- Trương đạo hữu, nhanh qua đây!
Cổ Thương cùng Lạc Hà đứng trên một con thuyền màu xám, thần niệm truyền âm với Trương Hằng với vẻ hơi vội vàng.
Giờ phút này tốc độ của con thuyền màu xám trên dòng sông màu máu đang không ngừng tăng lên, nếu chậm trễ thêm mười mấy hô hấp sẽ càng ngày càng xa Thiên Tinh Đình.
Lạc Hà đứng ở bên cạnh lại vẻ mặt bình tĩnh. Cho dù thuyền càng ngày càng ít nhưng hắn không tin Trương Hằng không giành được một con thuyền nào.
- Sư tôn, chúng ta mau bay qua đi thôi!
Vân Dịch cả kinh kêu lên, vẻ mặt đầy cấp bách. Hắn không muốn bởi vì mình mà làm lỡ cơ hội đi chủ động phủ lần này của sư tôn.
- Ngươi theo ta tới.
Trương Hằng thản nhiên nói một câu rồi kéo Vân Dịch bay tới phía trên dòng sông màu máu.
Vút-
Tốc độ Trương Hằng cực kỳ khủng bố, trong chớp mắt bay lên trên không dòng sông màu máu.
Nhưng chính vào lúc này, một cỗ lực lượng không tên lôi kéo hai người xuống dưới.
Đây là lực lượng của lĩnh vực cấm bay.
Nếu đổi là khi trước ở Tam Tinh Vực, loại lĩnh vực cấm bay mức độ này tuyệt đối không thể chống lại.
Nhưng Trương Hằng hiện giờ có thực lực thông thiên một giới, cảnh giới rất cao, lĩnh ngộ không gian hơn xa lúc trước. Ngoài ra, Đoạn Không Quyết thức thức ba bảo tháp khiến Trương Hằng có lĩnh ngộ ban đầu đối với pháp tắc không gian.
Vù~
Kim quang chợt lóe trên người, thân thể Trương Hằng thoáng ngừng một chút rồi kéo Vân Dịch bay về phía một con thuyền màu xám.
Nhưng vừa khéo đúng vào lúc này có một gã tu sĩ Độ Kiếp Kỳ mặc trường bào xanh nhạt khí thế hùng hổ bay về hướng này. Mục tiêu của hắn cũng là con thuyền màu xám này.
-Cút!
Trên người Trương Hằng phát ra một cỗ ý chí không thể phản kháng, lực lượng vô hình ép lên trên người tu sĩ Độ Kiếp Kỳ kia.
- Ngươi...
Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ mặc trường bào xanh nhạt nghiêm mặt, đang chuẩn bị tức giận.
Nhưng khi hắn nhìn thấy Trương Hằng cùng với uy thế nghịch thiên thì vội vàng nuốt lại lời nói, ngoan ngoãn tránh sang một bên, bay tới một con thuyền khác.
Trương Hằng lạnh lùng cười nhìn chằm chằm tu sĩ Độ Kiếp Kỳ áo bào xanh này, dẫn theo đệ tử Vân Dịch hạ xuống con thuyền đã chọn.
Hô~
Hai người vừa đứng vững. con thuyền của họ đã nhanh chóng tăng tốc, mau đến khó tin.
Hai người Lạc Hà, cổ Thương nhìn tình cảnh bên này ở trong mắt, mỉm cười.
Với thực lực của Trương Hằng giờ phút này tung hoành vô địch một giới, nào sợ không cướp được một con thuyền?
Đúng lúc này, tu sĩ Độ Kiếp Kỳ trường bào xanh nhạt kia liếc Trương Hằng một cái, trong mắt hiện lên một tia oán độc, thầm nghĩ trong lòng: "Tiểu tử, chờ sau khi tiến vào động phủ..."
Sau khi Trương Hằng hạ xuống thuyền đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt lạnh lẽo đánh giá tu sĩ đó vài lần. Hắn không nói gì nhưng áp lực vô hình lại ép qua đó. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ áo bào xanh lập tức cảm thấy sống lưng lạnh buốt, lộ ra biểu tình chột dạ.
- Sư tôn, có muốn đồ nhi qua giáo huấn hắn một chút hay không?
Vân Dịch cũng không phải thằng ngốc, cảm thấy được tu sĩ áo bào xanh kia bất kính với sư tôn.
- Tạm thời không cần, sau khi tiến vào động phủ rồi tính.
Cặp mắt Trương Hằng hơi híp lại, dường như sinh ra một ít hứng thú đối với tu sĩ Độ Kiếp Kỳ này.
- Xin hỏi các hạ tôn tính đại danh?
Trương Hằng hỏi hắn với giọng điệu nói chuyện phiếm, mắt nhìn chằm chằm.
- Bẩm tiền bối, tại hạ Tôn Húc Khải, là tu sĩ lánh đời của Chu Vương Triều. Lần này nghe tin Huyết Sát chủ động phủ mở ra, xa xôi vạn dặm chạy tới. Vừa rồi ít nhiều có phần đắc tội, xin được lượng thứ!
Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ áo bào xanh vẻ cung kính đáp.
- Ồ, Tôn Húc Khải? Chưa từng nghe nói. Sau khi tiến vào động phủ đều tự nghe mệnh trời đi.
Trương Hằng rất tùy ý nói một câu rồi nhắm mắt lại.
Chính vào lúc này, số thuyền màu xám bên bờ dòng sông màu máu gần như đã bị chiếm hết.
Nhưng còn có một số tu sĩ trên Thiên Tinh Đình còn không cướp được thuyền.
Vút Vút Vút —
Mấy chục cường giả của Chu Vương Triều bay trong lĩnh vực cấm bay ở trên không con sông màu máu. ngoài cường giả cấm kỵ ra còn không ai có thể lưu lại trên không thời gian dài.
Cho nên, đám tu sĩ này sau khi bay lên trên không dòng sông màu máu liền hung mãnh vô cùng nhào về phía thuyền đã có tu sĩ.
Trong lúc nhất thời phía trên dòng sông màu máu đã xảy ra một trận chiến đấu kinh thiên vô cùng hỗn loạn. Hào quang huyễn lệ các màu sắc của Pháp bảo và pháp thuật bao phủ cả một khu vực, khó thể nhìn rõ.
Ầm ầm! Rầm rầm!
ít nhất có ba bốn chục người tham gia chiến đấu, tình hình thảm thiết vô cùng.
Đương nhiên những cường giả cấp Phủ chủ. Độ Kiếp Kỳ đang cướp thuyền này phần lớn không dám đi trêu chọc hơn chục vị nhân vật cấm kỵ đỉnh của một giới kia.
Nhưng có số ít vài tu sĩ giết đỏ mắt. dư ba chiến đấu cùng lan tới gần đám cường giả cấm kỵ.
- Muốn chết!
Chỉ nghe Cửu U Ma tôn quát lạnh một tiếng, trên tay bắn ra một mũi tên màu đen." Xuy... Vút" một tiếng, mũi tên hóa thành vệt đen xuyên thủng một gã cường giả cấp Phủ chủ.
- A!
Tên cường giả cấp Phủ chủ đó phát ra một tiếng hét thảm, thân thể tan rã sụp đổ trong nháy mắt. hóa thành một đám sương mù đen biến mất trong không khí.
Một tu sĩ khác đang chiến đấu với hắn lập tức tái cả mặt.
Lúc hai người này tranh đoạt thuyền, tên cường giả cấp Phủ chủ đã chết kia phát ra công kích chẳng qua là lan đến Cửu U Ma tôn một chút, kết quả rơi vào kết cục như thế.
- Hừ, muốn chết!
Cửu U Ma tôn lạnh lẽo liếc tên tu sĩ còn lại này.
- Ma tôn đại nhân tha mạng.
Tên tu sĩ này đã sớm nhận ra thân phận của Cửu U Ma tôn. vội vàng quỳ gối ở trên thuyền của mình cầu xin.
Cửu U Ma tôn nhắm mắt lại, cũng chẳng quản gì hắn.
Hô!
Tu sĩ cấp Phủ chủ này không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi dài.
Hắn chỉ thiếu một bước là chạm mặt cùng tử thần.
Người không may giống như hai tu sĩ này cũng không phải số ít.
Nhiều cường giả giao chiến trên dòng sông màu máu như vậy, nhân vật cấm kỵ bị lan đến cũng không chỉ mình Cửu U Ma tôn.
Trong đó một gã cường giả Độ Kiếp sơ kỳ phát ra kiếm quang suýt nữa đánh trúng con thuyền của Huyền Long Đại Vương.
Đồng tử màu vàng của Huyền Long Đại Vương thoáng ngưng, lóe ra sát ý nồng đậm.
Đột nhiên hắn cách không vỗ ra một chưỡng, ẩn chứa một cỗ tinh thần ý chí cường đại.
Ầm!
Tên tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ kia sống sờ sờ bị một chưởng này đập tan thành tro bụi.
Sau khi làm xong cử động này, Huyền Long Đại Vương ngay cả hứng thú nhướng mắt lên cùng không có.
Trương Hằng nhắm mắt lại, sắc mặt hờ hững nhìn chiến đấu thảm thiết xảy ra bốn phía.
Trong lúc này, ở gần hắn đã có ba bốn gã cường giả cấp Phủ chủ trở lên ngã xuống.
Vào lúc này, đã có một hai chục nhân vật cấp Phủ chủ, Độ Kiếp Kỳ danh chấn một phương chết đi trong khoảng thời gian ngắn.
Hô!
Chính vào lúc này, có hai gã cường giả điên cuồng giao phong sinh ra vụ nổ thật lớn thổi quét hướng Trương Hằng.
- Không tốt!
Hai gã cường giả này đều là cấp Phủ chủ. Khi bọn họ nhìn thấy trên thuyền là Trương Hằng thì sắc mặt đồng loạt biến đổi.
- Sư tôn!
Huyết quang trong mắt Vân Dịch nở rộ, trưng cầu ý kiến sư tôn.
Trương Hằng mờ mắt, sắc mặt bình thản thò tay khẽ vạch vào hư không.
Cổ Thương cùng Lạc Hà đứng trên một con thuyền màu xám, thần niệm truyền âm với Trương Hằng với vẻ hơi vội vàng.
Giờ phút này tốc độ của con thuyền màu xám trên dòng sông màu máu đang không ngừng tăng lên, nếu chậm trễ thêm mười mấy hô hấp sẽ càng ngày càng xa Thiên Tinh Đình.
Lạc Hà đứng ở bên cạnh lại vẻ mặt bình tĩnh. Cho dù thuyền càng ngày càng ít nhưng hắn không tin Trương Hằng không giành được một con thuyền nào.
- Sư tôn, chúng ta mau bay qua đi thôi!
Vân Dịch cả kinh kêu lên, vẻ mặt đầy cấp bách. Hắn không muốn bởi vì mình mà làm lỡ cơ hội đi chủ động phủ lần này của sư tôn.
- Ngươi theo ta tới.
Trương Hằng thản nhiên nói một câu rồi kéo Vân Dịch bay tới phía trên dòng sông màu máu.
Vút-
Tốc độ Trương Hằng cực kỳ khủng bố, trong chớp mắt bay lên trên không dòng sông màu máu.
Nhưng chính vào lúc này, một cỗ lực lượng không tên lôi kéo hai người xuống dưới.
Đây là lực lượng của lĩnh vực cấm bay.
Nếu đổi là khi trước ở Tam Tinh Vực, loại lĩnh vực cấm bay mức độ này tuyệt đối không thể chống lại.
Nhưng Trương Hằng hiện giờ có thực lực thông thiên một giới, cảnh giới rất cao, lĩnh ngộ không gian hơn xa lúc trước. Ngoài ra, Đoạn Không Quyết thức thức ba bảo tháp khiến Trương Hằng có lĩnh ngộ ban đầu đối với pháp tắc không gian.
Vù~
Kim quang chợt lóe trên người, thân thể Trương Hằng thoáng ngừng một chút rồi kéo Vân Dịch bay về phía một con thuyền màu xám.
Nhưng vừa khéo đúng vào lúc này có một gã tu sĩ Độ Kiếp Kỳ mặc trường bào xanh nhạt khí thế hùng hổ bay về hướng này. Mục tiêu của hắn cũng là con thuyền màu xám này.
-Cút!
Trên người Trương Hằng phát ra một cỗ ý chí không thể phản kháng, lực lượng vô hình ép lên trên người tu sĩ Độ Kiếp Kỳ kia.
- Ngươi...
Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ mặc trường bào xanh nhạt nghiêm mặt, đang chuẩn bị tức giận.
Nhưng khi hắn nhìn thấy Trương Hằng cùng với uy thế nghịch thiên thì vội vàng nuốt lại lời nói, ngoan ngoãn tránh sang một bên, bay tới một con thuyền khác.
Trương Hằng lạnh lùng cười nhìn chằm chằm tu sĩ Độ Kiếp Kỳ áo bào xanh này, dẫn theo đệ tử Vân Dịch hạ xuống con thuyền đã chọn.
Hô~
Hai người vừa đứng vững. con thuyền của họ đã nhanh chóng tăng tốc, mau đến khó tin.
Hai người Lạc Hà, cổ Thương nhìn tình cảnh bên này ở trong mắt, mỉm cười.
Với thực lực của Trương Hằng giờ phút này tung hoành vô địch một giới, nào sợ không cướp được một con thuyền?
Đúng lúc này, tu sĩ Độ Kiếp Kỳ trường bào xanh nhạt kia liếc Trương Hằng một cái, trong mắt hiện lên một tia oán độc, thầm nghĩ trong lòng: "Tiểu tử, chờ sau khi tiến vào động phủ..."
Sau khi Trương Hằng hạ xuống thuyền đột nhiên quay đầu lại, ánh mắt lạnh lẽo đánh giá tu sĩ đó vài lần. Hắn không nói gì nhưng áp lực vô hình lại ép qua đó. Bạn đang đọc truyện được lấy tại Truyenyy chấm cơm.
Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ áo bào xanh lập tức cảm thấy sống lưng lạnh buốt, lộ ra biểu tình chột dạ.
- Sư tôn, có muốn đồ nhi qua giáo huấn hắn một chút hay không?
Vân Dịch cũng không phải thằng ngốc, cảm thấy được tu sĩ áo bào xanh kia bất kính với sư tôn.
- Tạm thời không cần, sau khi tiến vào động phủ rồi tính.
Cặp mắt Trương Hằng hơi híp lại, dường như sinh ra một ít hứng thú đối với tu sĩ Độ Kiếp Kỳ này.
- Xin hỏi các hạ tôn tính đại danh?
Trương Hằng hỏi hắn với giọng điệu nói chuyện phiếm, mắt nhìn chằm chằm.
- Bẩm tiền bối, tại hạ Tôn Húc Khải, là tu sĩ lánh đời của Chu Vương Triều. Lần này nghe tin Huyết Sát chủ động phủ mở ra, xa xôi vạn dặm chạy tới. Vừa rồi ít nhiều có phần đắc tội, xin được lượng thứ!
Tu sĩ Độ Kiếp Kỳ áo bào xanh vẻ cung kính đáp.
- Ồ, Tôn Húc Khải? Chưa từng nghe nói. Sau khi tiến vào động phủ đều tự nghe mệnh trời đi.
Trương Hằng rất tùy ý nói một câu rồi nhắm mắt lại.
Chính vào lúc này, số thuyền màu xám bên bờ dòng sông màu máu gần như đã bị chiếm hết.
Nhưng còn có một số tu sĩ trên Thiên Tinh Đình còn không cướp được thuyền.
Vút Vút Vút —
Mấy chục cường giả của Chu Vương Triều bay trong lĩnh vực cấm bay ở trên không con sông màu máu. ngoài cường giả cấm kỵ ra còn không ai có thể lưu lại trên không thời gian dài.
Cho nên, đám tu sĩ này sau khi bay lên trên không dòng sông màu máu liền hung mãnh vô cùng nhào về phía thuyền đã có tu sĩ.
Trong lúc nhất thời phía trên dòng sông màu máu đã xảy ra một trận chiến đấu kinh thiên vô cùng hỗn loạn. Hào quang huyễn lệ các màu sắc của Pháp bảo và pháp thuật bao phủ cả một khu vực, khó thể nhìn rõ.
Ầm ầm! Rầm rầm!
ít nhất có ba bốn chục người tham gia chiến đấu, tình hình thảm thiết vô cùng.
Đương nhiên những cường giả cấp Phủ chủ. Độ Kiếp Kỳ đang cướp thuyền này phần lớn không dám đi trêu chọc hơn chục vị nhân vật cấm kỵ đỉnh của một giới kia.
Nhưng có số ít vài tu sĩ giết đỏ mắt. dư ba chiến đấu cùng lan tới gần đám cường giả cấm kỵ.
- Muốn chết!
Chỉ nghe Cửu U Ma tôn quát lạnh một tiếng, trên tay bắn ra một mũi tên màu đen." Xuy... Vút" một tiếng, mũi tên hóa thành vệt đen xuyên thủng một gã cường giả cấp Phủ chủ.
- A!
Tên cường giả cấp Phủ chủ đó phát ra một tiếng hét thảm, thân thể tan rã sụp đổ trong nháy mắt. hóa thành một đám sương mù đen biến mất trong không khí.
Một tu sĩ khác đang chiến đấu với hắn lập tức tái cả mặt.
Lúc hai người này tranh đoạt thuyền, tên cường giả cấp Phủ chủ đã chết kia phát ra công kích chẳng qua là lan đến Cửu U Ma tôn một chút, kết quả rơi vào kết cục như thế.
- Hừ, muốn chết!
Cửu U Ma tôn lạnh lẽo liếc tên tu sĩ còn lại này.
- Ma tôn đại nhân tha mạng.
Tên tu sĩ này đã sớm nhận ra thân phận của Cửu U Ma tôn. vội vàng quỳ gối ở trên thuyền của mình cầu xin.
Cửu U Ma tôn nhắm mắt lại, cũng chẳng quản gì hắn.
Hô!
Tu sĩ cấp Phủ chủ này không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi dài.
Hắn chỉ thiếu một bước là chạm mặt cùng tử thần.
Người không may giống như hai tu sĩ này cũng không phải số ít.
Nhiều cường giả giao chiến trên dòng sông màu máu như vậy, nhân vật cấm kỵ bị lan đến cũng không chỉ mình Cửu U Ma tôn.
Trong đó một gã cường giả Độ Kiếp sơ kỳ phát ra kiếm quang suýt nữa đánh trúng con thuyền của Huyền Long Đại Vương.
Đồng tử màu vàng của Huyền Long Đại Vương thoáng ngưng, lóe ra sát ý nồng đậm.
Đột nhiên hắn cách không vỗ ra một chưỡng, ẩn chứa một cỗ tinh thần ý chí cường đại.
Ầm!
Tên tu sĩ Độ Kiếp sơ kỳ kia sống sờ sờ bị một chưởng này đập tan thành tro bụi.
Sau khi làm xong cử động này, Huyền Long Đại Vương ngay cả hứng thú nhướng mắt lên cùng không có.
Trương Hằng nhắm mắt lại, sắc mặt hờ hững nhìn chiến đấu thảm thiết xảy ra bốn phía.
Trong lúc này, ở gần hắn đã có ba bốn gã cường giả cấp Phủ chủ trở lên ngã xuống.
Vào lúc này, đã có một hai chục nhân vật cấp Phủ chủ, Độ Kiếp Kỳ danh chấn một phương chết đi trong khoảng thời gian ngắn.
Hô!
Chính vào lúc này, có hai gã cường giả điên cuồng giao phong sinh ra vụ nổ thật lớn thổi quét hướng Trương Hằng.
- Không tốt!
Hai gã cường giả này đều là cấp Phủ chủ. Khi bọn họ nhìn thấy trên thuyền là Trương Hằng thì sắc mặt đồng loạt biến đổi.
- Sư tôn!
Huyết quang trong mắt Vân Dịch nở rộ, trưng cầu ý kiến sư tôn.
Trương Hằng mờ mắt, sắc mặt bình thản thò tay khẽ vạch vào hư không.
/777
|