh nhưng cũng không phải là thế lực mà các môn phái tam lưu, tứ lưu bình thường có thể sánh bằng!
Trong phạm vi mấy ngàn dặm này, Ngọc Phật Tự là đại phái nhất lưu, có lịch sử lâu đời, cũng vô cùng khiếm tốn.
- Được! Nếu người này thực sự không đơn giản thì chúng ta hãy liên thủ. xem xuống tay và phần chia lợi ích như thế nào...
Hầu Vũ liếc mắt nhìn Trương Hằng đang ở Phương Vũ Các, biết rằng một lát nữa hắn sẽ giao dịch xong.
Hai người thấp giọng nói mấy câu qua loa rồi khống chế độn quang, bay ra khỏi Du Long Châu.
Trong Phượng Vũ Các, Trương Hằng và lão già mặc áo xám đã đàm định, hắn dùng năm viên Bích Tâm Đan đôi lấy năm kiện pháp bảo bình thường, trong đó bao gồm Vân Vụ Mạt tam cấp, bản đồ Tam Tinh Vực, bản đồ Đông Vân đại lục.
Cuối cùng, sau khi giao năm viên Bích Tâm Đan cho lão già áo xám, Trương Hằng thậm chí còn nhìn ra cánh tay khô gầy của đối phương hơi run rẩy.
Một lão tu sĩ với thọ nguyên sắp hết lại thấy được một tia hy vọng, tự nhiên kích động vạn phần.
Giao dịch mất năm viên Bích Tâm Đan, Trương Hằng phát hiện bình ngọc giờ chỉ còn lại sáu bảy viên nữa mà thôi.
Mấy tên tu sĩ Kết Đan Kỳ khác ở nơi này cũng có chút động tâm nhưng tư bản không thể hùng hậu như lão già áo xám. tiếc nuối không xuất ra một hai kiện pháp bảo trong tay.
Sau khi giai dịch xong, Trương Hằng nắm lấy tay Ninh Tuyết Dung kéo đi ra Phượng Vũ Đình, đi dạo ở Du Long Châu một lúc, ngắm cảnh vật xung quanh!
Chừng qua thời gian một nén hương, ba người Trương Hằng. gồm cả Thu nhi cũng rời khỏi Du Long Châu, bay tới những nơi giao dịch vỉa hè của những tán tu bình thường.
- Mục đích chuyền này của chúng ta đã đạt được, không biết Thu nhi muốn được thù lao gì?
Trương Hằng hướng về phía Thu nhi cười nói.
Khuôn mặt Thu nhi hơi đỏ lên, do dự một chút rồi mới nói:
- Chỉ cần một khối tinh thạch, nhiệm vụ của Thu nhi cũng đã hoàn thành!
Trương Hằng vừa nghe lời này liền thu hồi vẻ tươi cười, hơi thâm ý nhìn nàng ta một cái.
Ninh Tuyết Dung thương cảm đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt nàng ta nói:
- Nếu Thu nhi muốn. chúng ta có thể mang muội rời khỏi nơi này!
Khuôn mặt Thu nhi lộ ra vẻ vui mừng, nhìn Ninh Tuyết Dung nói:
- Lời của tỷ tỷ là thật sao?!
Ninh Tuyết Dung đưa mắt nhìn sang Trương Hằng, vẻ mặt hiện lên vẻ đề nghị và thỉnh cầu.
Thu nhi lập tức hiểu được người làm chủ vẫn là Trương Hằng.
Trương Hằng thản nhiên nói:
- Chuyện nhỏ này. xem ngươi thế nào thôi!!
Thu nhi không khỏi nhìn hắn một cái. trong lòng khẩn trương không thôi. Một câu nói tùy tiện của nam nhân trước mặt này liên quyết định vận mệnh của chính mình!
- Chỉ cần có thể mang ta rời đi, Thu nhi nguyện ý làm thị nữ của tỷ tỷ, suốt đời hầu hạ tỷ tỷ và đại ca ca!
Thu nhi vô cùng ngoan ngoãn nói.
Ninh Tuyết Dung nghe lời này cũng không thấy vui vẻ.
- Ngươi dẫn chúng ta đi gặp vị Thiết thúc của ngươi đi!
Trương Hằng nói với Thu nhi.
Thu nhi vừa mới nghe nói đi gặp Thiết thúc thì ánh mắt hơi hiện ra vẻ sợ hãi.
Ninh Tuyết Dung cười nhẹ nói:
- Muội không cần phải sợ hãi. Có chúng ta nơi này. bất luận kẻ nào cũng không thương tổn đươc muội!
- Vâng, đại ca ca và tỷ tỷ đi theo ta!
Thu nhi cuối cùng làm ra quyết định, mang hai người Trương Hằng đi về phía phường thị Quỳnh Ngọc.
Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung đắt tay nhau mà đi, Bốn phía thi thoảng cũng có thần thức và ánh mắt ghen tị, hâm mộ đảo qua.
-Đại ca...
Ninh Tuyết Dung truyền âm cho Trương Hằng nói.
Trương Hằng cười lạnh, truyền âm nói:
- Mấy cái đuôi mà thôi. Chờ khi chúng ta từ phường thị Quỳnh Ngọc trở về sẽ cùng nhau giải quyết!
Trải qua ba năm tu Luyện, luyện chế ra Thân Ngoại Tạo Thân, bước đầu tu luyện Phá Diệt Thần Quang, thực lực Trương Hằng không biết đã mạnh hơn bao nhiêu!
Thậm chí, nhãn giới của hắn đã nhìn lên cả trên Kết Đan Kỳ.
Sau khi tiến vào tầng công pháp thứ hai, thời gian tu Luyện cũng ngày càng nhiều. Mỗi lần thăng cấp một tiểu giai, thực lực của Trương Hằng cũng bay vọt về chất!
Trương Hằng có một loại cảm giác khi hắn tiến vào cảnh giới tầng hai đại thành, hắn thậm chí không sợ tu sĩ Nguyên Anh sơ Kỳ!
Bởi vì chỉ mới là tầng hai tiểu thành, hắn đã coi như vô địch Kết Đan Kỳ!
Cho nên, với những kẻ mang lòng dạ bất lương kia. Trương Hằng vẫn làm ra bộ dáng hết sức tự nhiên...
Hầu Vũ bất động Thanh sắc nói.
Tuổi tác của Phạm Hoa và Hầu Vũ trong số người tu chân cũng không tính là lớn. tư chất cũng thuộc hàng thượng giai ở Tam Tinh Vực.
Thế lực hai người có mối quan hệ tương đối mật thiết, cho nên hai người cũng từng có qua lại.
Hầu Vũ không trực tiếp trả lời câu hỏi của Phạm Hoa mà trong lòng đang suy nghĩ mục đích của đối phương.
Nghĩ tới nghĩ lui cũng chỉ có một nguyên nhân. Tất nhiên là Phạm Hoa đang có chủ ý gì đó Với hai người kia. cụ thể là điều gì thì chưa thể lập tức kết luận được, nhưng khàng định có liên quan tới bảo vật hoặc nữ sắc. không có gì khác.
Phạm Hoa có thể khẳng định Hầu Vũ không biết hai người kia, hơn nữa khi hắn ở xa xa quan sát thì thấy ánh mắt Hầu Vũ nhìn Trương Hằng có chút bất thiện.
- Thực không dám dấu diếm. lúc trước ở Tán Tu Minh ta đã cùng tên nam tu kia phát sinh một ít mâu thuẫn!
Phạm Hoa vừa nói, đồng thời cũng âm thầm đánh giá thần thái của đối phương.
sắc mặt Hầu Vũ bình tĩnh, trong lòng lại cười lạnh:
"Phát sinh mâu thuần với nam tu kia mà không phải là với hai người! Bởi vậy có thể thấy được tiểu tử ngươi nổi lên sắc tâm đối với nữ tu áo trắng tuyệt sắc kia!"
Phạm Hoa không biết rằng hắn chỉ nói một câu đã bộc lộ ra ý đồ của mình. Trên thực tế hắn cũng muốn liên thủ với Hầu Vũ để đối phó Trương Hằng. cũng không có chút cảnh giác nào trong lòng.
Tục ngữ có nói: "địch nhân của địch nhân chính là bằng hữu của mình", Phạm Hoa thấy Hầu Vũ có chút bất thiện Với Trương Hằng, liền nổi lên Ý nghĩ liên thủ.
Nhưng hắn lại không biết Hầu Vũ là tu sĩ Kết Đan Kỳ. căn bản không đặt một hậu bối Trúc cơ kỳ trong mắt. thậm chí hắn còn nổi lên một tia sát ý.
Bất kể là Bích Tâm Đan trong tay Trương Hằng hay Ninh Tuyết Dung Thanh nhã như tiên đều khiến lòng tham của hắn nổi lên.
Mà "kẻ thứ ba" Phạm Hoa thêm vào khiến hắn cười lạnh không thôi.
- Vừa rồi ở trong Phượng Vũ Các, tên nam tu kia xuất ra một loại linh đan thượng phẩm, thích hợp cho tu sĩ Kết Đan Kỳ sử dụng, lại phá mất giao dịch của ta. Hầu mỗ ta tất nhiên sẽ không bỏ qua hắn!
Trên tay Hầu Vũ đánh ra vài đạo pháp quyết. bố trí một tầng cấm chế để ngăn ngừa thần thức thăm dò.
- Hắc hắc, tên tiểu tử kia thật sự là không biết tốt xấu. dám đắc tội với Hầu tiền bối ngài!
Phạm Hoa cũng biết rõ thân phận của Hầu Vũ.
- Không biết Hầu tiền bối tính toán xử lý hắn như thế nào. Lúc trước, ta cũng từng giao thủ với hắn. phát hiện ra thực lực người này không đơn giản, thiếu chút nữa đã chịu thiệt thòi rồi!
Trong lòng Phạm Hoa còn sợ hãi nói. Nguồn truyện: TruyệnYY.com
- ồ?Ngươi còn có Bản sự như thế?! Không biết thân phận hắn có gì đặc biệt?
Trên mặt Hầu Vũ mang theo vài phần tò mò.
Hắn căn bản không đặt một tu sĩ Trúc cơ kỳ như Trương Hằng vào mắt, duy nhất chỉ còn lo lắng tới thân thế đối phương!
Có thể xuất ra linh đan cực phẩm Bích Tâm Đan. bên cạnh còn có nữ tu dung mạo xinh đẹp như hoa thì dù người ngu ngốc cũng có thể thấy được đối phương tuyệt đối không đơn giản.
- Lúc trước gặp hai người này là ở Hắc Thủy Trấn Tán Tu Minh, thoạt nhìn hai người này giống như đều là tán tu!
Phạm Hoa có chút do dự nói.
- Hắc Thủy Trấn Tán Tu Minh? Chỉ là một thế lực vừa quật khởi mấy năm gần đây!
Vẻ mặt Hầu Vũ mang Ý cười, không khỏi tự nói:
- Lại nói mấy năm gần đây, ở khu vực Vân Phật Tự đúng là có không ít thế lực quật khởi.
Phạm Hoa cười nói:
- Đúng thế, ngoại trừ Tán Tu Minh còn có một môn phái mới tên là Cực Diễm Môn. Tuy rằng môn phái này còn có chút chênh lệch so với Tán Tu Minh nhưng cũng không phải là thế lực mà các môn phái tam lưu, tứ lưu bình thường có thể sánh bằng!
Trong phạm vi mấy ngàn dặm này, Ngọc Phật Tự là đại phái nhất lưu, có lịch sử lâu đời, cũng vô cùng khiếm tốn.
- Được! Nếu người này thực sự không đơn giản thì chúng ta hãy liên thủ. xem xuống tay và phần chia lợi ích như thế nào...
Hầu Vũ liếc mắt nhìn Trương Hằng đang ở Phương Vũ Các, biết rằng một lát nữa hắn sẽ giao dịch xong.
Hai người thấp giọng nói mấy câu qua loa rồi khống chế độn quang, bay ra khỏi Du Long Châu.
Trong Phượng Vũ Các, Trương Hằng và lão già mặc áo xám đã đàm định, hắn dùng năm viên Bích Tâm Đan đôi lấy năm kiện pháp bảo bình thường, trong đó bao gồm Vân Vụ Mạt tam cấp, bản đồ Tam Tinh Vực, bản đồ Đông Vân đại lục.
Cuối cùng, sau khi giao năm viên Bích Tâm Đan cho lão già áo xám, Trương Hằng thậm chí còn nhìn ra cánh tay khô gầy của đối phương hơi run rẩy.
Một lão tu sĩ với thọ nguyên sắp hết lại thấy được một tia hy vọng, tự nhiên kích động vạn phần.
Giao dịch mất năm viên Bích Tâm Đan, Trương Hằng phát hiện bình ngọc giờ chỉ còn lại sáu bảy viên nữa mà thôi.
Mấy tên tu sĩ Kết Đan Kỳ khác ở nơi này cũng có chút động tâm nhưng tư bản không thể hùng hậu như lão già áo xám. tiếc nuối không xuất ra một hai kiện pháp bảo trong tay.
Sau khi giai dịch xong, Trương Hằng nắm lấy tay Ninh Tuyết Dung kéo đi ra Phượng Vũ Đình, đi dạo ở Du Long Châu một lúc, ngắm cảnh vật xung quanh!
Chừng qua thời gian một nén hương, ba người Trương Hằng. gồm cả Thu nhi cũng rời khỏi Du Long Châu, bay tới những nơi giao dịch vỉa hè của những tán tu bình thường.
- Mục đích chuyền này của chúng ta đã đạt được, không biết Thu nhi muốn được thù lao gì?
Trương Hằng hướng về phía Thu nhi cười nói.
Khuôn mặt Thu nhi hơi đỏ lên, do dự một chút rồi mới nói:
- Chỉ cần một khối tinh thạch, nhiệm vụ của Thu nhi cũng đã hoàn thành!
Trương Hằng vừa nghe lời này liền thu hồi vẻ tươi cười, hơi thâm ý nhìn nàng ta một cái.
Ninh Tuyết Dung thương cảm đưa tay lên vuốt ve khuôn mặt nàng ta nói:
- Nếu Thu nhi muốn. chúng ta có thể mang muội rời khỏi nơi này!
Khuôn mặt Thu nhi lộ ra vẻ vui mừng, nhìn Ninh Tuyết Dung nói:
- Lời của tỷ tỷ là thật sao?!
Ninh Tuyết Dung đưa mắt nhìn sang Trương Hằng, vẻ mặt hiện lên vẻ đề nghị và thỉnh cầu.
Thu nhi lập tức hiểu được người làm chủ vẫn là Trương Hằng.
Trương Hằng thản nhiên nói:
- Chuyện nhỏ này. xem ngươi thế nào thôi!!
Thu nhi không khỏi nhìn hắn một cái. trong lòng khẩn trương không thôi. Một câu nói tùy tiện của nam nhân trước mặt này liên quyết định vận mệnh của chính mình!
- Chỉ cần có thể mang ta rời đi, Thu nhi nguyện ý làm thị nữ của tỷ tỷ, suốt đời hầu hạ tỷ tỷ và đại ca ca!
Thu nhi vô cùng ngoan ngoãn nói.
Ninh Tuyết Dung nghe lời này cũng không thấy vui vẻ.
- Ngươi dẫn chúng ta đi gặp vị Thiết thúc của ngươi đi!
Trương Hằng nói với Thu nhi.
Thu nhi vừa mới nghe nói đi gặp Thiết thúc thì ánh mắt hơi hiện ra vẻ sợ hãi.
Ninh Tuyết Dung cười nhẹ nói:
- Muội không cần phải sợ hãi. Có chúng ta nơi này. bất luận kẻ nào cũng không thương tổn đươc muội!
- Vâng, đại ca ca và tỷ tỷ đi theo ta!
Thu nhi cuối cùng làm ra quyết định, mang hai người Trương Hằng đi về phía phường thị Quỳnh Ngọc.
Trương Hằng và Ninh Tuyết Dung đắt tay nhau mà đi, Bốn phía thi thoảng cũng có thần thức và ánh mắt ghen tị, hâm mộ đảo qua.
-Đại ca...
Ninh Tuyết Dung truyền âm cho Trương Hằng nói.
Trương Hằng cười lạnh, truyền âm nói:
- Mấy cái đuôi mà thôi. Chờ khi chúng ta từ phường thị Quỳnh Ngọc trở về sẽ cùng nhau giải quyết!
Trải qua ba năm tu Luyện, luyện chế ra Thân Ngoại Tạo Thân, bước đầu tu luyện Phá Diệt Thần Quang, thực lực Trương Hằng không biết đã mạnh hơn bao nhiêu!
Thậm chí, nhãn giới của hắn đã nhìn lên cả trên Kết Đan Kỳ.
Sau khi tiến vào tầng công pháp thứ hai, thời gian tu Luyện cũng ngày càng nhiều. Mỗi lần thăng cấp một tiểu giai, thực lực của Trương Hằng cũng bay vọt về chất!
Trương Hằng có một loại cảm giác khi hắn tiến vào cảnh giới tầng hai đại thành, hắn thậm chí không sợ tu sĩ Nguyên Anh sơ Kỳ!
Bởi vì chỉ mới là tầng hai tiểu thành, hắn đã coi như vô địch Kết Đan Kỳ!
Cho nên, với những kẻ mang lòng dạ bất lương kia. Trương Hằng vẫn làm ra bộ dáng hết sức tự nhiên...
/777
|