Vân Dịch nhìn Băng Liên bà bà, ánh mắt mang theo vài tia sợ hãi, vụng trộm truyền âm cho Trương Hằng:
- Sư phụ, nàng ta chính là nhân vật đỉnh cao cấp Phủ chủ, vì sao cam tâm tình nguyện làm người hầu của người?
- Cấp Phủ chủ?
Trương Hằng bật cười:
- Cũng chỉ là hơi mạnh một chút mà thôi!
- Hơi mạnh một chút?
Vân Dịch há hốc mồm, trong mắt đầy vẻ kinh dị, rõ ràng còn không đồng tình với lời nói của Trương Hằng.
- Vi sư có việc, trước chào hỏi mấy vị trưởng Lão Bồng Lai Đảo và bằng hữu một tiếng, sau đó sẽ rời khỏi hải ngoại, đi tới đại lục Chu Vương Triều!
Trương Hằng cười ha ha, dặn dò một câu rồi chuẩn bị rời khỏi Lĩnh vực không gian.
Nhưng vào lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được một tia nguy cơ mơ hồ.
Sắc mặt hắn chợt nghiêm lại, theo bản năng đưa thần thức vào trong không gian giới chỉ.
Bởi vì hắn cảm giác nguồn gốc của nguy hiểm nằm trong không gian giới chỉ này.
- Huyền U Thiên Ma!
Khi thần thức Trương Hằng xâm nhập vào không gian giới chỉ thì sắc mặt không khỏi đại biến.
Trong phiến tiểu không gian tối đen trong không gian giới chỉ, băng phong màu lam đã vỡ tan ra, bên trong một quang đoàn màu đen mơ hồ có thể thấy được một gã nam nhân mặc hắc bảo với vẻ hung ác dữ tợn.
- Trương Hằng...
Nam nhân hắc bảo này cảm nhận được thần thức Trương Hằng, hắc quang toàn thân tăng vọt. Xuy một tiếng, băng phong màu lam bốn phía liền hóa thành mảnh nhỏ.
- Liều mạng... Đây là một lần cơ hội cuối cùng. Thật sự không chạy thoát được thì bằng vào tốc độ tu luyện của hắn, ta vĩnh viễn không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay hắn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Huyền U Thiên Ma lộ ra vẻ kiên quyết, đột nhiên gào rít một tiếng pháp lực trong cơ thể vặn vẹo, sinh ra một cỗ lực lượng kinh thế hãi tục.
- Ma Thuấn Na Di Đại Pháp!
Thân thể hắn hóa thành một đoàn sương khói màu đen, biến mất khỏi không gian giới chỉ.
Trương Hằng không khỏi ngẩn ra, không ngờ ma đầu này lại có được thần thông như vậy, có thể chạy thoát khỏi không gian giới chỉ của mình.
Tuy nhiên, sau đó khuôn mặt hắn lộ ra vẻ châm chọc, đứng yên tại chỗ nhìn về một góc của Lĩnh vực không gian. Huyền U Thiên Ma đang ở nơi đó với vẻ mặt kinh ngạc.
Tuy rằng thi triển Ma Thuấn Na Di Đại Pháp nhưng hắn vẫn không thể chạy thoát khỏi Lĩnh vực không gian của Trương Hằng.
Lĩnh vực không gian của Trương Hằng chính là một tiểu thiên địa với hình thức sơ khai ban đầu, bên trong tự thành hệ thống, không thể dùng lẽ thường để cân nhắc.
- Điều này sao có thể?! Lĩnh vực không gian?
Huyền U Thiên Ma đứng tại chỗ, vẻ mặt khiếp sợ, không thể tin nổi.
- Ngươi cứ ngoan ngoăn ở lại chỗ này đi!
Trương Hằng cười ha hả, nhẹ nhàng khoát tay, một quang thủ màu bạc xé hư không xuất hiện, bắt lấy Huyền U Thiên Ma.
- Ghhhh.
Huyền U Thiên Ma gào lên một tiếng, hắc diễm toàn thân tăng vọt, ý đồ giãy khỏi sự khống chế của Trương Hằng.
Nhưng ngay sau đó, một cỗ tinh thần uy lực bằng bạc vô thượng mạnh mẽ đánh lên người hắn.
Thân thể Huyền U Thiên Ma run lên, sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt sợ hãi nhìn Trương Hằng.
- Ngươi đã vượt qua cấp Phủ chủ...
- Hừ hừ, Huyền U Thiên Ma, ngươi thật sự biết ẩn nhẫn đó! Sau khi tiến vào Chu Vương Triều thì tu vi tăng tiến nhanh, chỉ kém chút nửa đã đặt chân vào cấp Phủ chủ. Đáng tiếc ở trong mắt ta thì vẫn bé nhỏ, không đáng nhắc tới.
Hô!
Trương Hằng bắt hắn kéo tới trước người, thi triển Thần Linh Nhãn nhìn vào thân thể Huyền U Thiên Ma.
Từ khi ở Tam Tinh Vực, Trương Hằng từng nghĩ biện pháp giết chết ma này nhưng thất bại.
Lần này, hắn vẫn muốn thử lại lần nữa.
Một đôi ngân mâu nhìn rõ bản chất thế gian trực tiếp xuyên qua thân thể Huyền U Thiên Ma.
Rất nhanh, Thần Linh Nhãn của Trương Hằng nhìn thấy được linh hồn đối phương.
Linh hồn mới là tồn tại bản chất nhất, cũng là sự khác biệt cơ bản của người tu chân và những sinh linh khác.
Nếu muốn hoàn toàn diệt sát Huyền U Thiên Ma thì nhất định phải mạt diệt linh hồn hắn, khiến hắn hồn phi phách tán.
Cũng giống như lúc trước, ở sâu trong linh hồn Huyền U Thiên Ma, Trương Hằng phát hiện một ấn ký đặc biệt hình lười liềm.
- Để ta thử lại một lần, nếu thật không thể thì đành bắt nó đi tới Đông Vân đại lục, đặt ở Phật môn Thánh địa hoặc là Thiên Tinh Đình chính đạo!
Sắc mặt Trương Hằng ngưng trọng, bỗng nhiên duỗi tay ra, Hư Không Hỏa diễm xuất hiện.
Huyền U Thiên Ma cảm nhận được một cỗ nguy hiểm trí mạng, thần thức xẹt qua liền phát hiện ra hỏa diễm này, trong lòng bỗng run lên.
Từ mấy chục năm trước ở Tam Tinh Vực, Trương Hằng từng dùng hỏa diễm này diệt sát hắn nhưng thất bại.
Ông—
Hư Không Hỏa diễm đánh về phía thân thể Huyền U Thiên Ma, bắt đầu nổi lên thuộc tính thôn phệ vạn vật.
Pháp lực trong cơ thể Huyền U Thiên Ma bùng nổ. Một cỗ hào quang màu đen tinh khiết hình thành một kết giới phòng hộ ngoài thân hắn.
Phốc!
Tầng phòng ngự của hắn như giấy trắng, khi tiếp xúc với Hư Không Hỏa diễm liền hóa thành hư vô.
- Không được...
Vẻ mặt Huyền U Thiên Ma tràn ngập tuyệt vọng, trơ mắt nhìn Hư Không Hỏa diễm đang bao trùm chính mình.
Xem xu thế này, một đời ma đầu sẽ mai một dưới Hư Không Hỏa diễm này.
Nhưng Trương Hằng cũng không cho là như vậy!
Nháy mắt này, hắn đã dùng tới cảnh giới cao nhất của Thần Linh Nhãn, nắm giữ được hết thảy động thái trong thiên địa.
Bá bá bá...
Vô số hình ảnh nhanh chóng di chuyển trong óc Trương Hằng. Trong mơ hồ, hắn đột nhiên nhìn thấy một dòng sông máu.
Ở Tử Vực tuyệt địa của Tam Tinh Vực, trong một mảnh không gian tối đen có một dòng sông máu. Nó như mạnh mẽ ngăn cách phiến không gian này thành hai nữa.
Ầm!
Nhưng vào lúc này, dòng sông màu máu này không ngừng bốc lên, một cỗ ma khí thao thiên phóng lên cao, khiến cho không gian tối đen này vặn vẹo không chừng.
Ngay sau đó, một bàn tay khổng lồ màu đen che thiên từ trong dòng sông màu máu này nhảy ra.
Thoáng chốc, dòng sông màu máu và bàn tay khổng lồ kia triển khai một hồi tranh phong kinh thế hãi tục. Vô số không gian cái khe đáng sợ lấy bọn chúng là trung tâm, lan tràn ra bốn phương tám hướng.
- Tử Vực, kình thiên cự thủ!
Ý niệm Trương Hằng bắt giữ được hình ảnh này, trong đầu đột nhiên như hiểu ra điều gì.
Lĩnh vực không gian.
Hư Không Hỏa diễm rốt cục đụng chạm tới thân thể Huyền U Thiên Ma.
Nhưng dị biển đột nhiên phát sinh. Ấn ký hình lười liềm sâu trong linh hồn Huyền U Thiên Ma bỗng nhiên lóe sáng.
Một cỗ quang lưu màu đen trống rỗng sinh ra, thủ hộ xung quanh thân thể hắn.
Ông!
Hư Không Hỏa diễm tiếp xúc với quang lưu màu đen này thì bị bắn ngược trở lại, thân thể Trương Hằng hơi lui về phía sau, tâm thần cũng hơi bị hao tổn.
Thủ hộ xung quanh thân thể Huyền U Thiên Ma chính là một đạo linh hồn lực đặc biệt mà trình độ đã vượt qua sự tưởng tượng của Trương Hằng.
- Thất bại!
Trương Hằng khẽ thở ra một hơi, cũng không cảm thấy quá bất ngờ.
Tuy nhiên, một đoạn hình ảnh mà Thần Linh Nhãn nắm giữ được vừa rồi lại khiến trong lòng hắn sinh ra vài tia lo lắng.
Kình thiên cự thủ khủng bố ở Tử Vực kia có được uy lực nghịch thiên, hằn sâu trong nội tâm Trương Hằng.
- Kình thiên cự thủ khổng lồ này rốt cục có lai lịch như thế nào?! Hay hắn chính là Bất Tử Tà Đế trong truyền thuyết?
Trong lòng Trương Hằng âm thầm tính toán.
Hắn lại không biết, trên Đông Vân đại lục mênh mông vô tận này còn có rất nhiều nơi bị phong ấn tương tự như Tam Tinh Vực.
Trong đó có một nơi bị phong ấn lớn chừng gấp mười lần túi trữ vật, cũng có một tồn tại cùng loại Tử Vực.
Đồng dạng là một dòng sông màu máu với huyết quang mãnh liệt, trồi lên một cái đầu thật lớn.
Chiếc đầu này lớn như một ngọn núi nhỏ, khuôn mặt trắng bệch như giấy, vị trí nơi hai con mắt trống rỗng, lộ ra hai lỗ thủng vô cùng khủng bố.
Đáng chú ý chính là trên trán của cái đầu này có một ấn ký màu đen hình lười liềm.
Chỉ một cái đầu thật lớn này nhưng nó lại mở miệng ra nói:
- Bất sinh bất tử bất diệt... Bắc Vực tứ vị ba mươi sáu giới, không ai có thể giết được ta... Vũ Vô Cực không thể, Ô Quy Lão yêu không thể, Huyết Sát ngươi lại càng không... Phạm Vô Danh, ngươi chờ đó cho ta... Đợi ngày ta nhậm chức lại thì ta nhất định sẽ đoạt loại ngai vàng Chúa tể Ma giới...
Thanh âm khủng bố này nhộn nhạo khắp phiến không gian tĩnh mịch đen tối này, thật lâu còn chưa tiêu tan...
Ngay khi cái đầu này tê rống, trong không gian tối đen đột nhiên xuất hiện một nam nhân thân hình cao lớn, đầu mang mặt nạ.
- Ma Chủ đại nhân...
Thanh âm của nam nhân này hơi khàn khàn, dường như là cố ý tạo ra như vậy.
- Ngươi là ai?
Ấn ký hình trăng lười liềm trên trán chiếc đầu chợt lóe lên, trong không gian xuất hiện một cỗ uy áp vô hình.
- Ta là ai thì Ma Chủ đại nhân không cần để ý. Ngài chỉ cần biết ta tới giải cứu ngài!
Nam nhân mang mặt nạ này lạnh nhạt nói, ánh mất nhìn chiếc đầu có chút sợ hãi.
Nếu không phải có dòng sông màu máu này ước thúc, hắn cũng không có dũng khí tới nơi này.
- Giải cứu ta?
Giọng điệu của cái đầu dịu đi đôi chút, lại hôi:
- Ngươi có năng lực gì mà giải cứu ta? Chỉ bằng một con tiểu yêu ngươi sao?
- Ta chịu ý chỉ của Thái thượng Yêu Long Hoàng, tới để giải cứu ngài.
Nam nhân mang mặt nạ cung kính nói.
- Thái thượng Yêu Long Hoàng?
Cái đầu nao nao:
- Ngươi là nói Yêu Long Hoàng? Từ khi nào hắn lại có thêm hai chữ Thái thượng?
Nam nhân mặt nạ có chút đắc ý nói:
- Đại nhân người đã nhất thống Yêu Hoàng Giới, tung hoành bễ nghễ ba mươi sáu giới, tiền vô cô nhân, hậu vô lai giả cho nên có thêm hai chữ "Thái thượng"!
- Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả?! Thúi lắm!
Trong giọng điệu của cái đầu lộ ra vài tia không phục, hừ nhẹ nói:
- Không phải là chỉ ỷ vào lực phòng ngự có chút mạnh mẽ thôi sao?! Lại nói, Vũ Vô Cực của Loạn Tinh Giới mới được công nhận là chí cường đệ nhất nhân của ba mươi sáu giới, Yêu Long Hoàng thì có tuổi gì?
- Vũ Vô Cực?
Nam nhân mang mặt nạ cười ha hả nói:
- Đại nhân ngài ở căn nhà nho nhỏ này nên tin tức không khỏi không được thông suốt. Không lâu trước, Vũ Vô Cực đã thất bại trong tay Yêu Long Hoàng, ảm đạm rời khỏi ba mươi sáu giới rồi!
- Cái gì? Vũ Vô Cực bị đánh bại? Điều này là không thể!
Cái đầu có chút tự tin nói:
- Trong ba mươi sáu giới này, người khiến bản tôn kính nể nhất chính là Vũ Vô Cực. Bản tôn từng giao thủ với hắn, thực lực của hắn mạnh mẽ áp Ô Quy lão yêu một bậc!
- Khụ khụ...
Nam nhân mang mặt nạ vô cùng xấu hổ, cái đầu trước mặt này lại gọi Thái thượng Yêu Long Hoàng là Ô Quy Lão yêu.
- Hừ, nếu muốn cứu ta, Yêu Long Hoàng kia sao không tự mình tới. Chỉ cần hắn phong ấn lực lượng của mình thì thoải mái hạ phàm.
Nam nhân mặt nạ cười khổ:
- Điều này cũng là do tên Vũ Vô Cực đáng giận kia, trước khi đi còn phá vỡ hàng rào quy tắc không gian hai giới. Người thượng giới muốn hạ phàm cũng vô cùng khó khăn...
- Ta nhận được ba nhiệm vụ của Thái thượng Yêu Long Hoàng đại nhân. Thứ nhất là tìm cách cứu ngươi, thứ hai là Huyết Sát Động Phủ, thứ ba chính là... diệt sát một người!
Nói xong câu cuối cùng, trong mắt nam nhân này hiện lên sát ý nồng đậm.
- Sư phụ, nàng ta chính là nhân vật đỉnh cao cấp Phủ chủ, vì sao cam tâm tình nguyện làm người hầu của người?
- Cấp Phủ chủ?
Trương Hằng bật cười:
- Cũng chỉ là hơi mạnh một chút mà thôi!
- Hơi mạnh một chút?
Vân Dịch há hốc mồm, trong mắt đầy vẻ kinh dị, rõ ràng còn không đồng tình với lời nói của Trương Hằng.
- Vi sư có việc, trước chào hỏi mấy vị trưởng Lão Bồng Lai Đảo và bằng hữu một tiếng, sau đó sẽ rời khỏi hải ngoại, đi tới đại lục Chu Vương Triều!
Trương Hằng cười ha ha, dặn dò một câu rồi chuẩn bị rời khỏi Lĩnh vực không gian.
Nhưng vào lúc này, hắn đột nhiên cảm giác được một tia nguy cơ mơ hồ.
Sắc mặt hắn chợt nghiêm lại, theo bản năng đưa thần thức vào trong không gian giới chỉ.
Bởi vì hắn cảm giác nguồn gốc của nguy hiểm nằm trong không gian giới chỉ này.
- Huyền U Thiên Ma!
Khi thần thức Trương Hằng xâm nhập vào không gian giới chỉ thì sắc mặt không khỏi đại biến.
Trong phiến tiểu không gian tối đen trong không gian giới chỉ, băng phong màu lam đã vỡ tan ra, bên trong một quang đoàn màu đen mơ hồ có thể thấy được một gã nam nhân mặc hắc bảo với vẻ hung ác dữ tợn.
- Trương Hằng...
Nam nhân hắc bảo này cảm nhận được thần thức Trương Hằng, hắc quang toàn thân tăng vọt. Xuy một tiếng, băng phong màu lam bốn phía liền hóa thành mảnh nhỏ.
- Liều mạng... Đây là một lần cơ hội cuối cùng. Thật sự không chạy thoát được thì bằng vào tốc độ tu luyện của hắn, ta vĩnh viễn không thể trốn thoát khỏi lòng bàn tay hắn. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Huyền U Thiên Ma lộ ra vẻ kiên quyết, đột nhiên gào rít một tiếng pháp lực trong cơ thể vặn vẹo, sinh ra một cỗ lực lượng kinh thế hãi tục.
- Ma Thuấn Na Di Đại Pháp!
Thân thể hắn hóa thành một đoàn sương khói màu đen, biến mất khỏi không gian giới chỉ.
Trương Hằng không khỏi ngẩn ra, không ngờ ma đầu này lại có được thần thông như vậy, có thể chạy thoát khỏi không gian giới chỉ của mình.
Tuy nhiên, sau đó khuôn mặt hắn lộ ra vẻ châm chọc, đứng yên tại chỗ nhìn về một góc của Lĩnh vực không gian. Huyền U Thiên Ma đang ở nơi đó với vẻ mặt kinh ngạc.
Tuy rằng thi triển Ma Thuấn Na Di Đại Pháp nhưng hắn vẫn không thể chạy thoát khỏi Lĩnh vực không gian của Trương Hằng.
Lĩnh vực không gian của Trương Hằng chính là một tiểu thiên địa với hình thức sơ khai ban đầu, bên trong tự thành hệ thống, không thể dùng lẽ thường để cân nhắc.
- Điều này sao có thể?! Lĩnh vực không gian?
Huyền U Thiên Ma đứng tại chỗ, vẻ mặt khiếp sợ, không thể tin nổi.
- Ngươi cứ ngoan ngoăn ở lại chỗ này đi!
Trương Hằng cười ha hả, nhẹ nhàng khoát tay, một quang thủ màu bạc xé hư không xuất hiện, bắt lấy Huyền U Thiên Ma.
- Ghhhh.
Huyền U Thiên Ma gào lên một tiếng, hắc diễm toàn thân tăng vọt, ý đồ giãy khỏi sự khống chế của Trương Hằng.
Nhưng ngay sau đó, một cỗ tinh thần uy lực bằng bạc vô thượng mạnh mẽ đánh lên người hắn.
Thân thể Huyền U Thiên Ma run lên, sắc mặt trắng bệch, vẻ mặt sợ hãi nhìn Trương Hằng.
- Ngươi đã vượt qua cấp Phủ chủ...
- Hừ hừ, Huyền U Thiên Ma, ngươi thật sự biết ẩn nhẫn đó! Sau khi tiến vào Chu Vương Triều thì tu vi tăng tiến nhanh, chỉ kém chút nửa đã đặt chân vào cấp Phủ chủ. Đáng tiếc ở trong mắt ta thì vẫn bé nhỏ, không đáng nhắc tới.
Hô!
Trương Hằng bắt hắn kéo tới trước người, thi triển Thần Linh Nhãn nhìn vào thân thể Huyền U Thiên Ma.
Từ khi ở Tam Tinh Vực, Trương Hằng từng nghĩ biện pháp giết chết ma này nhưng thất bại.
Lần này, hắn vẫn muốn thử lại lần nữa.
Một đôi ngân mâu nhìn rõ bản chất thế gian trực tiếp xuyên qua thân thể Huyền U Thiên Ma.
Rất nhanh, Thần Linh Nhãn của Trương Hằng nhìn thấy được linh hồn đối phương.
Linh hồn mới là tồn tại bản chất nhất, cũng là sự khác biệt cơ bản của người tu chân và những sinh linh khác.
Nếu muốn hoàn toàn diệt sát Huyền U Thiên Ma thì nhất định phải mạt diệt linh hồn hắn, khiến hắn hồn phi phách tán.
Cũng giống như lúc trước, ở sâu trong linh hồn Huyền U Thiên Ma, Trương Hằng phát hiện một ấn ký đặc biệt hình lười liềm.
- Để ta thử lại một lần, nếu thật không thể thì đành bắt nó đi tới Đông Vân đại lục, đặt ở Phật môn Thánh địa hoặc là Thiên Tinh Đình chính đạo!
Sắc mặt Trương Hằng ngưng trọng, bỗng nhiên duỗi tay ra, Hư Không Hỏa diễm xuất hiện.
Huyền U Thiên Ma cảm nhận được một cỗ nguy hiểm trí mạng, thần thức xẹt qua liền phát hiện ra hỏa diễm này, trong lòng bỗng run lên.
Từ mấy chục năm trước ở Tam Tinh Vực, Trương Hằng từng dùng hỏa diễm này diệt sát hắn nhưng thất bại.
Ông—
Hư Không Hỏa diễm đánh về phía thân thể Huyền U Thiên Ma, bắt đầu nổi lên thuộc tính thôn phệ vạn vật.
Pháp lực trong cơ thể Huyền U Thiên Ma bùng nổ. Một cỗ hào quang màu đen tinh khiết hình thành một kết giới phòng hộ ngoài thân hắn.
Phốc!
Tầng phòng ngự của hắn như giấy trắng, khi tiếp xúc với Hư Không Hỏa diễm liền hóa thành hư vô.
- Không được...
Vẻ mặt Huyền U Thiên Ma tràn ngập tuyệt vọng, trơ mắt nhìn Hư Không Hỏa diễm đang bao trùm chính mình.
Xem xu thế này, một đời ma đầu sẽ mai một dưới Hư Không Hỏa diễm này.
Nhưng Trương Hằng cũng không cho là như vậy!
Nháy mắt này, hắn đã dùng tới cảnh giới cao nhất của Thần Linh Nhãn, nắm giữ được hết thảy động thái trong thiên địa.
Bá bá bá...
Vô số hình ảnh nhanh chóng di chuyển trong óc Trương Hằng. Trong mơ hồ, hắn đột nhiên nhìn thấy một dòng sông máu.
Ở Tử Vực tuyệt địa của Tam Tinh Vực, trong một mảnh không gian tối đen có một dòng sông máu. Nó như mạnh mẽ ngăn cách phiến không gian này thành hai nữa.
Ầm!
Nhưng vào lúc này, dòng sông màu máu này không ngừng bốc lên, một cỗ ma khí thao thiên phóng lên cao, khiến cho không gian tối đen này vặn vẹo không chừng.
Ngay sau đó, một bàn tay khổng lồ màu đen che thiên từ trong dòng sông màu máu này nhảy ra.
Thoáng chốc, dòng sông màu máu và bàn tay khổng lồ kia triển khai một hồi tranh phong kinh thế hãi tục. Vô số không gian cái khe đáng sợ lấy bọn chúng là trung tâm, lan tràn ra bốn phương tám hướng.
- Tử Vực, kình thiên cự thủ!
Ý niệm Trương Hằng bắt giữ được hình ảnh này, trong đầu đột nhiên như hiểu ra điều gì.
Lĩnh vực không gian.
Hư Không Hỏa diễm rốt cục đụng chạm tới thân thể Huyền U Thiên Ma.
Nhưng dị biển đột nhiên phát sinh. Ấn ký hình lười liềm sâu trong linh hồn Huyền U Thiên Ma bỗng nhiên lóe sáng.
Một cỗ quang lưu màu đen trống rỗng sinh ra, thủ hộ xung quanh thân thể hắn.
Ông!
Hư Không Hỏa diễm tiếp xúc với quang lưu màu đen này thì bị bắn ngược trở lại, thân thể Trương Hằng hơi lui về phía sau, tâm thần cũng hơi bị hao tổn.
Thủ hộ xung quanh thân thể Huyền U Thiên Ma chính là một đạo linh hồn lực đặc biệt mà trình độ đã vượt qua sự tưởng tượng của Trương Hằng.
- Thất bại!
Trương Hằng khẽ thở ra một hơi, cũng không cảm thấy quá bất ngờ.
Tuy nhiên, một đoạn hình ảnh mà Thần Linh Nhãn nắm giữ được vừa rồi lại khiến trong lòng hắn sinh ra vài tia lo lắng.
Kình thiên cự thủ khủng bố ở Tử Vực kia có được uy lực nghịch thiên, hằn sâu trong nội tâm Trương Hằng.
- Kình thiên cự thủ khổng lồ này rốt cục có lai lịch như thế nào?! Hay hắn chính là Bất Tử Tà Đế trong truyền thuyết?
Trong lòng Trương Hằng âm thầm tính toán.
Hắn lại không biết, trên Đông Vân đại lục mênh mông vô tận này còn có rất nhiều nơi bị phong ấn tương tự như Tam Tinh Vực.
Trong đó có một nơi bị phong ấn lớn chừng gấp mười lần túi trữ vật, cũng có một tồn tại cùng loại Tử Vực.
Đồng dạng là một dòng sông màu máu với huyết quang mãnh liệt, trồi lên một cái đầu thật lớn.
Chiếc đầu này lớn như một ngọn núi nhỏ, khuôn mặt trắng bệch như giấy, vị trí nơi hai con mắt trống rỗng, lộ ra hai lỗ thủng vô cùng khủng bố.
Đáng chú ý chính là trên trán của cái đầu này có một ấn ký màu đen hình lười liềm.
Chỉ một cái đầu thật lớn này nhưng nó lại mở miệng ra nói:
- Bất sinh bất tử bất diệt... Bắc Vực tứ vị ba mươi sáu giới, không ai có thể giết được ta... Vũ Vô Cực không thể, Ô Quy Lão yêu không thể, Huyết Sát ngươi lại càng không... Phạm Vô Danh, ngươi chờ đó cho ta... Đợi ngày ta nhậm chức lại thì ta nhất định sẽ đoạt loại ngai vàng Chúa tể Ma giới...
Thanh âm khủng bố này nhộn nhạo khắp phiến không gian tĩnh mịch đen tối này, thật lâu còn chưa tiêu tan...
Ngay khi cái đầu này tê rống, trong không gian tối đen đột nhiên xuất hiện một nam nhân thân hình cao lớn, đầu mang mặt nạ.
- Ma Chủ đại nhân...
Thanh âm của nam nhân này hơi khàn khàn, dường như là cố ý tạo ra như vậy.
- Ngươi là ai?
Ấn ký hình trăng lười liềm trên trán chiếc đầu chợt lóe lên, trong không gian xuất hiện một cỗ uy áp vô hình.
- Ta là ai thì Ma Chủ đại nhân không cần để ý. Ngài chỉ cần biết ta tới giải cứu ngài!
Nam nhân mang mặt nạ này lạnh nhạt nói, ánh mất nhìn chiếc đầu có chút sợ hãi.
Nếu không phải có dòng sông màu máu này ước thúc, hắn cũng không có dũng khí tới nơi này.
- Giải cứu ta?
Giọng điệu của cái đầu dịu đi đôi chút, lại hôi:
- Ngươi có năng lực gì mà giải cứu ta? Chỉ bằng một con tiểu yêu ngươi sao?
- Ta chịu ý chỉ của Thái thượng Yêu Long Hoàng, tới để giải cứu ngài.
Nam nhân mang mặt nạ cung kính nói.
- Thái thượng Yêu Long Hoàng?
Cái đầu nao nao:
- Ngươi là nói Yêu Long Hoàng? Từ khi nào hắn lại có thêm hai chữ Thái thượng?
Nam nhân mặt nạ có chút đắc ý nói:
- Đại nhân người đã nhất thống Yêu Hoàng Giới, tung hoành bễ nghễ ba mươi sáu giới, tiền vô cô nhân, hậu vô lai giả cho nên có thêm hai chữ "Thái thượng"!
- Tiền vô cổ nhân, hậu vô lai giả?! Thúi lắm!
Trong giọng điệu của cái đầu lộ ra vài tia không phục, hừ nhẹ nói:
- Không phải là chỉ ỷ vào lực phòng ngự có chút mạnh mẽ thôi sao?! Lại nói, Vũ Vô Cực của Loạn Tinh Giới mới được công nhận là chí cường đệ nhất nhân của ba mươi sáu giới, Yêu Long Hoàng thì có tuổi gì?
- Vũ Vô Cực?
Nam nhân mang mặt nạ cười ha hả nói:
- Đại nhân ngài ở căn nhà nho nhỏ này nên tin tức không khỏi không được thông suốt. Không lâu trước, Vũ Vô Cực đã thất bại trong tay Yêu Long Hoàng, ảm đạm rời khỏi ba mươi sáu giới rồi!
- Cái gì? Vũ Vô Cực bị đánh bại? Điều này là không thể!
Cái đầu có chút tự tin nói:
- Trong ba mươi sáu giới này, người khiến bản tôn kính nể nhất chính là Vũ Vô Cực. Bản tôn từng giao thủ với hắn, thực lực của hắn mạnh mẽ áp Ô Quy lão yêu một bậc!
- Khụ khụ...
Nam nhân mang mặt nạ vô cùng xấu hổ, cái đầu trước mặt này lại gọi Thái thượng Yêu Long Hoàng là Ô Quy Lão yêu.
- Hừ, nếu muốn cứu ta, Yêu Long Hoàng kia sao không tự mình tới. Chỉ cần hắn phong ấn lực lượng của mình thì thoải mái hạ phàm.
Nam nhân mặt nạ cười khổ:
- Điều này cũng là do tên Vũ Vô Cực đáng giận kia, trước khi đi còn phá vỡ hàng rào quy tắc không gian hai giới. Người thượng giới muốn hạ phàm cũng vô cùng khó khăn...
- Ta nhận được ba nhiệm vụ của Thái thượng Yêu Long Hoàng đại nhân. Thứ nhất là tìm cách cứu ngươi, thứ hai là Huyết Sát Động Phủ, thứ ba chính là... diệt sát một người!
Nói xong câu cuối cùng, trong mắt nam nhân này hiện lên sát ý nồng đậm.
/777
|