Vừa nghe mệnh lệnh từ bóng người đáng sợ kia, sắc mặt Huyền Long Đại Vương chợt nghiêm, lúc này mới hiểu được sứ mệnh chủ yếu của mình.
Giết Trương Hằng!
Đây là nhiệm vụ Thái thượng Yêu Long Hoàng đã giao phó.
- Trương Hằng à Trương Hằng, ngươi nằm mơ cũng không ngờ, ngươi cũng có một ngày này?
Trong mắt Huyền Long Đại Vương tỏa ra sát khí trắng trợn, trước tiên đặt mấy thứ bảo vật sang một bên.
Oong...
Trong đó một món bảo vật lại giãy khỏi pháp tắc thời gian ngưng lại giam cầm, lắc lư qua lại giữa không trung.
- Sao có thể như thế được?
Huyền Long Đại Vương kinh hãi, ánh mắt quét qua, ngừng lại trên Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp chạy lên xuống vờn quanh Trương Hằng.
Tòa bảo tháp này có ba tầng đầu phủ ánh sáng bạc, mơ hồ tráng lệ, tầng thứ tư tỏa ra ánh sáng vàng sắc bén, tràn ngập lực lượng mạnh mẽ.
- Hả?
Bóng người đáng sợ trong quyển tranh vừa thấy cảnh này, cũng cảm thấy hết sức bất ngờ. không khỏi khẽ kêu một tiếng.
- Tạm thời không để ý tới nó, giết kẻ này trước.
Bóng người trong quyển tranh tiếp tục ra lệnh.
- Rõ.
Huyền Long Đại Vương vươn tay chộp lấy cổ họng Trương Hằng, vận dụng lực lượng chí tôn một giới đáng sợ.
- Rắc!
Trong tình huống không hề phòng ngự. Huyền Long Đại Vương lập tức bóp nát cổ họng Trương Hằng.
Tiếp đó, hắn lại tế ra Phách Thiên Chùy, ầm ầm nện xuống.
Ầm!
Một chùy đánh xuống, đầu cùng thân thể Trương Hằng bị đánh cho dập nát.
- Ha ha ha... Cái gì Bất Diệt Thân, ta đánh một chùy hủy diệt linh hồn ngươi. xem ngươi làm sao bất diệt.
Huyền Long Đại Vương ngửa mặt cười to.
Nhưng mà ngay sau đó, nụ cười của hắn liền cứng lại.
Xì xì xẹt....
Xung quanh lơ lửng vô số những hạt màu vàng, không để ý đến pháp tắc thời gian ngưng lại, nhanh chóng tổ hợp lại, chỉ phút chốc hình thành bộ dạng Trương Hằng trước đó.
Đây quả là kỳ tích!
- Vừa rồi ta rõ ràng một chùy hủy diệt thân thể kể cả linh hồn của Trương Hằng, tại sao có thể tái tạo lại thân thể được chứ?
Huyền Long Đại Vương sừng sờ tại chỗ một lúc.
Đối diện Trương Hằng đã tái tạo thân thể, vẫn bị thời gian ngưng lại giới hạn. nhưng trên mặt hắn mơ hồ mang theo vẻ cười nhạo châm chọc.
"Ta tu luyện Bất Tử Kim Thân, nào phải Bất Diệt Thân bình thường có thể sánh được? Từ lúc công pháp tầng ba. Hư Không Hỏa diễm đã dung nhập vào trong Nguyên linh của ta. Sau công pháp tầng bốn, linh hồn của ta nối liền với kim thân, một khi thân thể tan biến, linh hồn sẽ hóa thành trạng thái hư không trong nháy
mắt."
Trong lòng Trương Hằng cười lạnh, nhưng cũng âm thầm may mắn.
Bất Diệt Kim Thân của hắn thành lập trên ba trụ cột Hư Không Hỏa diễm, Nguyên linh, Kim Thân, không phải đơn giản là thân thể bất diệt, linh hồn sẽ lệ thuộc vào Bất Diệt Kim Thân che chở.
- Lần này có chút phiền phức... Lại một cái Bất Tử Tà Đế, bằng lực lượng của ngươi. còn khó mà giết được hắn... Đúng rồi, ngươi ném hắn vào Huyết Thần Trì thử xem.
Cái bóng trong quyển tranh cùng cảm thấy có phần khó giải quyết.
- Ném vào Huyết Thần Trì?
Ánh mắt Huyền Long Đại Vương sáng lên, cảm thấy đây là biện pháp tốt.
Trước đó Huyết Ảnh Ma Đế đã nói qua. tồn tại dưới Ma quân rơi vào Huyết Thần Trì, không có khả năng sống sót.
Nghĩ đến đây, Huyền Long Đại Vương đá thẳng vào người Trương Hằng.
Ầm!
Thân thể bản tôn của Trương Hằng bị một cước đá vào Huyết Thần Trì.
Phốc!
Thân thể Trương Hằng động tĩnh Huyết Thần Trì, không có một chút động tĩnh.
- Ha ha ha...
Thân hình Huyền Long Đại Vương chợt lóe, liên tục mấy cước đá văng ba cái phân thân của Trương Hằng vào Huyết Thần Trì.
Trương Hằng vừa chết, những người còn lại nơi này không có uy hiếp gì tới hắn nữa.
Bỗng nhiên, hắn chuyển mắt, lại rơi vào người Nghê Thường Tán Tiên.
Tán tiên thần bí này thần thông khó lường, tốt nhất giải quyết một lượt.
Nghĩ đến đây, hắn lại bay về phía Nghê Thường Tán Tiên, chuẩn bị giải quyết luôn cả nàng.
- Dừng tay, không được giết nàng ta.
Cái bóng trong quyển tranh đứng ra ngăn cản.
- Vâng, đại nhân.
Trong lòng Huyền Long Đại Vương âm thầm kinh dị, xem ra Nghê Thường Tán Tiên này có thân phận vô cùng đặc thù, nhất định sau lưng có đại nhân vật nào đó, khiến cho Thái thượng Yêu Long Hoàng đại nhân cũng không dễ đắc tội.
- Ngươi cầm lấy ý chí tinh thần Huyết Sát Thần Đế tới đây, bổn hoàng tự có biện pháp.
Cái bóng trong quyển tranh tiếp tục phân phó.
Huyền Long Đại Vương vừa định lên tiếng, nhưng vào lúc này, Huyết Thần Trì đột nhiên phát ra một trận tiếng động ùng ục.
Huyết Thần Trì có động tĩnh khác thường!
Chẳng lẽ Trương Hằng còn chưa chết?
Huyền Long Đại Vương không khỏi hít một hơi lạnh.
Nếu ngay cả Huyết Thần Trì cũng không thể giải quyết được Trương Hằng, vậy thì hắn cùng không còn cách nào. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Bụp!
Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp trên bầu trời chợt biến mất, phốc một cái tiến vào trong Huyết Thần Trì.
Ở sâu trong Huyết Thần Trì, có một cái dấu ấn tia chớp màu vàng nhạt không ngừng lấp lánh.
Xì xì xẹt.
Xung quanh dấu ấn tia chớp vàng nhạt kia ngưng tụ những hạt màu vàng thành từng mảng. Nó đại biểu cho Bất Diệt Ấn Ký của Bất Tử Kim Thân Trương Hằng.
Oong...
Ngay sau đó, bên cạnh dấu ấn tia chớp vàng nhạt xuất hiện một ngọn lửa màu vàng nửa trong suốt.
Chính là Hư Không Hỏa diễm.
Ở trung tâm Hư Không Hỏa diễm có một dấu ấn tia chớp màu đen, không ngừng lấp lóe.
Cùng lúc Hư Không Hỏa diễm sinh ra, một cái quang điện thuần đen cũng sinh ra.
Ở giữa trung tâm quang điểm màu đen này, có một cái dấu ấn ngôi sao.
- Trương Hằng... Ngươi gặp khốn khó cỡ nào, lại rơi xuống đến mức này?
Từ trong dấu ấn ngôi sao kia truyền ra tiếng nói của một nam tử.
Vũ Vô Cực!
Linh hồn của Trương Hằng đang ở trong trạng thái hư không, nhưng có thể phán đoán ra chủ nhân giọng nói này.
- Là thế này... Ta giao chiến với Huyền Long Đại Vương, hình chiếu Thái thượng Yêu Long Hoàng không biết từ chỗ nào phủ xuống, khiến cho thời gian ngưng lại...
Trương Hằng nói sơ lượt tình hình.
- Hừ, ta đã sớm đoán được Thái thượng Yêu Long Hoàng kia sẽ chơi kế lén mà...
Vũ Vô Cực cười lạnh, lại trầm ngâm nói:
- Ngươi mang theo Loạn Tinh Ấn Ký của ta đi ra ngoài, để ta giúp ngươi một tay.
- Không cần, ta muốn tự tay bằm thây vạn đoạn Huyền Long Đại Vương, kẻ này đã hủy đi Phá Không Kiếm của ta.
Trong giọng nói Trương Hằng lộ ra một cỗ lạnh băng thấu tận xương tủy.
- Ngươi thật sự không cần ta gìúp?
Vũ Vô Cực nao nao.
- Đúng thế, ta muốn dùng năng lực của mình giải quyết vấn đề.
Trương Hằng dứt khoát trả lời.
Ở sâu trong đầu óc hắn, ngọc giản thần bí không ngừng quanh quẩn, Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp cũng trở về trong đó, một đám phù văn huyền diệu khó lường lóe ra từ trong đó.
Trương Hằng đứng lặng im trong một mảnh tinh không rộng lớn, đang lĩnh ngộ năm tháng dài lâu.
Một năm... Mười năm... Trăm năm... Ngàn năm...
Nhưng mà, thời gian bên ngoài lại không trôi qua bao nhiêu.
- Được, nếu ngươi có thể tự vượt qua kiếp nạn này, ý chí tinh thần thuần túy của ta sẽ tách rời khỏi ngươi.
Trong giọng nói Vũ Vô Cực lộ ra vài phần khen ngợi.
Trương Hằng nhàn nhạt nói:
- Ta nghe Bất Tử Tà Đế nói, một khi người nào kế thừa ý chí tinh thần của người khác, sẽ vĩnh viễn không thể vượt qua được người giao cho ý chí tinh thần.
- Lời này có thật không?
Giết Trương Hằng!
Đây là nhiệm vụ Thái thượng Yêu Long Hoàng đã giao phó.
- Trương Hằng à Trương Hằng, ngươi nằm mơ cũng không ngờ, ngươi cũng có một ngày này?
Trong mắt Huyền Long Đại Vương tỏa ra sát khí trắng trợn, trước tiên đặt mấy thứ bảo vật sang một bên.
Oong...
Trong đó một món bảo vật lại giãy khỏi pháp tắc thời gian ngưng lại giam cầm, lắc lư qua lại giữa không trung.
- Sao có thể như thế được?
Huyền Long Đại Vương kinh hãi, ánh mắt quét qua, ngừng lại trên Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp chạy lên xuống vờn quanh Trương Hằng.
Tòa bảo tháp này có ba tầng đầu phủ ánh sáng bạc, mơ hồ tráng lệ, tầng thứ tư tỏa ra ánh sáng vàng sắc bén, tràn ngập lực lượng mạnh mẽ.
- Hả?
Bóng người đáng sợ trong quyển tranh vừa thấy cảnh này, cũng cảm thấy hết sức bất ngờ. không khỏi khẽ kêu một tiếng.
- Tạm thời không để ý tới nó, giết kẻ này trước.
Bóng người trong quyển tranh tiếp tục ra lệnh.
- Rõ.
Huyền Long Đại Vương vươn tay chộp lấy cổ họng Trương Hằng, vận dụng lực lượng chí tôn một giới đáng sợ.
- Rắc!
Trong tình huống không hề phòng ngự. Huyền Long Đại Vương lập tức bóp nát cổ họng Trương Hằng.
Tiếp đó, hắn lại tế ra Phách Thiên Chùy, ầm ầm nện xuống.
Ầm!
Một chùy đánh xuống, đầu cùng thân thể Trương Hằng bị đánh cho dập nát.
- Ha ha ha... Cái gì Bất Diệt Thân, ta đánh một chùy hủy diệt linh hồn ngươi. xem ngươi làm sao bất diệt.
Huyền Long Đại Vương ngửa mặt cười to.
Nhưng mà ngay sau đó, nụ cười của hắn liền cứng lại.
Xì xì xẹt....
Xung quanh lơ lửng vô số những hạt màu vàng, không để ý đến pháp tắc thời gian ngưng lại, nhanh chóng tổ hợp lại, chỉ phút chốc hình thành bộ dạng Trương Hằng trước đó.
Đây quả là kỳ tích!
- Vừa rồi ta rõ ràng một chùy hủy diệt thân thể kể cả linh hồn của Trương Hằng, tại sao có thể tái tạo lại thân thể được chứ?
Huyền Long Đại Vương sừng sờ tại chỗ một lúc.
Đối diện Trương Hằng đã tái tạo thân thể, vẫn bị thời gian ngưng lại giới hạn. nhưng trên mặt hắn mơ hồ mang theo vẻ cười nhạo châm chọc.
"Ta tu luyện Bất Tử Kim Thân, nào phải Bất Diệt Thân bình thường có thể sánh được? Từ lúc công pháp tầng ba. Hư Không Hỏa diễm đã dung nhập vào trong Nguyên linh của ta. Sau công pháp tầng bốn, linh hồn của ta nối liền với kim thân, một khi thân thể tan biến, linh hồn sẽ hóa thành trạng thái hư không trong nháy
mắt."
Trong lòng Trương Hằng cười lạnh, nhưng cũng âm thầm may mắn.
Bất Diệt Kim Thân của hắn thành lập trên ba trụ cột Hư Không Hỏa diễm, Nguyên linh, Kim Thân, không phải đơn giản là thân thể bất diệt, linh hồn sẽ lệ thuộc vào Bất Diệt Kim Thân che chở.
- Lần này có chút phiền phức... Lại một cái Bất Tử Tà Đế, bằng lực lượng của ngươi. còn khó mà giết được hắn... Đúng rồi, ngươi ném hắn vào Huyết Thần Trì thử xem.
Cái bóng trong quyển tranh cùng cảm thấy có phần khó giải quyết.
- Ném vào Huyết Thần Trì?
Ánh mắt Huyền Long Đại Vương sáng lên, cảm thấy đây là biện pháp tốt.
Trước đó Huyết Ảnh Ma Đế đã nói qua. tồn tại dưới Ma quân rơi vào Huyết Thần Trì, không có khả năng sống sót.
Nghĩ đến đây, Huyền Long Đại Vương đá thẳng vào người Trương Hằng.
Ầm!
Thân thể bản tôn của Trương Hằng bị một cước đá vào Huyết Thần Trì.
Phốc!
Thân thể Trương Hằng động tĩnh Huyết Thần Trì, không có một chút động tĩnh.
- Ha ha ha...
Thân hình Huyền Long Đại Vương chợt lóe, liên tục mấy cước đá văng ba cái phân thân của Trương Hằng vào Huyết Thần Trì.
Trương Hằng vừa chết, những người còn lại nơi này không có uy hiếp gì tới hắn nữa.
Bỗng nhiên, hắn chuyển mắt, lại rơi vào người Nghê Thường Tán Tiên.
Tán tiên thần bí này thần thông khó lường, tốt nhất giải quyết một lượt.
Nghĩ đến đây, hắn lại bay về phía Nghê Thường Tán Tiên, chuẩn bị giải quyết luôn cả nàng.
- Dừng tay, không được giết nàng ta.
Cái bóng trong quyển tranh đứng ra ngăn cản.
- Vâng, đại nhân.
Trong lòng Huyền Long Đại Vương âm thầm kinh dị, xem ra Nghê Thường Tán Tiên này có thân phận vô cùng đặc thù, nhất định sau lưng có đại nhân vật nào đó, khiến cho Thái thượng Yêu Long Hoàng đại nhân cũng không dễ đắc tội.
- Ngươi cầm lấy ý chí tinh thần Huyết Sát Thần Đế tới đây, bổn hoàng tự có biện pháp.
Cái bóng trong quyển tranh tiếp tục phân phó.
Huyền Long Đại Vương vừa định lên tiếng, nhưng vào lúc này, Huyết Thần Trì đột nhiên phát ra một trận tiếng động ùng ục.
Huyết Thần Trì có động tĩnh khác thường!
Chẳng lẽ Trương Hằng còn chưa chết?
Huyền Long Đại Vương không khỏi hít một hơi lạnh.
Nếu ngay cả Huyết Thần Trì cũng không thể giải quyết được Trương Hằng, vậy thì hắn cùng không còn cách nào. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
Bụp!
Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp trên bầu trời chợt biến mất, phốc một cái tiến vào trong Huyết Thần Trì.
Ở sâu trong Huyết Thần Trì, có một cái dấu ấn tia chớp màu vàng nhạt không ngừng lấp lánh.
Xì xì xẹt.
Xung quanh dấu ấn tia chớp vàng nhạt kia ngưng tụ những hạt màu vàng thành từng mảng. Nó đại biểu cho Bất Diệt Ấn Ký của Bất Tử Kim Thân Trương Hằng.
Oong...
Ngay sau đó, bên cạnh dấu ấn tia chớp vàng nhạt xuất hiện một ngọn lửa màu vàng nửa trong suốt.
Chính là Hư Không Hỏa diễm.
Ở trung tâm Hư Không Hỏa diễm có một dấu ấn tia chớp màu đen, không ngừng lấp lóe.
Cùng lúc Hư Không Hỏa diễm sinh ra, một cái quang điện thuần đen cũng sinh ra.
Ở giữa trung tâm quang điểm màu đen này, có một cái dấu ấn ngôi sao.
- Trương Hằng... Ngươi gặp khốn khó cỡ nào, lại rơi xuống đến mức này?
Từ trong dấu ấn ngôi sao kia truyền ra tiếng nói của một nam tử.
Vũ Vô Cực!
Linh hồn của Trương Hằng đang ở trong trạng thái hư không, nhưng có thể phán đoán ra chủ nhân giọng nói này.
- Là thế này... Ta giao chiến với Huyền Long Đại Vương, hình chiếu Thái thượng Yêu Long Hoàng không biết từ chỗ nào phủ xuống, khiến cho thời gian ngưng lại...
Trương Hằng nói sơ lượt tình hình.
- Hừ, ta đã sớm đoán được Thái thượng Yêu Long Hoàng kia sẽ chơi kế lén mà...
Vũ Vô Cực cười lạnh, lại trầm ngâm nói:
- Ngươi mang theo Loạn Tinh Ấn Ký của ta đi ra ngoài, để ta giúp ngươi một tay.
- Không cần, ta muốn tự tay bằm thây vạn đoạn Huyền Long Đại Vương, kẻ này đã hủy đi Phá Không Kiếm của ta.
Trong giọng nói Trương Hằng lộ ra một cỗ lạnh băng thấu tận xương tủy.
- Ngươi thật sự không cần ta gìúp?
Vũ Vô Cực nao nao.
- Đúng thế, ta muốn dùng năng lực của mình giải quyết vấn đề.
Trương Hằng dứt khoát trả lời.
Ở sâu trong đầu óc hắn, ngọc giản thần bí không ngừng quanh quẩn, Cửu Vực Luyện Thiên Bảo Tháp cũng trở về trong đó, một đám phù văn huyền diệu khó lường lóe ra từ trong đó.
Trương Hằng đứng lặng im trong một mảnh tinh không rộng lớn, đang lĩnh ngộ năm tháng dài lâu.
Một năm... Mười năm... Trăm năm... Ngàn năm...
Nhưng mà, thời gian bên ngoài lại không trôi qua bao nhiêu.
- Được, nếu ngươi có thể tự vượt qua kiếp nạn này, ý chí tinh thần thuần túy của ta sẽ tách rời khỏi ngươi.
Trong giọng nói Vũ Vô Cực lộ ra vài phần khen ngợi.
Trương Hằng nhàn nhạt nói:
- Ta nghe Bất Tử Tà Đế nói, một khi người nào kế thừa ý chí tinh thần của người khác, sẽ vĩnh viễn không thể vượt qua được người giao cho ý chí tinh thần.
- Lời này có thật không?
/777
|