Trương Hằng vừa thấy mảnh rừng rậm liên miên bất tận trước mắt thì nhãn tình sáng lên. không chút do dự bay vào.
Trong bầu trời trống trải, pháp bảo pháp thuật công kích của hai người phía sau thật sự có thể tạo thành cho hắn không ít phiền toái. Mà phiến rừng rậm u ám trước mặt này, bên trong có cổ thụ che trời, cao tới mấy trăm mét. chỗ nào cũng có.
Một khi tiến nhập vào mảnh rừng rậm này, Ngân Quang Độn vô cùng thuần thục của Trương Hằng, đủ để sử dụng trong điều kiện môi trường nơi này, tránh thoát đại bộ phận công kích của hai người.
- Tiểu tử này chẳng lẽ không biết đây chính là Vô Ưu Lâm hay sao?!
Tương Sơn trưởng lão có chút tức giận nói.
Bích U Tiên Tử vừa nghe tới danh xưng Vô Ưu Lâm. trên mặt hơi hiện lên một tia ngưng trọng.
- Chúng ta có thể phi hành trên không của phiến rừng rậm, chỉ cần dùng thần thức tập trung hắn là được.
Bích U Tiên Tử đề nghị.
Tương Sơn trưởng lão lắc đầu nói:
- Vô Ưu Lâm vô cùng quái dị, thần thức ngoại giới tiến vào trong cũng chỉ có thể phát huy ra hai thành năng lực. chúng ta phải nhanh chóng đuổi theo, đề phòng hắn chạy mất.
Cuối cùng, hai người cũng đành phải kiên trì bay tới, tiến nhập vào Vô Ưu Lâm u ám.
ở Tu chân giới Tam Tinh Vực, ngoại trừ tu sĩ nhân loại còn có rất nhiều rất nhiều yêu thú. Những yêu thú này cũng muốn theo đuổi đại đạo trường sinh bất tử vĩnh hằng, kế thừa phương pháp tu chân độc đáo. thực lực không thể coi thường được.
Lúc trước, Huyết Giao Long cầm đầu lũ yêu thú, hùng hùng hồ hồ giết tới Phi Linh Đảo đã chứng minh thực lực của yêu thú vô cùng cường hãn. Những yêu thú này mặc dù không thể chống lại nhân loại Tu chân giới nhưng cũng nhân loại cũng không thể hủy diệt được!
Đương nhiên, những yêu thú này thường ở các sơn xuyên, hà lưu, hồ bạc, rừng rậm, vực sâu của Tam Tinh Vực, là những nơi mà con người rất khó tiếp cận.
Mà Vô Ưu Lâm trong phạm vi thế lực Ngọc Phật Tự chính là một nơi yêu thú hay lui tới.
Theo tục truyền, nơi này có một yêu thú Biến Hóa Kỳ cường hãn, sống chừng mấy vạn năm, thực lực sâu không lường được. Chắc chắn nhiều năm qua, cũng có nhiều tu sĩ Nguyên anh kỳliên thủ tiến vào. ý đồ chém giết yêu thú siêu cấp này nhưng đều là có đi mà không có về.
Dần dà, Vô Ưu Lâm đã trở thành một nơi cấm kỵ trong Triệu Quốc. Ngay cả tu sĩ Nguyên anh kỳcũng không dám ở lại lâu. Cho nên, khi Tương Sơn trưởng lão thấy Trương Hằng trực tiếp lao vào Vô Ưu Lâm thì trong lòng cũng rất tức giận.
Một khi trêu chọc yêu thú siêu cấp Biến Hóa Kỳ này, tới lúc đó cả ba người chỉ có một con đường chết. Nhớ lại ngày đó. bảy tám gã tu sĩ Nguyên anh kỳliên thủ tiến vào nơi này để "trảm yêu", trong đó có hai gã tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng đều có đi mà không có về.
Sau khi Trương Hằng bay vào Vô Ưu Lâm, phát hiện bộ dáng hai người phía sau dường như có điều cố Kỵ. không tiếp tục phát động công kích mình mà lại làm ra vẻ rất cận thận.
Điều này khiến Trương Hằng buồn bực không thôi!
Chẳng lẽ phiến rừng rậm này có gì cổ quái!?
Trương Hằng Bỗng nhiên nhớ lại bản đồ toàn bộ Tam Tinh Vực.
- Hiện tại, đại khái đã tiến nhập mảnh đất cạnh Ngọc Phật Tự. Mà trên bản đồ có miêu tả cạnh Ngọc Phật Tự có một nơi gọi là "Cấm địa Vô Ưu Lâm"!
Trương Hằng nhanh chóng nắm được những tin tức liên quan, trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc. Không ngờ tới chính hắn lại vô tình tiến nhập vào khu cấm địa này. Nhưng hắn cũng chỉ vẻn vẹn biết được nơi này là cấm địa. tu sĩ nhân loại không nên xâm nhập mà không biết nhiều.
Tuy nhiên, càng tiến vào sâu, hắn càng cảm giác được Vô Ưu Lâm quỷ dị. Trên không Vô Ưu Lâm này rõ ràng có ánh mặt trời nhưng trong phiến rừng rậm cũng là một mảnh hôn ám.
Đồng thời, trong lòng hắn nảy sinh cảm giác như bị người nhìn trộm, nguy cơ ẩn ẩn tràn ngập trong lòng khiến hắn kinh hãi không thôi.
Loại trình độ nguy hiểm thế này đối với Trương Hằng mà nói thật trước nay chưa từng gặp phải.
- Chẳng lẽ rừng rậm này có nhân vật đặc biệt cường hãn sao?!
Trương Hằng bắt đầu suy đoán.
Một cỗ cảm giác căm căm ngày càng hiện rõ trong lòng ba người. Ánh sáng càng lúc càng tối. Bốn phía gần như đã lâm vào bóng đêm.
Ngay khi nguy cơ càng lúc càng lớn. tu sĩ Nguyên Anh hậu Kỳ Tương Sơn trưởng lão cũng âm thầm kinh hãi.
Nhưng nếu đã tiến vào nơi này. không thể lùi lại. Huống chi bọn họ cũng không cam lòng để Trương Hằng trốn thoát.
- Nơi nay là Mật địa Vô Ưu Lâm. tu sĩ nhân loại mau mau thối lui.
Một Thanh âm đạm mạc vang lên trong Vô Ưu Lâm. mang theo ý tứ không thể kháng cự được, khiến cho ba người khách không mời này cũng âm thầm giật mình.
Uy áp như có như không buông xuống trong lòng ba người. Tuy rằng không phải khí thế hùng hậu nhưng cảm giác nguy cơ càng khiến người ta sợ hãi hơn.
- Bất Tử Tà Đế. ngươi còn không mau rời khỏi nơi này!? Chẳng lẽ muốn cùng nhau ngã xuống trong Vô Ưu Lâm này sao?!
Tương Sơn trưởng lão lớn tiếng truyền âm cho Trương Hằng, trong mắt thậm chí còn tràn ngập một cổ lửa giận. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Trương Hằng hơi do dự một chút nhưng cũng không tính lúc này rời đi.
Uy hiếp của Vô Ưu Lâm này vượt xa so với hai tu sĩ Nguyên anh kỳBích Tuyết Tương Vân Tông.
- Tiền bối trong Vô Ưu Lâm, tại hạ bị bắt xâm nhập nơi này. lập tức rời đi! Đã hiểu được tội rồi. mong được thứ lỗi!
Thanh âm Trương Hằng vang lên khắp Vô Ưu Lâm, thân mình như lôi điện lóe lên. hóa thành một đạo hào quang hai màu tím. bạc đan xem. bay lên không Vô Ưu Lâm.
Hai vị tu SĨ Nguyên anh kỳBích Tuyết Tương Vân Tông cũng không chút do dự lao theo, dùng tốc độ nhanh nhất rời đi Vô Ưu Lâm vô cùng hôn ám này, nguy cơ trong lòng cũng tiểu trừ hơn phần nửa. âm thầm thở phào một hơi.
- Chờ một chút!
Đúng lúc này, từ trong Vô Ưu Lâm vang lên một tiếng quát lớn của nữ nhân.
Trương Hằng nghe được Thanh âm này đột nhiên cảm giác rất quen tai.
- Thanh Vũ, nàng sao vậy?! Chẳng lẽ có cừu oán gì với ba người này sao?!
Trong Vô Ưu Lâm truyền ra Thanh âm một nam nhân, đây cũng chính là Thanh âm của người đã lên tiếng cảnh báo ba người Trương Hằng.
- Thiết Mộc đại nhân, tiểu tử sử dụng thần thông lôi điện kia có chút liên quan tới ta. Hắn cùng với tên to con có được Dẫn Lôi Phủ là một phe. cũng là người sử kế, mới khiến cho hắn may mắn chạy thoát khỏi tay ta.
Trong Vô Ưu Lâm vang lên Thanh âm của Thanh Vũ Điểu, giọng điệu rất tôn kính với chủ nhân.
Trương Hằng vừa nghe Thanh âm của Thanh Vũ Điểu, trong lòng không khỏi giật mình. Con yêu thú biến thái này không phải là kẻ truy kích Lôi Đình Bá Vương sao?! Vì sao nó lại tới đây?!
Nhưng ngẫm lại, Vô Ưu Lâm này vốn có yêu thú mạnh mẽ, có lẽ có quen biết với Thanh Vũ Điểu cũng không có gì Kỳ quái
- Ba người các ngươi đều lưu lại cho ta!
Thanh âm nam nhân trong Vô Ưu Lâm mang theo hàm ý rất khinh thường.
Một cơn phong quyển màu xanh từ trong Vô Ưu Lâm cuốn ra. chớp mắt đã tới cạnh ba người. Một cỗ lực hút cực mạnh từ trong cơn phong quyển màu xanh này truyền ra.
Dưới cổ lực hút cực mạnh này, ba người Trương Hằng chỉ có thể trơ măt nhìn thân thể mình đang bị cơn phong quyển cuốn đi.
- Hì hì... Ta xem ngươi còn chạy đi đầu!?
Thanh Vũ Điểu thật lớn hưu một tiếng, bay tới cạnh Trương Hằng. hóa thành một cô gái mặc váy dài màu xanh…
Vừa chợt thấy cô gái này, trong lòng Trương Hằng không khỏi cười khổ. biết mình hôm nay cũng không thể chạy trốn được rồi!
Hò!
Cơn phong quyển này đột nhiên run lên. hút ba người Trương Hằng vào trong, sau đó hóa thành một cơn cuồng phong màu xanh, tiến nhập Vô Ưu Lâm.
Phốc
Ba đạo thân ảnh bị nện xuống một đại điện bí mật ở chỗ sâu trong Vô Ưu Lâm.
- Hì hì... Có Thiết Mộc đại nhân ra tay. tốc độ các ngươi dù mạnh gấp mười lần cũng chạy không thoát được!
Cô gái áo xanh cười hì hì nhìn ba người một cái. đôi mắt màu xanh chú ý tới Trương Hằng, trên mặt cũng hiện lên vẻ tò mò.
Trong bầu trời trống trải, pháp bảo pháp thuật công kích của hai người phía sau thật sự có thể tạo thành cho hắn không ít phiền toái. Mà phiến rừng rậm u ám trước mặt này, bên trong có cổ thụ che trời, cao tới mấy trăm mét. chỗ nào cũng có.
Một khi tiến nhập vào mảnh rừng rậm này, Ngân Quang Độn vô cùng thuần thục của Trương Hằng, đủ để sử dụng trong điều kiện môi trường nơi này, tránh thoát đại bộ phận công kích của hai người.
- Tiểu tử này chẳng lẽ không biết đây chính là Vô Ưu Lâm hay sao?!
Tương Sơn trưởng lão có chút tức giận nói.
Bích U Tiên Tử vừa nghe tới danh xưng Vô Ưu Lâm. trên mặt hơi hiện lên một tia ngưng trọng.
- Chúng ta có thể phi hành trên không của phiến rừng rậm, chỉ cần dùng thần thức tập trung hắn là được.
Bích U Tiên Tử đề nghị.
Tương Sơn trưởng lão lắc đầu nói:
- Vô Ưu Lâm vô cùng quái dị, thần thức ngoại giới tiến vào trong cũng chỉ có thể phát huy ra hai thành năng lực. chúng ta phải nhanh chóng đuổi theo, đề phòng hắn chạy mất.
Cuối cùng, hai người cũng đành phải kiên trì bay tới, tiến nhập vào Vô Ưu Lâm u ám.
ở Tu chân giới Tam Tinh Vực, ngoại trừ tu sĩ nhân loại còn có rất nhiều rất nhiều yêu thú. Những yêu thú này cũng muốn theo đuổi đại đạo trường sinh bất tử vĩnh hằng, kế thừa phương pháp tu chân độc đáo. thực lực không thể coi thường được.
Lúc trước, Huyết Giao Long cầm đầu lũ yêu thú, hùng hùng hồ hồ giết tới Phi Linh Đảo đã chứng minh thực lực của yêu thú vô cùng cường hãn. Những yêu thú này mặc dù không thể chống lại nhân loại Tu chân giới nhưng cũng nhân loại cũng không thể hủy diệt được!
Đương nhiên, những yêu thú này thường ở các sơn xuyên, hà lưu, hồ bạc, rừng rậm, vực sâu của Tam Tinh Vực, là những nơi mà con người rất khó tiếp cận.
Mà Vô Ưu Lâm trong phạm vi thế lực Ngọc Phật Tự chính là một nơi yêu thú hay lui tới.
Theo tục truyền, nơi này có một yêu thú Biến Hóa Kỳ cường hãn, sống chừng mấy vạn năm, thực lực sâu không lường được. Chắc chắn nhiều năm qua, cũng có nhiều tu sĩ Nguyên anh kỳliên thủ tiến vào. ý đồ chém giết yêu thú siêu cấp này nhưng đều là có đi mà không có về.
Dần dà, Vô Ưu Lâm đã trở thành một nơi cấm kỵ trong Triệu Quốc. Ngay cả tu sĩ Nguyên anh kỳcũng không dám ở lại lâu. Cho nên, khi Tương Sơn trưởng lão thấy Trương Hằng trực tiếp lao vào Vô Ưu Lâm thì trong lòng cũng rất tức giận.
Một khi trêu chọc yêu thú siêu cấp Biến Hóa Kỳ này, tới lúc đó cả ba người chỉ có một con đường chết. Nhớ lại ngày đó. bảy tám gã tu sĩ Nguyên anh kỳliên thủ tiến vào nơi này để "trảm yêu", trong đó có hai gã tu sĩ Nguyên Anh hậu kỳ, nhưng đều có đi mà không có về.
Sau khi Trương Hằng bay vào Vô Ưu Lâm, phát hiện bộ dáng hai người phía sau dường như có điều cố Kỵ. không tiếp tục phát động công kích mình mà lại làm ra vẻ rất cận thận.
Điều này khiến Trương Hằng buồn bực không thôi!
Chẳng lẽ phiến rừng rậm này có gì cổ quái!?
Trương Hằng Bỗng nhiên nhớ lại bản đồ toàn bộ Tam Tinh Vực.
- Hiện tại, đại khái đã tiến nhập mảnh đất cạnh Ngọc Phật Tự. Mà trên bản đồ có miêu tả cạnh Ngọc Phật Tự có một nơi gọi là "Cấm địa Vô Ưu Lâm"!
Trương Hằng nhanh chóng nắm được những tin tức liên quan, trên mặt hiện ra vẻ kinh ngạc. Không ngờ tới chính hắn lại vô tình tiến nhập vào khu cấm địa này. Nhưng hắn cũng chỉ vẻn vẹn biết được nơi này là cấm địa. tu sĩ nhân loại không nên xâm nhập mà không biết nhiều.
Tuy nhiên, càng tiến vào sâu, hắn càng cảm giác được Vô Ưu Lâm quỷ dị. Trên không Vô Ưu Lâm này rõ ràng có ánh mặt trời nhưng trong phiến rừng rậm cũng là một mảnh hôn ám.
Đồng thời, trong lòng hắn nảy sinh cảm giác như bị người nhìn trộm, nguy cơ ẩn ẩn tràn ngập trong lòng khiến hắn kinh hãi không thôi.
Loại trình độ nguy hiểm thế này đối với Trương Hằng mà nói thật trước nay chưa từng gặp phải.
- Chẳng lẽ rừng rậm này có nhân vật đặc biệt cường hãn sao?!
Trương Hằng bắt đầu suy đoán.
Một cỗ cảm giác căm căm ngày càng hiện rõ trong lòng ba người. Ánh sáng càng lúc càng tối. Bốn phía gần như đã lâm vào bóng đêm.
Ngay khi nguy cơ càng lúc càng lớn. tu sĩ Nguyên Anh hậu Kỳ Tương Sơn trưởng lão cũng âm thầm kinh hãi.
Nhưng nếu đã tiến vào nơi này. không thể lùi lại. Huống chi bọn họ cũng không cam lòng để Trương Hằng trốn thoát.
- Nơi nay là Mật địa Vô Ưu Lâm. tu sĩ nhân loại mau mau thối lui.
Một Thanh âm đạm mạc vang lên trong Vô Ưu Lâm. mang theo ý tứ không thể kháng cự được, khiến cho ba người khách không mời này cũng âm thầm giật mình.
Uy áp như có như không buông xuống trong lòng ba người. Tuy rằng không phải khí thế hùng hậu nhưng cảm giác nguy cơ càng khiến người ta sợ hãi hơn.
- Bất Tử Tà Đế. ngươi còn không mau rời khỏi nơi này!? Chẳng lẽ muốn cùng nhau ngã xuống trong Vô Ưu Lâm này sao?!
Tương Sơn trưởng lão lớn tiếng truyền âm cho Trương Hằng, trong mắt thậm chí còn tràn ngập một cổ lửa giận. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Trương Hằng hơi do dự một chút nhưng cũng không tính lúc này rời đi.
Uy hiếp của Vô Ưu Lâm này vượt xa so với hai tu sĩ Nguyên anh kỳBích Tuyết Tương Vân Tông.
- Tiền bối trong Vô Ưu Lâm, tại hạ bị bắt xâm nhập nơi này. lập tức rời đi! Đã hiểu được tội rồi. mong được thứ lỗi!
Thanh âm Trương Hằng vang lên khắp Vô Ưu Lâm, thân mình như lôi điện lóe lên. hóa thành một đạo hào quang hai màu tím. bạc đan xem. bay lên không Vô Ưu Lâm.
Hai vị tu SĨ Nguyên anh kỳBích Tuyết Tương Vân Tông cũng không chút do dự lao theo, dùng tốc độ nhanh nhất rời đi Vô Ưu Lâm vô cùng hôn ám này, nguy cơ trong lòng cũng tiểu trừ hơn phần nửa. âm thầm thở phào một hơi.
- Chờ một chút!
Đúng lúc này, từ trong Vô Ưu Lâm vang lên một tiếng quát lớn của nữ nhân.
Trương Hằng nghe được Thanh âm này đột nhiên cảm giác rất quen tai.
- Thanh Vũ, nàng sao vậy?! Chẳng lẽ có cừu oán gì với ba người này sao?!
Trong Vô Ưu Lâm truyền ra Thanh âm một nam nhân, đây cũng chính là Thanh âm của người đã lên tiếng cảnh báo ba người Trương Hằng.
- Thiết Mộc đại nhân, tiểu tử sử dụng thần thông lôi điện kia có chút liên quan tới ta. Hắn cùng với tên to con có được Dẫn Lôi Phủ là một phe. cũng là người sử kế, mới khiến cho hắn may mắn chạy thoát khỏi tay ta.
Trong Vô Ưu Lâm vang lên Thanh âm của Thanh Vũ Điểu, giọng điệu rất tôn kính với chủ nhân.
Trương Hằng vừa nghe Thanh âm của Thanh Vũ Điểu, trong lòng không khỏi giật mình. Con yêu thú biến thái này không phải là kẻ truy kích Lôi Đình Bá Vương sao?! Vì sao nó lại tới đây?!
Nhưng ngẫm lại, Vô Ưu Lâm này vốn có yêu thú mạnh mẽ, có lẽ có quen biết với Thanh Vũ Điểu cũng không có gì Kỳ quái
- Ba người các ngươi đều lưu lại cho ta!
Thanh âm nam nhân trong Vô Ưu Lâm mang theo hàm ý rất khinh thường.
Một cơn phong quyển màu xanh từ trong Vô Ưu Lâm cuốn ra. chớp mắt đã tới cạnh ba người. Một cỗ lực hút cực mạnh từ trong cơn phong quyển màu xanh này truyền ra.
Dưới cổ lực hút cực mạnh này, ba người Trương Hằng chỉ có thể trơ măt nhìn thân thể mình đang bị cơn phong quyển cuốn đi.
- Hì hì... Ta xem ngươi còn chạy đi đầu!?
Thanh Vũ Điểu thật lớn hưu một tiếng, bay tới cạnh Trương Hằng. hóa thành một cô gái mặc váy dài màu xanh…
Vừa chợt thấy cô gái này, trong lòng Trương Hằng không khỏi cười khổ. biết mình hôm nay cũng không thể chạy trốn được rồi!
Hò!
Cơn phong quyển này đột nhiên run lên. hút ba người Trương Hằng vào trong, sau đó hóa thành một cơn cuồng phong màu xanh, tiến nhập Vô Ưu Lâm.
Phốc
Ba đạo thân ảnh bị nện xuống một đại điện bí mật ở chỗ sâu trong Vô Ưu Lâm.
- Hì hì... Có Thiết Mộc đại nhân ra tay. tốc độ các ngươi dù mạnh gấp mười lần cũng chạy không thoát được!
Cô gái áo xanh cười hì hì nhìn ba người một cái. đôi mắt màu xanh chú ý tới Trương Hằng, trên mặt cũng hiện lên vẻ tò mò.
/777
|