Đây là một mảnh biển rộng xanh thẳm vô bờ vô bến. nó kéo dài từ ngọn nguồn xa xa đến tận chân trời. Mặt trời rực lửa treo trên cao, thổi từng cơn khí nóng quét trên mặt biển sóng gió, giống như một mảnh cá vàng nhảy lên mặt biển.
Trong mảnh hải vực này, đa số thời gian đều nhìn như gió êm sóng lặng, kỳ thật sóng to mãnh liệt, bên trong có càn khôn.
Chỉ có khi ngươi chân chính ở trong mảnh hải vực này, mới có thể chân chính cảm nhận Được nó bao la, mênh mông, vô bờ, thậm chí hung hiểm, sát khí, tàn nhẫn.
Khoảnh khắc, không gian trước mặt run lên, giữa không trung biển rộng đột nhiên xuất hiện một cánh cửa màu máu, giống như miệng máu của một con hồng hoang cự thú, cực kỳ quỷ dị.
Ầm!
Một nam tử áo xanh từ trong cánh cửa màu máu này rơi ra ngoài, lập tức lọt vào trong biển rộng, tung lên một mảnh bọt sóng.
- Ục ục...
Một lát sau, nam tử thanh niên này mới chật vật bay lên từ trong nước biển, phun ra mấy ngụm nước biển, miệng còn mặn chát.
- Con bà nó. đây là chỗ quỷ quái gì thế này, rõ ràng biết là lão tử không biết bơi, còn muốn truyền tống ta tới chỗ này...
Nam tử thanh niên chân đạp độn quang màu bạc, há miệng mắng to, vẻ mặt buồn bực.
Không cần phải nói, nam tử thanh niên này chính là Trương Hằng mới Truyền tống đến từ Huyết Môn tử vực.
Hít một hơi gió biển, Trương Hằng nhanh chóng khôi phục thần sắc bình thường, bắt đầu cán thận đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
- Linh khí nơi này dư thừa nồng đậm như thế... gấp mười lần Tam Tinh Vực. quả thật còn hơn cả những thánh địa tu luyện của các siêu cấp đại phái kia.
Đó là cảm giác đầu tiên của Trương Hằng, độ tinh khiết cùng phẩm chất linh khí ở nơi này đều cực cao. là một thế giới cực kỳ thích hợp cho người tu chân sinh tồn.
- Ha ha. không lẽ ta đã đến Chu Vương Triều?
Trong lòng Trương Hằng mừng rỡ. nghĩ đến Chỉ có ở hoàn cành như vậy. mới có khả năng hình Thành tu chân thịnh thế "Kim Đan Nguyên Anh chạy đầy đất. Hóa Thần Hợp thể bay trên đầu".
Chẳng qua Tiếp đó, Trương Hằng cũng cảm nhận được nguy cơ ẩn núp trong khu vực biển này. sắc mặt dần trở nên ngưng trọng.
Khi thần thức của hắn thật cận thận xâm nhập mấy trăm dặm dưới đáy biển, lại phát hiện ra bốn năm yêu thú ngang với Kết Đan Kỳ. trong đó còn có một con yêu thú Hóa Hình sơ kỳ!
Đây Chỉ là Trương Hằng tùy ý dùng thần thức quan sát một khu vực.
Vù!
Trương Hằng để mình bay lên cao hơn mười dặm. trong lòng mới thở ra một hơi, suy nghĩ tình cảnh của mình hiện giờ.
"Trong phạm vi hơn vạn dặm lại không thấy được một cái đảo nhỏ, dù là hoang đảo bình thường cũng không có. Như vậy xem ra mình rất có khả năng bị truyền tống đến khu vực biển gần Đông Vân đại lục."
Trương Hằng bắt đầu phân tích một chút tin tức mà dùng thần thức bắt giữ được, đồng thời lấy ra chiếc ngọc giản ghi chép khái quát Chu Vương Triều mà Lạc Hà đưa cho hắn trước đó.
"Chu Vương Triều tổng cộng có hai đại thế lực hải vực. là Hải Ngoại Tam Tiên Đào cùng Cửu U Thủy Vực..."
Trong đầu Trương Hằng nhanh chóng hình thành đường nét khái quát, cuối cùng hiểu được tình cảnh sơ lược của mình Lúc này.
Bản đồ Đông Vân đại lục trong tay hắn có bao gồm một bộ phận hải vực. lúc này Chỉ cần có một vật tham chiếu, nếu không, dù có bản đồ trong tay thì cũng khó mà xác định vị trí khái quát được.
Thông qua ngọc giản, Trương Hằng biết được mặc kệ là Hải Ngoại Tam Tiên Đảo hay là Cửu U Thủy Vực. phạm vi đều rộng lớn vô biên. Dù là Hải Ngoại Tam Tiên Đào phạm vi thế lực hơi nhỏ một chút, hải vực cũng bao phủ phạm vi mấy trăm vạn dặm. càng đừng nói Cửu U Thủy Vực lớn gấp mười lần Hải Ngoại Tam Tiên Đảo.
"Chỉ mong có thể gặp được tu sĩ nhân loại ở chỗ này..."
Trương Hằng đạp độn quang màu bạc lấy tốc độ Hóa Thần Kỳ bình thường nhắm một hướng nhanh chóng lao đi. thần thức thỉnh thoảng đảo qua hải vực bên dưới.
Tuy rằng có thể rất dễ dàng nhìn thấy những yêu thú bậc cao. nhưng Trương Hằng không dám mạo hiểm ra tay. Bởi vì hắn sợ Nơi này là phạm vi thế lực Yêu tộc. một khi giết yêu tu nào đó. quá nửa sẽ dẫn tới đông đảo yêu thú trong khu vực này bao vây công kích, Trương Hằng cũng không muốn bị ngàn vạn con yêu thú đuổi giết.
Đừng tưởng rằng phạm vi bầu trời rất lớn. có thể dễ dàng thoát khỏi yêu thú truy kích.
Theo Trương Hằng biết, bầu trời trên toàn Đông Vân đại lục, bất luận là Tam Tinh Vực hay Chu Vương Triều, càng bay lên cao sẽ bị trọng lực càng khủng bố. Khi ngươi bay cao đến mười dặm. có lẽ còn không có cảm giác gì, nhưng một khi ngươi vượt qua độ cao cực hạn trăm dặm. như vậy sẽ bị trọng lực gấp ngàn vạn lần dưới mặt đất.
Ôm theo vài phần mong chờ cùng không biết. Trương Hằng nhắm một phương hướng liên tục phi hành nửa tháng trên mảnh hải vực này, trên dường cũng không có nguy hiểm gì.
Ngay lúc đó, thần thức của Trương Hằng mơ hồ chạm được một hòn đảo nhỏ ở xa vạn dặm. Bởi vì cách khá xa, Trương Hằng Chỉ có thể nhìn được hình dáng mơ hồ.
Có phát hiện này, Trương Hằng mừng rỡ. tốc độ Ngân Quang Độn dưới chân không khỏi nhanh hơn vài phân.
Ầm!
Đúng lúc này, hải vực phía dưới đột nhiên lao lên một cái bóng trắng thật lớn. đánh về phía Trương Hằng như một tia chớp, phun ra một mảnh băng vụ màu trắng.
Trong lòng Trương Hằng cả kinh, thân hình bụp một cái biến mất tại chỗ, na di ra ngoài trăm dặm, dùng thần thức xẹt qua.
Chỉ thấy vị trí ban đầu của Trương Hằng có một con cá mập trắng dài đến trăm thước, miệng máu há to. lộ ra răng nanh sắc bén hàn quang lấp lóe. bộ dạng dữ tợn đáng sợ.
"Một con yêu thú Hóa Thần Kỳ..."
Trương Hằng lộ ra vẻ bực bội, có một loại xúc động muốn chém con yêu thú này thành tám khối. Nhưng ở mảnh hải vực xa lạ này Trương Hằng không dám hành động thiếu suy nghĩ, Chỉ phải cố nén tức giận đạp Ngân Quang Độn tiếp tục bay về phía xa.
Con cá mập trắng đánh lén thất bại, thoáng có chút bất ngờ. trên người đột nhiên lóe ra một mảnh sương trắng, khoảng khắc hóa thành một tên to con khôi ngô cao đến một trượng.
- Hừ. tu sĩ nhân loại, ngươi cho là mình có thể bình yên bước đi trong hải vực này hay sao?
Tên cao to kia lạnh lùng nhìn Trương Hằng bỏ chạy xa xa. sau đó dưới chân ngưng kết một mảnh băng vụ màu trắng, chở hắn nhanh chóng đuổi theo.
- Yêu nghiệt vô tri, còn không mau thối lui, ta không muốn trêu chọc Yêu tộc ngươi, không nên bức ta ra tay... Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Trương Hằng thấy tên cao lớn kia đuổi theo mình không tha, ánh mắt hiện lên một tia sát khí, một cổ uy áp tinh thần như thực chất hóa thành một lưỡi đao nhọn hung hăng đâm về phía yêu thú Hóa Thần kỳ kia.
- Linh hồn công kích?
Trong mắt tên cao lớn kia hiện một tia dị sắc. nhưng không có chút lo lắng, Chỉ thấy trên người hắn mơ hồ hiện lên một cái hư ảnh cá mập trắng, hung hãng cắn vào hư không.
Ầm!
Trong vô hình sinh ra một tiếng nổ lớn. sóng xung kích mạnh mẽ đầy tên cao lớn này ra mấy chục trượng.
"Tu sĩ nhân loại Hóa Thần sơ kỳ này lại có tu vi linh hồn mạnh hơn ta?"
Tên cao lớn kia lau vết máu trên khóe miệng, mắt hiện hung quang, cả người phồng to như một con rối bằng sắt thép.
Rống!
Tên cao lớn này thua Trương Hằng vẫn không phục, lúc này đuổi theo không tha, miệng còn phát ra tiếng gào thét quái dị, khiến cho nước biển trong khu vực xao động khác thường.
"Không tốt! Hắn đang muốn triệu hồi giúp đỡ?"
Sắc mặt Trương Hằng đại biến, độn quang màu bạc dưới chân bùng lên hào quang, tốc độ phi hành liền nhanh hơn vài phần, thiên địa hiện ra một vòng cung màu bạc chói mắt, còn mang theo từng đợt lôi quang, thanh thế không nhỏ.
Trong chớp mắt, Trương Hằng vứt tên cao to này ra đằng sau.
- Đáng giận... Tu sĩ nhân loại này còn che giấu thực lực!
Thần thức tên cao to này bắt lấy quỹ tích rời đi của Trương Hằng. lộ thần sắc không cam lòng, Nhưng cũng không đuổi theo.
- Hả, theo phương hướng hắn bay đi, mục tiêu hẳn là Băng hỏa Đảo bên cạnh Tam Tiên Đảo, chỗ đó và Tử Hoàng Phủ tam công tử...
Tên cao to này đầu tiên lẩm bẩm nói. sau đó vẻ mặt lộ ra tươi cười quái dị, bộ dạng vui sướng khi người gặp họa.
Trương Hằng lại bay một hồi lâu, phát hiện con cá mập trắng Hóa Thần Kỳ cũng không đuổi theo, trong thở ra một hơi, tiếp tục bay về phía đảo nhỏ kia.
Chỉ là, khi thần thức của hắn nắm rõ hòn đảo kia, liền nao nao.
Xem tình hình, đảo nhỏ kia còn là một đảo hoang tàn vắng vẻ. hoàn cảnh trên đó có chút ác liệt. Còn chưa chân chính đến gần. liền tản mát ra một cỗ khí tức chợt nóng chợt lạnh.
Bản thân hòn đảo này cũng không lớn, bên trên có một tầng sương mù kỳ quái, thần thức vươn vào trong sẽ bị trói buộc rất lớn, Chỉ có thể nhìn được một góc núi băng.
Đợi khi bay đến gần hòn đảo này, Trương Hằng có chút do dự, mơ hồ có một loại cảm giác không thoải mái.
Nhưng nếu bảo hắn bỏ qua hòn đảo này, vẫn có chút không cam lòng. Giống như người lữ hành thiếu nước đi trong sa mạc, đột nhiên nhìn thấy một khu ốc đảo, lại lo lắng trong ốc đảo có động vật nguy hiểm, khó mà quyết định.
Suy nghĩ một hồi, Trương Hằng cắn răng một cái. vẫn quyết định đi lên đảo này xem thử. Phi hành thời gian dài trong mảnh hải vực này, thật vất vả mới thấy một hòn đảo, nào có đạo lý không lên xem.
Đáp xuống từ bầu trời, chân đạp trên mặt cát mịn. Trương Hằng chợt cảm thấy bên người lưu động dòng khí quỷ dị chợt nóng chợt lạnh, nhiệt độ xung quanh khi thì như lò lửa, khô nóng khó chịu, khi thì như lọt vào hẩm băng, lạnh thấu đến xương.
"Hòn đảo này thật là quái dị, hay là có thiên địa linh vật, hay là dị bảo hiếm thấy sinh ra?"
Trong lòng Trương Hằng không khỏi vừa động, cũng Chỉ là ngẫm lại rồi thôi. Hắn hiểu được, thường thường chuyện tốt như vậy cũng đi đôi với nguy cơ rất lớn. Huống hồ, nếu thật có thứ gì tốt, đám yêu thú quanh đảo hoang này cũng sẽ không nghe không hỏi.
Thăm dò một hồi trên đảo hoang này, Trương Hằng cũng không có phát hiện đặc biệt, Chỉ là linh khí nồng đậm gấp một hai lần hải vực khác mà thôi.
"Quên đi... Trên đảo này cũng không có khả năng gặp người được."
Trong lòng Trương Hằng sinh ra ý lùi. ngẩng đầu nhìn lên bầu trời màu sắc như mặt biển, nghĩ rằng: nếu thật sự không tìm được phương hướng, ở chỗ này thông qua cắn nuốt mảnh vỡ thế giới tu luyện mấy chục năm, tu luyện công pháp đến tầng ba đại viên mãn cũng là một lựa chọn không tệ.
"Nếu đến nơi này. không bằng ăn chút hải sản ở Tam Tinh Vực hình như không hề có cái thứ này."
Đi đến bờ cát, Trương Hằng tay chân lanh lẹ bắt lấy mấy con tôm cá, cảm thấy mỹ mãn tìm một chỗ sạch sẽ nhóm lửa...
Trong mảnh hải vực này, đa số thời gian đều nhìn như gió êm sóng lặng, kỳ thật sóng to mãnh liệt, bên trong có càn khôn.
Chỉ có khi ngươi chân chính ở trong mảnh hải vực này, mới có thể chân chính cảm nhận Được nó bao la, mênh mông, vô bờ, thậm chí hung hiểm, sát khí, tàn nhẫn.
Khoảnh khắc, không gian trước mặt run lên, giữa không trung biển rộng đột nhiên xuất hiện một cánh cửa màu máu, giống như miệng máu của một con hồng hoang cự thú, cực kỳ quỷ dị.
Ầm!
Một nam tử áo xanh từ trong cánh cửa màu máu này rơi ra ngoài, lập tức lọt vào trong biển rộng, tung lên một mảnh bọt sóng.
- Ục ục...
Một lát sau, nam tử thanh niên này mới chật vật bay lên từ trong nước biển, phun ra mấy ngụm nước biển, miệng còn mặn chát.
- Con bà nó. đây là chỗ quỷ quái gì thế này, rõ ràng biết là lão tử không biết bơi, còn muốn truyền tống ta tới chỗ này...
Nam tử thanh niên chân đạp độn quang màu bạc, há miệng mắng to, vẻ mặt buồn bực.
Không cần phải nói, nam tử thanh niên này chính là Trương Hằng mới Truyền tống đến từ Huyết Môn tử vực.
Hít một hơi gió biển, Trương Hằng nhanh chóng khôi phục thần sắc bình thường, bắt đầu cán thận đánh giá hoàn cảnh xung quanh.
- Linh khí nơi này dư thừa nồng đậm như thế... gấp mười lần Tam Tinh Vực. quả thật còn hơn cả những thánh địa tu luyện của các siêu cấp đại phái kia.
Đó là cảm giác đầu tiên của Trương Hằng, độ tinh khiết cùng phẩm chất linh khí ở nơi này đều cực cao. là một thế giới cực kỳ thích hợp cho người tu chân sinh tồn.
- Ha ha. không lẽ ta đã đến Chu Vương Triều?
Trong lòng Trương Hằng mừng rỡ. nghĩ đến Chỉ có ở hoàn cành như vậy. mới có khả năng hình Thành tu chân thịnh thế "Kim Đan Nguyên Anh chạy đầy đất. Hóa Thần Hợp thể bay trên đầu".
Chẳng qua Tiếp đó, Trương Hằng cũng cảm nhận được nguy cơ ẩn núp trong khu vực biển này. sắc mặt dần trở nên ngưng trọng.
Khi thần thức của hắn thật cận thận xâm nhập mấy trăm dặm dưới đáy biển, lại phát hiện ra bốn năm yêu thú ngang với Kết Đan Kỳ. trong đó còn có một con yêu thú Hóa Hình sơ kỳ!
Đây Chỉ là Trương Hằng tùy ý dùng thần thức quan sát một khu vực.
Vù!
Trương Hằng để mình bay lên cao hơn mười dặm. trong lòng mới thở ra một hơi, suy nghĩ tình cảnh của mình hiện giờ.
"Trong phạm vi hơn vạn dặm lại không thấy được một cái đảo nhỏ, dù là hoang đảo bình thường cũng không có. Như vậy xem ra mình rất có khả năng bị truyền tống đến khu vực biển gần Đông Vân đại lục."
Trương Hằng bắt đầu phân tích một chút tin tức mà dùng thần thức bắt giữ được, đồng thời lấy ra chiếc ngọc giản ghi chép khái quát Chu Vương Triều mà Lạc Hà đưa cho hắn trước đó.
"Chu Vương Triều tổng cộng có hai đại thế lực hải vực. là Hải Ngoại Tam Tiên Đào cùng Cửu U Thủy Vực..."
Trong đầu Trương Hằng nhanh chóng hình thành đường nét khái quát, cuối cùng hiểu được tình cảnh sơ lược của mình Lúc này.
Bản đồ Đông Vân đại lục trong tay hắn có bao gồm một bộ phận hải vực. lúc này Chỉ cần có một vật tham chiếu, nếu không, dù có bản đồ trong tay thì cũng khó mà xác định vị trí khái quát được.
Thông qua ngọc giản, Trương Hằng biết được mặc kệ là Hải Ngoại Tam Tiên Đảo hay là Cửu U Thủy Vực. phạm vi đều rộng lớn vô biên. Dù là Hải Ngoại Tam Tiên Đào phạm vi thế lực hơi nhỏ một chút, hải vực cũng bao phủ phạm vi mấy trăm vạn dặm. càng đừng nói Cửu U Thủy Vực lớn gấp mười lần Hải Ngoại Tam Tiên Đảo.
"Chỉ mong có thể gặp được tu sĩ nhân loại ở chỗ này..."
Trương Hằng đạp độn quang màu bạc lấy tốc độ Hóa Thần Kỳ bình thường nhắm một hướng nhanh chóng lao đi. thần thức thỉnh thoảng đảo qua hải vực bên dưới.
Tuy rằng có thể rất dễ dàng nhìn thấy những yêu thú bậc cao. nhưng Trương Hằng không dám mạo hiểm ra tay. Bởi vì hắn sợ Nơi này là phạm vi thế lực Yêu tộc. một khi giết yêu tu nào đó. quá nửa sẽ dẫn tới đông đảo yêu thú trong khu vực này bao vây công kích, Trương Hằng cũng không muốn bị ngàn vạn con yêu thú đuổi giết.
Đừng tưởng rằng phạm vi bầu trời rất lớn. có thể dễ dàng thoát khỏi yêu thú truy kích.
Theo Trương Hằng biết, bầu trời trên toàn Đông Vân đại lục, bất luận là Tam Tinh Vực hay Chu Vương Triều, càng bay lên cao sẽ bị trọng lực càng khủng bố. Khi ngươi bay cao đến mười dặm. có lẽ còn không có cảm giác gì, nhưng một khi ngươi vượt qua độ cao cực hạn trăm dặm. như vậy sẽ bị trọng lực gấp ngàn vạn lần dưới mặt đất.
Ôm theo vài phần mong chờ cùng không biết. Trương Hằng nhắm một phương hướng liên tục phi hành nửa tháng trên mảnh hải vực này, trên dường cũng không có nguy hiểm gì.
Ngay lúc đó, thần thức của Trương Hằng mơ hồ chạm được một hòn đảo nhỏ ở xa vạn dặm. Bởi vì cách khá xa, Trương Hằng Chỉ có thể nhìn được hình dáng mơ hồ.
Có phát hiện này, Trương Hằng mừng rỡ. tốc độ Ngân Quang Độn dưới chân không khỏi nhanh hơn vài phân.
Ầm!
Đúng lúc này, hải vực phía dưới đột nhiên lao lên một cái bóng trắng thật lớn. đánh về phía Trương Hằng như một tia chớp, phun ra một mảnh băng vụ màu trắng.
Trong lòng Trương Hằng cả kinh, thân hình bụp một cái biến mất tại chỗ, na di ra ngoài trăm dặm, dùng thần thức xẹt qua.
Chỉ thấy vị trí ban đầu của Trương Hằng có một con cá mập trắng dài đến trăm thước, miệng máu há to. lộ ra răng nanh sắc bén hàn quang lấp lóe. bộ dạng dữ tợn đáng sợ.
"Một con yêu thú Hóa Thần Kỳ..."
Trương Hằng lộ ra vẻ bực bội, có một loại xúc động muốn chém con yêu thú này thành tám khối. Nhưng ở mảnh hải vực xa lạ này Trương Hằng không dám hành động thiếu suy nghĩ, Chỉ phải cố nén tức giận đạp Ngân Quang Độn tiếp tục bay về phía xa.
Con cá mập trắng đánh lén thất bại, thoáng có chút bất ngờ. trên người đột nhiên lóe ra một mảnh sương trắng, khoảng khắc hóa thành một tên to con khôi ngô cao đến một trượng.
- Hừ. tu sĩ nhân loại, ngươi cho là mình có thể bình yên bước đi trong hải vực này hay sao?
Tên cao to kia lạnh lùng nhìn Trương Hằng bỏ chạy xa xa. sau đó dưới chân ngưng kết một mảnh băng vụ màu trắng, chở hắn nhanh chóng đuổi theo.
- Yêu nghiệt vô tri, còn không mau thối lui, ta không muốn trêu chọc Yêu tộc ngươi, không nên bức ta ra tay... Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Trương Hằng thấy tên cao lớn kia đuổi theo mình không tha, ánh mắt hiện lên một tia sát khí, một cổ uy áp tinh thần như thực chất hóa thành một lưỡi đao nhọn hung hăng đâm về phía yêu thú Hóa Thần kỳ kia.
- Linh hồn công kích?
Trong mắt tên cao lớn kia hiện một tia dị sắc. nhưng không có chút lo lắng, Chỉ thấy trên người hắn mơ hồ hiện lên một cái hư ảnh cá mập trắng, hung hãng cắn vào hư không.
Ầm!
Trong vô hình sinh ra một tiếng nổ lớn. sóng xung kích mạnh mẽ đầy tên cao lớn này ra mấy chục trượng.
"Tu sĩ nhân loại Hóa Thần sơ kỳ này lại có tu vi linh hồn mạnh hơn ta?"
Tên cao lớn kia lau vết máu trên khóe miệng, mắt hiện hung quang, cả người phồng to như một con rối bằng sắt thép.
Rống!
Tên cao lớn này thua Trương Hằng vẫn không phục, lúc này đuổi theo không tha, miệng còn phát ra tiếng gào thét quái dị, khiến cho nước biển trong khu vực xao động khác thường.
"Không tốt! Hắn đang muốn triệu hồi giúp đỡ?"
Sắc mặt Trương Hằng đại biến, độn quang màu bạc dưới chân bùng lên hào quang, tốc độ phi hành liền nhanh hơn vài phần, thiên địa hiện ra một vòng cung màu bạc chói mắt, còn mang theo từng đợt lôi quang, thanh thế không nhỏ.
Trong chớp mắt, Trương Hằng vứt tên cao to này ra đằng sau.
- Đáng giận... Tu sĩ nhân loại này còn che giấu thực lực!
Thần thức tên cao to này bắt lấy quỹ tích rời đi của Trương Hằng. lộ thần sắc không cam lòng, Nhưng cũng không đuổi theo.
- Hả, theo phương hướng hắn bay đi, mục tiêu hẳn là Băng hỏa Đảo bên cạnh Tam Tiên Đảo, chỗ đó và Tử Hoàng Phủ tam công tử...
Tên cao to này đầu tiên lẩm bẩm nói. sau đó vẻ mặt lộ ra tươi cười quái dị, bộ dạng vui sướng khi người gặp họa.
Trương Hằng lại bay một hồi lâu, phát hiện con cá mập trắng Hóa Thần Kỳ cũng không đuổi theo, trong thở ra một hơi, tiếp tục bay về phía đảo nhỏ kia.
Chỉ là, khi thần thức của hắn nắm rõ hòn đảo kia, liền nao nao.
Xem tình hình, đảo nhỏ kia còn là một đảo hoang tàn vắng vẻ. hoàn cảnh trên đó có chút ác liệt. Còn chưa chân chính đến gần. liền tản mát ra một cỗ khí tức chợt nóng chợt lạnh.
Bản thân hòn đảo này cũng không lớn, bên trên có một tầng sương mù kỳ quái, thần thức vươn vào trong sẽ bị trói buộc rất lớn, Chỉ có thể nhìn được một góc núi băng.
Đợi khi bay đến gần hòn đảo này, Trương Hằng có chút do dự, mơ hồ có một loại cảm giác không thoải mái.
Nhưng nếu bảo hắn bỏ qua hòn đảo này, vẫn có chút không cam lòng. Giống như người lữ hành thiếu nước đi trong sa mạc, đột nhiên nhìn thấy một khu ốc đảo, lại lo lắng trong ốc đảo có động vật nguy hiểm, khó mà quyết định.
Suy nghĩ một hồi, Trương Hằng cắn răng một cái. vẫn quyết định đi lên đảo này xem thử. Phi hành thời gian dài trong mảnh hải vực này, thật vất vả mới thấy một hòn đảo, nào có đạo lý không lên xem.
Đáp xuống từ bầu trời, chân đạp trên mặt cát mịn. Trương Hằng chợt cảm thấy bên người lưu động dòng khí quỷ dị chợt nóng chợt lạnh, nhiệt độ xung quanh khi thì như lò lửa, khô nóng khó chịu, khi thì như lọt vào hẩm băng, lạnh thấu đến xương.
"Hòn đảo này thật là quái dị, hay là có thiên địa linh vật, hay là dị bảo hiếm thấy sinh ra?"
Trong lòng Trương Hằng không khỏi vừa động, cũng Chỉ là ngẫm lại rồi thôi. Hắn hiểu được, thường thường chuyện tốt như vậy cũng đi đôi với nguy cơ rất lớn. Huống hồ, nếu thật có thứ gì tốt, đám yêu thú quanh đảo hoang này cũng sẽ không nghe không hỏi.
Thăm dò một hồi trên đảo hoang này, Trương Hằng cũng không có phát hiện đặc biệt, Chỉ là linh khí nồng đậm gấp một hai lần hải vực khác mà thôi.
"Quên đi... Trên đảo này cũng không có khả năng gặp người được."
Trong lòng Trương Hằng sinh ra ý lùi. ngẩng đầu nhìn lên bầu trời màu sắc như mặt biển, nghĩ rằng: nếu thật sự không tìm được phương hướng, ở chỗ này thông qua cắn nuốt mảnh vỡ thế giới tu luyện mấy chục năm, tu luyện công pháp đến tầng ba đại viên mãn cũng là một lựa chọn không tệ.
"Nếu đến nơi này. không bằng ăn chút hải sản ở Tam Tinh Vực hình như không hề có cái thứ này."
Đi đến bờ cát, Trương Hằng tay chân lanh lẹ bắt lấy mấy con tôm cá, cảm thấy mỹ mãn tìm một chỗ sạch sẽ nhóm lửa...
/777
|