- Nói tiếp nghe xem!
Trương Hằng sáng mắt lên. Độc Cô Tiên Đế dù sao cũng là nhân vật Tiên đế duy nhất trên Cô Đế Tinh này, nhân vật truyền kỳ như thế lưu lại y bát, ngay cả hắn đều không kiềm được nảy sinh lòng hiếu kỳ.
Mộng Tuyết vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, không bởi vì vừa rồi Trương Hằng cự tuyệt mà sinh giận dỗi, nàng thấp giọng nói:
- Truyền thuyết không có sai, y bát cùng bảo vật của Độc Cô Tiên Đế, đều cất giấu ở nơi nào đó trên Băng Nguyên đại lục. Tuy nhiên Băng Nguyên đại lục diện tích rất rộng lớn, gần như là hơn gấp mười lần toàn bộ Bắc Thần đại lục này, trên nó lại là vùng đất yêu vật hoành hành. Cho nên, nếu muốn tìm ra y bát của Độc Cô Tiên Đế trên Băng Nguyên đại lục này, gần như là chuyện tìm kim dưới đáy biển.
- Thời gian trước đây, một số cường giả cấp Tiên Quân bằng vào một ít manh mối tiến vào Băng Nguyên đại lục, tìm kiếm di chỉ y bát truyền thừa của Độc Cô Tiên Đế, nhưng đều không thu được kết quả mà về.
- Nhưng lần này, cường giả trên Bắc Thần đại lục, thu được tiến triển một bước. Bởi vì bọn họ gần như gom góp đủ bản đồ di chỉ của Độc Cô trong truyền thuyết kia. Chỉ cần dựa theo lộ tuyến trên bản đồ này, là có thể tìm được vị trí cụ thể của di chỉ Độc Cô.
- Di chỉ Độc Cô, bản đồ?
Trương Hằng đưa tay chống cằm, trong mắt lộ ra vẻ trầm ngâm suy nghĩ.
Mộng Tuyết tựa cười như không cười nói:
- Trương đại ca huynh trà trộn vào Lãnh Nguyệt Môn, mục đích chính vì tin tức của di chỉ Độc Cô này phải không?
Trương Hằng không có phủ nhận, lạnh nhạt cười.
- Kỳ thật Trương đại ca không cần thiết làm như vậy. Chuyện di chỉ Độc Cô này trên Bắc Thần đại lục, cũng không tính là bí mật gì. Là cường giả cấp Tiên Quân, đến lúc đó huynh hoàn toàn có tư cách tham gia vào.
Mộng Tuyết nói.
-Ồ?
Trương Hằng lộ ra vẻ kinh ngạc nghi hoặc.
Mộng Tuyết thấy ánh mắt hồ nghi của Trương Hằng, liền nói:
- Mộng Tuyết thậm chí có chút hoài nghi, Trương đại ca rốt cuộc có phải là người của Độc Cô Tinh hay không?
- Không phải!
Trên mặt Trương Hằng lộ ra một tia ý cười nắm chắc, trả lời dứt khoát.
- Thì ra thế!
Mộng Tuyết hơi thoáng kinh hãi, ngay sau đó lộ ra loại tình cảm thoải mái.
Khó trách Trương Hằng đối với rất nhiều chuyện trên Cô Đế Tinh này đều thiếu nhận biết, ngay cả một ít tin tức cơ bản đều không biết.
- Trương đại ca! Không bằng như vầy, muội giới thiệu huynh cho giới cao tầng của Lãnh Nguyệt Môn, sư tôn của muội lại là Đại trưởng lão môn phái, đến lúc đó huynh tham dự hành động lần này, cũng dễ dàng hơn nhiều!
Mộng Tuyết hơi lộ vẻ chờ mong nói.
Trương Hằng liếc mắt nhìn nàng, suy nghĩ một chút, rồi từ chối:
- Ta quen tính một người độc lai độc vàng, đến lúc đó có thể sẽ dùng thân phận một tán tu tham gia giúp vui, kiến thức một chút đại nhân vật trên Cô Đế Tinh này.
Hắn hiểu rằng, sở dĩ Mộng Tuyết chờ mong hắn biểu lộ thân phận, cũng là vì chính cô ta muốn sớm ngày được tự do. Nếu không thể chân chính trở thành song tu đạo lữ với Trương Hằng, thì tốt hơn là sớm kết thúc một chút. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
- Được rồi, Trương đại ca làm như vậy, khẳng định là có đạo lý của mình.
Mộng Tuyết có hơi thất vọng trong lòng, nhưng không có biểu hiện ra ngoài.
Trương Hằng nhìn nàng, thản nhiên nói:
- Giữa ngươi và ta thiết lập linh hồn huyết thệ chỉ có một trăm năm, mà ta rất có thể trước thời hạn rời khỏi Cô Đế Tinh, khi đó ngươi cũng có thể khôi phục tự do.
- Tạ ơn đại ca! Mộng Tuyết hiểu rồi!
- Đúng rồi! Ta còn có một việc hỏi ngươi, bản đồ di chỉ Độc Cô kia ở trong tay ai?
Trương Hằng lại hỏi một câu, nhưng cũng không tính từ nơi Mộng Tuyết nhận được đáp án.
Mộng Tuyết hé miệng cười:
- Tấm bản đồ này, không phải ở trong tay một người nào hay một thế lực nào, nó chia ra làm mấy phần, ở trong tay ba đại tông môn cùng với một tán tu cường đại.
- Chỉ có bốn phương này đều tự xuất ra bộ phận thuộc về mình kia, mới có thể hợp lại thành một tấm bản đồ. Tuy nhiên ta nghe nói, mặc dù hợp lại bốn tấm này, cũng chưa phải là tấm bản đồ hoàn chỉnh, dường như còn khuyết thiếu một mảnh bản đồ khác nữa.
Mộng Tuyết có vẻ chần chờ nói.
- Lại còn có chuyện này sao?
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một tia dị sắc.
Lại hỏi tiếp Mộng Tuyết một ít chuyện liên quan, Trương Hằng mới cho nàng rời đi.
- Mảnh vỡ bản đồ?
Thật lâu sau, trong động phủ giản dị này vang lên tiếng lẩm bẩm của Trương Hằng.
Trong tay hắn đột nhiên nhiều ra một khối ngọc thạch, đúng là mảnh ngọc thạch thần bí thu được từ trong phòng cất giấu bảo vật của Tham Lang.
Mảnh ngọc thạch này có hình quạt, tính chất không rõ, dù sao Trương Hằng cũng khó có thể làm hư hỏng được nó. Ở mặt ngoài mảnh ngọc thạch hình quạt này có một số đồ Ấn Ký quái.
Trước đây Trương Hằng còn không biết hàm nghĩa cụ thể của những đồ án này. Nhưng hiện tại nghe nói về bản đồ di chỉ của Độc Cô, đột nhiên linh quang chợt lóe sáng.
- Chẳng lẽ...
Trương Hằng đưa tay vuốt ve hoa văn đồ án trên mảnh ngọc thạch, trên mặt vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Chẳng lẽ mảnh ngọc thạch hình quạt này, chính là một bộ phận của tấm bản đồ không hoàn chinh kia.
- Tám chín phần mười là đúng như vậy.
Trương Hằng dùng sức bóp mảnh ngọc thạch này, vẫn không thể làm hư hao nó mảy may nào.
"Được rồi... Xem ra đây là trong mờ mịt đã chú định rồi! Di chỉ Độc Cô trong truyền thuyết này, ta nhất định phải tham gia góp vui. Có lẽ, đây là một lần cơ hội, một lần cơ hội có thể giúp tu vi của ta tiến thêm một bước tăng lên." Trong lòng Trương Hằng thật có hơi kích động và chờ mong.
Từ khi kết thúc Huyết Sát chủ động phủ, hắn cũng sống bình thản tịch mịch đã lâu, lần này đi di chỉ Độc Cô, rất có thể có giao chiến cùng cường giả đỉnh cao trên Độc Cô Tinh.
Khác biệt với Huyết Sát chủ động phủ là, lần này có không hề ít đối thủ có thể uy hiếp đến hắn, tỷ như chí cường giả của ba đại tông môn, và tỷ như các Tiên Quân thượng vị khác.
Hiện giờ Trương Hằng chung quy chỉ có thể tính là một Tiên Quân hạ vị, dựa vào dung hợp lực mới có thể cao hơn Chân Tiên trung vị. Nếu gặp phải Tiên Quân thượng vị chưa chắc có thể chống cự được. Nếu còn có Tiên Quân thượng vị đại viên mãn cường đại hơn nữa, vậy thì càng không có nắm chắc.
Thời gian dần dần trôi qua, phân thân của Trương Hằng vẫn như cũ ở trong động phủ, mà bản tôn hắn ở trong Lĩnh vực không gian nắm chặt thời gian đắp nặn phân thân thứ tư, còn lại hai đại phân thân không ngừng tìm hiểu bí thuật thần thông cùng với Bảo Tháp Quyết huyền ảo khó lường.
Thoáng cái, thời gian trôi qua gần ba năm.
Một ngày này, Lưu Cát chấp sự lại phái người lại đây, thông báo cho Trương Hằng tới phiên ba năm một lần làm nhiệm vụ tuần tra.
- Nói với Lưu Cát chấp sự, ngày mai ta sẽ tới đúng giờ.
Trương Hằng thản nhiên nói, Lại hỏi:
- Đúng rồi! Không biết địa điểm tuần tra lần này là ở đâu?
- Lần này địa điểm tuần tra ở Ác Long Uyên bên cạnh phía Nam Ngạo Nguyệt Sơn.
Người được Lưu Cát chấp sự phái tới thông báo, liền đáp lời.
- Ác Long Uyên?
Đợi người kia rời khỏi, Trương Hằng mới khẽ cau mày, lẩm bẩm tự nói.
Tiến vào Lãnh Nguyệt Môn đã có nhiều năm thế này, hắn cũng không hoàn toàn xa lạ với Ác Long Uyên.
Nghe nói, Ác Long Uyên này là một chỗ vực sâu không thấy đáy. Nơi đây rất là quỷ dị và tà môn. từng có người xâm nhập vào Ác Long Uyên này, phàm là người đi vào thăm dò không ai có thể còn sống đi ra.
Lâu ngày chày tháng, Ác Long Uyên này đã trở thành đại danh từ cấm kỵ. Nghe nói, gần tới ngày trăng tròn, trong Ác Long Uyên đều mơ hồ phát ra tiếng rồng gầm rú.
Theo truyền thuyết, chỗ vực sâu này có một con ác long cực kỳ đáng sợ, thần thông kinh thiên, không người nào có thể địch lại.
- Tiểu tử Lưu Cát này vẫn còn chưa từ bỏ ý định...
Trong mắt Trương Hằng lóe lên một tia hàn quang.
- Được rồi! Ngươi đã không muốn sống, Ác Long Uyên này chính là mồ chôn của ngươi!
Trương Hằng đã làm ra quyết định, sẽ ném Lưu Cát chấp sự xuống Ác Long Uyên nuôi ác long. Đến lúc đó, chỉ cần không phải Trương Hằng tự tay giết chết hắn thì không dễ dàng bị phát hiện.
Cùng thời điểm đó, trong động phủ của Bắc Kiếm Hàn.
- Ngươi yên tâm! Đến lúc đó ta sẽ cuốn lấy Mộng Tuyết, ngươi buông tay mà làm đi.
Bắc Kiếm Hàn nói với vẻ mặt âm lãnh.
- Có những lời này của biểu ca. tiểu đệ an tâm rồi! Hừ! Ác Long Uyên, chính là nơi táng mạng của Trương Hằng ngươi.
Lưu Cát chấp sự vui vẻ khấp khởi rời đi.
Sau khi hắn rời khỏi, Bắc Kiếm Hàn đột nhiên thì thào lẩm bẩm:
- Thời gian ba năm. lập tức sẽ tới rồi, sư tôn còn chưa có xuất quan...
Dứt lời, hắn đi tới góc động phủ.
-... Ma Thần... Ma Thần buông xuống...
Hồ lão tiên như trước nói điên điên khùng khùng. Bất kể Bắc Kiếm Hàn làm thế nào, đều không thể làm lão tỉnh táo lại.
- Chờ ta phối hợp với Lưu Cát. giải quyết xong tên Trương Hằng, sau đó phải đi thỉnh sư tôn lão nhân gia xuất quan. Hồ lão tiên không phải người tầm thường, khẳng định đã biết một bí mật kinh thiên nào đó, việc này cũng không thể trì hoãn.
Sau khi Bắc Kiếm Hàn làm ra quyết định, liền rời động phủ. đi tới động phủ của Mộng Tuyết, đăng môn bái phòng.
Bất kể như thế nào trong vòng ba tháng này, hắn đều phải cuốn lấy Mộng Tuyết, bằng không, kế hoạch của Lưu Cát sẽ khó có thể thực hiện.
Ngày hôm sau, Trương Hằng đúng giờ đi tới động phủ của Lưu Cát chấp sự.
- Trương sư đệ tới rồi...
Lưu Cát làm ra vẻ tươi cười hiện rõ ra ngoài, lại đứng dậy nghênh đón, một bộ dáng vô cùng thân thiết.
Tình cảnh thế này so với lúc Trương Hằng lần đầu tới đây, đúng là một trời một vực.
Chúng Chân Tiên kia đều lộ vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Khi nào thì, Lưu Cát chấp sự lại quen biết thân thiết cùng Trương Hằng, đệ tử nội môn mới tới này như thế?
Chỉ có Trương Hằng là hiểu rõ ràng nhất, trong cái cười của Lưu Cát chấp sự này chứa toàn mũi đao sắc bén.
- Ha ha! Ba năm không gặp, tu vi của Lưu Cát chấp sự cũng không có tăng tiến bao nhiêu nha!
Trương Hằng nói ra một lời hai ý nghĩa, rõ ràng là nói tu vi của đối phương không có tăng tiến, kì thực là ám chỉ Lưu Cát không có chừng mực, gian ngoan mất khôn.
oOo-
Trương Hằng sáng mắt lên. Độc Cô Tiên Đế dù sao cũng là nhân vật Tiên đế duy nhất trên Cô Đế Tinh này, nhân vật truyền kỳ như thế lưu lại y bát, ngay cả hắn đều không kiềm được nảy sinh lòng hiếu kỳ.
Mộng Tuyết vẫn giữ vẻ mặt bình tĩnh, không bởi vì vừa rồi Trương Hằng cự tuyệt mà sinh giận dỗi, nàng thấp giọng nói:
- Truyền thuyết không có sai, y bát cùng bảo vật của Độc Cô Tiên Đế, đều cất giấu ở nơi nào đó trên Băng Nguyên đại lục. Tuy nhiên Băng Nguyên đại lục diện tích rất rộng lớn, gần như là hơn gấp mười lần toàn bộ Bắc Thần đại lục này, trên nó lại là vùng đất yêu vật hoành hành. Cho nên, nếu muốn tìm ra y bát của Độc Cô Tiên Đế trên Băng Nguyên đại lục này, gần như là chuyện tìm kim dưới đáy biển.
- Thời gian trước đây, một số cường giả cấp Tiên Quân bằng vào một ít manh mối tiến vào Băng Nguyên đại lục, tìm kiếm di chỉ y bát truyền thừa của Độc Cô Tiên Đế, nhưng đều không thu được kết quả mà về.
- Nhưng lần này, cường giả trên Bắc Thần đại lục, thu được tiến triển một bước. Bởi vì bọn họ gần như gom góp đủ bản đồ di chỉ của Độc Cô trong truyền thuyết kia. Chỉ cần dựa theo lộ tuyến trên bản đồ này, là có thể tìm được vị trí cụ thể của di chỉ Độc Cô.
- Di chỉ Độc Cô, bản đồ?
Trương Hằng đưa tay chống cằm, trong mắt lộ ra vẻ trầm ngâm suy nghĩ.
Mộng Tuyết tựa cười như không cười nói:
- Trương đại ca huynh trà trộn vào Lãnh Nguyệt Môn, mục đích chính vì tin tức của di chỉ Độc Cô này phải không?
Trương Hằng không có phủ nhận, lạnh nhạt cười.
- Kỳ thật Trương đại ca không cần thiết làm như vậy. Chuyện di chỉ Độc Cô này trên Bắc Thần đại lục, cũng không tính là bí mật gì. Là cường giả cấp Tiên Quân, đến lúc đó huynh hoàn toàn có tư cách tham gia vào.
Mộng Tuyết nói.
-Ồ?
Trương Hằng lộ ra vẻ kinh ngạc nghi hoặc.
Mộng Tuyết thấy ánh mắt hồ nghi của Trương Hằng, liền nói:
- Mộng Tuyết thậm chí có chút hoài nghi, Trương đại ca rốt cuộc có phải là người của Độc Cô Tinh hay không?
- Không phải!
Trên mặt Trương Hằng lộ ra một tia ý cười nắm chắc, trả lời dứt khoát.
- Thì ra thế!
Mộng Tuyết hơi thoáng kinh hãi, ngay sau đó lộ ra loại tình cảm thoải mái.
Khó trách Trương Hằng đối với rất nhiều chuyện trên Cô Đế Tinh này đều thiếu nhận biết, ngay cả một ít tin tức cơ bản đều không biết.
- Trương đại ca! Không bằng như vầy, muội giới thiệu huynh cho giới cao tầng của Lãnh Nguyệt Môn, sư tôn của muội lại là Đại trưởng lão môn phái, đến lúc đó huynh tham dự hành động lần này, cũng dễ dàng hơn nhiều!
Mộng Tuyết hơi lộ vẻ chờ mong nói.
Trương Hằng liếc mắt nhìn nàng, suy nghĩ một chút, rồi từ chối:
- Ta quen tính một người độc lai độc vàng, đến lúc đó có thể sẽ dùng thân phận một tán tu tham gia giúp vui, kiến thức một chút đại nhân vật trên Cô Đế Tinh này.
Hắn hiểu rằng, sở dĩ Mộng Tuyết chờ mong hắn biểu lộ thân phận, cũng là vì chính cô ta muốn sớm ngày được tự do. Nếu không thể chân chính trở thành song tu đạo lữ với Trương Hằng, thì tốt hơn là sớm kết thúc một chút. Bạn đang đọc truyện được copy tại TruyệnYY.com
- Được rồi, Trương đại ca làm như vậy, khẳng định là có đạo lý của mình.
Mộng Tuyết có hơi thất vọng trong lòng, nhưng không có biểu hiện ra ngoài.
Trương Hằng nhìn nàng, thản nhiên nói:
- Giữa ngươi và ta thiết lập linh hồn huyết thệ chỉ có một trăm năm, mà ta rất có thể trước thời hạn rời khỏi Cô Đế Tinh, khi đó ngươi cũng có thể khôi phục tự do.
- Tạ ơn đại ca! Mộng Tuyết hiểu rồi!
- Đúng rồi! Ta còn có một việc hỏi ngươi, bản đồ di chỉ Độc Cô kia ở trong tay ai?
Trương Hằng lại hỏi một câu, nhưng cũng không tính từ nơi Mộng Tuyết nhận được đáp án.
Mộng Tuyết hé miệng cười:
- Tấm bản đồ này, không phải ở trong tay một người nào hay một thế lực nào, nó chia ra làm mấy phần, ở trong tay ba đại tông môn cùng với một tán tu cường đại.
- Chỉ có bốn phương này đều tự xuất ra bộ phận thuộc về mình kia, mới có thể hợp lại thành một tấm bản đồ. Tuy nhiên ta nghe nói, mặc dù hợp lại bốn tấm này, cũng chưa phải là tấm bản đồ hoàn chỉnh, dường như còn khuyết thiếu một mảnh bản đồ khác nữa.
Mộng Tuyết có vẻ chần chờ nói.
- Lại còn có chuyện này sao?
Trong mắt Trương Hằng hiện lên một tia dị sắc.
Lại hỏi tiếp Mộng Tuyết một ít chuyện liên quan, Trương Hằng mới cho nàng rời đi.
- Mảnh vỡ bản đồ?
Thật lâu sau, trong động phủ giản dị này vang lên tiếng lẩm bẩm của Trương Hằng.
Trong tay hắn đột nhiên nhiều ra một khối ngọc thạch, đúng là mảnh ngọc thạch thần bí thu được từ trong phòng cất giấu bảo vật của Tham Lang.
Mảnh ngọc thạch này có hình quạt, tính chất không rõ, dù sao Trương Hằng cũng khó có thể làm hư hỏng được nó. Ở mặt ngoài mảnh ngọc thạch hình quạt này có một số đồ Ấn Ký quái.
Trước đây Trương Hằng còn không biết hàm nghĩa cụ thể của những đồ án này. Nhưng hiện tại nghe nói về bản đồ di chỉ của Độc Cô, đột nhiên linh quang chợt lóe sáng.
- Chẳng lẽ...
Trương Hằng đưa tay vuốt ve hoa văn đồ án trên mảnh ngọc thạch, trên mặt vừa ngạc nhiên vừa vui mừng.
Chẳng lẽ mảnh ngọc thạch hình quạt này, chính là một bộ phận của tấm bản đồ không hoàn chinh kia.
- Tám chín phần mười là đúng như vậy.
Trương Hằng dùng sức bóp mảnh ngọc thạch này, vẫn không thể làm hư hao nó mảy may nào.
"Được rồi... Xem ra đây là trong mờ mịt đã chú định rồi! Di chỉ Độc Cô trong truyền thuyết này, ta nhất định phải tham gia góp vui. Có lẽ, đây là một lần cơ hội, một lần cơ hội có thể giúp tu vi của ta tiến thêm một bước tăng lên." Trong lòng Trương Hằng thật có hơi kích động và chờ mong.
Từ khi kết thúc Huyết Sát chủ động phủ, hắn cũng sống bình thản tịch mịch đã lâu, lần này đi di chỉ Độc Cô, rất có thể có giao chiến cùng cường giả đỉnh cao trên Độc Cô Tinh.
Khác biệt với Huyết Sát chủ động phủ là, lần này có không hề ít đối thủ có thể uy hiếp đến hắn, tỷ như chí cường giả của ba đại tông môn, và tỷ như các Tiên Quân thượng vị khác.
Hiện giờ Trương Hằng chung quy chỉ có thể tính là một Tiên Quân hạ vị, dựa vào dung hợp lực mới có thể cao hơn Chân Tiên trung vị. Nếu gặp phải Tiên Quân thượng vị chưa chắc có thể chống cự được. Nếu còn có Tiên Quân thượng vị đại viên mãn cường đại hơn nữa, vậy thì càng không có nắm chắc.
Thời gian dần dần trôi qua, phân thân của Trương Hằng vẫn như cũ ở trong động phủ, mà bản tôn hắn ở trong Lĩnh vực không gian nắm chặt thời gian đắp nặn phân thân thứ tư, còn lại hai đại phân thân không ngừng tìm hiểu bí thuật thần thông cùng với Bảo Tháp Quyết huyền ảo khó lường.
Thoáng cái, thời gian trôi qua gần ba năm.
Một ngày này, Lưu Cát chấp sự lại phái người lại đây, thông báo cho Trương Hằng tới phiên ba năm một lần làm nhiệm vụ tuần tra.
- Nói với Lưu Cát chấp sự, ngày mai ta sẽ tới đúng giờ.
Trương Hằng thản nhiên nói, Lại hỏi:
- Đúng rồi! Không biết địa điểm tuần tra lần này là ở đâu?
- Lần này địa điểm tuần tra ở Ác Long Uyên bên cạnh phía Nam Ngạo Nguyệt Sơn.
Người được Lưu Cát chấp sự phái tới thông báo, liền đáp lời.
- Ác Long Uyên?
Đợi người kia rời khỏi, Trương Hằng mới khẽ cau mày, lẩm bẩm tự nói.
Tiến vào Lãnh Nguyệt Môn đã có nhiều năm thế này, hắn cũng không hoàn toàn xa lạ với Ác Long Uyên.
Nghe nói, Ác Long Uyên này là một chỗ vực sâu không thấy đáy. Nơi đây rất là quỷ dị và tà môn. từng có người xâm nhập vào Ác Long Uyên này, phàm là người đi vào thăm dò không ai có thể còn sống đi ra.
Lâu ngày chày tháng, Ác Long Uyên này đã trở thành đại danh từ cấm kỵ. Nghe nói, gần tới ngày trăng tròn, trong Ác Long Uyên đều mơ hồ phát ra tiếng rồng gầm rú.
Theo truyền thuyết, chỗ vực sâu này có một con ác long cực kỳ đáng sợ, thần thông kinh thiên, không người nào có thể địch lại.
- Tiểu tử Lưu Cát này vẫn còn chưa từ bỏ ý định...
Trong mắt Trương Hằng lóe lên một tia hàn quang.
- Được rồi! Ngươi đã không muốn sống, Ác Long Uyên này chính là mồ chôn của ngươi!
Trương Hằng đã làm ra quyết định, sẽ ném Lưu Cát chấp sự xuống Ác Long Uyên nuôi ác long. Đến lúc đó, chỉ cần không phải Trương Hằng tự tay giết chết hắn thì không dễ dàng bị phát hiện.
Cùng thời điểm đó, trong động phủ của Bắc Kiếm Hàn.
- Ngươi yên tâm! Đến lúc đó ta sẽ cuốn lấy Mộng Tuyết, ngươi buông tay mà làm đi.
Bắc Kiếm Hàn nói với vẻ mặt âm lãnh.
- Có những lời này của biểu ca. tiểu đệ an tâm rồi! Hừ! Ác Long Uyên, chính là nơi táng mạng của Trương Hằng ngươi.
Lưu Cát chấp sự vui vẻ khấp khởi rời đi.
Sau khi hắn rời khỏi, Bắc Kiếm Hàn đột nhiên thì thào lẩm bẩm:
- Thời gian ba năm. lập tức sẽ tới rồi, sư tôn còn chưa có xuất quan...
Dứt lời, hắn đi tới góc động phủ.
-... Ma Thần... Ma Thần buông xuống...
Hồ lão tiên như trước nói điên điên khùng khùng. Bất kể Bắc Kiếm Hàn làm thế nào, đều không thể làm lão tỉnh táo lại.
- Chờ ta phối hợp với Lưu Cát. giải quyết xong tên Trương Hằng, sau đó phải đi thỉnh sư tôn lão nhân gia xuất quan. Hồ lão tiên không phải người tầm thường, khẳng định đã biết một bí mật kinh thiên nào đó, việc này cũng không thể trì hoãn.
Sau khi Bắc Kiếm Hàn làm ra quyết định, liền rời động phủ. đi tới động phủ của Mộng Tuyết, đăng môn bái phòng.
Bất kể như thế nào trong vòng ba tháng này, hắn đều phải cuốn lấy Mộng Tuyết, bằng không, kế hoạch của Lưu Cát sẽ khó có thể thực hiện.
Ngày hôm sau, Trương Hằng đúng giờ đi tới động phủ của Lưu Cát chấp sự.
- Trương sư đệ tới rồi...
Lưu Cát làm ra vẻ tươi cười hiện rõ ra ngoài, lại đứng dậy nghênh đón, một bộ dáng vô cùng thân thiết.
Tình cảnh thế này so với lúc Trương Hằng lần đầu tới đây, đúng là một trời một vực.
Chúng Chân Tiên kia đều lộ vẻ mặt vô cùng kinh ngạc.
Khi nào thì, Lưu Cát chấp sự lại quen biết thân thiết cùng Trương Hằng, đệ tử nội môn mới tới này như thế?
Chỉ có Trương Hằng là hiểu rõ ràng nhất, trong cái cười của Lưu Cát chấp sự này chứa toàn mũi đao sắc bén.
- Ha ha! Ba năm không gặp, tu vi của Lưu Cát chấp sự cũng không có tăng tiến bao nhiêu nha!
Trương Hằng nói ra một lời hai ý nghĩa, rõ ràng là nói tu vi của đối phương không có tăng tiến, kì thực là ám chỉ Lưu Cát không có chừng mực, gian ngoan mất khôn.
oOo-
/777
|