Tốc độ phân thân Vũ Vô Cực cũng chậm rãi. từng chút một tới gần Trương Hằng. Trong Lúc này, khí thế dời sông lấp bể ngưng tụ từng chút một. tập trung trên người Trương Hằng. Dù Trương Hằng muốn trốn tránh cũng không thể.
Trong mắt Trương Hằng, phân thân Vũ Vô Cực giống như một tấm cự thạch nặng trăm vạn tấn lay chuyển không gian bốn phía, bức bách Trương Hằng chỉ có một con đường phải cứng rắn đối kháng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Vẻn vẹn chỉ là một phân thân đã bày ra vài phần thực lực chân chính của Vũ Vô Cực.
- Thực lực của phân thân này đã có thể sánh ngang tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. công thêm phân thân có đặc tính năng lượng thể. gần như rất khó bị tu sĩ đồng cấp hoàn toàn diệt sát.
Những tu sĩ Nguyên anh kỳnhìn trộm xa xa phân tích, lời nói xuất ra khiến cho người ta phải thấy sợ hãi.
Thực lực của một phân thân đã có thể sánh bằng tu sĩ Nguyên Anh trung Kỳ. như vậy thực lực của Vũ Vô Cực đã mạnh mẽ tới trình độ nào?! Những tu sĩ vốn vẫn không phục Vũ Vô Cực giờ phút này cũng sinh ra vài tia kính sợ.
Thái độ làm người của Vũ Vô Cực có chút kiêu ngạo nhưng hắn quá thực có vốn mà kiêu ngạo, còn dễ dàng khiến người ta dễ dàng chấp nhận hơn là những tu sĩ không có thực lực tuyệt đối mà vô cùng kiêu căng.
- Đối mặt với một kích của tu sĩ Nguyên Anh trung Kỳ. tiểu tử kia có thể đối kháng lại được không?!
Mấy tên tu sĩ Nguyên anh kỳvừa nhìn chăm chú tình huống bên này. vừa dùng thần thức trao đổi!
- Phỏng chừng không được! Bản thân công pháp Vũ Vô Cực cũng cực Kỳ đặc biệt, uy lực cực mạnh, dường như phá diệt mà sinh!
- Ta thấy cũng không nhất định! Tiểu tử kia nếu có thể trở thành đối thủ trong dự tính của Vũ Vô Cực thì hắn cũng sẽ có bản lĩnh riêng của mình, Nên biết rằng, đối thủ mà Vũ Vô Cực lựa chọn đều là từ Nguyên Anh trung Kỳ trở lên...
- Không sai. rất có lý! Tiểu tử kia khẳng định cũng không đơn giản.
Một tu sĩ cạnh đó lập tức đồng tình.
- Ngươi đã dùng phân thân, Như vậy...
Trương Hằng thản nhiên nhìn bản tôn Vũ Vô Cực, đột nhiên nhắm hai mắt lại.
Động tác của hắn khiến không chỉ những người khác đang quan chiến mà ngay cả Vũ Vô Cực cũng phai sửng sốt!
Chẳng lẽ hắn muốn đứng yên chờ chết, hay khinh thường giao thủ với phân thân Vũ Vô Cực.
Ngay khi những tu sĩ xung quanh đang vô cùng kinh ngạc thì Trương Hằng rốt cục đã có động tác.
Xoát!
Trong thân thể Trương Hằng bắn ra một hư ảnh màu bạc. một tu sĩ có bộ dáng giống y đúc hắn xuất hiện trên hư không.
- Cái gì?! Thân Ngoại Hóa Thân?!
Những tu sĩ Nguyên anh kỳxung quanh cũng phải rung động.
Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới ngay cả Trương Hằng thoạt nhìn không đáng để vào mắt này cũng có thể nắm giữ thần thông vô thượng Thân Ngoại Hóa Thân.
Có một số tu sĩ Trúc cơ kỳ và Kết Đan Kỳ đều trở nên kích động, thầm nhủ may mắn có thể gặp được cuộc đấu như thế này.
Thân Ngoại Hóa Thân đấu với Thân Ngoại Hóa Thân!
Vương Viên trên Tử Diệu Thần Thảm sắc mặt tái nhợt, ánh mắt nhìn Trương Hằng còn mang theo một vẻ ngưỡng mộ.
Khi còn ở trong Huyết Sát Động Phủ giữa hắn và Trương Hằng đã có chênh lệch không nhỏ. Nhưng lúc này, khoảng cách chênh lệch đã không thể vượt qua được!
- Hài—
Tên mập mạp nhụt chí như một quả bóng cao su xì hơi. trong mắt lộ ra thần sắc bất đắc dĩ.
- Sư phụ nhất định có thể đánh bại hắn!
Quách Phong siết chặt nắm tay. trong mắt toát ra vẻ hưng phấn, trong lòng tràn ngập tin tưởng vào sư phụ!
Hô!
Phân thân Trương Hằng cũng lao lên nghênh đón phân thân Vũ Vô Cực, tốc độ cũng rất thong thả.
Trong mắt chúng tu sĩ có thể nhìn ra hai đạo thân ảnh một đen một bạc thong thả tới gần nhau, không khí bốn phía lại như đang run rẩy kịch liệt, khí thế như thái sơn áp đỉnh đột nhiên bùng nổ.
Ầm!
Khí thế do hai phần phần ngưng tụ đột nhiên phát ra. không khí đang ngưng trệ Bốn phía đột nhiên nổ tung.
Hai nắm đấm bé nhỏ đánh vào nhau.
Ầm!
Thanh âm cũng không lớn, lại giống như tiếng động đánh vỡ cả thế Kỷ hắc ám.
Hai nắm đấm sát vào nhau, hai người như bị dính vào nhau vậy.
Yên tĩnh! Một mảnh yên tĩnh! Chúng tu sĩ xung quanh cũng không dám hít thở mạnh.
Hô hô hô.
Qua ba lần hô hấp. một mảnh hào quang hoa mỹ đột nhiên từ hai nắm đấm phát ra. dật tán khí lãng ra xung quanh, hình thành mấy đạo long quyền phong.
Hưu
Trong tiếng gió gào thét đầy trời hai đạo phân thân một đen một bạc biến mất giữa hư không.
Thật lâu sau, bốn phía mới hết thảy khôi phục lại bình thường.
Đập vào mắt chỉ còn lại thân ảnh Trương Hằng lẳng lặng đứng một mình, Vũ Vô Cực đã biến mất vô ảnh vô tung.
Hóa ra sau khi hai phân thân giao thủ một quyền, Vũ Vô Cực lập tức dẫn theo phân thân bỏ chạy. Tốc độ này cực nhanh khiến cho Trương Hằng cũng phải thấy mặc cảm. Mặc dù là so tốc độ. Vũ Vô Cực cũng nhanh hơn Trương Hằng rất nhiều.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?! Vũ Vô Cực sao đột nhiên biến đầu mất?!
Một tu sĩ nghi hoặc hỏi.
Màn giao thủ vừa rồi tới nhanh mà kết thúc cũng nhanh, khiến cho bọn họ dù cảm nhận được khoái cảm trong nháy mắt nhưng chưa đủ để khiến người ta hài lòng.
Nhưng nơi này chỉ còn lại một mình Trương Hằng là sự thật!
- Việc này thật sự là quái dị...
Ngay cả những tu sĩ Nguyên anh kỳbình thường cũng khó có thể ngờ được.
- Có lẽ Thanh niên vừa giao thủ với Vũ Vô Cực là biết được!
Rất nhiều người đều đưa ánh mắt nhìn về phía Trương Hằng nhưng cũng không dám có chủ ý gì cả.
Thông qua một lần giao kích với Vũ Vô Cực. thân phận của Trương Hằng đã được đề cao mấy lần. Giờ phút này, dù là tu sĩ Nguyên anh kỳcũng không dám dễ dàng trêu chọc hắn.
Trương Hằng hít sâu một hơi. thân hình nhoáng lên đã về trên Tử Diệu Thần Thảm.
Trên thực tế, không lâu trước trên quần áo trên người hắn đã ướt sũng mồ hôi. nhưng nháy mắt đã hong khô.
- Sư phụ, người đánh đuổi tên ma đầu kia!?
Quách Phong vui mừng nói. sắc mặt còn mang theo vài phần tự hào.
Trương Hằng ngồi xếp bằng trên Tử Diệu Thần Thảm, sắc mặt ngưng trọng, hơi chút do dự nói:
- Cũng không phải đánh đuổi hắn đi mà có người khác ra tay đuổi hắn...
Nói xong câu này, Trương Hằng nhắm chặt hai mắt. cũng không nói thêm điều gì nữa.
Tên Vương Viên mập mạp hai mắt vừa chuyển, thầm nghĩ rốt cục là đại nhân vật như thế nào mà có thể dọa cho Vũ Vô Cực phải bỏ chạy?!
Theo lý thuyết, giờ phút này Vũ Vô Cực hẳn không có đối thủ có thể uy hiếp tính mạng hắn trong hàng ngũ Nguyên Anh Kỳ.
Mặc dù gặp phải đối thủ mạnh hơn vài phần là một chiến đấu cuồng, Vũ Vô Cực khẳng định cũng có dũng khí đi khiêu chiến.
Trừ khi có một khả năng...
Ánh mắt Vương Viên Bỗng dưng sáng ngời.
Vũ Vô Cực đích xác có thể khiêu chiến đối thủ mạnh hơn hắn vài phần. Nhưng nếu gặp phải tu sĩ mạnh mẽ hơn rất nhiều, chỉ sợ cũng phải quá mức sợ hãi Vũ Vô Cực tuy rằng cao ngạo nhưng cũng không phải là một tên ngốc, gặp phải đối thủ không thể thắng được thì tự nhiên phải nhượng bộ lui binh.
Trong đầu tên Vương Viên mập mạp không khỏi hiện lên những nhân vật chân chính đứng trên đỉnh của Tam Tinh Vực.
Nếu nói tu sĩ Nguyên anh kỳđứng trên đỉnh phong thì tu sĩ Phân Thần Kỳ chính là nhân vật vô địch nắm trong tay những Nguyên anh kỳnày.
Trong một rừng Thúy Lục Trúc ở Thanh Vân Sơn có hai người đang đứng, là một lão già và một thiếu niên.
Lão già này mặc một bộ đạo bảo màu tím, tóc bạc. mặt mũi hồng hào. sắc mặt hồng Nhuận, không có một nếp nhăn, bên hông có mấy túi trữ vật cực phẩm, đôi mắt thông thấu như tinh ngọc.
Người này chính là Đại trưởng lão Thanh Nguyên Tử Hà Tông Tử Huyễn chân nhân, Thanh danh cực kỳ vang dội trên Tu chân giới Tam Tinh Vực.
Là nhân vật chưởng quản một đại phái siêu cấp, thực lực của Tử Huyễn chân nhân sâu không lường được, chính là một trong bảy đại tu sĩ Nguyên anh kỳcủa Triệu Quốc.
Nhưng Lúc này, Tử Huyễn chân nhân lại vô cùng cung kính với thiếu niên đối diện hắn.
- Sư thúc, ngài vừa rồi sao lại để tên Vũ Vô Cực bỏ chạy. Tiềm lực người này vô hạn. theo thời gian nói không chừng có thể uy hiếp đến chúng ta...
Tử Huyễn chân nhân cận thận nói.
Thiếu niên kia mạng áo màu xám. nhìn qua giống như một đồng tử sơn thôn, không có chỗ nào đặc biệt, ngay cả làn da cũng hơi ngăm đen.
Con ngươi hắn nhìn về phương xa. cũng không có thần quang như những người Tu chân giới mà lại rất giống một người bình thường.
- Hắn... không thể giết! Tốt nhất cũng không nên trêu chọc!
Thanh âm thiếu niên này vô cùng nhã nhặn, sau đó lại dặn dò Từ Huyễn chân nhân:
- Tuy nhiên Thanh niên kia lại có chút đặc biệt. Tấm thảm màu tím mà hắn khống chế lai lịch bất phàm, hiển nhiên là một kiện pháp bảo đỉnh cấp. thân phận có thể cực không đơn giản, cần chú ý nhiều hơn một chút! Đôi khi giết người cũng không phải là phương pháp giải quyết vấn đề tốt nhất! Giết sai một người có thể sẽ mang tới mối họa và nhân quả vô cùng...
Trong mắt Trương Hằng, phân thân Vũ Vô Cực giống như một tấm cự thạch nặng trăm vạn tấn lay chuyển không gian bốn phía, bức bách Trương Hằng chỉ có một con đường phải cứng rắn đối kháng. Bạn đang đọc truyện tại Truyện YY - http://truyenyy.com
Vẻn vẹn chỉ là một phân thân đã bày ra vài phần thực lực chân chính của Vũ Vô Cực.
- Thực lực của phân thân này đã có thể sánh ngang tu sĩ Nguyên Anh Kỳ. công thêm phân thân có đặc tính năng lượng thể. gần như rất khó bị tu sĩ đồng cấp hoàn toàn diệt sát.
Những tu sĩ Nguyên anh kỳnhìn trộm xa xa phân tích, lời nói xuất ra khiến cho người ta phải thấy sợ hãi.
Thực lực của một phân thân đã có thể sánh bằng tu sĩ Nguyên Anh trung Kỳ. như vậy thực lực của Vũ Vô Cực đã mạnh mẽ tới trình độ nào?! Những tu sĩ vốn vẫn không phục Vũ Vô Cực giờ phút này cũng sinh ra vài tia kính sợ.
Thái độ làm người của Vũ Vô Cực có chút kiêu ngạo nhưng hắn quá thực có vốn mà kiêu ngạo, còn dễ dàng khiến người ta dễ dàng chấp nhận hơn là những tu sĩ không có thực lực tuyệt đối mà vô cùng kiêu căng.
- Đối mặt với một kích của tu sĩ Nguyên Anh trung Kỳ. tiểu tử kia có thể đối kháng lại được không?!
Mấy tên tu sĩ Nguyên anh kỳvừa nhìn chăm chú tình huống bên này. vừa dùng thần thức trao đổi!
- Phỏng chừng không được! Bản thân công pháp Vũ Vô Cực cũng cực Kỳ đặc biệt, uy lực cực mạnh, dường như phá diệt mà sinh!
- Ta thấy cũng không nhất định! Tiểu tử kia nếu có thể trở thành đối thủ trong dự tính của Vũ Vô Cực thì hắn cũng sẽ có bản lĩnh riêng của mình, Nên biết rằng, đối thủ mà Vũ Vô Cực lựa chọn đều là từ Nguyên Anh trung Kỳ trở lên...
- Không sai. rất có lý! Tiểu tử kia khẳng định cũng không đơn giản.
Một tu sĩ cạnh đó lập tức đồng tình.
- Ngươi đã dùng phân thân, Như vậy...
Trương Hằng thản nhiên nhìn bản tôn Vũ Vô Cực, đột nhiên nhắm hai mắt lại.
Động tác của hắn khiến không chỉ những người khác đang quan chiến mà ngay cả Vũ Vô Cực cũng phai sửng sốt!
Chẳng lẽ hắn muốn đứng yên chờ chết, hay khinh thường giao thủ với phân thân Vũ Vô Cực.
Ngay khi những tu sĩ xung quanh đang vô cùng kinh ngạc thì Trương Hằng rốt cục đã có động tác.
Xoát!
Trong thân thể Trương Hằng bắn ra một hư ảnh màu bạc. một tu sĩ có bộ dáng giống y đúc hắn xuất hiện trên hư không.
- Cái gì?! Thân Ngoại Hóa Thân?!
Những tu sĩ Nguyên anh kỳxung quanh cũng phải rung động.
Bọn họ tuyệt đối không nghĩ tới ngay cả Trương Hằng thoạt nhìn không đáng để vào mắt này cũng có thể nắm giữ thần thông vô thượng Thân Ngoại Hóa Thân.
Có một số tu sĩ Trúc cơ kỳ và Kết Đan Kỳ đều trở nên kích động, thầm nhủ may mắn có thể gặp được cuộc đấu như thế này.
Thân Ngoại Hóa Thân đấu với Thân Ngoại Hóa Thân!
Vương Viên trên Tử Diệu Thần Thảm sắc mặt tái nhợt, ánh mắt nhìn Trương Hằng còn mang theo một vẻ ngưỡng mộ.
Khi còn ở trong Huyết Sát Động Phủ giữa hắn và Trương Hằng đã có chênh lệch không nhỏ. Nhưng lúc này, khoảng cách chênh lệch đã không thể vượt qua được!
- Hài—
Tên mập mạp nhụt chí như một quả bóng cao su xì hơi. trong mắt lộ ra thần sắc bất đắc dĩ.
- Sư phụ nhất định có thể đánh bại hắn!
Quách Phong siết chặt nắm tay. trong mắt toát ra vẻ hưng phấn, trong lòng tràn ngập tin tưởng vào sư phụ!
Hô!
Phân thân Trương Hằng cũng lao lên nghênh đón phân thân Vũ Vô Cực, tốc độ cũng rất thong thả.
Trong mắt chúng tu sĩ có thể nhìn ra hai đạo thân ảnh một đen một bạc thong thả tới gần nhau, không khí bốn phía lại như đang run rẩy kịch liệt, khí thế như thái sơn áp đỉnh đột nhiên bùng nổ.
Ầm!
Khí thế do hai phần phần ngưng tụ đột nhiên phát ra. không khí đang ngưng trệ Bốn phía đột nhiên nổ tung.
Hai nắm đấm bé nhỏ đánh vào nhau.
Ầm!
Thanh âm cũng không lớn, lại giống như tiếng động đánh vỡ cả thế Kỷ hắc ám.
Hai nắm đấm sát vào nhau, hai người như bị dính vào nhau vậy.
Yên tĩnh! Một mảnh yên tĩnh! Chúng tu sĩ xung quanh cũng không dám hít thở mạnh.
Hô hô hô.
Qua ba lần hô hấp. một mảnh hào quang hoa mỹ đột nhiên từ hai nắm đấm phát ra. dật tán khí lãng ra xung quanh, hình thành mấy đạo long quyền phong.
Hưu
Trong tiếng gió gào thét đầy trời hai đạo phân thân một đen một bạc biến mất giữa hư không.
Thật lâu sau, bốn phía mới hết thảy khôi phục lại bình thường.
Đập vào mắt chỉ còn lại thân ảnh Trương Hằng lẳng lặng đứng một mình, Vũ Vô Cực đã biến mất vô ảnh vô tung.
Hóa ra sau khi hai phân thân giao thủ một quyền, Vũ Vô Cực lập tức dẫn theo phân thân bỏ chạy. Tốc độ này cực nhanh khiến cho Trương Hằng cũng phải thấy mặc cảm. Mặc dù là so tốc độ. Vũ Vô Cực cũng nhanh hơn Trương Hằng rất nhiều.
- Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?! Vũ Vô Cực sao đột nhiên biến đầu mất?!
Một tu sĩ nghi hoặc hỏi.
Màn giao thủ vừa rồi tới nhanh mà kết thúc cũng nhanh, khiến cho bọn họ dù cảm nhận được khoái cảm trong nháy mắt nhưng chưa đủ để khiến người ta hài lòng.
Nhưng nơi này chỉ còn lại một mình Trương Hằng là sự thật!
- Việc này thật sự là quái dị...
Ngay cả những tu sĩ Nguyên anh kỳbình thường cũng khó có thể ngờ được.
- Có lẽ Thanh niên vừa giao thủ với Vũ Vô Cực là biết được!
Rất nhiều người đều đưa ánh mắt nhìn về phía Trương Hằng nhưng cũng không dám có chủ ý gì cả.
Thông qua một lần giao kích với Vũ Vô Cực. thân phận của Trương Hằng đã được đề cao mấy lần. Giờ phút này, dù là tu sĩ Nguyên anh kỳcũng không dám dễ dàng trêu chọc hắn.
Trương Hằng hít sâu một hơi. thân hình nhoáng lên đã về trên Tử Diệu Thần Thảm.
Trên thực tế, không lâu trước trên quần áo trên người hắn đã ướt sũng mồ hôi. nhưng nháy mắt đã hong khô.
- Sư phụ, người đánh đuổi tên ma đầu kia!?
Quách Phong vui mừng nói. sắc mặt còn mang theo vài phần tự hào.
Trương Hằng ngồi xếp bằng trên Tử Diệu Thần Thảm, sắc mặt ngưng trọng, hơi chút do dự nói:
- Cũng không phải đánh đuổi hắn đi mà có người khác ra tay đuổi hắn...
Nói xong câu này, Trương Hằng nhắm chặt hai mắt. cũng không nói thêm điều gì nữa.
Tên Vương Viên mập mạp hai mắt vừa chuyển, thầm nghĩ rốt cục là đại nhân vật như thế nào mà có thể dọa cho Vũ Vô Cực phải bỏ chạy?!
Theo lý thuyết, giờ phút này Vũ Vô Cực hẳn không có đối thủ có thể uy hiếp tính mạng hắn trong hàng ngũ Nguyên Anh Kỳ.
Mặc dù gặp phải đối thủ mạnh hơn vài phần là một chiến đấu cuồng, Vũ Vô Cực khẳng định cũng có dũng khí đi khiêu chiến.
Trừ khi có một khả năng...
Ánh mắt Vương Viên Bỗng dưng sáng ngời.
Vũ Vô Cực đích xác có thể khiêu chiến đối thủ mạnh hơn hắn vài phần. Nhưng nếu gặp phải tu sĩ mạnh mẽ hơn rất nhiều, chỉ sợ cũng phải quá mức sợ hãi Vũ Vô Cực tuy rằng cao ngạo nhưng cũng không phải là một tên ngốc, gặp phải đối thủ không thể thắng được thì tự nhiên phải nhượng bộ lui binh.
Trong đầu tên Vương Viên mập mạp không khỏi hiện lên những nhân vật chân chính đứng trên đỉnh của Tam Tinh Vực.
Nếu nói tu sĩ Nguyên anh kỳđứng trên đỉnh phong thì tu sĩ Phân Thần Kỳ chính là nhân vật vô địch nắm trong tay những Nguyên anh kỳnày.
Trong một rừng Thúy Lục Trúc ở Thanh Vân Sơn có hai người đang đứng, là một lão già và một thiếu niên.
Lão già này mặc một bộ đạo bảo màu tím, tóc bạc. mặt mũi hồng hào. sắc mặt hồng Nhuận, không có một nếp nhăn, bên hông có mấy túi trữ vật cực phẩm, đôi mắt thông thấu như tinh ngọc.
Người này chính là Đại trưởng lão Thanh Nguyên Tử Hà Tông Tử Huyễn chân nhân, Thanh danh cực kỳ vang dội trên Tu chân giới Tam Tinh Vực.
Là nhân vật chưởng quản một đại phái siêu cấp, thực lực của Tử Huyễn chân nhân sâu không lường được, chính là một trong bảy đại tu sĩ Nguyên anh kỳcủa Triệu Quốc.
Nhưng Lúc này, Tử Huyễn chân nhân lại vô cùng cung kính với thiếu niên đối diện hắn.
- Sư thúc, ngài vừa rồi sao lại để tên Vũ Vô Cực bỏ chạy. Tiềm lực người này vô hạn. theo thời gian nói không chừng có thể uy hiếp đến chúng ta...
Tử Huyễn chân nhân cận thận nói.
Thiếu niên kia mạng áo màu xám. nhìn qua giống như một đồng tử sơn thôn, không có chỗ nào đặc biệt, ngay cả làn da cũng hơi ngăm đen.
Con ngươi hắn nhìn về phương xa. cũng không có thần quang như những người Tu chân giới mà lại rất giống một người bình thường.
- Hắn... không thể giết! Tốt nhất cũng không nên trêu chọc!
Thanh âm thiếu niên này vô cùng nhã nhặn, sau đó lại dặn dò Từ Huyễn chân nhân:
- Tuy nhiên Thanh niên kia lại có chút đặc biệt. Tấm thảm màu tím mà hắn khống chế lai lịch bất phàm, hiển nhiên là một kiện pháp bảo đỉnh cấp. thân phận có thể cực không đơn giản, cần chú ý nhiều hơn một chút! Đôi khi giết người cũng không phải là phương pháp giải quyết vấn đề tốt nhất! Giết sai một người có thể sẽ mang tới mối họa và nhân quả vô cùng...
/777
|