Cho dù Du Tắc Thành chưa từng học qua võ công mang tính chất công kích, nhưng nếu đổi mặt vói cường giá như Phó Cương, hiện tại hắn cũng có thê đánh được một trận. Luyện Huyết Đoán Thể có một hiệu quả đặc thù nào đó đối vói thân thể hắn, nếu hắn luyện xong xuôi năm lần biên hóa, không biết còn đạt tới hiệu quả thế nào...
Dư Tắc Thành đi ra ngoài, lập tức thủ hạ bên ngoài lần lượt tiến vào, Cao Phong nói:
- Long đầu Đại ca. lần này ngài tu luyện như vậy mất hết hai ngày hai đêm.
Du Tắc Thành lập tức cả kinh, cái gì hai ngày hai đêm? Đột nhiên hắn phát hiện tất cả mọi người đểu bịt mùi, lại nghe trên người mình toát ra mùi hôi. Lúc này hắn mới thấy ngoài da bao phủ một lóp đen sì dính đặc như keo. thứ này hôi thối vô cùng, đây chính là những bơn nhơ do thản thể hắn bài tiết ra ngoài.
V a
Dư Tắc Thành nói:
- Mau, chuẩn bị cho ta tắm rửa, chờ ta tắm xong rồi hãy nói.
Trụ sỡ có phòng tắm, Dư Tắc Thành vào đó bắt đẩu điên cuồng tẩy uế, rốt cục tẩy rửa sạch sẽ những bợn nhơ này, toàn thản lập tức cảm thấy thoải mái. Hắn mặc y phục chinh tề đi ra phòng tắm, đi vào đại môn. nhìn thoáng qua con sư tử băng đá còn lại, Dư Tắc Thành chợt đua tay ra nhấc bổng nó lên, song chường hắn đã có lực lượng ngàn cân... Buông sư từ bằng đá xuống, Dư Tắc Thành hết sức hoang mang mờ mịt. chăng lẽ đây là ích lợi do quá trình tu luyện mang đến hay sao?
Hành động vừa rồi của hắn lập tức khiến cho chúng đệ tử vỗ tay rẩn rẩn, người võ dũng ai ai cùng kính phục.
Dư Tắc Thành trờ lại đại sánh, mọi người bắt đầu họp, Cao Phong nói trước:
- Long đẩu Đại ca. hiện tại đã thăm dò rõ ràng đêm đó Đàm Nhị Lang đi đến nơi nào. Y âm thâm mang theo thủ hạ. trợ giúp Thái Dược bang tấn công Thủ Noãn bang.
Dư Tắc Thành sửng sốt. nói:
- Vậy là Thủ Noãn bang xong đời!
Cao Phong lắc đầu nói:
- Chuyện đời khó lòng đoán trước, Thái Dược bang nghĩ 1'ẳng mình nhất định thắng lợi. không ngờ Thái thượng hộ pháp Dương Thành Lâm của Thủ Noãn bang chăng những không bị Long đẩu Đại ca thiêu cháy. ngược lại trong lúc sinh tử lâm đầu ngộ ra đạo thiên địa, thăng tiến cao thủ Tiên Thiên. Vì vậy, bọn Thái Dược bang tập kích Thủ Noãn bang bị lão đánh cho đại bại. phe Đàm Nhị Lang tổn thất sáu. bảy huynh đệ. Bởi vi V tự tiện làm càn, phân đà không phụ trách bôi thường tiền tử tuất cho người nhà. Đàm Nhị Lang lại tiếc tiền, bén kia gây sự ẩm tròi Sau này Đàm Nhị Lang không thể không bồi thường một số bạc lớn, lúc này mới sự tình chấm dứt.
Thái thượng hộ pháp? Chính là lão Dương Thành Lâm bị bốn ngọn lửa của mình đốt cho bỏ chạy đó sao. không ngờ lão lại trờ thành cao thủ Tiên Thiên...
Cao Phong tiếp tục nói:
- Không ai ngờ 1‘ẳng Đàm Nhị Lang và Thái Dược bang có cấu kết với nhau, bọn chúng nghĩ rằng nắm chắc thắng lợi mười phẩn, không ngờ lẩn này bọn chúng húc đẩu vào vách sắt. có ai ngờ Dương Thành Lâm lại trờ thành cao thủ Tiên Thiên. Tuy nhiên Thủ Noãn bang cùng tử thương thê thảm và nghiêm trọng, Thú Vương Kim Cương làm phản, hóa ra y là người của Thái Dược bang phái tới năm vùng, lẩn trước chuyện của chúng ta chính là y gây ra xích mích. Khai Sơn Kim Cương tử trận, Dương Nhất Thành trọng thương, hoàn toàn dựa vào Dương Thành Lâm chống đỡ cục diện.
- Việc này vừa xảy rạ Đàm Nhị Lang khiên cho các huynh đệ sinh lòng bất mãn. Trong ngày hôm qua. số đệ tử đến chỗ chúng ta nhận lời mời lập tức gia tăng gấp đôi. Chúng ta đã tiến hành tinh lọc tuyên chọn bọn họ kỹ càng, tông cộng có ba mươi bổn người gia nhập, trong đó đệ tử Dã Lang bang có hai mươi mốt người, còn lại đểu là người cũ trong bang.
... Ẽ '
Dư Tắc Thành gật đâu, nói:
- Được, bảo bọn họ tụ tập lại đây. vừa đúng lúc xử phạt ba tên phản nghịch.
Nói xong, Du Tắc Thành đi ra ngoài đại sảnh, nhìn thoáng qua nóc nhà, hai chân khẽ giậm, bay vọt lên trên nóc nhà cao một trượng, lập tức thanh âm trầm trồ khen ngợi nổi lên bổn phía.
Có người là vuốt mông ngựa, có người thật sự nhìn ra manh mối bên trong. Cú nhảy nàv của Du Tắc Thành không hề sử dụng bắt cứ khinh công thản pháp gì. hơn nữa cũng không sử dụng nội lực. hoàn toàn dựa vào sức lực của hai chân mà bay vọt lên. Hành động này khiến cho bọn Lâm Diệp Hồng hoàn toàn ngần ngơ, thiếu niên này đang trớ nén hùng mạnh với tốc độ khiến cho bọn họ không thể nào hiểu nổi.
Du Tắc Thành đi trên nóc nhà. sau đó ngồi trên đinh nhìn mặt tròi đỏ. giống như đang ngòi chờ đợi các đệ tử tập họp. Thật ra hắn đang âm thảm tìm hóa phù mình phơi trong một góc kín đáo trên nóc nhà, thu vào trong túi.
Hỏa phù giấu ở một nơi khó thấy để hấp thu ánh mặt trời, sau khi được phơi nắng nhiều ngày, lúc này năng lượng của nó đã khôi phục, bảo thạch xung quanh chữ Hóa sáng lập lòe.
Phía dưới các đệ tử đã lục tục tới, ba mươi bốn người đứng trên giáo trường. Du Tắc Thành nhảy xuống dưới, đứng vững vàng trên mặt đất. Hắn nhờ vào hai chân đã được cường hóa. dùng sức mạnh cơ nhục hóa giải lực rơi xuống, không hê dùng chán khí khinh công phổi họp sử dụng. Đây là nhờ kết quả cường hóa cơ thể, người sáng suốt như Lâm Diệp Hồng, Phó Cương đểu nhìn đến nồi trợn mắt há mồm, quả thực không thể tin được cành tượng mà mình vừa nhìn thấy.
Dư Tắc Thành rất hài lòng vói sự biển hóa thân thể của mình, tu luyện quả nhiên có rất nhiêu ích lợi. Mình chi mới luyện một chút, còn có hai bản bí tịch chua đạt tới đẳng cấp cho nên chưa thê tu luyện, nếu mình tu luyện hết. lúc ấy sẽ đạt tới trình độ thế nào. thật sự là khiến cho người ta hết sức chờ mong. Lúc này hắn thật sự muốn tìm người thử sức một trận, khoe khoang cho há dạ, nhưng đệ từ thủ hạ của mình, thi không được, nếu thắng thật ra là bọn họ nhường cho mình, nếu thua vậy mặt mũi của mình coi như mất sạch.
Dư Tắc Thành đi đến trước mặt mọi người, ánh mắt hắn quét qua gương mặt mọi người một vòng. Lẩn này Du Tắc Thành dùng huyết năng ngưng tụ vào hai mắt, lập tức hai mắt hắn trớ nên đó ngầu giống như màu đó máu. Mọi người gặp phái ánh mắt của hắn, lập tức kinh hãi run lên. Du Tắc Thành giông như huyết hải vô biên, khiến cho tất cả mọi người phải cúi đầu.
Du Tắc Thành nói:
- Các vị, từ hôm nay trớ đi các ngươi gia nhập vào hàng ngũ của chúng ta, trờ thành huynh đệ chúng ta. Ta đối đãi với huynh đệ của mình tuyệt đổi sẽ hết sức bình đăng, không hê bạc đãi mọi người, nhung ta cũng hy vọng các ngươi lấy lòng thành đổi đãi cùng ta, không được quay lưng phản bội ta!
- Lần trước đại chiến có ba người lâm trận lùi bước, dựa theo bang quy là phái áp dụng hình phạt ba đao sáu lỗ. hiện tại chính thức chấp hành. Đồng thòi còn ai trong số các ngươi không làm được chuyện vinh nhục cùng chia sẻ, vậy xin mòi rời khỏi. nếu không trong tương lai. bọn họ chính là kết cục của các ngươi.
Nói xong ba tên đệ tủ bị người kéo lên. trong đó có hai người đã mềm nhũn tay chân, chi có một người còn rất kiên cường, miệng kêu to:
- Buông ta ra. ta chính là thủ hạ của Đàm Nhị ca. ngươi dám động tới ta. Đàm Nhị ca sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Y vừa thốt ra những lời này, lập tức đám đệ tử mới vừa thu nhận đều biến sắc. lần này dụng hình khiến cho mâu thuần giữa hai người lộ rõ không thê nghi ngờ, trong hàng đệ tử mới thu. có người bắt đẩu lùi bước. Dư Tắc Thành nhìn chằm chằm vào số đệ tử lộ vẻ lùi bước, chi vào bọn chúng nói:
- Ngươi, ngươi, ngươi, các ngươi đi về trước đi, sau này hãy nói!
Mấy người bị Dư Tắc Thành chi đưa mắt nhìn nhau, không biết nên làm thế nào cho phải Trong đó có hai người bất chợt bước nhanh rời khỏi, bọn chúng nhắm hướng trụ sớ của Đàm Nhị Lang chạy tới. xem ra lại là bọn nằm vùng, hiện tại nóng lòng đem tin rức trờ về báo cáo.
Dư Tắc Thành khẽ hừ một tiếng, nói với ba người này:
- Các ngươi lâm trận lùi bước, trái với môn quy! Lúc trước khi thu nhận các ngươi, ta đã từng nói qua, lâm trận bỏ chạy, ắt phải chịu hình phạt ba đao sáu lỗ, cho nên các ngươi cũng không thê oán trách tạ hành hình!
Tên đệ từ tò ra cứng rắn, mạnh mễ kia lúc này cũng có chút run sợ. vội kêu to:
- Đại lão gia của ta là Thạch Thiên Trụ. xin đừng... Ngoại công. Đàm Nhị ca cứu
mạng....
A* _ :
Phó Cường câm một thanh chuỷ thủ nhọn đi về phía y, y ra sức giãy dụa. nhưng bị người đè chặt. Phó Cường nắm chặt cổ y, quát lớn:
- Phán bội bang quy. chịu một đao!
Chủy thủ đám ra, lập tức đám vào trước ngực, xuyên ra phía sau lung. Sau đó Phó Cường rút chủy thủ ra, lập tức máu tươi phun tung tóe. tên nọ kêu lên thám thiết.
Phó Cường lại hô:
- Lâm trận lùi bước, chịu một đao!
Chủy thủ lại đâm ra. cũng là một đao hai lỗ. Đao này vừa đâm xong, tiếng kêudần dần nhó đi.
Cuối cùng Phó Cường hô lớn:
- Bò mặc huynh đệ, chịu một đao. Ba đao sáu lỗ, hình phạt chấm dứt!
Chùy thủ lại đảm ra, ba đao sáu lỗ, ké chịu tội toàn thản co giật, không la lẻn được nữa, ngã vật xuống đất miệng sùi bọt máu. chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Bên kia Mã Thiên Vũ cũng đang hành hình, tuy rằng cũng đâm ba đao. nhưng đao của y có vấn đề. Đám vào người Lưu Tiêu Quang, sức lực của y giảm hẳn, không có nguy hiểm tử vong, Lưu Tiểu Quang cũng té lăn ra đất giả chết.
Dư Tắc Thành đi ra ngoài, lập tức thủ hạ bên ngoài lần lượt tiến vào, Cao Phong nói:
- Long đầu Đại ca. lần này ngài tu luyện như vậy mất hết hai ngày hai đêm.
Du Tắc Thành lập tức cả kinh, cái gì hai ngày hai đêm? Đột nhiên hắn phát hiện tất cả mọi người đểu bịt mùi, lại nghe trên người mình toát ra mùi hôi. Lúc này hắn mới thấy ngoài da bao phủ một lóp đen sì dính đặc như keo. thứ này hôi thối vô cùng, đây chính là những bơn nhơ do thản thể hắn bài tiết ra ngoài.
V a
Dư Tắc Thành nói:
- Mau, chuẩn bị cho ta tắm rửa, chờ ta tắm xong rồi hãy nói.
Trụ sỡ có phòng tắm, Dư Tắc Thành vào đó bắt đẩu điên cuồng tẩy uế, rốt cục tẩy rửa sạch sẽ những bợn nhơ này, toàn thản lập tức cảm thấy thoải mái. Hắn mặc y phục chinh tề đi ra phòng tắm, đi vào đại môn. nhìn thoáng qua con sư tử băng đá còn lại, Dư Tắc Thành chợt đua tay ra nhấc bổng nó lên, song chường hắn đã có lực lượng ngàn cân... Buông sư từ bằng đá xuống, Dư Tắc Thành hết sức hoang mang mờ mịt. chăng lẽ đây là ích lợi do quá trình tu luyện mang đến hay sao?
Hành động vừa rồi của hắn lập tức khiến cho chúng đệ tử vỗ tay rẩn rẩn, người võ dũng ai ai cùng kính phục.
Dư Tắc Thành trờ lại đại sánh, mọi người bắt đầu họp, Cao Phong nói trước:
- Long đẩu Đại ca. hiện tại đã thăm dò rõ ràng đêm đó Đàm Nhị Lang đi đến nơi nào. Y âm thâm mang theo thủ hạ. trợ giúp Thái Dược bang tấn công Thủ Noãn bang.
Dư Tắc Thành sửng sốt. nói:
- Vậy là Thủ Noãn bang xong đời!
Cao Phong lắc đầu nói:
- Chuyện đời khó lòng đoán trước, Thái Dược bang nghĩ 1'ẳng mình nhất định thắng lợi. không ngờ Thái thượng hộ pháp Dương Thành Lâm của Thủ Noãn bang chăng những không bị Long đẩu Đại ca thiêu cháy. ngược lại trong lúc sinh tử lâm đầu ngộ ra đạo thiên địa, thăng tiến cao thủ Tiên Thiên. Vì vậy, bọn Thái Dược bang tập kích Thủ Noãn bang bị lão đánh cho đại bại. phe Đàm Nhị Lang tổn thất sáu. bảy huynh đệ. Bởi vi V tự tiện làm càn, phân đà không phụ trách bôi thường tiền tử tuất cho người nhà. Đàm Nhị Lang lại tiếc tiền, bén kia gây sự ẩm tròi Sau này Đàm Nhị Lang không thể không bồi thường một số bạc lớn, lúc này mới sự tình chấm dứt.
Thái thượng hộ pháp? Chính là lão Dương Thành Lâm bị bốn ngọn lửa của mình đốt cho bỏ chạy đó sao. không ngờ lão lại trờ thành cao thủ Tiên Thiên...
Cao Phong tiếp tục nói:
- Không ai ngờ 1‘ẳng Đàm Nhị Lang và Thái Dược bang có cấu kết với nhau, bọn chúng nghĩ rằng nắm chắc thắng lợi mười phẩn, không ngờ lẩn này bọn chúng húc đẩu vào vách sắt. có ai ngờ Dương Thành Lâm lại trờ thành cao thủ Tiên Thiên. Tuy nhiên Thủ Noãn bang cùng tử thương thê thảm và nghiêm trọng, Thú Vương Kim Cương làm phản, hóa ra y là người của Thái Dược bang phái tới năm vùng, lẩn trước chuyện của chúng ta chính là y gây ra xích mích. Khai Sơn Kim Cương tử trận, Dương Nhất Thành trọng thương, hoàn toàn dựa vào Dương Thành Lâm chống đỡ cục diện.
- Việc này vừa xảy rạ Đàm Nhị Lang khiên cho các huynh đệ sinh lòng bất mãn. Trong ngày hôm qua. số đệ tử đến chỗ chúng ta nhận lời mời lập tức gia tăng gấp đôi. Chúng ta đã tiến hành tinh lọc tuyên chọn bọn họ kỹ càng, tông cộng có ba mươi bổn người gia nhập, trong đó đệ tử Dã Lang bang có hai mươi mốt người, còn lại đểu là người cũ trong bang.
... Ẽ '
Dư Tắc Thành gật đâu, nói:
- Được, bảo bọn họ tụ tập lại đây. vừa đúng lúc xử phạt ba tên phản nghịch.
Nói xong, Du Tắc Thành đi ra ngoài đại sảnh, nhìn thoáng qua nóc nhà, hai chân khẽ giậm, bay vọt lên trên nóc nhà cao một trượng, lập tức thanh âm trầm trồ khen ngợi nổi lên bổn phía.
Có người là vuốt mông ngựa, có người thật sự nhìn ra manh mối bên trong. Cú nhảy nàv của Du Tắc Thành không hề sử dụng bắt cứ khinh công thản pháp gì. hơn nữa cũng không sử dụng nội lực. hoàn toàn dựa vào sức lực của hai chân mà bay vọt lên. Hành động này khiến cho bọn Lâm Diệp Hồng hoàn toàn ngần ngơ, thiếu niên này đang trớ nén hùng mạnh với tốc độ khiến cho bọn họ không thể nào hiểu nổi.
Du Tắc Thành đi trên nóc nhà. sau đó ngồi trên đinh nhìn mặt tròi đỏ. giống như đang ngòi chờ đợi các đệ tử tập họp. Thật ra hắn đang âm thảm tìm hóa phù mình phơi trong một góc kín đáo trên nóc nhà, thu vào trong túi.
Hỏa phù giấu ở một nơi khó thấy để hấp thu ánh mặt trời, sau khi được phơi nắng nhiều ngày, lúc này năng lượng của nó đã khôi phục, bảo thạch xung quanh chữ Hóa sáng lập lòe.
Phía dưới các đệ tử đã lục tục tới, ba mươi bốn người đứng trên giáo trường. Du Tắc Thành nhảy xuống dưới, đứng vững vàng trên mặt đất. Hắn nhờ vào hai chân đã được cường hóa. dùng sức mạnh cơ nhục hóa giải lực rơi xuống, không hê dùng chán khí khinh công phổi họp sử dụng. Đây là nhờ kết quả cường hóa cơ thể, người sáng suốt như Lâm Diệp Hồng, Phó Cương đểu nhìn đến nồi trợn mắt há mồm, quả thực không thể tin được cành tượng mà mình vừa nhìn thấy.
Dư Tắc Thành rất hài lòng vói sự biển hóa thân thể của mình, tu luyện quả nhiên có rất nhiêu ích lợi. Mình chi mới luyện một chút, còn có hai bản bí tịch chua đạt tới đẳng cấp cho nên chưa thê tu luyện, nếu mình tu luyện hết. lúc ấy sẽ đạt tới trình độ thế nào. thật sự là khiến cho người ta hết sức chờ mong. Lúc này hắn thật sự muốn tìm người thử sức một trận, khoe khoang cho há dạ, nhưng đệ từ thủ hạ của mình, thi không được, nếu thắng thật ra là bọn họ nhường cho mình, nếu thua vậy mặt mũi của mình coi như mất sạch.
Dư Tắc Thành đi đến trước mặt mọi người, ánh mắt hắn quét qua gương mặt mọi người một vòng. Lẩn này Du Tắc Thành dùng huyết năng ngưng tụ vào hai mắt, lập tức hai mắt hắn trớ nên đó ngầu giống như màu đó máu. Mọi người gặp phái ánh mắt của hắn, lập tức kinh hãi run lên. Du Tắc Thành giông như huyết hải vô biên, khiến cho tất cả mọi người phải cúi đầu.
Du Tắc Thành nói:
- Các vị, từ hôm nay trớ đi các ngươi gia nhập vào hàng ngũ của chúng ta, trờ thành huynh đệ chúng ta. Ta đối đãi với huynh đệ của mình tuyệt đổi sẽ hết sức bình đăng, không hê bạc đãi mọi người, nhung ta cũng hy vọng các ngươi lấy lòng thành đổi đãi cùng ta, không được quay lưng phản bội ta!
- Lần trước đại chiến có ba người lâm trận lùi bước, dựa theo bang quy là phái áp dụng hình phạt ba đao sáu lỗ. hiện tại chính thức chấp hành. Đồng thòi còn ai trong số các ngươi không làm được chuyện vinh nhục cùng chia sẻ, vậy xin mòi rời khỏi. nếu không trong tương lai. bọn họ chính là kết cục của các ngươi.
Nói xong ba tên đệ tủ bị người kéo lên. trong đó có hai người đã mềm nhũn tay chân, chi có một người còn rất kiên cường, miệng kêu to:
- Buông ta ra. ta chính là thủ hạ của Đàm Nhị ca. ngươi dám động tới ta. Đàm Nhị ca sẽ không bỏ qua cho ngươi.
Y vừa thốt ra những lời này, lập tức đám đệ tử mới vừa thu nhận đều biến sắc. lần này dụng hình khiến cho mâu thuần giữa hai người lộ rõ không thê nghi ngờ, trong hàng đệ tử mới thu. có người bắt đẩu lùi bước. Dư Tắc Thành nhìn chằm chằm vào số đệ tử lộ vẻ lùi bước, chi vào bọn chúng nói:
- Ngươi, ngươi, ngươi, các ngươi đi về trước đi, sau này hãy nói!
Mấy người bị Dư Tắc Thành chi đưa mắt nhìn nhau, không biết nên làm thế nào cho phải Trong đó có hai người bất chợt bước nhanh rời khỏi, bọn chúng nhắm hướng trụ sớ của Đàm Nhị Lang chạy tới. xem ra lại là bọn nằm vùng, hiện tại nóng lòng đem tin rức trờ về báo cáo.
Dư Tắc Thành khẽ hừ một tiếng, nói với ba người này:
- Các ngươi lâm trận lùi bước, trái với môn quy! Lúc trước khi thu nhận các ngươi, ta đã từng nói qua, lâm trận bỏ chạy, ắt phải chịu hình phạt ba đao sáu lỗ, cho nên các ngươi cũng không thê oán trách tạ hành hình!
Tên đệ từ tò ra cứng rắn, mạnh mễ kia lúc này cũng có chút run sợ. vội kêu to:
- Đại lão gia của ta là Thạch Thiên Trụ. xin đừng... Ngoại công. Đàm Nhị ca cứu
mạng....
A* _ :
Phó Cường câm một thanh chuỷ thủ nhọn đi về phía y, y ra sức giãy dụa. nhưng bị người đè chặt. Phó Cường nắm chặt cổ y, quát lớn:
- Phán bội bang quy. chịu một đao!
Chủy thủ đám ra, lập tức đám vào trước ngực, xuyên ra phía sau lung. Sau đó Phó Cường rút chủy thủ ra, lập tức máu tươi phun tung tóe. tên nọ kêu lên thám thiết.
Phó Cường lại hô:
- Lâm trận lùi bước, chịu một đao!
Chủy thủ lại đâm ra. cũng là một đao hai lỗ. Đao này vừa đâm xong, tiếng kêudần dần nhó đi.
Cuối cùng Phó Cường hô lớn:
- Bò mặc huynh đệ, chịu một đao. Ba đao sáu lỗ, hình phạt chấm dứt!
Chùy thủ lại đảm ra, ba đao sáu lỗ, ké chịu tội toàn thản co giật, không la lẻn được nữa, ngã vật xuống đất miệng sùi bọt máu. chắc chắn phải chết không thể nghi ngờ.
Bên kia Mã Thiên Vũ cũng đang hành hình, tuy rằng cũng đâm ba đao. nhưng đao của y có vấn đề. Đám vào người Lưu Tiêu Quang, sức lực của y giảm hẳn, không có nguy hiểm tử vong, Lưu Tiểu Quang cũng té lăn ra đất giả chết.
/1202
|