Thiết Mộc đại nhân liếc mắt nhìn Trương Hằng vừa hóa thành lưu tinh bay đi. hừ nhẹ một tiếng, trên mặt hiện lên một vẻ trào phúng, thân hình khẽ chuyên, đang muốn đuổi theo.
Dựa vào tốc độ dị thường của bản thể Thanh Thiết Thần Ưng của hắn. cho dù là tốc độ của Trương Hằng có nhanh hơn gấp đối cũng không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay hắn.
Nhưng đúng lúc này, Vũ Vô Cực ở trên không trung hóa thành một đạo tàn ảnh màu đen đứng chắn trước mặt hắn, không nói lời nào. tung một quyền cuồn cuộn ma khí đánh lên đầu hắn.
Thiết Mộc có chút bực mình, nhưng cũng phải dừng lại. vươn bàn tay không ra tiếp một quyền hùng hổ của Vũ Vô Cực.
Ầm!
Thiết Mộc không hề nhúc nhích chút nào. còn thân hình của Vũ Vô Cực ở trên không trung lắc lư vài cái. Chỉ cần giao thủ trực tiếp một lần là đã có thể phần cao thấp.
Đối mặt với một quyền thi triển toàn lực của Vũ Vô Cực. Thiết Mộc chỉ cần dùng lực lượng của thân thể đã có thể dễ dàng đỡ được, mà còn chiếm được thế thượng phong.
Vũ Vô Cực không để ý đến chuyện này chút nào. chiến ý trên người lại càng đậm thêm. Hư ảnh rồng ở sau lưng không ngừng phát ra từng đợt tiếng gầm khẽ. khiến cho người ta phải ghê sợ.
- Tại sao ngươi lại muốn giúp tiểu tử kia?
Thiết Mộc lẳng lặng đứng trên không trung của Vô Ưu Lâm. vẻ mặt lạnh nhạt nói. Dường như không có ý muốn tiếp tục chiến đấu. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
- Tiện thể thôi.
Vũ Vô Cực nói một cách bất cần, trong ánh mắt thâm thúy sâu như biến lóe lên một sự giảo hoạt, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại như thường.
Thấy Vũ Vô Cực nói Như vậy, đương nhiên Thiết Mộc sẽ không tiếp tục tra hỏi. Thần thức của hắn kéo dài ra trong phạm vi mấy trăm dặm. tóm được Trương Hằng đã bỏ chạy ra ngoài trăm dặm.
- Thời gian vẫn đủ. trước tiên chế phục ngươi đã, sau đó sẽ đi giết tiểu tử kia. Thần thức của ta có thể bao phủ trong phạm vi tám trăm dặm. chỉ cần tiểu tử kia vẫn còn ở trong phạm vi một ngàn dặm. thì sẽ không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay ta.
Khóe miệng Thiết Mộc hiện lên một nụ cười, nhìn Vũ Vô Cực ở cách đó không xa, dường như đang chờ đợi sự thất vọng của đối phương.
Mặc dù hắn chắc chắn có thể thoát khỏi Vũ Vô Cực để đuổi theo Trương Hằng. nhưng nếu Như vậy, thì Thanh Vũ Điểu đang trọng thương ở Vô Ưu Lâm lúc này sẽ có thể bị uy hiếp.
Đối mắt Vũ Vô Cực hiện lên một vẻ kỳ dị, hơi kinh ngạc nói:
- Không hổ là yêu thú phi cầm gần với Thanh Loan Phượng Hoàng trong truyền thuyết, thần thức của ngươi không ngờ đã đạt tới trình độ Hóa Thân KỲ.
Bản tôn của Thiết Mộc chính là Thanh Thiết Thần Ưng. là một loại yêu thú cấp cao gần Với Thần Thú. Bởi vì giống loài này cực Kỳ thưa thớt, cho nên chỉ được ghi chép trong sách cổ của loài người. Thực lực của chúng so với giao long đồng cấp thậm chí còn mạnh hơn vài phần.
- Thân là Thanh Thiết Thần ưng. bất kể là tốc độ. công kích, hay là phòng ngự của ngươi cũng đều gần như không có một khuyết điểm nào. Nhưng nếu muốn chế phục ta thì cũng là không thể. Lần giao chiến này. Hy vọng là ngươi không hạ thủ lưu tình như hai lần trước.
Đôi mắt Vũ Vô Cực hiện lên một vẻ khinh thường, chiến ý trên người càng đậm. giống như đối với hai lần lưu tình của Thanh Thiết Thần Ưng không hề biết ơn một chút nào.
Trong suy nghĩ của hắn, nếu không rơi vào tuyệt cảnh thật sự thì thực lực rất khó có thể được đề cao.
- Được, để ta xem lần này ngươi có tiến bộ gì?
Trên mặt thiết Mộc lộ ra một nụ cười sáng lạn, vẫn đứng không hề nhúc nhích, đợi Vũ Vô Cực tấn công.
Đối mặt Với Vũ Vô Cực được Tu chân giới Triệu Quốc xưng là Nghịch Thiên Đại Ma, có lẽ chỉ có yêu thú siêu cấp Thiết Mộc cường hãn đến cực điểm này mới có thể đối mặt một cái thư thái Như vậy,
Khí thế trên người Vũ Vô Cực tuy đã ngưng tụ đến cực điểm. nhưng trước sự thư thái thoải mái này của Thiết Mộc. cũng có một cảm giác không thể phát lực ra.
- Làm sao vậy? Ngươi không chịu ra tay, Chẳng lẽ kéo dài thời gian cho tiểu tử kia sao.
Thiết Mộc không hề nhúc nhích, khóe miệng vẫn mang theo một nụ cười như trước. giống như trận chiến này hoàn toàn không cần hắn phải dốc toàn lực để đối phó.
Khí thế trên người Vũ Vô Cực đột nhiên biến mất. khôi phục lại như thường, yên lặng nhìn Thiết Mộc. cũng không có ý động thủ. Thật lâu sau, hắn mới nói:
- Ta muốn tranh thủ một chút thời gian cho hắn nếu ngươi muốn đuổi theo giết hắn thì nhất định phải nhanh chóng giết chết ta...
Đối mắt Thiết Mộc hiện lên một vẻ quái dị. không ngờ Vũ Vô Cực này đã thay đổi phong cách chiến đấu. lấy lui làm tiến, bức bách Thiết Mộc không thể không dốc toàn lực chiến đấu.
- Nếu đã Như vậy, thì sẽ như mong muốn của ngươi.
Thiết Mộc nói xong lời này, không cười nữa mà Thanh bào trên người vốn đang theo gió chuyển động đột nhiên ngưng lại. không gian xung quanh giờ khắc này Dường như bị một sức mạnh nào đó ngưng kết lại.
Uy thế cường đại thu lại mà không phát ra này ngưng tụ lại một khu vực nhỏ nhất, giam cầm Vũ Vô Cực tại chỗ.
Mặt Vũ Vô Cực đột nhiên đỏ lên. Dường như đang phải chịu một áp lực rất lớn. như thể có một ngọn núi lớn vô hình đặt lên hai vai hắn. khiến cho hắn không thể động đậy.
- Lần trước, ngươi vốn đã không sử dụng tới một nửa thực lực...
Mặt Vũ Vô Cực nghẹn đỏ bừng, chiến giáp màu đen mang phong cách cổ xưa ở quanh người cũng bị rơi vào trạng thái hơi vặn vẹo biến dạng. Hư ảnh rồng ở sau lưng đang thấp giọng gầm khẽ cũng phát ra từng trận tiếng rít gào không cam lòng.
- Trong Hóa Hình Kỳ, tại Tam Tinh Vực ta đã không còn tìm được đối thủ thật sự. huống chi ngươi mới chỉ là tu sĩ Nguyên Anh Trung Kỳ.
Thanh âm Thiết Mộc mang theo một uy lực rất lớn đánh thẳng vào tâm linh của Vũ Vô Cực, sau đó hắn khẽ thở dài:
- Nếu muốn đánh bại ta, cho dù là Hóa Thần Kỳ cùng không dễ dàng Như vậy...
Trong lời nói của hắn lộ ra một sự kiêu ngạo ngợp trời, khiến cho sắc mặt Vũ Vô Cực càng thêm khó coi.
Cho dù đã sớm đoán trước, nhưng thực lực của Thiết Mộc đã vượt qua sức tưởng tượng của hắn.
- Hiện giờ ngươi vẫn chưa phải là đối thủ của ta. mau lui đi! Trên người ngươi có hồn phách của Thượng cổ Ma Long, tiềm lực phát triển không thể do đếm được, có lẽ chờ tới sau khi đạt tới Nguyên Anh Hậu Kỳ. thậm chí là đại viên mãn mới có thể có thực lực đánh một trận với ta.
Dường như Thiết Mộc rất muốn tránh một trận chiến với Vũ Vô Cực. Trước tiên hắn dùng thực lực tuyệt đối cùng với khí thế để áp đảo đối phương, sau đó khởi lên Hy vọng để cho đối phương thấy khó mà lui.
Phương pháp này là một phương pháp rất hữu hiệu đối với tu sĩ bình thường, đáng tiếc đứng trước mặt hắn lại là Vũ Vô Cực cuồng chiến được xưng là Nghịch Thiên Đại Ma.
Tính cách không chịu thua đã ngấm vào xương cốt Vũ Vô Cực. đối thủ không bao giờ có thể dễ dàng đánh bại hắn về mặt tinh thần.
- Thượng cổ Ma long?
Vũ Vô Cực không tự chủ được phát ra một vẻ khinh miệt. Tuy hắn đã mất đi một phần ký ức rất quan trọng, nhưng trong tiềm thức, đối với cái gọi là Thượng cổ Ma long cùng không để vào mắt.
Còn hư ảnh rồng ở sau lưng hẳn cũng theo đó phát ra từng đợt tiếng gầm. một uy thế khinh thường thiên địa ngưng tụ lại từng chút một. sắp sửa phá tan sự trói buộc tinh thần của Thiết Mộc.
Vũ Vô Cực đột nhiên ngửa mặt lên trời thét dài. khí thế trên người tăng vọt. Uy áp vô hình kết hợp Với hư ảnh rồng ở phía sau. khiến cho hắn lập tức phá bỏ được xiềng xích tinh thần của Thiết Mộc. Không gian xung quanh Bỗng nhiên phát ra từng trận tiếng răng rắc giống như có thứ gì đó bị phá vỡ.
Chưa dừng lại, khí thế trên người Vũ Vô Cực lại tăng vọt, một lực lượng cứng rắn từ trong cơ thể hắn trào ra. khiến cho Thiết Mộc ở đối diện phải biến sắc.
Ầm!
Khí tức xoay chuyển, hắc quang trong mắt Vũ Vô Cực lại càng thêm sâu không thấy đáy. khi giơ tay nhấc chân lại truyền ra uy áp so Với trước kia còn cường đại hơn gấp đôi!
- Nguyên Anh Hậu Kỳ?
Thiết Mộc sửng sốt nói ra từng chữ, vẻ mặt nhanh chóng khôi phục lại sự bình tĩnh.
- Ta vốn tưởng rằng dựa vào tu vi Nguyên Anh Trung Kỳ cũng có thể mặc sức tung hoành trong cùng cấp. vì thế nên mới phong ấn một nửa thực lực lại. tu vi cũng bị ép xuống chỉ còn Nguyên Anh Trung Kỳ... Nhưng hôm nay. rốt cuộc ta cũng có thể thoải mái đánh một trận sảng khoái rồi!
Vũ Vô Cực ngửa mặt lên trời thét dài!
Đúng Lúc này, đại điện thần bí hơi lay động một chút, một đạo bích quang từ trong đó bay ra. Thiết Mộc biến sắc. lần này bất luận là như thế nào. hắn cũng không thể khiến cho người thứ hai trốn thoát, huống chi người này còn là nữ nhân trong động.
Thân hình Nhoáng lên một cái, hắn đã ở trước mặt bích quang kia. trong chớp mắt đã vượt qua khoảng cách hai dặm. Tốc độ này quả thực khiến cho người ta nghe thấy mà phải hoảng sợ, so với Thanh Vũ Điểu còn nhanh hơn vài lần...
Dựa vào tốc độ dị thường của bản thể Thanh Thiết Thần Ưng của hắn. cho dù là tốc độ của Trương Hằng có nhanh hơn gấp đối cũng không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay hắn.
Nhưng đúng lúc này, Vũ Vô Cực ở trên không trung hóa thành một đạo tàn ảnh màu đen đứng chắn trước mặt hắn, không nói lời nào. tung một quyền cuồn cuộn ma khí đánh lên đầu hắn.
Thiết Mộc có chút bực mình, nhưng cũng phải dừng lại. vươn bàn tay không ra tiếp một quyền hùng hổ của Vũ Vô Cực.
Ầm!
Thiết Mộc không hề nhúc nhích chút nào. còn thân hình của Vũ Vô Cực ở trên không trung lắc lư vài cái. Chỉ cần giao thủ trực tiếp một lần là đã có thể phần cao thấp.
Đối mặt với một quyền thi triển toàn lực của Vũ Vô Cực. Thiết Mộc chỉ cần dùng lực lượng của thân thể đã có thể dễ dàng đỡ được, mà còn chiếm được thế thượng phong.
Vũ Vô Cực không để ý đến chuyện này chút nào. chiến ý trên người lại càng đậm thêm. Hư ảnh rồng ở sau lưng không ngừng phát ra từng đợt tiếng gầm khẽ. khiến cho người ta phải ghê sợ.
- Tại sao ngươi lại muốn giúp tiểu tử kia?
Thiết Mộc lẳng lặng đứng trên không trung của Vô Ưu Lâm. vẻ mặt lạnh nhạt nói. Dường như không có ý muốn tiếp tục chiến đấu. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
- Tiện thể thôi.
Vũ Vô Cực nói một cách bất cần, trong ánh mắt thâm thúy sâu như biến lóe lên một sự giảo hoạt, nhưng rất nhanh đã khôi phục lại như thường.
Thấy Vũ Vô Cực nói Như vậy, đương nhiên Thiết Mộc sẽ không tiếp tục tra hỏi. Thần thức của hắn kéo dài ra trong phạm vi mấy trăm dặm. tóm được Trương Hằng đã bỏ chạy ra ngoài trăm dặm.
- Thời gian vẫn đủ. trước tiên chế phục ngươi đã, sau đó sẽ đi giết tiểu tử kia. Thần thức của ta có thể bao phủ trong phạm vi tám trăm dặm. chỉ cần tiểu tử kia vẫn còn ở trong phạm vi một ngàn dặm. thì sẽ không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay ta.
Khóe miệng Thiết Mộc hiện lên một nụ cười, nhìn Vũ Vô Cực ở cách đó không xa, dường như đang chờ đợi sự thất vọng của đối phương.
Mặc dù hắn chắc chắn có thể thoát khỏi Vũ Vô Cực để đuổi theo Trương Hằng. nhưng nếu Như vậy, thì Thanh Vũ Điểu đang trọng thương ở Vô Ưu Lâm lúc này sẽ có thể bị uy hiếp.
Đối mắt Vũ Vô Cực hiện lên một vẻ kỳ dị, hơi kinh ngạc nói:
- Không hổ là yêu thú phi cầm gần với Thanh Loan Phượng Hoàng trong truyền thuyết, thần thức của ngươi không ngờ đã đạt tới trình độ Hóa Thân KỲ.
Bản tôn của Thiết Mộc chính là Thanh Thiết Thần Ưng. là một loại yêu thú cấp cao gần Với Thần Thú. Bởi vì giống loài này cực Kỳ thưa thớt, cho nên chỉ được ghi chép trong sách cổ của loài người. Thực lực của chúng so với giao long đồng cấp thậm chí còn mạnh hơn vài phần.
- Thân là Thanh Thiết Thần ưng. bất kể là tốc độ. công kích, hay là phòng ngự của ngươi cũng đều gần như không có một khuyết điểm nào. Nhưng nếu muốn chế phục ta thì cũng là không thể. Lần giao chiến này. Hy vọng là ngươi không hạ thủ lưu tình như hai lần trước.
Đôi mắt Vũ Vô Cực hiện lên một vẻ khinh thường, chiến ý trên người càng đậm. giống như đối với hai lần lưu tình của Thanh Thiết Thần Ưng không hề biết ơn một chút nào.
Trong suy nghĩ của hắn, nếu không rơi vào tuyệt cảnh thật sự thì thực lực rất khó có thể được đề cao.
- Được, để ta xem lần này ngươi có tiến bộ gì?
Trên mặt thiết Mộc lộ ra một nụ cười sáng lạn, vẫn đứng không hề nhúc nhích, đợi Vũ Vô Cực tấn công.
Đối mặt Với Vũ Vô Cực được Tu chân giới Triệu Quốc xưng là Nghịch Thiên Đại Ma, có lẽ chỉ có yêu thú siêu cấp Thiết Mộc cường hãn đến cực điểm này mới có thể đối mặt một cái thư thái Như vậy,
Khí thế trên người Vũ Vô Cực tuy đã ngưng tụ đến cực điểm. nhưng trước sự thư thái thoải mái này của Thiết Mộc. cũng có một cảm giác không thể phát lực ra.
- Làm sao vậy? Ngươi không chịu ra tay, Chẳng lẽ kéo dài thời gian cho tiểu tử kia sao.
Thiết Mộc không hề nhúc nhích, khóe miệng vẫn mang theo một nụ cười như trước. giống như trận chiến này hoàn toàn không cần hắn phải dốc toàn lực để đối phó.
Khí thế trên người Vũ Vô Cực đột nhiên biến mất. khôi phục lại như thường, yên lặng nhìn Thiết Mộc. cũng không có ý động thủ. Thật lâu sau, hắn mới nói:
- Ta muốn tranh thủ một chút thời gian cho hắn nếu ngươi muốn đuổi theo giết hắn thì nhất định phải nhanh chóng giết chết ta...
Đối mắt Thiết Mộc hiện lên một vẻ quái dị. không ngờ Vũ Vô Cực này đã thay đổi phong cách chiến đấu. lấy lui làm tiến, bức bách Thiết Mộc không thể không dốc toàn lực chiến đấu.
- Nếu đã Như vậy, thì sẽ như mong muốn của ngươi.
Thiết Mộc nói xong lời này, không cười nữa mà Thanh bào trên người vốn đang theo gió chuyển động đột nhiên ngưng lại. không gian xung quanh giờ khắc này Dường như bị một sức mạnh nào đó ngưng kết lại.
Uy thế cường đại thu lại mà không phát ra này ngưng tụ lại một khu vực nhỏ nhất, giam cầm Vũ Vô Cực tại chỗ.
Mặt Vũ Vô Cực đột nhiên đỏ lên. Dường như đang phải chịu một áp lực rất lớn. như thể có một ngọn núi lớn vô hình đặt lên hai vai hắn. khiến cho hắn không thể động đậy.
- Lần trước, ngươi vốn đã không sử dụng tới một nửa thực lực...
Mặt Vũ Vô Cực nghẹn đỏ bừng, chiến giáp màu đen mang phong cách cổ xưa ở quanh người cũng bị rơi vào trạng thái hơi vặn vẹo biến dạng. Hư ảnh rồng ở sau lưng đang thấp giọng gầm khẽ cũng phát ra từng trận tiếng rít gào không cam lòng.
- Trong Hóa Hình Kỳ, tại Tam Tinh Vực ta đã không còn tìm được đối thủ thật sự. huống chi ngươi mới chỉ là tu sĩ Nguyên Anh Trung Kỳ.
Thanh âm Thiết Mộc mang theo một uy lực rất lớn đánh thẳng vào tâm linh của Vũ Vô Cực, sau đó hắn khẽ thở dài:
- Nếu muốn đánh bại ta, cho dù là Hóa Thần Kỳ cùng không dễ dàng Như vậy...
Trong lời nói của hắn lộ ra một sự kiêu ngạo ngợp trời, khiến cho sắc mặt Vũ Vô Cực càng thêm khó coi.
Cho dù đã sớm đoán trước, nhưng thực lực của Thiết Mộc đã vượt qua sức tưởng tượng của hắn.
- Hiện giờ ngươi vẫn chưa phải là đối thủ của ta. mau lui đi! Trên người ngươi có hồn phách của Thượng cổ Ma Long, tiềm lực phát triển không thể do đếm được, có lẽ chờ tới sau khi đạt tới Nguyên Anh Hậu Kỳ. thậm chí là đại viên mãn mới có thể có thực lực đánh một trận với ta.
Dường như Thiết Mộc rất muốn tránh một trận chiến với Vũ Vô Cực. Trước tiên hắn dùng thực lực tuyệt đối cùng với khí thế để áp đảo đối phương, sau đó khởi lên Hy vọng để cho đối phương thấy khó mà lui.
Phương pháp này là một phương pháp rất hữu hiệu đối với tu sĩ bình thường, đáng tiếc đứng trước mặt hắn lại là Vũ Vô Cực cuồng chiến được xưng là Nghịch Thiên Đại Ma.
Tính cách không chịu thua đã ngấm vào xương cốt Vũ Vô Cực. đối thủ không bao giờ có thể dễ dàng đánh bại hắn về mặt tinh thần.
- Thượng cổ Ma long?
Vũ Vô Cực không tự chủ được phát ra một vẻ khinh miệt. Tuy hắn đã mất đi một phần ký ức rất quan trọng, nhưng trong tiềm thức, đối với cái gọi là Thượng cổ Ma long cùng không để vào mắt.
Còn hư ảnh rồng ở sau lưng hẳn cũng theo đó phát ra từng đợt tiếng gầm. một uy thế khinh thường thiên địa ngưng tụ lại từng chút một. sắp sửa phá tan sự trói buộc tinh thần của Thiết Mộc.
Vũ Vô Cực đột nhiên ngửa mặt lên trời thét dài. khí thế trên người tăng vọt. Uy áp vô hình kết hợp Với hư ảnh rồng ở phía sau. khiến cho hắn lập tức phá bỏ được xiềng xích tinh thần của Thiết Mộc. Không gian xung quanh Bỗng nhiên phát ra từng trận tiếng răng rắc giống như có thứ gì đó bị phá vỡ.
Chưa dừng lại, khí thế trên người Vũ Vô Cực lại tăng vọt, một lực lượng cứng rắn từ trong cơ thể hắn trào ra. khiến cho Thiết Mộc ở đối diện phải biến sắc.
Ầm!
Khí tức xoay chuyển, hắc quang trong mắt Vũ Vô Cực lại càng thêm sâu không thấy đáy. khi giơ tay nhấc chân lại truyền ra uy áp so Với trước kia còn cường đại hơn gấp đôi!
- Nguyên Anh Hậu Kỳ?
Thiết Mộc sửng sốt nói ra từng chữ, vẻ mặt nhanh chóng khôi phục lại sự bình tĩnh.
- Ta vốn tưởng rằng dựa vào tu vi Nguyên Anh Trung Kỳ cũng có thể mặc sức tung hoành trong cùng cấp. vì thế nên mới phong ấn một nửa thực lực lại. tu vi cũng bị ép xuống chỉ còn Nguyên Anh Trung Kỳ... Nhưng hôm nay. rốt cuộc ta cũng có thể thoải mái đánh một trận sảng khoái rồi!
Vũ Vô Cực ngửa mặt lên trời thét dài!
Đúng Lúc này, đại điện thần bí hơi lay động một chút, một đạo bích quang từ trong đó bay ra. Thiết Mộc biến sắc. lần này bất luận là như thế nào. hắn cũng không thể khiến cho người thứ hai trốn thoát, huống chi người này còn là nữ nhân trong động.
Thân hình Nhoáng lên một cái, hắn đã ở trước mặt bích quang kia. trong chớp mắt đã vượt qua khoảng cách hai dặm. Tốc độ này quả thực khiến cho người ta nghe thấy mà phải hoảng sợ, so với Thanh Vũ Điểu còn nhanh hơn vài lần...
/777
|