Trong tinh không mênh mông kia, biển máu bao la vô cùng vô tận, nổi lên sóng máu cuồn cuộn đáng sợ, nuốt hết một nửa vũ trụ tinh không.
Dưới hai vầng nhật nguyệt và ức vạn tinh tú trên tinh không, phía trên biển máu mênh mông mờ mịt, trong thiên địa ở giữa đó chỉ còn lại có một tòa Đại điện Huyết Thần đơn độc, có thể nói là kiến trúc vĩ đại như kỳ tích...
Đại điện này cao tới vạn trượng, chiều ngang dọc tới hơn cả vạn dặm, có thể thấy được không gian bên trong của nó rộng lớn biết bao. Toàn bộ mặt ngoài đại điện đều là dùng một loại tinh thể màu đỏ sậm tạo thành, vô cùng cứng rắn, Tiên bảo cũng khó mà phá hủy được nó.
Ngay giờ phút này, trong Đại điện Huyết Thần chỉ còn lại hơn mười người, đều là cường giả đỉnh cao của Chu Vương Triều. Trừ các nhân vật Đại Thừa Kỳ còn có mấy người thực lực không tầm thường hoặc là cường giả Độ Kiếp Kỳ vận khí thật tốt.
Trương Hằng dặn dò Lạc Hà một câu, rồi với bộ dáng vội vàng mà ổn định, cất bước chạy vào sâu bên trong Đại điện Huyết Thần.
Toàn bộ Đại điện Ma giới đều bị vây dưới lĩnh vực cấm phi hành, càng không nói là ở trong trung tâm đầu mối then chốt Đại điện Huyết Thần này?
Ở trong này, cho dù hạng người Trương Hằng, Huyền Long thực lực thông thiên của nhất giới, cũng không có khả năng phi hành.
Không chỉ như thế, ngay cả Pháp bảo và pháp thuật viễn trình công kích, đều bị hạn chế thật lớn.
Tỷ như nói ở hạ giới, tu sĩ Đại Thừa Kỳ có thể tung một chiêu đánh trúng tu sĩ ở ngoài vạn dặm. Nhưng ở trong Đại điện Ma giới này, công kích của ngươi có thể đánh tới ngoài mười trượng đã là một kỳ tích rồi.
Bịch! Bịch! Bịch!
Trương Hằng tăng thêm lực đạo trên chân, tốc độ kéo lên từng chút từng chút một.
Lực lượng cơ thể đáng sợ từ hai chân hắn truyền vào trong sàn nhà đại điện màu đen sẫm lạnh như băng, phát ra tiếng vang trầm trọng.
Nhưng mà, mặc kệ lực đạo của hắn có lớn mạnh bao nhiêu, đều không làm hư hỏng mảy may đến sàn nhà đại điện này.
"Xem ra... tài liệu của cả tòa Đại điện Ma giới này đều cực kỳ quý hiếm, tùy tiện một sàn nhà nho nhỏ mà đã cứng rắn hơn so với Tiên bảo bình thường..." Trương Hằng càng nghĩ càng cả kinh trong lòng, tinh quang trong mắt lóe sáng, đánh giá kiến trúc hoành tráng hùng vĩ như kỳ tích này.
Càng khiến cho Trương Hằng giật mình cả kinh, là bên trong đại điện cao tới vạn trượng, ngang dọc vạn dặm này, không ngờ lại không có một cây cột nào.
Phóng mắt nhìn tới, rộng lớn, trang nghiêm, trang trọng, mà trống trơn không có một cây cột trụ.
"Lực lượng đến mức nào mới chống đỡ được kiến trúc to lớn như thế?" Trương Hằng không nghĩ ra, nhưng cũng không có nghĩ nhiều.
Dọc theo đại điện trống trải, tốc độ của hắn gia tăng từng chút một, chạy vào hướng chỗ sâu trong đại điện.
Dọc theo đường đi, Trương Hằng còn nhìn thấy một ít tượng đá hùng vĩ, cùng với một ít kiến trúc khác trong đại điện.
Trên trần nhà màu trắng bạc gắn từng viên từng viên trân châu vô cùng to lớn, tỏa ra hào quang rực rỡ như sao trời. Trương Hằng không dám hoài nghi mỗi một viên trân châu trên trần nhà này, nếu lấy đem xuống hạ giới đều là trân bảo quý hiếm.
Ở bên ngoài, Lạc Hà, Vân Dịch cũng không có ngừng lại, cũng đều chạy vào bên trong.
Bọn họ không thể rời Trương Hằng quá xa, nói cách khác, ở trong không gian đại điện trói buộc rất mạnh này, rất dễ bị mất đi liên hệ.
Ở trong Đại điện Huyết Thần, phạm vi mắt thường còn nhìn thấy xa hơn so với thần thức, cho nên, dùng thần thức còn không bằng dùng mắt thường quan sát.
ước chừng một đường chạy được hai ngàn dặm, trong đại điện phía trước có thể thấy được lờ mờ huyết quang cuồn cuộn.
-Đó là...
Trương Hằng tập trung ánh mắt nhìn tới, chỉ thấy ở ngoài mấy trăm trượng, xuất hiện một cái huyết trì thật rộng lớn.
Huyết trì này đường kính ước chừng hơn nghìn trượng, bên trong cuồn cuộn lực lượng màu máu, so với biển máu bên ngoài còn thuần khiết và cường đại hơn nhiều.
Đồng thời, huyết trì này khiến Trương Hằng nhớ tới Huyết Chú Trì lúc trước hắn thu được ở Phàm Vân Đảo.
Thế nhưng nếu so sánh với huyết trì cực lớn trước mắt này, Huyết Chú Trì hoàn toàn không đáng nhắc tới, quả thực là đệ tử gặp sư phụ.
Khi Vân Dịch nhìn thấy huyết trì này, liền lộ ra vẻ khiếp sợ, dòng sông máu ở chỗ sâu trong linh hồn hắn, dần dần có xu hướng không chịu khống chế.
Bịch bịch bịch!
Trương Hằng tiếp tục chạy tới phía trước, rất nhanh liền nhìn thấy Huyền Long Đại Vương và các cường giả cấm kỵ của nhất giới.
Không biết vì sao, đám người Huyền Long Đại Vương như cố ý như vô tình thả chậm tốc độ, để Trương Hằng vượt qua.
Đi qua huyết trì cực lớn này, phía trước không ngờ lại liên tục xuất hiện những huyết trì giống nhau.
Một cái... hai cái... ba cái... năm...
Không ngờ lại có nhiều huyết trì giống nhau như vậy!
Đại điện Huyết Thần này rốt cuộc là địa phương gì? Trong lòng mọi người bắt đầu phỏng đoán.
Trương Hằng chuyển ánh mắt nhìn về hướng cổ lão yêu, thầm nghĩ: "Có lẽ chỉ có Bất Tử Tà Đế này là biết rõ ràng nhất."
Số lượng huyết trì còn nhiều hơn so với trong tưởng tượng của Trương Hằng. Hắn lại liên tục vượt qua bên cạnh mười mấy huyết trì, cảnh tượng phía trước lại xảy ra biến hóa.
Trên sàn nhà bằng đá màu đen sẫm, trải một lớp thảm mềm mại đỏ tươi, bước chân trên nó có một loại cảm giác thật thoải mái. Xem theo hình dáng dường như là dùng da lông một loại yêu thú nào đó không biết tên tạo thành.
Vừa bước lên trên lớp thảm màu đỏ này, mọi người không còn nhìn thấy huyết trì nữa. Ngược lại phía trước lại xuất hiện bậc thang bạch ngọc được lót thảm.
Theo bậc thang này đi lên phía trên, phía trước hiện ra một cái dài cao hình dáng giống như nội điện, cao chừng nghìn trượng, trên dài cao có mái bằng che nắng giống như trần nhà, bốn phía lại trống hốc.
- Các vị thí luyện giả! Rốt cục các vị tới rồi...
Giọng nói của nam nhân lúc trước, từ trên dài cao truyền đến.
Bước chân của mọi người hơi khựng lại một chút, rồi thả chậm tốc độ, đi theo bậc thang lên phía trên.
Rốt cục, khi mọi người đặt bước trên dài cao, liền nhìn thấy thân ảnh một nam nhân ngồi trên bảo tọa trong suốt.
Tướng mạo nam nhân này anh tuấn dị thường, khoác áo choàng màu máu, ước chừng trên dưới ba mươi tuổi, lộ ra một khí chất bễ nghễ vĩ dại.
Điều đáng nói tới chính là trên trán nam nhân này, có một ấn ký màu máu, trông giống như một con mắt khép kín.
Mặc dù nhìn không thấu hư thật của đối phương, nhưng thời điểm cả đám cường giả nhìn thấy nam nhân màu máu này, đầu tiên đều liên tường đây chính là Huyết Sát Thần Đế.
"Là hắn..." Trương Hằng nhớ tới lúc tiến vào tầng ngoài chủ động phủ, xuyên thấu qua sóng sợn màu máu, hắn nhìn thấy lờ mờ hình dáng của nam nhân màu máu kia.
Từ xa nhìn tới, thân ảnh màu máu này có vài phần tương tự cùng phân thân của Huyết Sát động phủ, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện giữa hai người có chút khác nhau.
Trừ thân ảnh màu máu này ra, cảnh tượng khác trên dài cao, cũng dẫn tới chú ý của mọi người.
Ở trung tâm dài cao có một huyết trì đường kính ước chừng trăm trượng.
Năng lượng màu máu trong huyết trì này, lại lóng lánh màu sắc trong suốt, so với các huyết trì cực lớn băng qua phía dưới dài cao trước đó, không biết còn tinh khiết hơn gấp bao nhiêu lần.
"ùng ục ùng ục..."
Trong huyết trì này nổi lên một ít gợn sóng, tản phát ra một cổ lực lượng Huyết Ma chấn nhiếp thẳng vào linh hồn. Mấy cường giả cấm kỵ cách gần một chút, tâm thần đều hơi bị chấn động.
Có thể nghĩ mà biết, nếu rơi vào huyết trì trên đài cao này, khẳng định so với biển máu bên ngoài càng nguy hiểm hơn gấp trăm lần, ngay cả thân thể bất diệt kết cục cũng phải chết không thể nghi ngờ.
Có điều khác biệt là: trong huyết trì này còn đứng sừng sừng một số cây cột màu đen cao thấp không đồng đều, thấp thì chỉ có bảy tám trượng, cao lại tới mấy trăm trượng.
Những cây cột màu đen này, mặt ngoài cực kỳ bóng loáng, với một hình thức riêng biệt rải rác ở các nơi trong huyết trì.
Nhưng cây hắc trụ ở trung tâm có đường kính tới nửa thước, cao tới tám trăm trượng.
Phía trên cây hắc trụ lớn chọc trời này, treo lơ lửng ba vầng hào quang.
Ba vầng hào quang này màu sắc khác nhau. Hào quang ở giữa có màu máu bán trong suốt, là ở điểm cao nhất. Hai vầng hào quang hai bên trái phải, phân biệt có màu xanh biếc và màu xám.
Ngoài ra, phía dưới còn treo lơ lửng mười mấy vầng sáng, bên trong mơ hồ có thể thấy được các loại bảo vật, mỗi một dạng bảo vật đều có giá trị không thua kém trân bảo thượng giới Phục Yêu Tháp của Huyền Long Đại Vương đoạt được trước đó.
Những thứ này đều là trọng bảo!
Chúng tu sĩ nhìn lên vầng hào quang đủ màu sắc phía trên huyết trì, không khỏi lộ ra ánh mắt đầy vẻ tham lam.
Đặc biệt ba vầng hào quang trên cây trụ cực lớn màu đen kia, mặc dù không nhìn thấy vật gì bên trong, nhưng lực hấp dẫn của nó còn lớn hơn gấp trăm lần so với bảo vật trong vầng sáng thấy rõ ở phía dưới.
Có thể nghĩ mà biết, ba vầng sáng đó mới chân chính là trọng bảo của Huyết Sát Thần Đế lưu lại. Trong đó, bảo vật ở trong vầng sáng màu máu bán trong suốt ở điểm cao nhất kia, là hấp dẫn ánh mắt của mọi người nhất.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí tại trường căng thẳng lên, các cường giả phân ra đứng vảo trận doanh của mình, đều tự phòng bị cẩn thận.
Bên phía Yêu thú bao gồm: Huyền Long Đại Vương, Uyên Hồng, Kim Bằng Yêu Thánh Vương.
Phía Tam Tiên Đảo: Nghê Thường tán tiên, Âm Dương tán tiên, Linh Hư tán tiên. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Chính ma lưỡng đạo chỉ còn lại có hai người Chân Tiên, Chân Ma. Còn Cửu U Ma tôn và Thất Tinh Thánh Quân đều chết ở bên ngoài biển máu.
Ngoài ra, Trương Hằng, cổ lão yêu mỗi người một trận doanh, những người khác cũng không dám coi thường.
Lạc Hà, Vân Dịch đứng ở chỗ bậc thang, không có ý định tham chiến, vài vị cường giả Độ Kiếp Kỳ may mắn còn sống cũng không có bước lên dài cao.
Đáng nhắc tới chính là, chỗ bậc thang còn có một cường giả cấp phủ chủ duy nhất, đó là Hoàng Phủ Lân?
Dưới hai vầng nhật nguyệt và ức vạn tinh tú trên tinh không, phía trên biển máu mênh mông mờ mịt, trong thiên địa ở giữa đó chỉ còn lại có một tòa Đại điện Huyết Thần đơn độc, có thể nói là kiến trúc vĩ đại như kỳ tích...
Đại điện này cao tới vạn trượng, chiều ngang dọc tới hơn cả vạn dặm, có thể thấy được không gian bên trong của nó rộng lớn biết bao. Toàn bộ mặt ngoài đại điện đều là dùng một loại tinh thể màu đỏ sậm tạo thành, vô cùng cứng rắn, Tiên bảo cũng khó mà phá hủy được nó.
Ngay giờ phút này, trong Đại điện Huyết Thần chỉ còn lại hơn mười người, đều là cường giả đỉnh cao của Chu Vương Triều. Trừ các nhân vật Đại Thừa Kỳ còn có mấy người thực lực không tầm thường hoặc là cường giả Độ Kiếp Kỳ vận khí thật tốt.
Trương Hằng dặn dò Lạc Hà một câu, rồi với bộ dáng vội vàng mà ổn định, cất bước chạy vào sâu bên trong Đại điện Huyết Thần.
Toàn bộ Đại điện Ma giới đều bị vây dưới lĩnh vực cấm phi hành, càng không nói là ở trong trung tâm đầu mối then chốt Đại điện Huyết Thần này?
Ở trong này, cho dù hạng người Trương Hằng, Huyền Long thực lực thông thiên của nhất giới, cũng không có khả năng phi hành.
Không chỉ như thế, ngay cả Pháp bảo và pháp thuật viễn trình công kích, đều bị hạn chế thật lớn.
Tỷ như nói ở hạ giới, tu sĩ Đại Thừa Kỳ có thể tung một chiêu đánh trúng tu sĩ ở ngoài vạn dặm. Nhưng ở trong Đại điện Ma giới này, công kích của ngươi có thể đánh tới ngoài mười trượng đã là một kỳ tích rồi.
Bịch! Bịch! Bịch!
Trương Hằng tăng thêm lực đạo trên chân, tốc độ kéo lên từng chút từng chút một.
Lực lượng cơ thể đáng sợ từ hai chân hắn truyền vào trong sàn nhà đại điện màu đen sẫm lạnh như băng, phát ra tiếng vang trầm trọng.
Nhưng mà, mặc kệ lực đạo của hắn có lớn mạnh bao nhiêu, đều không làm hư hỏng mảy may đến sàn nhà đại điện này.
"Xem ra... tài liệu của cả tòa Đại điện Ma giới này đều cực kỳ quý hiếm, tùy tiện một sàn nhà nho nhỏ mà đã cứng rắn hơn so với Tiên bảo bình thường..." Trương Hằng càng nghĩ càng cả kinh trong lòng, tinh quang trong mắt lóe sáng, đánh giá kiến trúc hoành tráng hùng vĩ như kỳ tích này.
Càng khiến cho Trương Hằng giật mình cả kinh, là bên trong đại điện cao tới vạn trượng, ngang dọc vạn dặm này, không ngờ lại không có một cây cột nào.
Phóng mắt nhìn tới, rộng lớn, trang nghiêm, trang trọng, mà trống trơn không có một cây cột trụ.
"Lực lượng đến mức nào mới chống đỡ được kiến trúc to lớn như thế?" Trương Hằng không nghĩ ra, nhưng cũng không có nghĩ nhiều.
Dọc theo đại điện trống trải, tốc độ của hắn gia tăng từng chút một, chạy vào hướng chỗ sâu trong đại điện.
Dọc theo đường đi, Trương Hằng còn nhìn thấy một ít tượng đá hùng vĩ, cùng với một ít kiến trúc khác trong đại điện.
Trên trần nhà màu trắng bạc gắn từng viên từng viên trân châu vô cùng to lớn, tỏa ra hào quang rực rỡ như sao trời. Trương Hằng không dám hoài nghi mỗi một viên trân châu trên trần nhà này, nếu lấy đem xuống hạ giới đều là trân bảo quý hiếm.
Ở bên ngoài, Lạc Hà, Vân Dịch cũng không có ngừng lại, cũng đều chạy vào bên trong.
Bọn họ không thể rời Trương Hằng quá xa, nói cách khác, ở trong không gian đại điện trói buộc rất mạnh này, rất dễ bị mất đi liên hệ.
Ở trong Đại điện Huyết Thần, phạm vi mắt thường còn nhìn thấy xa hơn so với thần thức, cho nên, dùng thần thức còn không bằng dùng mắt thường quan sát.
ước chừng một đường chạy được hai ngàn dặm, trong đại điện phía trước có thể thấy được lờ mờ huyết quang cuồn cuộn.
-Đó là...
Trương Hằng tập trung ánh mắt nhìn tới, chỉ thấy ở ngoài mấy trăm trượng, xuất hiện một cái huyết trì thật rộng lớn.
Huyết trì này đường kính ước chừng hơn nghìn trượng, bên trong cuồn cuộn lực lượng màu máu, so với biển máu bên ngoài còn thuần khiết và cường đại hơn nhiều.
Đồng thời, huyết trì này khiến Trương Hằng nhớ tới Huyết Chú Trì lúc trước hắn thu được ở Phàm Vân Đảo.
Thế nhưng nếu so sánh với huyết trì cực lớn trước mắt này, Huyết Chú Trì hoàn toàn không đáng nhắc tới, quả thực là đệ tử gặp sư phụ.
Khi Vân Dịch nhìn thấy huyết trì này, liền lộ ra vẻ khiếp sợ, dòng sông máu ở chỗ sâu trong linh hồn hắn, dần dần có xu hướng không chịu khống chế.
Bịch bịch bịch!
Trương Hằng tiếp tục chạy tới phía trước, rất nhanh liền nhìn thấy Huyền Long Đại Vương và các cường giả cấm kỵ của nhất giới.
Không biết vì sao, đám người Huyền Long Đại Vương như cố ý như vô tình thả chậm tốc độ, để Trương Hằng vượt qua.
Đi qua huyết trì cực lớn này, phía trước không ngờ lại liên tục xuất hiện những huyết trì giống nhau.
Một cái... hai cái... ba cái... năm...
Không ngờ lại có nhiều huyết trì giống nhau như vậy!
Đại điện Huyết Thần này rốt cuộc là địa phương gì? Trong lòng mọi người bắt đầu phỏng đoán.
Trương Hằng chuyển ánh mắt nhìn về hướng cổ lão yêu, thầm nghĩ: "Có lẽ chỉ có Bất Tử Tà Đế này là biết rõ ràng nhất."
Số lượng huyết trì còn nhiều hơn so với trong tưởng tượng của Trương Hằng. Hắn lại liên tục vượt qua bên cạnh mười mấy huyết trì, cảnh tượng phía trước lại xảy ra biến hóa.
Trên sàn nhà bằng đá màu đen sẫm, trải một lớp thảm mềm mại đỏ tươi, bước chân trên nó có một loại cảm giác thật thoải mái. Xem theo hình dáng dường như là dùng da lông một loại yêu thú nào đó không biết tên tạo thành.
Vừa bước lên trên lớp thảm màu đỏ này, mọi người không còn nhìn thấy huyết trì nữa. Ngược lại phía trước lại xuất hiện bậc thang bạch ngọc được lót thảm.
Theo bậc thang này đi lên phía trên, phía trước hiện ra một cái dài cao hình dáng giống như nội điện, cao chừng nghìn trượng, trên dài cao có mái bằng che nắng giống như trần nhà, bốn phía lại trống hốc.
- Các vị thí luyện giả! Rốt cục các vị tới rồi...
Giọng nói của nam nhân lúc trước, từ trên dài cao truyền đến.
Bước chân của mọi người hơi khựng lại một chút, rồi thả chậm tốc độ, đi theo bậc thang lên phía trên.
Rốt cục, khi mọi người đặt bước trên dài cao, liền nhìn thấy thân ảnh một nam nhân ngồi trên bảo tọa trong suốt.
Tướng mạo nam nhân này anh tuấn dị thường, khoác áo choàng màu máu, ước chừng trên dưới ba mươi tuổi, lộ ra một khí chất bễ nghễ vĩ dại.
Điều đáng nói tới chính là trên trán nam nhân này, có một ấn ký màu máu, trông giống như một con mắt khép kín.
Mặc dù nhìn không thấu hư thật của đối phương, nhưng thời điểm cả đám cường giả nhìn thấy nam nhân màu máu này, đầu tiên đều liên tường đây chính là Huyết Sát Thần Đế.
"Là hắn..." Trương Hằng nhớ tới lúc tiến vào tầng ngoài chủ động phủ, xuyên thấu qua sóng sợn màu máu, hắn nhìn thấy lờ mờ hình dáng của nam nhân màu máu kia.
Từ xa nhìn tới, thân ảnh màu máu này có vài phần tương tự cùng phân thân của Huyết Sát động phủ, nhưng nếu nhìn kỹ, sẽ phát hiện giữa hai người có chút khác nhau.
Trừ thân ảnh màu máu này ra, cảnh tượng khác trên dài cao, cũng dẫn tới chú ý của mọi người.
Ở trung tâm dài cao có một huyết trì đường kính ước chừng trăm trượng.
Năng lượng màu máu trong huyết trì này, lại lóng lánh màu sắc trong suốt, so với các huyết trì cực lớn băng qua phía dưới dài cao trước đó, không biết còn tinh khiết hơn gấp bao nhiêu lần.
"ùng ục ùng ục..."
Trong huyết trì này nổi lên một ít gợn sóng, tản phát ra một cổ lực lượng Huyết Ma chấn nhiếp thẳng vào linh hồn. Mấy cường giả cấm kỵ cách gần một chút, tâm thần đều hơi bị chấn động.
Có thể nghĩ mà biết, nếu rơi vào huyết trì trên đài cao này, khẳng định so với biển máu bên ngoài càng nguy hiểm hơn gấp trăm lần, ngay cả thân thể bất diệt kết cục cũng phải chết không thể nghi ngờ.
Có điều khác biệt là: trong huyết trì này còn đứng sừng sừng một số cây cột màu đen cao thấp không đồng đều, thấp thì chỉ có bảy tám trượng, cao lại tới mấy trăm trượng.
Những cây cột màu đen này, mặt ngoài cực kỳ bóng loáng, với một hình thức riêng biệt rải rác ở các nơi trong huyết trì.
Nhưng cây hắc trụ ở trung tâm có đường kính tới nửa thước, cao tới tám trăm trượng.
Phía trên cây hắc trụ lớn chọc trời này, treo lơ lửng ba vầng hào quang.
Ba vầng hào quang này màu sắc khác nhau. Hào quang ở giữa có màu máu bán trong suốt, là ở điểm cao nhất. Hai vầng hào quang hai bên trái phải, phân biệt có màu xanh biếc và màu xám.
Ngoài ra, phía dưới còn treo lơ lửng mười mấy vầng sáng, bên trong mơ hồ có thể thấy được các loại bảo vật, mỗi một dạng bảo vật đều có giá trị không thua kém trân bảo thượng giới Phục Yêu Tháp của Huyền Long Đại Vương đoạt được trước đó.
Những thứ này đều là trọng bảo!
Chúng tu sĩ nhìn lên vầng hào quang đủ màu sắc phía trên huyết trì, không khỏi lộ ra ánh mắt đầy vẻ tham lam.
Đặc biệt ba vầng hào quang trên cây trụ cực lớn màu đen kia, mặc dù không nhìn thấy vật gì bên trong, nhưng lực hấp dẫn của nó còn lớn hơn gấp trăm lần so với bảo vật trong vầng sáng thấy rõ ở phía dưới.
Có thể nghĩ mà biết, ba vầng sáng đó mới chân chính là trọng bảo của Huyết Sát Thần Đế lưu lại. Trong đó, bảo vật ở trong vầng sáng màu máu bán trong suốt ở điểm cao nhất kia, là hấp dẫn ánh mắt của mọi người nhất.
Trong lúc nhất thời, bầu không khí tại trường căng thẳng lên, các cường giả phân ra đứng vảo trận doanh của mình, đều tự phòng bị cẩn thận.
Bên phía Yêu thú bao gồm: Huyền Long Đại Vương, Uyên Hồng, Kim Bằng Yêu Thánh Vương.
Phía Tam Tiên Đảo: Nghê Thường tán tiên, Âm Dương tán tiên, Linh Hư tán tiên. Bạn đang đọc truyện tại TruyệnYY - www.truyenyy.com
Chính ma lưỡng đạo chỉ còn lại có hai người Chân Tiên, Chân Ma. Còn Cửu U Ma tôn và Thất Tinh Thánh Quân đều chết ở bên ngoài biển máu.
Ngoài ra, Trương Hằng, cổ lão yêu mỗi người một trận doanh, những người khác cũng không dám coi thường.
Lạc Hà, Vân Dịch đứng ở chỗ bậc thang, không có ý định tham chiến, vài vị cường giả Độ Kiếp Kỳ may mắn còn sống cũng không có bước lên dài cao.
Đáng nhắc tới chính là, chỗ bậc thang còn có một cường giả cấp phủ chủ duy nhất, đó là Hoàng Phủ Lân?
/777
|